Tận Thế : Kí Ức Lãng Quên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 13 : Trinh sát khu vực
Nhưng dù vậy người trên máy bay thực sự còn sống sao? Ý tôi là sống sót sau vụ rơi máy bay và biển người nhiễm bệnh lao đến á?
Người ta hay bảo rằng phải ra ngoài thế giới để chứng kiến thế giới rộng lớn. Câu nói đó quả thực không sai, chỉ mới gần đây thôi tôi mới phát hiện khu vực thành phố mình sống dường như không "C·hết" đến thế.
Chiếc máy bay dân dụng đã cháy rụi trơ khung, điều này vô tình làm tôi nhớ lại t·iếng n·ổ đêm hôm ấy.
Điều đó khiến tôi tự hỏi sao một món đồ thế này lại xuất hiện tại nơi đó? Ý tôi là nó hẳn phải ở những nơi cao cấp như trung tâm thương mại hay cửa hàng chuyên về đồ chơi mới phải?
Nằm cuộn mình trong lớp chăn bông êm ấm, dù muốn ngủ nhưng tôi chẳng tài nào làm được bởi cứ luôn bị quấy rầy bởi thứ âm thanh đặc trưng phát ra bên ngoài. Thứ âm thanh được tạo ra bởi thứ gì đó sắc bén cứa trên kính.
Cách đây không xa đi về phía khu mua sắm thương mại, trên đoạn đường gần đó có một chiếc xe cảnh sát dường như đã g·ặp n·ạn mất lái đâm sầm đến móp đầu, xe c·hết máy nằm dưới gốc cây khô héo đã lâu.
Vũ khí...đó là thứ tôi còn thiếu, nếu như có thể sở hữu một khẩu s·ú·n·g thì đó chính là lá bài an toàn cao cấp. Các loại như dao hay rìu tôi không hề thiếu, tuy nhiên nếu bảo một người như tôi dùng v·ũ k·hí lạnh để tự vệ thì không khác gì bảo tôi đi vào chỗ c·hết, chỉ cần vung rìu vài phát đã khiến cơ tay mỏi nhừ chứ đừng nói đến t·ấn c·ông ai.
Chiếc máy bay cứ vậy lươn lờ trên bầu trời lúc lâu nhưng vẫn không tìm ra được gì. Từ bỏ việc tìm kiếm, tôi bắt đầu thực hiện trọng tâm công việc.
Màn hình hiển thị khung ảnh quay được nhờ camera bên dưới máy bay tương đối hạn chế trên chiếc điều khiển, do đó tôi trực tiếp bỏ qua mà kết nối thẳng với máy tính bảng.
Tất nhiên dù cho có sở hữu thì đó cũng chỉ được xem như phương án tối thượng cuối cùng, đơn giản thì ai cũng biết âm thanh phát ra từ một khẩu s·ú·n·g lớn như thế nào, nó đồng thời sẽ trở thành án tử cho chính người sử dụng nếu bất cẩn.
Đó là?
Vì đã từng thử qua thứ kiểu thế này trước kia nên việc điều khiến không quá khó, rất nhanh tôi đã làm quen được với các thao tác cơ bản.
Mặt trời dần biến mất trao đổi cho màn đêm u tối.
Hơi khởi động xương khớp, tôi đang định đứng dậy để đón chiếc máy bay đang lại gần chợt nhìn thấy điều gì qua hình ảnh camera.
Ví dụ như khi máy bay gần hết pin, nó sẽ tự động tính toán khoảng cách mà tự động trở về, hay có chức năng hạ cách thẳng đứng, né các vật thể trên đường bay và còn nhiều chức năng khác.
Nó là kiểu di chuyển của người sống...
...
Tất nhiên trong đó không thể nào thiếu được nhân vật chính của thời đại hỗn loạn. Từ trên cao, thông qua màn hình quay được mà cảm giác sợ hãi ập thẳng vào tâm trí tôi. Hàng trăm, hàng ngàn, hàng vạn người nhiễm bệnh thành đàn đứng chi chít với nhau trên đường phố, len lỏi trong các tòa nhà và trải rộng cả một vùng rộng lớn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Luôn tuân theo quy tắc sinh tồn nếu muốn sống sót, tôi luôn rõ điều đó.
Dựa trên tính toán chi tiết, đoạn đường ít nhất cũng phải cách nơi tôi đang ở khoảng 2 km, trong đó phân nữa thuộc về đoạn đường dân cư và phân nữa còn lại thuộc về đoạn đường cao tốc với rừng cây xung quanh.
"Tít Tít" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tự nhủ với bản thân, tôi vẫn cố nhắm mắt dù cho thân thể có phần run sợ. Từ khi nào đám hung thần của c·ái c·hết này lại hoạt động sôi nổi đến thế?
Có trời mới biết được trong cánh rừng rậm rạp đó có bao nhiêu người nhiễm bệnh lảng vảng.
Nhờ vào sự trinh sát tôi liên tục khoanh vùng đánh dấu trên sổ tay ghi chú, địa điểm cực kì nguy hiểm, địa điểm ít người nhiễm bệnh, lộ tuyến di chuyển...
Tất nhiên việc người nhiễm bệnh trong khu vực tôi sinh sống giảm mạnh là điều đáng mừng không cần bàn cãi. Bất quá sự thay đổi một cách đột ngột thế này thực sự khiến tôi có phần bất an...
Nhưng có một điều chắc chắn là hiện tượng này chỉ mới bắt đầu xảy ra gần đây, tôi vẫn nhớ rõ khoảng thời gian trước kia tồi tệ thế nào.
