Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 21

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 21


mộtbữa cơm mà có rất nhiều tâm tư khác nhau.

Chu Lăng làm nhưkhôngpháthiệnra cặp chân mày nhíu lại củacôấy, mỉm cười cất tiếng chào hỏi, với chủ tịch Chungđangnóichuyện cùng Thời Tuấn cũng đánh tiếng chào, sau đó thản nhiên ngồi xuống ghế sô pha dathậtở phòng khách.

Mặc dù sau đócôcũng biết, vẫn luôn giúp đỡcôchính là cha nuôi của Thời Tuấn ----- Chủ tịch tập đoàn Đại Nguyên, chồng trước củacô. Nhưng đối với hai chuyện này,côvẫn luôn rất cảm kích Thời Tuấn.

- ---------Lúc ấy hai người họrõràngđãđangquan hệ qua lại.

Học trưởng cùng trường, vẻ ngoài nhã nhặn, chăm sóccôđủ kiểu, giới thiệu chocôcông việc tiền lương nhiều lạikhôngmấy vất vả,đãvậy còn hao tâm tổn trí giúpcôkhôi phục tư cách sinh viên, chocôcó thể quang minh chính đại đến trường.

"khôngnóimộtchút về con riêng của em sao?"

Dáng vẻ của Hướng Nghị như trước kia vẫnkhôngquá quan tâm:"côấykhôngsinh bệnh, hơn nữaanhkhôngbiết nhàcôấy ở đâu."

Kể rathìcuộc đờicôtrước kiathậtsựquá bi thảm, mất cha từnhỏ, năm 8 tuổi mẹ cũng qua đời luôn, được người cậu duy nhất nuôi nấng, mợthìkhắt khe, em họ ghét bỏ, đến cả bà ngoại ruột cũng mắng chửicôlà đồ sao chổi.

"nóixong rồi đó!"côkhoát khoát tay, dáng vẻ nhưkhôngđể ý, vẫn còn tâm trạng đùa giỡn cùnganh,"nóirathìem còn phải cảm tạanhta đó chứ, ba chuyện lớn của đời ngườikhôngphải là thăng quan, phát tài, chồng c·h·ế·t sao, đây chính là ước aokhôngđược mà."

Thời điểm đó Chu Lăng cũng mới được biết, bản thân mìnhđãđược họ chi mười lăm vạn " mua đứt" từ trong tay người mợ.côgáinhỏnghèo khổ đến chỉ còn lại lòng tự trọng, sao chống lại nổisựphản bội và nỗi nhục nhã.

Chu Lăng nhìn thẳng vàoanh, vẻ mặt ung dung thư thái, chỉ là cố tình bóp méo ý tứ củaanh, khôi hài mà hỏi lại:"anhcó hứng thứ vớianhta à? Hiểu đượcanhta đến đâu rồi,nóichút thử xem."

Cũngkhôngbiết con bé này định giở trò gì, đối với khuê phòng củacôta Chu Lăng chẳng có hứng thú gì,đangđịnh từ chốithìChung phu nhânđãmở miệng ngăn cản:" Ăn cơm giờ rồi, conđigọi chị con xuốngđi."

anhta còn từng cứu mạngcô.

Chung Niệm Đồng cười hi hi:" Dì Chu, cháu đưa dìđitham quan phòng cháumộtchút nhé."

Năm đó ở nhà ga, gặp phảimộthội buôn người sử dụng bà già làm mồi nhử để hỏi đường, ngốc ơi là ngốc bị bắtđi, suýt nữathìbị bán đến vùng núi lạc hậu hẻo lánh phía tây. Là Thời Tuấn pháthiệncômất tích,khôngbiết dùng thủ đoạn và mối quan hệ như thế nào, ấy vậy mà dẫn người đuổi tớimộtthị trấnnhỏcách đó hơnmộtngàn km, cứu đượccôra.

" Tới em đó, mẹ kế."

Chu Lăng thở dài hết sức khoa trương, sau đónóivới vẻ cò kè:" Trước tiênnóivề những lần xem mắt củaanhđi.mộtđống tuổi nhưanhđược người khác giới thiệu nhiều đối tượng như vậy, saoanhvẫn độc thân thế?"

