Sự Quyến Rũ Nam Tính
Nhất Tự Mi
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 22
Vì thế lúc bị tiếng chuông ồn ào đánh thức, theo bản năng cho rằng đó là thằng em họkhôngbớt lo kia, mò di động lại nhận máy, giọngnóivô cùngkhôngkiên nhẫn:"nói."
côduỗi người ra, ngậm ống hút cười hi hi hỏi:" Sao nào, nhớ em rồi hả?"
" Sao dậy sớm vậy?" Giọnganhđãmềm dịu hẳn xuống, ngồi dậy, xoa xoa mặt.
Đầu bên kia ngừng mấy giây, Hướng Nghị hết sức tự nhiên mà thay đổi chủ đề:" Emkhôngbiết bơi à?"
Khóe miệngkhôngkìm được cong lên,côđặt di động sangmộtbên, nhắm mắt lại nghỉ ngơi.mộtlát sau mờ bừng mắt ra, vươn tay cầm lấy di độngđangđịnh gọi điện cho trợ lý, tiếng chuông lại vang lên trước.
Chu Lăngkhôngđể ýanhta,mộtgiây đồng hồ cũngkhôngmuốn ở lại, xuống xe trút cơn giận dữ mà đóng sầm cửa xe lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"khôngphải sao, Thời tổng?" Chu Lăngnhẹnhàng linh hoạt hỏi lại," Đừngnóinhư thểanhđãvì tôi mà trả giá bấy nhiêu, ngoại trừ đưa tôi vào cửa Nguyên gia. Có thể sống đến giờ, nắm được di sản, đều là tôi dựa vào chính bản thân mình thựchiệnđược.anhđối với tôi, ngay từ lúc bắt đầukhôngphải chỉ là lợi dụng sao."
Chu Lănghiệngiờ nghe được thanhâmcủaanh, trước mắt lại nhảy ra hình ảnh buổi tối hôm đó điên cuồng dữ dội, bị ánh mặt trời chiếu rọikhônghiểu sao cơ thể cómộtchút mềm mại.
Chu Lăng uốngmộtngụm nước dừa tươi mát, trả lời bằng hai chữ:" Người qua đường " ( Hai chữ là 路人)
nóilà có lời muốnnóivớicô, sau đó lên xe lại vẫn luôn trầm mặc. Hơi ấm tỏa ra trong xe, Chu Lăng ngán ngẩm mở cửa sổ ramộtkhenhỏ, ngưngmộtlát, vẫn thấy chán, cứ thế mà nhịn đến tận cùng luôn.
côluôn có bản lĩnh chọc chuẩn xác đúng điểm nỗ lực của Thời Tuấn, sắc mặtanhta đenđimộtchút, nhưng lại khôi phục rất nhanh như ban đầu." Chúng ta ầm ĩđãnhiều năm như vậy, em vẫn chưa thấy đủ sao?"
Hàn huyên câu được câukhôngtrong chốc lát, ngắt điện thoại, Chu Lăng lại nằmmộtlúc, thời điểm lướt vòng bạn bè lần nữa, pháthiệnHướng Nghị thả tim chocô.
anhta vì lợi ích, đến cả tôn nghiêm đàn ông cũng có thểkhôngcần, Chu Lăng mới lười chẳng muốnnóithêm gì nữa. Nhưng đối với việc riêng của Thời Tuấncôkhôngcó hứng thú,khôngcó nghĩa là Thời Tuấnsẽdễ dàng buông tha chuyện củacô.
" Dưới, lầu, nhà,anh." Chu Lăng hà hơi vào đôi bàn tay sắp bị đông cứng, "anhcó xuống haykhông,khôngxuống emđià."
Hướng Nghị gần như cho rằng mình chưa tỉnh ngủ mà nghe nhầm " Emđangở đâu?"
Hướng Nghị giật mình, cầm điện thoại lại nhìn nhìn, là Chu Lăng.
Hướng Nghị mơ hồ cườimộttiếng:" Hành tung của emthậtkhó nắm bắt."
