Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ông Xã Phải Được Dỗ Dành

Bạo Táo Đích Bàng Giải

Chương 12

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 12


“khôngbiết.” Tần Qua lắc đầu “anhchỉ biết là,anhcó tiền mà em lại là vợanh.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Dạkhông, chú Hai có chuyện gìkhông?”

Tần Qua trả tiền xongthìrờiđi, vẻ mặt người bàn hàng ngẩn ngơ cùng đồng nghiệp của mình tám chuyện “Người khách họ Tần kiathậtquá đỉnh, vừa đàn ông lại vừa có tiền.”

Mặc dù hơi khó chịu nhưng Ngô Đồng vẫn theo Tần Qua đến khu bán giường nệm.cônhìnmộtkhu vực rộng lớn, rực rỡ muôn màu các loại giường, từ giường nguyên khối đến giường gấp, từ kiểu dáng châu Âu đến giường truyền thống Trung Quốc, loại nào cũng có, Ngô Đồng có chút hoa mắtkhôngbiết chọn cái nào.

“Ở đây là các giường nệm đều là hàng nhập khẩu từ Âu Mỹ, chất liệu làm từ cao su thiên nhiên, bên trong có nhồi thêm lông cừu tự nhiên, thiết kế tinh xảo, có lợi cho hệ hô hấp, hệ tuần hoàn, thoáng khí, giúp chúng ta ngủ say hơn, còn có tính kháng khuẩn, kháng bụi.” Người bán hàng liên tục giới thiệu cho Tần Quamộtsố loại giường nệm choanhlựa chọn.

“Tôiđixem ghế sô pha,anhtự mua giườngđi.” Ngô Đồng tức giậnnói.

“Chị Hai.” Ngô Khảikhônghiểu sao mọi việc lại đến mức này nhưng cậu lạikhôngcó năng lực để giải quyết, im lặngmộtlúc, cuối cùng chỉ hỏimộtcâu “anhta có đối xử tốt với chịkhông?”

Ngô Đồng cảm thấy chua xót,côchớp chớp mắt, từ khóe mắt bỗng nhiên ứa ra hai giọt nước mắt.côbối rối xoa mắt, tần ngầnmộtlúc địnhđiđến phòng vệ sinh rửa mặt, quay lạithìgặp Tần Quađangđira.

Tần Qua nghiêng đầu nhìn Ngô Đồng, Ngô Đồngkhônghiểu nhìn lạianh, pháthiệnngười đàn ông này lại nhìn mình cười mờ ám, lập tức chuông báo động trong lòng reo lên. Tần Qua quay qua người bán hàngnói“Tôi muốnmộtcái giường tương đối rộng rãi, kích thước lớn hơn giường thông thường, đặc biệt là phải êm, dễ chịu thoải mái, thích hợp cho vận động.”

“Cậu so vớianhta còn háo sắc …”

Ngô Đồngđira khỏi trung tâm mua sắm, đứng cạnh bồn hoa bên ngoài, bỗng nhiên cảm thấy ánh mặt trời ấm áp chiếu xuống người mình cũng mang theo hơi lạnh buốt.

“Hai người nhìn rất xứng đôi, lạikhôngđeo nhẫn cưới, vậy chắc chắn là chuẩn bị kết hôn rồi.”côgáimỉm cười trả lời.

Reng reng …

“Em cảm thấy thích cái nào?” Tần Qua hỏi Ngô Đồng.

“không.” Ngô Đồng kiên quyếtnói.

“khôngphảianhnóilà doanhchọn sao?” Ngô Đồng giận dỗinói.

“Chọn được cái nào chưa?” Tần Quakhôngnhắc lại chuyện vừa nãy, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì. Nghĩ đến nhà là hai người cùng sống chung vẫn phải hỏi ý kiến củaanh, Ngô Đồngnói“Tôi vừa ý hai loại,mộtlại bằng vải bố kiểu dáng châu Âu,mộtloại bằng gỗ lim truyền thống. Ghế sô phathìnằm thoải mái hơn, nhưng ghễ gỗthìlại phù hợp với phong cách kiến trúc của nhà chúng ta hơn.’ (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Vậy mua hai cái, khi nào thíchthìđổi qua đổi lại” Tần Qua đưa thẻ cho người bán hàng “Chúng tôi mua cả hai.”

“Chúng tôiđãđăng ký kết hôn rồi.” Tần Qua nghe người bán hàng giải thích, tâm tình tự nhiên cảm thấythậtvui vẻ.

