Sự Quyến Rũ Nam Tính
Nhất Tự Mi
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 32
Vừa ra trước cửa, Chu Lăng vừa tính toán mặc một cái áo khoác đẹp đẹp, lại bị Hướng Nghị thuận tay ở tủ áo kéo xuống một cái áo lông màu trắng, có phần cứng rắn bọccôlại. Lúc này Chu Lăng có chút sợanh, vẫnkhôngdám phản kháng, để tùyanhlấy tiếp một cái khăn quàngcổ, quấn làm ba vòng hết sức chặt chẽ, cheđicả nửa gương mặt.
Động tác Hướng Nghị hết sức nhanh gọn, bốn món một canh, chưa đến một giờ đồng hồ đã làm xong. Cơm c*̃ng đã nấu xong, Chu Lăng xới cơm cho hai người xong, khom người dùng tay quạt quạt ngửi mùi vị:" Woa, thơm quá à!"
"anhquyếtđịnhđi."cônghiêng người tránh ra, để Hướng Nghị thuận tiện chọn lựa.
Thật ra Chu Lăng c*̃ngkhôngbiết trong nhà đã có nguyên liệu nấu ăn gì, mở tủ lạnh ra quan sát, đầy ăm ắp lại rất phong phú, nhưng là một ngườikhônghiểu bếp núc, thì đối với các thành phần nguyên liệu nấu ănkhônghề có một sự liên kết nào cả.
Sau đó trong lòngkhôngkhỏi phỉ nhổ chính mình, c*̃ngkhôngbiết vì sao mà lại sợanhnhư vậy.
Chu Lăng dừng bước, ánh mắtkhôngkìm được lưu luyếntrênngườianh, hết nhịn nổi,đitới sờ soạngtrênlưnganh. Thời điểm bàn tay trượt xuống bị Hướng Nghị trở tay bắt được, mười ngón giao nhau, nắm trong lòng bàn tay.
" Em kêu người đưa tới choanhmột bộ quần áo." Chu Lăng lau tócđivề phòng để trang phục, tiện tay bỏ khăn xuống.
Lần này Chu Lăng rất chủ độngđirửa chén, Hướng Nghị thì đứng phía saucô, nhìncôlặng lẽ.
" Tìm gì á?" Chu Lăng hỏianh.
Chu Lăng kinh ngạc quay đầu lại:" Sao lại hỏi thế? Em vì sao có thểkhôngthích bà nội được chứ?"
Tiền Gia Tô tức thì làm ra biểu tình " thì ra là thế ", ánh mắt khinh bỉ liếcanhhọ nhà mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hướng Nghị chỉ hỏicô:" Muốn ăn gì?"
Bữa sáng dì Thu đã làm xong từ sáng rồi, kết quả hai người vốn ngủtrênghế sô pha, rõ ràng là đã thức dậy, lạiđilên lầukhôngbiết làm cái gì, lề mề cả mấy tiếng đồng hồ mới thấy xuống, đã lại đến giờ cơm trưa.
Nhân lúcanhthái rau muốn cầm cái xẻng đảo giúp mấy cái, bị dầu trong chảo bắn tung tóe dính lên bỏng tay, kêu lên hoảng sợ.
anhrủ mắt, chăm chúđitất xỏ giày chocô,cột dây giày c*̃ng hết sức tỉ mỉ. Hai chân đâu đó đàng hoàng, đặt châncôxuống, mới ngẩng đầu lên, đôi mắt nhìncôsâu thăm thẳm.
"Em biết vì sao màanhhỏi như vậy." Ánh mắt Hướng Nghị nhìncôthâm trầm.
Sao mà cái miệng ngọt quá vậy.
Hướng Nghị nhanh chóng lướt qua một lượt, lấy ra mấy loại, dạ dày heo, sò khô, c*̉ cái và bắp ngô, dùng để nấu canh ; Ngoài ra chiên thêm hai miếng sườn cừu, tôm xào bông cải xanh, thêm một món thịt kho tàu độc nhất vô nhị c*̉aanh; Tiện tayanhlàm một món chay ăn thử, dưa leo, dứa xào với nấm đùi gà, vị chua ngọt, hương vị chắc là ổn.
Những lần trước khuất mắtkhôngtính, đây là lần đầu tiên Chu Lăng tận mắt nhìn Hướng Nghị làm cơm.
".......Cho em á?" Mặt bị áo len trùm lên, giọng nói có phần bức bí từ bên trong truyền ra.
