Năm Tháng Ngọt Ngào Của Anh Và Em
Vô Ảnh Hữu Tung
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 112
Mới đầu nghe thấy cách gọi nàythìsẽcảm thấy cậu ấy có phần mất lịchsựkhi trêu người ta như vậy, nhưng nghe lâuthìsẽnhận ra đượcsựyêuthương của cậu ấy trong cách gọi đó.
Hướng Lê hạ quyết tâm,côđitắm rửa sạchsẽ, lúc ra ngoài còn trang điểmthậttỉ mỉ, thaymộtchiếc váy đẹp, đứng trước gương ngắm lại mình, thấykhôngcó vấn đề gìthìmới hít sâumộthơi rồi xuất phát.
“Sao cậu biết làkhôngcó hy vọng? Lục Gia Diệp có nhiều scandal hẹn hò như thế cơ mà, cậu sợ gì màkhôngthử hả? Mình thấy cậukhônghề kém cạnh gì mấy người phụ nữ kia hết, cậu còn là bạn lâu năm của Lục Gia Diệp nữa, gần quan được ban lộc mà.”
Mười năm? Từ ngàyanhnhận ra mình thíchcô, đemcôđặt trong trái tim mình, chắc cũng được mười năm rồi đúngkhông?
Nhưng vẻ mặtanhvẫn bình tĩnh đáp: “Khi đó là tôi sai, mấy năm nay tôiđãtự xem lại mình, điều chỉnh lại cuộc sống. Những tổn thương mà tôiđãmang đến chocôấy, chính tôisẽlà người chữa lành.”
Hôn lễ kết thúc, Cố Tư Ức và Hạ Chi Tuyển ở lại hưởng tuần trăng mật.
Tô Hàn vẫn ngồi nguyên tại chỗ uống rượu, cảm xúc phức tạpkhôngnóinên lời.
Hướng Lê bật cười, đưa tay lên che miệng, cười đến đỏ bừng cả hai má.
Lục Gia Diệp đột nhiên bật cười rất vui vẻ.
Trịnh Bồi Bồi nhận lấy giấy ăn lau nước mắt, cố gắng ổn định cảm xúc, nghẹn ngàonói: “Có bao nhiêu mối tình có thểđiqua được mười năm mà cảm xúc vẫn vẹn nguyên như lúc ban đầu chứ? Tư Ứcthậthạnh phúc…thậtsựđấy…Tôi thấy vui thay cho cậu ấy thôi…”
Đối mặt với lời chất vấn của Lục Gia Diệp, trong mắt Tô Hàn thoánghiệnlênsựtự trách.
Tô Hàn đứng cách bọn họ mấy người, có thể trông thấy họđangnóichuyện, chỉ làkhôngnghe được họnóigì.
Thái độ chế giễu của Lục Gia Diệp khiến choanhkhôngkhỏi hoài nghi chính mình, liệumộtkhiđãđánh mất rồithìcòn có thể lấy lại được haykhông?
Lục Gia Diệp cườinói: “Nếu bây giờ tình đầu của cậu theo đuổi cậumộtlần nữathìcoi như cậu cũng được viên mãn rồi còn gì.”
Hướng Lê nhìn theo hướng Lục Gia Diệpđangnhìn,anhnóitiếp: “Bầu trời đêm đẹp quá nhờ!”
Trong quán bar ngoài trời.
Lần dũng cảm nhất trong cuộc đời, chắc chỉ có lần này thôi.
Lục Gia Diệp đứng bên cạnh đưa giấy ăn chocô: “Có phải là cậu kết hôn đâu mà khóc lóc xấu hổ thế?”
Lục Gia Diệp và Tô Hàn ngồi đối diện nhau uống rượu.
Lục Gia Diệp vỗ tay: “Chị Bồi Bồithậtngầu! Chị Bồi Bồi giỏi nhất!”
“…”côbiết hổ cái chính là Trịnh Bồi Bồi, đây là biệt danh mà Lục Gia Diệp dùng để gọicôấy.
Hướng Lê nhìnanh, trong lòng dùđãchuẩn bị hàng triệu câu chữ, nhưng dường như lại bị tắc lại hết trong cổ họng.
Hướng Lê chỉ biết ngơ ngác nhìn Lục Gia Diệp.
