Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 8: Nhiệm Vụ Được Giao.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 8: Nhiệm Vụ Được Giao.


Tổng số tiền mà cả nhóm tích góp hiện tại là hơn 24 triệu, Gà Què gói cẩn thận chẵn 20 triệu đưa cho Long, ngoài ra đưa thêm cho cậu 1 triệu lộ phí đi đường.

Heo Đốm, Bò Thối ngạc nhiên còn Long thì cực kỳ sửng sốt.

Anh Gà bước tới kiểm tra, mới phát hiện phần chân trái của Bò Thối đang sưng tẩy, lo lắng nói: “Phần xương cẳng chân rạn nứt rồi, tuy chưa gãy nhưng tạm thời không thể hoạt động. Đáng c·hết! Chắc chắn là do khi nãy thằng kia dùng gậy sắt đánh lén.”

Nhận được tiền trong tay, Long lập tức rời đi theo bản đồ mà Anh Gà đã hướng dẫn kỹ càng từ tối qua. Lộ trình của cậu sẽ đi dọc theo lối mòn của một khu rừng lớn, xuyên suốt đến 20km, sau đó sẽ đi qua một khu vực ít người sinh sống, khoảng 15km, cuối cùng chính là điểm đến đã hẹn Hắc Khuyển.

Anh Gà nhìn Heo Đốm thở dài một tiếng, rồi lại nhìn về Long, giải thích hết mọi chuyện. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mà nếu có thì nếu yêu cầu chuyển số tiền khổng lồ như thế? Chắc chắn sẽ xảy ra chiến tranh. Đợt trước hắn chỉ có mỗi balo, mà đã bị xâu xé đến thế, huống chi bây giờ là 20 triệu nguyên tệ.

Sau vài phút, Long cũng hiểu ra vấn đề. Hóa ra là có một nhóm người với đại ca là Hắc Khuyển, dưới trướng Thất vũ tướng đã ra thông cáo cho một số khu vực bãi rác, rằng chỉ cần bỏ ra 20 triệu nguyên tệ, sẽ được bảo kê yên ổn suốt cuộc đời.

Long thu hồi vẻ sửng sốt, cúi mặt trầm ngâm. Hắn vừa định hỏi tại sao chúng ta không chuyển khoản thì mới nhớ ra, điện thoại mà bọn hắn dùng là cục gạch. Còn ngân hàng ư? Chắc chắn là không có.

“Là cách gì hả anh?” Bò Thối vội hỏi.

Chợt! Anh Gà lại lên tiếng: “Long, nhiệm vụ mang số tiền đó cho nhóm người Hắc Khuyển, em hãy đảm nhận đi!”

Bò Thối đáp lời: “Không sao! Em vẫn có thể cố gắng ra ngoài, diễn như không có gì xảy ra.”

Rất nhanh, Long đã tìm thấy con suối cần tìm.

Hành trình tiếp theo như thế nào, mời mọi người đón xem chương sau!

“Không ngờ anh Heo lại như thế, m* nó! Thật sự khó khăn quá đi.” Long ngồi tựa vào một thân cây lớn, nghỉ mệt một chút.

Heo Đốm gấp gáp lấy hộp thiết bị y tế dưới sàn lên, anh Gà chỉ mất vài phút để khử trùng và sử dụng nẹp cố định cho Bò Thối.

Hả!!!

Chợt, anh Gà lên tiếng: “Chỉ còn một cách duy nhất thôi!”

Long càng nghe càng cảm thấy bản thân vô dụng. Đầu tiên là hắn không có đóng góp gì trong số đó, thứ hai là hắn hiện tại cũng chả giúp được gì cả.

“Vâng anh!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sau một ngày bận rộn, cuối cùng cả nhóm mới có thể yên ổn ngồi lại với nhau vào buổi chiều tối. Tuy nhiên, đó chỉ là yên ổn về mặt bên ngoài, còn bên trong, họ đang có vấn đề rất lớn cần phải giải quyết.

“Ý của anh là nhóm người Hắc Khuyển dưới trướng Thất vũ tướng.” Bò Thối nghiêm trọng nói.

Bò Thối hơi thất vọng, cúi đầu.

“20 triệu đổi lấy một bãi rác cho ba người thu thập hàng ngày, nực cười. Nhưng nếu chỉ tao và mày dùng, số tiền đó có thể giúp chúng ta có thể trở thành công nhân ở khu trong, không cần phải bới rác sống như s·ú·c· ·v·ậ·t nữa. Heo Đốm! Cái biệt danh thật khốn nạn.”

“Long, lấy một trăm nghìn nguyên tệ khi nãy thu thập được, đi ra quầy mua thuốc giảm đau, thuốc bổ sung canxi về đây. Heo Đốm chạy ra ngoài mua chút đồ bổ về nấu cho nó ăn.”

Anh Gà lắc đầu, nói: “Cơ thể của em có thể diễn, nhưng nét mặt, mồ hôi của em thì không. Chỉ cần đánh hơi thấy một chút bất thường, chắc chắn bọn chúng sẽ liều mạng ra tay. Việc em cần làm bây giờ là hồi phục thật tốt.”

