Bá Vương Nam Long
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 10: Nữ Cường Ngọc Thụy.
Long hoang mang, hắn hơi ậm ừ rồi đáp: “Không thấy, tôi không thấy gì hết, thật đấy, trời tối như thế mà.” Lời nói vừa dứt, hắn vừa nhớ lại khung cảnh khi đấy, đúng là tuyệt sắc!
Nữ nhân nghe xong bước lên trên, từ trong một hộc tủ, lấy ra một cọc tiền ném xuống trước mặt Long.
Long: “???”
Từ trong bóng tối, một người phụ nữ tóc ngắn, mắt phượng, da ngăm giận dữ tiến tới. Long đưa hai tay ra đỡ như bản năng, nhưng bụp!
“Bao nhiêu?”
Nơi đây quá đáng sợ và kinh khủng!
Thấy đối phương không trả lời, Phi Điểu rút từ trong người con dao: “Tôi sẽ g·i·ế·t hắn.”
Nhìn dòng suối chảy “róc róc” làm cho hắn như sướng điên, hấp tấp chạy đến gần, nhưng găbs đột nhiên sởn da gà, phát hiện thấy có một bóng người đang ở trên mặt suối.
“Mười… à không! Hai mươi triệu.”
Giờ đây, hắn ghét khu rừng, ghét cây cối, càng ghét bốn cái vòng đang mang.
“Ba mươi triệu, cầm và cút, đừng để ta nhìn thấy ngươi nữa.”
Long gãi đầu, sau một hồi hắn cũng thật thà đáp: “Tôi có giấu một số tiền, nên cần phải quay lại lấy.”
Bất ngờ! Chỉ mới tìm vài phút, Long đã phát hiện một cái hầm nhỏ được giấu dưới đống rơm rạ.
“Ngọc Thụy.”
“Mặc kệ đi, bây giờ phải tìm cách để lấy lại số tiền, nếu đi bậy bạ sẽ bị bắt, nên làm thế nào đây. Ánh sáng mặt trăng lại quá yếu. Mình nên nhìn theo các vì sao để đoán phương hướng, nhưng làm sao để xác định được vị trí hiện tại bản thân.” Long vặn óc suy nghĩ, vận dụng hết toàn bộ kiến thức mà hắn có.
Lượng không khí dưới đường hầm quá ít làm cho Long càng đuối dần.
“Hả?”
“Ngươi còn nhìn cái gì, mau cút đi!” Nữ nhân quát lớn.
Đối phương nhăn mặt như muốn mếu lên, nói: “Ngươi… tại sao lại không đi về bên trên. Đó là hướng ngươi muốn mà.”
Long nhét được đầy bụng, có thực vực đạo, hắn tập trung quan sát xung quanh. Đối diện hắn vẫn có các phòng giam khác nhưng không hề có một ai.
Một lần nữa cảm ơn độc giả và xin được nhận góp ý!
Hắn không biết rằng, ngay từ khi di chuyển, đã có một… chục người biết hắn đang đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Long thắp lên ngọn đuốc sáng. Nếu như hướng theo tấm bảng là đúng, hắn sẽ đi ngược lại, hắn phải tìm kiếm số tiền, nó còn quan trọng hơn tính mạng của hắn lúc này.
“Tại sao nơi đây chỉ có một mình mình, chẳng lẽ… Đã c·hết hết rồi.” Long vừa nghĩ vừa ớn lạnh.
Long cầm lấy số tiền mà đầu vẫn hơi lâng hâng, hắn ngước đầu lên. Nhìn xem! Đây chính là nữ cường trong truyền thuyết, đẹp tựa tranh xuân, giàu tựa núi non.
Bụp!
Người trên dòng suối khoác lên chiếc áo mỏng, bước lên trên, nhìn thấy là Long thì liền nhớ sựt lại đối phương.
Hai người lập tức mắt chạm mắt, mặt đối mặt.
“Tiểu thư, tôi đã lơ là, xin tiểu thư trừng phạt.” Phi Điểu quỳ gối xuống, chính nàng cũng không ngờ lại có kẻ mạo gan dám xâm phạm vào cấm địa.
Đường hầm tối cộng thêm những chiếc vòng tay, vòng chân nặng làm cho Long thở gấp như thú hoang, mặt trở nên tái mẹt.
Long cảm thấy lạ, nếu như có đường hầm, tại sao lại có xương khô?
Long cứ thế tiến tới, không quá chú ý nhiều.
Vụt!!!
Bọn họ không biết rằng! Thằng ngu đó chính là Long.
Đến chừng như tưởng phải ngất đi, Long nhìn thấy được ánh sáng mặt trăng đang le lói phía trước, hắn bừng tỉnh, bò nhanh hơn, cuối cùng trèo ra được một khu vực ngoài khu rừng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ma nữ!!!
Ánh sáng từ ngọn đuốc nhanh chóng thu hút lấy ánh mắt của người nữ nhân trên suối.
“Bạn là người đứng đầu của nơi này à? Là cái cô gái đeo mặt nạ lúc sáng đúng không?”
Chẳng lẽ là do người cũ đã đào nó! Long chui xuống, theo đường hầm bò đi.
Long phát hiện bản thân không bị trói, mà còn đang ở một trong phòng gỗ tương đối khang trang, được thắp sáng bởi những ngọn đuốc đặt dọc căn phòng, mùi hương thoang thoảng của hoa cỏ càng làm cho hắn cực kỳ ngạc nhiên. Không ngờ trong khu rừng vẫn có nơi như thế này.
