Ông Xã Phải Được Dỗ Dành
Bạo Táo Đích Bàng Giải
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 53
BạnnhỏTiểu Hào dễ thỏa mãn, lập tức cười híp mắt.
Trong văn phòng công ty quản lý bất động sản Đế Đô Hào Đình.
Ba của Lý Tử Hào – Lý Nhiên lúc này cũngđitới, nghe thấy tiếng Phi Phi gọi con mìnhthìbất ngờ nhìn về phía Ngô Đồng.
“Cũng được.” Tần Hoài trả lời.
Phi Phi ngoan ngoãn gật đầu.
“Việc nàykhôngphải rất tốt sao?anhcó thời gian ở cùng em.” Tần Hoàinói.
Thẩm Tây Minh chậm rãi đứng dậy,điđến trước Sở Vận, vô cùng ga lăng cùng người đẹp bắt tay, cười hòa nhã dễ gần “Tôi cũng rất hân hạnh được biếtmộtngười đẹp nhưcôSở đây.”
“Phi Phi, cậu gặp chuyện gì vui lắm sao? Có phải chú dì dẫn cậuđicông viên chơi nên cậu mới vui vẻ mànóichuyệnkhông. Vậy sau này cậu cókhôngvui màkhôngnóichuyện nữakhông? Tớ hi vọng cậu lúc nào cũng vui vẻ, tớ thíchnóichuyện với cậu.” BạnnhỏTiểu Hào nắm tay Phi Phinóiliên miên liên tu bất tậnkhôngngừng.
Sở Vận: Thẩm Tây Minh,anhnóichuyện kiểu gì vậy?
“Vì sao lại thế?” Sở Vận bất bình cho Tần Hoài “rõrànganhmới là Tổng Giám đốc Tần thị, Tần thị sau này là doanhthừa kế, nhưng cổ phần củaanhchỉ được có 15%. Màanhtrai củaanhkhôngcầnđilàm mà lại cầm đến 20% cổ phần. Điều nàykhôngcông bằng.hiệntại cũng chỉ vìanhấy vô cớ phát bệnh mà có thể phá hỏng tâm huyết ba tháng nay củaanh.”
“Sao mấy thằng đó thấyanhnhư thấy ma mà chạy mất dép vậy?” Tần Qua hỏi.
“Nhóc thúi, con lo cho chính mìnhđi, chững chạc vào.” Lý Nhiên chọc con mình.
“Cám ơnanh.”
“nói!” Tần Qua gác mạnh chân lên bàn trà, suýt chút nữathìlàm rơi chén trà.
(các từ liên quan đến đánh bài, mình chịukhôngbiết dịch sao nên đành để nguyên phiênâm, các bạn thông cảm)
Thẩm Tây Minh: Ai bảocôkhinh thường bạngáicũ của tôi.
Để dạy Phi Phinóichuyện, Ngô Đồng và Tần Qua đều nghỉ làm hai ngày, đưa Phi Phi đến nhưng nơi cậu nhóc thích, dạy bé nhận biết những vật khác nhau, gọi tên của những vật đó. Về đến nhà hai người cùng Phi Phi chơi ghép hình, cùng gợi ý cho Phi Phinóinhiều lên. Thậm chí ba người lại chơi đấu bài địa chủmộtlần nữa, đến mức khi chơi bài Phi Phi ngoài hai từ “ba, mẹ”,thìtừ bénóinhiều nhất là “
(Cườithậtgiả.)
“cômà còn như vậy,thìsẽkhôngvào được nhà họ Tần đâu.”
“A … Lượng Lượng còn chưađihọc nữa. Vậy tớnóichuyện được cậu trước cậu ấy rồi.”
“anhcứnói.”
“Ba thúithìcó, conkhôngnóichuyện với ba. Phi Phi, chúng ta vào lớpđi.” BạnnhỏTiểu Hào tức giận, dắt tay Phi Phi vào lớp học.
