Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ông Xã Phải Được Dỗ Dành

Bạo Táo Đích Bàng Giải

Chương 48

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 48


“Ừ.”

“Mẹ tớnói, ăn nhiều mới cao lên được.” Lượng Lượng phản bác “Cậu ăn nhiều đồ ăn vậy màkhôngmập được, chứng tỏ cậusẽkhôngcao được đâu.”

“Vậy em phải cố gắng thi cho tốt, chỉ cho phép em thi rớtmộtmôn.” Ngô Đồng cườinói.

“Bà xã, bà xã, em ngheanhgiải thích cáiđã!” Tần Đại thiếu sốt ruột, luống cuống chạy về phía Ngô Đồng.

“anhngốc hả.” Ngô Đồng cườinhẹ, đập lên bản vai người đàn ôngmộtcái.

Dưới ánh mắt khó hiểu của Ngô Đồng, Phi Phi vẽ hìnhmộtngười đơn giản, sau đó nhìn Ngô Đồng rồi vỗ vỗ vào ngực mình.

Ngô Đồng nhịnkhôngđược khẽ nhéo khuôn mặt bụ bẫm của Phi Phi, đứanhỏnày sao lại đángyêunhư vậy chứ. Phi Phi mở to đôi mắt vô tội nhìn mẹ mình, làm cho Ngô Đồngkhôngkìm lòng được lại xoa bópmộthồi.

“nóinhư vậy, nếucôgáiđó đẹp hơn emthìanhsẽngoại tình hả?” Ngô Đồng cầm điện thoại đập bốpmộtcái lên bàn.

“Làm gì có chuyện ngoại tình. Chính làcôgáiđó cứ nhất định tặng đồ choanh,anhkhôngnhận, hai bên giằng cothìkhônghiểu saocôgáiđó đứngkhôngvững.anhnhìn thấycôta sắp ngã đập đầu vào bậc thang nên đưa tay ra đỡthìbị Thẩm Tây Minh nhìn thấy.” Tần Đại thiếu hung hăngnói“Kết quả tênnhỏnhen đónóimuốn đốt nhà chúng ta,nóianhngoại tình.”

“Cậu ấy vì sao lạikhôngnóichuyện.” Bé trai nghi ngờ “Từ khi cậu ấy đến lớp, tớ chưa nghe cậu ấynóilời nào đầu. Có phải cậu ấykhôngbiếtnóikhông?”

“Cứ vậy nha chị, khi nào có vé em nhắn Wechat cho chị.”nóixong,khôngđợi Ngô Đồngnóigì, Tiểu Nguyênđãtắt điện thoại.

“Đây cũng là con?” Ngô Đồng cảm thấy mù mờ.

“Bà xã, em phải tin tưởnganhmà.”

“Tớ cao hơn.”

“nóicách khác, nếu ba mẹ có dáng người caothìcon cái sau này lớn lên cũngsẽcao.” Ngô Đồng giải thích.

Phi Phi có chút nôn nóng, bưng lấy khuôn mặtnhỏsuy nghĩmộtlát, bỗng nhiên đứng lên. Lòng bàn tay đặt l*n đ*nh đầu mình, sau đó lại nhón nhón mũi chân lên. Ngô Đồng nhìnthìthấy đây là động tác đo chiều cao, chợt nghĩ đến lời mìnhđãnóivới Lý Tử Hào và Ngưu Lượng Lượngthìđãhiểurõ.thìra là Phi Phi cũng lo lắng khi mình lớn lênsẽkhôngcao được,côcảm thấy dở khóc dở cười.

Phi Phi cầm bút, vẽ hình ảnh ba ôm mẹ vào trong giấy, đúng rồi, còn vẽ mình ở bên cạnh nữa chứ.

“Ấy …”

“Chịđiđón em cũng được mà.”

Lúc lái xe, Ngô Đồngkhôngtiện hỏi, cho đến khi về đến nhà, Ngô Đồng bế Phi Phi từtrênxe xuống mới hỏi “Phi Phi, sao con cứ nhìn mẹ như vậy?”

Ngô Đồng lấy trong túi xách hộp bánh ngọt đưa cho hai bé “Đây là bánh ngọt dì vừa mua, cho hai con nè.”

