Ông Xã Phải Được Dỗ Dành
Bạo Táo Đích Bàng Giải
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 26
Ngô Đồng liên tục gật đầu.
Phi Phi ôm Ngô Đồng sợ hãi nhắm mắt mà Ngô Đồng dùngmộtcái hôn để trấn an chú c·h·ó sănđangcáu kỉnh.
“anhnóilớn tiếng như vậy làm sao em ngủ được.” Ngô Đồng tức giận.
“Tôikhôngbiết.” Tần Qua cũng hoang mang.
(Ngô Đồng kết hôn rồi)
Tần Qua nhận thấy thái độ cẩn thận của vợ mình, nụ cườitrênmặt cứng đờ, bình thườnganhrấtyêuthương Phi Phi vậy mà giờ lại làm con sợ hãi ôm chặt Ngô Đồng, lúc nàyanhmới ý thức được vừa rồi mình có gì đókhôngthích hợp.
“Tôi rất thíchcôấy?” Tần Qua hỏi “Như vậy có phải tôisẽkhônglàm tổn thươngcôấy?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thân thể Tần Qua cứng đờ, bàn tay định ôm Phi Phi chuyển hướng ôm lên eo Ngô Đồng, ánh mặt trời buổi sáng chiếu lên sân bao phủmộtnhà ba người.
(Hôm naykhôngphải ngày Cá tháng tư, mà chuyện này cũngkhôngbuồn cười chút nào)
Ngô Đồng nhìn người đàn ôngđangliều mạng hít đất, nhớ đến lời bác sĩ Lýnói, lòng đau nhói. Chân vẫnđangmang dép lê, Ngô Đồng chậm rãi bước đến bên cạnhanh, đặt mông ngồi xuống lưnganh. Cơ bắp Tần Qua run lên, ổn định thân hình, Tần Qua quay người nhìn vợđangngồitrênlưng mình, ánh mắt nghi hoặc.
“Nhưng vừa rồianhđâu có phát tiết nóng giận ra ngoài.” Ngô Đồngnói.
“Hôm qua còn cómộtđứa bé nữa.” Lý Mẫn nhớ lại.
“118 cái.” Ngô Đồng tuột xuống, vào nhà lấy nước và khăn lông cho Tần Qua, đến khicôquay ra, Tần Quađãngồi dậy.
“Ông chủ, có chuyện gìkhông?”
Tần Qua sức lực lớn như thế nào Ngô Đồng đềurõ, đếncôcũng cảm thấy đau chứ đừngnóilà đứanhỏ, nghĩ vậy Ngô Đồngnói“anhnhẹnhàngmộtchút,anhkhôngbiết sức tay củaanhrất mạnh hả.”
Đột nhiên cảm thấy để Tần Hoài chuẩn bị sẵn đơn thỏa thuận ly hôn là thừa thãi, làm sao đây? Được rồi, bây giờđilấy về.
Cuối cùng Ngô Đồngkhôngthể nhìn nổi,đira sân đập vào tay Tần Qua, giải cứu cho Phi Phi “Có chuyện gìanhnóichuyện từ từ với con, làm gì mà động tay động chân.”
“Cậu phải tin vào chính bản thân cậu, cậuđãcó chuyển biến tốt.”
Ngô Đồng khinh bỉ nhìnanh.
Ngô Đồng đỏ mặt, ôm Phi Phi lùi lại, cẩn thận quan sát mặt Tần Qua.
Ngô Đồng sững sờ,khôngnghĩanhlại chủ độngnóichuyện này.
“Đa số thời điểm bộc phát cảm xúc, Tần Quasẽthông qua vận động để phát tiết cảm xúc của mình, đến khi mệt bở hơi tai, tự nhiên các cảm xúc nóng giậnsẽtừ từ lui xuống …”
Lưu Viễn nhìn văn phòng của Ngô Đồng hỏinhỏ“Người hôm quathậtsựlà chồng Ngô Đồng?côấy kết hôn khi nào?”
“Lần sauanhcòn như vậy, em bế Phi Phiđira ngoài, khoảng nửa ngày làanhcó thể …”
Phi Phi sợ hãi lại ôm sát cổ Ngô Đồng, nhắm mắt giấu đầu vào ngựccô.
….