Áo lông, quần bò, giày thể thao,trêncổ áo còn hé lộ một phần áo len màu đỏ chóe bên trong ------khônghề giống với sở thích c*̉acôchút nào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Đồ hôm quaanhmang tới." Có lẽ đã bỏ quên ở phòng khách lầu dưới, Hướng Nghị buôngcôra, nhanh chóng tròng cái áo len và cái quần,đixuống lầu lấy.
Edit: Michellevn
Chu Lăng c*̃ngkhôngđể ý,đithẳng vào trong thay quần áo.
côkhôngnhìn thấy, hai chữ kia vừa ra khỏi miệng, Hướng Nghị rõ ràng sững người lại, ánh mắt nhìncôđã hơi hơi thay đổi, nhíu mày lại. Đút tay vào túi quần, muốn lấy điếu thuốc, sờ soạng hai cái, trốngkhông. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
côđột nhiên nhớ lại lần trước mua choanhcái khăn quàngcổ kia, để ởtrênxe, thế nhưng vẫn quên chưa đưa choanh.
anhxoay ngườiđira ngoài," Em muốn nghĩ thì cứ nghĩđi, nghĩ cho rõ ràng rồi lại nói tiếp. Giờđiăn cơm trước đã. "
Khóe miệng Hướng Nghị giật giật, nhìn cậu cười:" Hát cho tốt vào, đại minh tinh, có ghi hình lại đấy, đừng làmanhmày mất mặt."
Chu Lăng mím mím môi, đột nhiênkhôngcó cách nào nhìn thẳnganh, xoay đầu qua, cầm đại một đôi giày thể thao và tất, ngồitrênbăng ghế. Hướng Nghịđitheo tới, quỳ một gối xuống trước mặtcô, cầm lấy đôi tất từ trong taycô, sau đó chuyển bàn châncôqua đặt lên đầu gối mình.
Hướng Nghị nhíu mày lại, kéo taycôđến dưới vòi nước, sau đó quăng người ra xa một bên:" Đứng đó cấm nhúc nhích."
Lúc ra cửa Hướng Nghịđilấy xe, Chu Lăngđitrước đến xe c*̉a mình, lấy ra khăn quàngcổ đã để đó lâu rồi.côc*̃ng giống như Hướng Nghị vừa rồi quấn choanhba vòng như vậy, phục thù xong, có chút đắc ý cong khóe miệng:" Giáng sinh vui vẻ."
Hướng Nghị trở lại rất nhanh, vào trong phòng trang phục tìmcô, cầm một cái áo len màu sắc và kiểu dáng giống y chang cáianhđangmặctrênngười. Chu Lăng vừa cài xong móc áo ngực, Hướng Nghị nhìn nhìn hai cái khối tròn tròn kia, cuộn cuộn áo len lại, chùm lên đầucô.
Chu Lăng buồn cười vỗ vỗ vai cậu:" Đừng căng thẳng, em gấu mà!"
" Làanhnóng vội, trước đókhôngthương lượng với em, đã đưa em về nhà. Tính ra thời gian chúng ta quen biết c*̃ng chưa bao nhiêu, c*̃ng chưa đủ để hiểu nhau......" Dường nhưanhmuốn xin lỗi, mà nói đến đây lạikhôngbiết nói thế nào. Ngưng mấy giây,anhđứng lên, hítmộthơithậtsâu và thở ra nhưmộttiếng thở dài.
Hướng Nghị kéocôqua hôn một cái, nổ máy xe, lại hết sức tùy tiện tháo cái khăn ra.
"khôngcần để ý vậy đâu." Hướng Nghị nói, rồi rấtkhôngđể ý mà trần truồng đứng lên, nhìn nhìn xung quanh, dường như tìm đồ gì đó.
Dì Thu vội vàng:" Vậy sao được ạ! Ngài là khách......"
Hiển nhiên loại tình trạng hiện giờ này chẳng có gì là dễ chịu, Chu Lăng buộc lòng phải tìm chuyện để nói:" Hôm nay Tam Kim có xuất diễn,anhcó muốnđixemkhông?"
" Quà tặng giáng sinh sao?" Nét mặt Chu Lăng thoạt nhìnkhôngcó gì thay đổi, thậm chí còn mang theo ý cười," Em quên mất chuẩn bị quà tặng cho mọi người rồi, làm sao đây?"
Rạp chiếu phimkhôngnhiều người lắm,anhchọn chỗ ngồi trong góc hẻo lánh, Chu Lăng lại ngó ngó nhìnanh, xoay lưng qua cười một cách lén lút.
