Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ông Xã Phải Được Dỗ Dành

Bạo Táo Đích Bàng Giải

Chương 52

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 52


“Nội … Ông nội?” Phi Phi nhìn mắt mẹ, thấy Ngô Đồng nhìn mình cười cổ vũ gật đầuthìnóitiếp “Bà … bà nội?”

Quamộtđêm nhiều lo âu mà dài dằng dặc, nhưng cuối cùng mặt trời cũngđãxuấthiện, ánh nắng buổi sớm xuyên qua cửa sổ chiếu vào phòng bệnh, cũng là đối tượng đầu tiên chứng kiến Phi Phi tỉnh lại.

Ngô Đồng vừa cười vô cùng vui vẻ vừanói“anhđừng nóng, bác sĩđãnói, Phi Phi hiểu rấtrõchỉ lànóichưarõthôi,anhtừ từ chỉ cho con.”

“Cỏ”

mộttiếng gọi trong trẻo, non nớt của trẻ con bỗng nhiên vang lên trong phòng bệnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Phi Phi nằm ở phòng VIP, phòng bệnh rất lớn, có ghế sô pha rộng rãi có thể cho người nhà nằm nghỉ ngơi, nhưng Tần Qua và Ngô Đồng chỉ ngồi sáttrêngiường Phi Phi,khôngai nghĩ đến việc ra ghế sô pha nằm nghỉ.

“Mẹ của Phi tử vong tại chỗ, còn Phi Phiđãđượccôấy ôm trong ngực,khôngbị xây xát chút nào.” Tần Quanói“Nhưng cũng từ đó, Phi Phikhôngnóichuyện nữa.”

“Phi Phi??” Phản ứng của Tần Qua cũngkhôngtốt hơn so với Ngô Đồng, bị dọa đứng hình, túi bánh bao cũng rơi xuống đất.

Khi nghe Tần Qua kể đến đây, hai mắt Ngô Đồng lập tức ửng đỏ.

“Mẹ ơi.” Đôi mắt Phi Phi đen nhánh, to tròn, khóe miệng mỉm cười, nhìn Ngô Đồng kêumộttiếng nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bác sĩ Phó dặn dò xongthìđi. Ngô Đồngnóivới Tần Qua “Có cần gọi điện thoại báo cho mẹkhôngcần qua bệnh viện nữakhônganh.”

“Tất cả là tại emkhôngđể ý coi con.” Chỉ cần nhìn khuôn mặtnhỏtái nhợt của Phi Phi, Ngô Đồng lại tự trách bản thân mìnhmộtlần.

“Phi Phi …” Ngô Đồng kích động, hai tay che miệng, mắt ửng đỏ.

Ngô Đồng vội vàng buông Phi Phi ra, xoay người nhìn Tần Qua liên tục gật đầu.

Ngô Đồng vội vàng nhường vị trí cho mẹ Tần ngồi.

“khôngcòn gì nữa đâu.” Bác sĩ Phó nghĩ nghĩ rồinóithêm “Lứa tuổi này là thời điểm tốt nhất cho các cháu họcnói, chỉ cầnanhchị kiên nhẫn chỉ dạy, tôi nghĩ rất nhanh cháusẽtheo kịp các bạnnhỏkhác cùng tuổi.”

“Thích nhất.”

Phi Phiđãđược Ngô Đồng dặn dò kĩ càng, nên khi thấy mẹ Tần đến bên cạnh mình, lập tức ngoan ngoãn kêu “Bà … bà nội”

“Em đừng lo lắng, bác sĩđãnóirồi,hiệngiờ con chỉ còn sốtnhẹthôi, sáng mai consẽtỉnh lại mà.” Tần Qua vỗ vỗ tay Ngô Đồng động viên.

“Phì, đây là bao cát, ba con thích nhất là đánh bao cát.” Ngô Đồng xoa đầu Phi Phinói.

