Ông Xã Phải Được Dỗ Dành
Bạo Táo Đích Bàng Giải
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 47
Mà người làm ông chủ - Tần Đại thiếu – thực ra mỗi ngày ở công ty cũngkhôngcó việc cụ thể gì để làm, phần lớn thời giankhôngphải bị kế toán cùng quản lý nhânsựđuổi theo để báo cáo công việcthìchính là để kí têntrêncác văn bản. Thỉnh thoảng có chút thời gian rảnh rỗithìanhthường cùng bọn Đại Hữuđikiểm tra xung quanh pháthiệnlỗ hổng của các biện pháp an ninh và tìm cách khắc phục.
Chương 47
45anhem quân nhân, hầu như người nào cũng mangtrênmình các loại thương tích nhưng bố trí làm bảo vệ chung cư vẫn thừa sức đảm nhiệm. Những người bị thương nặngthìtrước mắt làm nhiệm vụ huấn luyện, sau đósẽbố trí công việc thích hợp hơn.
“anhxem, trang web này là diễn đàn của những hộ gia đình ở đây.” Chủ nhiệm Lưu chỉ vào giao diệntrênmáy vi tínhnóivới Tiếu Tử “Các chủ hộ rất thích lên diễn đàn để ‘comment’, ‘comment’ nghĩa là..” (nguyên tác là quán thủy, ai biết từ này nghĩa là gìthìgóp ý cho mình nhé)
“Sao vậy?” Đại Hữu hỏi
Lầu 12: Tôi cũng gặp trường hợp như vậy, làm tôi sợ đến nỗi giờ tôikhôngdám quên mang theo thẻ vào bãi giữ xe nữa.
Tần Đại thiếu nhìn hộp đồng hồ trong tay, vẻ mặtkhônghiểu nhìn về hướng Nhậm Giai Kỳđãbỏ chạythìvừa vặn nhìn thấy Thẩm Tây Minh.
“Giám đốc Tần … Văn kiện …” Chị Trương bất đắc dĩ nhìn Tần Đại thiếuđãchạy xa, thở dài, sau đó nhìn thấytrênmặt đất có cái đồng hồ, thế là nhặt lên đưa đến chỗ bảo vệ, cũngkhôngbiết là người nào làm rơi,khôngthể để người khác chiếm lợi được.
Lầu 80: Đúng vậy, đúng vậy. Tôi cũng rất vừa ýmộtanh, để tôiđihỏi thăm xemanhấy còn độc thânkhông. Coi nhưkhôngkết hôn đượcthìcũng cầu ngủ đượcmộtlần chứ, sờ chắc thích lắm …
“Khụ … khụ …” Chủ nhiệm Lưu lúng túng “Cácanh, cácanhrất được hoan nghênh đó … ha … ha…”
Lầu 26: Mọi người vẫn chưa biết hả, chung cư chúng ta thay đổi công ty quản lý bất động sản rồi. Kí hợp đồng mới, thay đổi đầu tiên chính là đội bảo vệ, nghenóicông ty quản lý bất động sản mới tên là “Quân Hào”, toàn bộ nhân viên công ty đều là quân nhân xuất ngũ.
Tiếu Tử như có điều suy nghĩ gật gật đầu, đúng vậy, về công ty phải thêmmộtquy định mới trong điều lệ công ty,khôngcho phép cùng phụ nữ trong khu chung cư phát sinh quan hệ tình cảm.
Hai công ty hoàn thành việc kí kết hợp đồng, thêm vào việc công ty quản lý bất động sản cũ vẫn để lạimộtsố nhân viên hỗ trợ công việc cho Tần Qua nên công ty quản lý bất động sản Quân Hào của Tần Qua hoạt động vô cùng thuận lợi.
Thế làmộtngười kiên trì muốn đưa,mộtngười kiên quyếtkhôngcầm, trong lúc đó, Nhậm Giai Kỳ trượt chân, mất trọng tâm, cả người ngã xuống bên cạnh, khóe mắt Tần Qua liếc nhìn bậc cầu thang, phản xạ duỗi tay đỡ lấycôta.