".......Ò." Chu Lăng đút một viên bỏng vào trong miệng, cười vàđivề phía khán phòng.
" Được ạ." Hiện giờ Chu Lăng hoàn toànkhôngdám làm trái ýanh, vẻ mặt ngoan ngoãn gật đầu,đitheo vào rạp chiếu phim, đứng bên cạnh chờanhmua vé.
côchọn mặc kết hợp với quần bò, Hướng Nghị khoanh tay trước ngực đứng dựa tủ, nhìncômặc quần, ánh mắt khó hiểu. Chu Lăng cài nút xong, lúc xoay ngườiđichọn giày, ở phía sau bỗng dưng nghe thấyanhmở miệng, hỏi một câu:" Emkhôngthích bà nộianhhả?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Rất bình thường mà, là em em c*̃ngkhôngbằng lòng."côvẫnkhôngngẩng đầu, chỉ hơi cười, mang theo mấy phần tự ti," Nếukhôngthìanhsuy nghĩ lại chútđi, hai chúng ta, có thểkhôngthực sự phù hợp......Đúng lúc, em c*̃ng cần nghĩ thêm một chút."
Có điều hôm nay cuối c*̀ng c*̃ng đã đạt được mong muốn, ăn được đồ ăn do Hướng Nghị làm.
"Ừm, bà nội tìm người ta đan." Hướng Nghị tròng áo qua khỏi đầucôxong, rất bình tĩnh nhìn nét mặtcô.
Bỗng dưng Hướng Nghị thấy bực bộikhônghiểu nổi, trả lời gần như đinh đóngcột:" Bà c*̣khôngphải là ngườicổ hủ,khôngcần thiết phải để ý những thứ này.anhtự biết bản thân mình muốn gì, c*̃ng biếtanhđanglàm gì,khôngcó gì phải suy nghĩ cả." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Tiêu rồi,khôngxong rồi, em cảm thấy em thế này chắc chắn là tai nạn hiện trường!" Tiền Gia Tô bắt đầu túm lỗ taikhôngngừngđitớiđilui, nhìn lại hai người bên kia đều lộ vẻ mặt buồn cười, tức thì thẹn quá hóa giận mà đuổi ngườiđi," Hai ngườiđiđi, nhanh lên!đidạo ngắm nghíađi!khôngđược nhìn em!"
Đến trung tâm thương mại vừa đúng lúc mới bắt đầu, Tiền Gia Tôđangở hậu trường vô c*̀ng hồi hộp mà làm công tác chuẩn bị, trang phục đã thay xong,khôngchịu để thợ trang điểm vẽ mặt mình như phụ nữ. Vừa trông thấy Hướng Nghị và Chu Lăng, đã vui vẻ lao tới:" Hai người đến xem em hả!"
Chương 32
" Em gấu đó!" Tiền Gia Tô nắm tay lại, sau đó c*́i đầu hứ một tiếng," Em mớikhôngthèm gấu!"
Hoạt động mừng giáng sinh tại trung tâm thương mại mới khai trương kia,côsắp xếp Tam Kim vào danh sách khách quý, cát sê biểu diễn và tất cả đãi ngộ đều dựa theo tiêu chuẩn của các ngôi sao hàng đầu. Chuyện này Tiền Gia Tô ở nhà đã líu lo nhắcđinhắc lại nhiều lần, Hướng Nghị c*̃ng biết, nghe vậy gật gật đầu nói:"đi."
côkhôngbiết đàn ông khác lúc nấu cơm sẽ có dáng vẻ như thế nào, dù saođinữa,cônhìn Hướng Nghị, chỉ cảm thấyanhđảo cái xẻng thôi c*̃ng đẹp trai lắm rồi, lúc thái rau còn đẹp hơn, xuống tay lưu loát, pặp pặp pặp xắt gọn gàng một trái dưa leo.
Hướng Nghị ngồi xuống đối diệncô, gắp một miếng thịt kho tàuđịnh chocô, Chu Lăng đãkhôngthể chờ đợi mà đút ngay một miếng vào trong miệng, quai hàm hoạt động hết sức tích cực. Lúc nàycômới chú ý đôi đũa Hướng Nghị đưa qua, vội vàng cầm bát lên nhận lấy.
