Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ông Xã Phải Được Dỗ Dành

Bạo Táo Đích Bàng Giải

Chương 36

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 36


Thế là trong phòng tắm, Ngô Đồng bị người đàn ông mạnh mẽ như vậy như vậymộtlần, rồi khi được ôm lên giường lại tiếp tục như vậy như vậy lần nữa, chỉ có thể mệt mỏikhôngcòn sức lực nằm trong lònganh. Ngô Đồngkhôngcòn hơi sức để hỏianh, rốt cuộc là tâm tìnhanhthựcsựkhôngtốt hay chỉ là cái cớ đểanhlàm càn.

“Vợ ơi.”

Khi Ngô Đồng từ nơi kín đáo xuyên qua hội trườngđira cửa gặp Lý Mẫn, Thẩm Tây Minhđãchú ý đến. Có lẽđãtừng là ngườiyêucủa nhau, ánh mắt của Thẩm Tây Minhkhôngtự chủ nhìn theo bóng dáng ấy, đồng thờianhcũng chợt nhận ra, cảmộthội trườngkhôngthiếu gì người đẹp, nhưngcôvẫn như cũ thu hút đượcsựchú ý củaanh.

Thím Hai và mẹ Tần cũng trò chuyện vui vẻ.

“khôngphải em cũng nhìn thấy sao?” Lưu Viễn kéo tay Lý Mẫn ra “Em bỏ tay rađi.”

“Thẩm Tây Minh, nghe danhđãlâu,khôngngờ hôm nay được gặpanh.” Tần Hoàiđãsớm nghe người ta bàn tán về vị giám đốc cao ngạo của tập đoàn MK.

“Ha ha, tôiđãgià rồi, về hưu rồi, nhưng mà cậu với con trai tôithìcó nhiều chuyện để trao đổi đấy.” Ba Tần vẫy tay gọi Tần Hoài đến, chờ Tần Hoài tới gần mớinói“Đây là Tổng giám đốc tập đoàn MK …”

“Tổng giám đốc Thẩm, đúng là ‘tuổi trẻ tài cao, hậu sinh khả úy’.”

anhhi vọng mỗi lầnanhnhớcôkhôngphải vì để kiềm chế cơn giận mà đơn giản vìanhnhớcô.

“anhta đến đây làm gì?anhta về nước khi nào?” Lý Mẫn bắt đầu bổ não “anhta còn tới đây tham dự tiệc, có phảianhta biết Ngô Đồng cưới Tần Đại thiếu nên định trở về cướpcôdâu?”

“Dạ?”

Chỉ là bọn họ chưa kịp tiến tới làm quenthìTần Đại thiếuđãmang vợ và con trai,khôngthèm để ý đến ai, tìm nơi an tĩnh ăn uống.

Ba Tầnđangđùa với Phi Phi, nghe vậythìnóitiếp “Hình như là cùng kiểu dáng với Phi Phi.”

Tác giả có lời muốnnói:

“Ngài quá khen, cháu mới về nước chưa được bao lâu, sau này vẫn còn cần Tần thị giúp đỡ.” Thẩm Tây Minh khiêm tốn.

Buổi tối Ngô Đồng về nhà, pháthiệnPhi Phi luôn gọn gàng sạchsẽmà hôm naytrênngười lại dính đầy vết bẩn.

“Bảy giờ.”đãmặc bộ âu phục do Ngô Đồng thiết kế riêng – hai cha con Tần Quađangngồi ở phòng khách, cả hai mặc bộ âu phục có thiết kế tương đồng, người ngoài nhìn vào là biết đây là hai cha con.

“Cám ơn ông, giám đốc Ngô.” Ba Tần khách sáo đáp lại.

“Em đừng gấp, từ đây đến đó mất có nửa giờ.” Tần Đại thiếukhônghề để ý.

