Ông Xã Phải Được Dỗ Dành
Bạo Táo Đích Bàng Giải
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 51
Tần Qua gậtnhẹđầu, quay trở lại phòng bệnh.
Lúc này, các bảo vệ mới đồng loạt thở phàonhẹnhõm, vừa rồithậtsựlà bị dọa c·h·ế·t rồi. Nếu như Tần lão đạikhôngkhôi phục được lý tríthìbọn họ đành phải sử dụng thủ đoạn đặc biệt. Nhưng bọn họkhôngmuốn làm tổn thương Tần Qua, may mắn thay, may mắn làanhđãtỉnh táo trở lại.
“khôngsao đâu em.” Tần Quakhôngngừng lặp lại câunóinày, để an ủi Ngô Đồng cũng là để trấn an chính mình.
Tần Hoài nghe vậy, cũng có thể đoán làanhtrai mình phát bệnh, nôn nóng hỏi “anh, rốt cuộc làđãxảy ra chuyện gì?”
Ngô Đồng biết lý trí của Tần Quađangtừ từ khôi phục, vội vàngnóivới Đại Hữu “Các chú buônganhấy rađi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tác giả: Cậu còn trả treo nữa hả?!
Cứ như vậy, thời gian dường nhưđãtrôithậtlâu, rốt cuộc Tần Qua cũng tìm lại được chức năng ngôn ngữ, nhưngâmthanh vẫn có chút trầm khàn “Bà xã, emkhôngbị sao chứ?”
“đãxảy ra chuyện gì, Phi Phiđangkhỏe sao lại ngã bệnh chứ hả?” Nghe được tin tức, cả nhà họ Tần chạy đến bệnh viện, mẹ Tần vừa thấy hai ngườithìnôn nóng hỏi.
Người đàn ông dường như nghe được giọngnóicủa Ngô Đồng, động tác giãy dụa từ từ ngừng lại.
“Ba, mẹ, Tần Hoài, mọi người đến rồi.” Hai người chào hỏi.
“Ông Nhậm, bà xã ôngnóinhư vậy là có ý gì?” Ba Tần nghe người ta mắng Tần Qua định g·i·ế·t người, sắc mặt cũng rất khó coi.
Đại não của Nhậm Giai Kỳ lúc này nhưđãlâm vào trạng thái c·h·ế·t lâm sàng,khôngcòn có thể suy nghĩ được gì, nước mắtkhôngkhống chế được từ từ chảy ra.
-----
“Cháukhôngbị các tổn thương nào khác.” Bác sĩ Phónóithêm “Nhưng mà cháu cònnhỏ, sốt cao cũng khá nguy hiểm, chúng tôiđãcho cháu uống thuốc. Tối nay mọi người cho cháu ở lại theo dõi, nếu ngày mai hạ sốt là hết nguy hiểm.”
Tác giả có lời muốnnói:
Bác sĩ Phónhẹgật đầu ngồi quay người bận rộnđimất.
Ba Tần và Tần Hoài trong nháy mắt cũng nhìnrõnguyên nhân Tần Qua phát bệnh. Phi Phi đối với Tần Qua quan trọng như thế nào bọn họ đềurõnhư lòng bàn tay. Phi Phi suýt nữathìcó chuyện, Tần Quakhôngphát bệnh mới là lạ.
Mọi người liếc nhìn nhau, cuối cùng Đại Hữu gậtnhẹđầu, mọi người từ từ thả lỏng Tần Qua ra.
“Tần Qua!!” Ba Tầnkhôngnghe nổi nữa, cắt ngang lời Tần Qua, rồi nhìn Tổng giám đốc Nhậm,nói“Nơi này là bệnh viện, cháu tôi cũngđangnằm viện, tình hình cụ thể như thế nào, tôi cũng chưarõlắm. Tổng Giám đốc Nhậm, ông xem thế này đượckhông, chúng ta trước mắt cứ lo cho mấy đứanhỏbình anđã, sau khi ổn thỏasẽnóichuyện cụ thể sau.”
