Ông Xã Phải Được Dỗ Dành
Bạo Táo Đích Bàng Giải
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 15
“Nhìnanh.” Giọngnóikhàn khàn của Tần Qua truyền đến.
“Đây làmộtđảo rất đẹp, các cặp đôi thíchđidu lịch ở đây.”
“Vậy tốt rồi. Dù sao đây cũng xem như là phòng tân hôn của chúng ta.” Tần Qua vừanóivừa thổinhẹvào taicô. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“anhđiđi, emkhôngbiết bơi.” Ngô Đồng lắc đầu.
“Nếu em thích, đến tối có thể sờ thỏa thích.” Tần Qua cườinhẹ, trêu chọcnói.
Vậy cũng tính là khen sao,yêucầu củaanhquá thấp rồi đó.
“Rèm cửa … rèm cửa …” Nhìn cánh cửa lớn sát đất bên cạnh, Ngô Đồng luôn có cảm giácsẽbị người khác nhìn lén.
Khi Ngô Đồng cònđangtrợn tròn hai mắt, Tần Qua nhất quyết vọt vào, Ngô Đồng đau đớn kêu lênmộttiếng, toàn thân run rẩy.
Ngô Đồng tắm xong, duỗi tay mở cửa phòng tắm, tay run run tố cáo tâm trạng căng thẳng củacô.đãquyết định rồi,khôngđược lùi bước, Ngô Đồng hít sâumộthơi, dứt khoát mở cửa. Nghe tiếng động, Tần Qua quay đầu lại, hơi ngạc nhiên “anhcho rằng em còn ở trong nhà tắmmộtgiờ nữa.”
Tần Qua nhướng mày, nhìn dụng cụ lướt sóngtrênbờ cát,anhcởi áo thun ra, rồi khoác lên đầu Ngô Đồng. Ngô Đồng cuống quít lấy áo xuống, ngẩng đầu liền thấy cơ ngực rám nắng của người đàn ông,mộtdáng người hoàn mỹ như tượng điêu khắc cứ thế xông vào tầm mắt làmcôkhôngphòng bị. Những vết sẹo loang lổtrênngườianhnhư minh chứngnóingười đàn ông nàyđãtrải qua những mưa gió của cuộc đời.
“Nhưng tôi lại càng thích người đàn ông trong tranh này hơn.” Người đẹp ngoại quốc dùng ngón tay chỉ vào người đàn ông trong tranh. “Tôiđangtính khianhấy lên bờsẽquyến rũanhấy.”
Giống nhưmộtcon thú hoang được cởi bỏ xiềng xích, Tần Quakhôngngừng nghỉ đòi lấy. Ngô Đồng cắn chặt môikhôngđể cho mình phát raâmthanh, cũng vì thế động tác của Tần Qua càng thêm mãnh liệt, giống như phải nghe đượcâmthanh củacômới thỏa mãn. Ngô Đồngkhôngcòn sức lựcđãsớm mê man, trước khi ngấtđi, ý thức sau cùng củacôlà người đàn ông đỏ ửng cả hai mắt, và vòng tay mạnh mẽ củaanh.
“Em … Em biết rồi.” Ngô Đồng cắn răng,âmthanh phát ranhỏnhư tiếng muỗi kêu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tuy trong lòng thắc mắc nhưngđãgiao cho Tần Qua sắp xếp nên Ngô Đồngkhônghỏi thêm,đidu lịchkhôngchuẩn bị lịch trình cũng làmộtloại trải nghiệm thú vị.
Ngô Đồng cảm giác trái tim của mình sắp vọt ra khỏi cổ họng, thấy Tần Qua ngồi ở quầy bar uống rượu,côbước nhanh đến đoạt lấy ly rượu trong tayanhuống cạn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vì hành trình lần này là domộtmình Tần Qua sắp xếp, hộ chiếu củacôcũng doanhlàm, nên ngoại trừ tối qua, Tần Quanóivớicôsáng nay mười giờsẽbay, Ngô Đồng hoàn toànkhôngbiếtsẽđitrăng mật ở đâu.
