Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ông Xã Phải Được Dỗ Dành

Bạo Táo Đích Bàng Giải

Chương 37

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 37


“Còn có thểnóisao, bọn tớđãsớm kết thúc rồi.” Ngô Đồngnói“Người ta là Tổng giám đốc, bận rộn lắm, đâu có thời gian để ý mấy chuyện cỏn con này.”

Chương 37

anhbế lấy Phi Phiđangcòn ăn bánh ga tô,đivề phía Ngô Đồng, khiđingang qua em trai nhà mình, cũngkhôngquan tâm Tần Hoài cóđangtiếp khách haykhông, dứt khoát ném Phi Phi cho Tần Hoài.

“Ai??” Ngô Đồng nghi ngờ quay người, bắt gặp Thẩm Tây Minh trong bộ âu phục thanh lịch, dáng người cao lớn, ánh mắt dịu dàng, dưới ánh mắt ái mộ của vô số người xung quanh vẫn nhìn thẳng vào mình, dường nhưcôđangquay trở lại buổi dạ vũ tốt nghiệp năm ấy, thấy lại hình ảnh người thanh niênđixuyên qua đám đông bước đến bên cạnh mình.

“Chúng ta về nhàđianh.” Ngô Đồng buông Tần Qua ra, nhớ đến hành động to gan của mìnhthìxấu hổkhôngdám ngẩng đầu lên.

“anhta là ai?” Trực giác của dã thúnóicho Tần Đại thiếu người đàn ông này tuyệt đốikhôngthể là bạn đại học bình thường được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

hiệntại rất muốn đánh người, làm sao đây? Nhưng mà trong hội trường có rất nhiều người, thế là Tần Đại thiếu cười gằn “Chúng ta ra ngoài tâmsựđi?”

Thẩm Tây Minh: Tôi muốn làmanhta khó chịu.

“Vô tình gặp được thôi.”

Ngô Đồng giật nảy mình, động tác từ chối còn chưa thựchiệnthìbắt gặp đôi mắt đỏ vằn máu của Tần Qua, đây là … lại phát bệnh?

“Tớđãgặpanhấymộtlần.” Ngô Đồng do dựmộtlúc rồi vẫnnóicho Lý Mẫn biết.

“Tần Qua …”

Tần Qua nắm tay vợ rời khỏi buổi tiệc, ra bãi đỗ xe rồi lái xe về nhà.

“Cũngkhôngđược khiêu vũ với người khác, chỉ được nhảy vớianhthôi.” Tần Đại thiếu được voi đòi tiên.

“Cậu tin haykhôngthìtùy cậu.”

“Vâng.” Ngô Đồng cũngkhôngthích tham gia những bữa tiệc như vậy.

“Vậy các cậunóichuyện gì với nhau?” Lý Mẫn nhiều chuyện.

“Cái gì???” Lý Mẫn che miệng, kinh ngạc kêu lên, sau đó nhìn xung quanh, pháthiệnkhôngcó ai chú ý đến mình mới lôi kéo Ngô Đồng,nóinhỏ“Các cậuđãhẹn gặp mặtthậtrồi hả.”

“Có thể mời emmộtđiệukhông?” Thẩm Tây Minh lịchsựmời.

Ngô Đồng khó xử nhìn Thẩm Tây Minh, trong lòng nghĩ, nếu để Tần Qua nhìn thấy, thể nào cũng đến đây đòi người.

Nắm đấm của Tần Đại thiếu tứcthìthả lỏng, bàn tay chuyển qua ôm eo Ngô Đồng, nồng nhiệt hôn trả lại.

“anhnóicái gì, à, …anhmộtmình lại đây, vậy Phi Phi đâu? Chúng ta tìm Phi Phiđi.” Ngô Đồng địnhnóisang chuyện khác.

“Thẩm Tây Minh!” Cảm giác được cơn tức giận của Tần Qua, Ngô Đồng từ phía sai lưnganhbước ra “Chuyện riêng của vợ chồng chúng tôi, người ngoài cuộckhôngnên xen vào.”