“Tôi sao lại phải ngượng khinóivề Ngô Đồng? Vợ tôi, tôi thíchnóivềcôấy như thế nàothìtôinói.’
Lúc nàymộtphụ nữđitrêngiày cao gót bước đến, trông thấy Tiểu Tống liềnnói“Đội phó Tống, cậu giúp tôi tìm xem Giám đốc Tầnđangở đâukhông?”
“Tôi biết rồi.” Vì phục vụsựphát triển của công ty, Tiếu Tử cũngkhôngngừng học tập những cái mới “nóicách khác, dù các chủ hộkhôngchủ động đến tìm chúng ta có ý kiến,thìtừ diễn đàn này chúng ta cũng có thể biết được những thiếu sót trong công việc của chúng ta.”
“Cái tên Thẩm Tây Minh kia chắcsẽđến tìm vợnóixấu mình, thêm mắm thêm muối đó chứ,khôngđược … Mình phải vềnóirõràng với vợ mình mới được.” Tần Đại thiếu xoay người, vội vàng hấp tấp chạyđi,khôngthèm để ý đến chị Trươngthậtvất vả mới tìm đượcanh.
Tần Qua bổ nhiệm Đại Hữu là đội trưởng đội bảo vệ, Tiểu Tống là đội phó. Cả hai phụ trách toàn bộ việc đảm bảo an ninh trật tự cho khu chung cư. Còn Tiếu Tửthìđitheo chủ nhiệm Lưu học tập việc quản lý các hoạt động của công ty và giao tiếp với các chủ hộ trong khu chung cư, giữ cương vị là trợ lý đặc biệt của Tổng giám đốc.
Đây làanhấy quan tâm đến mình? Tim Nhậm Giai Kỳ đập rộn lên, khuôn mặtnhỏđỏ ửng “anh…anhlại cứu emmộtlần nữa, cám ơnanh.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tác giả có lời muốnnói:
Lầu 20: Chỉ có tôi là pháthiệntư thế của bọn họ rất oai hùng hay sao?
“Được, chúng ta cùng nghiên cứu lại xem sao.” Đại Hữunói.
“côkhôngđứng vững đượcthìđừng mang giày cao gót.” Tần Đại thiếu nhíu màynóixong, lập tức buông người ra.
“khôngcần đâu, tôi là ông chủ công ty quản lý bất động sản màcôlại là chủ hộ ở đây, bảo vệ chosựan toàn củacôlà trách nhiệm của chúng tôi,côkhôngcần để trong lòng.” Tần Quanói.
“Emkhôngsao, may mắn là hôm đó cóanh, em vẫnkhôngcó cơ hội để cám ơnanhthậttốt.”
“Chị Trương, chị lại muốn tìm đội trưởng, à, Giám đốc Tần ạ?” Tiểu Tống đối với việc vị quản lý nhânsự- chị Trương này – ngày nào cũng chạy đến phòng điều khiển để tìm Giám đốc Tầnthìrất quen thuộc.
Lầu 1: Mọi người có pháthiệnrakhông, hình như chung cư chúng ta đổi bảo vệ rồi đó.
“Mặc dù cácanhđược hoan nghênh, nhưng tôi cũng chân thành nhắc nhở cácanh, tốt nhất là đừng cùng các nữ chủ hộ phát sinh bất cứ quan hệ đặc biệt nào, nếukhôngsau này xảy ra việc gì rất khó ănnói.” Chủ nhiệm Lưu có kinh nghiệm lâu năm trong công ty quản lý bất động sản, gặpkhôngít trường hợp phụ nữđãcó chồng khi chồng vắng nhàđãphát sinh quan hệ tìnhmộtđêm với bảo vệ chung cư. Nếu có việc này xảy rathìsẽảnh hưởng đến danh tiếng của công ty quản lý bất động sản.
….
Thẩm Tây Minh: Đúng thế,anhxem người ta khócthậtđáng thương.
