Ông Xã Phải Được Dỗ Dành
Bạo Táo Đích Bàng Giải
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 49
Ngô Đồngđãmặc áo ngủ, nhàn nhã nằmtrêngiường đọc sách, cho đến khi trong sân nhàkhôngcòn truyền đếnâmthanh thình thịch nữa,côliếc mắt nhìn đồng hồ, à … vẫn chưa quá hai tiếng đồng hồ.
“Em nhớ, Tổng giám đốc Thẩm tập đoàn MK ở tầng 66 phòng 1601, chị Hà, bình thường lương củamộttổng giám đốc là bao nhiêu?” Tiếu Tử lơ đãng hỏi.
Đồn công an cũng rất buồn rầu, lâu lâu bảo vệ Đế Đô Hào Đình đưa người đếnnóilà bọn trộm cắp nhưng bọn họ khai báo là người đưa thức ăn. Mặc dù đám người đó rất khả nghi, nhưng người ta đến cửa nhà cũngkhôngvào,khôngai mất trộm cái gì,khôngcó chứng cứthìbên công an cũngkhôngthể bắt người được.
“anhđiluyện bao cátmộtchút.” Đêm đầu đông, gió lạnh căm căm, Tần Đại thiếu c** tr*n, trong sân luyện đánh quyền, đánh bao cát hai tiếng đồng hồ cho đến khi mồ hôi ướt dầm dề mớiđivào nhà.
“Bởi vì …” Tần Đại thiếu xưa nay luôn kiêu ngạo, chỉ có khi đối mặt với bà xã mới trở nênkhôngtự tin như vậy “Em là vì Tiểu Nguyên mới gả choanh, nên …”
“Nếu như Tiểu Nguyênkhôngthíchanh,khôngchấp nhậnanh, emsẽnóichuyện với cậu ấy để cậu ấy chấp nhậnanh, nếu như cậu ấyyêucầu em chia tayanh…”
Trong nháy mắt, lỗ tai Tần Đại thiếu dựng lên.
Đế Đô Hào Đình, sau khi được bọn Đại Hữu cải tạo lại, mặc dùkhôngthểnóilà bảo vệ nước chảykhônglọt, nhưng người có ý đồ xấuthìkhó có thể thựchiệnđược ở đây.
“anh…” Ngô Đồng còn muốn dọa Tần Quamộtchút nữa, ai bảoanhkhôngtincô, nhưng nhìn dáng vẻ đáng thương củaanh,côcũngkhôngnỡ “Tiểu Nguyên là em trai em, cònanhlà ông xã của em.”
“Hả???”
Tiếu Tử liếc nhìn vẻ mặt vặn vẹo của kế toán,đangsuy nghĩ làm sao mà khích lệ Tần lão đại nhà mìnhkhôngchút để tâm đến phát triểnsựnghiệp bây giờ, liếc nhìn màn hình quan sát thấymộtchiếc xe Maserati.
Tần Qua nghe xong, liếc nhìn Phi Phi vẫnđangcúi đầu ngồi bên cạnh, liền ôm Phi Phi lên, đặt lên đầu vaianh“Phi Phi, khi nào con lớn lên,sẽcao như thế này này.”
Sao lại phức tạp như vậy cơ chứ!
Bà xã muốn ly hôn với mình.
“đãrõ.” Bộ phận gác cổng phía Bắc.
“anhkhôngbuông đâu,khôngthả ra đâu.” Tần Đại thiếu đưa đầu chôn vào cổ Ngô Đồng “anhcòn muốn ôm cả đời.”
----
“Emsẽđánh cậu ấy.” Ngô Đồngnhẹnhàng buông mấy chữ.
“Ngườianhđầy mồ hôi nè, dính hết lên người em rồi.” Ngô Đồng quả thực là bị tức c·h·ế·t “Em vừa tắm sạchsẽrồi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“anhlàm sao vậy?” Ngô Đồng thấy Tần Quakhôngnóilời nào nhưng gân xanhđãnổi đầytrêntrán.
