Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 31

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 31


Edit: Michellevn

Chu Lăngđãleo lên ghế sô pha, nằm nghiêng người, chen vào khe hở chật hẹp giữa ghế sô pha và cơ thể cường tráng của người đàn ông, đầu gối lên ngựcanh, ôm sát lấy vòng eoanh, đôi mắt nhắm chặt, hơi thở kéo dài đều đặn. Dì Thu ngây ngườimộtlúc lâu, khẽ khàng đắp chăn lên cho hai người, tắt đèn.

Nghĩ đến từ này Hướng Nghị thấykhôngthoải mái lắm,anhđãkhônggặp Chu Lăng đúngmộttuần rồi.anhchiếm lấy xích đu củacô,khônghề thương tiếc mà đặt mông ngồi lên tấm thảmnhỏcôrấtyêuthích kia, ngón tay kẹp điếu thuốc, chầm chậm rít vào.

Gần đâythìđến ít hơn, thỉnh thoảng đếnmộtlần, ngủ vớianhmộtgiấc, ởtrêngiường vẫn nhiệt tình quấn lấyanhnhư trước đây, nhưng về cơ bảnthìcứ tỉnh phát làđi, giống y nhưmột** hết sức chuyên nghiệp.

Khi đến đại lộ Xingyi, trờiđãrất tối, dì Thu mở cổng choanh, Hướng Nghị lái xe vào trong biệt thự, mang theomộtcái túi màu xám tro. Trong biệt thựđãcókhôngkhí ngày giáng sinh, trông thấy cây thông noel rực rỡ sắc màu trong phòng khách kia, Hướng Nghị mới giật mình ý thức, Lễ Giáng Sinh tới rồi.

Party vui hết mình đêm bình an, Chu Lăng uống có phần váng đầu, rúc vàomộtgóc trong ghế sô pha nghỉ ngơi, nhưng rượu trong tay vẫnkhôngngừng, ngồi bên cạnhcôuống nước ép trái cây là ngườiđãcó được giấy phép đặc biệt tham gia Party, Đinh Y Y. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Đâykhôngphải là Tết đến rồikhôngmua được vé tàu sao." Chu Lăng cười hì hì, ợmộthơi rượu.

khôngbao lâu những tên kia quậy đủ rồi, hình như muốn chuyển chiến trường, có chị emđitới kêu haicô:" Hội sở Hoàng Đình mới tớimộtđám tiểu thịt tươi,đichơi cùngkhông?"

Chu Lăng xoay đầu lại, xốc chăn lên nhìn, váytrênngười gần như bị tuột hết, mò tìm áo ngựcthìđãrớt xuống tận eo.côkhẽ thở ra, lại kéo chăn lên chùm kín, vùi đầu vào trong ghế sô pha dệt vải, bàn tay thế mà lạiđisờanhtừ phía dưới chăn.

Thế là cọ quẹtmộthồi nữa, Hướng Nghị mới hơi hơi lui ra, ánh mắt nóng rực nhìncô, chốc lát sau vénmộtgóc chăn ra, đứng lên. Quần áotrênngườianhvẫn khá ổn, ngoại trừ cái lềunhỏkhôngthể xem thường ở th*n d***,thìxem ra vẫn còn được gọi là chỉnh tề.

Ánh mặt trời chiếu sángtrênđỉnh đầu, ấm áp, như thể mang người ta hòa tan dưới ánh nắng, được bao phủ trong lồng lông chim mềm mại, rất mềm mại,thậtthoải mái, ngọn lôngnhỏxíu quét qua làn da trần, nhồn nhột,khôngkìm được cơ thể khe khẽ run lên.

- ---- Cómộtngười nằm ngửatrênghế sofa phòng khách, cánh tay khoát lên mắt hình nhưđãngủ. Nằm úp sấptrênngườianhlàmộtkhối tròn tròn trắng như tuyết, ngủ say cùng tiếng ngáy nhonhỏ.

Khi chuông Giáng sinh vang lên, vừa đúng lúc Chu Lăng về tới biệt thự, từtrênxe bước xuống,đilảo đảo mông lung. Bước chân có phần bất ổn, vịn lấy lan can, bước từng bậcmộtlên thềm nhà.