“Tần Qua …” Ngô Đồng nghe là biết Tần Qua muốn làm gì,côníu góc áo củaanhnóinhỏ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Quán cà phê?” Tần Đại thiếu muốn biết tên nhãi đóđãnóigì với vợ mình, rồi mới quyết định là chặtmộttay hay chặt cả hai tay củaanhtathìtốt hơn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thẩm Tây Minh nhìn Ngô Đồng như gà mái bảo vệ gà con, khó chịunói“Đây là những gì em muốn sao? Bịanhta trói buộc như vậy? Đây là cuộc sống mà emnóivớianhem mong muốn sao?”

Từ khi ánh mắt của Thẩm Tây Minh dính lên người vợ mình, Tần Đại thiếuđãkhôngthoải mái rồi, đến khi thấy thằng nhãi đóđiđến trước mặt vợ mình, bày ra dáng vẻ rất quen thuộc,anhđãkhôngthể ngồi yên được nữa.

“khôngđược.” Khi Ngô Đồngđangđịnh mở miệng từ chối, Tần Đại thiếu cuối cùng cũng từ xađitới,khôngchút khách khí gạt cánh tay của đối phươngđangđưa về phía vợ mình, rồi nổi giận đùng đùng trừng mắt nhìn Thẩm Tây Minh.

“thìnóichuyện phiếm thôi.” Ngô Đồng thấy vẻ mặt nhiều chuyện của bạn, biếtcôtò mò cái gì, lấy ngón tay ấnmộtcái lên đầu Lý Mẫn, bất đắc dĩnói“Biết ngay là cậu muốn hỏi cái gì,anhấy biết tớđãkết hôn rồi.”

“Em đểanhtanóihết xem.” Tần Đại thiếu nhìn chằm chằm Thẩm Tây Minh, xemanhta muốnnóiđiều gì.

“Tần Qua.”khôngbiết vì sao mà Ngô Đồng cảm thấy có chút chột dạ.

Huống hồ … nếu để bạn trai cũ biết mìnhđãtừng vìanhta mà đau lòng như vậy cũngkhôngphải là điều đáng tự hào.

Bàn tay của Thẩm Tây Minh hơi đau, người đàn ông này sao lại sử dụng sức lớn như vậy? Lại thấyanhta giống như hổ mẹ bảo vệ con, đem Ngô Đồng ra sau lưng,thìnhíu mày hỏi “Tần Đại thiếu?”

“Phi Phi.” Khi xe bắt đầu khởi động, Ngô Đồng chợt nhận ra Phi Phi vẫn còn ở khách sạn.

“Tần Qua,anhnghe emnói…” Ngô Đồng thấy tâm trạng của người đàn ông vẫnkhôngtốt, định giải thích.

“anhgiống nhưmộtđứa trẻ năm tuổi,khôngcho người khác dành đồ chơi của mình.” Thẩm Tây Minh cười nhạt “thậtấu trĩ.”

“Việc này nên do Ngô Đồng quyết định chứ.” Thẩm Tây Minh cười nhạt “Dùanhlà chồngcôấy cũngkhôngthể quyết định thaycôấy được.”

Roẹt roẹt.

“Ngô Đồng là đồ chơi củaanhsao?” Thẩm Tây Minhkhôngnhịn đượcnói.

“Emnóiđi.” Xem ra thựcsựlà có vấn đề.

Tần Đại thiếu vô cùng khó chịu liếc nhìn vợ, sau đó đem người dấu ra sau lưng,khôngcho người đàn ông kia nhìn thấy vợ mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Bạn đại học cũngkhôngđược.” Tần Đại thiếu nhân cơ hội tranh thủ “Vợ à, emkhôngđược khiêu vũ cùnganhta.”

“Vậykhôngcho phépanhtức giận nha.” Ngô Đồng biết tính bướng bỉnh của Tần Qua, nếukhôngnói, người đàn ông này chắc chắnsẽkhôngvề nhàthật, thế là suy nghĩ mộ lúc, quyết địnhnóithật.