Vì thế các hộ gia đình ở khu chung cư yên tâm hẳn, bà nội bà ngoạikhôngphải lúc nào cũng theo sau cháu chắt nhà mình sát sao, cứ để bọn trẻ nhà mình chạy xuống lầuđichơi, còn mìnhthìcùng các bà bạn già khácnóichuyện phiếm, đánh bài giải trí. Khi muốn về nhàthìgọi điện đến phòng điều khiển, mười phút sausẽxác định được vị trí của cháu mình.
Tần Qua: Cho dùanhchết, Ngô Đồng vẫn là vợ của tôi.
“Bà xã??” Tần Đại thiếukhôngthể tin những gìanhvừa nghe được, ngây ramộtlúc mới định thần được, bà xãđangbiểu lộsẽkhôngrời khỏianhđây sao?
Tần Đại thiếu buồn rầunói“anhlậpmộtđội bảo vệ chuyên nghiệp như vậy mà chưa bắt được tên trộm nào, chỉ tiện cho họ bắtanhthôi.”
“Trong chung cư này, tất cả mọi người, mọi vật đều là phạm vi bảo vệ của chúng ta.” Tần Đại thiếunói“Siêng năng làm việc,khôngnên ca thán.”
“Căn cứ bảng báo cáo của thị trường chứng khoán, GDP hàng năm của tập đoàn MK đạt hơn mườimộttỷ, lợi nhuận …”
Mặc dùanhthựcsựmuốn đánh! (Tiểu Nguyên: này, này, em cónóilà muốn táchanhchị ra đâu.)
“Lúc em mớiđilàm về, Tiểu Nguyên có gọi điện cho em.” Ngô Đồngnói“Em ấy sắp nghỉ đông rồi.
“côấy chỉ cómộtngười, chúng ta có hơn trăm người, chia theo hiệu quả và vị trí công việcthì…” Kế toán cầm máy tính bấm bấm.
“Rất tốt,mộttháng kiếm được tám vạn.” Tần Qua nghe thấy cho rằng lợi nhuận cũng khá đấy, Đại Hữu bên cạnh cũng liên tục gật đầu.
Thẩm Tây Minh:anhlàm đến c·h·ế·t cũngkhôngbằng lợi nhuậnmộtnăm của tôi.
Bà xã nhà mình thựcsựlà quá mảnh mai, mỗi lần ân ái xong đều bịanhlàm đến hôn mê bất tỉnh, Tần Đại thiếu vừa đau lòng vừa phiền muộn.
Kế toán cầm máy tính rất muốn đánh người, công ty có hiệu quả và lợi nhuận kém như vậythìcòn phát triển làm sao được?! Tiểu giám đốc Tần, tôi muốn quay về Tần thị cơ!
Tần Đại thiếu oán trách em trai cử người quản lý nhânsựvà kế toán đếnthậtkhó tính, mỗi ngày cầmmộtđống văn kiện đếnanhnhìn thấy mà đau đầu, dùng những từ ngữ chuyên nghiệpanhnghekhônghiểu gì để đầu độcanh, khianhđingoài hóng mát cũng đến phòng điều khiển để tìmanhcho bằng được.
“Làm sao để tăng hiệu quả và lợi nhuận cho công ty?” Tần Đại thiếu vỗ bàn, nhìn kế toán Hà Cầm hỏi.
“Khụ …” Sắc mặt Ngô Đồng hơi mất tự nhiên “anhà, … cònmộtvấn đềnhỏnữa.”
Thấy quần áo ngủ của mìnhđãbị thanh lý, Ngô Đồngkhôngnhịn được phản bác “Saoanhlại …” xé quần áo của em.
Có lầnmộtnữ chủ hộ đến vườn hoa trung tâmđibộ làm rơi sợi dây chuyền bạn trai tặng. Hơn nửa đêm còn mò mẫm tìm kiếm trong các bãi cỏ, nóng ruột đến mức nước mắt sắp trào ra cũngkhôngtìm thấy, cho đến khi gặp đội bảo vệđituần tra đêm.
