Coviz
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 29: Tin tưởng
Vũ ngồi bên ngoài, nghe thấy tiếng xì xầm bên trong. Gã thấy tò mò. Sau một phút đấu tranh tư tưởng, Vũ nhắm mắt lại, dùng thính thực của tỉnh thức giả để nghe trộm.
Elly bực bội nói vọng ra.
Elly cảm thấy bất ngờ khi người này đột nhiên tìm đến mình. Cô gọi gã vào bên trong.
“Cô sẽ đi đâu?”
“Vậy được, tôi sẽ chuyển lời của cô, xin tạm biệt!”
“Cô xem đi”
Vũ gật đầu, ánh mắt nhìn thẳng vào Elly. Cô ta cũng nhìn lại Vũ…Đây là một việc động trời. Có ảnh hưởng cực lớn không chỉ ở Song Giang mà còn là cả Minh Địa.
Vũ như bắt được vàng, vội vã trèo lên phía sau. Chiếc xe vượt qua cổng trước những ánh nhìn của mấy tay canh gác.
“Tôi nghĩ là có âm mưu đổ tội cho con bé. Cô nghĩ thế nào?”
“Không có gì. Đừng nói là cậu đến tận đây chỉ để cảm ơn tôi vì việc này”
Người lính nhìn hắn rồi nói: “Vậy thì lên xe đi, tôi đưa vào. Đoàn phó đang có khách”
Cô hỏi dồn.
Elly sau một hồi im lặng, Vũ đã nghe thấy tiếng trả lời. Tim Vũ chợt đập mạnh. Nếu Elly ngả về phe Yến Hoa thì hắn nên đưa cho cô ta xem video này hay không? Nếu đưa ra video này, mà sai người, cái mạng quèn của Vũ khéo còn không giữ được.
“Cô sẽ đi khỏi đây?”
“Ta đâu có từ bỏ con. Khi tham vọng của ta hoàn thành, người hưởng lợi lớn nhất chẳng phải là con gái ta à?”
“Không tiễn!”
Nghe xong, Vũ thò tay vào túi áo, lấy ra chiếc thẻ nhớ rồi đặt lên trước mặt Elly.
“Con Trà c·hết rồi, Thằng Vinh lên làm thành chủ, lãnh thổ Song Giang coi như là chư hầu của Yên Hòa.”
“Kế của ba thật độc địa, giờ thì không chỉ Song Giang mà cả Minh Địa này đều biết nó cùng thằng Long g·iết cha nó. Dù có cho vàng, bọn ủng hộ con Trà cũng không dám đứng về phía nó nữa. Một mình con Trà, dù có suy nghĩ lại cũng không còn ai ủng hộ”
Elly lười biếng đáp.
“Vậy thì bao giờ tôi có thể bàn giao công việc?”
“Cái này! Là từ trong xe hôm đó đúng không?”
Từ thời thiếu nữ cho đến tận bây giờ, Yến Hoa được đàn ông ở Mình Địa đặt cho danh xưng “Đệ nhất mỹ nhân”. Cô ả có một vẻ đẹp luôn khiến người khác giới phải mê mệt. Vẻ đẹp và thân hình của Yến Hoa luôn gợi lên những d·ụ·c vọng sâu thẳm nhất trong tâm hồn phái mạnh. Khi Yến Hoa được gả cho Thành Nam, rất nhiều nam nhân tại Minh Địa đã tan giấc mộng đời trai.
Elly híp mắt nhìn Vũ khiến gã có cảm giác khó chịu.
Vũ gật đầu cảm ơn rồi đi tới trước cửa, đoạn ngồi xuống băng ghế kê bên ngoài dành cho khách đợi. Gã thấy kiến trúc ở đây không khác lắm so với ngày trước. Thẳng tới cuối hành lang, một căn phòng đóng cửa im lìm, trên có tấm bảng “Đoàn trưởng”.
Elly nói một tràng.
Elly trả lời.
