Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 157: Thần Miếu vào mắt thế nhân.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 157: Thần Miếu vào mắt thế nhân.


Ta nên đồng ý, hay là đồng ý, hay là đồng ý đây?"

"Thật lợi hại, thật hâm mộ sư phụ ngài. Thiếp thân chỉ biết một chút về ngu nhạc, ngoài ra thì chẳng được tích sự gì."

Ở dưới chân nàng, Thỏ Ngọc tựa như bị lây nhiễm, cũng ngáp một cái: "A~" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Hừ....giả thần giả quỷ, chỉ là cái miếu bình thường, có gì đáng sợ?"

"Hừ hừ...còn dám không nhìn bản đại gia nữa sao?"

"Mỗi con người đều có thế mạnh của riêng mình, nếu như bắt một con cá phải leo cây, nó sẽ chỉ nghĩ mình thật kém cỏi và vô dụng."

Trong cuộc sống có thêm chút cảm giác háo hức chờ mong cũng rất là thú vị."

Trước một tòa Thần Miếu ở cạnh thôn xóm dưới chân Thanh Sơn, hiện giờ đang tụ tập rất nhiều người.

Mới vào thành mua ít đồ, thế nào quay lại đã mọc ra một ngôi miếu rồi?"

"A? Cuối cùng cũng tới rồi sao?"

Thanh niên đắc ý cười thầm, bắt đầu chậm rãi kể lại.

Đúng lúc này, một thanh âm non nớt cắt ngang hai người: "Sư phụ, Kiều tỷ tỷ, hai ngươi ôm nhau làm gì vậy?

Vương Thúy Kiều phảng phất bị bắt gian tại trận, cả người giật thót, gương mặt nháo cái đỏ bừng.

Chân Lý đặt tay lên môi nàng ngắt lời, "Trên đời còn có rất nhiều nữ nhân không biết nấu ăn, nhưng họ lại giỏi ở lĩnh vực khác.

Đúng lúc này, Hệ Thống Thần Miếu chợt phát ra cảnh báo, "Đinh đông!"

A Thạch khoát tay nói, trong đầu vẫn đang lướt Thần Võng. Nhưng đám đồng bọn không tin, cho rằng hắn bị quỷ nhập, cố tình dụ dỗ người ta đi vào.

Theo lời kể của hắn, hôm qua còn náo loạn quá thể, đầu tiên là dân chúng cũng không biết có phải là do quỷ làm hay không, đa số người cũng không dám vào trong.

"Không, không sao....ta đã là Luyện Tạng cao thủ, thật có quỷ ta cũng không sợ."

Chân Lý nghiêm túc đáp, nhưng trong lòng thì yên lặng bổ sung một câu: "Chỉ là trên giường thì lại hóa thành con mèo nhỏ ngạo kiều, bị ta khi dễ."

Thiếu phụ nhăn nhó đáp: "Nhưng mà...ta là nữ nhân. Nữ nhân thì phải biết nấu ăn, chăm sóc gia đình..."

Chân Lý yên lặng nhổ nước bọt, ngoài miệng thì ngon ngọt: "Không cần tự coi nhẹ bản thân, ngu nhạc cũng rất quan trọng.

A Thạch hít thở thật sâu, tự động viên lấy chính mình, sau đó mở to mắt bước vào trong.

Vương Thúy Kiều nghe được những lời này, trong lòng vô cùng cảm động: "Sếp nói với ta như vậy, tức là về sau muốn sinh hoạt cùng ta sao?"

Các thế lực đều cử người tới điều tra, cũng không thấy đồ vật gì đặc biệt ngoài một bản kinh văn thoạt nhìn có chút quen mắt...

Chương 157: Thần Miếu vào mắt thế nhân.

...

Chúc các bạn có những giây phút đọc truyện vui vẻ.

"Nha~!"

Xét về quy mô mà nói, thư khố của Chân Lý đã không kém hơn một chút thế lực nhất lưu trên giang hồ.

"Này này, ngươi nói vậy ổn chứ? Cỡ như ngươi mà chỉ gọi là biết một chút.

Câu chuyện đi qua đủ loại phiên bản, thậm chí truyền tới tai của bang phái, mà bang phái biết đồng nghĩa tông môn thế gia cùng tri phủ biết.

Chân Lý tạm dừng lại động tác trên tay, "Bận rộn cứ liên tục tìm tới cửa.

Khổng Linh Nhi đứng đó, tóc tai bù xù, biểu tỉnh có chút ngái ngủ, há miệng ra ngáp một cái: "A~~~"

Thanh niên bên cạnh rất có cảm giác về sự ưu việt, đắc ý khoe khoang: "Ngươi tin tức cũng quá không linh thông.

Muốn Âm Ba Công có thành tựu thì tinh thần lực cũng rất quan trọng, vừa lúc đó là thế mạnh của Chân Lý Thần Đạo, cho nên hắn rất là mong chờ thiếu phụ sẽ mở ra con đường của chính mình.