“Sao vậyanh?” Ngô Đồng thả sách xuống, chăm chú lắng nghe.
Tần Đại thiếu kích động, cả người bổ nhào lên giường, ôm cả người Ngô Đồng vào lòng, cách tấm chăn ôm Ngô Đồng lăn qua lăn lạitrêngiường, đemcôvo lại thành cái kén tằm.
Nhưng mà nếu em vợkhôngtrở về,thìbà xãsẽđau lòng, bà xã mà đau lòngthìanhcũngsẽđau lòng …
Lúc này, kế toán Hà Cầm mang theo bảng báo cáo thu chi tháng trước đến gặp Tần Qua “Giám đốc Tần, mỗi tháng chúng ta thu phí quản lý là 500 đồng, chung cư này có 2000 hộ, như vậymộttháng chúng ta thu được 100 vạn. Trừđitiền nhân công, tiền điện, tiền nước, tiền ăn, tiền bảo hiểm, tiền bảo trì, tiền chăm sóc cây xanh … tiền xăng xe, công tác phí, tiền huấn luyện, tiền đồng phục, lợi nhuận cuối cùng còn 8 vạn đồng.”
Hiệu quả như thế, các hộ gia đình sôi nổi cho điểm thưởng, hậnkhôngthể làmmộtlá cờ khen thưởng để trao tặng.
…….
thậtlà muốn đem bà xã giấuđi,không, đem em vợ giấuđicũng được, nếu cậu ấykhôngtrở vềthìbà xãsẽkhôngly hôn vớianh, bỗng nhiênanhcảm thấykhôngthích cậu em vợ này.
“Bà xã, em đừng nóng.” Tần Đại thiếu có chút tủi thân “anhkhôngnênnóilàsẽđánh Tiểu Nguyên.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“…” Tần Đại thiếu mấp máy miệng, trong lòng khó chịu, sắc mặt xanh lét, trong đầu cómộthàng chữđangliên tục chạy ngang.
Bà xã muốn ly hôn với mình.
Nữ chủ hộ rất vui mừng, trong lòng tràn ngập sùng báikhôngcó lời nào có thể diễn tả được, đưasựkiện này lên diễn đàn, công khai khen ngợimộtlần nữa. Thế là những người khác cũng từng bị rơi mất đồ nhao nhao tìm đến đội bảo vệ nhờ giúp đỡ. Trong thời gian nửa ngàyđãtìm được hơn mười món đồ bị mất.
“anhtự tắmmộtmìnhđi.” Ngô Đồng giãy dụamộtcách vô ích.
Ngô Đồng cũngnóichuyện công ty của mình nhưng cũng chỉmộtchút mà thôi. Chuyệncônóinhiều nhất vẫn là chuyện của Phi Phi, nhất là việc Phi Phi hỏi sau này cậu bé có cao haykhông.
“Vấn đề gì?” Tần Qua khó hiểu.
Chương 49
Tác giả có lời muốnnói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Rốt cục tôiđãcó đất dụng võ, Hà Cầm nâng mắt kính, bình tĩnhnói“Giám đốc Tần, cho tôi hai ngày, tôisẽtrình kế hoạch choanhduyệt.”
Nhưng các chủ hộ khu chung cưthìrất vui vẻ, mỗi ngày ra vào chung cư đều chào hỏi thân thiết với các bảo vệ, thỉnh thoảng có người còn đưa trái cây đến cám ơn.
“anhở bên ngoài suy nghĩ lâu như vậy là nghĩ về cái này?” Ngô Đồng hơi buồn cười.
“…” Tần Qua nhìn chăm chú bà xã vài giây đồng hồ, sau đó dùng giọngnói"đập nồi dìm thuyền " (quyết tâm)nói“Nếu cậu ấy dám làm em ly hôn vớianh,anhsẽđánh cậu ấy.”
“Em ấynóiđangchuẩn bị thi cuối kỳ, thi xongsẽtrở về.” Ngô Đồng tính toán thời gian “Chắc còn khoảng hai tuần nữa.”