“anhhùng cứu mỹ nhân? Hai lần liên tiếp?”

“Nhưng tớsẽcao hơn cậu.”

Phi Phi thấy rốt cuộc mẹđãhiểu ý mình muốn hỏi, thôikhôngkiễng chân nữa,trênmặt tràn đầy kích động mong đợi câu trả lời của mẹ.

“côta đứngkhôngvững?”

Phi Phi chớp chớp mắt, vẫn nhìn Ngô Đồng nhưng vẫnkhôngnóilời nào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Dì đón Phi Phi về trước nha.” Ngô Đồng cúi đầunóivới Phi Phi “Phi Phi chào tạm biệt các bạnđicon.”

“Cậuthìbiết cái gì?” Lượng Lượng đẩy cánh tay bé traiđangchỉ vào Phi Phi “Ba tớnói, bình thường thần đồng đều có những thói quen đặc biệt, Phi Phi chính làkhôngthíchnóichuyện.”

“Tiểu Nguyên hả em.” Ngô Đồng nhận điện thoại của em trai, khóe mắt đuôi mày tràn đầy ý cười.

“Đúng, đúng, ai da,khôngđúng.” Tần Đại thiếu gấp đến nỗi lờinóicũngkhôngcòn mạch lạc ”Em đừng nghe tên khốn Thẩm Tây Minhnóibậy, cậu ta chọc gậy bánh xe đó.”

“Thực ra, ngoài việc ăn cơm vàđingủ rathìcon có cao được haykhôngcòn phụ thuộc vào gien của ba mẹ nữa.”

“Vậy chị vàanhrể đến sân bay đón em nha.” Tiểu Nguyên thừa cơnói.

“anhrể có ở nhàkhôngchị?”

“Phụt …” Cuối cùng Ngô Đồngkhôngnhịn được mà phì cười.

Vẫy tay tạm biệt hai bạnnhỏđángyêu, Ngô Đồng lái xe chở Phi Phi về nhà.trênđường về, Ngô Đồng cảm giác Phi Phi luôn nhìncô, nhìn đặc biệt chăm chú, đến nỗi đồ chơi rubicyêuthích ở trong tay cũngkhôngthèm chơi.

“Lý Tử Hào, cậu để cho Phi Phi dạy tớmộtchút, làm sao có thể ráp rubic nhanh như vậy.”mộtbé trai khỏe mạnh bụ bẫmnói.

“Cậunóibậy!” Lý Tử Hào tức đỏ cả mắt.

“anhkhôngcó,côta đâu có đẹp đẽ gì, cònkhôngbằngmộtngón tay của vợanh.” Tần Quanóinhư đinh đóng cột.

“Hôm nay con có chơi với các bạn vuikhông?” Ngô Đồng hỏi.

“anhấy gọi haykhônggọi cho emkhôngquan trọng, nhưng nếu bây giờanhkhônggiải thíchrõràng cho emthìemsẽgọi hỏianhấy.” Ngô Đồng vươn tay định lấy điện thoại.

“Vì sao chứ?” Bé trai oan ứcnói.

Tần Đại thiếu chạy như bay về nhà, mở cửa rathìthấy vợđangnóichuyện với ai đó, làmanhsợ toát mồ hôi lạnh. Chẳng lẽanhvề trễ rồi? Cái tên Thẩm Tây Minhnhỏnhen đóđãnhanh chân hớt lẻo trước rồi? (nguyên tác: ác nhân cáo trạng trước) (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng Ngô Đồng vẫn mua cho Phi Phimộtchiếc đồng hồ thông minh, vì Phi Phi vẫn chưanóichuyện nên Ngô Đồngđãcài đặt vào đồng hồ chức năng nghe lén, cáchmộttiếng đồng hồcôlại mở điện thoại lên, kết nối với Phi Phi để nghe hoàn cảnh xung quanh Phi Phi.

Gien? Phi Phi mơ hồ.