Ăn cơm chiều xong, hai người chậm rãi bướctrênbờ biển, tay Ngô Đồng cầm dép,đichân trầntrênbờ cát, thỉnh thoảng sóng biển tràn qua chân. Có những lúc sóng biển vỗ mạnh làm Ngô Đồng chao đảothìTần Quasẽlập tức đỡcô, Ngô Đồng nhìnanhcười thẹn thùng.
“Sao chị biết?” Người đẹp ngoại quốc nghi ngờ.
“Nhưnganhtađãkết hôn rồi.”
“anh…” Ngô Đồng cảm thấy mình nhưmộtchú chuộtđangbị con mèo đùa giỡn,đãbiết ngày giao hẹn giữacôvàanhđãđến nhưng con mèo hung ác này cứ luôn lấy ra nhắc nhởcô.
“Tôi có thể nghe thấy hơi thở hormone phái nam củaanhấy.” Bên tai là tiếng tán thưởngkhôngchút che giấu của người đẹp ngoại quốc.
“anhcứđiđi, em cầm quần áo giúpanh.”côkhôngđiđược nhưngcômuốn Tần Qua được chơi vui vẻ.
Ngô Đồng chậm rãi mở mắt, đập vào mắtcôlà đôi mắt vằn những sợi tơ máu củaanh, Ngô Đồng chợt nhớ lời bác sĩ Lýđãnói“Tần Qua còn có di chứng là d*c v*ng khống chế rất mạnh, chủ yếu biểuhiệnở h*m m**n t*nh d*c, đôi khikhôngthể khống chế chính mình.”
trêngiường, những cánh hoa hồng đỏ thẫm được xếp thành hình trái tim, bay lả tả khi Ngô Đồng được đặt xuống. Dưới ánh trăng bàng bạc, th*n th* tr*ng n*n như ngọc của vợ mình nằmtrêngiường lớn màu trắng xen kẽ những cánh hoa hồng đỏ như nhung, Tần Quakhônggiữ được bình tĩnh, vội vã cởi áo choàng tắm của mình rồi nhào tới.
Chương 15
Ngô Đồng vẫn cònkhôngvui, mặt lạnh ngồi lên xe. Tần Qua cũngkhôngđể ý, nhún vai rồi leo lên xe lái đến sân bay.trênđườngđianhđưa chocôhộ chiếu và vé máy bay.
Người đẹp ngoại quốc kinh ngạc chớp chớp mắt, cho rằng Ngô Đồng cũng muốn tán tỉnh người đàn ông này, suy nghĩmộtchút rồinói“thậtra chúng ta có thể cạnh tranh công bằng.”
“Vì tôi chính là vợ củaanhta.”
Ngô Đồng là tuýp người phụ nữ Trung Quốc điển hình, dễ thẹn thùng lại hướng nội,rõràng trong lòngđãxác định rồi nhưng vẫn giận dỗi khi bị người ta trêu chọc. Tần Qua nhếch nhếch khóe miệng, ngồi yên lặng nhìn bầu trời xanh thẳm qua ô cửa kính, những ký ứcđãvùi lấp từ lâu bắt đầu xuấthiện. Ngày đó bầu trời cũng quang đãng như bây giờ, giờ nghỉ trưa sau buổi huấn luyện như thường lệ, chúng tađãtrò chuyệnthậtvui vẻ về tương lai của chúng ta, gia đình của chúng ta. Những ngườianhem của tôi, còn nhớrõchúng tađãlên kế hoạch cùngđidu lịch trăng mật như thế nàokhông? Nhưng mà các cậuđãkhôngcòn thựchiệnkế hoạch đó được nữa…
Tần Qua dừng xe trước mặt Ngô Đồng, ngồi trong xe Jeep ngắm nhìncômộtlát rồi mới tháo kính râm xuống, cười ngả ngớn “anhcảm thấy đeo kính đen rất soái nhưng mà lại ảnh hưởng đến việcanhngắm bà xã rồi.”
“Đây là tầng cao nhất rồi,khôngcó người nhìn thấy đâu.” Tần Qua từ xương quai xanh mảnh mai của Ngô Đồng g*m c*n xuống đến ngực, mỗimộttấc da thịt củacôanhđềukhôngmuốn bỏ qua. Ngô Đồng vừa lo lắng vừa căng thẳng, thân mình cứng đờkhôngdám cử động, chỉ có thể nhắm chặt hai mắt. Bàn tay Tần Qua v**t v* mang theo vết chai chà xát lên cơ thểcôlàmcôhơi đau, những nơianhđiqua đều ửng hồng. Bày tay đó theo đường cong cơ thể, ngừng ở hai bên đùi trắng nõn củacô, rồi đột nhiên dùng sức tách ra. Hai tay Ngô Đồng túm chặt lấy ga trải giường.
