Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 9: Nhóm Piranha?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9: Nhóm Piranha?


Bọn chúng mang Long đi vào trong một hang động tối, tại nơi đấy đã có một nhóm người sẵn sàng, tiếp nhận Long.

Nhưng bất ngờ thay, bọn chúng chỉ mới chạy có vài chục bước đã thấy Long đứng yên, đưa hai tay lên cao, mếu máo cầu xin: “Hai anh tha mạng, khi nãy em tưởng thú rừng mới làm như thế.”

Nhưng bây giờ không phải thời gian để Long tán thưởng, hắn biết rằng đó chính là thủ lĩnh khi ngồi trên một chiếc ghế uy nghiêm, đặt cao gốc cây lớn bị cưa nửa.

Người ngồi trên ngai nhìn Long một chút, sau đó chán ghét cất giọng nói: “Tên này… trông thật hèn… thực hiện hình phạt đi… Hmmm, 10 là được rồi.”

“Haaaaa…” Tiếng hét của Long vang hết ngục tối.

Lời phía trên vừa dứt, Long đã bị một tên cạnh bên đá mạnh vào gáy, khiến hắn lần nữa ngất xỉu.

Nhưng không hiểu sao! Càng ăn đập, những vết bầm, cơn đau lại như hóa thành một ngọn lửa, đi dọc khắp thân thể của hắn.

Vừa nói, cả hai tên đều bước về trước. Long không dám thở mạnh, chân phải vô thức lùi về, tuy nhiên lí trí hắn biết rằng không thể chạy. Đầu tiên là vấn đề thể chất, thứ hai là hắn chắc chắn không rành về nơi đây bằng hai người.

“Xin hãy tha cho tôi, tôi chỉ muốn đi dọc theo bờ rừng này để đi đến vùng phía trên thôi.”

Cả hai tên lục soát không sót ngõ ngách nào trên người Long, phát hiện chẳng có gì đáng giá thì vác hắn lên mang đi.

Long cố gắng vùng vẫy nhưng càng cố thì những sợi dây leo càng siết vào chặt.

Ở cái thế giới mà bãi rác cũng có thể kiếm sống, thì chắc chắn một khu rừng xanh tươi sẽ không thể nào bị bỏ qua. Mặc dù khu rừng mà Long bước vào chỉ là một khu rừng tàn với những tán cây cao, chẳng có nhiều thú rừng hay cây cối quý hiếm, nhưng nó vẫn có nhiều giá trị rất lớn và chắc chắn có chủ.

Sau khi đưa Long trở vào rừng, Heo Đốm quay về nhà.

“Vùng phía trên, đi qua khu rừng, haha…” Hàng loạt người cười phá lên, đây là một câu chuyện vô cùng ngớ ngẫn.

Hắn dừng lại, chăm chú nhìn vòng quanh ba trăm sáu mươi độ. Đến khi cảm nhận không có điều gì bất thường mới tiếp tục di chuyển.

Cú đá của tên lực lưỡng bất ngờ bị Long dùng tay chụp lấy, siết chặt. Lực lượng từ bàn tay của Long lớn đến mức làm cho tên đó cảm nhận được cơn đau mạnh, phải nhăn mặt, trố mắt vì ngạc nhiên.

Vài giây sau, bàn tay Long trở nên thả lỏng, cả người cũng ngất lịm đi.

Đất, cát bay tứ tung làm cho hai kẻ lao ra phải dừng lại, dụi mắt, miệng chửi: “Đ* m* thằng c·h·ó”

Tên lực lưỡng tung đấm vào giữa bụng Long, làm cho hắn xanh mặt, khụy xuống đất. Tên còn lại cũng hưởng ứng, đá liên tục vào người Long.

Tên cai ngục ném vào bên trong vài cái bánh nướng khô khan, Long chộp lấy, ngấu nghiến từng miếng một. Khi vào đây, để tránh chú ý nên hắn không mang balo, kết cục là chả mang theo được thứ gì, chỉ có một chút thức ăn lương khô không biết đã rơi hay bị lấy mất.

Hàng chục ánh mắt đang nhìn chằm chằm hắn, mà từng người, từng người y hệt người rừng.

Long cũng nhìn rõ hai tên. Cả hai có phong cách rất giống nhau, đậm chất thiên nhiên từ quần áo cho đến mặt mày, tóc tai. Quần áo kết hợp giữa vải và lá cây, mặt mày dính đầy đất, tóc tai thì như người rừng. Tên bên trái to, cao, tên bên phải thì trong gầy gò hơn.

Tên cai ngục cười khinh một tiếng rồi rời đi.

Quay trở lại một phút trước, Long biết rằng không thể chạy nên đã giấu kín toàn bộ tiền vào trong một hộc cây rỗng gần đó, ngoài ra không quên tạo dấu vết ở một gốc cây ở đó.

Cho đến chiều tối, Long mở mắt thức dậy, cơn đau toàn thân vẫn còn nhức nhối, nhưng hắn không có rảnh để quan tâm. Bởi khung cảnh bây giờ, thật ám ảnh!

Cái gì thế này! Hai tay, hai chân của mình đều bị còng?