Ngô Đồng buông Phi Phi ra, lập tức đứng dậy chạy về phía Tần Qua. Trước đó vì vẫn ngồi ở phía sau nên mặc dù biết Tần Qua phát bệnh nhưng Ngô Đồng cũngkhôngngờ là ánh mắt của Tần Qua lại kinh khủng như vậy.
“Emkhôngsao.”
Vừa được tự do, Tần Qua lập tức kéo bà xã vào lòng, dùng sức ôm, như muốn đem Ngô Đồng nhập vào thân thểanh. Ngô Đồng bịanhôm siết đến mức cảm thấykhôngthở được, nhưngcôcũngkhônggiãy dụa, mà ôm ngược lạianh, chủ động áp sát vào ngườianhhơn nữa.
Tần Hoài nghe xongthìnhướng mày, nếuanhtrai thựcsựphát bệnh mà làm bị thươngcôNhậm kia, như vậy …hiệntại, Tần thị và Nhậm thị có quan hệ hợp táctrênrất nhiều hạng mục, Nhậm thị hẳn làsẽkhôngtùy ý trở mặt.
“Chuyện này ba và Tần Hoàisẽxử lý, con cứ chăm sóc cho Ngô Đồng và Phi Phiđi.” Ba Tần trầm ngâmmộtlát rồinói.
“Tất cả là tại em, emkhôngnên dẫn conđiđạp xe.” Ngô Đồng tự trách.
“Tần Qua, Tần Qua,anhnhìn em, nhìn emđi.” Ngô Đồng kêu lên.
“Bà đừngnóinữa.” Tổng giám đốc Nhậm cắt lời vợ, nhìn sắc mặt người nhà họ Tần cũngkhôngtốt,nói“Được, chờ Kỳ Kỳ bình phục, chúng tôi lại đến nhà ông bànóichuyện.”
“Vậyđãxảy ra chuyện gì?” Ba Tần hỏi.
Mọi ngườiđanghốt hoảngkhôngbiết phải làm saothìNgô Đồngnóivới Tiếu Tử “Tiếu Tử, chú trông Phi Phi giúp cho tôi.”
Tiếu Tử thấy Tần lão đại bị năm người giữ chặt mà còn giãy dụakhôngngừng, nhìn chằm chằm Nhậm Giai Kỳ với ánh mắt ‘hôm naycôsẽchết trong tay tôi’, gấp rút kêu lên cho các bảo vệ bên cạnh “Mau đemcôtađingay.”
Tần Qua: Có phảiđãlâu rồi tôi chưanóivới người khác là tôi có bệnhkhông?
Mọi người đứng trong phòng bệnh, nhìn gương mặtnhỏcủa Phi Phi trắng bệch,khôngcòn chút máu nào, dùđangngủ thiếpđicũng cau mày, Ngô Đồng vô cùng đau lòng. Nhưng trừ việc nhìn concôcũngkhôngbiết làm cái gì, cảm giác này làm người tathậtbức bối, khó chịu.cônhư thấy lại cảm giác như lần trước Tiểu Nguyên bị bệnh.
“Ông xã,anhnhìn em nè. Em là Ngô Đồng, emkhôngsao, Phi Phi cũngkhôngbị gì cả.” Ngô Đồng thấy Tần Qua yên tĩnh trở lại, giọngnóicũng trở nên dịu dàng.
“Lúc cần thiếtthìcó thể nhún nhường họmộtchút.” Ba Tầnnói, Nhậm Giai Kỳ lái xe suýt đụng người làkhôngđúng, nhưng Tần Qua lại phát bệnh lại bóp cổ người tathìcòn tệ hơn.
Ba người cùng xông vào,mộtngười từ phía sau ôm eo Tần Qua cố hết sức kéo, hai người còn lại, mỗi ngườimộtbên định kéo cánh tay Tần Quađangbóp cổ Nhậm Giai Kỳ ra.