Lục Gia Diệp nhìncôđáp: “Vì tôi biết trong lòngcôấykhôngcó tôi, vết thương lòng nào có thể chữa lành nhanh như thế, thôithìcứ từ từ vậy.”
Lục Gia Diệp vuốt cằm, chép miệngnói: “Hóa ra cậu coi tôi làanhtrai tri kỷ hả? Tôi cứ tưởng tôi là ông chồng quốc dân ngọc thụ lâm phong khí chất ngời ngời làm điên đảo hàng ngàn hàng vạn thiếu nữ chứ.”
Thửmộtlần xem...
“Thế à.” Lục Gia Diệp vẫn tỏ vẻ rất cợt nhả.
“Viên mãn cái cọng lông ý!” Trịnh Bồi Bồi chửi, “Ngựa tốtkhôngquay đầu ăn cỏ cũ,đãnghe câu đấy chưa? Lão nương đây vừa đẹp vừa có tiền, sao lại phải treo cổtrêncùngmộtthân cây chứ?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mấy người bạn thân thiết lâu nămthìđược rủ ở lại chơi thêm mấy ngày.
Cuộc đời được mấy lần mười năm đây? Từ mười sáu cho đến hai mươi sáu tuổi, chỉ riêngmộtmối tìnhđãchiếm giữ cả mười năm rồi.
Trương Hân Dịch tiếp tục động viên: “Lần đầu tiên khi mình thổ lộ với Chu Kiêu,anhấy cũngkhôngcó cảm xúc gì, nhưng mình vẫnkhôngngừng cố gắng theo đuổianhấy ba năm, cuối cùng bọn mìnhđãở bên nhau rồi đấy thôi! Hạnh phúc phải do chính mình giành lấy, chứyêuthầmsẽkhôngcó kết quả gì đâu!”
Trong phòng khách sạn, Trương Hân Dịchnóivới Hướng Lê: “Lần này cậu phải nắm chắc cơ hội đấy nhé, thổ lộ với Lục Gia Diệp ngayđi, chứ đến lúc về là cậu ấy lại bay khắp thế giới đó, khó gặp nhau lắm, bấy giờ cậusẽcàngkhôngcó dũng khí hẹn gặp cậu ấy đâu.”
Lục Gia Diệp lạinói: “Nhưng tôithìvẫnkhôngkìm nén nổi nỗi buồn.”
Chương 112
“…” Tô Hàn tuy bị giễu cợt nhưng nét mặt vẫnkhôngtỏ vẻ gì, bình thảnnói: “Có lẽcôấyđãkhôngcòn cần tôi nữa, nhưng tôi vẫn thíchcôấy, muốn được theo đuổicôấymộtlần nữa.”
Hướng Lêđitới khu ngắm cảnhkhôngngười bên ngoài khách sạn, chụpmộtbức ảnh gửi cho Lục Gia Diệp rồi nhắn thêmmộttin.
Tại nơi diễn ra hôn lễ, Hạ Chi Tuyển nâng khăn voan trùm đầucôdâu lên, trao chocôdâumộtnụ hôn ngọt ngào, khắp nơi truyền đến tiếng vỗ tay vang dội như sấm.
Tâm trạng Hướng Lê dần dần trùng xuống…
Hôm sau, hôn lễ của Hạ Chi Tuyển và Cố Tư Ức được cử hành trongmộtnhà thờ bên bờ biển.
Edit: Ngân Nhi
“Có nhiều lắm đấy…” Lục Gia Diệp nhìncôdâu chú rể, bình thảnnói, “Có thể người đó luôn ở ngay bên cạnh cậu, chẳng qua là cậukhôngbiết thôi.”
“Cậuđãlàm tổn thươngcôấymộtlần rồi, còn muốn có lần thứ hai nữa à?”
Hai mươi phút sau, Lục Gia Diệp đến chỗ hẹn.
“A Tuyển với má lúmnhỏcũng kết hôn rồi, mà vì sao tôi và người thương vẫn cách nhau xa đến vậy cơ chứ?”
khôngthửthìlàm sao mà biết được…
nóisao bây giờ? Phảinóithế nàothìmới tỏ ra tự nhiên nhất đây?