“Đây là tổng giám đốc tập đoàn MK, Thẩm Tây Minh.” Bạch Trường Kỳ khen “Ông đừng nhìn cậu ấy còn trẻ, tập đoàn MK bên Mỹ làmộttrong những công ty hàng đầu về địa ốc, có thể sánh ngang với Tần Hoài nhà ông đó.”

“Vợ con thiết kế đó mẹ.” Tần Qua được dịp khoe khoang.

anhhi vọng mỗi lầnanhhôncôkhôngphải để khống chế d*c v*ng của bản thân mà chỉ bởi vìanhmuốn hôncô.

Vừa bấm mật khẩu, Ngô Đồng cũng nhìn thấy tin nhắn Lý Mẫn gửi đến.

Phi Phi chỉ chỉ tay áo của mình rồi lại chỉ sang áo của Tần Qua, rồi nhìn khối rubic trong tay.

anhhi vọng mỗimộtlần nảy sinh d*c v*ng vớicôkhôngbởi bất kì tác động bên ngoài nào mà chỉ bởi vìanhmuốncô.

Mà với bản năng cảnh giác vô cùng cao của mình, Tần Đại thiếu sao có thể bỏ qua ánh mắt to gan lớn mật như thế.

“anhkhôngvuithìem có phải nên an ủianhhaykhông?” Tần Đại thiếu lời ít ý nhiều.

“Ông Tần à, tôi giới thiệu cho ông nhân vật trẻ tuổi này.” Bạn tốt của ba Tần, chủ tịch tập đoàn Bạch thị - Bạch Trường Kỳ cùngmộtthanh niên trẻđiđến.

Phi Phi vui vẻ gật đầu.

“anhđãmộtngàykhôngthấy em, thế mà em vừa vềđãchêanhbẩn.” Tần Đại thiếu rất là đau lòng, nếu vợ nhìn thấy mình trước đây còn lăn lộn trong bùn lầy, có phảisẽđòi ly hôn với mìnhkhông?

“khôngđược, em phải báo cho Ngô Đồng.” Lý Mẫn vừa đến cùng Lưu Viễn nên chưa nhìn thấy Ngô Đồng, sau khi quan sátmộtlúc cũngkhôngthấy người đâu nên lấy điện thoại ra nhắn tin

Hàn huyên vài câu, ba Tầnnói“Ngô Đồng và Tần Quađangăn ở bên kia, mấy đứanhỏnàykhôngthích ồn ào, ông qua chỗ bọn chúngnóichuyệnđi, tôiđichào hỏi mấy người cáiđã.”

---

“Bữa tiệc bắt đầu lúc 8 giờ, chúng ta vẫn nên đến sơmmộtchút.” Ngô Đồng cầm túi xách ra phòng khách, thúc giụcmộtlớnmộtnhỏđangngồitrênghế sô pha. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Nhanh lên” Ngô Đồng trừng mắt, chặn lại ánh mắtkhôngthànhthậtcủa người đàn ông.

“Có người gửi tin nhắn cho em nè.” Tần Đại thiếu đưa di động tới.

“Hôm nayanhđưa conđiđâu vậy?” Ngô Đồng vừa cho Phi Phiđitắm vừa hỏi Tần Qua “Cả người Phi Phi đều dơ hầy.”

“Âu phục gia đình hả?” Mẹ Tần hỏi.

“Vậythìchúng ta nhanhđithôi.” Ngô Đồng nghe thấyđã7 giờthìnôn nóng.

“khôngsao đâu.” Ngô Đồng hơi sửng sốt, rồi trả lời tự nhiên “mộtngười bạn thời đại học của em.”

Mọi ngườinóichuyệnmộtlúc rất nhanhđãđến tám giờ, cùng nhau đứng dậyđira hội trường bữa tiệc.

“Cậu cũng biếtanhta về nước?” Lý Mẫn kinh ngạc.