“Vợ tôikhôngkhiêu vũ với người đàn ông khác.” Bây giờ, Tần Đại thiếu rấtkhôngvui, mình còn chưa được khiêu vũ với vợ lần nào đâu, người đàn ông này là cái cộng lông nào vậy.

“Emkhôngnói,anhkhôngđiđâu hết.” Về nhà,thìlàm sao tìm được thằng nhãi này nữa.

“Hình như em có ý kiến gì vớianhhả?” Thẩm Tây Minh hỏi.

“Đúng vậy đấy.” Lý Mẫn thản nhiên thừa nhận.

Nắm đấm của Tần Đại thiếuđãvang lên răng rắc, thằng nhãi nàyđãkhôngbiết điều còn cười đểu với mình, vậythìnhịn làm gì,mộtđấm muốn vung tới.

“Chúng tađithôianh.” Ngô Đồng thấy Thẩm Tây Minh bắt đầunóitoạc ra, chỉ có thể kéo người đàn ông của mìnhđi.

“anhtađãbiết, thếanhtanóisao?”

“Thẩm Tây Minh?” Tần Qua nhớ cái tên này khi nhìn thấy tin nhắn của vợ, thế là quay đầu hỏi “Bạn đại học của em hả?”

Ngô Đồng:anhcó làm haykhông.

“Mẫn Mẫn.” Ngô Đồng biết bạnđangvì mình mà khó chịu, nhưng mọi việcđãqua lâu rồi, mỗi người đều có cuộc sống riêng của mình, nhắc lại chuyện cũ cũngkhôngcó ý nghĩa gì nữa.

“Tần Qua, Tần Qua,anhđứng lại.đanglà tiệc mừng của ba mà,anhkhôngđược làm hỏng.” Ngô Đồng vừa cố sức ôm lấy người đàn ông vừanói.

Thẩm Tây Minhđangcầm ly rượu vangnóichuyện cùng người khác, thấy Tần Qua đến gần, sắc mặt cũngkhôngtốt lắm, hỏi “Thế nào, Tần Đại thiếu có việc tìm tôi sao?”

“Hôm nay để con ở lại với ông bà.” Tần Đại thiếu lái xe rời khỏi bãi đỗ xe.

Tiếng xé vải vang lên, bộ váy tao nhã của Ngô Đồng trong phút chốc bị hủy hoại, lộ ra bộ nội y nhạt màu bên trong.

“anhta …anhta đến đây kìa.” Lý Mẫn nhìn sau lưng Ngô Đồng, bỗng dưng kích độngnói.

“Tôi chỉ muốn mời Ngô Đồng nhảymộtbản thôi.” Thẩm Tây Minhnói.

“Muốn làmthìlàmđi, lề mề cái gì …”

Lúc này, hội trường bắt đầu mở nhạc khiêu vũ, Thẩm Tây Minh cười nhìn Ngô Đồng, lịchsựvươn tay.

Ngô Đồng hơi lo lắng đuổi theoanhvào nhà thấyanhđangcởi áo khoác nghênh ngang đứng giữa nhà,khônghiểu sao Ngô Đồng lại có chút chột da, gọinhỏ“Tần Qua.”

“Vâng” Ngô Đồng gật đầu.

Thẩm Tây Minh nhìn hai người trò chuyện với nhau, chân mày nhíu chặt, cứ có cảm giác Ngô Đồngkhônggiống bình thường.mộtcôgáicó chính kiến, có cá tính trước kia sao lại trở thành như thế này.

Thẩm Tây Minh nhìn Ngô Đồng “Những lờianhnóivới em tại quán cà phê vẫn còn giá trị.anhmuốn em suy nghĩthậtkĩ càng, cuộc sống như thế này có phải là cuộc sống mà em mong muốnkhông?”

“anhđừng nóng giận.” Ngô Đồng dỗ dành “Hôm nay là lỗi của em.”

nóixong, Thẩm Tây Minh cười lạnh lùng, nhìn lướt qua Tần Qua, trong mắt tràn đầysựkhinh bỉ, rồi quay người bỏđi.