Vẫn chưa bàn giao ca, bác sĩ Phó lại làmmộtloạt các kiểm tra, sau đónóivới hai người “Béđãbớt nóng rồi,khôngcó gì nguy hiểm nữa, hôm nay có thể xuất viện. Sau khi về nhà, mấy ngày đầuanhchị nhớ cho cháu ăn mấy món thanh đạmmộtchút.”

“Phi Phi à, chút nữa ông bà nội đến đây thăm con, ông bà rất thương con đó, nếu biết connóichuyện lại rồi chắc ông bàsẽrất vui mừng.”

“Vậy …”

“Em đừng khóc, sau này Phi Phiđãcó chúng ta.” Tần Qua dùng ngón tay lau nước mắt nơi khóe mắt của Ngô Đồng.

“Đừng nghe mẹ connóibừa, ba thích nhấtkhôngphải là đánh bao cát.” Tần Qua ôm Phi Phi nghiêm túc sửa lại “Ba thích nhất là Phi Phi và mẹ.”

“Vâng, chúng tôi biết rồi. Còn cần chú ý gì nữakhôngạ?” Ngô Đồng hỏi.

“Mẹ, mẹ yên tâm, con biết mà.” Ngô Đồng cười,nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tần Đại thiếu muốnnóicái khác có thể từ từ dạy nhưng duy nhất điều này là phải dạy ngay mới được, thế làanhbắt đầumộtlầnmộtlần dạy Phi Phinóicâu này “Người ba thích là Phi Phi và mẹ.”

“Cây”

“Vâng, đúng thếthật. Phi Phi cũng có thểnóichuyện, Tần Qua của chúng ta chắc chắnsẽtốt lên.” Mẹ Tần gật đầu đồng ý.

Khi Tần Quađãhoàn tất các thủ tục xuất viện, ba Tần mẹ Tầnkhôngnỡ xa Phi Phi, ôm Phi Phinóivới con trai để Phi Phi đến Hoàn Sơn Phỉ Thúy ở mấy hôm, nhưng Tần Qua cương quyết từ chối, ông bà đành lưu luyến chia tay Phi Phi.

“Đúng vậy.” Tần Qua gật đầu.

Bên này, ba người nhà Tần Qua về đến nhà, Phi Phikhôngngừng chỉ tay vào đồ đạc trong nhà gọi tên. Cậu nhóc dường như rất thích thú với việcnóichuyện đầy mới lạ này.

Ngay lập tức, Ngô Đồng nhìn về phía đầu giường, thấy Phi Phiđãtỉnh dậy.côngồi bật dậy, nắm tay Phi Phi hỏi dồn “Phi Phi, con tỉnh rồi hả, con có thấy chỗ nào khó chịukhông?”

“Ba, đánh, bao cát, Phi Phi, mẹ.” Hai mắt Phi Phi phát sáng,nói.

Chương 52

“Đúng vậy ha, lúc đó Phi Phi mới có ba tuổi.” Cònnhỏnhư vậy màđãtrải qua nhiều biến cố của cuộc đời, nước mắt của Ngô Đồng lạimộtlần nữakhôngkhống chế được mà rơi xuống.

“Phi Phi.” Tần Qua bước nhanh đến bên giường.

“Dạ, đâu có gì ba, conkhôngmệt đâu.” Ngô Đồng lắc đầu.

Sau đó chỉ vào bao cátthìngừng lại, suy nghĩthậtlâu cũngkhôngnhớ được vật này gọi là gì, cuối cùng chỉ có thể hình dung “Ba, đánh.”

“Sao rồianh?” Ngô Đồng hỏi.

“Chờ đến Tết tôisẽcho con bémộtbao lì xìthậtlớn.” Mẹ Tần cũng rất vui vẻ.

“Vừa rồianhchịnóilà cháuđãkhôngnóichuyện trongmộtthời gian dài, buổi sáng hôm nay lại đột nhiênnóilại?” Bác sĩ Phó hỏi.

Ngô Đồng nghi ngờ quay đầu.

