Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 9 : Nảy mầm

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9 : Nảy mầm


Mở cửa, tôi hướng thẳng đến tầng gần nhất, tầng 11.

Và đó không phải là tất cả, biết gì không? Tôi đã thấy một mầm cây trên chậu đất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 9 : Nảy mầm

Bất quá cũng không hẳn là cần phải khóa toàn diện, mục đích chính vẫn là ngăn ngừa thất thoát nước.

Như thế này tôi có thể bảo vệ mầm cây bé nhỏ, vừa hạn chế lượng nước mưa vượt quá mức cần thiết và vừa không cản ánh sáng mặt trời. Một mũi tên trúng hẳn ba mục đích! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong lúc đó tôi chuyên tâm chủ yếu công việc trên sân thượng.

Trong quá trình di chuyển tôi không hề mất cảnh giác và vẫn luôn cẩn thận kiểm tra xem liệu có còn sót người nhiễm bệnh nào không bằng chiếc gậy gắn gương.

Bên trong hành lang có một bộ xương khô đằng xa, bức từng sơn trắng in rõ những dấu vết va quẹt và những vết bàn tay bằng máu đỏ đến nay vẫn còn đọng lại. Có những căn phòng đóng cửa, và một số thì không.

Đi vào nhà tắm và mở hộp cứu thương cất trong tủ, tôi bắt đầu tự băng bó sơ cứu cho mình.

Nhớ lại các kiến thức cả trong sách vở và các thông tin vô tình nhìn thấy trên mạng khi xưa, tôi tìm một chai nhựa được khoét nhiều lỗ trống đặt lên trên.

Tôi ngồi xổm trước chậu cây, dán mặt gần sát mặt đất để nhìn rõ mầm cây bé tí tẹo. Lúc này đây có một niềm tự hào dâng trào trong tôi xen lẫn với niềm phấn khích mong chờ.

Trong hành lang vẫn còn một người nhiễm bệnh đang lảng vảng, hoặc ít nhất tôi nghĩ là vậy vì không đời nào tôi có thể biết được có gì trong hai căn hộ đang mở cửa có v·ết m·áu kéo lê trên đất.

Tôi để ý được người nhiễm bệnh không có khái niệm giảm tốc, chúng sẽ di chuyển với tốc độ nhanh nhất có thể. Điều đó dẫn đến khi gặp các khúc cua thường thì chúng sẽ va thẳng người vào tường. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Do đó nếu tầng nào không có sự thất thoát nước do có van hay vòi đang mở thì có thể tạm thời bỏ qua tầng đấy.

Tay tôi thì đang cố dùng đòn bẩy hết sức, ngược lại mắt tôi không hề nhìn thẳng mà thay vào đó chằm chằm quan sát liên tục bóng lưng người nhiễm bệnh.

Ngày tiếp theo, số lượng mầm cây mọc lên tăng mạnh. Toàn bộ 30 chậu giờ đây đều có những mầm cây xanh tươi đang đâm trồi. Điều đó khiến tôi gấp rút làm biện pháp bảo vệ cây non trước thời tiết khắc nghiệt.

Ngậm khăn tắm trong miệng, tôi đổ nước sát trùng lên v·ết t·hương chảy máu. Nhờ có chiếc khăn mà hai hàm răng tôi không cắn chặt vào nhau, trong khi đó cánh tay lẫn chân run rẩy do quá đau đớn.

Hai ngày kể từ bữa hôm đó đến nay dưới thời tiết mưa gió thường xuyên đã cung cấp lượng lớn nước đủ để chứa đầy cả một trong bốn thùng chứa nước. Thực sự diện tích hạn chế từ mái hứng chắp vá không thu được quá nhiều nước mưa, tuy nhiên dù cho có thu được ít nhưng vì trời cứ trút nước liên tục nên không có gì lạ khi một thùng chứa đầy ắp sau 2 ngày.

Tôi không có nhiều thời gian, người bị nhiễm bệnh tuy đã xuống tầng trệt phía dưới nhưng điều đó không có nghĩa họ sẽ không quay trở lại, tôi cần phải nhanh!

Nếu mưa quá nhiều thì tôi phải hạn chế lượng nước, ngược lại nếu quá ít thì phải tưới thủ công.

Khóa chặt đường cấp nước, tôi tiếp tục làm điều tương tự với các tầng phía trên còn lại. Mọi thứ đều thuận lợi hoàn hảo khi những người nhiễm bệnh đều đã rời đi. Bất quá mọi thứ lại khác khi tôi bắt đầu tiên lên tầng 15.

Sơ cứu hoàn tất và quấn lại bằng băng gạc, tôi từ bỏ việc tắm rửa thông thường mà chỉ có thể lau người bằng khăn từng chút một. Chỉ cần một giọt nước nhỏ rơi vào rìa v·ết t·hương cũng làm cơn đau trỗi dậy.

Lén nhìn qua phần kính cửa thang lầu, tôi xác nhận không có người nhiễm bệnh phía sau nên mới từng bước trở về phòng.

Đó là lí do tại sao dù nó chỉ chạy lướt qua nhưng chẳng khác nào chúng đang trực tiếp muốn phá cửa mà tiến vào trong. Có máu tươi dính trên cửa tụ thành dòng mà nhiễu từng giọt tí tách.

5 giây để chạy từ tầng 15 xuống tầng 10 hiện tại, cái giá mà tôi phải trả không gì khác ngoài việc bước hụt và ngã lăn trên thang đá ở giây cuối. Lúc đó tôi thậm chí còn chẳng cảm thấy gì, chỉ khi mọi việc dần lắng lại vết bầm và vết trầy lớn mới bắt đầu nhức nhối.