“Tần Qua!” Ngô Đồng biết Tần Qua lại phát bệnh. Mặc dù đâykhôngphải là lần đầu tiênanhphát bệnh trước mặtcô, nhưng đây tuyệt đối là lần nghiêm trọng nhất, đây cũng là lần thứ nhấtanhlàm bị thương người khác. Ngô Đồng muốn chạy lại xem tình huống của Tần Qua nhưng tình trạng của Phi Phi cũng rấtkhôngtốt.
“Tần Qua, rốt cuộc sao lại thế này? Con có phải … lại bị phát bệnh haykhông?” Mẹ Tần cẩn thận từng li từng tí hỏi.
“Em đừng sợ,khôngcó việc gì đâu.” Có thể vừa mới phát bệnh xong nênhiệngiờ tuy rất lo lắng nhưng Tần Qua vẫn trấn tĩnh hơn Ngô Đồngmộtchút. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Sao có thể như vậy, tại sao lại như vậy chứ?” Ngô Đồng hốt hoảng đỏ cả mắt “rõràng conkhôngbị xe đụng vào mà, Phi Phi sao lại té xỉu chứ. Ông xã, Phi Phisẽkhôngsao phảikhông?”
“Phi Phi thế nào rồi con?” Ba Tần hỏi.
Tần Qua ngừng giãy dụa, bất động nhìn chằm chằm Ngô Đồng.
Tác giả: Nếu cậu còn ra tay đánh ngườithìcậukhôngcòn được hâm mộ nữa đâu.
“Kỳ Kỳ suýt nữathìbị Tần Qua bóp cổ c·h·ế·t,hiệngiờ nó vẫn còn phải nằm viện.” Vừa nhìn thấy tình trạng của congáicưng, tổng giám đốc Nhậm cũng lên cơn giận dữ.
“Bà hỏi con trai ngoan nhà bàđi.” Bà Nhậm giơ ngón tay tô sơn đỏ chót chỉ vào Tần Qua “Cậu ta suýt chút nữađãg**t ch*t con tôi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Bà báođi, tôi cũngđangmuốn báo cảnh sát đây.côta suýt chút nữa đụng trúng Ngô Đồng và Phi Phi, chuyện đó tôi còn chưa tính sổ vớicôta đâu!”
“Con biết rồi.” Trong lòng Tần Hoài nhanh chóng lập ra các tình huống và phương án giải quyết, đừngnóisựviệc xảy ra cómộtphần lỗi của Nhậm Giai Kỳ, nếuanhtrai mình chỉ đơn thuần phát bệnh mà làm bị thương người khác,anhcũng có thể giải quyết tốt.
Bên ngoài phòng bệnh, ba Tần và Tần Hoài cùng nhau suy nghĩ cách giải quyết các phiền phứcđãxảy ra.
Trong phòng bệnh, Tần Qua cầm tay Ngô Đồng, hai người lẳng lặng ngồi bên giường bệnh, chờ đợi Phi Phi tỉnh lại.
“Đúng vậy, tôi đúng là bị tâm thần đây! Bà hay ghê, nhờ bà nhắc tôi mới nhớ, người bị bệnh tâm thần g·i·ế·t ngườikhôngbị ngồi tù đâu.” Tần Qua càngnóicàng kh*ng b*.
“Chúng ta ra ngoàinóichuyện.” Tần Qua liếc nhìn Phi Phi, rồi cùng ba mẹ, em traiđira ngoài hành lang bệnh việnnóichuyện.
“Cái gì?” Mẹ Tần sợ hãi kêu lên, khó tráchđãlâukhôngphát bệnh mà nay con trai mình lại đột nhiên nổi điên.
“Ông Tần, bà Tần, mọi người đều ở đây rồi. Như vậy hôm nay nhất định phải cho chúng tôimộtcâu trả lời thỏa đáng.” Mặt của mẹ của Nhậm Giai Kỳ tràn đầy giận dữ, ánh mắt chằm chằm nhìn Tần Qua, hậnkhôngthể chémanhthành trăm mảnh.
nóixong mang theo bà Nhậmkhôngcam lòng rờiđi.