“…”khôngthèm gọi là đànanhnữa? Lưu Viễn cảm thấythậtxa lạ “anhmuốn hỏi em chút chuyện.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Giọngnóichỉ lớn hơnmộtchút?” Tần Qua lắc đầu “Cứmộtkhoảng thời giananhsẽlại như vậy, lúc đầu là hơi bực bội trong người, rồi nhìn cái gì cũngkhôngvừa mắt, sau đó nóng giận phát tiết ra ngoài, trước kia khi ở Hoàn Sơn Phỉ Thúyđãdọa sợ mẹ.”
Lúc này Ngô Đồng mới nhận ra cảm xúc của Tần Qua rấtkhôngbình thường, bình thườnganhđều xem Phi Phi như bảo bối, mà hôm naythậthung dữ, ngang bướng, còn so đo từng chút với trẻ con. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“khôngnóilời nào coi như là đồng ý nha.” Tần Qua cởi áo, lộ ra thân hình cường tráng, tùy tiện vất áo lên ghế, đưa tay ra định lấy cục rubictrêntay Phi Phi “Con để rubic xuống, chạy bộ về xong lại chơi.”
“…” Ánh mắt Lý Mẫn nhìn chằm chằm Lưu Viễn.
“Suýt nữa?” Bác sĩ Lý nắm từ trọng điểm.
Ngô Đồng nhìn Lý Mẫn vẫn tươi rói, xinh đẹp b*n r* bốn phía kinh ngạc “Bộ dạng của cậu đâu giống thất tình.”
“….” Lưu Viễn lúng túng nhìn Lý Mẫnđixa, lấy điện thoại di động phát Wechat
“Em thả Phi Phi xuốngđi, hôm naykhôngchạy bộ nữa.” Tần Qua buồn buồnnói.
“Từ những biểuhiệncủa cậu tôi thấy cậu rất thích vợ mình.” Bác sĩ Lý chân thànhnói“Nhìn cậu ngàymộttốt hơn, tôi cũng rất vui vẻ.”
(Cuối tuần tớ về)
khônggiống ngày thường tiến lên tươi cười chào hỏi,côchỉ khẽ gật đầu rồi quay ngườiđiluôn.
Ngô Đồng phải liên tục cam đoan, Lý Mẫn mới tạm thời buông thađivề. Nhưng xui xẻo là, mớiđiđược ba bướcđãgặp Lưu Viễnđanglấp ló ngoài cửa.
“Đưa Phi Phi choanh.” Tần Qua híp mắt.
“Chuyện này đâu thể bắt buộc con được.” Ngô Đồng khuyên.
Ngô Đồng: Phi Phikhôngnóilời nàothìlàm sao màanhthương lượng được với con. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tác giả có lời muốnnói:
“Cho nên … cậu nhớ đến bố của bé, đồng đội của cậu …” Bác sĩ Lýđãxác định nguyên nhân phát bệnh “Như vậy, vấn đề kế tiếp, vì sao vợ cậu hôn cậumộtcái, cậu lại tỉnh táo ngay?”
Tần Qua suy nghĩ, sau đó cười ngượng ngùng.
Ngô Đồng thànhthậtđếm từng cái từng cáimột, dường như người đàn ôngkhôngbiết mệt mỏi hít từng cái rồi từng cái, cho đến lúckhôngcòn sức lực, cả người ướt đẫm mồ hôi quỳ rạp dưới đất, vậy mà vẫn còn nhớ hỏi Ngô Đồng “Được mấy cái?”
Tần Qua:khôngnóinghĩa là đồng ý.
“Hôm qua, Ngô Đồngđãgiới thiệu trước mặt mọi người rồi mà.”
“Hôm naykhôngđược chơi rubic nữa, con theo bađichạy bộ.” Tần Qua lớn tiếngnói.
“Lúc đó cậu nghĩ gì?”
Ngô Đồng nhìn đồng hồ thấy trời vẫn còn sớm, ôm Phi Phi về phòng dỗ cậu nhóc ngủ tiếp. Sau khi Phi Phi ngủ,côquay ra sân pháthiệnngười đàn ôngđangdốc sức tập hít đất, nhưng nhìn cường độ nàykhônggiống như luyện tập mà làanhđangphát tiếtmộtcái gì đó.
Tần Qua: Giờanhchỉ cho em thấy nha.
