Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 23

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 23


Sau hai giây, Tiền Gia Tô chợt quay đầu lại,khôngchỉ chú ý tới điều hòakhôngkhíđangchạy ro ro, mà còn nhìn đến tấm rèm cửa in hình bãi biển và cây dừatrênđó, giờ phút nàyđãđược kéo kín kẽ lắm rồi.

Cậu trừng mắtkhôngthể nào tin nổi, cả nửa ngày mới tìm lại được chút tinh thần, nghĩ đến hai kẻ bên trongđanglàm chuyệnkhôngbiết xấu hổ kia, nhất thời lỗ tai cũng đỏ rực lên.

Hướng Nghị cúi đầu hôncô, cánh tay khoát sau lưngcôhơi dời xuống phía dưới, trượt đến b* m*ng vểnh hết sức kia, x** n*nmộthồi.

Tuy là hành trình riêng tư, nhưng người phụ trách chi nhánh của Đại Nguyên nhận được tin,khôngdám chậm trễ chút nào, đặc biệt chocômộtbữa tiệc chào mừng. Thời điểm gọi điện chocôthìmọi thứ đềuđãđược chuẩn bị sẵn sàng, xe đóncôcũngđãđến nơi.

Hướng Nghị quay đầu liếc nhìncô:" Đợi chút nữa xem biểuhiệncủa em."

Cấu tạo của nam và nữ đúng làkhônggiống nhau mà, người luôn nóng hầm hập, Chu Lăng chen chân vào g*** h** ch*nanhkẹp lại, taythìtừ bên dưới vạt áo nỉ màu xám khói củaanhlần mò tiến vào trong, mu bàn tay lạnh giá dán lên lưnganh, thở ramộthơi khoan khoái.

Gọi cửa mãi màkhôngđáp lại, Tiền Gia Tô liền nghĩanhhọ phỏng chừngđãra ngoài, thế là quay người ra cửa trước rờiđi.

Hướng Nghị mở chăn ra phủ lên ngườicô, lúc này Chu Lăng cũng chẳng thèm quan tâm chê bai, cứ thuận thế mà nằm xuống, sau đó dịch vào bên trongmộtchút, để choanhcó chỗ nằm. Trong chăn cũngđanglạnh,côcuộn chân lại, lúc Hướng Nghị cởi áo khoác xong xốc chăn chui vào,thìngay lập tức ủn cả người vào trong lònganh.

"điđâu vậy hả, mới sáng sớm mà." Bà lãokhôngyên tâm hỏi.

" Xe ai mà gấp rút vậy chứ." Bà lãokhôngnghi ngờ,khôngvừa lòng mà than thởmộtcâu, căn dặnanh:" Vậy cháuđiđi, bên ngoài vẫn tối lắm đó, cẩn thậnmộtchút." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chu Lăng vội vàng đẩy đẩy người Hướng Nghịđãlại tiến vào cơ thểcô,nhỏgiọng nhắc nhởanh:" Rèm cửa!"

Lái xe vòng đường lớnđiđến cửa phòng làm việc, Hướng Nghị cởi dây an toàn,đangtính xuống xe, bỗng dưng Chu Lăng lamộttiếng:" Chờmộtchút."

Chu Lăng sửng sốt,".........anhtháo ra lúc nào vậy hả?"côđãthắt hai cái nút c·h·ế·t cơ mà.

khôngkhí trong phòng dần ấm lên, ổ chăn vàanhcũng nóng hừng hực, rất nhanh Chu Lăng cũngđãđược sưởi ấm, nhấc lên gương mặtđangvùi trong lònganh, hôn hôn cái cằmđanglún phún mọc râu củaanh.

côkhôngbiết rằng, đối với Hướng Nghị tháo mấy cái nút thắt là chuyện vô cùng đơn giản, nhưng lúc nàyanhcũngkhôngcòn sức lực màđigiải thích nữa, túm lấy gáycôấn người tới gần, hung hăng hôn lấy.

"Như nàykhôngphảianhsẽcàngyêuthương em hơn sao." Chu Lăng trêu đùanói. Thực ra khi đó thích thú cứ thế mà chạy thẳng đến cửa nhà họ, nếukhôngphải đột nhiên nhớ ra trong nhàanhcó cụ già,đãlao đến gõ cửa từ lâu.

Quả nhiên là người làm chủ tịch, còn rất xuất sắc.

Vừa từ biển đảo nóng ấm trở về, phương bắc rộng lớn quảthậtquá là lạnh,côbị đông lạnh đến nỗi rụt cả cổ, rất tự giác mà xích lại gần cơ thể tỏa nhiệt của Hướng Nghị, sau đó đưa luôn tay kia cho Hướng Nghị.

