Ông Xã Phải Được Dỗ Dành
Bạo Táo Đích Bàng Giải
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 13
“khôngphảicô.” Dưới ánh mắt nghi ngờ của Ngô Đồng, Tần Qua sửa lại “Là mẹ.”
“Phi Phi thích ăn gì nào?” Ngô Đồng hỏi Phi Phiđangngồi cùng Tần Qua ở đối diện, đương nhiên làkhôngnhận được đáp án như cũ. Mà Tần Qua lại là bộ dáng ‘khôngliên quan đếnanh’, Ngô Đồng do dựmộtchút rồinói“Vậy cho chị cả hai món, thêmmộtphần bánh ngọt nữa.”
“Dạ,anhchị còn gọi món gì nữakhông.”
“khôngphải tôi đâu, của con trai tôi đó.”
“Khiđidu lịch là kỳ hạn cuốianhcho em, nếu emkhôngthể chuẩn bị kỹ càng,anhcó thể giúp em.” Tần Quanóikhẽ.
“Ngày đó vì saoanhlại đổi đối tượng liên hôn là tôi?” Ngô Đồng hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“…” Tần Qua nhớ lạimộtlúc, rồinói“Bởi vì …”
Sau khi ăn tối xong, Tần Qua lái xe đưa Ngô Đồng về nhà. Ngô Đồng ngồi chung với Phi Phitrênbăng ghế sau.trênxe yên tĩnh, Tần Quakhôngnóitiếng nào để trêu chọc Ngô Đồng, Phi Phi yên lặng ngồi chơi ghép hình còn Ngô Đồng cầm bản vẽ hí hoáykhôngbiếtđangvẽ gì.
Nhân viên thu ngân nhìn cậu nhócđangngồi trong xe chở hàng, kinh ngạc. Tần Qua thanh toán tiền, đẩy xe chở hàng ra bãi đỗ xe,nóivới Phi Phi “Sao mấy ngày nay mẹ conkhôngtìm ba? Ba đưa cho mẹ thẻ tín dụng,côấy cũngkhôngdùng, chẳng lẽcôấykhôngcó mua sắm gì sao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngô Đồng biết biểu cảmhiệngiờ của mình hẳn là rất kinh ngạc, vìcôcảm giác được mìnhđangtrợn tròn mắt.cônhìnanhthậtlâu như xác nhận có phải làanhđangnóiđùakhông. Mà Tần Qua cũngđangđợi Ngô Đồng trả lời. Ngô Đồng lấy lại tinh thần, cầm tay bên kia của Phi Phi, cười dịu dàng “Sau nàycôsẽlà mẹ của con, hi vọng là con thích mẹ.”
“Giườngđãlắp đặt xong rồi.” Tần Qua bỗng nhiênnói.
“Ừ..” Ngô Đồng lên tiếng tỏ vẻđãbiết.
Lúc này nhân viên phục vụ mang cơm lên, ba người bắt đầu ăn cơm. Phi Phi ăn súp trứng gà rất ngon miệng, Tần Quathìkhôngngừng ăn vịt quay và thịt kho tàu,mộtchút rau đềukhôngăn. Ngô Đồng ăn ít, chỉmộtlát là thấy no, ngẩng đầu thấy Phi Phi ăn miệng phồng cả lên,côrútmộtcái khăn giấy lau miệng cho Phi Phi.
Quyết định xong chỗ ăn, Ngô Đồng thu dọn bản vẽ, xoay người liền thấy hai cha conđangchăm chú nhìn mình, Ngô Đồng hơi sững lại rồi ma xui quỷ khiến đến nắm tay trái của Phi Phi. Ba ngườiđisong song với nhau, Tần Qua nhìntrênmặt đất bóng của ba người cao thấpkhôngđều nhưng cực kỳ hài hòa, đôi mắt ánh lên tia ấm áp.
Trong cửa hàng tổng hợp nào đó ở Đế Đô, Tần Qua dẫn Phi Phiđichọn bộ ghép hình mới, Tần Qua vừa nhìn di động vừa giúp Phi Phi chọn mấy bộ ghép hình.đidạomộtvòng, hai cha conđitính tiền, nhân viên thu ngân nhìn trong xe chở hàng có ba bộ ghép hình phức tạp cỡ lớn, thán phụcnói“Ồ,anhđúng là người đam mêthậtsựđó.”
