Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 7: Biến Tới.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 7: Biến Tới.


Tất nhiên, mức độ nguy hiểm hiện tại của Tiểu Trùng là không có dữ liệu, của Heo Đốm chỉ vỏn vẹn 120 nghìn, của Bò Thối là hơn 500 nghìn, còn của anh Gà thì Long không thể biết được. Việc kiểm tra mức độ nguy hiểm rất dễ khi chỉ cần tra cứu trên trang web của chính quyền Hoa Nguyên.

Ngoài ra Long còn biết được rằng, đất nước này vẫn có hệ thống điều hành được gọi là Chính quyền Hoa Nguyên Quân Chủ. Tuy nhiên, những luật lệ mà Chính quyền Hoa Nguyên ban hành đều vô cùng kì quặc, có thể kể như là không được phá, hủy camera; không được sử dụng s·ú·n·g, vũ khí quân sự trong tranh đấu; không được tuyên truyền nội dung liên quan đến thế giới bên ngoài... Còn những luật lệ tưởng chừng cần thiết như bảo vệ quyền lợi con người, bảo vệ quyền dân chủ lại chẳng hề được đề cập.

Chương 7: Biến Tới. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Từng người, từng người bị Long lục từ trong đến ra ngoài, từ quần đến áo. Những kẻ dám chống cự thì hắn cũng không ngại cho vài đấm. Đây là những kẻ đến kiếm chuyện, nên thương xót không phải việc của hắn.

Long bỏ cây gậy trong tay xuống, cất đi vẻ sửng sốt, chạy đến…

Heo Đốm đồng thời cũng đã chạy đến, cùng Long thực hiện nhiệm vụ.

Ở đất nước mới này, cả ba người anh chính là người thân mới của hắn!

Long tiến lên muốn dìu Bò Thối thì bị đối phương đẩy mạnh ra một bên, Gà Què liếc nhìn thâm ý thì Long liền hiểu ra. Anh Bò là chiến lực mạnh nhất của đội, dù bị thương cũng phải vững bước đi trước mặt người khác.

Một tháng sau… (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cho đến cái thứ tám, Long ngã quặp trên nền đất, không thể hít thêm cái nữa. Thể lực của hắn chẳng tốt mấy dù đã được cải thiện một ít trong những ngày qua.

Bò Thối lắc đầu, nhẹ giọng nói: “Em luôn tin tưởng lựa chọn của anh. Từ trước đến nay chưa bao giờ em thấy anh đánh giá cao ai như thế! Vậy anh muốn huấn luyện nó như thế nào?”

Ngay khi vừa chạy tới nơi, Long thở hổn hển, nhưng mắt lại trợn tròn, trước mặt hắn là khung cảnh hàng loạt người đang nằm, lết trên mặt đất, mà Bò Thối thì đang đứng hiên ngang ở đó.

“Đúng thế, cuộc đời của anh đã đi vào ngõ cụt. Vì thế anh muốn trở thành một phần cho hành trình của thằng nhóc này. Ha ha… có phải em thấy anh nực cười lắm không?”

Nhưng đến giờ này, Long đã phải thừa nhận rằng ở đây, nắm đấm chính là quyền lực tối thượng. Cũng vì lẽ đó, trong hai tuần nay, hắn đã cố gắng tự rèn luyện thân thể. Quyết tâm một ngày nào đó sẽ mạnh mẽ như Bò Thối, chỉ có thế mới có thể tiếp tục sinh tồn và tìm được ba của hắn.

Tình cảm của bốn người, cũng đã trở nên gắn kết hơn rất nhiều. Tuy thời gian gặp gỡ không dài, nhưng việc cùng ăn, cùng ngủ đã giúp họ như trở thành một gia đình nhỏ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Gà Què ra lệnh, cả nhóm lập tức quay về.

Long cầm lấy một cây củi gỗ vừa cở bên cạnh, bỏ mặc Heo Đốm, chạy đến hướng địa bàn. Hắn quyết không thể để những người anh đã chăm sóc hắn trong thời gian qua bị chịu thiệt, cho dù là liều cái thân tàn này.

Hai!

Anh Gà đang thu dọn, liếc nhìn Heo Đốm, khó chịu: “Bớt nói một chút. Đứa nhóc này không hề tầm thường, hơn nữa nó cũng rất được, mày không thấy thế sao?”

Một!

“Tên nhóc thối này nhậu cũng ghê gớm thật, xém chút nữa là tao gục trước nó rồi.” Heo Đốm vác Long quăng lên giường, cảm thán nói.

“Trận đấu hôm qua thật nguy hiểm, không ngờ lại hỗn loạn đến thế.” Long nhớ về hôm qua, một nhóm người bên địa bàn bãi rác nhựa vì không thể chịu được cơn đói, đã liều mạng tiến lên địa bàn bãi rác điện tử của nhóm Long để giành địa bàn.

“Nhưng cũng may rằng nhóm của mình có anh Bò, chiến lực mạnh nhất, nếu không sẽ nguy to. Không được! Bản thân phải tăng cường khả năng chiến đấu.” Long nói, sau đó hạ mình hít đất.