Yết hầu Hướng Nghị lăn lộn, phát ra tiếng r*n r* thoải mái.

" Cũng để choanhhưởng thụmộtchút cảm giác được người ta phục vụ,khôngtốt sao?" Chu Lăng lấy cà vạt ra, quấn hai vòng lên tayanh, chợt nhớ ra cái gì, lại tháo ra, c** ** l*t nỉtrênngườianhxuống trướcđã.

" Sớm thế này muốnđiđâu đây?"

cônổi ý xấu mà cắn cắn vành taianh, đầu lưỡinhẹnhàng quét từ bêntrên.

côdừng hẳn lại bước xuống xe, chạy vòng sang phía Hướng Nghị, mở cửa xe vươn tay làm động tác xin mời:" Ông chủ Hướng, mời xuống xe."

Ngáp dài ra cửa lớn, đột nhiên cảm thấy có gì đó sai sai, cậu khép cái miệngđangrộng mở lại, quay đầu, nhìn phía bờ tường ----- Xe thể thao màu trắngđangđỗ yên tĩnh ở đó.

Đèn hành langđãbị hư, chỉ có ánh sáng yếu ớt chiếu vào từ cửa sổ, gần nhưkhôngnhìnrõbậc cầu thang. Nhưng bước chân của Hướng Nghịkhôngmảy may bị ảnh hưởng, laomộtmạch xuống lầu, sải bướcđiqua cầu thang bên dưới gian phòng quanh năm lưu trữ xe điện và xe đạp.Vậy màđira cổng, vừa nhìn xung quanh, trong sânkhôngcómộtbóng người.

Hướng Nghị ở bên trong theo tiếng bước chân nghe thấy cậu tađãlại gần cửa sổ, ngừng động tác lại.

" Em quyến rũanhtrước mà." Hướng Nghị hơi lui lại, nhấn nhấn bàn taycôđangxoa loạn xịtrênv*m ng*c mình, xoay người phủ lêncô.đangđịnh cúi đầu hôn tiếp, đột nhiên Chu Lăng đẩyanhra, ngồi dậy.

"..........." Chu Lăng suýt chút nữa kêu ra tiếng, ngoạmmộtmiếngtrênđầu vaianh.

Hướng Nghịmộttay kéocô, tay kia lần tới dây xích của rèm cửa, kéomộtcái.

Chu Lăng đỗ xe ở bên ngoài, lúc Hướng Nghị vàcôđilấy xe, rốt cuộc vẫnkhôngnhịn được, tức giận mà quở trách:" Em ngốc à,khôngbiết đợi trong xe sao?"

Cậu hơi dừng lại, vẻ mặt nghi hoặcđitới, lúc vừa rồi cậu tới rèm cửa có kéokhôngnhỉ?

Chương 23 (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tư vị hưởng thụ bị động cũngkhôngchênh lệch mấy so với chủ động, hơi thở Hướng Nghị rất mau nặng nề, Chu Lăng rời môianh, hôn tới cằmanh, sau đó tiếp tụcđixuống, hé môi ngậm lấy hầu kết củaanh.

Tay đặt chỗ đó cả nửa ngày, cứ chờ xem thế nào. Chu Lăngkhôngnén nổi cười rộ lên, mập mờ mà mắnganh:" Đồ bại hoại!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hai người cùng quay đầu, theo ánh sáng nhìn về phía ánh nắng mặt trời rực rỡ ngoài cửa sổ. Hướng Nghị phản ứng lại trước, ôm lấy Chu Lăng dưới thân, nhanh chóng xuống giường trốn vào góc khuất bên cửa sổ.

..............

Hướng Nghịkhôngphản kháng, vô cùng phối hợp, đểcômuốn làm gìthìlàm. Vui đùa các kiểu mà, đàn ông nàokhôngthích.

Cậu mới chỉ ngủ có bốn tiếng, mệt c·h·ế·t được, chạy nhanh về ngủ bù cáiđã.

Hướng Nghị phối hợp ngồi ngửa ra sau, tựa vào đầu giường,khôngdời mắt nhìn chăm chú động tác củacô----- cởi áo ngoài, tiếp theo là áo sơ mi màu trắng, bên trong vẫn cònmộtcái áo bó ôm sát, b* ng*c đẫy đà vươn cao ngạo nghễ.

Hướng Nghị đứng tại chỗ chắn gió chocô, nhìn thấy chiếc áo khoác mỏng đến đáng thươngtrênngườicô, cùng cổ chiếc áo sơ mi màu trắng bên trong, nhịn xuốngkhôngnóicô.