“Chỉ trong nháy mắt mà con sốt cao như vậy,anhnóixem buổi chiều lúc đó con hẳn là sợ hãi biết bao nhiêu.” Ngô Đồn đau lòngnói“Đứanhỏkhác sợ hãisẽkhóc lóc, mà Phi Phithì…”

Khóc lúc lâu, Ngô Đồng từ từ bình tĩnh lại, từ trong ngực Tần Qua ngẩng đầu lênnói“Hôm nay …anhnóicó phải Phi Phi nhớ ra cái gìkhông?”

“Hu … hu…” Ngô Đồng cũngkhôngthểkhôngchế được nữa, dùng tay che miệng khóc nức nở.

“Chuyện kia còn đừng quan tâm, Tần Hoàisẽxử lý.” Ba Tần cònnóithêm.

“Ôi, Phi Phi gọi bà nội này, gọi mẹ là bà nội này.” Ba Tần mẹ Tần vô cùng cao hứng, vây xung quanh Phi Phi để cậu nhóc gọi ông nội, bà nội.

….

“Chăm sóc tốt cho Phi Phi nhé.” Mẹ Tần dặn dò Ngô Đồng.

“Mẹ của Phi Phi làmộtngười phụ nữ độc lập, kiên cường. Bởi vì nghề nghiệp của chồng đặc thù nênmộtmìnhcôấy nuôi Phi Phi, vừa làm việc, vừa chăm sóc Phi Phi, rất là vất vả.” Giọngnóicủa Tần Qua ngừng lạimộtchút, tràn ngập bi thương “Sau đó, Tiểu Ngũ hi sinh, đối vớicôấy làmộtđả kích vô cùng lớn.”

“Mẹ ơi.”

“Ba ạ.” Ngô Đồng nhận lấy cà men từ tay ba Tần.

Phi Phi mở to mắt, chớp chớp mắt nghi ngờ, dường nhưkhôngbiết mìnhđangở đâu, trong mắt lộ ra lo âu và bất an. Phi Phi hốt hoảng nhìn xung quanhthìpháthiệnmộtbóng người quen thuộcđangnằm sấptrêngiường.

“Ba mẹ của Phi Phi đều làcônhi, bọn họ lớn lên từcônhi viện.” Tần Qua nhớ lại “Tình cảm của hai người rất tốt, vừa đủ tuổithìhai người họ kết hôn, rất nhanh sau đóthìcó Phi Phi.”

Khoảng ba mươi phút sau, ba mẹ Tần mang theomộtcà men đựng canh đến, nhìn thấy Phi Phiđãngồi dậytrêngiường bệnh, mẹ Tần kích động kêu “Phi Phi, nhanh cho bà nội xem con chút nào.”

“đãnóilà con đừng bận tâm.” Ba Tần ngăn cản “Tần thị và Nhậm thị có rất nhiều hạng mục hợp tác, quan hệ giữa hai nhà cũng khá tốt, hơn nữa trước đó con còn cứucôNhậm.sựviệc xảy ra cũng có nguyên nhân, ba tin tưởng nhà họ cũng biết suy xét.”

“Vâng, chúng tôi biết rồi, cám ơn bác sĩ.” Ngô Đồng liếc Tần Qua, lúc này mới yên tâm.

“Được, được, mẹkhôngkhóc,khôngkhóc.” Ngô Đồng ôm Phi Phi vào lòng, vừa khóc vừa cười.

Phi Phi càng vui vẻ hơn, cười hì hì kêu thêm mấy lần nữa.

Phi Phi lắc đầu.

“Lúc trướcanhđãkể cho em rồi, Phi Phi là được người ta đưa đến nhà họ Tần.” Tần Quanói“Trước đó, Phi Phi vẫnđangsống cùng mẹ ruột của con.”

“Phi Phi giỏi quá.” Ngô Đồng hào phóng dựng ngón tay cái khen ngợi cậu nhóc.

Thời gian như ngừng trôi,khôngkhí trong phòng bệnh tĩnh lặng.mộtlúc lâu sau, Ngô Đồng từ từ xoay người, vẻ mặtkhôngthể tin được “Phi Phi, vừa lúc nãy … là con gọi mẹ hả?”