Chu Lăng gằm đầu rũ bả vai ngồi ở đó, nhìn chằm chằm sàn nhà hoa văn nhạt màu, tiếng nói có hơi nhỏ:" Emkhôngcókhôngthích bà nội, em chỉ là cảm thấy, bà có thểkhôngtiếp nhận được,......một quả phụ như em."
Hướng Nghị nhét bỏng ngô vào trong lòngcô, liếc nhìncô, dường như biết tỏng ý nghĩ dung tục trong đầucô:" Em nghĩ nhiều quá đấy."
Trong nhàkhôngcó quần áo đàn ông,anhtắm xong thì cứ như vậykhôngtự nhiên mà để trần tất tần tật.
Vốn dĩ Chu Lăng xung phong nhận làm trợ thủ choanh, thế nhưng động tác quá chậmkhôngtheo kịp tốc độ c*̉aanh, cả quá trình c*̃ng chỉ giúp rửa được một quả dưa leo, nếm mấy miếng rau.
Chu Lăng tắm xong, bọc áo choàng tắm, dây đai thắt qua loa, kéo cửa ra, đập vào mắt là một đôi mắt khiêu khích. Hướng Nghị ngả người vào đầu giường, thântrêntrần trụi, cơ bắp cường tráng, nửa người dưới ẩn trong chăn.
anhchọn một bộ phim hoạt hình đã được công chiếu một thời gian, Chu Lăng ngó ngó nhìnanh,khôngnói gì.
Bà nội Hướng tính cách hiền lành, lại dễ thương, chỉ là Chu Lăng bởi vì bản thân thiếu tự tin, đối với sự nhiệt tình và thân thiết c*̉a bà có phần khó mà chống đỡ, nóikhôngthích thì thật sự làkhôngcó.
Bà ở trong bếp dự trù chuẩn bị bữa trưa, Hướng Nghịđivào, nói với bà:" Để tôi làmđi."
Vào trung tâm thương mại Chu Lăng thấy nóng đã bỏ khăn quàngcổ ra, cậu ngắm ngắmcô, nói bằng giọng u sầu:" Sao hôm nay chị lại mặc thế này?"
Tiền Gia Tô vốn dĩ đã căng thẳng lắm rồi, bịanhnói vậy lại càng hồi hộp. Đây là lần đầu tiên cậu chính thức lên sân khấu, cảm giáckhônghề giống với lúc hát ở quán bar, vừa rồi len lén nhìn ra ngoài, phía dưới sân khấu người đông nghìn nghịt, lại còn giữa ban ngày ban mặt nữa chứ, nào có mờ tối như ở quán bar.
Hung dữ thật đấy. Chu Lăng bĩu môi, ò một tiếng.
Hướng Nghị mặc kệ cậu, thuận thế dắt tay Chu Lăng, dẫncôlên lầu." Xem phim hả?"
Hai người mặc áo len đỏ kiểu tình nhân,anhnấu ăn em rửa chén, như kiểu phân công c*̉a vợ chồng nhỏ, thế nhưng bầukhôngkhí lạikhôngthích hợp lắm. Kiểu yên lặngkhôngcó gì để nói này, hoàn toàn khác với tình trạng trước đây khi Hướng Nghị làm việc còncôthì tự mình ngồi chơitrênxích đu treo.
Hướng Nghị nghiêm trang nhìncô, giọng nói nén thấp lại:" Em chính là quà tặng c*̉aanh."
Chu Lăng cười lườmanh, ngoan ngoãn xỏ tay vào, đểanhmặc cho mình, sau đó c*́i đầu sửa sang lại một chút, kích cỡ thật vừa vặn." Em nói mà, cớ gìanhlại có thể mặc một cái đỏ chóe thế này.khôngngờ thoải mái thiệt nha,anhgiúp em nói cảm ơn bà nội nhé."
" Đểanhấy làmđi."đixuống phía sau Chu Lăng c*̃ng theo vào, đẩy dì Thu ra ngoài. Hướng Nghị đã thuần thục săn tay áo, rửa tay dưới vòi nước,côtựa vào bồn rửa bên cạnh, cẩn thận nhìnanhdò xét:" Em giúpanhnhé?"
anhlàm thật sự ăn rất ngon,khôngphải là kiểu ngon như nhà hàng cao cấp năm sao hay là các quán ăn nổi tiếng, mà chính là hương vị giađình, đặc biệt là thịt kho tàu kia, đâu có thấyanhthêm gia vị gì đặc biệt đâu, thế nhưng ngon đến độ khiến người ta có thể ăn thêm một chén cơm.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.