Dường như lúc này dì Thu mới nhớ ra, vội vàng giải thích:" Hướng tiên sinhđãchờcôlâu lắm rồi, tôikhôngchú ý,anhấy vậy mà ngủ luôn ở chỗ này." Bà ấy treo áo khoác của Chu Lăng lên rồi hỏi," Muốn đánh thứcanhấykhôngạ?"

Đâykhôngphải là trạng tháianhyêuthích.

..........

Hướng Nghị lại hôn hôn đôi mắtcô, ấn đầucôsát vào ngực mình, ôm chặt thêm mấy phần.

- ---- Chu Lăng bật ra tiếng rên, ngay sau đó tỉnh lại trong chínhâmthanh của mình, mở con mắt mờ sương, hình ảnh lông nhung mềm mại ấm áp biến mất trong nháy mắt,mộthồi cảm xúc mềmnhẹnhư lông chim kia, thực chất là từmộtbàn tayđangngao du làm loạntrênngười mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Bà ăn cơmđi, có việcthìgọi điện thoại cho cháu." Hướng Nghị dặn dò mấy câu, bị bà cụ sốt ruột đẩy thẳng ra khỏi cửa luôn.

Người trong lòng vừa động, Hướng Nghị liền biếtcôđãtỉnh dậy,anhkhôngngẩng đầu lên, tăng dần sức mạnh của nụ hôn, đồng thời buông lỏngmộtbên ra, bắt đầu dùng ngón cái thô ráp cọ sát viên đậu đỏtrênđỉnh, khiến nó rất nhanh dựng đứng lên.

Hướng Nghị hút xong nửa bao thuốc, mới chợt nhận ra cảnh trờiđãhơi tối.anhđứng lên, giống như mỗi ngày trước đây, khóa cửa, về nhà.

Đinh Y Y cười "xí"cô:" Sao cậukhôngcùnganhhọ Hướng lăn lộn qua Tết? Giờ hai ngườikhôngphải quan hệ mật thiết à?"

Dường như cảm thấy tư thế này vẫnkhôngđủ ngầu, Hướng Nghị đưa luôn cái cuộn tròn kia vác lên vai, cứ hiên ngang như vậy lên lầu hai.

Người vừađi, cảnh vật chung quanh vốn huyên náo trong nháy mắt yên tĩnh lại, cây thông và bong bóng vẫn còn ở đó, thế nhưngkhôngkhí ngày lễ lại giống như đột nhiên biến mất. Đinh Y Y lé mắt nhìn Chu Lăng:" Dì cả của cậu cũngđãmấy ngày rồi, vẫn chưađihả? Ở lại để chuẩn bị đón năm mới chắc?"

nóilèm bèm liên miênmộthồi, vừa ngắm quần áotrênngười Hướng Nghị, lập tức đậpmộtcái lên cánh tayanh:" Ơ kìa, sao cháukhôngthay quần áo hả, mặc cảmộtngày rồi!đithay bộ sạchsẽđi, mau lên!"

Tiếng cười đùa hòa lẫn trongâmnhạc cách đókhôngxa, mọi người high đến sắpkhôngtìm ra hướng bắc. Gócnhỏnơi đây lại cókhôngkhí hoàn toàn khác biệt, yên tĩnhmộtcách lạ lùng.

Đôi lúc hai người ngủ cùng nhau, rồi đôi lúc Hướng Nghị làm việc còncôtự mình ngủ, đa phần thời gian trong đó,côsẽnằm dưới mái hiên trong chiếc xích đu treo của mình, ăn bánh ngọt tự mình kêu bên ngoài giao tới, hoặc là Hướng Nghị mua chút đồ ăn vặt chocô, sau đócôsẽchơi điện thoại di động và nhìnanhlàm việc.

" Cáccôđiđi," Đôi mắt Chu Lăngđãcó phần mơ màng, học điệu bộ của Đinh Y Y, cũng chỉ chỉ bụng mình:" Điều kiện thiết bịkhônghỗ trợ."

khôngbao lâu, trong phòng khách vang lên tiếng dép lê rất khẽtrênsàn nhà, hình như là dì Thuđãthức dậy. Việckhôngthể miêu tả của hai ngườitrênsô pha đồng loạt ngừng lại, Chu Lăng yên lặng hơi rụt người lại ở dưới chăn.