Heo Đốm muốn đùa giỡn: “Long nó trốn với số tiền rồi anh ạ.” Nhưng khi cảm thấy được bản thân vô vị cùng ánh mắt của anh Gà, hắn ta mới nghiêm túc nói: “Ổn! Nhưng anh thật sự yên tâm nó có thể thoát ra khỏi khu rừng đó sao! Nơi đó chẳng phải vẫn tồn tại cái nhóm biến thái đó à.”

“Um xùm cái gì đấy, mày có muốn c·h·ế·t không hả.”

“Em yên tâm, thủ lĩnh của Piranha sẽ không bao giờ g·i·ế·t người trừ trường hợp bị tấn công trực diện. Bọn chúng chỉ bày ra những trò ngớ ngẫn để không bị quấy rầy thôi. Mà ở đó, Long sẽ được tặng một món quà cho thể chất yếu đuối của nó.”

Đến khi có phần tỉnh táo, Long mới phát hiện bản thân đang bị nhốt trong một ngục giam bằng gỗ.

Long hốt hoảng, cúi xuống nắm lấy hai nắm đất ném về trước.

Anh Gà thấy đối phương đã về, bình tĩnh hỏi: “Mọi chuyện thế nào? Diễn ra theo đúng dự tính chứ.”

“Tại sao lại phải đi trong rừng, đường chánh lại không đi, mày cho rằng bọn tao ngu!.”

Cho đến tận khuya, Long mới thức giấc, ngất xỉu hai lần làm cho đầu hắn cực kỳ choáng.

Long không đáp, chỉ gục đầu xuống như thể rất mệt mỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hai kẻ kia vừa dụi mắt xong, lập tức chửi cha, mắng mẹ chạy đuổi theo.

Đường chánh không đi, lại đi qua bờ rừng? Nơi này là lãnh địa của Piranha, còn có người lãnh đạo mà cả một trong Thất vũ tướng cũng phải nhún nhường.

Heo Đốm ngạc nhiên, chưa từng biết việc này, nhưng cũng chẳng quan tâm quá, hắn ta bước vào giường, lăng đùng ra ngủ.

Quay trở lại trong khu rừng, Long vừa mới di chuyển dọc theo bờ suối được một đoạn thì có linh cảm không lành, như thể có người đang theo dõi.

Long hai chân, bốn cẳng, xô hai kẻ ngã xuống đất, sau đó vội chạy đi.

Trên những chiếc vòng đều có cơ cấu khóa ở bên trong, nghĩa là có chìa khóa.

Bên cạnh hắn không chỉ là một mà đến hai cái xương khô, Long theo phản xạ muốn lết về sau thì mới phát hiện tay, chân của hắn nặng trĩu.

Trước đòn đánh của hai tên, Long chỉ có thể ôm đầu chịu đựng, từng cú đánh, đấm của cả hai đều mang sức lực mạnh, làm cho Long cực thốn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Này thì ném đất, này thì chửi bọn tao là thú rừng, thằng c·h·ó láo xược.”

Long bày ra vẻ mặt thật thà đáp: “Xin lỗi hai anh, em chỉ muốn đi dọc cánh rừng để lên phía trên, không hề biết đã mạo phạm mấy anh.”

Hơn nữa không phải là một nhóm đơn giản, mà là nhóm Piranha, dưới trướng một trong Thất vũ tướng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hử!

“Mày xem bọn tao là thằng ngu, NÓI! Mày đến từ đâu, có mưu đồ gì?”

Long cố gắng nhích thân, nhìn về người phát ra tiếng nói. Người đó thân hình mảnh khảnh, khoác kín trên người áo choàng đan từ vỏ cây, mang mặt nạ gỗ, trông vô cùng ngầu lồi, như thể những siêu anh hùng trong truyện tranh mà Long hay đọc.

Bỗng nhiên, ở đằng xa truyền tới giọng nói của một người nữ: “Đừng có nhìn hắn như vậy, cũng đâu phải lần đầu có kẻ đột nhập vào đây.”

Nhưng ngay lập tức, từ phía sau một gốc cây xum xê, có hai kẻ mặc trên mình trang phục rách rưới, gắn lá cây đầy mình để ngụy trang xông ra.

Không! chỉ là những vòng tay, vòng chân, nhưng tất cả đều bằng kim loại màu đen, cực kỳ nặng, bám chặt vào người.

“Mỗi một chiếc nặng hơn 2kg, bọn chúng không muốn mình trốn thoát sao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Long cố gắng lết về sau để tránh những bộ xương khô, nỗi sợ đã phơi dần. Hắn mới quan sát chi tiết những “vòng tay” được trao tặng.

Trước hàng loạt ánh mắt thèm khát, Long nuốt một ngụm nước miếng, tim nhảy dựng. Hay là hắn đã gặp thổ dân ăn thịt người!!!

Bỗng nhiên, Long nghe thấy tiếng bước chân đi vào.

Hực!

Chương 9: Nhóm Piranha? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nên nhớ, thân thể của gã dưới sự rèn giũa của khu rừng đã trở nên vô cùng vững chắc.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9: Nhóm Piranha?