“Tránh cái gì mà tránh.” Tần Qua thấy Phi Phi né tránh,khôngvui,mộttay cầm áo ngủ xách c* cậu lên. Phi Phikhônggiống đứanhỏkhác hoặc làđãbị Tần Qua xách quen rồi, cũngkhôngkhóc,khônggiãy dụa, tiếp tục bảo vệ cục rubic của mình. Dù sao con cũngkhôngchạy bộ đâu, xem ba làm gì được con.
Phi Phi cảnh giác ôm cục rubic, lùi về saumộtbước.
“Sau nàyanhlại như vậythìemsẽhônanh.” Ngô Đồngnhẹnhàngnói.
“Vì sao cậu muốn dẫn Phi Phiđichạy bộ?”
“thậthả?”
Phi Phi mặc áo ngủ có in hình gấu baloo, tóctrênđầu còn xù ngốc lên, xem ra là bị Tần Qua ôm từ giường dậy.
“Chuyện gì vậy?”
“Cậuthìbiết cái gì, càng lúc nàythìphải càng xinh đẹp.” Lý Mẫn nhìn Ngô Đồng rồi đề cập đến chuyện chính “Đừngnóichuyện của tớ, hôm qua vị Tần Đại thiếu so với miêu tả của cậukhônggiống nhau lắm.”
“Tôi muốn nó khỏe mạnh giống như bố nó.”
“Cậu còn nhớ nguyên nhân gì khiến cậu bị k*ch th*chkhông?” Bác sĩ Lý hỏi.
“Cái thằng nhóc Phi Phi này …” Tần Qua cả giận “rõràng tối hôm quađãthống nhất vớianhtừ hôm naysẽtheoanhluyện tập, vậy mà sáng ra lại đổi ý.”
Ngô Đồng lắc đầu, trong ánh mắt ngạc nhiên của Tần Quanói“Giọng củaanhchỉ hơi lớn thôi, gì mà phát bệnh chứ.”
“Tôi muốn dẫn Phi Phi chạy bộ nhưng thằng nhóckhôngđồng ý …” Tần Qua nhíu mày dường như cũngkhônghiểu tại sao mình lại phát bệnh.
“Chị Hai,hiệngiờ em cònmộtđống việc phải giải quyết nữa nè, để lúc ăn cơm trưa em kểrõcho chị nghe.” Công phu tám chuyện của Lý Mẫn, Ngô Đồngrõràng. Nếukhôngnóirõchocôấy làkhôngxong,khôngkịp giải quyết việc mà về trễ, Tần Qua lại cáu kỉnh.
Tần Qua gục đầu xuống rồi cười “Vậy em đếmđi.”
Mà lúc này Tần Qua mang Phi Phi đến phòng tâm lý trị liệu Hải Lam,anhđể Phi Phi chơi trong khu trông giữ trẻ em, còn mìnhđigặp bác sĩ tâm lý.
“Cơm trưa?”
“Lý Mẫn.” Lưu Viễn bỗng nhiên gọi.
Ngô Đồng cúi đầu nhìn Phi Phi, Phi Phi dường như cũng biết Ngô Đồng là cứu tinh duy nhất của mình,khôngchờcômở miệng hỏiđãlắc đầu quầy quậy.
Động tác nhóc conthậtdễ thương làm Ngô Đồngkhôngkìm được nụ cười.
“Tối quakhôngphải chúng tađãthống nhất rồi, từ hôm nay con phải theo bađirèn luyện. Bắt đầu là chạy bộ, sau này khá hơn basẽdạy con võ Quân đội và quyềnanhtự do.” Tần Qua lại thuyết phục Phi Phi.
Lưu Viễn nhún vai, cất điện thoại di động, tự nhủ “Bây giờ còn về làm cái rắm gì, người tađãcó nơi chốn rồi,đãnóicậu ta đừng quá tự tin.”
Ngô Đồng: Khi em hônanh,anhcó cảm tưởng gì.
Chương 26
“Bữa trước em thấyanhtập hít đất còn cho Phi Phi ngồitrênlưng, hôm nay đến lượt em xemanhtập được bao nhiêu cái.” Ngô Đồng cườinói.
“Phi Phi.” Tần Qua thấy Phi Phi lắc đầu, nhướng mày, đưa tay định xách nhóc con từ trong người Ngô Đồng ra. Phi Phi vội vàng ôm cổ Ngô Đồng, nhưng lực tay của Tần Qua rất mạnh thế là kéo cả hai mẹ con vào ngựcanh.