“Emkhôngbiết đâu.” Lần này, Tiểu Nguyên nhất địnhkhôngthỏa hiệp “anhchịđãkết hôn lâu như vậy, em là em vợ mà hình dáng củaanhrể như thế nào em vẫn chưa biết. Lúc trước chịkhôngcho em gặp, em đều ngoan ngoãn nghe lời chị,hiệntại em muốnanhchịđiđón emmộtchút mà cũngkhôngđược nữa sao?”

“anhôm người ta hả?”

“Chúng con chào dì.” Hai nhóc cũng là các cậu bé rất ngoan.

“Ai muốn mập lên, cậu mới mập như heo.”

“Em phải tin tưởnganh,anhkhôngcó ngoại tình,khôngcó niềm vui mới đâu, tất cả đều là ngoài ý muốn mà.” Tần Đại thiếu nắm lấy tay Ngô Đồng, thốt lên.

“anhgiúp đỡmộtchút?”

“khôngphải là Phi Phi vừa mới chỉ cho cậu rồi sao?” Lý Tử Hàonói.

Ba mẹ? Phi Phi nhìn thoáng qua mẹ mình, lại nhớ lại dáng người của ba Tần Qua, ừm, ba mình so với ba của các bạn khác hình như là cao hơn hẳn,nóinhư vậy, sau này lớn lên mình chắc chắnsẽcao lớn.

“Thẩm Tây Minh? Mắc mớ gì đếnanhấy?”

“Trước tiênanhnóixem ngoại tình là làm sao.” Ngô Đồng lạnh nhạt.

Phi Phi nghe lời hướng về hai bạnnhỏvẫy vẫy tay.

“Dì Ngô Đồng, dìnóisau nay hai chúng con ai cao hơn ạ?” Hai cậu nhóc cùng nhìn Ngô Đồng hỏi.

“anhcó phải là ngốc haykhôngvậy.” Ngô Đồng duỗi tay chỉmộtcái lên ngực Tần Qua “Người khácnóianhngoại tình là em liền tin tưởnganhngoại tình liền sao?”

Phi Phi cúi đầu do dựmộtlúc sau đó buông Ngô Đồng ra, chạy nhanh về phòng,mộtlát sau cầm theo bút vẽ và giấy quay lại phòng khách.

Chương 48

“Chị, chịđanglàm gì vậy?”

Ngô Đồng ôm Phi Phi, trong mắt cũng tràn ý cười,côthích nhất là nhìn lúc Phi Phi vừa nhìn thấy mình, đối mắt từ từ, từ từ phát sáng.

Ba ngày đưa Phi Phi đến lớp năng khiếu, Ngô Đồng cũng xin nghỉ làm ba ngày đểđicùng Phi Phi, cho đến khi xác định Phi Phiđãquen với lớp học, khikhôngcócôở đó, Phi Phikhônghoang mang sợ hãi nữathìcômới an lòng.

“Dì Ngô Đồng.” BạnnhỏTiểu Hào và Lượng Lượng cùng chạy đến.

“Cậu nghe thấy chưa.” Tiểu Hàonóivới Lượng Lượng.

“Emđãmua vé cuối tuần này bay rồi đó,anhchị sắp xếp thời gianđi.”

Cũng mayđãnửa tháng trôi qua cũng chưa xảy ra chuyện gìkhônghay, cũng có bé cảm thấy Phi Phi làmộtđứa trẻ kì quái nhưngsẽbị Lý Tử Hào và Lượng Lượng ngăn trở, giống như lúc này.

“Con cám ơn dì.” Lượng Lượng vui vẻ mở hộp ra, cầmmộtcái bánh nhét ngay vào miệng.

“Cậu ăn nhiều màkhôngmập được chẳng lẽ lại là lỗi của mình.” Ngưu Lượng Lượng rất nghi ngờ Lý Tử Hàođanghâm mộ thân hình của cậu.

Từ lúc phải ở cùng Phi Phi cả ngày cho đến như bây giờ chỉ cần buổi sáng đưa đến lóp, buổi chiều tan làmthìđón về, chỉ dùng khoảng thời gian hai tuần lễ.

“Phi Phikhôngmuốnnóichuyện.” Lượng Lượng cũng ngăn cản bé trai.

“Sao vậy chị?anhrểkhôngmuốn hả?” Tiểu Nguyên nghe đượcsựdo dự trong lờinóicủa Ngô Đồng.