Ngươi bên cạnh nào nhỉ? Chu Lăng nghi hoặc mở lại tấm hình mình chụp, lúc này mới pháthiệngóc phải tấm hình lấp lómộtbắp đùi màu đồng cổ. Chậc chậc, so vớianhhọ cơ bắpkhôngkém, nhưng màu dathìxem ra còn đen hơnanhhọ.
Biển đẹp vô cùng,trênbờ cát cũng rất náo nhiệt, Chu Lăng nằmtrênghế bãi biển dưới tán dù che nắng, uống nước dừa tận hưởng ánh nắng mặt trời, nguồn năng lượng tiêu cựcđãđược thanh lý sạchsẽbởi mặt trời ấm áp, dễ chịu hơn rất nhiều. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chu Lăng ừmộttiếng.
Nhất thời Chu Lăng trở nên rấtkhôngkiên nhẫn, lông mày xoắn kết lại:"đãnóikhôngđược quản việckhôngliên quan tớianhrồi mà, tự tôi có chừng mực."
khôngbiết có phải là do ban ngày thẳng thắn cùng Hướng Nghị, hay làmộtmànnóichuyện kia với Thời Tuấn hồi tối, mà giấc ngủ đêm này của Chu Lăngkhôngtốt mấy, ban đêm lại có giấc mơkhônghay lắm. Hơn bốn giờ sángđãbừng tỉnh, mồ hôi lạnh đầy người, trong phòng ngủmộtmảnh tối đen, yên tĩnhkhôngtiếng động.
" Em cho rằng tôi vì em làm hết thảy đều là đóng kịch sao?" ThanhâmThời Tuấn có phầnâmtrầm.
"Với em mànóimới chỉ buổi sáng thôi, em chính là người làm ca đêm." Tiền Gia Tônóixong, cười nham hiểm hai tiếng," Bịanhhọ em nhìn thấy chị c·h·ế·t chắc rồi, hì hì."
Chu Lăng gửi video chat cho cậu ta, Tiền Gia Tô vẫnđangtrêngiường, nhìn giống như vừa mới tỉnh ngủ, quả đầu bù xù y hệt tổ chim.
Chu Lăngkhônghiểu tầm quan trọnganhta cố ý giải thích lại là ở đâu:" Loại chuyện này vốn dĩkhôngcần thiếtnóivới tôi, chuyện củaanhtựanhlàm chủ là được rồi, tính xem tôi là mẹthậtà?"
"khôngnhìn," Hướng Nghị vô cùng thẳng thắn mà cự tuyệt, sau đó rề rànói:" Emkhôngmặc gìanhcũngđãnhìn hết rồi, bikinithìcó gì đẹp mà nhìn."
Thời Tuấn trầm mặc hồi lâu, mới có phần đè nén mànói:" E rằng còn có chút gì đó khác." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bên kia im lặng vài giây, sau đó truyền đếnmộtgiọng nữ ngả ngớn:"khôngcần hung dữ với em như vậy, emsẽkhôngvui đấy."
"khôngcó mà." Hướng Nghịnói
Lồng ngực có chút khó chịu,cômở đèn, xuống giường mở cửa kính ra, trong nháy mắt gió lạnh tràn vào mặt, lạnh đến run người, vội vàng đóng cửa lại.
" Sáng nay."
" Bên cạnh chị kiakhôngphảianhhọ em sao? " Tiền Gia Tô dướn đôi mắt nhập nhẹp ngái ngủ lên, gảy gảy tóc trước ống kính." Cái người trong hình chị vừa chụp á."
Hướng Nghị cũng cười khẽ theo hai tiếng, đợicôcười đủ dừng lại, mới hỏi:" Em mặc gì vậy?"
"anhcòn có tâm trạng quản việc của người khác màkhôngliên quan tới mình," Chu Lăng châm biếmnói," Có thời gian nàykhôngbằngđitra xétmộtchút coi vị hôn thê kia và bạn trai cũđãcắt đứt sạchsẽchưa,anhsẵn lòng đội mũ xanh( bị ngoại tình)đikết hônkhôngphải làkhôngđược, nhưng mặt mũi Đại Nguyên gánhkhôngnổi chuyện này đâu."
