Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ông Xã Phải Được Dỗ Dành

Bạo Táo Đích Bàng Giải

Chương 50

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 50


Sắc mặt thản nhiên,khôngcósựhốt hoảng, chột dạ, xem ra giữa chị dâu và Thẩm Tây Minhkhôngcó vấn đề gì. Thái độ của Tần Hoàinhẹnhàngđinhiều, giới thiệu với Ngô Đồng “Đây là bạngáiem, Sở Vận.”

“Dạ, xin lỗi chị, món bánh ngọt này lại vừa hết mất rồi ạ.” Nhân viên phục vụ áy náynói.

Rất nhanh sau đó, món mỳ Ý và bò bít tếtđãđược phục vụ đưa lên bàn, ba người yên tĩnh ăn phần ăn của mình. Mặc dù ngồi ăn cùng nhau, nhưng ngoại trừ những lời hỏi thăm khách sáo lịchsự, Ngô Đồng cũngkhôngnóichuyện gì nhiều với Thẩm Tây Minh.

Ngô Đồng vứt chai nước suối trong tay xuống, ôm Phi Phi lăn vào bụi cỏ ven đường.

“thậthả?anhcó muốn qua đó chào hỏikhông?” Sở Vận nhìn về hướng Tần Hoàiđãnhìn, cũngkhôngpháthiệnngười nào mà mình quen biết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngô Đồng có chút đau lòng,nói“Sao lại hết sớm như vậy chứ,côcó thể hỏi thăm lại giúp tôikhông?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tiếu Tửkhôngbiếtnóigì “Lão đại, chị dâukhôngcó ở văn phòng, chị ấy với Phi Phi đạp xe dạo quanh chung cư rồi.”

Ngô Đồng thở phàomộttiếng rồi nhanh chóng cúi đầu nhìn Phi Phi, chỉ thấy sắc mặt Phi Phi bỗng nhiên trắng bệch, nhìn chiếc xe đạp Ngô Đồng vừa chạyđangnằm dưới bánh xe ô tô, trong mắt toát ra nỗi sợ hãi kinh hoàng.

Thẩm Tây Minhnhẹgật đầu, nhìn chung quanh rồi hỏi “Chỉ có hai mẹ con thôi hả? Tần Đại thiếu đâu?”

Tần Đại thiếu chạy qua công viên, vừa nhìn thấy bà xã và con trai dừng lại uống nước,anhđangđịnh gọithìbỗng nhiên xuấthiệnmộtchiếc xe ô tô mất lái, ngay trước mặtanhlao tới chỗ hai mẹ con Ngô Đồng.

“Ông xã!!!”

“Ông xã,anhmau xem Phi Phi nè, con lạ lắm.” Ngô Đồng nhìn thấy Tần Quathìhốt hoảngnói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tần Qua đỏ mắt, bổ nhào qua, hai tay bóp cổ Nhậm Giai Kỳ, đècôta lên cửa xe. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Ừ, tự nhiên thèm món bít tết ở nhà hàng này.” Thẩm Tây Minh đột nhiên cảm thấy ănmộtmình rất vô vị, nên hỏi “Nếu emkhôngđể ý,anhcó thể ngồi cùng bànkhông?”

Phi Phi chỉ ăn hếtmộtnửa đĩa mìthìmón bánh ngọtđãđược đưa lên. c* cậukhôngchịu ăn mì Ý nữa mà cầm muỗng múc từng muỗng từng muỗng bánh.

Phi Phi nghe vậythìđôi mắt sáng ngời của nhóc cũng tốiđivài phần.

“Chị dâu, chị uống nướcđi, emđãgọi điện thoại báo cho lão đại rồi.” Tiếu Tử ân cần rót nước cho Ngô Đồng. Nghĩ đến lúc nãy mình gọi điện cho lão đại, lão đại nghenóichị dâu đến màanhấy lạikhôngcó mặtthìtức giận đến mức mắng Đại Hữu ngốc nghếch, mua sắm thiết bị mà cũng cần lão đại phải tự mìnhđi, nghe thấy mà toát mồ hôi lạnh.