Chờ đợi trong sự hồi hộp vô tận khi mỗi giây phút trôi qua đều có khả năng đường lui xuất hiện người nhiễm bệnh. Nhìn qua khe hở chân cửa chỉ thấy đôi chân của nó, ngay khoảng khắc đôi chân lảo đảo quay ngược lưng về đây, tôi chớp ngay thời cơ tiến vào khóa van.

Thật đáng sợ, quá đáng sợ rồi...!

Còn khá nhiều thời gian trong ngày nhưng tôi cảm thấy ngày hôm nay đã quá đủ để tiếp tục. Cho đến nay tim tôi vẫn đang đập rất mạnh như là di chứng, không khéo có thể bị bệnh tim mất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tôi cảm tưởng bản thân vừa được tử thần ghé thăm, may mắn...à không, bởi quyết tâm sống sót mà phản ứng tức thì dẫn đến trong cuốn sổ danh sách tử thần không có tên tôi ở đó.

Vết thương tôi chịu lần trước đã bắt đầu đóng vảy cứng nên tôi có thể tháo băng, các vết bầm cũng không còn đau nhức. Vì thế nên tôi bắt đầu tính đến chuyện hoàn thành nốt công việc còn đang dang dở.

Nó tương tự như cách mà tôi dùng chai thủy tinh dẫn dụ những người nhiễm bệnh, nhưng lần này quy mô hoàn toàn khác biệt, tôi có thể cảm nhận được mặt đất có phần rung chuyển nhẹ bởi sự chuyển động của vô số kẻ đang tiến tới.

Chiếc tay quay tròn từng bước khóa chặt đường ống nước cho đến khi hoàn tất. Mọi thứ tưởng chừng yên ổn...nhưng không, như một trò đùa của số phận, ngay khi hoàn tất việc khóa, chiếc tay quay bất ngờ gãy đôi vì tình trạng rỉ sét đã bào mòn chất lượng từ lâu.

Ôi trời, nhìn nó kìa! Nó chỉ bé và nhỏ không khác gì hạt đậu. C·hết tiệt, tôi nghĩ mình cần làm gì đó. Thứ bé bỏng yếu ớt này có thể bị những cơn mưa nặng hạt phá hủy mất!

Gấp rút, tôi liền mở hộp phòng cháy chữa cháy trên tường lấy ngay chiếc rìu, dùng chính cán cầm chiếc rìu đút nào tay nắm hình tròn lấy nó làm đòn bẩy và quay lần nữa. Lần này dưới tác động đòn bẩy nó thực sự đã thành công xoay chuyển.

... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

5 giây...đó là số thời gian tôi tức tốc trở về tầng lầu của mình với tốc độ không tưởng và chẹn lại cửa. 20 giây tiếp theo tôi đối mặt với làn sóng người nhiễm bệnh phía dưới lao lên như cơn thác lũ lướt qua tầng lâu của tôi và hướng thẳng lên trên.

Những ngày kế tiếp v·ết t·hương vẫn còn đau nhói nên tôi tạm thời từ bỏ việc cố gắng khóa nốt các van còn lại ở tầng dưới, đồng thời cũng là những tầng nguy hiểm nhất.

Cánh cửa thang bộ tầng 11 có chút lung lay, điều đó chứng tỏ không chỉ có người nhiễm bệnh trong thang bộ bị tiếng động thu hút mà ngay cả ở bên trong hành lang cũng vậy. Có thể nói điều đó thật sự rất tuyệt, mối nguy hiểm giảm bớt.

Vì không ai lại đi động đến nên nó thật sự rất cứng vào lúc đầu, chỉ cần vượt qua giai đoạn đó thì nó sẽ trở nên dễ dàng.

C·hết tiệt! Cái thứ tay quay này đã quá rỉ sét đến mức tôi gần như chẳng khiến nó nhúc nhích. Tốc độ quay thật sự rất chậm trong khi vẫn đang dùng toàn bộ sức lực.

Tuy đã khóa được các van dẫn nước ở trên nhưng vẫn còn các van cấp nước tầng dưới, do đó tôi đành khóa lại van cấp nước tổng của cả chung cư để ngăn ngừa thất thoát nước nếu có nguồn ra đang mở.

Mảnh vỡ rơi xuống mặt sàn gây ra động tĩnh cũng không hề lớn, có điều chỉ cần nhiêu đó là đủ để cho người phụ nữ nhiễm bệnh mất một bên tay dừng bước, quay đầu lại để lộ khuôn mặt trắng bệnh mất một bên mặt cùng hàm dưới, chiếc lưỡi dài thòng lọng đung đưa...

Đường ống nước nằm cạnh bên cửa nên tôi chỉ cần đi một hai bước là tới. Dùng hết sức vặn tay nắm tròn, có điều nó không hề di động dù chỉ một chút.

...

Bốn mắt nhìn nhau, tim lỡ nhịp đập, tôi không chút do dự mở tung cửa chạy đi. Ngay khi chỉ vừa cất được vài bước, một âm thanh thét gào như phát ra từ khúc gỗ mục rỗng vang vọng sau lưng và lan tràn toàn bộ tầng lầu.

Lần này khác với lần trước sẽ rất khó khăn khi mà số lượng người nhiễm bệnh bên các tầng trở xuống tồi tệ rất nhiều. Nhất là tầng trệt, nơi mà tôi không thể nào tưởng tượng nổi số lượng bao nhiêu.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9 : Nảy mầm