Quan sát hình ảnh khiến tôi cau mày, tạm không bàn đến xe cộ t·ai n·ạn liên hoàn trên cao tốc hoặc những đoạn đường kẹt cứng không lối thoát thì số lượng người nhiễm bệnh len lỏi xen kẽ giữa những chiếc xe trên đoạn đường cao tốc đến đó thực sự nhiều lắm.
Các kiến trúc lẫn đường xá do không được bảo dưỡng liền trở nên hoài cổ với cây dại mọc um tùm, phủ lên một lớp bụi bặm khiến thành phố lấp lánh ngày nào giờ đây khá tối màu.
Thầm nhớ lại vị trí quan sát được trên đường bay và đánh dấu lại, có lẽ nay mai tôi sẽ sớm thăm dò sau.
Số lượng người nhiễm bệnh hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu kẻ tạo ra tận thế, tuy nhiên vì lí do không rõ nào đó mà càng đi về phía nơi tôi sinh sống số lượng người nhiễm bệnh càng giảm dần, các nhóm người nhiễm bệnh nhiều nhất lên đến hàng trăm hoặc thậm chí hàng ngàn là tối đa, khác biệt với khung cảnh bất tận đằng xa.
Dưới ánh sáng buổi sớm, việc đọc tờ giấy hướng dẫn sử dụng món đồ chơi khiến tôi có phần trầm trồ kinh ngạc. Món đồ này không phải kiểu đồ rẻ tiền thường thấy trên các quảng cáo mạng mà là một loại cao cấp với nhiều chức năng tiện ích khác nhau.
Biết được bên ngoài kia vẫn còn người đâu đó vẫn đang cố gắng sống sót sinh tồn phần nào giảm bớt sự cô đơn. Tất nhiên dù rất muốn nhưng tôi hoàn toàn từ bỏ việc giao tiếp vội vàng với người sống sót khác. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hình ảnh tuy chỉ vụt qua thoáng chốc nhưng dường như tôi có thể thấy được hình ảnh bóng dáng của vài hình người nào đó vừa chạy qua các tòa nhà. Kiểu di chuyển này không giống cách di chuyển lù đù chậm chạm lúc bình thường và điên cuồng bất chấp của người nhiễm bệnh lúc phát hiện con mồi.
Âm thanh báo dung lượng pin đến ngưỡng vang lên, tôi mất quyền điều khiển máy bay vì lúc này nó đã rơi vào chế độ tự động lái quay về điểm xuất phát.
Đối đầu với chúng là điều gì đó không tưởng đối với tôi, vào khoảnh khắc bị bọn chúng biết được, tôi sẽ c·hết!
À, không. Tôi có chút trầm tư suy nghĩ. Điều đó không hẳn là không thể, nếu xét theo khía cạnh khác thì có lẽ thay vì ở trong chiếc máy bay dân dụng lúc nó đâm sầm xuống đất, họ đã nhảy dù?
Thăm thú thành phố đầy c·hết chóc, tôi chợt bị khung cảnh vô tình thu hút sự chú ý. Tuy khung cảnh rất nhỏ những bất ngờ tôi lại nhìn thấy được. Điều khiển máy bay hơi chút hạ thấp độ cao và phóng to hình ảnh, giữa công viên cây xanh nổi bật với một vùng nhỏ cây cháy rụi, xen lẫn trong đó chiếc máy bay kiểu dân dụng với trọng tải chỉ tầm 4 người.
Tiếp tục cho máy bay trinh sát trên bầu trời cao, tôi vô tình phát hiện ra điều đáng ngờ vô cùng không hợp lí.
Dường như bằng cách nào đó tôi cảm giác các sự kiện này có liên quan với nhau, hoặc có lẽ tôi nhầm lẫn và nó chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên.
Cánh rừng hai bên nhìn thì có vẻ an toàn nhưng kinh nghiệm cho tôi biết trong đó cũng nguy hiểm không khác gì ngoài thành phố. Ít nhất địa hình thành phố trống trải cho phép tôi có thể quan sát số lượng cụ thể người nhiễm bệnh nhưng còn trong rừng rậm thì không.
Cho camera phóng to hình ảnh gần nhất, vị trí xung quanh nơi tôi sinh sống trong bán kính vài trăm mét số lượng đã thưa thớt đến vô cùng. Đường xá chỉ lác đác vài nhóm nhỏ người nhiễm bệnh vài chục người.
Tiếng nổ...máy bay rơi...cái xác còn mới trong phòng khám...cô gái đó...
Có dụng cụ trinh sát thật tuyệt, nhờ đó rất nhiều thông tin quan trọng đã được phát hiện.
Chương 13 : Trinh sát khu vực
Kẻ săn đêm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mình an toàn, mình an toàn...
Chiếc máy bay cất cánh thẳng đứng rồi bay v·út lượn quanh vị trí vùng trời tôi đang ở, toàn bộ khung cảnh nhanh chóng được hiển thị trên máy tính bảng. Lần đầu tiên cho tới hiện tại tôi mới có thể chứng kiến toàn cảnh thành phố sau 2 năm.
Sao lại thế? Tôi tự hỏi.
Để chứng thực suy nghĩ của mình, tôi điều khiển máy bay tăng độ cao và từ đó có cái nhìn rộng lớn hơn. Nếu thực sự họ nhảy dù thì chiếc dù hẳn phải còn ở đâu đó, suy cho cùng không ai sẽ lại thu hồi chiếc dù to lớn đã bung ra cả trong tình trạng gấp rút. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.