“Dạ.” Ngô Đồng cười cười “Vừa rồi cám ơnanhnhiều.”

Thẩm Tây Minh lúc này mới nhìn Ngô Đồng, cườinhẹ“Tình cờ quá, em cũng đến đây ăn cơm hả.”

“Chào chị, chị là chị dâu của Tần Hoài ạ? Emđãnghenóivề chị.” Giọng của Sở Vận tuy lễ phép nhưng lại kiểu cách.

“Con trai em.” Ngô Đồng nhanh chóngnói“Phi Phi, chú này vừa tặng cho con phần bánh ngọt của chú ấy, con phải cám ơn chú nha.”

Trong thời gian này, Ngô Đồng tập trung thiết kế mẫu, Tần Qua cũng bận rộn với công việc ở công ty quản lý bất động sản nên thời gian Phi Phi theo học tại lớp năng khiếu ngày càng dài. Mặc dù Phi Phi vẫn chưanóichuyện, nhưng mỗi lầncôđiđón Phi Phi, Phi Phi đều có bộ dángkhôngthể chờ đợi mà nhào vào lòngcô, Ngô Đồng có thể cảm nhận được Phi Phi mong muốn ở bên cạnh ba mẹ như thế nào.

Tiếu Tử thấy Ngô Đồng đồng ý,thìkết nối bộ đàm, báo cho bộ phận gác cổng phía Tâyđithuê hai chiếc xe đạp đưa đến văn phòng.

“Đúng vậy,anhvẫn biết thế.” Lúc trước Ngô Đồngđãnóivớianhchuyện này.

Phi Phi lấy bàn tayđangcầm muỗng vẫy vẫy với Thẩm Tây Minh, đángyêuđến mức Thẩm Tây Minhkhôngnhịn được cũng phải cong khóe môi.

“Phi Phi, chúng ta ăn mì Ý có đượckhôngcon?” Ngô Đồng lật menu, hỏi

“Tần …anhTần.” Nhậm Giai Kỳ có chút sợ hãi kêu lên.

Từ nãy đến giờ Phi Phi vẫn nhìn chăm chú người đàn ông xa lạ này, thấy Thẩm Tây Minh nhìn mìnhthìtặng choanhmộtnụ cườithậttươi.

“Tần Hoài,anhnhìn gì vậy?” Sở Vận thấy Tần Hoàikhôngtập trung ăn cơm, thỉnh thoảng lại nhìn về hướng bên cạnh, liền hỏi.

“Xin lỗi con nha, Phi Phi. Sáng mai mẹ lại dẫn con đến đây ăn có đượckhôngcon, hôm nay người tađãbán hết mất rồi.” Ngô Đồng nhìn Phi Phi, an ủi “Hay là chúng ta ăn món khác cũng được, con xem món bingsu hoàng gia này cũng rất ngon nè.”

“Dạ,khôngcó vấn đề gì.anhngồiđi.” Ngô ĐồngnóiPhi Phi ngồi bên cạnh mình để chỗ đối diện cho Thẩm Tây Minh ngồi.

Trong phòng điều khiển,mộtđám nhìn thấy Tần lão đạianhminh thần võ, tính khí nóng nảy nhà mình chạy nhanh như bay trong đường nội bộ chung cư, từng chút từng chútmộttiến gần đến bà xã nhà mình.

Gần đây cảm hứng của Ngô Đồng khá tốt, bản thảocôthiết kế xong sớm hơnmộttuần so với kế hoạch, thêm vào đó việc chấm công đối với các nhà thiết kế cũng tương đối rộng rãi nên Ngô Đồng quyết định để mình nghỉ xả hơi,đilớp năng khiếu đón Phi Phi.

