Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 8 : Vấn đề nguồn nước

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 8 : Vấn đề nguồn nước


Mà khoan đã, hình như tôi quên gì thì phải? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Một chút sự dũng cảm ngu ngốc đến từ nỗi sợ bị bao vây và cô lập trong phòng, để rồi bao công sức xây dựng phía trên sân thượng đổ vào sông bể.

Luôn lo sợ vì có thể có người nhiễm bệnh bất chợt từ trên đi xuống hoặc từ dưới đi lên, tôi mang theo chiếc chai thủy tinh đến khoảng trống giữa hai phần cầu thang. Từ trên đây nhìn xuống tôi bất ngờ thấy được hai hoặc nhiều hơn người nhiễm bệnh đang ở mặt đất tầng trệt dưới cùng.

Mặt trời dần mất dạng, tôi dùng ánh mắt vô hồn thẫn thờ nhìn đường dây ống nước tôi mất thời gian làm ra rồi lặng lẽ leo cầu thang sắt trở về căn hộ.

Tiếp tục nghỉ ngơi giữa chừng, thưởng thức bánh quy và vài món đồ ăn thú vị mang về từ lần mới đây. Làm giấc ngủ ngắn lấy lại sức đến khoảng 14 giờ tôi tiếp tục công việc dang dở.

Lén lút nhìn qua cửa sổ nhỏ trên cánh cửa đi vào thang bộ, phía bên ngoài có vẻ không có mối nguy hiểm nào, ít nhất thuộc phần thang bộ tầng 10. Được rồi, tôi nghĩ mình làm được, cách dễ nhất để tạm thời dọn dẹp hoàn toàn người nhiễm bệnh trong đây.

Một ngày lại trôi qua, mưa vẫn rơi nhỏ giọt dù không lớn nhưng cứ rơi không ngừng. Bất quá điều đó không ngăn cản được sự hào hứng nhất thời đang dâng trào khiến tôi vừa thức dậy liền mặc áo mưa leo thẳng lên tầng thượng.

..

Thế là tôi lại mất thêm khoảng một giờ đồng hồ để đi thu thập màn cửa và bện nó thành một sợi dây dài vì trong đống đồ trong phòng tôi thu thập về không có sẵn.

Nỗi kinh hoàng đến rất nhanh và cũng đi rất nhanh, toàn bộ quá trình những người nhiễm bệnh đi qua tầng của tôi chỉ vỏn vẹn chưa đến 10 giây nhưng cái mười giây đó dài bằng cả thế kỉ.

Cuối cùng cũng được buông lỏng, giờ đây nhìn lại có thể thấy rõ vết hằn trên bàn tay vẫn đang run rẩy.

Kế tiếp tôi dùng một vài thanh nhôm vốn là xào phơi quần áo, buộc chúng lại với nhau tạo thành cột chống. Giữa các thanh cột được cố định thêm bằng các thanh cột khác để cùng nhau trở thành cái khung hoàn chỉnh.

..

Tôi điên cuồn cầu nguyện trong lòng, tay cố gắng giữ chặt không cho cánh cửa bị mở ra. Lực va đập mạnh đến mức khiến cho cả thanh kim loại có phần hơi cong veo. Mồ hôi lạnh đã ướt đẫm trán, cơ bắp yếu ớt căng cứng cố giữ chặt.

Vẫn như cũ tiếp tục công việc phá dỡ nhà hàng xóm, mục tiêu mà tôi nhắm đến hôm nay không gì khác ngoài vòi tắm ở mỗi căn hộ.

Đinh, tua vít, búa...tất cả đều có trong kho đồ kì diệu mà tôi thu thập bấy lâu nay, à thì việc thiếu dây thừng là một thiếu sót nhỏ. Đã chuẩn bị đầy đủ, điều tôi cần lúc này chớ trêu thay lại chính là trời mưa.

Dùng bút chì, tôi đánh dấu sẵn các vị trí cần được đóng đinh lại với nhau, đánh dấu căn chỉnh sao cho phù hợp nhất.

Tôi có thể gọi họ với cái tên khác như zombie, cương thi, thây ma, xác sống...nhưng tôi thích gọi họ là những người nhiễm bệnh hơn vì nghe có vẻ rất khoa học.

Do đó sau khi cân nhắc suy nghĩ kĩ lưỡng tôi quyết định làm mái để hứng nước mưa tự nhiên. Các vật liệu có thể dùng tương đối đa dạng, chỉ cần đáp ứng điều kiện không thấm nước và đủ cứng là được.

Tiếng bước chân dồn dập đổ dồn từ trên xuống dưới vào lướt qua thang bộ tầng 10 nơi tôi đang ở, cánh cửa bị rung chuyển dữ dội trước những cú va đập hoàn toàn vô ý bởi phong cách di chuyển bất chấp bằng cả tứ chi.

Tôi không thể cứ thế tiến hành vì động tĩnh làm ra có thể thu hút người nhiễm bệnh, nhất với điều kiện trên cao thông thoáng thì âm thanh còn vang xa hơn, tôi cần trời mưa để trung hòa âm thanh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vậy là xong, nhưng nó chỉ mới khởi đầu, phần quan trọng nhất vẫn là tôi phải tìm cách đi vào từng tầng để khóa van nước cung cấp cho dân cư mỗi tầng lại.

Ít nhất căn cơ vậy là xong.

Chương 8 : Vấn đề nguồn nước

Do đạc song kích cỡ, tôi trở về tầng của mình đi thu gom vật liệu từ các căn hộ cạnh bên. Các căn hộ này đều đã bị tôi mở khóa nên chỉ việc vào trong và tìm thứ mình muốn.

Cảm giác bức bối khó chịu ập đến buộc tôi phải cố nhớ ra mình quên gì, và điều đó trở thành nỗi hối hận tột cùng khi nhớ được ra...