Phi Phi có chút theokhôngkịp lờinóicủa Tiểu Hào, chỉ có thể trọng điểm “Vui vẻ,nóichuyện.”
Tiếu Tửđangkể lại, gặp ánh mắtkhôngvui của Tần Quathìngậm miệng.
Tác giả có lời muốnnói:
“Tiểu … Hào.” Phi Phi nhớrõtên của bạnnhỏchơi với mình, mặc dù chưa gọi lần nào.
“khôngcó việc gì … Đâu có việc gì đâuanh.”
nóixong câu này, cũngkhôngthèm để ý đến vẻ biến sắctrênnét mặt của Sở Vận, Thẩm Tây Minh ung dung rờiđi.
Công ty vẫn hoạt động bình thường trước sau nhưmột, dường nhưkhôngbởi vì việc cách đây hai ngày ông chủ Tần Qua bỗng nhiên phát bệnh mà bị ảnh hưởng bất cứ vấn đề gì.
“Phi Phi giỏi nhất.” Ngô Đồng vuốt vuốt mái tóc mềm mại của Phi Phi, khen “Khi nào tan làm, mẹsẽđến đón con, con ở đây chơi với Tiểu Hào và Lượng Lượng nha.”
“Lão đại, bọn emkhôngcó ý gì khác, chỉ là … bọn em … lên mạng hỏi bác sĩ tâm lýmộtchút,anhtanóiđể tránh choanhbị k*ch th*ch …nên bọn em … Bọn em quyết địnhsẽít xuấthiệntrước mặtanhđể tránh choanhnghĩ tới những ngày trước kia.” Tiếu Tử ấp a ấp úng, nhưng Tần Qua nghe cũng hiểu được.
“Nhưng mà … Đây làmộtcơ hội rất tốt mà, saoanhlại từ bỏ.” Sở Vận nghĩ nghĩ vẫn cảm thấykhôngthích hợp, đâykhôngphải là tác phong từ trước đến nay của Tần Hoài “khôngcó khả năng, lần trước gặp emanhvẫn cònnóinhất địnhanhphải có được dự án này trong tay mà, có phảiđãxảy ra chuyện gìkhônganh?”
“Lão đại.”mộtngười khác cũng vội vã chạyđi.
Tuy rằng vẫn còn bất mãn nhưng thấy Tần Hoàikhôngvui nên Sở Vận cũng thông minhkhôngnóitiếp nữa, dù saocôta cũng chưa gả vào nhà họ Tần.
Tiếu Tử mặc âu phục, cứng ngắc gật đầu.
“Còn gì nữa nào?” Ngô Đồng khích lệ.
“Lão đại.”mộtngười vội vã chạyđi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
--- (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Từ khianhbước vào văn phòng, đám nhóc này thấy mìnhthìvội chạy mất là sao. Tần Qua bắt được người hàng năm vẫn đóng giữ văn phòng – Tiếu Tử hỏi “Chuyện gì xảy ra?”
Chương 53
đangcùng Lý Mẫn ăn cơm, Ngô Đồng nhịnkhôngđược mà phì cười.
“Chuyện gì xảy ra là sao ạ?”
“Phi Phi, Phi Phi, cậu vừa gọi tớ hả?” Tiểu Hào thấy người bạn mình quen hơn tháng nay cuối cùng cũng gọi tên cậu, lập tức kích động nhảy tưng tưng “Phi Phi, rốt cuộc cậu vui rồi hả, cậu chịunóichuyện rồi hả.”
“Cậu cườithậtgiả tạo.” Tần lão đại ghét bỏ.
“Phi Phi của chúng ta là em bé thông minh nhất.” Ngô Đồng ôm Phi Phi hônmộtcái.
“Vâng, con biết rồi ạ.” Phi Phi gật đầu.
“Nếu gặp nguy hiểm …thìnhấn số 4 … là số 110.” Phi Phi trả lời.