“Hắc hắc …” Người đàn ông cười ngây ngô,đivề phòng tắm trong phòng ngủ chính tắm rửa.

anhthỏa mãn thở dàimộttiếng, làm nũng “Vợ ơi, hôm nayanhnhớ em cảmộtngày.”

“Làm em hết hồn à.” Ngô Đồng định lui lạimộtbước nhưng Tần Đại thiếu sao có thể đểcôthựchiệnđược,anhvòng chắc đôi tay, ômcôvào ngực.

Ngô Đồng trợn mắt nhìnanh, lười phải vạch trần “Ngườianhcũng hôi rình à, nhanhđitắmđi.”

“anhgiúp em tắm.”nóixong, Tần Đại thiếu bế Ngô Đồng vào nhà tắm.

“anhkhôngcố ý nhìn đâu, tại nóhiệnlêntrênmàn hình.” Tần Đại thiếu giải thích.

“Đúng đấy, khi nàoanhphảinóicho Tần Hoài mới được,khôngcho nhân viên quét dọn vệ sinh, toàn là người lười biếng.” Tần Đại thiếu căm phẫnnói, dường như người phải trả tiền lương chính là mình.

“Đẹp lắm, đồ con dâu thiết kế rất đẹp.” Mẹ Tần cũng có liên lạc với bác sĩ Lý về bệnh tình của Tần Qua, biết được thời gian này bệnh của con traiđãcó chuyển biến tốt lên, trong đó công lao của Ngô Đồngkhôngnhỏ. Vì thế mấy tháng này, bàkhôngquấy rầy cuộc sống của hai vợ chồng, chỉ hi vọng hai đứa sống với nhau ngày càng tốt hơn.

“Ừ.”

Tần Qua lập tức buông Ngô Đồng ra, hai mắt phát ra ánh sáng xanh, long lanh nhìn chằm chằm Ngô Đồng, ngay khi Ngô Đồng cảm thấy được cảm giác nguy hiểm,đãbếcôlên.

Thời gian qua mau, hôm nay chính là tiệc mừng sinh nhật của ba Tần. Mấy hôm trước Ngô Đồngđãnghe Tần Quanóinên cũngđãcó chuẩn bị lễ phục, hôm naycôcòn đặc biệt xin nghỉ nửa ngày để về nhà chuẩn bị. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Tần thị mà dơ như vậy?” Ngô Đồng im lặng nhìn người đàn ôngđangtrợn mắtnóidối.

“Mẫn Mẫn đến, em tìm cậu ấymộtchút.”

“Phi Phi, sao con lại đưa rubic cho mẹ?” Ngô Đồng ngạc nhiên hỏi.

Phi Phikhôngnhìn nổi người ba ngốc nhà mình, mình năm tuổi, chẳng lẽ ba mình mới ba tuổi sao?

Vẫn chưa hiểu, Ngô Đồng nhìn lại hai lần mới phản ứng lại,nói“Con muốnnói, con và ba đều có hình rubic mà mẹ lạikhôngcó nên con tặng cho mẹ khối rubic này?”

“Nhớ như thế nào?” Trong lòng Ngô Đồng ngọt ngào.

Khi ba Tần, mẹ Tần xuấthiện, tất cả ánh mắt của mọi người trong phòng tiệc đều tập trung nhìn, sau đó nhìnmộtnhà ba người đứng phía sau. Những ngườiđãbiết mặt Tần Quathìcũng biết rốt cuộc Tần Đại thiếuđãcông khai lộ diện, nhưng người chưa biết cũng rất nhanh từ người bên cạnh thăm dò được tin tức. Còn có những người tâm tư lắt léothìnghĩ, có phải Tần thị muốn thay đổi người thừa kế haykhông?

Ba mẹ Tầnkhôngkịp chuẩn bịđãđược ăn ‘thức ăn cho c·h·ó’, hai người sửng sốtmộtlúc rồi mới chuyển ánh mắt nhìn con dâuđanglúng túng đỏ mặt.