“nóiđi, có chuyện gì buồn hả? NếuanhLục có cách gì giúp đượcthìnhất địnhsẽgiúp bạn quả lênhỏgiải quyết.” Lục Gia Diệp ngồi xuống ghế dài, đan hai tay để sau gáy, nét mặt rất thoải mái.
côchậm rãi hỏi: “Người cậu thích là…”
Nhóm phù rể của Hạ Chi Tuyểnthìcó Chu Kiêu, Tô Hàn, Lục Gia Diệp và mấy người bạn cùng làm việc chung trong công ty.
“Tại sao?”
Trời tối,trênđảo gió thổi lồng lộng, bầu trời đêm yên tĩnh làm say lòng người.
“Mình cómộtthứ muốn đưa cho cậu, mình ở đây đợi cậu nhé.”
anhcẩn thận quan sát vẻ mặtcô, pháthiệncôđangbối rối và ngượng ngùng.
Hướng Lê ngẩng đầu nhìn bạn, dưới ánh mắt sáng rực củacôbạn thân,côdường như cũng cảm thấy linh hồn mìnhđangđược thiêu đốt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tô Hàn chỉ yên lặng ngồimộtbên.
“Ừ, đúng vậy.” Lục Gia Diệp nhìn bộ dạng ấp a ấp úng củacôthìnét mặt bắt đầu ngờ vực.
Hướng Lê tay nghịch điện thoại, mặt ửng hồng vì xấu hổ, nhút nhátnói: “khôngcó hy vọng gì đâu…Mình thổ lộ rồi, sau này ngay cả bạn cũngkhôngthể làmthìphải làm sao?”
mộtdự cảm xấu bắt đầu nổi lên trong lòng…
Lục Gia Diệp cười: “Cậu có ý chí như vậythìtốt,khôngsao, cứ từ từ mà triển, dù saocôấy vẫnđangđộc thân mà. Tôi hơi mệt rồi, về phòng nghỉ trước đây.”nóixonganhđể ly rượu xuống rồi thong thả rờiđi.
“Mình muốnnóivới cậu là…”
Bản thânkhôngthể có được rồi, nhưng nhìn bạn thân được như vậycôcũng thấy rất vui.
Hóa ra mấy tin đồn toàn là bốc phét hết!!!
Đám cưới nàythậtsựkhiến cho quần chúng ăn dưa mê mẩn.
Hướng Lê nhìnanh,nóinhỏnhẹ: “thậtra mình muốn gọi cậu đến tâmsựmộtlúc, nhưng mà mình có mang theomộtcái cốc sứ mình tự làm, nếu cậu thíchthìlúc về mìnhsẽđưa cho cậu.”
“Ừm…Ta…Chúng tađãquen biết nhau nhiều năm rồi…”
Tô Hàn hỏi: “Còn cậu? Cậu cũng muốn theo đuổicôấy đúngkhông?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“khôngphải.” Lục Gia Diệp lắc đầu, “Tôi làm vậy là vì…Tôikhôngmuốn đểcôấy nhận ra là tôiđangđợicôấy.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chồng củacôấykhôngphải làmộtông chú đầu hói bụng bự sao? Sao ai bảo là chồngcôấykhôngđược đẹp nên mớikhôngcông khai cơ mà? Rồithìlà làm nghiên cứu khoa họcthìchắc chắn tócsẽrụng nhiều? Lại còn chị Tư Ức chọn chồng chỉ quan trọng năng lực chứkhôngnhìn ngoại hình?
Mà khoanđã…
“Vậy mấy tin đồn của cậu với mấy người phụ nữ kia…Cậu làm thế là vì muốn quên Bồi Bồiđisao?”
“Trongmộtbuổi tối đẹp thế nàythìkhôngnên buồn bã.”
Bây giờanhkhôngcòn là thằng nhóc ngốc nghếch của ngày xưa nữa, mấy năm nayanhcũng trái ôm phải ấp với đủ loại phụ nữ rồi, cho nên cũng dần nhận biết được tâm lý và biểu cảm của phụ nữ…
Hướng Lê, Trương Hân Dịch, Trịnh Bồi Bồi và mấycôbạn thân thời đại học của Cố Tư Ức đều ở trong nhóm phù dâu củacô.
Mọi người hưng phấn vô cùng, đây là đoàn phù rể của nhân vật nào vậy?
Lục Gia Diệp bất đắc dĩ cười khổ: “Trừ hổ cái rathìcòn ai vào đây nữa.”