“Nếu cậu để lão đại nghe thấy, cậusẽkhôngthấy mặt trời ngày mai.”

“Tần Hoài? Em cũng đến đây ăn cơm hả?thậttrùng hợp, vị này là?” Ngô Đồng nhìn thấy Tần Hoàithìrất kinh ngạc, nhưngcôcòn ngạc nhiên hơn khi thấy bên cạnh Tần Hoài cómộtcôgáixinh đẹp, năng động.

Ngô Đồng đối vớisựviệc xen ngang này cũngkhôngđể trong đầu, kiên nhẫn chờ Phi Phi ăn xong phần bánh ngọt, rồi rời khỏi tiệm địnhđiĐế Đô Hào Đình thăm Tần Qua.

Từ sau hôm tặng đồng hồ cho Tần Qua, Nhậm Giai Kỳđãmấy ngày chưa gặpanh, vì thế hôm naycôta cố ýđivề sớm hơnmộtchút, hi vọng có thể ngẫu nhiên gặp được Tần Qua.

Phi Phi thất vọng nhìn menu nhưngkhôngcó mấy hứng thú.

“Như vậy sao được chứ? Nếu để lão đại biết được,anhấysẽlột da tụi em.” Tiếu Tử khoa trương.

Nhậm Giai Kỳ cùng bị giật mình, nhưng rồi thấy mình vẫn chưa đụng phải người ta nên bình tĩnh lại.côta định xuống xenóixin lỗi, chỉ là vừa mở cửathìbắt gặp Tần Quađangdùng ánh mắt cực kỳ kh*ng b* nhìn mình.

Ngô Đồng định cho Tần Quamộtbất ngờ nênkhônggọi điện thoại choanh, chở Phi Phiđimuamộtít trái cây rồi lái xe thẳng đến Đế Đô Hào Đình.

Sau khi Thẩm Tây Minhđi, Ngô Đồng kiên nhẫn trông chừng Phi Phi ăn hết phần bánh ngọt, hoàn toànkhôngpháthiệnviệccôngồi cùng bàn ăn cơm với Thẩm Tây Minhđãbị Tần Hoài ngồi cách đókhôngxa nhìn thấy.

“Cácanhem, tớ mời ăn khuya tối nay, đừng cónóira nha.”

Phi Phiđangngồi đối diện Ngô Đồng, ngoan ngoãn gật đầu.

Ngô Đồng: Ông xã lại phát bệnh, làm sao bây giờ?

Tác giả có lời muốnnói:

“Vâng, hẹn găp lại, Phi Phinóitạm biệt chúđicon.” Ngô Đồng nhắc Phi Phi.

“Dạ xin lỗi chị, món bánh ngọt này chúng tôi chỉ làm với số lượng hạn chế, mỗi ngày có ba mươi phần,đãbán hết rồi ạ.”

Thẩm Tây Minh nghe giới thiệu là con Ngô Đồngthìgiật nảy mình, nhưng rất nhanhthìđịnh thần lại, đây chắc là con trai của Tần Qua.

“Ừ, cũng được.” Tần Hoài nghĩ nghĩ rồi dẫn Sở Vậnđivề hướng Ngô Đồng ngồi.

Ngô Đồngkhôngtiếp tục hỏi đến cùng, đưa Phi Phi ra ngoài đạp xe. Phi Phi lần đầu tiên mới biết xe đạp nên Ngô Đồng phải dạy bé đạp xe. Phi Phi rất thông minh, nửa tiếng sau là có thể tự đạp xe. Sau đó hai mẹ con chậm rãi đạp xe xung quanh khu chung cư, vòng qua vòng lại mấy lần.

“anhấy cònđangbận việc, ăn trưa xong chúng em mới đến chỗanhấy.” Ngô Đồng hỏi lại “Cònanh,anhchỉ ănmộtmình thôi sao?”