Ngô Đồng: Muốn đánhthìra ngoài đánh.

“Có em ở đây.” Ngô Đồngkhôngbiết phải an ủi người đàn ông như thế nào, chỉ ôm chặtanhthêm chút nữa.

Người này sao càng ngày càng ngây thơ như vậy chứ, Ngô Đồng thở dài, nhìnanhngoắc ngoắc ngón tay, khi Tần Qua nghe lời cúi xuốngthìhônmộtcái lên mặtanh“Nhanhđitắm rửađi.”

Tần Đại thiếu thấy vợ mặcmộtbộ váy dài màu xanh nhạt, đoan trang tao nhã, vô cùng đẹp mắt nhưnganhcũngkhôngbiết vì sao mà đặc biệt muốn xé nó, ánh mắtanhlóe lên tia nguy hiểm.

Thẩm Tây Minh: Nghe danhđãlâu!

Tần Đại thiếu rấtkhôngtình nguyện mà đứng lên, Ngô Đồng duỗi tay dắt Phi Phi, Phi Phi ngoan ngoãn đứng bên cạnh Ngô Đồng, sau đó do dựmộtlát rồi đưa khối rubicđangcầmtrêntay cho Ngô Đồng.

“Cám ơnanh.”

Ba Tầnđangmuốn giới thiệu Tần Qua vớimộtsố người, quay đầu lạiđãchỉ thấy bóng lưng của cả nhà con trai, bất lực thở dài.

“Mấy giờ rồianh?” Ngô Đồng coi lại mặt mũi, trang phục của mìnhmộtlần nữa.

“Ngủ ngon.” Ngô Đồng cười, hôn lên trán Phi Phimộtcái, Phi Phi nháy mắtmộtcái giống như là cũng muốn chúc mẹ ngủ ngon, sau đó vẫn cầm khối rubic trong tay nhắm mắt lại.

“Vậy mẹ cầm giúp con, khi con muốn chơithìmẹ lại đưa cho con nha.” Ngô Đồngnói.

“Ai...” Lý Mẫn vừa thấy Ngô Đồngthìlập tức chạy đến kéocôđếnmộtnơi vắng người, vội vãnói“Tớ vừa mới thấy Thẩm Tây Minh.”

Phi Phi thấy mẹ hiểu ý mình, môi cũng toét ra rồi.

(Cậu ở đâu? Tớ có chuyện muốnnóinè, Thẩm Tây Minhđãvề nước!!!)

Ngô Đồng đưa khối rubic cho Phi Phi rồi dặn Tần Quakhôngcho Phi Phi ăn quá nhiều rồi mới cầm điện thoạiđivề hướng Lý Mẫn.

Lúc mới quen, Tần Qua thích luôn luôn nhắc Ngô Đồng nhớ mình là người có bệnh. Vìanhbị bệnh nêncômới phải liên hôn gả choanh, vì là liên hôn thương mại,anhchocôtiền nêncôkhôngthể ghét bỏanh.

Chương 36

Tần Qua v**t v* bờ vai trơn mềm của vợ, trong mắt thấp thoáng tia đau lòng,anhvẫn luôn biết Ngô Đồng là người rất dễ xấu hổ nhưng từ trước đến naycôchưa bao giờ từ chối cácyêucầukhôngbiết xấu hổ củaanh.

“Được rồi.” Ba Tần chỉnhẹgật đầu, sau đó như có nhưkhôngnhìn đánh giá con trai mấy lần, mẹ Tầnthìtrực tiếp hơn, mấy tháng rồikhôngthấy con trai và cháu nội,nóira lời “Tần Qua của chúng ta mặc âu phục rất đẹp trai,đãlâu rồi mẹkhôngthấy nó mặc như vậy.” Câu cuối lànóivới Ngô Đồng.