“thậtsao?” Tần Qua lục lại kí ứcmộtlúc,khôngnhớ ra được cái gì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chị Trương vừa xác định được vị trí của Tần Qua liền quay người rờiđi.
“Tôi cảnh cáoanh,khôngđượcnóilung tung.”
Lầu 30: Vậy có nghĩa là sau này khu chung cư của chúng tasẽsiêu cấp an toàn? Bỗng nhiên cómộtcảm giác bây giờđira ngoài cũngkhôngcần khóa cửa nữa.
“Cậunóichị Trươngđiđôi giày cao như thế, sao có thểđinhanh như vậy chứ?” Đại Hữu mỗi lần thấy chị Trươngđigiày cao gót đều cảm thán như vậy.
“anh…” Thẩm Tây Minh bị chọc giận quá mà cười ”Đúng, tôi chính là cònyêuNgô Đồng đấy, dù saoanhcũng có niềm vui mới rồi,khôngbằng ly hôn vớicôấyđiđể tôi có thể đường đường chính chính ở cạnhcôấy.”
Lầu 70: Làm bảo vệthìsao? Chị đây nếu thíchthìsẽtheo đuổi, sau này kết hôn, chị đối ngoại cònanhấy đối nội. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Phụ nữ mà, bản năng đều có khả năng này.” Tiểu Tống nhìn lướt qua màn hình,nhẹnhàng ồ lênmộttiếng.
“Tôi có mấy văn kiện cần chữ ký của Giám đốc Tần, hỏi người khácthìhọkhôngbiết, điện thoạithìkhôngbắt máy.” Chị Trương buồn bực.
“Nhìn giống như làcôNhậm.” Đại Hữu nhìn lướt qua,nói.
Nếu lúc trước khi cònđangtrong quân ngũ, nếu cấp dưới làm phiềnanhnhư vậy,anhtuyệt đối phất taymộtcái cho qua.hiệngiờ Tần Qua rất nghi ngờ là Tần Hoài cố ý tìm hai người phụ nữ đến đây chọc tứcanh.
“A, làcôà,côkhôngsao chứ?” Lúc này Tần Quađãnhớ ra, hỏi thăm lấy lệ.
“Tôi …”
Lầu 55: Tôi cũng muốn sờ, mỗi lần thấy đều ch** n**c miếng.
Đại Hữuđãliên hệ với 45anhem quân nhân xuất ngũ, mọi người thấy đúng là Tần Qua mở công ty đều đồng loạt xin nghỉ ở chỗ cũ để đầu quân vào Quân Hào.
“Dạ … À … Sau này có cácanhbảo vệ, chung cư nhất địnhsẽvô cùng an toàn.”
“Lúc vừa rồi tôiđãnhìn thấy hết.” Thẩm Tây Minh chỉ vào xung quanh “Hoa cỏ rực rỡ, mỹ nhân trong ngực, lãng mạn như phim điện ảnh màanhcòn chối hả.anhnóixem … nếu tôinóisựviệc hôm nay cho Ngô Đồng nghe,côấysẽphản ứng như thế nào?”
“Phụ nữ bây giờ đều …” Tiếu Tử lần đầu tiên được mở rộng tầm mắt.
“Đúng rồi, đây là chút quà em mua để cám ơn lần trướcanhđãcứu em.” Nhậm Giai Kỳ lấy trong túi xáchmộthộp giấy đưa cho Tần Qua.
“À … Hôm đầu tuần em có đến thăm bác Tần.” Nhậm Giai Kỳ nhìn thấy ánh mắtkhôngvui của Tần Qua, cườinói“Thực ra, hai gia đình chúng ta có quan hệ khá thân thiết, lúc bé chúng tađãtừng gặp nhau, chỉ là sau đó em phảiđidu học ở nước ngoài.”
Tần Qua càng nghĩ càng giận, cái hộpđangcầmtrêntay cũng vất luôn xuống đất, nắp hộp bị bật mở, lộ ramộtchiếc đồng hồ đeo tay có giá trịkhôngnhỏ. Tần Qua mới giật mình nhớ lại cảnh mình vừa cứu Nhậm Giai Kỳ “Cái tên Thẩm Tây Minh kiakhôngphải lànóimình vừa mới …”
Tần Qua:khônglàmcôta khóc, chẳng lẽ tôi lại làm bà xã khóc?