“Em … Bọn em …” Tiếu Tử biếtkhôngthể gạt được, đành phải thànhthậtkhai báo “Bọn em sợ … k*ch th*ch …anh.”
“Hi hi …” Tần Đại thiếu ôm điện thoại cười ngây ngômộtlúc mới trả lời tin nhắn
Ngô Đồng vô cùng vui vẻ nhìn Lý Nhiên gật đầu, Lý Nhiên lập tức hiểu được, tuykhôngbiết vì lý do gì, nhưng cuối cùng Phi Phi cũng trở lại bình thường, đó là chuyện đáng chúc mừng, vì thế cũng rất vui vẻnóivới Ngô Đồng “Chúc mừng gia đình chị.”
thìra Thẩm Tây Minh ngồi ăn cơm sát bàn của hai người Tần Hoài.
“Mặt mày dữ tợn?” Tần Qua lặp lại.
“Vậy chắc hẳnanhchính là Tổng Giám đốc của tập đoàn MK mới từ nước Mỹ về đầu tư gần đây, Thẩm Tây Minhđi?” Sở Vận vừa cười vừanói“Rất hân hạnh được biếtanh.”
(cônày chưa là dâu nhà người ta màđãnhòm ngó tài sản nhà người ta rồi, thếthìlàm sao màanhHoài chịu.)
(Bỏ qua nụ cười, ông xã em vẫn rất đẹp trai.)
Ngô Đồng đưa Phi Phi đến cửa lớp học, ngồi xuống dặn con “Mẹđãđể trong túi xách của con mấy gói bánh, chút nữa nhớ chia cho các bạn ăn nhé, nhưng nhớ là đừng ăn nhiều quá nha con.”
Tần Qua rót cho mìnhmộtly nước, rồi liếc nhìn Tiếu Tử, nghĩ đến thái độ tránh tránh né né của cácanhem, do dựmộtchút rồi hỏi “Hôm đó, … nhìnanhrất dữ tợn sao?”
“Đinh”mộttiếng, đây là tiếng tin nhắn Wechat của bà xã, Tần Đại thiếu nhanh chóng mở ra.
“Các cậu làm vậythậtmệt mỏi quá ha, năm mươi người trốn tránhmộtngười, vậy đừng để tôi đến văn phòng làm việc là được rồi, đỡ rách việc.” Tần Qua lạnh lùngnói.
Khuôn mặtnhỏcủa Phi Phi đỏ lên, thẹn thùng cười.
Tần Hoài:anhtakhôngthể qua đượcanhtraianhđâu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Gần đây công việc củaanhcó bận rộn lắmkhông?” Sở Vận quan tâm hỏi.
“A…” Phía sau lưng Tần Hoài bỗng nhiên truyền đến tiếng cười khẽ.
“Còn nữa là?”
“Bọn emkhôngcó ý này, bọn em …” Tiếu Tử biết lão đạiđãtức giận, nôn nóng muốn giải thích.
Khuôn mặt tươi cười của Tần Đại thiếu trong nháy mắt biến mấtkhôngtăm hơi.
(Ông xã nếukhôngđẹp traithìlàm sao xứng với người xinh đẹp như bà xã củaanh.)
Tiếu Tử lập tức đứng nghiêm,khôngdámnóilời nào.
“Vậy con có nhớkhông?”
“Vâng ạ.” Phi Phi nâng đồng hồtrêntay, ngập ngừngnóilại lời mẹđãchỉ cho cậu vào tối qua “Số 1 là ba, số 2 là mẹ, nếu cả hai đềukhônggọi được…thìnhấn số 3 là số nhà … của ông bà nội.”
Lại đinhmộttiếng nữa.
….
“Còn cậu vìkhôngtránh được việc gặpanhnên mới thay đổi hình tượng?” Tần Qua hỏi.
“Đây là bạngáitôi, Sở Vận.” Theo lời giới thiệu của Tần Hoài, Sở Vận nởmộtnụ cười tiêu chuẩn.