“Là dòng suối…” Hắn mừng rỡ, chỉ cần dọc theo dòng suối sẽ rất nhanh tìm được vị trí giấu tiền.
Trong vô thức, mặt của Long hiện ra một nét… d·â·m tà và vô sỉ.
Long cẩn thận quan sát, không dám manh động ở rừng tối. Nếu như thông thường hắn sẽ đợi đến trời sáng, nhưng ở đây có cái nhóm điên kia, trời tối có thể giúp hắn khó bị bắt gặp hơn nhiều.
… Nhiều phút sau, Long mở mắt ra, cơn choáng nặng làm cho hắn chửi đổng trong lòng: “M* nó! Lại ngất…” Hắn đã ngất không biết bao lần trong ngày hôm nay!
Vừa đáp xong, Ngọc Thụy hơi ửng đỏ mặt, tại sao nàng phải nói cho hắn. Nàng đáp lấy cái ly trên bàn ném xuống, thét: “Cút nhanh!”
Long nhìn lên trên, là một nữ nhân cực kỳ đẹp mắt, mái tóc dài như dòng suối, khuôn mặt thon gọn, nét đậm mùa xuân xanh. Đối phương rất trẻ, e rằng chỉ khoảng tuổi của hắn.
Nếu như có người từng trốn thành công. Tại sao đường hầm vẫn còn ở đó?
Nữ nhân nhìn kỹ Long, càng nhìn càng cảm thấy giận. Nàng bừng bừng sát khí, nhưng mang theo vẻ ngại ngùng hét lớn: “Ngươi… ngươi đã nhìn thấy cái gì?”
Long vội đứng dậy, sau đó quay lưng rời đi, nhưng mới vài bước, hắn lấy can đảm quay đầu lại hỏi: “Tôi có thể biết tên của bạn không?”
Mặt Long đỏ bừng lên, cái gì cần thấy, hắn đã thấy, tuy là có chút mờ nhưng hoàn toàn đã thấy.
Đối phương chỉ một chiêu đã làm cho hắn ngất xỉu.
Long nhìn về bên phải, lập tức nghe được tiếng sột soạt của rừng lá, có thứ gì đó đang đến rất nhanh!
Long cố gắng trấn tĩnh, đưa ngọn đuốc tới gần. Ánh sáng vàng chiếu rọi lên một thân hình cực kỳ quyến rũ, mảnh khảnh nhưng trái cây đầy đủ. Mái tóc nàng ướt đẫm dòng nước mát, ánh trăng mờ của trăng tròn càng làm cho nàng trở nên sắc nét.
Thế là hết 10 chương trailer, truyện sẽ chính thức ra mắt vào 01/01/2025. Tuy nhiên đây là thể loại mới nên tác không đủ tự tin, nếu truyện không được đón nhận tác sẽ drop để quay về thể loại bóng đá đã quen tay.
Đang nghĩ chân, bỗng nhiên, Long nghe thấy được tiếng nước chảy…
Hai tên canh gác ở bên ngoài phòng nghe được giật mình, hai lỗ tai bùng bùng. Hai ngươi đã thấy cái gì của nhau? Có thể cho chúng tôi xem cùng được không!
“Không!” Nữ nhân vội cản, rồi bảo: Mang hắn về đi.”
“Không đâu, e rằng là đại tỷ sắp xếp gì đó? Đâu có thằng ngu nào sao khi bị dọa như thế sẽ ở lại nơi đây.”
Hắn nhìn vào bộ xương khô sau đó nuốt một ngụm nước bọt để bình tĩnh, rồi lục tìm xung quanh toàn bộ phòng giam.
Hả! Long vừa mới bị tát một phát. Nhưng cú tát không hề quá đau đớn.
“Ngươi còn ngơ ngác gì đấy!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ta hỏi bao nhiêu?”
Dưới ánh vàng mờ từ ngọn đuốc, pha vào đó là ánh sáng trắng mờ của mặt trăng tròn. Long di chuyển chậm rãi bởi sức nặng đang mang, thỉnh thoảng hắn phải dừng lại nghĩ, trên người mồ hôi đã nhuễ nhãi.
Nữ nhân ngu ngơ, đờ đẫn rồi lập tức giận dữ thét lên: “Phi Điểu, g·i·ế·t hắn!!!”
“Tên đó đi đâu vậy nhỉ? Không phải nói muốn về hướng bắc khu rừng sao? Chẳng lẽ tên viết bảng bị ngu.”
Cứ thế, chẳng ai cản Long, bọn họ đều nghĩ rằng hắn đang đi theo hướng dẫn từ tấm bảng đã được dùng tốt qua bao năm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sao hắn cứ cảm thấy là lạ, nhưng vẫn không thể biết được là lạ chỗ nào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau một hồi đau hết cả não, hắn nhìn sang bên phải, phát hiện có một cái bảng. Lại gần nhìn xem, Long mới phát hiện nó chỉ phương hướng để thoát ra ngoài khu rừng, hơn nữa còn có dòng ghi chú: “Phía bắc khu rừng” hướng ban đầu hắn muốn đến như thể sợ hắn không biết. Ở trên tấm bảng còn có một ngọn đuốc dầu với một cái bật lửa.
Người nữ nhân kia từng bước đi đến, Long cực kỳ lo lắng, đối phương là chủ nơi đây, hoàn toàn có thể g·i·ế·t hắn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.