Vị Chung phu nhân này và Chu Lăngthậtra lại rất có duyên, đều là người làm mẹ kế, đối địch với congáiriêng của chồng, nhưng buồn cười chính là haicôcongáiriêngthìđãcùng vềmộtchiến tuyến, mà hai bà mẹ kếthìlại nhìn nhaukhôngvừa mắt.

Chu Lăngkhôngđể tâm, mở cửa xeđangđịnh lên xe, Thời Tuấn chạy tới bên cạnhcô, nhìn vào chiếc áo len cao cổ trong áo gió củacô, rồi lại dời ánh mắtđikhôngđể lại dấu vết.

Hônsựđãđược định đoạt, việc cụ thể thế nào căn bản cũngkhôngtới phiên Chu Lăng quan tâm, hôm nay mờicôđến, chỉ là nghi thứcđingang sân khấumộtchút. Vì vậy, gửi lời chúc phúc và bày tỏkhôngphản đối với việc sắp xếp tiệc cưới, nhiệm vụ hôm nay xem nhưđãhoàn thành.

Chương 21

Chu Lăng cười liếc nhìncôta,nóitiếng cảm ơn, trà cũngkhôngchạm.

Chu Lăngkhôngkháng cự lại, ôm lấy vòng eoanh,mộtlát saumộtbàn tay trượtđixuống, nhéomộtcái lên b* m*ng cơ bắp căng chặt mượt mà củaanh. Sau đó còn buôngmộtcâu đầy cảm xúc:" Mông vểnhthậtđấy."

Về điểm này hiển nhiên Bùi Hi Mạnrõràng hơn ai hết, sắc mặt hơi biến đổi:" Chuyệnnhỏmà thôi, đừng nghe tiếng gió mà nghĩ trời mưa."

" Chà, còn từng qua lại cơ đấy," Tới đây Chu Lăngđãhào hứng, kề sát lại gần nằm nhoài lên bàn, ánh mắt sáng rực nhìnanh," Làm công việc gì vậy, xinh đẹpkhông?"

".............." Hướng Nghị buông tay ra, vỗmộtcái lên đầucô, quay về chỗ ngồi xuống.

hiệntại nhớ tới loại chuyện này,vẫn cứ cảm thấy khó thở uất ức. Chu Lăng tựa người ra phía sau, quay đầu nhìn bông tuyết mềm mại rơi xuống, chậm rãi thở ramộthơi. Ngừng trong chốc lát,trênmặt mới khôi phục lại thần thái ung dung thoải mái trước đó.

Buổi tối gặp mặt người nhà họ Chung, Chu Lăng là người tới trễ nhất, Thời Tuấn và Bùi Hi Mạn đềuđãtới rồi, bốn người nhà họ Chung cũng tề tựu đông đủ. Chu Lăng mặc áo khoác rất thoải mái, vào cửathìcởi ra, bên trong là áo lông cao cổ hay mặc ở nhà cùng với quần bò.

trênthực tếcôđương nhiên có thể làm được.

Bùi Hi Mạn ngồi bên cạnh, vẫn như cũ cố gắng kiềm chế để che giấusựghê tởm và coi thường trong mắt." Hôm naykhôngphảikhôngđến công ty sao, bận rộn cái gì chứ, Thời Tuấn đính hôn, chuyện lớn như vậy màcôcũng đến muộn được."

Chu Lăng cũng lười làm dáng vẻ giả mù sa mưa, cứ thế mà đâm thẳng vào chỗ đau củacôta:" Tôikhôngbận gì cả, trái lại làcôkìa, nghenóinhà chồngcôsắp phá sản rồi,khôngchống đỡ đượcthìcó thểnóimộttiếng, đều là ngườimộtnhà, sao có thể trơ mắt nhìncôăn ngủ đầu đường chứ."

" Tôi đưa emđi, có mấy lờinóivới em."nóixong cũngkhôngđợi Chu Lăng tỏ thái độ, cúi đầu phân phó tài xế trong xe về nhà trước.

Lúc rờiđi, Chung Niệm Đồng xung phong nhận nhiệm vụđira tiễn khách,côtađitheo Chu Lăng, nhân lúc mọi ngườikhôngchú ý lặng lẽ hỏi:" Chị Chu ơi, sau này em có thể tìm chị chơi cùngkhông?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong danh sách người ghét nhất của Chu Lăng, Thời Tuấn xếp thứ nhất, congáiriêng của chồng Bùi Hi Mạn xếp thứ hai.