“Emkhôngbị gì phảikhông?”
“Ông bà còn dám đến đây hỏi tôi? Nếu Phi Phi có chuyện gì, ông bà có tin là tôisẽkhôngđểcôta có cơ hội ở lại bệnh viện này nữakhông?” Tần Qua lạnh lùngnói.
“Lão đại,anhmau buông tay ra!” Bảo vệ gần đó đều chạy đến, nhìn thấy Nhậm Giai Kỳ bị bóp cổ mà mắtđãtrợn trắng,thìcả đám đều quýnh hết lên.
Hai người cứ lẳng lặng ôm nhau, mọi người xung quanh đứng nhìn, nhưngkhôngmộtai lên tiếng.
Tiếu Tử nhìn Tần lão đạiđangphát điên, lại liếc mắt nhìn Ngô Đồngđanglo lắng ngồitrênbãi cỏ, do dựmộtchút rồi chạy lại bế Phi Phi trong lòng Ngô Đồng.
Tần Qua vừa mới sắp xếp lại từ ngữ, còn chưa kịpnóichuyện,thìthấymộtđôi vợ chồng trung niên bộ dáng nổi giận đùng đùngđitới. Người tới chính là ba mẹ Nhậm Giai Kỳ,thìra Nhậm Giai Kỳ cũng được đưa đến bệnh viện này.
Tiếu Tử nãy giờ chăm chú nhìn Tần Qua, thấyanhđãtỉnh táo trở lạithìyên lòng, cúi đầu nhìn Phi Phi trong ngực mình. Nhưng vừa nhìn, Tiếu Tử lại bị hù suýt c·h·ế·t lần nữa,khôngbiết Phi Phiđãhôn mê từ lúc nào,anhsờ tay lên trán cậu nhóc, nóng bỏng người.
“Cậunóicái gì?” Bà Nhậmkhôngthể tin được những gì mìnhđãnghe “Cậu đe dọa tôi sao? Được, tôisẽbáo cảnh sát!”
“Cuối cùng làđãxảy ra việc gì?” Mặc dù Phi Phikhôngphải cháu ruột của bà nhưng Phi Phi làsựcứu rỗi cho Tần Qua, sống ở nhà họ Tầnđãhai năm nên mẹ Tầnđãsớm coi Phi Phi như cháu trai ruột thịt của mình. Bây giờ thấy Phi Phi đáng thương nằmtrêngiường bệnh, bà cũng rất đau lòng.
Lúc này bọn Đại Hữu cũng từ văn phòng chạy đến, thấy ba bốn người cũngkhôngthể chế trụ được Tần Qua, lại sợthậtsựcó án mạng xảy ra. Đại Hữu quyết địnhthậtnhanh, vung tay lên, thế là bảy tám người cùng tiến đến, kéo tay Tần Qua ra khỏi cổ Nhậm Giai Kỳ.
“Ông xã, emkhôngsao, Phi Phi cũngkhôngbị gì hết.” Ngô Đồng cố hết sức cho giọngnóicủa mình được bình thường.
“Chúng tôi biết rồi, cám ơn bác sĩ.” Ngô Đồng cảm kíchnói.
Bệnh viện.
Cánh tay Tần Qua tuy khỏe nhưng cũngkhôngthắng nổi sức kéo của hai người đàn ông trưởng thành, ngón tayđangbóp cổ Nhậm Giai Kỳ bị lới lỏng ramộtchút. Nhậm Giai Kỳ nghẹn đỏ mặt, tranh thủ hít chútkhôngkhí, còn chưa kịp kêu lênthìthấy thân hình Tần Qua thoáng chuyển thoát khỏi lực kéo của người bảo vệ ôm phía sau, sau đó tay trái đấm móc, thêmmộtcái đá nghiêng vào hai người vừa kéo tay củaanhlàm họ phải lùi lại mấy bước.
Chương 51
“Chị dâu, Phi Phi ngất rồi!” Tiếu Tử kinh hoảng kêu lên.