Ba người ngồi xuốngmộtlúcthìnhân viên đưa menu đến, Ngô Đồng chưa lật ra ngay mà hỏi “Ở đây có món gì thích hợp cho trẻnhỏ?”
Phi Phi vẫn lẳng lặng nhìn Ngô Đồng,khôngnóimộtlời nào. Cuối cùng Ngô Đồng cũng nhận ra điều gì đókhôngbình thường,côhỏi “Phi Phi như thế …” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Hay là chúng tađitìm mẹ ăn cơm tốiđi.” Tần Qua cảm thấy ý kiến này rất hợp lý. “côấyđãlà mẹ của con vậy mà con còn chưa gặpcôấy nữa.”
“Vậythìtốt.” Dường như Tần Qua rất hài lòng với câu trả lời của Ngô Đồng, liền giữ nguyên tư thế hôn lên môicô, đầu lưỡinhẹnhàng l**mmộtcái như giục Ngô Đồng đón nhận mình. Ngô Đồng thả lỏng, đón nhận nụ hôn cuồng nhiệt củaanh. Nụ hôn củaanhquá mạnh mẽ đến mức làm chocôđứngkhôngvững, thân thểkhôngtự chủ ngả về phía sau làmcôtheo phản xạ bám vào vaianh. Giống như nhận được tín hiệu k*ch th*ch, hai tayanhđặt bên eo Ngô Đồng tăng thêm sức, làm sâu thêm nụ hôn này.
“Khi du lịch, chúng ta có đem Phi Phi theokhông?” Ngô Đồng đột nhiên hỏi.
“Đượckhôngcon?”
“Xong rồi.” Ngô Đồng đứng lênnói“Để tôi thu dọn chút, hai người muốn ăn gì?”
“Chuẩn bị trở thành người nhà họ Tần là được rồi.” Tần Qua bật cười “khôngcần chuẩn bị lễ vật gì đâu. Nhàanhkhôngthiếu thứ gì cả.”
“Ăn no chưa con? Con có muốn ăn cháokhông?” Ngô Đồngnhẹgiọng hỏi.
Hai người cùng chọnmộtvài món đơn giản, nhân viên phục vụ rờiđi, bàn ăn trong nháy mắt yên tĩnh. Ngô Đồng muốn hỏi tình trạng của Phi Phi, lại sợ mình quá đường đột nên chỉ im lặng uống nước.
Tần Qua nhướng mày, nụ cười trong nháy mắt trở nên mờ ám,anhgiơ tay v**t v* khuôn mặt mềm mại, non mịn củacô, chậm rãinói“Mặc dù làanhrất vui khi thấy hai người hòa hợp, nhưng mang Phi Phi theosẽkhôngtiện cho hai chúng ta.”
“Cái gì?”
“Nếu là Tần Hoàithìkhôngnói, dù nhà họ Tần có tiền nhưng ba con có bệnh trong người mà.”
Tần Qua quay đầu lại, lấy tay rút tờ kí họatrêntay Ngô Đồng. Bản vẽ kí họa chân dung Phi Phi ngồi bên cạnh bàn ăn, hai mắt mở to như mừng rỡ nhìn thấy đồ vật mìnhyêuthích, biểu cảm vô cùng sống động.
Chương 13
Tần Qua như bị nụ cười củacôlàm hoa mắt,anhchớp mắtmộtcái rồi nghiêng người hôn lên khóe miệng Ngô Đồng. Có lẽ mỗi lần gặp đều bị Tần Qua hôn, tâm trạng của Ngô Đồngđãđiều chỉnh,khôngcòn khó chịu nữa, ánh mắtcônhìn phía trái Tần Qua.
“Tôikhôngtrốn tránh.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khi xe ngừng trước sân chung cư, Ngô Đồng mới đem bản kí họa mình vừa vẽ đưa cho Phi Phi “Hôm nay đột nhiên gặp được con, mẹ chưa chuẩn bị quà tặng, vậy mẹ lấy cái này tặng cho con nha.”
“Ừ.” Tần Qua gậtnhẹ,khôngnóigì thêm.
Mắt Phi Phi sáng lên ngay lập tức, Ngô Đồng cườinhẹ, để nhân viên phục vụ đưa món pudding lên. Ngồi bên cạnh, Tần Qua kinh ngạc nhìn con trai mình, đây là lần đầu tiên Phi Phi nhanh chóng tiếp nhậnmộtngười thân cận mình như vậy.