Thẩm Tây Minh: Người phụ nữ hay ngồi lê đôi mách,anhnên coi lạiđi.
Tiếu Tử lập tức điều chỉnh thái độ.
, con thắng rồi”
“Lão đại,anhnóicái gì đâukhông, làm gì cócôgáinào chịuyêuem chứ.” Tiếu Tử liên tục khoát tay.
Sở Vận: Tần Hoài,anhta mơ tưởng chị dâu củaanhkìa.
(sến ch** n**c)
“Chào con, Phi Phi.” Nhìn đứa bé ngoan ngoãn gấp mấy lần con trai nhà mình, Lý Nhiên cũngkhôngnhịn được mà xoa xoa đầu cậu nhóc.
Tần Hoài hờ hữngnói“Hạng mục nàyanhbỏ rồi.”
“Mẹ … hẹn gặp lại. Phi Phisẽngoan mà.” Phi Phi vẫy vẫy taynói.
“Xem nhưcôlàmộtngười đẹp, tôi cómộtđề nghị nhonhỏvớicôđây.” Thẩm Tây Minh cười tủm tỉm.
“Cậu lăn ra ngoàiđi.” Tần lão đạikhôngnghe nổi nữa,mộtly trà lại hi sinh.
Tần Hoài: Tôi biết rồi.
“nóiđến đây, bọn em đều bái phục chị dâu từ đáy lòng, thựcsựlà ‘nữ trung hào kiệt’ mà.” Tiếu Tử dựng ngón tay cái “Năm người bọn em đều kéokhôngđượcanh, vậy màmộtngười phụ nữ yếu đuối, mảnh mai như chị dâu lại dámmộtmình chạy đến ômanh. Lúc đó, em liền nghĩ đến bộ phim, cái gì mà ‘Người đẹp và …’”
“k*ch th*ch tôi?” Tần Qua hơi sửng sốt, rất nhanh nghĩ đến việc hai ngày trước mình phát bệnh trước mặt mọi người, tứcthìthần sắc có chút phức tạp
Vương tạc, phi cơ, liên đội
“đãnóicậu đừng giả vờ cười nữa.” Tần Qua tiếp tục ghét bỏ.
“Nhậm thị?” Sở Vận cũng là người thông minh, hơi liên tưởngmộtchút đến chuyện buôn dưa lê mấy ngày nay về việc Tần Qua suýt chút nữathìbóp cổ c·h·ế·t Nhậm Giai Kỳ, liền đoán “Cho nên việcanhtraianhsuýt nữathìbóp cổ chếtcôNhậm của tập đoàn Nhậm thị là đúngsựthật.anhcố ý nhường dự án này cho Nhậm thị là để bồi thường?”
“Tôi rất thích món bò bít tết ở đây.” Thẩm Tây Minh nhìn về phía Sở Vận hỏi “Vị này là?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“anhtặng lại cơ hội này cho Nhậm thị.”
“khôngcó gì.” Ngô Đồng cầm đũamộtlần nữa, chợt pháthiệnđồ ăn của nhà hàng này hôm nay ăn ngon hơn mọi lần.
“Cậu còn dámnói!” Tần Qua cả giậnnói.
Nhìn người bạn trai đẹp trai, nhiều tiền lại có năng lực xuất sắc trước mắt, trong lòng Sở Vận rất kiêu ngạo, người đàn ông hot nhất Đế Đô này là bạn trai củacôta.
“Tiểu Hào làmộtđứanhỏđáng tin cậy.” Ngô Đồng vì bạnnhỏLý Tử Hào mànóimộttiếng.
Thẩm Tây Minh nghĩ, cũng chính vì những người phụ nữ như vậy trong cái thế giới hào môn này màanhlườinóichuyệnyêuđương.
“Hôm nay cậu còn mặc âu phục,đigiày da nữa?” Tần lão đại kinh ngạc “Sao thế, cậuyêuđương rồi hả?”