Chợt Yến Hoa giật mình khi thấy có một bàn tay chạm vào nhũ hoa, khẽ nâng nó lên. Yến Hoa mở to mắt, trừng trừng nhìn rồi chợt dịu xuống, đưa cánh tay gạt bàn tay kia ra, ngồi nhổm dậy, lườm
Lão béo cười lớn, lớp mỡ dưới cổ rung lên bần bật rồi tự nhiên nhổm cả người lên. Khi lão vừa đứng lên, phía cửa truyền tới tiếng gõ.
“Phong à! anh đợi em chút”
Lão béo cười ha hả, quay người bước tới ngồi lên ghế. Yến Hoa đứng dậy, bước tới giường, lấy áo choàng, khoác lên người, mắt đảo ra phía cửa xem xét.
“Chắc hẳn là phòng của Mộc Trà.” Vũ lẩm bẩm. Trước kia nó cũng là phòng làm việc của Nam. Vũ có đến đó nhiều lần nên biết rõ. Thời còn trẻ, khi làm công tác huấn luyện đặc nhiệm, Vũ cũng thường xuyên ra vào nơi đây…Gã thở dài nghĩ tới quá khứ.
Lão béo thấy vậy thì lại ngồi phịch xuống ghế, nhếch mép thể hiện một nụ cười đểu…
“Vì tham vọng mà sẵn sàng từ bỏ cả con gái yêu sao?”
Chương 29: Tin tưởng
“Anh! Là anh”
“Nếu cô không đồng ý thì cái ghế này sẽ được giao cho người khác”
“Ồ, anh bạn đi đâu đây?”
Elly cầm chiếc thẻ nhớ, cho vào trong máy rồi xem…rồi sững sờ…Elly cũng giống như Vũ lúc đó, toàn thân cứng đờ, nổi da gà…
Người lính này dẫn hắn lên tầng 2 của tòa nhà trụ sở. Tòa nhà này Vũ không lạ gì cả. Đó là trụ sở của lực lượng chống khủng bố mà Nam là trung đoàn trưởng trước kia. Hiện nay nó được sử dụng làm tổng hành dinh của quân Tiên Phong.
“Có chuyện gì? Cậu mau nói, tôi còn phải dọn dẹp đồ.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tôi mệt rồi!”
Elly vẫy tay.
“Cảm ơn cô vì đã giúp tôi tham dự đám tang của thành chủ” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vũ đánh bài ngửa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ba làm liều vậy! Nhỡ có ai nhìn thấy…”
Yến Hoa gần như không mặc gì, phần dưới được che đi bởi một tấm vải mỏng tang. Cặp đào tiên cong cớn, phơi bày ra ngoài khiến cho người ta có cảm giác bức bối.
Phía bên ngoài trụ sở quân Tiên Phong, Vũ đi đi lại lại trước cổng. Mấy tay lính không cho hắn vào bên trong. Vũ muốn tới gặp Elly để đưa cho cô ta xem video. Nhưng Elly là ai mà có thể tiếp một gã tỉnh thức giả quèn như Vũ? Đường đường là một đoàn phó của quân Tiên Phong, lại là cánh tay phải của Mộc Trà.
“ Ta cũng không ngờ nó lại chẳng phản kháng gì. Có lẽ nó bị sốc bởi c·ái c·hết của thằng Nam. Tội lỗi vậy cũng chẳng thiết sống nữa. Nghĩ cũng tội, mồ côi mẹ, nay lại thêm tội g·iết cha. Còn mặt mũi nào mà sống?”
“Ai?”
Cánh cửa phòng mở ra, 2 người trong quân phục quân Vệ Thành hậm hực bước ra. Trước khi đi còn trừng mắt nhìn Vũ khiễn gã ngơ ngác không hiểu mình có thù hằn gì với họ.
***
Lão béo cười lên ha ha, không trả lời câu hỏi của Yên Hoa, đoạn lắc lắc đầu: “Con gái ta sao lại ngây thơ vậy chứ? Ở với ta bao nhiêu năm, con không biết tham vọng của ta ư?”
Vũ thông báo.
“Anh nghĩ sao?”
Vũ lấy hết sự tin tưởng của mình dành cho cô gái trước mặt mà đặt lên bàn chiếc thẻ nhớ.
“Cái gì vậy?”
“Cô Elly, tôi hy vọng cô sẽ suy nghĩ kỹ về lời đề nghị này. Khả năng suy đoán và mưu lược của cô rất được phu nhân đánh giá cao.”