Nghĩ đến chủ nhật gặp mặt cùng cha mẹ Tần Qua, Ngô Đồng ngẩn người hỏi “Tôi có cần chuẩn bị gìkhông?”
Tần Quakhôngthích ánh mắt này củacômộtchút nào,anhbuông tay “Emđilênđi, ngày mốtanhđến đón em.”
“Ở đây chúng tôi có cháo hải sản, súp trứng gà là thích hợp cho trẻnhỏ.” Nhân viên giới thiệu.
“Tôi biết rồi.” Tự nhiên Ngô Đồng cảm thấy hơi mất hứng.
“Phi Phi rất thích em.” Tần Quanói.
“Đương nhiên là thích,anhnghĩanhđãbiểu lộrõràng.” Tần Qua cười tự nhiên,nóixong còn đưa tay sờ sờ lên môi.
Khi Ngô Đồng cho rằng Phi Phi vẫnkhôngphản ứng gì với mìnhthìPhi Phi bỗng nhiênnhẹnhàng lắc đầu. Ngô Đồng kinh ngạc, lại hỏi tiếp “Vậy con ăn bánh puddingkhông?”
“Ăn món Quảng Đôngđi.”
“Được.” Ánh mắt Ngô Đồng trở nên kiên định “Từ hôm nay tôi cũngsẽthử … thíchanh.”
đangngồi trong quán cà phê thanh tĩnh để vẽ thiết kế, ngheâmthanh tin nhắn điện thoại, Ngô Đồng cầm lên xem, thấy nội dung tin nhắn,côhơi nhíu mày, suy nghĩmộtlát rồi định vị vị trí gửi cho Tần Qua.
“Cuối tuầnđi, mấy bữa nay tôi phải hoàn thành bản thiết kế.” Ngô Đồng giải thích.
“Đây là … lúc nãy ăn cơm?” Tần Quakhôngxác định hỏi.
“Ngô Đồng”. Tần Qua cũng xuống xe, nghe tiếng gọi Ngô Đồng quay lại thấy Tần Quađangđivề phía mình.
“Emnóisai rồi.” Tần Qua đột nhiênnói.
Tất nhiên là Phi Phikhôngthèm để ý người ba ngốc của mìnhđanglầu bà lầu bầu, cậu nhìn hộp ghép hình mới muakhôngdời mắt, mà Tần Quathìđương nhiên coi là Phi Phiđãđồng ý, đem hộp ghép hình bỏ vào cốp xe, đồng thời nhắn Wechat cho Ngô Đồng (anhđến mời em ăn cơm.)
Tần Qua nhìn thoáng qua Ngô Đồng.
“Sau này ba người chúng tasẽsống với nhau.”
Ngô Đồng hơi kinh ngạc, nhìn thoáng qua Tần Qua “Bé hình nhưkhôngthích tôi.”
Tần Qua cau mày nhưngkhôngnóigì, nếu nhưanhcó thể hiểu phụ nữ, nhà họ Tầnđãkhôngcần liên hôn thương mại. Tần Qua quay trở lại xe Jeep, khianhmở cửa chuẩn bị lên xethìnghe tiếng Ngô Đồng gọi.
Tần Qua nhớ lại nét mặt của Ngô Đồng khi đó, dường như nhận ra điều gì đó, lại bắt đầu lẩm bẩm “Chẳng lẽ mẹ conkhôngthích ba đưa thẻ chocôấy?khôngphải,rõràngcôấy rất thích tiền. Hay làcôấy thích cổ phần hơn? Nhưng cổ phần công ty bakhôngthể chuyển giao chocôấy.”
“Tần Qua.”
Khi Tần Qua lái xeđi,anhvẫn còn chưa định thần, trong đầu luôn chiếuđichiếu lại hình ảnh câunóicủa Ngô Đồng, lăn qua lộn lạikhônggiải thích được,anhlại nhìn Phi Phi trưng cầu ý kiến.
“Phi Phikhôngtránh em chứng tỏ nókhôngghét em.” Tần Qua làm nhưkhônghiểu ý Ngô Đồng, trực tiếp chuyển chủ đề “Em xong việc chưa?”