“Huống chi họ là người thân hiện tại của mình.” Ánh mắt Long trở nên quyết đoán, hắn đứng dậy, trèo lên cây cao, tìm kiếm nhánh suối. Theo lời của anh Gà thì dọc theo bờ suối chính là đường đi ban đầu.

Qua ngày hôm sau, Gà Què đào một cái hố lớn ở dưới giường của bọn họ, lấy ra từ đó một sấp tiền được gói kỹ càng rồi đếm lại.

“Đúng thế, chỉ còn cách duy nhất này để giúp chúng ta yên ổn sống sót.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Tên nhóc thối này!” Gã quay lại thì phát hiện Long đã đi được một khoảng xa…

Heo Đốm bất ngờ đứng dậy, nét mặt mếu như sắp khóc, quát lớn: “Anh điên rồi sao anh Gà? Lời đề nghị bảo kê đó… Đ** m*! số tiền đấy là tích góp của chúng ta trong 5 năm qua để có cuộc sống tốt hơn. Giờ đây lại trao hết cho người khác sao!”

Cả nhóm rơi vào trầm tư, ngay cả Heo Đốm thường ngày hay nói tía lia cũng chẳng muốn mở mồm.

Long chạy vội vã vào trong cánh rừng, thấy Heo Đốm không đuổi theo mới dừng lại, mặt trắng bệt, lưỡi thè ra thở hổn hển.

“Cảm ơn anh.” Bò Thối nói xong thì ngã lưng lên giường, đánh một giấc để nghỉ ngơi. Dù rằng có sức mạnh vượt trội, nhưng việc đánh với mười người rồi lại thêm b·ị t·hương đã bào cạn toàn bộ sức lực của hắn ta.

Long nhìn cả hai người nói chuyện, cảm thấy bức bối vì cho rằng bản thân vô dụng, không thể gánh vác được điều gì.

Chương 8: Nhiệm Vụ Được Giao.

Đến khi tới bìa cánh rừng, Heo Đốm mới dừng lại, quan sát không có người, mới nói: “Này Long, mày có nghĩ 20 triệu đấy có thể giúp tao và mày sống tốt hơn không?”

Heo Đốm thấy dáng chạy hấp tấp của Long, phì cười haha, sau đó quay đầu trở về. Gã không tin vào kế hoạch của anh Gà và cảm thấy rất nguy hiểm, nhưng đây đã là chuyện không thể thay đổi.

“Nơi đây không chỉ có mỗi bãi rác nhựa là thốn cùng, nhóm chúng ta chỉ có Bò Thối là mạnh nhất. Nếu Bò không ra ngoài trong nhiều ngày, e rằng nhiều nhóm khác sẽ đánh hơi, đến kiếm chuyện và tranh giành địa bàn.” Anh Gà bình tĩnh nói.

Nhưng để kiếm được 20 triệu nguyên tệ tại nơi đây không hề dễ dàng chút nào! Nghề của bọn họ là bới rác, kiếm được thì bán ra với giá dưới mặt đất, mà hàng hóa mua vào thì là giá trên trời. Để tích góp được từng đấy phải tính bằng năm tháng dài đằng đẵng của cả ba người Gà Què từ khi mới lập nhóm.

Long giật mình, lùi lại mấy bước, hoảng hốt: “Ý của anh là sao?”

Heo Đốm giật mình, quay đầu về sau. Phát hiện không hề có ai! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Long lúc này mới mở miệng: “Nhận bảo kê từ nhóm Hắc Khuyển là sao thế ạ?”

Heo Đốm trừng trừng Bò Thối, sau đó hất tay đối phương ra, nén cảm xúc rồi ngồi mạnh xuống.

“Nhận bảo kê!”

Ở khoảng đầu di chuyển, Heo Đốm là người đưa Long đi, cả hai tỏ ra bình thường như thể dạo chơi. Những thành phần xung quanh cũng biết mặt nên chẳng kiếm chuyện chút nào.

“Bình tĩnh lại thằng c·h·ó!” Bò Thối bật dậy, nắm lấy cổ áo Heo Đốm, mắt đầy sát khí nhìn, nấm đắm siết chặt như thể thật sự muốn ra đòn.

“Em là người mới, tuy sẽ thu hút sự chú ý nhưng vẫn sẽ an toàn hơn là anh hoặc Heo Đốm đi. Cứ di chuyển theo tuyến đường mà anh vạch ra, em cơ bản sẽ an toàn đến đó.”

“Được! Em nhận nhiệm vụ này, cho dù có liều mạng, em sẽ đưa số tiền đến nơi an toàn.”

Ngay khi trở về tới nhà, Bò Thối tiến về ngồi lên giường, mồ hôi lạnh đổ ra ướt khắp người.

Heo Đốm thấy thế, muốn can ngăn, nhưng chưa kịp mở miệng đã bị Gà Què cắt ngang: “Quyết định vậy đi! Nếu các em còn tôn trọng anh thì hãy nghe quyết định của anh lần này.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nói là làm liền.

Long không có chút xao động, bỗng nhiên nhìn về sau lưng Heo Đốm, ngạc nhiên nói: “Anh Gà, sao anh lại đến đây?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 8: Nhiệm Vụ Được Giao.