“Má lúmnhỏcũngđãlàm đám cưới rồi, mình với Chu Kiêu cũngđanglên kế hoạch cho đám cưới đây, cậu còn chờ cái gì nữa? Hồi trước cậu cảm thấy Lục Gia Diệp thích Bồi Bồi, nhưng Bồi Bồi chia tay Tô Hànđãba năm rồi, Lục Gia Diệp cũng cóyêuBồi Bồi đâu,đãthế cậu ấy còn toàn có tin đồn cặp kè với mấy người phụ nữ lạ hoắc nữa…Chắc chắn là cậu ấykhôngcó ý gì với Bồi Bồi đâu.”
Hướng Lê chưa bao giờ nhìn thấy ánh mắt này của Lục Gia Diệp, cảm xúc củaanhđangđược giải phóng hoàn toàn,khôngphải là ánh mắt đùa giỡn bất cần đời, mà là ánh mắt thâm tình đầy trìu mến.
Trịnh Bồi Bồi nhìn hai người, bỗng nhớ lại quãng thời gian ngắn ngủi thời trung học, hốc mắt bắt đầu rưng rưng.
Đây là thế giới riêng của đôi vợ chồng son, các vị khách liền lần lượt ra về.
Gửi xong, timcôđập thình thịch, lại hít sâumộthơi, bây giờkhôngthể quay đầu được nữa rồi, đừng sợ đừng sợ.
“Thôi, trong thời khắc nàykhôngnênnóiquá nhiều mấy lời đó.” Trịnh Bồi Bồi cười khổ, “Nếu ai cũng khổ sở giống như tôithìtôisẽkhôngcảm thấy thoải mái trong lòng đâu.”
“Uầy! Cậu nhìn kìa!” Lục Gia Diệp bất ngờ cắt đứt lờicô.
Lúc nhìn thấy Trịnh Bồi Bồi làm bộ hờn giận,khônghiểu tại sao trong lònganhlại cómộtthứ cảm xúc rất khó tả.
Tranh thủ cơ hội này thôi… (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Từ hồi học trung học,côấy vẫn luôn thoải mái cười đùa cãi nhau với Lục Gia Diệp, dường như đối với cậu ấy Bồi Bồi luôn luôn cởi mở như vậy.
Hoàn toàn hết hy vọng vẫn hơn là chôn giấu mãi trong lòng đúngkhông?
trênWeibo của Cố Tư Ứchiệngiờđãbị những lời chúc mừng của các bạntrênmạng đánh chiếm rồi.
Tiếp theo, ảnh củacôdâu chú rể được đăng lên, mọi người bấy giờ mới biết,thìracôdâu chính làcôMC xinh đẹp khiêm tốn Cố Tư Ức.
Hướng Lê hỏi: “Cậu thích Bồi Bồi như vậy, tại saokhôngtheo đuổi cậu ấyđi?”
Sau khi cười đủ rồi, Lục Gia Diệp mớinói: “Có phải cậu làm ngôi sao lâu quá rồi nên hơi bị kiêu ngạo quákhông? Cậu tưởng rằng người phụ nữ nào cũngsẽlà fan của cậu cho đến lúc c·h·ế·t à? Nếukhôngđược cậu chữa thươngthìbọn họsẽphải sống trong đau đớn suốt đời sao?”
anhthong thả bước đến trước mặt Hướng Lê, cười hỏi: “Bạn quả lênhỏ, bạn định cho mình cái gì vậy?”
Có đại minh tinh Tô Hàn này, còn cả ông chồng quốc dân Lục Gia Diệp nữa, mấy người còn lại tuykhôngbiết tên nhưng nhìn ai cũng rất đẹp trai.
Có người chụp ảnh đoàn phù dâu phù rể rồi đăng lên Weibo, ngay lập tứcđãtrở thành chủ đề được mọi người quan tâm, nhất là đoàn phù rể, quá khủng luôn!
khôngcó Trịnh Bồi Bồi ở đây, hai người họ càng có thểnóichuyện thẳng thắn với nhau hơn.
Có lẽ sau nàyanhvẫnsẽkhôngthể có đượccô, nhưng chắc chắnmộtđiều là, ngoàicôra,sẽkhôngcómộtngười phụ nữ nào khác có thể khiến choanhnhung nhớ khôn nguôi,yêuthương vô điều kiện trong suốt mười năm nữa.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.