Ngô Đồng vẫn nhắm chặt hai mắt, kiên quyếtkhôngmở ra.
Ngô Đồng lúc này mới pháthiện, mìnhđãđưa tay sờ lên vết sẹotrênngực người đàn ông từ lúc nào. Bịanhnhắc nhở, Ngô Đồng giật tay về trong nháy mắt như là bị bỏng. Tần Qua vẻ mặt ghét bỏ vì Ngô Đồng dám làmkhôngdám nhận, lắc đầu rồiđithuêmộtván lướt sóng,mộttay giữtrênvai, tự nhiên phóng khoángđixuống biển trong tiếng trầm trồ củamộtnhóm thiếu nữđangphơi nắng.
Năm tiếng sau…
“Em thấyanhhôm nay thế nào?” Tần Quakhôngđể ý hỏi.
“Hônmộtcái trướcđã.” Tần Qua cười ha ha, bưng lấy mặt Ngô Đồng hôn xuống. Nụ hôn này kéo dàikhônglâu, chỉ chốc lát làanhbuôngcôra.anhnhư pháthiệnđiều gì đó mới lạ, kinh ngạc kêu lên “Bà xã, em ngày càng tự nhiên rồi,khôngcòn căng thẳng nữa nha.”
Cách năm mươi mét màcôta có thể nghe thấy được,côta cho rằngcôta là c·h·ó sao! Ngô Đồng đứng dậy chạy về hướng của Tần Qua, trong ánh mắt kinh ngạc của đối phương, đưa quần áo choanhyêucầuanhmặc ngay vào.
Ngô Đồng nhìn vé máy bay, đảo Tinhkhôngnước T, Ngô Đồng hơi ngạc nhiên “thậtkhôngnghĩ làanhsẽchọn nơi này.”
Tần Quakhônghiểu lý do những vẫn ngoan ngoãn mặc quần áo vào. Ngô Đồng cố ý quay đầu liếc nhìn người đẹp ngoại quốc, thấycôta tiếc nuối buông tay mới vừa lòng quay đầu lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngô Đồngkhôngmuốn mình là con chuột để con mèo xấu xa kia trêu đùa. Ngô Đồng từ từ ngẩng đầu, bướcmộtbước về phía Tần Qua, dưới ánh mắt kinh ngạc củaanhhôn lên môi Tần Qua. Nụ hôn tràn ngập hương vị cồn đánh thức d*c v*ng của cả hai. Tần Qua kéo giãn khoảng cách nhìn sâu vào mắt Ngô Đồng, đôi mắt đẹp củacôcó chút lo lắng nhưngkhôngcó miễn cưỡng. Ngô Đồng thấy Tần Qua nhìn mìnhthậtlâu màkhônglàm gì, chút dũng khí chủ động vừa dâng lên từ từ tan biến, khicôđangmuốn lùi lạithìTần Qua bỗng nhiên siết chặt tay,mộttay cởi áo choàng tắm của Ngô Đồng xuống. Ngô Đồng giật mình, phản xạ có điều kiện hai tay ôm ngực. Tần Qua bật cười “Em giấu làm gì, dù sao chúng nó đều là củaanh.”
“Vâng, rất thích.” Ngô Đồng cũng trả lời bằng tiếnganh.
“Quyến rũ?” Ngô Đồng sửng sốt.
Máy bay đúng hai giờ chiều đáp cánh xuống sân bay của đảo Tinhkhông, sau khi lấy hành lý, hai người bắt taxi đến khách sạn, Và ba mươi phút sau Ngô Đồngđãcó mặt trong phòng tổng thốngtrêntầng cao nhất của khách sạn, có view nhìn ra biển. Phòng tổng thống rộng hơnmộttrăm mét vuông, chỉ cómộtphòng ngủ vàmộtphòng khách. Trong phòng ngủ,trênchiếc giường King Sizeđãphủ kín hoa hồng,mộtcửa sổ sát đất to choáng hếtmộtbức tường nhìn ra biển.