Nàng hiện tại đang ở trong trạng thái yêu đương não tàn, trực tiếp mất đi năng lực suy tính logic, trong đầu chỉ toàn là hình bóng của nam nhân trước mặt.

Chân Lý sức quan sát biết bao nhạy bén, đã nhận ra Vương Thúy Kiều dị thường, liền tiến tới xoa đầu nàng và nói:

"Hơn nữa Kiều Nhi nấu ăn thật ngon, mỗi lần đều làm ra hương vị khác nhau, có thể coi như đây là niềm vui bất ngờ.

Người sau lại không hề để ý đến điều này, hít được mùi thơm liền tỉnh cả người, hoàn toàn tập trung vào nồi cháo bát bảo.

Hôm qua bắt được một nhánh cây của nó, mới đặt tại trong Kho Năng Lượng một đêm đã phát sinh chút biến dị không biết, cần tìm hiểu tỉ mỉ một phen.

Vương Thúy Kiều một mặt mong đợi: "Sếp, còn thiếp thân thì sao?"

Sư phụ ta chính là ví dụ điển hình."

Vài tên thanh niên trong thôn nhậu say, bắt đầu bốc phét, khi nói đến đoạn cái miếu đột ngột mọc lên, A Thạch giọng điệu vô cùng khinh thường:

Gặp nồi cháo cũng không có việc gì, thiếu phụ nhẹ nhàng thở phào một hơi, đồng thời liếc nhìn Khổng Linh Nhi, ánh mắt có chút u oán.

Vương Thúy Kiều thông minh dường nào, mặc dù cách hành văn có chút là lạ, nhưng nàng biết Chân Lý đang an ủi mình.

...

"Tầm bậy."

"Phải, sư phụ là chuyên gia hàng đầu trong lĩnh vực chiến đấu, nàng giỏi lấy yếu thắng mạnh, giỏi lấy ít địch nhiều, cũng giỏi về sáng tạo kỳ tích nữa.

Khổng Linh Nhi hai mắt vụt sáng: "Oa...thật nhiều sách! Sư phụ có nhiều sách như vậy mà giấu người ta quá khổ." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Mẹ nó, đây không phải là..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tinh Thần Niệm Lực khẽ động, cả cái nồi chợt bay lơ lửng, sau đó hạ cánh trên mặt bàn ở ngoài sân.

Mặc dù Vương Thúy Kiều không phải võ giả nên không có biện pháp điều động 'khí' nhưng trọng tâm của Âm Ba Công nằm ở 'chấn động' không nhất thiết phải sử dụng 'khí' làm môi giới.

Vương Thúy Kiều gặp Chân Lý hai mắt sáng rực khi nhắc đến sư phụ, chẳng hiểu sao nội tâm lại có chút thất lạc cúi đầu.

Bản thể đang cực khổ luyện võ, hóa thân cũng không thể chỉ hưởng thụ.

Nhất là quyển Đan Đạo Sơ Giải này. Sau khi đọc xong thì ta bắt đầu mua chút dược liệu về thực hành..."

Mọi người đều chỉ trỏ, tiếng bàn tán không dứt bên tai.

Nói xong, hắn vô tình hay cố ý "show" giày mới ra trước mặt cho người ta chiêm ngưỡng. Đáng tiếc, mọi người đều tập trung nhìn miếu, chẳng ai thèm để ý hắn.

Quả nhiên, những người xung quanh nghe được liền bị hấp dẫn: "Đồ tốt gì?"

Nhưng mà, nguyên bản khuôn mặt A Thạch đỏ tía, hùng hổ dọa người, tại khi đến đây thật rồi thì lại hơi chuyển qua màu trắng, trong lòng không hiểu có chút chột dạ, nuốt một ngụm nước bọt.

Chân Lý cải chính: "Sách này chỉ là vi sư mượn của người khác, Linh Nhi đọc hết thư tịch về đan dược trước đi.

"Vâng~"

"Kiều tỷ tỷ, để ta phụ ngài một tay."

Haiz...đúng là năng lực càng lớn thì trách nhiệm càng lớn." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu không mau bắc nồi xuống, cháo sẽ bị khê mất."

Mọi người muốn bắt A Thạch lại, nhưng người sau dù sao cũng là Luyện Tạng võ giả, thanh niên bình thường không phải đối thủ.

"Linh Nhi, nhớ vệ sinh sạch sẽ trước khi ăn." Chân Lý nhắc nhở tiểu đồ.

"Đây là thư tịch mà ta mới chỉnh hợp được hôm qua, trong này có ghi chép phân loại rõ ràng.

"Sư phụ ngài?"

"Ta không có việc gì, trong đó có đồ tốt, không tin các ngươi vào thử xem?"