“Con phải nhớ … số điện thoại của ba, mẹ … địa chỉ nhà chúng ta.”
“Phi Phi, cậu đến rồi, mấy ngàykhônggặp cậu rồi đó.” BạnnhỏLý Tử Hào được ba đưa đến, từ xađãtrông thấy Phi Phi, liền hất tay ba ra chạy đến kêu. Sau đó lại quay sang Ngô Đồng lễ phép chào hỏi.
Phi Phi cũng nhìn thấy ba của bạn, nhớ đến lời mẹ dặn, nhìn thấy người lớnthìphải chào hỏi, vì thế chờ đến khi ánh mắt của Lý Nhiên nhìn cậu, Phi Phi lập tức nở nụ cười tươi tắn, lễ phépnói“Con chào chú.”
“khôngcó đâu, sao có chuyện như vậy được, lão đại,anhsuy nghĩ nhiều rồi.” Tiếu Tử cười ha ha, tính cho qua chuyện.
Tiếu Tử lập tức ngậm miệng.
“Hả??”
---
“Tại … tại ngày hôm đó,anh… quảthậtlàm người ta sợ hãi.” Tiếu Tử nghe lời Tần Quanói, hiểu được, Lão đạisẽkhôngbởi vìsựxuấthiệncủa những đồng đội cũ củaanhmà phát bệnh, cậu yên tâm rồi, đồng thời suy nghĩ thứ nhất nảy lên là, ngày mai cậukhôngphải mặc âu phục đến công ty nữa rồi.
sựcố hai ngày trước, bởi vì được xử lý rất nhanh, vả lại lúc đóđangtrong giờ làm việc nênkhôngcó nhiều người chứng kiến. Cho dù thấy rồiđiđến hỏi, cũngkhôngthể cạy ra lời nào từ miệng củamộtanhlính đặc chủng. Cho nên việc nàykhôngtruyền ra bên ngoài cũngkhôngtạo bất kì ảnh hưởng gì đến hoạt động của công ty.
“Tổng Giám đốc Thẩm,anhcũng đến đây ăn cơm hả?” Tần Hoài hỏi.
Nhưng hai người đều phải làm việc nênkhôngthể nghỉ nhiều ở bên Phi Phi, sau hai ngày nghỉ, hai người quyết định đưa Phi Phi đến lớp năng khiếu, nghĩ đến có bạnnhỏLý Tử Hào ở bên cạnh lảm nhảm, Phi Phisẽcàng mau tiến bộ hơn.
“Cái gì?” Giọngnóicủa Sở Vậnkhôngtự chủ mà cao lên.
“khôngyêuđương, vậy cậu thànhthậtkhai báo xemđãxảy ra chuyện gì?” Tần Qua trừng mắt nhìn Tiếu Tử.
“Dì Ngô, dì yên tâm, consẽquan tâm Phi Phi.” BạnnhỏTiểu Hào vỗ vỗ ngực đảm bảo.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của hai người, Thẩm Tây Minh lau miệng, bình tĩnh xoay người nhìn Tần Hoài gật đầu “Tổng giám đốc Tần,thậtlà đúng dịp.”
Đến khi trong phòng chỉ cònmộtmìnhanh, Tần Đại thiếu yên lặng lấy điện thoại di động ra, mở chế độ tự chụp ảnh, cẩn thận xem xét, ngắm nghía khuôn mặt mình, xem trái, xem phải, ngoại trừ ở khóe mắt có vết sẹo rathìmình hẳn cũng coi là đẹp trai, sao lại dọa người cơ chứ?
“khôngcó,khôngcó. Lão đại,anhcũng biết em trình độ văn hóakhôngcao, dùng từkhôngchính xác đâu,anhđừng để trong lòng.” Tiếu Tử lại bắt đầu ha ha cười lả giả.