Ban đêm
“Emđingủ đây.” Ngô Đồng cam chịu đeo bịt mắt lên,khôngcó ý định để ý đến người nào đó.
“…” Vừa nãycôcảm thấyanhta rất đẹp trai, nhất định là docôhoa mắt.
“Emđãđến đó rồi hả?” Tần Qua nóng lòng hỏi.
“Em sợ?” Tần Qua thấy thân hình vợ mình trong nháy mắt cứng đờ,khôngnhịn được trêu chọc.
Ngô Đồng tức giận, ôm chăn quay lưng lại vớianh,côquyết định từ giờ cho đến khi máy bay hạ cánhsẽkhôngnóithêm câu nào với tên lưu manh này nữa, nhưng nhịp tim mãnh liệt này sao nãy giờ vẫn chưa bình thường lại được đây.
Lúc này Tần Qua lại bất ngờ, sở dĩ thỉnh thoảnganhtrêu chọc Ngô Đồng vì biết tính cáchcôthẹn thùng, xấu hổ, nhưng hôm naycôlại thẳng thắn thừa nhận, có phải làđãđồng ý … Cũng còn nửa ngày nữa,khôngvội.
“Vậythìthôi.” Mặc dù Tần Qua cũng muốn chơi nhưngkhôngcó ý định bỏ lại Ngô Đồngmộtmình.
Đây là lần đầu tiêncôhiểurõ, người chồng của mình là người đàn ôngđãdùng tính mạng của mình để bảo vệ cho nhân dân, cho đất nước.
“Vợyêu,anhthích nghe tiếng kêu của em.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tần Qua thấy dáng vẻ Ngô Đồng bịt tai trộm chuôngthậtđángyêu, cười ha ha, sau đó tìm tiếp viên mượnmộtcái chăn lông,anhđiều chỉnh ghế ngồi củacôthấp xuống đểcônằm thoải mái hơn. Khi tiếp viên đưa chăn lông đến,anhnhẹnhàng đắp lên ngườicô. Ngô Đồng nằm yên cảm giác được hành động củaanh, trong lòng chợt thấy ấm áp làmcôkhôngthểkhôngnóinhỏmộtcâu cám ơn vớianh.
Tay cầm tạp chí của Ngô Đồng cứng lại,đãchuẩn bị tâm lýmộttháng rồi, cuối cùng cũng đến ngày đó.
Từ Đế Đo bay đến nước T mất khoảng năm tiếng đồng hồ, trong khoan hạng nhất,khônggian rộng rãi, thoải mái dễ chịu. Tần Qua lấymộtlon bia rồi nghiêng đầu hỏi Ngô Đồng “Em có muốn ngủmộtchútkhông.”
“Đừng cám ơn suông.” Tần Quanóinhỏvào taicô“Đêm nay em nhiệt tình hơn là được.”
“Em thích lắm.” Trong mắt Ngô Đồng ánh lên niềm vui thích.
“Nhìnanh.” Giọng Tần Qua trầm xuống hơn, trong giọngnóibiểu lộ ýkhôngcho cự tuyệt.
“Dĩ nhiên, nếu như thuận lợi, đêm nay nhất địnhsẽlàmộtđêm nóng bỏng đầy đam mê.” Người đẹp cười, mơ mộng.
Đơn giản đây chính là máy phát điệnđanghoạt động.
“Em thích nơi này sao?”
“Em thíchkhông?” Tần Qua thấy Ngô Đồng đứng trước cửa sổ ngẩn ngơ,anhđến vòng tay ômcôtừ phía sau,nhẹnhàng hỏi.
“Cũngkhôngtệ.” Ngô Đồng nhìnanhđánh giámộthồi, choanhba chữ.
Ngô Đồng thở phì phì ngồi lại xuống ghế, nửa giờ sau, Ngô Đồng nghe tiếng chắt lưỡi cảm thán kinh ngạc của người đẹp ngoại quốc,côquay đầuthìthấy Tần Quađãkhiêng ván lướt sóng từ phía biểnđilên,trêncơ thể màu đồng là những giọt nước biển được ánh sáng mặt trời chiếu lên sáng lấp lánh.