“Bộ dạng hung dữ củaanhta ngày hôm qua cậukhôngthấy hả?”
“Buổi sáng hôm nay tôi suýt nữa lại phát bệnh.”
“Em nhất định bao che cho nó hả?”
“côấy kết hôn do xem mặtkhôngđược hả?” Lý Mẫn trừng mắt với Lưu Viễn “Hôm qua tôi mới bịanhtừ chối, mặc dù tôiđãnóichúng ta vẫn là đồng nghiệp, nhưng trong thời gian nàyanhđừng cố ý tìm gặp tôi, tôi cũng biết mắc cỡ mà.”
“anh..anhlàm sao vậy?” Ngô Đồngnhỏgiọng hỏi.
“Ngô Đồng hôn tôi.” Tần Qua nhớ lại nụ hôntrênmặt khi đó, môi vô thức nở nụ cười “Sau đó tôi lập tức liền tỉnh táo lại.”
(Biến, tớđãgặp chồngcôấy,trêntay cũng có nhẫn cưới)
“Được rồi, từ nét mặt của cậu tôiđãnhìn ra.” Bác sĩ Lý cười cười,nói“Di chuyển lực chú ý làmộtphương pháp tốt, khi cậuđangnhớ đến những hình ảnh đau đớnthìnhững điều tốt đẹp đến với cậu có thể làm nỗi đau đớn của cậu từ từ phai nhạt.”
“Vì em … hônanh.”
Trấn an đượcmộtlớnmộtnhỏ, Ngô Đồng dướisựbám dính của người đàn ông nào đó phải hứasẽvề nhà trước 8 giời tối, mới rời nhàđilàm. Nhưng mà vừa đến văn phòng được nửa giờđãbị bạn thân tìm đến cửa.
“không… Saocôấy đột nhiên lại kết hôn? Trước đó có nghenóigì đâu.”
Ngô Đồngđangngủthìbịâmthanhnóichuyện đánh thức,cômơ mơ màng màng rời giường, kéo màn cửa sổ rathìthấy hai người đàn ôngđangở trong sân đối mặt nhau.
Ngô Đồng vặn chai nước suối đưa cho Tần Qua,anhngửa cổmộthơi uống hết nửa bình, cầm lấy khăn Ngô Đồng đưa lau qua loatrênngười rồi mớinói“Vừa nãy có phảianh… lại phát bệnh.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngô Đồng lúng túng, thái độ của người đàn ông rất ngang bướng màcôlại đau lòng vì Phi Phi sợ hãi. Lúc Tần Qua tiến lại gần định bế Phi Phiđi, Ngô Đồng nhón chân hôn lên mặtanh.
Tác giả:sẽbị khóa đó (bòđi).
“anhkhôngthích Ngô Đồng đâu,anhchỉ tò mò thôi.” Lưu Viễn thấy ánh mắt khác lạ của Lý Mẫn, vội vàng giải thích.
Tần Qua suy tư.
“Chắc là dọa em và Phi Phi rồi?” Tần Qua cười khổ.
Tần Qua vì lờinóicủa Ngô Đồng tưởng tượng ra cảnh tượng tốt đẹp nào đó, khóe miệng nâng lên, ánh mắt nhìn Ngô Đồng cũng phát sáng.
Tay Phi Phi vẫn ôm cục rubic, trừng mắt nhìn Tần Qua phản đối,trênmặt rút cục cũng có chút biểu cảm.
“Emkhôngbiết là đàn ông vào buổi sáng rất dễ xúc động sao?” Tần Qua buông Ngô Đồng ra, cười ái muội.
“Vậy em thả nó ra, hôm nayanhnhất định phải mang thằng nhóc nàyđichạy bộ.” Trong ấn tượng của Ngô Đồng, Tần Qua luôn luônnhẹnhàng với Phi Phi,khôngbao giờ nóng giận với cậu nhóc. Nhưng hôm nay thái độ củaanhrất nghiêm túc.
“À, làanhấy hiểu lầm,anhấy tưởng đànanhlà tên háo sắcđangquấy rầy tớ, cho nên mới như thế.” Ngô Đồng giải thích “Sau khi cậunóilà bạngáicủa đànanh,khôngphải Tần Qua lập tức buông ra sao.”
“khônggiống chỗ nào?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.