Trong phòngkhôngcó hệ thống sưởi, vẫn rất lạnh, Hướng Nghịđivào mở điều hòakhôngkhí trước, sau đó đóng cửa lại, vừa quay đầu liền ngây người ra ---------Chu Lăngđãcởi áo khoác ra, tiện tay vắt lêntrênghế,trênngười là bộ vest đen sọc sành điệu, đường cong cơ thể gọn gàng tuyệt đẹp, quần dài làm nổi bật lên đôi chân thon dài thẳng tắp, càng xinh đẹp hơn nữa.

Chu Lăng liền cười:" Ông chủ tốt!"

Động tĩnhnhỏđókhôngngờ lại gây chú ý cho Tiền Gia Tô, lúc đó cậu tađãxách phần cơm sáng đặt lêntrênbàn,đangđịnh rờiđi, cảm thấykhôngđúng lập tức quay đầu lại, nhìn thấy tấm rèm che lại được phân nửa cửa sổ.

Gương mặtcôđãđãtrở nên đỏ hồng, tóc hất ra sau, bắt đầu cởi khuy áo tây trang.

Tựcôcảm thấy thế là chắc chắn lắm rồi, lúc này mới hài lòng ngồi thẳng dậy, cởi phăng áo bó và trở ngại cuối cùng bên trong.

Edit: Michellevn

- ---- Cà vạttrêncổ tay vậy màkhôngthấy tăm hơi.

Trong nháy mắt Chu Lăng ngừng thở, ôm chặt cổ Hướng Nghị.

" Đóng tấm rèm kìa ngốc ạ!" Chu Lăng cũng bị biến cố bất thình lình làm cho căng thẳng, đập vaianhmộtcái,thìthào.

Hướng Nghị cũngkhôngghét bỏcô, còn dùng tay che tai lại chocô.

Hướng Nghị xoay người, nhân tiện nắm lấy bàn taynhỏbé lạnh lẽo kia ủ ấm trong tay mình," Sao tay lạnh như vậy hả?"

Còn mặc đến là nhiều, Hướng Nghị từ từ thở ra luồng khí nóng, tayđãkhôngtự chủ mà đặt lên lưngcô.

Chu Lăngkhôngbuộc cà vạt qua người, sợanhsức lớn giãy cái là ra, buộc chặt vô cùng, quấn hai vòngthìthắt nútmộtcái, rồi quấn thêmmộtvòng, thắtmộtcái nút cuối cùng.

Giây tiếp theo, giọng Tiền Gia Tô ở trong sân vọng đến:"anhhọ --------"

Ở bên ngoài Tiền Gia Tô đẩy cửamộtcái, pháthiệnlà cửa khóa, kỳ lạ ơmộttiếng, cách lớp cửa truyền đến giọng lầm bầm:" Ngủ rồi sao?". Tiếp đó gõ mạnh lên cửa hai cái, lớn tiếng gọi:"anhhọ! Mở cửa! Dậy ăn cơm!"

Mãi đến khi cửa lớn khép hờ bị đẩy ra, nền xi măng phát ra tiếng ma sát nặng nề, hai ngườiđangquấn chặt nhautrêngiường cùng dừng lại.

Rèm cửakhôngkéo kín, phía dưới chỉ còn chừa lại độ rộngmộtnắm tay,khôngcó ánh sáng bên ngoài, trông có vẻ hơi tối,khôngnhìnrõcái gì, Tiền Gia Tô bèn cho rằng mình ảo giác, xoay người bướcđi.

" Lạnh mà." Chu Lăng thấyanhthìtoét miệng cười vui, cũngkhôngbiết vui ở đâu nữa.

Hai luồng trắng như tuyết phơi bày trước mắt, ánh mắt Hướng Nghị cũng nóng lên, muốn nâng lên cánh tay vừa bị buộc chặt chẽ, Chu Lăngđãáp sát tới trước, nâng gương mặtanhlên hônanh.

Hướng Nghị nhìncômàkhôngnóigì, vô cùng muốn kéo người qua chomộttrận tét mông.

Hướng Nghịkhôngbiết phảinóilàm sao, suy nghĩ nửa ngày bịa ra lờinóidối:"đira tiệm ạ, có chiếc xe người ta cần gấp."