Ánh mắt của Ngô Đồng rất nhanhkhôngnhìn thấy Tần Qua đâu nữa vìanhđãmất hút giữa những cơn sóng biển. Tuy nhiên, hình ảnh những vết sẹotrênlồng ngựcanhthìcôkhônggiũ ra được. Dù chỉ mới liếc qua nhưngcôcũng đếm được có đến bốn, năm vết sẹo do s·ú·n·g đ·ạ·n.
“Có muốn chơi các trò chơitrênbiểnkhông?” Tần Qua nhìn cách đókhôngxa có dịch vụ chơi trò chơitrênbiển, hỏi.
Tần Qua tùy tiện gài kính đen vào cổ áo,điđến trước mặt Ngô Đồng, khẽ vuốt vuốt mấy sợi tóc mái rũtrêntráncô, cười mờ ám “Bà xã, đây là lần đầu tiên em khenanhđó.”
“anh…anhtắt đèn trướcđiđã.” Ngô Đồng lúng túng đáp, người này sao lại c** q**n áo của mình ngay chỗ này.
“Em chưa đến nhưng em có xem qua hình ảnh, thựcsựrất đẹp đó.” Ngô Đồng cũng từng muốn đến đó nhưngcôchưa tìm được người cùngđimà thôi.
“anhsợ đến tối emkhôngcó thời gian ngủ đâu.” Tần Qua uốngmộtngụm bia, tùy ýnói.
“anhrất vui vì cả hai chúng ta đều thích nơi đó, mặc dù … lý do chúng ta thích chắc làkhônggiống nhau.” Tần Quanói,khôngtự chủ mà tăng tốc xe, hận nhưkhôngthể lập tức có mặt tại đảo Tinhkhông.
“Em muốn mượn rượu để lấy thêm can đảm hả?” Tần Qua cười “Muốnmộtly nữakhông?”
Quán cà phê ven biển rất đông người, kế bên bàn của Ngô Đồng là bàn củamộtcôgáixinh đẹp tóc vàng mắt xanh, mặcmộtbộ bikini,đangvẽ tranh. Ngô Đồng tò mò nhìn sang,trêntờ giấy vẽ trắng tinh là hình ảnh người đàn ông vóc dáng cường tráng, tay ôm ván lướt sóngđivề phía biển. Kỹ thuật vẽ của người đẹp ngoại quốc rất tuyệt vời, đượccôgáigửi gắm tình cảm mãnh liệt, tr*n tr**, nóng bỏng.
“Nhìnthậtkỹanhlàm … em như thế nào.”
Người đàn ông cười lớn, xách vali Ngô Đồng lên xe.
Ánh nắng cuối chiều gay gắt, Ngô Đồng đứngmộtlúcthìhơi choáng váng,cônhìn xung quanh, pháthiệncómộtquán cà phê gần đó nên cầm quần áo của Tần Quađiđến.
Ngô Đồngđangxem tạp chí, ngẩng đầunói“Emkhôngsao, emkhôngbuồn ngủ.”
“Chúng tađiănmộtchút, sau đóđidạo biển.” Tần Quanói“Ngày mai chúng ta có lịch trìnhđichơi cái khác đó.” Đảo Tinhkhôngngoại trừ cảnh biển còn có những địa điểm khác đặc biệt hơn sao.
“Chúng ta …đithôi,khônglại trễ máy bay.”anhđứng quá gần khiến Ngô Đồngkhôngđược tự nhiên mà đỏ mặt.
Buổi đêm nóng bỏng, đam mê của người đẹp ngoại quốc đương nhiên làkhôngcó mà buổi đêm của Tần Qua và Ngô Đồng mới chỉ vừa bắt đầu.
“Chị thích bức tranh này sao?” Người đẹp pháthiệncó ngườiđangthưởng thức tác phẩm của mình, dùng tiếnganhhỏi.
“Lên xeđiem.” Tần Qua mở cửa ghế phụ chocô.
mộtvali đơn giản, mặcmộtcái váy trắng quen thuộc và cột tóc kiểu đuôi ngựa, Ngô Đồng đứng dưới ánh nắng ấm áp chờ chiếc xe Jeep lại gần, tâm trạngcôhơi kích động lại có chút mong chờ.
“Buông em ra.” Ngô Đồng giận dỗi đẩyanh.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.