Làmộtngười có thâm niênyêucái đẹp, Hướng Nghị nhớ lại dáng vẻ của đối phương, rất nghiêm túc mà đánh giá:" Bình thường thôi. Là giáo viên mầm non."

" Thần sắc Nguyên phu nhânthậtkhôngtệ." Chung phu nhân vừa khách khí vừa chân tình mà khenmộtcâu. Bản thâncôta bảo dưỡng cũng rất tốt, tuy rằng congáicũngđãmười sáu tuổi, nhìn dáng dấpcôta cũngkhônghơn kém ba mươi tuổi. Nhưng hôm nay Chu Lăng da dẻ hồng hào tinh thần sung mãn, sắc mặt tự nhiên mà khỏe mạnh, cũngkhôngphải tỉ mỉ bảo dưỡng là có thể đạt được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

" Ngoại trừ con nuôi và mẹ kế chứ." Hướng Nghị vươn tay túm lấy con chónhỏđangngoan ngoãn há miệng chờ ăn mang qua đặt lên đùi mình, nó tủi thân rên ư ử muốn chạy, bị cánh tay mạnh mẽ của người đàn ông nhốt lại, tay kiathìxoa lung tung mấy lượttrênđầu nó." Giữa hai người chắc là còn có cái gì đó."

Tâm tình Chu Lăngđangphơi phới uống hai ngụm trà, vừa nghe giọngnóithờ ơ củaanhở đối diện, lập tức bị xưng hô này gây nghẹn suýtthìsặc, vội đặt chung trà xuống há miệng nhuận khí.

Hướng Nghị đặt c·h·ó xuống, đứng dậyđiđến bên cạnh Chu Lăng, ôm chặt lấycô.

Chu Lăng cong khóe miệngkhôngnóigì, nhị thiên kim Chung Niệm Đồng thay đổi vẻ kiêu căng vô lễ lần trước, tự mình bưng trà đưa đến trước mặtcô, vẻ mặt nhu thuận lấy lòng:" Dì Chu, uống trà."

Thời Tuấn là được quen biết trong những ngày khốn khó nhất đó.

" Chị ấy ra vẻ ta đây quá đấy.........." Chung Niệm Đồng trề môi, than thởmộttiếng, xong vẫn ngoan ngoãn chạyđi. Sau vài phút, nhân vật nữ chính Chung đại tiểu thư mới khoan thai xuống lầu, nét mặt lãnh đạm,khôngnhìn thấy nét tươi vuitrênkhuôn mặt.

Chu Lăng tiếp tục đút trái cây cho Pomeranian, vừa cười nhạt nhẽo:"thìchính là quan hệ mẹ kế và con nuôi đó."

Đối với vẻ thức thời củacôta Chu Lăng rất vừa lòng, nhưng vẫnkhôngcó hứng thú chơi cùng con nhóc con chưa đủ lông đủ cánh. Vẻ mặtcôbuồn cười:" Chơi nhà chòi sao?"

cômộtthânmộtmình rời xa quê nhàđiđến thành phố nơi trường học tọa lạc, lúc ấymộtđứa nhà quê ngốc như vậy,khôngbiết rằngkhôngcó thư thông báo vẫn có thể báo danh, vừa làm các loại việc vặt, vừa lén lút đến trườngđihọc ké. Nơi ở chính là tầng hầm ẩm mốc, rò rỉ vàkhôngthấy ánh sáng mặt trời, còn chưa kể ăn uống, mì ăn liềnđãlà bữa ăn rất quan trọng.

Trưởng thành trong hoàn cảnh khốn khổ như vậy, thi đỗ đại học, vốn cho rằng rốt cục cũng thoát khỏi lồng giam, thư thông báo lại bị người mợ xé nát với lý do trong nhàkhôngcó tiền.

Chung phu nhân thach lịch trong chiếc sườn xám cách tân màu tím nhạt,trênmặtẩnẩnvẻkhôngvui, hiển nhiên làkhônghài lòng lắm đối với cách ăn mặckhôngtrang trọng củacô.

Bên cạnh cómộtngười ưu tú đối xử vớicôđược gọi là "tốt "như vậy,côgáinhỏkhôngchakhôngmẹ nhưcômànói,khôngđộng tâm chắc là rất khó mà. Thế nhưng hết thảy tâm tư đẹp đều kết thúc tại lúc Thời Tuấn tự tay tặngcôcho cha nuôi.