Đúng lúc đó, bờ vai phải bị người ta vỗ mạnhmộtcái từ phía sau,anhphản xạ xoay tay lại túm lấy ------cảm xúcthậtmềm mại, tinh tế mịn màng, có hơi lạnh giá.

anhmới vừa hơi độngmộtchút,thìbỗng dưng thấy Chu Lăng cong khóe miêng nở nụ cười sâu xa, sau đó vươn tay ra, từ bên trong giường mò ramộtcái hộp rất xa hoa -----quen mắt vô cùng, chính là cái cà vạtcôtặng lần đầu tiên kia.

Cậu run rẩy giơ ngón tay lên, ấp úng nửa ngày, mắngmộtcâu:

Lúc lấy chìa khóa mở cửa,côcòn hỏi phía sau: " Thầy giáo Hướngkhôngcho chút tiền boa sao?"

Cảm giác mạo hiểm bị " bắt gian tại giường " quađi, Chu Lăngđãbình tĩnh lại, hết sức khẽ khàng mà quay đầu, cảm thấy thực thú vị khi nhìn thấy gương mặt hiếm khi căng thẳng của Hướng Nghị.

Đáy mắt Chu Lăngđãngập tràn nước, lại cắn chặt môikhôngphát raâmthanh, Hướng Nghị như là muốn trả thù chuyện xấucôvừa làm, cố ý rút ra, rồi lại mạnh mẽ đâm vào.

Quả nhiên cơ thể Hướng Nghị trở nên căng cứng, xoay người đècôlên tường.

Vốn định quay về hồi chiều, bị chuyện lúc đó giữ chân lại.

Hướng Nghị mặc quần áo xong đâu đó ra mở cửa, tận lực giảmnhẹđộng tác, nhưng lúcđiqua phòng bà nội, quả nhiên bà vẫn nghe thấy, hơn nữa theo tiếng bước chân phán đoán chuẩn xác làanh, bên trong hỏi vọng ra:" Nghị à, saokhôngngủ thêm chút nữa, vẫn còn sớm mà."

"điđến tiệm củaanhđi." Chu Lăng vùi đầunói," Em vừa xuống máy bay, mệt c·h·ế·t được."

- ----" Hai người bệnh thần kinh à!”

Hướng Nghị nhướng nhướng mày, lờ mờ đoán racômuốn làm gì." Em đây là muốn báo thù sao?"

Chu Lăng dạomộtvòng trong phòng, sau đó tự mình cởi giày leo lên giường, trong phòng vẫn chưa ấm lên,côôm chân, thẳng thắn mà ngoắc ngoắc Hướng Nghị, giụcanh:" Mau lại làm ấm giường nào." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

" Cháu ra ngoàimộtlát ạ." Cách lớp cửa Hướng Nghị đáp lời," Bà ngủđiạ, lát nữathìgọi Tiểu Hâm dậy làm cơm."

...... Đâykhôngphải, xe của chị Lăng, sao?

Ngoài cửa phòng vang lên từng tiếng bước chân, là Tiền Gia Tôđãđivào -------

Sau đó chính làmộthồiđiquađilại. Bọn họ sắp xếp rất nhiều tiết mục, nhưng Chu Lăng vộiđigấp, chỉ ở lại cùng ăn bữa cơm, tiếp đóthìtranh thủ bay suốt đêm trở về. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cuộc vận động say sưa trong phòng vẫnđangtiếp diễn, cảnh trời bên ngoàiđãdần sáng lên, rèm cửathìmở rộng ra. Hai ngườiđangvui vẻ đềukhôngchú ý, chỉ lo đắm chìm trong lửa nhiệt của nhau.

Roẹt ----- Tiếng vangkhôngnhẹkhôngnặng.

"........."

Hướng Nghị đáp dạ, lấy xâu chìa khóctrênnóc tủ ở huyền quan nhét vào túi quần, mở cửa sắt phòng trộm ra.

" Ưm........." Chu Lăng vẫn chưa phản ứng kịp, quyền chủ độngđãtrở lại trong tay Hướng Nghị.

Động tác này củacôhiệu quả k*ch th*chrõrệt, hô hấp của Hướng Nghị đột nhiên tăng lên, ánh mắtđãsâukhôngtưởng nổi. Giây tiếp theoanhvươn hai tay ra, lòng bàn tay nóng rực nắm lấy vòng eocô.

Năm giờ hai mươi, ánh sáng mặt trời le lói, bên ngoài yên tĩnh vô cùng, lúc Hướng Nghị ra cửa, vẫn có thể nghe thấy tiếng ho khan của ông cụ nhà đối diện.

Đương nhiên, trước khi đến tìm Hướng Nghị,côđãvề nhà tắm rửa thay quần áo trước rồi.

Sau đó vén chăn ra đằng sau, leo lêntrênngườianh.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 23