Lầu 6: Tôi biết sớm nhất, nhưng mà đội bảo vệ lần này dường như rất lợi hại đó, mỗimộtngười đều có sát khítrênngười nha.
Tiểu Tống bất đắc dĩ chuyển đổi màn hình, rất nhanh từ màn hình xác định vị trí của Tần Qua “Đội trưởngđangở vườn hoa trung tâm.”
“Đó là đương nhiên.” Tần Qua vô cùng tin tưởng điều đó, cảmộtdoanh trại quân đội nhiều người như vậy,anhđều có thể quản lý được chứnóichi làmộtkhu chung cưnhỏnhư này, hừ,khôngphảianhnóichứ, quả thực là dùng dao mổ trâu g·i·ế·t gà (nguyên tác là đại tài tiểu dụng).
“Hừ …” Thẩm Tây Minhkhôngthèm để ý đến Tần Qua, hai tay đút túiđimất.
“Còn hơn là người nào đó vô liêm sỉ hơn, nhớ thương vợ của người khác.” Tần Qua phản kích.
“Ánh mắt củaanhthậtkhôngtốt?” Mặc dùđãxác định là bà xãyêumình, nhưng mỗi lần nhìn thấy Thẩm Tây Minh, nội tâm Tần Đại thiếu vẫnkhôngthoải mái, nhịnkhôngđượcnóilời châm chọc “Đúng thế, nếu ánh mắtkhôngcó bệnh làm sao lại có thể bỏ lỡcôgáitốt như Ngô Đồng, sau đó để cho tôi được hưởng lợi cơ chứ.”
“anhcònkhôngbiết xấu hổ mànóiđến Ngô Đồng?”
“Cậu xem, có phải người phụ nữ nàyđangnhìn lén đội trưởng … à, giám đốc Tầnkhông?” Tiểu Tồng chỉ chỉtrênmàn hìnhmộtngười mặc áo hồng.
“Cũngkhôngphải chỉ có nêu thiếu sót, mà còn có khen ngợi nữa.” Chủ nhiệm Lưu chỉ vàomộtbài postnói“anhxem, bài post nàyđãkhen ngợi chúng ta.”
“Cái này tặnganh, em … emđitrước đây.” Nhậm Giai Kỳ cầm hộp đựng đồng hồ đeo tay dúi vào người Tần Qua, cúi đầu đỏ mặt chạyđi.
Thẩm Tây Minh cười lạnh với Tần Qua, choanhmộtcái nhìn xem thường rồiđilướt qua.
Tần Qua nhíu nhíu mày, lui về sau mấy bước “côkhôngcần làm như vậy.”
Nhậm Giai Kỳ: Saoanhcó thể ném quà em tặnganhchứ, ô.. ô..ô
Chủ nhiệm Lưu nhấp chuột vào bài viết, hơnmộttrăm tầng lầu, đều là các hộ thảo luận về việc thay bảo vệ trong chung cư.
“Giám đốc Tần, tôi có mấy văn kiện cầnanh…” Từ xa nhìn thấy Tần Qua, chị Trươngđãkêu lên.
Sáng nay, Tần Qua vừa tới đâythìbị trưởng phòng quản lý nhânsự- chị Trương chặn lại, giảng giải choanhvề điều lệ của công ty, phương pháp quản lý hiệu quả, tiền thưởng phúc lợi, bảo hiểm xã hội của nhân viên …nóimộtdãy dài các loại công việc, nghe thấy là đau cả đầu.anhđãnóichị Trương tự mình quyết định là được rồi nhưng chị Trương đều nghiêm túcnóirõhết vớianhrồi mới đồng ý đểanhkí tên vào văn kiện.
Bên này, Đại Hữu vừa cùng đội bảo vệ họp xong, theo thường lệđiđến phòng điều khiển để kiểm tra tình hình.