Loay hoay cả buổi đến mức mặt trời đã biến mất phân nửa dưới đường biên, mới thành công biến tất cả thành một cái mái hoàn chỉnh, khuôn mặt tôi khờ dại thiếu dưỡng khí do hoạt động quá sức.

Van nước này nằm trên một đường ống kim loại thẳng tắp nằm gần cạnh bên lối vào thang bộ đi xuyên thẳng qua các tầng, đi kèm với đó là một hộp phòng cháy chữa cháy nhằm mục đích thuận lợi cho cứu chữa h·ỏa h·oạn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đến giữa trưa thì mưa cũng ngừng rơi hẳn dù rằng trời vẫn âm u. Tôi sau khi mang theo tua vít đến hàng loạt nơi và tháo dỡ đủ thứ đã thu về khoảng 15 tấm gỗ lớn nhỏ và thêm 20 tấm khác đến từ các vật liệu khác nhau.

Dùng băng kéo cố định những đoạn ống rời rạc thành một thể và cuộn lại, tôi mang chúng lên sân thượng kết nối cùng mái che hứng nước.

Đến khoảng thêm gần một giờ sau có cơn mưa rào thoáng qua chỉ kéo dài tầm chưa đến 10 phút, nhưng do tôi đã đánh dấu sẵn các vị trí nên việc ghép nối khá dễ dàng, tạm thời ghép thành một cái mái hoàn chỉnh.

Mỗi chiếc vòi có chiều dài tiêu chuẩn 1m6, nếu bỏ đi vòi xen chỉ lấy đường ống thì còn đúng 1m5. Sau khi thu thập 10 đường ống tổng thảy, nếu ghép lại tôi thậm chí còn dư hẳn 3m.

Cầm thức cuộn trên tay, tôi bắt đầu đo đạc đường kính miệng thùng chứa. Vì được thiết kế cung cấp nước cho cả tòa chung cư nên hiển nhiên nó có kích thước khá lớn, nếu cả bốn bình chứa đều đầy thì tôi có thể dùng cả nửa năm một cách thoải mái.

Có điều tôi lên đây cũng không hẳn vì thế...

Vào khoảnh khắc tôi đóng lại cánh cửa và giữ thật chặt thanh kim loại cố định tay nắm cửa, một âm thanh rơi vỡ rõ ràng đến từ chai thủy tinh vang vọng bên trong đường thang bộ dội thẳng lên trên.

Bao nhiêu lần trốn tránh, nay tôi thực sự phải đối mặt với nỗi kinh hoàng đáng sợ nhất đời mình mang tên người nhiễm bệnh.

Bầu không khí nhất thời yên ắng trong giây lát như biển lặng trước cơn bão...

Phía đầu đường ống được nối với một chiếc phễu nhằm mục đích thu gom nước trong khi phần đuôi ống được bao bọc bởi nhiều lớp vải với mục đích lọc bụi bẩn.

Không ngoài dự đoán của kẻ đã sống sót 2 năm giữa trốn địa ngục, ngay tức thì sau âm thanh vang vọng, hàng loạt tiếng bước chân dồn dập chuyển động điên cuồng.

Luồn sợi dây qua lan can phía trên sân thượng làm điểm tựa, với sức lực hạn chế của mình tôi chỉ đành kéo vài tấm ván một lần. Cho đến gần giữa trưa tôi mới hoàn thành việc mang tất cả lên trên.

Bất quá giờ đây xuất hiện vấn đề, làm sao tôi mang được tất cả số này lên sân thượng mà không đi theo đường thang bộ? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tất cả vậy là đã xong, chỉ trong 1 ngày, tôi đúng thật là thiên tài...tôi nghĩ vậy hoặc ít nhất cho đến khi tôi trầm ngâm trước cái mái nặng ngang người trưởng thành...

Lúc đầu tôi có ý định dùng các vật có thể chứa nước rồi mang chúng đổ đầy thùng, có điều khi suy nghĩ một cách nghiêm túc thì tôi thấy điều đó có vẻ như khá ngớ ngẩn. Phải đổ bao nhiêu và đổ bao lâu để đầy toàn bộ? Cảm tưởng trí thông minh đang cài số lùi vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

...

Với các vật liệu hiện có tôi tiến hành đo đạc căn chỉnh sao cho tất cả ghép thành mái che, tận dụng mái che nhỏ của phần nhô ra nơi thang bộ làm điểm tựa.

...

Theo như đo đạc thì khoảng cách giữa hai nơi dao động từ 7 đến 12 mét.

Nuốt nước bọt, tôi nhắm thật chuẩn và...thả tay. Ngay lập tức tôi không chút do dự mở cửa tầng lao thẳng vào trong, dùng một thanh kim loại chèn ngay vào tay nắm cửa. Thay vì bỏ chạy như bao lần, lần này tôi quyết định chấn thủ cánh cửa tầng lầu phòng trường hợp xấu nhất.

Ngủ nghỉ hết ngày, sáng hôm sau tôi lại tiến hành hoàn thành công việc. Do đã có mái nên thứ tôi cần là một đường ống dẫn nước từ cái mái che tôi tạo dựng đến bốn thùng chứa nước cỡ lớn.

Chà, tất nhiên sẽ không có chuyện chỉ sau một đêm liền sẽ nảy mầm. Tôi mong đợi điều gì cơ chứ? Có lẽ ảnh hưởng từ một tương lai tươi sáng chăng?

À phải rồi, hộp chữa cháy...dụng cụ tiêu chuẩn bao gồm 2 bình chữa cháy, 1 chiếc rìu và... cuộn dây dẫn nước cực dài...

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 8 : Vấn đề nguồn nước