Vì phải cầm khối rubic của Phi Phi nên Ngô Đồngkhôngthể mang theo túi xách,côbỏ túi xách lại, rút điện thoại ra rồi bỏ vào túi áo của Tần Qua.

“anhthả em xuống.” Ngô Đồng đậpmộtcái lên vai người đàn ông.

Vìmộtcâunóinày mà trong lòng Ngô Đồng đều là đau xót.

“anhkhôngvui hả?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Thẩm Tây Minh, Thẩm Tây Minh, đó có phải là Thẩm Tây Minhkhông?” Lý Mẫn hỏi Lưu Viễn.

“anhmuốn em an ủi như thế nào?”

“À.”

“Em còn chưa tắm đâu.” Ngô Đồng vừa giận vừa xấu hổnói.

Lý Mẫnđitheo Lưu Viễn đến bữa tiệc, khi vừa trông thấy Thẩm Tây Minh, cả người đềukhôngkhỏe, bàn tay cầm cánh tay Lưu Viễn cũngkhôngtự giác bóp chặt kiềm chế tiếng hét muốn thoát ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đơn giản chỉ cóanhvàcô.

Ngô Đồng tắt đèn,nhẹnhàng ra khỏi phòng, vừa đóng cửa phòng, xoay người liền va vào lồng ngực rắn chắcđangcòn ướt nước của người nào đó.

“Tôi cũngđãnghe danh tiếng củaanh, Giám đốc Tần.”

“Dạ, vâng, ngài cứ tự nhiên.”

“Ừ.”

“anhấy cũng đến đây?” Ngô Đồng nhíu mày.

Khi ba người đến khách sạn, Tần Hoàiđãđứng trước sảnh chuẩn bị đón khách, vậy là Tần Qua mang vợ và con trai đến thẳng phòng nghỉ để gặp ba mẹ.

Tần Qua:anhmuốn c·h·ế·t sao?

Nhưng mà khianhthựcsựthíchcô,anhlại rất mong muốn mình làmộtngười bình thường. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

đanggiúp vợ lấy đồ ăn, Tần Đại thiếu thấy điện thoại rung lênthìlấy ra định đưa cho vợ, thuận tiện ngó xemtrênmàn hình có gì.

Bạch Trường Kỳ và ba Tần cùng trao đổi ánh mắt, nhất trí để lại hai người trẻnóichuyện với nhau, còn mìnhđichỗ khác.

“anhđưa Phi Phiđitìm Tần Hoài.” Tần Đại thiếu trả lời

Người đàn ông nghe lời thảcôxuống giường, còn mình cũng đặt người lên phíatrên.

“Con chào ba mẹ.” Ngô Đồng chào ba mẹ Tần.

“Thẩm Tây Minh là ai vậy em?” Tần Đại thiếu đột nhiên hỏi.

“Vẫn là Phi Phi thông minh nhất, vậy là khi chúng tađiđến đâu, người khác trông thấy cũng đều biết chúng ta là ngườimộtnhà rồi.” Tần Đại thiếu đối với sáng kiến của Phi Phithìrất hài lòng.

Ngô Đồng giúp Phi Phi tắm rửa xong rồi thay quần áo ngủ. Phi Phi ngoan ngoãn theo mẹ vào phòng mình, tự bò lên giườngnhỏ, an tĩnh nhìn mẹ.

Tần Đại thiếu vùi đầu vào cổcô, giọngnóiấm ức “Bác sĩ Lýnóikhi tâm tìnhanhkhôngtốt hoặc khi muốn phát giậnthìhãy nghĩ đến những việc vui vẻ củaanhvà em, như vậy có thể giúpanhkhống chế được tính tình. Sau đó,anhliền nghĩ đến em cả ngày.”

“Chủ tịch Tần, chúc mừng ngài ‘phúc như Đông Hải, thọ tựa Nam Sơn’” Đây là lời chúc của chú Hai mang theo vợ và congáiđến.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 36