“khôngđược, tôi phải đích thân giải thích choanhấy nội dung của văn kiện, chứkhônganhấy chưa nhìnrõđãkí tên, như vậy sao được chứ.” Chị Trương vẫn còn nhớrõmấy hôm trước, chịđitìm Tần Qua để kí tên, chị chưanóigì, Tần Quađãtrực tiếp lật đến trang cuối cùng kí tên vào, ở đâu mà có ông chủ như vậy chứ. “Mau nhìn xem Giám đốc Tầnđangở đâu.”
“côlà?” Tần Qua nghi ngờnói,côgáinày nhìn khá quen mắt.
“Em … Em là Nhậm Giai Kỳ, lần trướcanhđãcứu em.” Nhậm Giai Kỳkhôngngờ là Tần Quakhôngnhớ mình, cảm thấythậtxấu hổ.
“anhTần?” Nhậm Giai Kỳ ở bên cạnh quan sát Tần Quamộtlúc lâu, cuối cùng lấy hết can đảmđira.
Giọng điệu quen thuộc cho thấy đâykhôngphải là lần đầu tiênyêucầu.
Cũng may là khu nhà tập thể choanhem bảo vệđãcó sẵn, điều kiện cũng khá tốt. Tần Qua cho người mua sắmmộtsố đồ dùng mới như giường chiếu, chăn màn, thống nhất cấp đồng loạt cho mọi người, xem như chỗ ở cho 45 ngườiđãthu xếp xong. Và mọi người đối với sắp xếp của Tần Qua cũng vô cùng hài lòng, đặc biệt là khi được gặp lại các đồng đội cũ, cùng sống, sinh hoạt với nhau như những ngày còn tham gia quân ngũ.
Mẹ nó,rõràng lúc trước kia mình thấy khi Tần Hoài kí tên, đám nhân viên quản lý đều khóc lóc cầu chú ấy phê chuẩn hay sao? Sao đến mìnhthìmình muốn kí mà cònkhôngcho mình kí là sao. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lầu 11: Đúng vậy, đúng vậy đó. Hôm trước tôi vào chung cư mà quên mang theo thẻ vào bãi giữ xe,anhbảo vệ kiểm tra tôi rất gắt làm tôi tưởng mình chuẩn bị vào khu căn cứ quânsựquan trọng.
“anhđúng là đồ vô liêm sỉ!” Thẩm Tây Minh chưa thấy qua người nàokhôngbiết xấu hổ như vậy.
Lầu 45: Thân hình của bọn họ rất đẹp, theo kinh nghiệm của tôi, khẳng định toàn là cơ bụng tám múi, so với huấn luyện viên thể hình của tôi còn chuẩn hơn,thậtmuốn sờmộtcái.
“Chị Trương, chỉ để văn kiện trong văn phòng là được rồi, khi nào đội trưởng … à, Giám đốc vềthìsẽkí tên thôi mà.” Đại Hữunói.
Tần Qua tức giận đến mức muốn chạy đến đánh choanhtamộttrận, nhưng mà thằng cha này là chủ hộ trong khu chung cư này,anhcó nghĩa vụ phải bảo vệanhta, nghĩ vậy lại càng tức hơn.
Lầu 60: Buổi sáng hôm qua, tôi thấy bọn họ ở cửa hông khu tập thể tập chạy bộ, da rám nắng, cơ bắp rắn chắc, đường cong cương nghị, còn có đường nhân ngư tuyến gợi cảm mê người.
“Cậu đến đây.” Tiểu Tống vừa thấy Đại Hữu đến, lập tứcnói“Tớ vứa mới kiểm tra cẩn thậnmộtlần nữa pháthiệnchung cư này trang bị quá nhiều camera nhưng lại có nhiều điểm mù, tớ muốn điều chỉnh lạimộtchút.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“anhđừng từ chối, nhất địnhanhphải nhận cho em vui.”
Lầu 60: Đồ mê trai lầutrên, làm bảo vệthìcó gì tốt, có giỏithìcôgả cho họđi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.