Tần Đại thiếu giật nảy mình, lắc đầu lia lịa “Đương nhiên làkhôngđời nào. Với lạitrênthế giới này làm gì có người nào đẹp hơn vợanhnữa chứ.”

Ngô Đồng đứng ngoài cửa sổ lo lắng bé trai này có thể bị để lại bóng ma tâm lý haykhôngđây.

“Em được nghỉthìvề đây chứ sao.” Ngô Đồngkhôngđể ýnói.

“Ai bảo cậunóiPhi Phi xấu chứ.” Lý Tử Hào làmộtcậu bé dễ mang thù. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Con nhìn … Con luôn nhìn mẹ, chắc là có chuyện muốn hỏi mẹ, đúngkhôngnào. Nhưng mà conkhôngnóirathìmẹsẽkhôngbiết con muốn hỏi gì nha.” Ngô Đồng dỗ Phi Phi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Chị vừa tan làm về nhà.”

“Cậuđãbéo đến thế này mà còn ăn nhiều như vậy.” Lý Tử Hàonói.

Đạt được kết luận như vậy, Phi Phi yên lòng, cầm khối rubic vui sướng tiếp tục chơi.

“Mẹ vẫn chưa hiểu con muốn hỏi điều gì.” Ngô Đồng suy ngẫmmộtlúc lâu vẫnkhôngrõPhi Phi muốnnóigì.

“Con muốn hỏi sau này con lớn lên có cao haykhônghả?”

“Bà xã, em tha thứ choanhrồi hả?” Tần Đại thiếu chân chónói.

“Bà xã, em là tốt nhất.” Tần Đại thiếu cảm động kéo Ngô Đồng ôm vào ngực “Em biếtkhông,trênđường về nhàanhsuy nghĩ, nếu em hiểu lầmanhnhư vậy,anhsẽtìm Thẩm Tây Minh đánh choanhtamộttrận rồi kéo người phụ nữ kia đến trước mặt em bắtcôta giải thíchrõràng.”

“Chị, chị có ý gì đó. Em của chị ít nhiều gì cũng là học viên giỏi của khoa, làm sao có thể rớt học phần được cơ chứ.” Tiểu Nguyên đối vớiyêucầu của chị mìnhkhôngcòn gì đểnói.

Cho đến khi hồi chuông điện thoại di động vang lên, Ngô Đồng cũngkhôngnỡ buông khuôn mặtnhỏmềm của Phi Phi ra. Mà sau khi mẹ mình rờiđi, Phi Phi mới cẩn thận dùng bàn tay mập mạp xoa xoa khuôn mặtđãđỏ bừng của mình.

“Chị, emđangchuẩn bị thi cuối kỳ.” Tiểu Nguyên bỗng nhiênnói.

“Hả, chuyện này ….” Bây giờ Ngô Đồng mới hiểu ý của em trai mình, làm sao bây giờ, mặc dù tình cảm củacôvà Tần Quađãổn định, nhưng mà … Phải giải thích làm sao lý docôgả cho Tần Qua đây?

Ngô Đồng thấy hai bạnnhỏcãi nhau đến suýt gây lộn, buồn cười khuyên nhủ “Trẻ con phải ăn nhiều rau quả, bổ sung canxi, buổi tối phảiđingủ sớmthìmới có thể cao lên được.”

“Các cậu … Các cậu … Oa … oa…” Bé trai ấm ức chạyđi, gục xuống bàn khóc nức nở.

“Cậu takhônggọi điện cho em?” Cuối cùng Tần Đại thiếu cũng có chút tỉnh táo.

“Sothìso.”

“khôngphải, chỉ là gần đâyanhrể em vừa mới xây dựngsựnghiệp,anhấy hơi bận rộn.”

Phi Phi gật đầuthậtmạnh, sau đó để bút xuống, đem trang giấy vừa vẽ đẩy đến trước mặt Ngô Đồng, mặt mũi tràn đầy mong đợi nhìn Ngô Đồng.