"không." Tiểu soái ca mỉm cười trêu chọc khiđiquacô, Chu Lăng cười vẫy vẫy tay lại, " Emkhôngbiết bơi."
Vừanóixong những lời này, di động của Chu Lăng có cuộc gọi tới --- cái miệng quạ đen này. Chu Lăng tắt video, chuyển qua nhận điện thoại của Hướng Nghị.
khôngnóicái này,thìcái kia càngkhôngcó gì đểnóinữa. Chu Lăng xoay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, lại nghe thấy trong tiếng gió rít gào, tiếngnóicủa Thời Tuấn tựa như bị thổi tan ra:" Người đàn ông hôm qua kia,khôngnên tiếp tục nữa."
"anhhọ cậu làm sao?"côhỏi
Xe đến biệt thự, chậm rãi dừng lại ở giữa sân, Thời Tuấn quay đầu lại nhìncô, nét mặt hơi ủ dột:" Tôi chỉ là nhắc nhở em, chớ quên rằng em có thể được hưởng thụ hết thảy điều kiện này."
Hướng Nghịkhôngtrả lời vấn đề này, trái lại hỏimộtcâu:" Xuống nước rồi chứ?"
Chu Lăng hừnhẹ:" Vậy màanhcòn hỏi?"
Hai con c·h·ó cũngđangsay giấc nồng, bừng tỉnh bởi tiếng bước chân rấtnhỏ, mí mắt cụp xuống nhìn nhìncô, phát raâmthanh ư ư làm nũng. Chu Lăng ôm và v**t v* từng conmột, sau đó mới để chúng về ngủ.
Chu Lăng lại cười như hiểu ra:" Phơi nắng ấy mà." Rồikhôngđợianhnóigì, chủ động khai báo."mộtmình em, nửa cái chân trong hình là người qua đường."
Chu Lăng cười vui vẻ:" Giờđãxế chiều rồi cậu thiếu niên ạ."
Ngay lập tức nghe thấy Hướng Nghịnhẹnhàng bay bổngmộtcâu:"khôngxuống nước mà vẫn mặc bikini?"
côchụpmộttấm hình biển rộng trời trong xanh, đăng lên vòng bạn bè.khôngbao lâuđãnhận được bình luận của Tiền Gia Tô:anhhọ em?
Chu Lăng tiếp tục ừ.
Tập đoàm Đại Nguyên có khách sạn nghỉ dưỡng riêng ở đây, Chu Lăng trước hếtđingủ bùmộtgiấc, tỉnh dậy vừa lúc nắng chiều, ăn chút đồ rồiđira bờ biển.cômua ngay tại chỗmộtbộ bikini, nhưng dấu hôntrênngười vẫn chưa tan biến hết, đành phải trùm lên người chiếc áo choàng hoa mỏng sặc sỡ, dài ----------bởi vì bắp đùi củacôcũngkhôngmay mắn tránh khỏi.
Chu Lăng hừ lạnhmộttiếng:" Sao có thể gọi là ầm ĩ,rõràng làanhcứ diễn vai tình thánh trước mặt tôi, mà tôithìkhôngcó hứng thú đóng kịch vớianh."
Chu Lăng vậy mà lạinói:" Lát nữathìtán gẫu tiếp nhá, emđangở dưới lầu nhàanh, lạnh lắm đó."
Dừngmộtlát,côcười rộ lên:" Được ạ."
"đibiển à?" Giọnganhnghe có vẻ khá bình thường.
Nhân thể nhìn thời gian, haythật, năm giờ mười phút.
"đilúc nào vậy?"
"khôngạ, lạ lắm hả." Ngàynhỏcôbị thằng em họ trêu chọc ngã cắm đầu vào trong thùng nước, đầu bị nhấn xuốngkhôngcho ra, nếukhôngphải cậu về kịp lúc, có thể sống được haykhôngcũng khónói. Dù sao từ đó về sauđãcó tâm lý ám ảnh với nước, trong biệt thự cómộthồ bơi rất lớn,cônhiều nhất cũng chỉ là nằm phơi nắng, cho tới bây giờ vẫn chưa từng xuống nước. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Chuyện đính hônkhôngphải cố ý giấu em, ngày đó họp xong căn bản muốnnóivới em," Chiếc xe rẽ vào đại lộ đông đúc, lúc này Thời Tuấn cuối cùng cũng mở miệng, quay đầu liếc nhìncô, giọngnóitựa như có chút ý tứ trách cứ," Emđinhanh quá đấy."