Bát đũa trong bếp phảng phất như đang hưởng ứng lời kêu gọi, cũng xếp thành một hàng mà bay theo, nhìn vào tựa như những binh lính đang xách thương đi tuần vậy.

Chân Lý phân phó xong liền tự pha cho mình một ấm trà rồi ngồi nhâm nhi, trong đầu thì bắt đầu lật xem thư tịch.

Chân Lý lại bất động thanh sắc, phân ra một luồng ý thức...

Chiến đấu với nàng, kẻ địch sẽ tuyệt vọng khi phát hiện từng chiêu thức, từng động tác của mình đều đã bị nàng tính toán, an bài tỉ mỉ từ trước, vô luận làm thế nào cũng không thể gây tổn thương đến nàng..."

Chân Lý lập tức trả lời, xem ra đã sớm có sắp xếp.

Ba người ăn xong, Chân Lý liền tìm cơ hội chia sẽ quyền hạn truy cập vào kho tài liệu với hai người.

"Mai sau nếu ta già đi, hàm răng không nhai được đồ ăn cứng, vậy cũng chỉ có thể ăn cháo bát bảo ngươi nấu."

Tiện tay đánh ra một đạo Thần Thuật điều khiển hơi nước cùng thanh lọc không khí, Chân Lý quyết định nơi đây sẽ là địa phương nghiên cứu Vạn Hóa Ngải.

Nhưng mà nhân loại từ trước đến nay luôn là thứ sinh vật hay tò mò và hiếu kỳ, nếu không các nhân vật ở trong phim kinh dị cũng không phải c·h·ế·t...

Một nam tử trung niên trợn mắt ngoác mồm: "Gặp quỷ, rõ ràng hai ngày trước ta đi qua vẫn chỉ là một bãi đất trống.

Chân Lý không biết suy nghĩ của nàng, tiếp tục thêm một câu đùa vui:

Khổng Linh Nhi nhí nhảnh đáp: "Vâng, sư phụ."

Thiếu phụ càng nghe, gương mặt càng đỏ bừng: "Hắn nói muốn sống cùng ta đến già, như vậy có tính là bày tỏ không?

Thanh niên này có chút buồn bực, đôi giày da yêu thú này hắn mua hơn mười lượng bạc, Khí Huyết võ giả bình thường đều không nỡ đi được không?

Ta tin tưởng rằng thiên phú của nàng vẫn còn rất nhiều nơi có thể khai phá." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sau đó, dưới sự thách thức của đám đồng bạn, hắn nghênh ngang đi tới trước miếu.

Cầu hoa tươi, cầu gạch đá!

Vậy các tài tử, các đại sư cầm kỳ thi họa ngoài kia thì tính là cái gì? Có để cho họ con đường sống không?"

Hắn cảm thấy tinh lực dư thừa, còn phân ra thêm một đạo hóa thân, mở một căn phòng thí nghiệm tại ngay dưới ngôi nhà của mình.

Một lát sau, hắn đi ra ngoài, vẻ mặt vô cùng an tường, nhưng bạn bè của hắn thì lại vô cùng hoảng sợ, cho rằng A Thạch bị quỷ nhập, khuôn mặt hắn cứ đơ ra như cái tên của hắn vậy.

"Kiều Nhi liền tìm hiểu Âm Ba Công đi, trong này vừa lúc có một quyển Huyền Gia Võ Kỹ sử dụng đàn nhị hồ."

Chân Lý không phải đơn thuần là lời nói sáo rỗng, bởi vì thiên hạ cũng có nhiều cao thủ tu luyện âm ba công, trùng hợp là ngày hôm qua hắn cũng "nhặt" được một quyển tại Tàng Thư Các của Hợp Hoan Môn...

Sự việc càng nháo càng lớn, một truyền mười, mười truyền trăm, sau đó lại có mấy người đi vào, rồi một lát sau đều an tường đi ra.

Nàng không kịp nghĩ nhiều, trực tiếp ném một viên Thủy Cầu vào đống lửa, ngọn lửa lập tức được "khống chế".

Ông__!

Hắn chỉ đành tiếp tục khoe khoang mình hiểu biết: "Các ngươi không biết, trong miếu này thế nhưng là có đồ tốt..."

Sáng hôm qua, ta vừa mang cái đôi giày mới này qua đây, đã thấy cái miếu ở đó rồi."

"Ông trời ơi, sếp vừa đẹp trai, lại vừa ăn nói ngọt ngào như vậy, đáng đời ta thích hắn."

Vương Thúy Kiều ngẩng đầu lên nhìn hắn, nghi hoặc hỏi.

Cả hai rảnh rỗi có thể tìm hiểu một chút, thấy hứng thú cũng chớ vội tu luyện mà báo ta trước một tiếng, có gì không biết cũng có thể hỏi ta..."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 157: Thần Miếu vào mắt thế nhân.