" Còn được mà, trong dự liệu." Chu Lăng nhướng mày, cong khóe miệng nhìnanhcười với vẻ mặt mờ ám," Việckhôngtốt như em tưởng tượng đó."

"Đương nhiênkhôngphải!" Chung Niệm Đồng có phần bực bội, vẫn muốnnóigì đó, gõ gõ quai hàm, lời đến bên miệng lại nuốt trở lại," Dù thế nào em cũngsẽhẹn chị."côta khua khua tay, giống như con bướm bay trở lại.

Chu Lăng chỉ nhướng mày cười cười, vui vẻ nhận lấy khích lệ củacôấy. Suy cho cùng vừa mới được động cơ vĩnh cửu củaanhtrai Hướng tưới nhuần qua, khí sắc đương nhiên tốt.

" Giữa hèthìấm chân cái gì."

Việcanhlàmkhôngtốt sao? Tối qua cũngkhôngbiết ai mở miệng là kêuanhtrai suốt, cuối cùng bị làm đến khóc ra luôn. Hướng Nghị khẽ cười,khôngbình luận về tính đãng trí có chọn lọc củacô." Chưa tới bước kia đâu." Giọngnóianhthản nhiên," Lý do chia tay làanhkhônglãng mạn,khôngbiết cưng chiều người ta."

Nhưngthậtkhôngmay, hôm naycôđều phải gặp cả hai, còn phải giả bộ cómộtgia đình hạnh phúc trước mặt người ngoài, sắm vaimộtngười mẹ kế có trách nhiệm.

thậtra trong lònganhvẫn cò nhiều nghi vấn, cómộtsố chỗ đượccônhắc tớimộtcách mơ hồ,rõràng phía sau còn có tình tiết khác. Nhưnganhkhônghỏi nữa, cũngkhôngnóigì nữa, chỉ ấn đầucôvào trước lồng ngực mình, giống như vừa rồi ve vuốt con c·h·ó kia, xoa xoa nhènhẹ.

Hướng Nghị cười cười,khôngchối.

" Có quan hệ với em." Hướng Nghịnói (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đối diệnmộtngườimộtchó cùng nhìn qua đây, biểu cảm nhưmột. Ánh mắt Hướng Nghị sâu kín nhìn họ.

" Cũngkhôngcó gì," Giọngnóicôhết sức bình thản," Chỉ là năm đó tuổi trẻkhôngbiết gì, mơ hồ quen người ta, bị tra nam lừa gạt thôi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tình cảm củacôđối với Thời Tuấnthậtsựrất phức tạp,anhtađãcứucômộtmạng, từng bướcmộtphụ giúpcôđiđến ngày hôm nay,hiệntại Chu Lăng có cuộc sống có thể ăn sung mặc sướng tiêu tiền như nước, chạy xe thể thao ở biệt thự, công lao củaanhta "khôngthểkhôngcó".nóicăm ghétthìcó phần vong ân phụ nghĩa, nhưng trong lòngcôquảthậtlàsựcăm ghét chiếm ưu thế.

Chu Lăng liền thấy vui hơn:" Được rồi, em hiểu rồi,anhchắc chắn cũngkhôngchủ động hẹn,khôngtặng quà cho người ta,khôngđitong mới lạ."

Edit: Michellevn (đọc tại Nhiều Truyện.com)

" Cũng chưa đưa thuốc chocôấy sao?"khôngbiết vì sao, trong lòng Chu Lăng có chút vui sướng nhonhỏ, như này xem racôvẫn có chút đặc biệt đây.

Chu Lăng vậy màkhôngđồng ý:" Sao em cảm thấyanhbiết cưng chiều người ta lắm á?" Lòng bàn taycôbợ lấy cằm, cười hi hi,"anhchưa nấu mì chocôấy sao?khôngđưacôấyđiăn đồ ăn vặt quê nhà hả?khôngdạycôấy chạy xe đạp sao?khônglàm ấm chân chocôấy à?"

Hướng Nghị quét ánh mắt ngả ngớn sangcô:" Sao, dọa em rồi hả?"

Chu Lăng hiểu ra gật gật đầu, tiếp tục tò mò hỏi:" Giáo viên mầm non chắc là rất dịu dàng hả, có phải ởtrêngiườnganhhung mãnh quá dọa người ta rồikhông?"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 21