“khôngcó khả năng, trước đórõràng là ba em chủ động tìm Tần thị bàn chuyện liên hôn thương mại, nhưng cuối cùng người kết hôn sao lại là chị được?” Ngô Khải hỏi “Ngày đó, ba chủ động đưa cả nhàđikiểm tra tủy emđãthấy kì lạ rồi.”

“Nếu như tủy của emkhôngphù hợp, vậy Tiểu Nguyênsẽkhôngđược cứu.” Ngô Đồng ngăn lờinóiphía sau của Ngô Khải.

“Cậuthìbiết cái gì, háo sắc đối với bà xã mình cũng là biểuhiệncủa tình cảm ân ái giữa vợ chồng mà.” Người bán hàng cười “Huống hồ nhìn hình dánganhta cũng rất lợi hại …”

“Nhưng ghế sô pha để ở phòng mình rất kỳ cục,khônghài hòa.”

Hồi chuông điện thoại vang lên, Ngô Đồng lấy điện thoại ra xem. Chú Hai gọi đến, mắt Ngô Đồng nheo lại, cuối cùng vẫn nghe.

Tần Qua đến khu bán ghế sô pha tìm Ngô Đồng. Lúc ngày tâm trạng Ngô Đồngđãbình tĩnh lại nhưng nhìn thấy Tần Qua vẫnkhôngthoải mái.

“Mắtanhkhôngcó mờ.” Tần qua khinh thường đáp.

Tần Qua nhìn tay mình, sau đó lại liếc nhìn thẻ tín dụng trong tay Ngô Đồng, nghĩmộtlúc,anhlấy bóp rút ramộttấm thẻ màu đen đưa cho Ngô Đồng,nói“Hạn mức của cái thẻ đókhôngnhiều lắm, em cầm cái nàyđi. Tần Hoàinói… cái gì mà thẻ đenkhônggiới hạn.”

“Emkhôngám chỉ cũngkhôngcần ám chỉ, đây là việcanhtự nguyện đưa cho em.” Tần Quanói“Vì ngoại trừ nó,anhkhôngbiết đưa cho em cái gì.”

“anhlàm gì vậy?” Ngô Đồng lấy lại thẻ “Mua nhiều ghế như vậythìđể ở chỗ nào?”

“Chị thựcsựcùng Tần Đại thiếu kết hôn?”

“khôngcần, tôikhôngmuốn.” Ngô Đồngnóixong, mở cửa muốn xuống xe. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngô Đồng cuối cùngkhôngkiềm chế được, xem người bán hàng cũng che miệng rồi kìa,côhất tay Tần Qua ra,khôngđể ý quay đầuđithẳng.

“Nhất định phải nhận?” Ngô Đồng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của người đàn ông.

“anhcó ý gì?” Mặt Ngô Đồng cau lại.

Hai người lên lầu, Ngô Đồng đưa cho Ngô Khải lon Cocacola,nói“Em có chuyện gì tìm chị?”

“Ở Tần thịanhcó 20% cổ phần, nhưnganhkhôngtham gia điều hành Tần thị, Tần thị về sausẽlà của Tần Hoài.” Tần Qua bỗng nhiênnói“Nhưnganhvẫn có rất nhiều tiền, vàanhmuốn chia sẻ với em.”

“Tần Qua???” Ngô Đồng cảm thấykhôngthể nhịn được nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“anhấysẽtốt với chị.” Ngô Đồng cười,nóinhỏ, giống nhưmộtlời cầu nguyện.

Ngô Đồng thấy ánh mắt của người bán hàng ngày càng ái muội,thìcảm thấy vừa thẹn vừa xấu hổ,thậtmuốn tìmmộtcái lỗ để chui xuống.

“Quả nhiên … quả nhiên là ….” Ngô Khải cảm thấythậtbuồn nôn “Nếu như tủy của emkhôngphù hợp …”

“Chú Hai, cháuđãđăng ký kết hôn rồi, cũngđãđảm bảosẽkhôngtùy tiện ly hôn. Do đó, từ nay về sau chuyện của cháu, chú thímkhôngcần quá để ý.” Ngô Đồngnóixong,khôngđể ý phản ứng của chú Hai, trực tiếp ngắt điện thoại.

Cho nên đây làanhgiao nộp thẻ lương sao? Ngô Đồng bỗng nhiên cómộtý nghĩ hoang đường, nhưng lửa giận trong lòng đột nhiên biến mất.

“Có phải ba em ép chịkhông?” Ngô Khải tức giận đứng lên.

Người bàn hàng ban đầu thái độ nghiêm túc nghe Tần Quanói, trong đầu hình dungmộtvài cái giường thích hợp để giới thiệu, chờ đến khi nghe đượcyêucầu cuối cùng của Tần Qua liền ngây ngẩn cả người, sau đó chỉ có thể lúng túng cười cười.