“Cònanhtraianhvì sao lại phát bệnh? Mọi ngườikhôngphảiđãtìm choanhấymộtngười vợ để giúp chữa bệnh choanhấy sao? Lúc đócôta ở đâu?côta có biết …”
“Còn nữa …trêntay con là đồng hồ điện thoại, hôm qua mẹđãchỉ cho con rồi đó. Có việc gìthìgọi điện liền cho ba mẹ, có biếtkhông.” Trước kia, Ngô Đồng đều dùng chức năng nghe lén để nghe biết hoạt động của Phi Phi ở đây,hiệngiờ Phi Phiđãnóichuyện được, nếu có việc gìthìPhi Phi có thể gọi điện chocôvà Tần Qua.
“Phi Phi biết rồi ạ.” Nhớ đến lời mẹnóibé phảinóinhiều hơn, Phi Phi cười ngượng ngùng rồi đáp lại mẹ.
“Sở Vận!” Tần Hoài vô cùngkhôngvui.
(mọi người nghĩ là bộ phim gì, hí hí)
Tần Hoài và bạngáiSở Vậnđangăn cơm trưa.
“Câm miệng!” Tần Qua tức giận cầm ly trà đập xuống đất, Tiếu Tử bị dọa nhưngkhôngdám tránh, may quá chỉ rớt bên cạnh chân mà thôi “anhmày nếu bởi vì các cậu mà có thể phát bệnhthìanhmở công ty này làm cái gì.anhmày rảnh rỗi lắm hả! Thế màanhđây suốt ngày còn phải suy nghĩ cho các cậu!”
“Phi Phi … nhớrõrồi ạ.” Trí nhớ của Phi Phi khá tốt, hôm qua ba mẹ vừanóisố điện thoại cho cậu nhóc, Phi Phiđãnhớ được, địa chỉ nhà cũng nhớrõ.
Trong phòng học bỗng vang lên tiếng reo hò của bạnnhỏTiểu Hào, Ngô Đồng và Lý Nhiên cùng nhìn nhau rồi lắc đầu cười.
“Cậu cười gì vậy?” Lý Mẫn nghi ngờ hỏi.
“Hạng mục của Tần thị ở phía nam thành phốđãchắc chín phần rồi, chờ mấy ngày nữa chính thức công bố làanhlại bắt đầu bận rộn rồi. Lúc đó, thời gian gặp mặt của chúng tasẽítđi, nhưng mà … Em vẫn muốn chúc mừnganh.” Sở Vận biết Tần Hoài rất coi trọng dự án phía nam thành phố, chuẩn bịđãhơn ba tháng, cuối cùng sắp đạt được.
Sở Vận lại cười rất tự nhiên.
Tần Đại thiếu suy tưmộtlát, khóe miệng treomộtnụ cười cứng ngắc, cầm điện thoại bắt đầu thử điều chỉnh các loại góc độ,mộtlúc lâu sau mới tự chụp cho mìnhmộtbức chụp chân dung tương đối hài lòng, sau đó gửi đến cho bà xã nhà mình.
“Các cậu nhìn đều sợ hãi … Vậy bà xãanh…khôngphải cũng nhìn thấy.” Tần Qua tự lầm bầm.
“côSở, congáilớn của tập đoàn điện gia dụng Sở thị?” Thẩm Tây Minh hỏi.
“Chúng takhôngnóiđến chuyện này nữa, ăn cơm cho ngonđi.” Tần Hoài cầm dao nĩa lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhà hàng Kemi.
“Thằng nhóc này rất dễ kiêu ngạo,khôngthể thường xuyên khen nó được, bằngkhôngthìcái đuôi của nósẽvểnh lên đến trời.” Lý Nhiên hiểurõcon mình nhất.
“Phi Phi, mẹđilàm nhé. Con và Tiểu Hào vô lớpđi.” Ngô Đồng thấy hai bạnnhỏở bên nhau rất hòa hợp nên vô cùng yên tâm.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.