Tần Đại thiếu cảm giác được vợ mình muốn can ngăn, bực bội nhíu mày, nhìn tên tiểu bạch kiểm trước mặt “anhlà ai?”

Tần Qua ôm vợ, ánh mắt phức tạp, mặc dùanhrất thích vợ chủ động thểhiệntình cảm với mình, nhưng chỉ cần nghĩ đến việccôấy làm như thế vìmộtngười đàn ông khácthìtrong lòng Tần Đại thiếukhôngthoải mái nổi. Càng đáng giận hơn là quả nhiên người đàn ông đóđãchạy mất hút rồi.

“anhnóicái gì?” Ban đầukhôngthèm để ý đến Thẩm Tây Minh, Tần Đại thiếu trong nháy mắt bị chọc giận.

“Tổng giám đốc Thẩm, ngài vẫn nhớ nhân vậtnhỏbé như tôi đây sao,thậtlà vinh hạnh quá.” Vìđãbiết chuyện giữa Ngô Đồng và Thẩm Tây Minh ba năm trước nên thái độ của Lý Mẫnkhôngđược thân thiện lắm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngô Đồng im lặng, trong đầukhôngngừng sắp xếp từ ngữ để giải thích với Tần Qua, làm sao đểnóirõràng mọi chuyện,nóilàm sao để Tần Quakhôngcáu kỉnh.

“Vâng.” Vốn là Ngô Đồng cũngkhôngmuốn nhảy.

“Đúng vậy, là tôi.” Tần Quakhôngngạc nhiên chút nào khi thấy đối phương biết mình.

Đột nhiên Ngô Đồng vươn tay, chủ động cởi dây thắt lưng củaanhlàm động tác củaanhdừng lại, chút lý trí có dấu hiệu quay trở về.

Tần Đại thiếu đẩy Ngô Đồng ra, quay ngườiđivề phía Thẩm Tây Minh, hùng hổđitới, chỉ nhìn bóng lưng thôi cũng toát ra sát khí. Ngô Đồng hoảng sợ vội đuổi theo, từ phía sau nắm lấy tayanh, Tần Qua lắc tay nhưngkhôngbỏ taycôra được, thế là kéo theo Ngô Đồng tiếp tụcđivề phía trước. Ngô Đồng thấy kéo taykhôngcản đượcanh, thế là nhào lên ôm lấy eoanh.

“Ngô Đồng.” Thẩm Tây Minh chào Ngô Đồng, rồi nhìn sang Lý Mẫn ở bên cạnh “Mẫn Mẫn cũng ở đây à.”

Chỉ có Tần Hoàiđangbế Phi Phiđitìmanhcả nãy giờ mới tận mắt chứng kiến tất cả mọi việc,khôngbiết người tên Thẩm Tây Minh và chị dâu nhà mình có mối quan hệ như thế nào?

Ngô Đồng cảm giác được người đàn ông ôm chặt lấycô, cắn lung tungtrênngười mình, nhưng chỉ có như vậy màkhôngcó động tác tiếp theo.côhiểu người đàn ông này tuy trong lòng khó chịu nhưng lạikhôngnỡ làm tổn thương đến mình.

“Hả???”đangcùng thành viên Ban giám đốc tập đoàn Thành Tháinóichuyện, Tần Hoài bịmộtđụng mà giật mình, phản xạ ôm Phi Phi vào lòng, đến khi lấy lại tinh thầnđãthấyanhtraiđixa được mấy mét. Tần Hoài đành nhìn thành viên Ban giám đốc tập đoàn Thành Thái cười cười xin lỗi, sau đó cúi đầu nhìn cháu traitrênmiệng đầy vết bánh kem, im lặngđiđến bàn ăn lấymộttời khăn giấy, cẩn thận lau sạch cho Phi Phi.

“Về nhà emnóichoanh.”

“…” Thẩm Tây Minh khó hiểu,khôngbiết vì sao Lý Mẫn lại có ý kiến với mình.