“Lão đại, sao em cảm thấy chúng ta trở thành người trông trẻ con mất rồi?” Đại Hữuthậtsựkhôngquen gọi Tần Qua là Giám đốc Tần, thế là đổi sang gọianhlà Tần lão đại.
“Nếuanhdám đụng đếnmộtcọng tóc của em trai em, em liền ly hôn vớianh.” Ngô Đồng nghe thấy Tần Qua muốn đánh em mình, lập tức nóng nảy.
“Tiểu Vương à, bác ra ngoài mua chút đồ ăn, cháu trai nhà bácđangở công viên chơi cầu thang trượt, cháu giúp bác trông chừng nó nhé.” Bác Lưu mang theo cái làn đứng ở cửanóivới bảo vệ.
Thẩm Tây Minh:mộttháng mười vạn, hừ … (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Hơn chục tỷ???” Chưa từng nghe qua con số lớn như vậy,mộtanhbảo vệ sợ ngây người.
Bà xã muốn ly hôn với mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tần Đại thiếu thuần thục đưa đầu lưỡi vào, bàn tay thô ráp x** n*n hai trái đào no đủ, mềm mại trước ngực Ngô Đồng,côchỉ kịp hừmộttiếng rồi rất lâu sau đókhôngthể phát ra đượcâmthanh nào khác.
“Vâng ạ.” Tiểu Vương bật máy bộ đàm “Chú ý, chú ý, cháu trai nhà bác Lưuđangở công viên chơimộtmình, bộ phận gác cổng chú ý,khôngcho cháu béđira ngoài.”
Ngô Đồng ngẩng đầu, lén nhìn sắc mặt người đàn ông, ừm, …khôngcó gì khác thường, bệnh tình vẫn nằm trong vòng khống chế.
“Bình thườnganhsuy nghĩ đềukhôngcần dùng đến não sao? Sao hôm nay lại nhạy cảm như vậy?” Ngô Đồng hỏi
“Cho nênanhcho rằng em cũngsẽvì Tiểu Nguyên mà rời xaanh.” Ngô Đồng giúp Tần Quanóinốt phần còn lại.
“Vậy lúc đóanhvới emđiđón cậu ấy.” Tần Qua rất mong chờ được gặp em vợ.
“côấy cũng rất giỏi kiếm tiền.” Tần Qua khen.
“đãrõ.” Bộ phận gác cổng phía Tây.
“Tiểu Nguyên … em ấy vẫn chưa biết nguyên nhân chân chính chúng ta kết hôn với nhau.” Ngô Đồngnói“Cho nên … có thể em ấysẽkhôngthíchanhđâu.”
“Nếu Tiểu Nguyênkhôngthíchanh,thìcó phải emsẽcùnganhchia …tay.” Tần Đại thiếu thựcsựkhôngmuốnnóihai chữ cuối cùng,nóira rồi mà lònganhđau như cắt “Em có thểkhôngđồng ý với cậu ấykhông.”
Phi Phi kích động đến nỗi hai mắt đều tỏa sáng, hậnkhôngthể ngủmộtgiấc ngày mai bésẽlà người lớn.
….
“thậthả? Vậy khi nào cậu ấy về đến Đế Đô,nóitới mới nhớ,anhcòn chưa được gặp cậu ấy đâu.” Kể từ khi biết được nguyên nhân chân chính khiến Ngô Đồng phải gả cho mình, Tần Quađãloại gia đình chú Hai khỏi vị trí người nhà của Ngô Đồng. Như thế tính ra,anhvẫn chưa được gọi làanhrể chính thức đâu.
“Vậyanhtắm cho em lần nữa.” Được nhắc nhở, Tần Đại thiếu nhanh chóng bỏ chăn ra, thuần thục ôm bà xã lên,điđến phòng tắm.
“Saoanhlại kết luận là Tiểu Nguyênsẽphản đối hai chúng ta ở bên nhau, saoanhlại xác định là nếu Tiểu Nguyên phản đốithìem nhất địnhsẽly hôn vớianh?” Ngô Đồng khoanh tay trước ngực, nhìn chăm chú người đàn ôngđangngẩn người ra.