Hướng Nghịđangvùi đầu sau lưngcô, hôn cái gáy mịn màng bóng loáng củacô, phía dưới chăn,mộtbàn taykhôngbiết từ lúc nàođãchui vào bên trong áocô, tham lam mà tóm lấy hai khối tròn tròn phía trước, bàn tay ép lại vân vê nhào nặn.

"anhhọ Hướng tốt lắm đấy." Thời điểm đầu óc quay cuồng, dường như bên tai nghe thấy tiếng thở dài sâu kín của Đinh Y Y, cả thanhâmlơ mơ," Chu Lăng, ông xã tớ, hình như có chuyện rồi...."

Còn Chu Lăngthìgần như bị l*t s*ch, s* s**ng ở trong chăn,đangmuốn mặc váy vào, Hướng Nghịđãkhom người xuống, cứ thế mà dùng chăn bọccôlại, cuốn thànhmộtcon sâu lông, bế ngang người lên.

Dì Thu đáp lời, đưa con chónhỏvề phòng thú cưng trước, sau đó quay về lên lầumộtômmộtcái chăn lông mới tinh.điđến phía trước ghế sô pha, bỗng dưng dừng bước chân lại.

cômê man mấy giây, mới phản ứng lại được, đây là phòng khách, tối quacôleo lên ngủ cùng Hướng Nghị. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lúcanhđira, bà cụ vẫn còn chưa bắt đầu ăn cơm, cười tít mắt đứng chờ ở đó. Hôm nay Tiền Gia Tôkhôngvề,mộtmình bà cụ ăn cơm, Hướng Nghịđangchần chừ, bà cụ lại cuống quít thúc giụcanhkhôngngừng:"điđi,điđimà, buổi tốikhôngcần về nhé!nóingọtmộtchút, congáimuốn được dỗ dành lắm." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chu Lăng kề sát lồng ngựcanh,khôngnhìn được nét mặt c*̉aanhlúc nói lời này, nhớ lại bộ dạng như ăn thịt người vừa rồi c*̉aanh, hừ một tiếng:" Nhớ em hay là muốn làm em?"

Chu Lăng liền im ru, rúc vào lònganhgiả c·h·ế·t.

" Saoanhlại tới đây?" Trải qua trận chiến, Chu Lăng mở mắt ra, lông mi rung rung. Khóe mắtcôvẫn hơi hồng hồng, đó là vừa rồi bịanhức h·i·ế·p hết sức hung hãn, quả thật là bị làm đến khóc.

"anhấy phải dành thời gian cho người nhà rồi." Chu Lăng cười cười, muốn đứng lên, loạng choạng hai cái lại ngã nhào xuống ghế sô pha, xung động mạnh như vậy nhất thời khiếncôbuồn nôn, ngửa mặt nằmtrênsô pha, mãi mà vẫnkhôngthấy đỡ chút nào.

( Xin phép, edit đến đoạn này muốn phì cười với ** củaanhgiai Hướng)))

Đối phươngđãhiểu cười cười, tầm mắt chuyển sang Chu Lăng:" Chị, cùngđiđimà, đám tiểu thịt tươi này đều được lắm, kiểu chị thích đó, vô cùng năng nổ nha."

Chu Lăngnhẹnhàng thở ra, sau đó kéo ra bàn tay Hướng Nghịđãchạm đến mép quầnnhỏcủacô.

Làm xong cơm chiều cho bà nội, trờiđãhoàn toàn tối đen, Hướng Nghị mặc áo khoác chuẩn bị ra cửa, bà cụ đưamộtmộtcái túi choanh:" Cầm cho vợ cháuđi, là áo len ta tìm dì Lưu dưới lầu đan đấy, đặc biệt chọn sợi len mềm mại nhất, da dẻ con bé tinh tế, mặc vào dễ chịu. Cỡ chắc là vừa đấy, cháu để nó thửmộtchút, nếukhôngđượcthìcầm về lại tìm dì Lưu của cháu mà sửa." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hướng Nghị cực kỳ vâng lời quay vào thay quần áo, bà cũ vẫn lèm bèm phía sau:" Đúng lúc mặc áo len mới của cháuđi, ta đặt ngăn tủ phía trong cho cháu rồi đấy."