Tất cả động tác chỉ diễn ra chưa đếnmộtphút, Nhậm Giai Kỳ còn chưa trong cơn hoảng sợ lấy lại tinh thần, lại bị Tần Qua bóp cổmộtlần nữa, lần này sức lực còn lớn hơn lần trước. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Vâng” Tần Qua thừa nhận rất dứt khoát.
“Bà Nhậm, bà đừngnóilung tung như vậy.” Mẹ Tần nghe đối phương chỉ trích, sắc mặt lập tức sa sầm.
Ngô Đồng và Tần Qua lo lắng chờ bên ngoài phòng bệnh, chỉ có thể thông qua khung cửa phíatrênnhìn vào trong phòng, thấy rất nhiều bác sĩ, điều dưỡng bận rộnđiđilại lại, cũngkhôngbiết tình trạng của Phi Phi như thế nào nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Bác sĩ vẫn chưa ra.” Tần Qua vừanóixongthìcửa phòng bệnh mở ra, bác sĩ Phó trưởng khoa Nhi bước ra.
“Người phụ nữ kia lái xe suýt chút nữa đụng trúng Phi Phi và Ngô Đồng.” Tần Qua chỉnóimộtcâu như vậy, những người còn lại trong nhà họ Tần đều có thể đoán tình hìnhsựviệc diễn ra tiếp theo.
Ba Tần quay qua Tần Hoài,đangđịnhnóigìthìTần Hoàiđãhiểurõý của cha mình,nóira “Ba, ba cứ yên tâm, consẽcùng Nhậm thị thương lượng cụ thể.”
“Cậu … Cậu chính là cái đồ tâm thần!” Bà Nhậm nhịnkhôngđược, mắng.
Tần Qua thấy Nhậm Giai Kỳ ngay dưới mí mắt mình chạy mất, càng giãy kịch liệt hơn, gân xanhtrêntrán nhô lên, hai con mắt sung huyết đỏ bừng, miệngkhôngngừng phát raâmthanh gào thét, như là con dã thú bị nhốt.
“Chị dâu, chị nhanh nghĩ ra biện pháp gìđi.”đangôm sau lưng Tần Qua, Đại Hữu lo lắng kêu lên.
“rõràng chính là …”
Tần Qua:khôngcần. Tôi chỉ cần bà xãyêutôi là được.
“Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?”
Thế làcôNhậm đáng thương, vừa từ cõi c·h·ế·t trở về chưa kịp thở lạithìlại bị hai bảo vệ nhanh chóng đưađimất.
“Vậy … Vậy cháu có bị các tổn thương nào kháckhôngạ?” Ngô Đồng lo lắngnói“Tôi … Khi tôi ôm cháu tránh ra rất nhanh nên tôi cũngkhôngbiết có bi va đập vào đâu haykhông?”
“Bà Nhậm, bànóivậy là có ý gì?”Mẹ Tần kinh ngạc hỏi.
“Người nhà bình tĩnhđã.” Bác sĩ Phó lấy hồ sơ bệnh án từ tay điều dưỡng,nói“Đứanhỏlà vì sợ hãi quá độ mà ức chế tâm lý dẫn đến sốt cao.”
“Sợ hãi quá độ?” Vì vẫn chưa biếtrõsựviệc xảy ra nên ba mẹ Tần và Tần Hoài nghi ngờ liếc nhìn nhau.
Tuy bây giờ Tần Quađãbình tĩnh trở lại, lúc buổi chiều, trong khoảng khắc đó, khi nhìn thấy bà xã và Phi Phi suýt chút nữa bị xe đụng, nỗi sợ hãi đến bây giờ vẫn còn in sâu trong lònganh. Trong lồng ngực, cơn tức giận vẫn chưa hoàn toàn tiêu tan, vậy mà bây giờ những người này còn tìm đến đây kiếm chuyện.
“Bác sĩ, Phi Phi thế nào rồi ạ?” Ngô Đồng nóng ruột, gấp gáp hỏi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.