“Connóisai rồi,khôngphải như vậy.” Tần Qua nóng nảy.

“Sao vậy em?” Sáng sớmđira ngoài mua bánh bao về ăn sáng, Tần Qua bước vào phòng bệnh thấy Ngô Đồng ôm Phi Phi ngồi bên giường, vui mừngnói“Phi Phi tỉnh rồi hả?”

“Tảng đá.”

“Chuyện này …” Tần Qua cũngkhônghối hận về hành động của mình lúc đó, nếu như Ngô Đồng và Phi Phi thựcsựcó chuyện gì, cho dù là lúc tỉnh táo, Tần Qua cũngkhôngthể đảm bảo mìnhsẽkhônglàm như vậy nữa. Chỉ là trong mắt người ngoài, đó chỉ làsựviệc ngoài ý muốn, màanhlại vì thế mà bóp cổcôta, việc đónóicho cùnganhvẫn đuối lý hơn.

Phi Phi ngửa đầu, cười cười gọi “Ba ơi.”

Qua hồi ức của Tần Qua, Ngô Đồng cũng có thể tưởng tượng được hình ảnh Phi Phimộttuổi nhìn Tần Qua kêu chú,côvô thức cũng mỉm cười theo.

“khôngsao đâu, đểanhđilàm thủ tục xuất viện trước. Khi nào ba mẹ đến gặp Phi Phi xongthìchúng ta về nhà.” Tần Qua cười cười.

“Mẹ ơi,khôngkhóc nha.” Phi Phi vươn taynhỏ, muốn xuống giường.

Ba Tầnthìvỗ vỗ vai con trainói“Rảnhthìthường xem đưa Phi Phi về nhà thăm chúng ta.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Được, được.” Mấy năm nay, hai ông bà cùng Tần Hoài làm nhiều việc như vậy cònkhôngphải vì những lời như thế này của Tần Qua sao, ba Tần kích động lại vỗ vỗ mạnh vào vai con trai.

“khôngđược, mẹ vẫnkhôngyên tâm. Để mẹđitìm bác sĩ.” Phi Phi xem xét thân hình của Phi Phimộtlúc nhưng vẫnkhôngan lòng, định đứng lên tìm bác sĩ.

mộthồi hoảng hốt,mộthồi vui mừng, Tần Quađitìm bác sĩ để kiểm tra lại cho Phi Phimộtlần nữa.

“Thực ra … Phi Phi có phản ứng lớn như vậy, khả năngkhôngchỉ do sợ hãi lúc buổi chiều đâu.” Tần Quanói.

Phi Phi động đậy thân mình muốn ngồi dậy, nhưng động tácnhỏnày cũngđãđánh thức ngườiđangngủkhôngsâu – Ngô Đồng.

“Ba mẹđangtrênđườngđirồi.” Tần Qua nhún vai.

“Bao cát, ba đánh, bao cát.” Học đượcmộttừ mới, Phi Phi vô cùng vui vẻ.

Ngô Đồng ngồi bên cạnh nhìn cũng cườikhôngngừng.

“Vậy mẹ của Phi Phi …” Ngô Đồng biết ba ruột của Phi Phi hi sinh khiđanglàm nhiệm vụ, nhưng Tần Qua chưa bao giờnóiđến mẹ ruột của Phi Phi.

“Phi Phi?” Khi Tần Qua gọi điện thoại vẫn chưa kịp thông báo cho ba mẹ Tần việc Phi Phiđãcó thểnóichuyện, cho nên mẹ Tần nghe được tiếng gọi nàythìkinh ngạckhôngthôi, ba Tần cũng lật đật chạy đến.

Sau đó, Tần Qua thu dọn đồ đạc rồiđira ngoài làm thủ tục xuất viện. Ngô Đồng ở lại phòng bệnh,nóichuyện với Phi Phi.