“Nếu Tiểu Nguyên biết …”

“Tôi … tôiđãám chỉ choanhlà tôi rất muốn có tiền sao?” Ngô Đồng cố nén giận hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“anhđúng là người mắt mờ.” Ngô Đồng bộc phát, tôi thiếu nợ các người cái gì mà các người lại đối xử với tôi như thế.

Tần Qua thấy mắt Ngô Đồng đỏ hồng, mày nhíu lại, nhanh chân bước đến ” Em vừa khóc.”

“Ghế là dùng để ngồi nên phải chọn loại thoải mái rồi.” Tần Quakhônghiểu Ngô Đồng phân vân cái gì.

“Làm saocôbiết là chúng tôi chọn giường cưới.” Tần Qua tò mò hỏi.

“Được.” Tần Qua cười, sau đó dắt tay Ngô Đồngđitheo.

Ngô Đồng mấp máy môi, thấy thái độ của Tần Qua hơi kích động,khôngdám k*ch th*ch thêm nên đành cầm lấy thẻ. Trong nháy mắt, vẻ mặtâmu của Tần Qua chuyển sang tươi sáng,anhnghiêng người hôn lên khóe miệngcô, ghé vào taicônóinhỏ“Mật mã là ngày chúng ta đăng ký kết hôn.”

“Tiểu Khải?” Ngô Đồng sửng sốt.

“Là vậy, bà Tần gọi điện thoại đến, hẹn chủ nhật này hai gia đình gặp nhau ăn bữa cơm, chúc mừng cháu và Tần Đại thiếu kết hôn.”

Ngô Đồng ngẩn người, sau đó cười gật đầu.

“Ngô Đồng hả, cháu cóđangbận gìkhông?”

Tần Qua thấy Ngô Đồngđãbình tĩnh lại, buôngcôra, bưng lấy mặt vợ mình cẩn thận quan sát “Vợanhkhóc lên cũng xinh đẹp.”

“anhTần,anhmuốn giường cưới như thế nào? Tôi có thể tư vấn giúpanh.”

….

“Khụ …” Người bán hàng kịp thời lên tiếng “À, ở đây chúng tôi có mấy cái giường phù hợp vớiyêucầu củaanhTần,anhchị có muốn xem thửkhông?’

“anh…” Ngô Đồngkhôngcòn gì đểnói.

“anhcó biếtmộtngười đàn ông, đặc biệt làmộtngười đàn ông có nhiều tiền đưa tiền chomộtngười phụ nữ là có ý nghĩa gì?”

“anhchị đến chọn giường cưới phảikhôngạ?” Người bán hàng làmộtcôgáirất vui vẻ.

Ngô Đồng cầm thẻ, đứng dưới cầu thang nhìn chiếc xe Jeep rờiđi, vẫn chưa hồi hồn lại. Chỉ có thểnóitư duy của người bệnh tâm thần, người bình thườngkhôngthể lý giải được.

“Ngô Đồng,côquá ngây thơ rồi.côcho mìnhđãlà vợ người ta nhưng người ta lại coicôlà gì đây?” Ngô Đồng tự giễu “Chỉ làmộtngười phụ nữ ham hư vinh,yêutiền nhà người ta. Nhưng mà cũng phải thôi.côlà do người ta bỏ ra năm trăm vạn mà có được.”

Ngô Đồng hítmộthơithậtsâu, cầm tấm thẻ đập xuống ghế sô pha bên cạnh,khôngnóimộtlời, sầm mặt bước ra ngoài. Tần Qua nhìn Ngô Đồng bướcđi, buồn bực cầm chiếc thẻ bị bỏ lại,anhcảm thấy có gì đókhôngổn nhưngkhôngnghĩ ra mình làm sai chỗ nào. Thế là quay lại nhìn người bán hàngđangtrợn tròn mắt, hỏi “Vì saocôấy tức giận?”

“anhbiết mà.” Tần Qua thản nhiên thừa nhận.

Ngô Đồng ngơ ngẩn nhìn cái thẻ màu đen bỗng xuấthiệntrước mặt mình. Saođangmua ghế sô pha lại biến thành cho mình thẻ cấp độ bạch kim thế này.

“anhđưa cho em tiền mà.” Tần Qua nhận ra cảm xúc của Ngô thay đổi nhưnganhanhrõvì saocôlại khó chịu như vậy.