“Hôm nayanhđangở công ty làm việc chăm chỉ, bỗng nhiên cómộtcôgáinóinhất định phải tặng quà choanh,nóilà cám ơnanhcứu mạngcôta.” Tần Đại thiếu buồn bực muốn c·h·ế·t “anhcăn bản chẳng nhớ nổicôta là ai, nhưng màcôta cứnóimuốn cám ơnanh, nhất quyết đưa quà tặnganh, nhưng mà làm saoanhcó thể nhận đồ vật gì đó từ người phụ nữ khác được chứ.”

“Ngoại tình? Niềm vui mới?” Lúc đầu sắc mặt Ngô Đồng còn tốt, giờđãtáiđirồi

“Vậy chị đổi lạimộtchút, chỉ cho phép em cómộtmôn đạt trung bình thôi.” Ngô Đồng biết nghe lời hay, sửa lạiyêucầu.

“A??” Tần Đại thiếukhônghiểu.

Phi Phi kích động, mặt đỏ ửng lên.

Khóe miệng Phi Phi nhếch lên lộ ra đôi lúm đồng tiềnnhỏ, nhènhẹgật đầu.

“Hoặc chínhanhnóicho em hoặc chính mắt em nhìn thấy, nếukhông, emsẽkhôngtin.” Ngô Đồng nghiêm túcnói.

“Tạm biệt dì, tạm biệt Phi Phi, hẹn gặp lại.”

“Đúng, đặc biệt là với người ngu ngốc như cậu.” Lý Tử Hào còn làmộtcậu bé độc miệng.

“anhnói, em đừng gọi điện cho cậu ta.” Tần Qua làm sao mà để bà xã mình chủ động gọi điện cho tình địch chứ.

Phi Phi hé miệng cườimộttiếng, rồi tiếp tục vẽ thêmmộthình người lớn hơnmộtchút bên cạnh, rồi ngẩng đầu, chỉ chỉ vào chính mình.

“anhấy còn chưa tan tầm.”

“Nhưng mà cậu ấy vốn dĩ làkhôngnóicâu nào mà.” Bé trai khăng khăng chỉ vào Phi Phi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nãy giờ Phi Phi vẫnđangcúi đầu, ngay lập tức xoay người, đôi mắt tỏa sáng lấp lánh, nhảymộtphát xuống ghế chạy nhanh đến dúi đầu vào ngực Ngô Đồng, vui vẻ cà cà.

“Ừ.”

Bỗng nhiên bị hỏi, Ngô Đồng sửng sốtmộtgiây rồi cười ha ha “Chuyện này khi các con lớn lênthìsẽbiết thôi mà.”

“Tùy chị.” Tiểu Nguyên gọi điện đến cũngkhôngphải cùng chị mìnhnóichuyện về việc thi cử của mình “Chị, thi cuối kỳ xong emsẽđược nghỉ đó.”

“Phi Phi.” Ngô Đồng mang theo ý cười, kêunhẹmộttiếng.

Ngô Đồng cười lạnh hai tiếng.

“Con vẽ con hả?” Ngô Đồng suy đoán.

“mộtngườinhỏlà con,mộtngười lớn cũng là con?” Ngô Đồng sửng sốtmộtlúc mới kịp phản ứng,côchỉ vào hình vẽ người lớn hơn hỏi Phi Phi “Đây là con sau này lớn lên đúngkhông?”

“Chào các con.” Ngô Đồng thân mật xoa xoa tóc hai cậu nhóc.

“Ừ.” Tần Qua trả lời xong mới phản ứng lại “khôngphải,khôngphải,anhlà vì cứu người mà.”

“Cậu ấy chỉ lắp ráp rubic trước mắt tớ cómộtlần mà thôi, tớ muốn biết cậu ấy làm như thế nào cơ.” Bé trai quay qua Phi Phi, nôn nóngnói“Phi Phi, cậunóicho tớ biếtđi, sao cậukhôngđể ý đến mình, cậunóichuyệnđichứ.”

“Giải thích cái gì?” Ngô Đồng buồn bực nhìn người đàn ôngđangvội vã cuống cuồng.

“Cậu ấysẽkhôngnóiđâu?” Lý Tử Hào nóng nảy, tự nhiên dámnóixấu bạn nhóc “Cậu tránh ra, sau này tớnóiPhi Phikhôngchỉ cho cậu nữa.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 48