“Khianhtới đây có nhìn thấymộtquán ăn Quảng Đông, hay là em thích ăn cơm Tây?”
“anh…anhđừng đứng gần như vậy.” Ngô Đồng lúng túngnói.
Tần Qua nhìn tin nhắn Ngô Đồng hồi đáp, mỉm cười hài lòng rồi lái xe đến địa chỉđãđịnh vị. Khoảng 30 phút sau, Tần Qua bế Phi Phi bước vào quán cà phê liền nhìn thấy vị trí Ngô Đồngđangngồi.
“Phi Phi à, connóixem tại sao mẹ con lại muốn bắt đầu thích ba?côấykhôngphải là thích tiền nhất sao?”
Ngô Đồng là nhà thiết kế trang phục trẻ em, bản thâncôrất thích trẻnhỏ, hơn nữa ngoại hình Phi Phi rất đángyêu, Ngô Đồng rời khỏi chỗ ngồi,nhẹnhàng ngồi xuống trước mặt Phi Phi, cười thân thiện “Chào con,côlà Ngô Đồng.”
“Đúng.” Ngô Đồng gật gật đầu, vẫy tay với Phi Phi rồi mở cửa xuống xe. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Phi Phi nhìn Ngô Đồngmộtchút nhưngkhôngbộc lộ cảm xúc gì.
Khi hai người tách ra, mấy sợi tơ bạc ánh lên dưới ánh đèn đường mờ ảo, Ngô Đồng thấy được trong mắt Tần Qua là kích động điên cuồng, Tần Qua thấy được trong mắt Ngô Đồng là yếu đuối và mờ mịt.
“Nhóc chỉkhôngthíchnóichuyện thôi.” Nhà họ Tần chỉnóivới gia đình chú Hai, Phi Phi là con của đồng đội Tần Quađãhi sinh màkhôngnóirõcụ thể hoàn cảnh của Phi Phi cho nên Ngô Đồng cũngkhôngbiếtrõràng.
“anhđổi thành tôi … Có phải làanhcó chút thích tôikhông?” Ngô Đồngkhôngnghe Tần Qua trả lời xong mà hỏi tiếpmộtcâu.
Phi Phi chớp chớp mắt nhưng cũngkhôngnóichuyện. Ngô Đồng trước đây luôn là người có duyên với trẻ con mà lần đầu tiên gặp tình huống này làmcôcó chút bối rối.
Tần Qua lắc đầu, chỉ về hướng Ngô Đồng ngồi, người phục vụ gật đầu và lùi lại. Tần Qua để Phi Phi xuống dưới đất, nắm tay cậu nhóc từ từđitới, đến khi bóng của hai cha con hắt vào bản vẻ của Ngô Đồng,cômới ngẩng đầu lên,
“Con còn nhớcôkhông?” Ngô Đồng lại thửnóichuyện với Phi Phi “Ngày đó ở khách sạn,côvô tình đụng người con làm rơi đồ chơi của con.”
Ngô Đồngkhôngbiết Tần Quanóilời này là có ý gì,côcũngkhôngmuốn suy nghĩ sâu xa, vả lạicôcũng thích Phi Phi nên gật đầu đồng ý.
“Những vật dụng khác khi nào em muốnđimua?”
“anhđến rồi hả.” Ngô Đồng nhoẻn miệng cười.
“Đây là Phi Phi sao?”
Đâykhôngphải là lần đầu tiên Ngô Đồng thấy Tần Qua cười, nhưng là lần đầu tiên thấyanhcười như vậy … Đơn thuần.
“Phi Phi rất ngoan …”
Tần Qua thấy Ngô Đồng gật đầu, khóe miệng cong lên, cười vui vẻ.
Ra làcôấy bận bịu công việc,khôngphải là ghét mình đưa thẻ, Tần Qua thầm gật đầu.
“Ngày kia hai nhà gặp nhau,anhđến đón em?”
Tần Qua kinh ngạc quay đầu lại.
“anhđimấy người ạ?” Người phục vụ tiến đến hỏi.
“Tôi cũng rất thích bé.” Ngô Đồng thích trẻnhỏ, mà Phi Phi lại là đứa trẻ ngoan lại an tĩnh.
“Emđangtrốn tránh sao?” Tần Qua ngắt lời Ngô Đồng, kề tránanhlên tráncô, ánh mắt lại toát lên vẻ tà khí quen thuộc.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.