“Nếu có cơ hội, tôi là người đầu tiên sẽ đập tan âm mưu này hoặc giúp đại tiểu thư” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Vậy là cô đã đưa ra lựa chọn?”
“Ở lại Song Giang, cô sẽ có quyền lực lớn, vì sao phải cố chấp vậy?”
Vũ chờ cho 2 người biến mất ở hành lang bèn đứng lên, đưa tay gõ cửa.
Người lính chỉ cho Vũ phòng của Elly và dặn: “Đoàn phó đang có khách. Khi nào khách về thì anh bạn cứ gõ cửa”
Elly tỏ ra khá bất ngờ trước câu hỏi này của Vũ bởi y chỉ là một tỉnh thức giả quèn, một gã vận chuyển vô danh, đâu đến lượt nói những chuyện này trước mặt một nhân vật có vai vế như cô. Elly cũng không hiểu sao mình lại dành thời gian để tiếp gã này. Nhưng cô có cảm giác người này đáng tin, và có thể giải quyết vấn đề.
“Tôi…tôi có việc muốn gặp Elly, mong anh chuyển lời”
Gã không thấy Elly đáp lại lời đó. Vũ suy đoán, đây chắc chắn là thuyết khách của phe Yến Hoa tới để đặt vấn đề chiêu mộ Elly về dưới trướng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Đúng vậy, tôi hết việc ở đây rồi. Chuyện mà đại tiểu thư giao cho tôi điều tra cậu chắc cũng chấm dứt”
Lão béo vỗ vỗ tay lên đùi, ra vẻ đắc ý.
Bên ngoài tòa nhà, những chiếc xe bọc thép, xe tăng, thiết giáp cùng các loại xe chiến đấu đỗ im lìm. Không khí bên trong có vẻ căng thẳng, không giống như trước đây. Đoàn trưởng của họ b·ị b·ắt với cáo buộc g·iết thành chủ là một điều xấu hổ với lực lượng được coi là nòng cốt trong các chiến dịch săn g·iết quái vật hoặc dọn dẹp thực địa.
Người trong phòng nói.
“Tôi không nghĩ Mộc à…đại tiểu thư có thể làm ra những chuyện như vậy”
Cô ả ngồi trên một chiếc ghế massage, đôi mắt lim dim tận hưởng những dao động rung lắc, đấm bóp lên các huyệt đạo trên cơ thể.
“Đúng vậy!”
Vũ đang không biết làm thế nào thì một chiếc xe SUV đỗ lại bên cạnh, người trong xe kéo kính xuống, hỏi.
“Thật ra thì tôi có chuyện quan trọng hơn.”
“Nếu tôi không đồng ý thì sao?”
“Ta đã đưa thêm quân Vệ Thành của Yên Hòa tới đây. Mấy hôm nữa đem con Trà ra chém, ta muốn an ninh được đảm bảo ở mức cao nhất”
Vũ dò hỏi.
Lão béo khuôn mặt rạng ngời, nghĩ về tương lai lãnh thổ mà không giấu được niềm vui.
Cho dù đã sinh con và gần 40 tuổi nhưng Yến Hoa vẫn khiến những thiếu nữ mới lớn phải ghen tị cả về sắc đẹp và hình thể.
“Gì nữa đây?”
Elly khẳng khái đáp lại, Vũ nghe thấy, biết sự lựa chọn của cô ta là gì, gã thở phào một hơi. Còn mỗi một cửa có thể bấu víu, chẳng nhẽ lại thất bại? Gã nghĩ.
“Ba không định nhường ngôi cho thằng Vinh sao?”
Gã nhận ra đây là một trong 2 người đã đi cùng Elly đến căn hộ của Giác Thanh để gặp hắn.
Vũ bước vào và nói lời cảm ơn.
“Tất nhiên là tôi sẽ trở về Global Shield. Nhiệm vụ của tôi là phụ tá cho đại tiểu thư. Việc đã xong. Tôi sẽ trở về, cảm ơn các vị đã quan tâm”
“Là tôi, Lưu An”
Yến Hoa liếc xéo, bĩu môi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.