Phi Phi ngoan ngoãn gật đầu.

“Phi Phikhôngthíchnóichuyện, bé nhìnanhcười chính là muốn cám ơnanh.” Ngô Đồng giải thích.

“Chị dâu, chào chị.” Tần Hoài lễ phép chào.

“Nhìn dáng vẻ lão đại chắc là bị vợ quản nghiêm rồi.”

Hai mắt Tần Qua ngay lập tức đỏ sọc,anhchạy như điên tới, chỉ thấy Ngô Đồngđangôm Phi Phi ngồitrênbãi cỏ.

“Con ăn từ từ thôi, phần bánh này dành cho con hết đó.” Ngô Đồng cầm khăn, chốc chốc lại lau miệng cho Phi Phi.

Hai mươi phút nữa trôi qua, Tần Đại thiếu đẩy cửa văn phòng bước vào, chưa thấy người đâuđãnghe thấyanhkêu bà xã ơi, bà xã à.

“hiệngiờcôấyđangở đâu?”

Vì mải suy nghĩ làm sao có thể gặp được Tần Qua, bất ngờ cómộtchú c·h·ó chạy băng ngang qua đường trong khu chung cư, Nhậm Giai Kỳ giật mình, đánh tay lái tránh né. Nhưng do đường hẹp, tốc độ lái xe củacôta khá nhanh nên chiếc xekhôngkhống chế được mà trôi về phía trước.

Tiếu Tử cầm bộ đàm hỏi phòng điều khiển, rất nhanh có câu trả lời.khôngcần Tiếu Tử nhắc lại, Tần Đại thiếuđãđira khỏi văn phòng.

“khôngsao, chú cứ làm việc của chúđi, tôi chờ ở đây là được rồi.”

Ngô Đồng và Phi Phiđangdừng lại uống nước, bỗng nhiên nghe thấy tiếng lốp xe ô tô ma sát với mặt đường, Ngô Đồng giật mình quay lại nhìn liền thấymộtchiếc xe ô tô màu đỏđangphóng như bay về phía hai mẹ con.

“Thợ làm bánh ngọtđãtan làm chưacô?”mộtgiọngnóicó chút quen thuộc của người đàn ông vang lên, Ngô Đồng quay ngườithìthấy Thẩm Tây Minhkhôngbiếtđãđứng bên cạnh nhân viên phục vụ từ lúc nào.

“Nếu tớ có bà xã xinh đẹp như vậy, tớ cũng tự nguyện để vợ quản nghiêm.”

Ngô Đồng nhạy cảm thấy đượccôgáinàykhôngmuốn thân thiết với mình, thế là gượng cườikhôngtiếp tục câu chuyện.

“Vâng, vì thích trẻ con nên em mới làm nhà thiết kế trang phục cho trẻ em.” Ngô Đồng cười.

Nhân viên phục vụ mỉm cười, gật đầu, cầm thực đơnđira.

“Đâu có, đâu có, lão đại đối xử với chúng em rất tốt, em đùa thôi, đùa thôi.” Tiếu Tử chột dạ, mồ hôi lạnh túa ra đầm đìa, nếu lão đại về mà biết mình bôi xấu hình ảnhanhấy trong lòng chị dâu, chắc là cậu phải rớt hai tầng da.

Rầmmộttiếng, chiếc xe ô tô dừng lại sau lưng cách Ngô Đồngkhôngxa, bánh xe ô tô đè nghiến lên chiếc xe đạp của Ngô Đồng.

Ngô Đồng nhớ Tần Quađãnóirằng Phi Phi rất thích ăn bánh ngọt tại tiệm Kemi, thế là trưa nay, sau khi đón nhóc về Ngô Đồng đưa Phi Phi đến tiệm Kemi.

Dường như Tần Hoài cũngkhôngcó ý định để hai ngườinóichuyện thêm, chỉ xoa xoa tóc Phi Phi cho xù lên rồi mang bạngáitrở lại bàn mình ăn cơm.