“Chị Hai.” Bỗng nhiên Ngô Khải từ phía saumộtgốc câyđira, mặt mày nghiêm nghị.

khôngcòn tâm trạng tiếp tụcđimua sắm, Tần Qua quyết định lái xe đưa Ngô Đồng về nhà. Rất nhanh đến nhà, Ngô Đồngđangđịnh xuống xethìTần Qua ngăn lại. Dưới ánh mắt nghi hoặc của Ngô Đồng,anhlại đưa chiếc thẻ cấp độ bạch kim chocô.

“Vậy đừngnóicho Tiểu Nguyên biết, ít nhất là trong thời gian này.” Ngô Đồng nhìn em họ “Đồng ý với chị.”

Chương 12

Tần Qua nghiêng người đóng cửa xe, cố chấp đưa thẻ cho Ngô Đồng “Em cầmđi.”

“Đến lúc đó thím Hai dẫn cháuđitrang điểm nhé. Cháu phải thểhiệnsao cho ông bà Tần có ấn tượng tốt với cháu.”

“Tiểu Khải.” Ngô Đồng bình tĩnh nhìn Ngô Khảiđangxúc động “Mặc kệ vì lý do gì, em chỉ cần biết rằng … Việc này do chính chị quyết định.”

Người bán hàng dẫn hai người đếnmộtkhu khác, đa số giường ở đây theo phong cách Âu Mỹ, có size nệm khá lớn.

“anhchính là có bệnh.” Ngô Đồng mắng.

“Dù em có dẫm gãy chânanhthìnhữngyêucầu đóanhcũngkhôngthay đổi đâu.” Tần Qua thà chếtkhôngchịu thay đổi “Mua sắm những vật dụng khác trong nhà giao cho em quyết định hết nhưng mua giường là phải theo ýanh.”

Ngô Đồng cảm giác được cái dẫm chân này của mình là quánhẹ, nhón đầu ngón chân lên tăng sức ép lên gót giày. Sắc mặc Tần Qua cuối cùng cũng có chút thay đổi,anhnhìn da chân của mình hơi đỏ lên cùng có thể thấy cái dẫm chân này Ngô Đồngđãbỏ ra bao nhiêu sức.

“Được rồi,anhsai rồi.” Tần Qua mạnh mẽ ôm Ngô Đồng vào lòng,khôngđể ýcôgiãy dụa, bất đắc dĩnói“Mặc dùkhôngbiếtanhlàm sai cái gì nhưng mẹđãnói, giữa hai vợ chồng, dù sai haykhôngsai nhưng vợanhtức giậnthìđó là lỗi củaanh.”

“Vẫn còn giận sao?”Tần Qua cười “Hay là mình chọn loại hỗ trợ giấc ngủđi. Em xem mắt em thâm quầng hết rồi, cũng tạianhmà tối hôm qua emkhôngđược ngủ ngon.”

“Ơi?”

“Tôi họ Tần.”

“Vâng, cháu biết rồi.”

“Emđiđâu thế.” Tần Qua giữ tay Ngô Đồng lại.

Tần Qua gật đầu, biểu lộ ýkhôngcho từ chối.

“anhcó ý gì?”

“khôngđược, giường là hai chúng ta ngủ, emkhôngchọn làm saoanhdám mua,anhcòn muốn hai chúng ta nằm thử lên đómộtchút.”

“….” Ngô Đồng cảm thấy mình tức giận với người nàythìmình chính làmộtđứa ngốc.

“Vâng, tôi biết rồi ạ.”

“Tôi cũngkhôngbiết.” Trong đầuđãbổ não xongmộtcâu chuyện đại gia bao nuôigáiđẹp, người bán hàng bình tĩnh lắc đầu.

Ngô Đồng cảm thấy khó thở, mạnh mẽ lấy giày dẫm lên chân Tần Qua. Tần Qua cúi đầu nhìn, thấy Ngô Đồng dùng gót giày dẫm lên chân mìnhthìkhó hiểu hỏi “Em giẫm chânanhlàm gì?”

“khôngphải, là chị tự nguyện.”

“A…” Lần này Tần Quakhôngngăn Ngô Đồng lại mà quay đầunóivới người bán hàng “Vậy tôi chọn cái này, khung giườngthìcôcứ chọn cái nào phù hợp với nệm này, sau đó giao đến địa chỉ …”

Ngô Đồngkhônggiãy ra được,khôngthèm kiêng nể gì mà cắnmộtcái lên ngực Tần Qua. Bắp thịttrênngười Tần Qua siết lại, hơi nhíu mày “Em xem như làanhđangbị bệnh,khôngcần tính toán vớianh.”

“Tớ ở bên cạnh cũng nghe thấyanhtanói,anhta hơi háo sắc phảikhông?”

“anh…” Ngô Đồng cảm thấyanhđangcố tình bắt nạtcô.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 12