Hướng Nghịnói:" Lúc nào ấm lênanhdạy em bơi nhé." Đặc biệt man mà theo sát bổ sungmộtcâu,"sẽkhônglàm em chìm."
Chuyện Hướng Nghị ghét nhất có lẽ chính là lúc ngủ bị điện thoại đánh thức, nhưng có thằng em họ ban đêm vẫn còn ở ngoài làm việcthìkhôngthể tắt máy.
Thời Tuấn nghẹnmộthơi trong lồng ngực, lênkhôngđược mà xuốngkhôngxong, cũng mở cửa sổ bên này ra, gió lạnh tràn vàokhôngthương tiếc, có vẻ dễ chịu hơnmộtchút. Chậm rãi thở ramộthơi ấm ức, giống nhưkhôngmuốn so đo cùngcô:"khôngnóicái này nữa."
Khó khăn lắm mới ngừng lại được mà tức khắc Chu Lăng lại muốn cười nữa, cố nén cười trả lời:" Bikini đó,anhmuốn nhìnkhông?"
"Em đừng quan tâm!" Vẻ mặt Thời Tuấn đột nhiên lạnhđi, sau đó tựa như ý thức được giọng điệu mình nặng quá, dừng lại, giọngnóihạ thấp xuốngmộtchút:" Cái đókhôngquan trọng." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Quay về phòng ngủ vẫn cảm thấy muộn phiền như trước, gọi điện thoại đánh thức trợ lýđangtrong giấc mộng, kêucôta đặt vé bay chuyến sớm nhất, bay vào sáng sớm vượt mâyđithành phố đảo tận hưởng gió mùa hè.
Từ " mà "khôngchắc chắn này, khiến Chu Lăng nhất thời lại vui nữa rồi, trái dừa trong tay đặt xuống cái bànnhỏ, cười khanh kháchkhôngdừng được.
Chương 22
"mộtquân nhân xuất ngũ, thợ sửa xe, em vui đùa chút rồi thôiđi, đừng làm chuyện ngu xuẩn."
Loại hành trình giải sầunóiđilàđinàyđãkhôngphải lần đầu tiên, chỗ ngồi ở thành phố đảo này cũngđãtớikhôngít lần, ngay cả hành lý Chu Lăng cũngkhôngmang, xuống máy bay thấy thời tiếtkhôngxấu, tâm trạng mới thoải máimộtchút.
" Thôiđi, trong mắtanhngoại trừ lợi ích, còn nhìn được thứ gì khác nữa sao?anhvà Chung Niệm Vi kết hôn, chẳng lẽkhôngphải vì cổ phần của Đại Nguyên và Chung Phi Quốc Tế?" Chu Lăng xìnhẹmộttiếng, " Yên tâmđi, đến lúc conanhđược sinh ra, thựcsựmang họ Nguyên rồi, 10% cổ phần kiasẽkhôngthiếuanh."
Lại quay trở về giường nằm, khó chịu trong lòngkhôngcách nào đè xuống được, trằn trọc lăn qua lăn lại, dứt khoát khoác thêm quần áo, xỏ dép lê xuống lầu.
Trong phòng khách yên tĩnh mờ nhạt, chỉ có thể nghe được tiếng dép lê củacôloẹt xoẹttrênnền nhà. Vào lúc này mọi người đềuđangngủ, Chu Lăng rót cho mình ly nước, bất chấp gió lạnhđiqua sân sau đến phòng thú cưng.
anhlại hỏi:"đichơi sao?"
" Em cũngnóimà, tối quaanhhọ vẫn ở nhà, sao mà mới sáng sớmđãcó thể đến bờ biển được, lại cònkhôngmặc quần áo, phóng túng thế cơ đấy."
Edit: Michellevn
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.