“Đểanhgọi điện xem ba mẹđãđichưa.” Tần Qua gật gật đầu, xoay người gọi điện cho mẹ Tần,nóiđôi ba câu liền cúp máy.

“Mẹkhôngkhóc.” Phi Phi nghiêm túcnói, bàn taynhỏđưa lên xoa nước mắttrênmặt Ngô Đồng.

“Vâng.” Trong lòng Ngô Đồngâmthầm quyết định, sau nàycônhất địnhsẽđối xử với Phi Phi tốt hơn, quan tâm đến bé nhiều hơn.

“Ông nội.” Lần này Phi Phi gọiđãlưu loát hơn nhiều.

“Xích đu.”

“Con vất vả rồi.” Ba Tầnnhẹgật đầu, nhìn đôi mắt sáng của Ngô Đồng,nói.

Ngô Đồng chưa bao giờ chủ động hỏi về chuyện ba mẹ của Phi Phi, bởi vìcôbiết ba của Phi Phi là ngườikhôngcó cha mẹ lại là đồng đội của Tần Qua. Câu chuyện đau thương nàycônghĩ Tần Qua hẳn làkhôngmuốn nhắc đến.

“thậtsao? Vậythìtốt quá rồi, cám ơn bác sĩ.”

“Cái ghế”

Tần Qua cười gật gật đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Chuyện này … Chắc là do vấn đề về mặt tâm lý, có thể là cháuđãmở được khúc mắc trong lòng, cũng có thể là nguyên nhân khác, nhưng đây là việc tốt,anhchị yên tâm.” Bác sĩ Phónói“Nhưng mà đứanhỏnàyđãlâukhôngnóichuyện, bây giờnóilạithìcháusẽnóinhững câu đơn giản, chưanóiđược các câu phức tạp đâu.anhchị về nhà từ từ hướng dẫn, dạy cho cháu,khôngnên nóng vội. Mọi chuyện cháu đề có thể hiểu nhưng việc biểu đạtsẽchưa tốt lắm,anhchị cứ kiên nhẫnmộtchút.”

“Ông xã.” Nghe giọngnóiđầy bi thương củaanh, Ngô Đồngnhẹgiọng an ủi.

“Phi Phi, con đừng nhúc nhích, đừng nhúc nhích.” Ngô Đồng phản ứng lại,điđến bên giường, ôm Phi Phi vào lại trong chăn.

“Vâng” Tần Qua do dựmộtchút rồi gật đầu. “Ba, mấy năm nay con luôn làm ba mẹ lo lắng nhiều. Con, sau này … chắc chắnsẽtốt hơn.”

“Mấy người bọnanhđều rất hâm mộ Tiểu Ngũ, khi đó bọnanhvẫn là những tên đàn ông độc thânthìTiểu Ngũđãcó vợ đẹp, con ngoan.” Tần Quanói“Khi Phi Phi đượcmộttuổi, bọnanhđãđến chơi nhà Tiểu Ngũ, khi đó Phi Phi làmộtđứa bé trắng trẻo, mập mạp, gặp ai cũng nhếch miệng cười, miệng lúc nào cũng bi bô gọi bọnanhlà chú … chú.”

Cho đến khiđãlái xeđixa,khôngcòn nhìn thấy hình dáng cả nhà Tần Qua, ba Tần vẫn còn xúc động “Tần Quađãkhá hơn nhiều so với trước đây rồi.”

“May mắn là có Ngô Đồng.” Ba Tầnnói.

Hôm qua mẹ Tầnnóihôm naysẽđến bệnh viện thăm Phi Phi, nhưnghiệnPhi Phiđãcó thể xuất viện, Ngô Đồngkhôngmuốn mẹ Tần mất công đến đây.

Cảm xúc của Tần Qua cũng chìm xuống,khôngnóinổi lời an ủicô, chỉ có thể kéo Ngô Đồng dựa vào ngực mình, đểcôkhóc.

“anhcũngkhôngbiết.” Tần Qua lắc đầu “Dù gì lúc đó Phi Phi chỉ mới được ba tuổi.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 52