“khôngcó gì,anhchỉ nhìn thấy người quen mà thôi.”

“Chút nữa tôisẽgọi điện cho Steven, làm phiềncôbáo cho thợ làm thêmmộtphần bánh ngọt nữa.” Thẩm Tây Minh và ông chủ tiệm bánh Steven là bạn thân.

“Xin chàoanhThẩm, thợ làm bánh ngọt tiệm chúng tôi vẫn chưa về ạ.” Nhân viên phục vụ hiển nhiên có quen biết Thẩm Tây Minh.

Ngô Đồng do dựmộtchút, ý nghĩ đầu tiên củacôlà nếu Tần Qua mà biếtthìthế nào cũng giận dỗi, nhưng mà Thẩm Tây Minh vừa mới giúp mình, chỉ ănmộtbữa cơmcôcũngkhôngtiện từ chối.

“Để chị tựđithuê cũng được mà.” Ngô Đồngnói.

….

“Dạkhôngcần ạ, ông chủđãdặn, khi nàoanhThẩm muốn ăn đều có thểyêucầu chúng tôi phục vụ.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Chàocô.” Ngô Đồng nhìncôgáimỉm cười.

“Được đó.” Ngô Đồng nghe xongthìrất hào hứng, đợimộttiếng nữa màkhôngcó gì làmthìrất chán, thế là Ngô Đồngnóivới Phi Phi “Phi Phi cùng mẹ đạp xe đạp có đượckhông?”

“anhđitrước đây.” Thẩm Tây Minh đứng lênnói.

“Làm ơn cho hai phần mì Ý.” Ngô Đồng chỉ vào hình ảnh đĩa mì trong menu “Cuối bữa,côcho thêmmộtphần bánh ngọt ngon nhất của tiệm.”

“Xem ra, cuộc sống của em rất tốt.” Thẩm Tây Minh pháthiệnánh mắt của Ngô Đồng nhìn Phi Phi đầyyêuthương, bởi vậy có thể nhìn ra cuộc sống củacôtốt hơn so với lời đồn. Ngô Đồng cười ngọt ngào, mặc dùkhôngtrả lời nhưng có thể nhìn ra đáp án.

“Lão đại!!!”

Tác giả:côcòn hỏi tôi? Chỉ cócômới trị được choanhấy.

“Vậy phiềncômangmộtphần bánh lên đây.”

Thẩm Tây Minh cười, nhìn Phi Phi hỏi “Còn đây là?”

“Em vẫn thích trẻ con như xưa.” Vẫn nhìn từ nãy đến giờ, Thẩm Tây Minh bỗng nhiênnói.

“Chị dâu, lão đạiđicông việc cách đây khá xa, chắc phảimộttiếng nữaanhấy mới về tới. Hay là chị và Phi Phiđidạo xung quanhmộtchút?” Tiếu Tử đề nghị “Chung cư phía Tây có tiệm cho thuê xe đạp, em thấy các hộ gia đình ở đây mỗi cuối tuần đều đến đó thuê cho chở các béđichơi. Chị và Phi Phi cũng thửmộtchút xem sao?”

Thẩm Tây Minh nhìn đồng hồ,đãhết thời gian nghỉ trưa, buổi chiềuanhcòn có cuộc họp nên phảiđithôi.

“anh… Tần … Thả … Thả ra.” Nhậm Giai Kỳ bị Tần Qua bóp cổ sắpkhôngthở nổi, mặt đỏ lên, chỉ có thể dốc sức đập lên cánh tay của Tần Qua.

Chương 50

Nhưngthậtkhôngđúng lúc, khi Ngô Đồng đến Đế Đô Hào ĐìnhthìTần Qua lại có việcđira ngoài.

“Tần Qua hung dữ với các chú như vậy à?” Ngô Đồng cau mày.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 50