" Hướng tiên sinh," Dì Thu vẫn khách sáo vớianhnhư cũ, "côchủđitham gia party Giáng sinh với bạn bè rồi, hôm naykhôngchắc có thể về. Ngàikhônghẹn trước vớicôấy sao?"

May mà dì Thu rất có chừng mựckhôngđitới quấy rầy, cũngkhôngcó nhìn nhiều,đithẳng vào phòng bếp làm việc.

Bỏđi, trực tiếp tìmcôđi.

Vậy quả thật làkhôngđúng lúc. Hướng Nghị nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫnnói:" Tôi ở đây chờcôấy vậy."

Hình như trời hẵng còn sớm, dì Thu còn chưa thức dậy, trong nhà rất yên tĩnh, chỉ có xúc cảm cơ thể là vô cùngrõràng. Chu Lăng uốn éo người, quay đầu qua, chỉ nhìn được mái tóc ngắn màu đen.

Số lần Chu Lăng tìmanhđãtrở nên ítđi, Hướng Nghị cảm giácrõràng như vậy. Trước đây chỉ cầncôkhôngbận rộn,sẽđến hàng ngày, dù saothìngười vẫn cứ lắc lư trước trước mắtanh, thời gian ở chỗ củaanhphỏng chừng còn nhiều hơn ở nhàcô.

" Nhớ em, thì mới muốn làm em." Hướng Nghị trả lời như vậy, c*̃ngkhôngtức giận, chỉ là nghiêm khắc trừng phạt, vỗ một cái lên bờ mông vô c*̀ng cong mẩy c*̉acô:" Em thì chỉ muốn làmanhhả?"

Như nàykhôngđược,anhnghĩ. Lúcđiđến đầu ngõ, rútđiđộng từ trong túi ra mò mẫm nửa ngày, mở danh bạ ra, ngập ngừng hồi lâu ở cái tên ba dấu ngã, lại đút trở lại.

Về đến nhà, cả người thả lỏngđirất nhiều, dì Thuđãmở cửa ra nghênh đóncô, Chu Lăngkhôngmuốn bà ấy đỡ, tự mình đổi giày,đivào trong, sau đó bỗng dưng dừng bước lại.

Mở tủ ra liền thấy ngay, áo len đỏ chói, xếp hết sức chỉnh tề. Hướng Nghị có chút bất đắc dĩ, dừng dừng lại, mở cái túi vừa rồi ra xem,nhìn nhìn chăm chú,khôngnhiều lời thay luôn áo len.

Đinh Y Y chỉ chỉ bụng mình:" Điều kiện thiết bịkhônghỗ trợ."

Về đến phòng dĩ nhiên làmộttrận ân ái triền miên cực hạn, xong việc,Chu Lăng cuộn tròn trong lònganhhồi phục, Hướng Nghị ômcô, mồ hôitrênngười vẫn chưa tản hết, hơi thở vẫn chưa ổn định, nhưng vẫnkhôngngừng hôn hôncô. Vầng trán, chóp mũi, vành tai, bờ vai...... Hôn hết sức là dịunhẹ, giống nhưmộtloại vỗ về.

" Về phòng nào."côthìthàonói, quay đầu nhìnanh. Hướng Nghị lại nhân cơ hội dán sát lại cắn lấy môicô, đầu lưỡi tiến sâu vào khoang miệng vẫn còn mùi rượu củacô.

"khôngcần," Chu Lăng kéo dép lê nhènhẹđitới, Pomeranian thức giấc, nhảy từtrênngười Hướng Nghị xuống, xoay tít mù chạy đến bên châncô,nhỏgiọng kêu hư hư. Chu Lăng ôm nó lên thơmmộtcái, gãi gãi lông, giao cho dì Thu, "Mang nó về ngủđi, lấy chăn xuống đây."

Chương 31

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 31