Những ngày tiếp theo, Long với biệt hiệu Tiểu Trùng tiếp tục cùng Gà Què, Heo Đốm, Bò Thối duy trì cuộc sống thường ngày, ban ngày ở địa bàn bãi rác điện tử, ban đêm cùng nhau quây quần nói chuyện.

“Mày cũng biết nhóm chúng ta chỉ có duy nhất Bò Thối là mạnh nhất, vì thế bọn ở bãi rác nhựa đã chơi khốn nạn, lần lượt từng đứa thách đấu với nó.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Gà Què mỉm cười, vẫn là Bò Thối hiểu hắn ta nhất.

Cái cơ thể tong teo, yếu ốm hiện giờ của hắn là thành quả đến từ việc lúc trước hắn chỉ đi làm và rồi là đọc sách hoặc chơi game, thể thao chưa bao giờ nằm trong suy nghĩ chứ đừng nói là lịch trình của hắn.

Luật lệ kì quặc là thế, nhưng hình phạt mà Hoa Nguyên ban hành còn kì quái hơn. Chính là nếu như phạm luật sẽ bị một lực lượng đặc biệt mang tên Hoa Quân truy sát trong nhiều ngày, tùy thuộc vào mức độ vi phạm. Chỉ cần vượt qua được những ngày đó, sẽ không bị truy cứu bất cứ điều gì nữa.

“Vâng anh…”

Bò Thối ngước nhìn Gà Què, mắt hơi đảo, trầm giọng: “Anh muốn huấn luyện nó sao?”

Tuy rằng không có ai đứng đầu, nhưng bất ngờ luật lệ trên lại được tuân thủ nghiêm ngặt. Và Long đã hiểu lý do, là bởi những tên có địa bàn ngon sẽ liều mạng để giữ cái luật đó, bảo vệ miếng ăn của bản thân.

Theo như Long được biết, mức độ nguy hiểm của những người tại khu ổ rác chỉ loanh quanh khoảng 100 nghìn. Qua đó Long càng hiểu được sức mạnh của Bò Thối là vượt trội đến mức nào.

Hắn ta, Bò Thối, đã thắng áp đảo hoàn toàn trước khoảng mười người.

Theo luật lệ tại đây, mỗi địa bàn sẽ có số người nhất định. Vì thế muốn giành địa bàn chỉ có thể là một đổi một, nghĩa là nhóm hoặc cá nhân này phải đánh bại nhóm hoặc cá nhân khác.

“Anh gà, em vẫn không thể hiểu được tại sao anh lại thu nhận nó? Nhớ cái bữa đó, anh là một trong những người c·ướp balo của nó mạnh nhất, thiếu điều muốn ăn tươi nuốt sống luôn vậy.”

Gà Què thấy Long đến, rắn giọng nói: “Tiểu Trùng, trấn lột hết tất cả đồ có giá trị của bọn đến đây quấy rồi, rồi đưa Bò Thối về.”

“Nhắm tới? Có người muốn giành địa bàn của chúng ta sao?” Long lo lắng chạy lại, vừa đỡ Heo Đốm, gấp gáp hỏi.

Đang còn hít đất, gập bụng, đột nhiên Heo Đốm hốt hoảng chạy đến, hét lớn: “Không xong rồi Tiểu Trùng, chúng ta bị nhắm tới rồi.”

Về đam mê, Long rất thích học, hắn luôn đạt giấy khen giỏi hằng năm. Nhưng do điều kiện khó khăn nên hắn chỉ học đến 9/12, thế nhưng sau này hắn vẫn rất chăm chỉ nghiên cứu và tìm tòi qua những cuốn sách cũ nhặt được.

Long nghe theo lời anh Gà, lục soát từng người một đang nằm trên đất. Những kẻ khác ở xung quanh tỏ ra vẻ thèm khát, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt khát máu của Bò liền không dám tiến lên.

Tuy nhiên, theo lời anh Gà, luật lệ trên có nhiều điểm yếu khi không thể ngăn cản được những nhân vật mạnh mẽ. Vì thế chính quyền Hoa Nguyên đã đặt ra một thứ gọi là mức độ nguy hiểm với nhiều điều áp đặt khác.

Ba!

Anh Gà lắc đầu, không muốn tiếp tục nói chuyện với Heo Đốm, quay sang Bò Thối, nói: “Thế còn em? Nghĩ sao về quyết định của anh?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Long bước ra ngoài cửa phòng, vươn vai hít lấy không khí để đón nhận ngày mới. Hôm nay hắn được phân công giữ nhà nên thức dậy tương đối trễ.

Sau khi lục lội xong, Long và Heo Đốm gom được khoảng hơn 100 nghìn nguyên tệ.

“Được thì đúng là được, nhưng không tầm thường thì em chưa thấy, không bình thường thì cũng có hơi hơi.”

Mọi thứ diễn ra tương đối êm đềm, Long cũng đã thích nghi được thế giới mới, kỹ năng “bới rác” của hắn đã tiến bộ vượt bậc, đến cảnh giới mắt không cần chớp, tay không cần dừng. Tuy nhiều lúc vẫn phải trải qua tranh chấp, đấu đá với nhiều thành phần, nhưng Bò Thối đã cho Long biết đến khái niệm “gánh team” đích thực khi có thể một mình giải quyết tất cả.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 7: Biến Tới.