Bảo vệ hỏi kĩsựviệcđãxảy ra, biết được thời điểm nữ chủ hộ này làm rơi sợi dây chuyền là khoảng ba giờ chiều nên cho người đến phòng điều khiển truy lại băng hình video, nhanh chóng xác định được địa điểm làm rơi đồ, tìm được sợi dây chuyền trở về.
Ban ngày, mỗi người đều có công việc riêng của mình, nhưng buổi tối về nhà, Ngô Đồng và Tần Quasẽnóihết những việc mìnhđãtrải qua, dường như làm vậythìngười kia cũngsẽcó cảm giác được trải quasựviệc đó với mình.
Sau khi làm xong, Tần Qua mới bò lên giường, chui vào trong chăn, đưa tay ôm Ngô Đồng vào trong lòng, lúc này mới hài lòng thiếpđi.
“khôngsao,khônglỗ là được.” Tần Đại thiếuanhmở công tykhôngphải vì tiền.
Bình thường đối với Tần Đại thiếuthìbà xãnóigìthìchính là thế đó, chỉ có lúc này là đặc biệt làm theo ý mình.anhđámộtphát văng cánh cửa phòng tắm, bước vào mở vòi hoa sen, rồi điều chỉnh nhiệt độ cho vừa phải.
Dùng khăn launhẹnhàng mái tóc dài ướt nước của Ngô Đồng, sau đó mới lấy máy sấy, ngồi ở đầu giường, Tần Qua cẩn thận từng chútmộtsấy khô tóc cho bà xã, nếukhôngngày mai thức dậycôsẽbị cảm đau đầu.
Khi cửa phòng tắm được mở ramộtlần nữa, Tần Đại thiếu ôm bà xãđãbuồn ngủ díp mắt cẩn thận bỏ vào trong chăn. Ngô Đồng mệt đến nỗi mí mắt cũngkhôngmở lên nổi, trong lòng quyết định sáng maisẽlàm lơ người đàn ông này.
Chỉ có Tiếu Tử dùng ngón tay xoa xoa mắt kính mới mua của mình,nói“Lão đại, tiền lương của Tổng giám sát Ngô ở tầng 33mộttháng là mười vạn đồng.”
Tần Qua nghe Ngô Đồngnóinhư vậy, thần sắc lại trở nên căng thẳng.
Bác Lưu yên tâm xách giỏđichợ, khi quay về đem cho tiểu Vươngmộtcân táo.
“anhmau buông ra, thả em ra.” Ngô Đồng bị Tần Đại thiếuđanglâm vào trạng thái ngây ngốc đè nặng, giãy dụa.
Rất nhanhđãđến cuối năm, thời điểm này thường nổi lên nạn trộm cắp, nhưng nhắc đến Đế Đô Hào Đìnhthìbọn họ cũng phải lắc đầu. Mười tênthìcó tám tênkhôngvào được đến cửa, hai tênthậtvất vả trà trộn được vào bên trong cũngsẽnhanh chóng bị pháthiệnvà bắt giữ.
anhđem Ngô Đồng đứng ở góc phòng tắm, vừa hôn sâu bà xã vừa mạnh bạo xé rách quần áo của Ngô Đồng.
Ăn cơm tối xong, Tần Đại thiếu tự giácđirửa chén, sau đó ba người ngồitrênghế sô phanóichuyện với nhau.
Tần Đại thiếu căng thẳng nhìn chằm chằm vào bà xã nhà mình.
“Bà xã.” Tần Qua chưađitắm rửa,mộtngười đầy mồ hôi đến gần Ngô Đồng.
Ngô Đồng nghe thấy thếthìbuồn cười đau cả bụng. Tần Đại thiếu thấy bà xã cười vui vẻ như vậy, cảm thấy cảmộtngày gò bó củaanhcuối cùng cũng có chút giá trị.
Tần Qua: Tôi có bà xã.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.