Tác giả có lời muốnnói

“…” Tần Đại thiếu tự nhiênkhôngcòn cảm thấy tức giận nữa.

Ba Tần mẹ Tầnthìkhách sáo cười ha hakhôngngừng.

Lúc này, đại não của Tần Đại thiếukhôngthể suy nghĩ được gì khác, dù sao trong vòng bán kính mười cây số quanh vợkhôngthể xuấthiệnngười khác phái có ý đồ với vợ mình, bạn trai cũ cũng vậy, phải diệt tận gốc.

“Mình … à, Lưu Viễnđangtìm mình, mìnhđitrước đây.” Từ khi Tần Đại thiếu đến rồi cùng Ngô Đồng, Thẩm Tây Minh đôi co, ởmộtbên vừa lo lắng vừa hóng hớt – Lý Mẫn cuối cùng cũng có cơ hội chuồnđi. Hỏicôvì sao vừa nãykhôngchuồnđitrước, cơ hội tốt để xem phim tình cảm ‘cẩu huyết’ như vậy, sao có thể bỏ qua.

Hành động của bọn họkhôngnhỏ, rất nhanh thu hútsựchú ý của những người xung quanh, tất cả mọi người đếu thấy Tần Đại thiếu khí thế hung hăngđivề phía Tổng giám đốc Thẩm Tây Minh.

Chung quanh mọi người đều cười ồ lên hâm mộ, có người thân quen với ba mẹ Tần còn buông lời trêu ghẹo “Tình cảm của Tần Qua và vợthậtthắm thiết.”

Trong nháy mắt, ánh mắt của Tần Qua khôi phục bình thường, Tần Qua đắc ý liếc nhìn đối phương, ra trận toàn thắng.

“….”

Vốn là Tần Đại thiếuđangcố gắng kiềm chế tính tình lại nghe Ngô Đồng chủ động nhận lỗi, đây là có ý gì, làcôhôm nay cố ý che chở cho tên bạn trai cũ c·h·ế·t tiệt đó hay làcôcó ý muốnnóicôvẫn còn tình cảm với tên đó.

Thẩm Tây Minh sầm mặt xuống, lạnh lùng nhìn Ngô Đồng, đặt ly rượu xuống bàn rồi quay người bướcđi.

“anhta là ai?” Giọngnóicủa Tần Đại thiếu càng thêm khẳng định, nếu chỉ là bạn đại họcthìem phải chột dạ cái rắm gì.

Trong nháy mắt, chút lý trí còn sót lại cũng biến mất hoàn toàn,anhquay người lại, dưới ánh mắt kinh ngạc của Ngô Đồng, ômcôném lên ghế sô pha trong phòng khách.

“anhấy …anhấy là …” Ngô Đồng cẩn thậnnói“Bạn trai cũ của em.”

“Bây giờ em đừngnóigì vớianh,anhsợ mình phá banh cái xe này.” Tần Đại thiếu mặt lạnh tanh.

Nhưng câu nhắc nhở củacô, Thẩm Tây Minh nghe lại mang ý nghĩa khác, Ngô Đồngđanggiải vây giúp mình sao?

“thìemnóirồi, bạn học cùng trường đại học, à, còn là đànanhcủa em.” Ngô Đồng chột dạ giải thích.

“Thẩm Tây Minh.” Thẩm Tây Minhkhônghề yếu thế.

“Đế Đô lớn như thế, cậu ta mới về nước được hơnmộttháng mà vô tình gặp được cậu rồi?” Hiển nhiên là Lý Mẫnkhôngtin.

“Ha ha …” Trong nháy mắt được an ủi, Tần Đại thiếuđãvui vẻ trở lại.

“Em …”

Đường về nhà ba mươi phút lái xe, Tần Qua chỉ mất hai mươi phút là đến, cũngkhôngnhư mọi ngày ga lăng mở cửa xe cho Ngô Đồng,anhdừng xe lại rồi xuống xe, vào nhà,khôngthèm quan tâm đến Ngô Đồng.

Tần Qua: Nếukhôngphải vợ ngăn cản,thìanh… ha ha

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 37