Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 34: Đóng giả tình nhân
Ở đây chỉ có hai khuôn mặt lạnh lùng, có chút âm trầm nhìn về phía Tiêu Man Vũ. Một là Tiêu Viêm, vốn biết được Tiêu Man Vũ không hề nhu thuận như bề ngoài hắn thể hiện ra. Người còn lại chính là Tiêu Huân Nhi, đối với Tiêu Man Vũ đã không còn hảo cảm khi biết Tiêu Man Vũ có quan hệ thân thiết với Nhã Phi thông qua tình báo của Lăng lão.
Mặt cười hơi đổi, mày liễu của Tiêu Ngọc giãn ra, trên gương mặt thoáng hiện lên nét ửng đỏ ngượng ngùng. Gắt giọng nói:
“Được được…” Tiêu Man Vũ hơi buồn cười, gật đầu.
“Tiêu Ngọc, ngươi…Đã lâu không gặp a.” Mọi người ngẩn ra một lúc, âm thanh một nam tử, đột nhiên vang lên.
Chương 34: Đóng giả tình nhân
Trong trướng bồng, mấy vị nữ sinh đang tán dóc, đột nhiên ngẩng đầu nhìn đám người Tiêu Ngọc chậm rãi đi tới, khuôn mặt hiện lên vẻ kinh hỉ, một đám nữ nhân cười hì hì bước đến, nhất thời đem Tiêu Ngọc vây lại, ríu ra ríu rít cười đùa không ngớt.
“Nhìn ta làm gì? Đừng nói là muốn ta giả trang thành bạn trai của ngươi, ta đối với ngươi không có hứng thú, cũng không muốn làm.” Nhìn ánh mắt của Tiêu Ngọc, Tiêu Viêm khôn khéo sao không biết chủ ý của nữ nhân này, nhất thời cười lạnh một tiếng, sau đó cũng không để ý tới ánh mắt phẫn nộ của nàng, nghênh ngang tiến về trướng bồng phía trước bước đi.
“Ta wow, thật sao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Man Vũ từ đầu tới giờ, thấy bản thân không được giới thiệu thì cũng không để ý, lập tức đảo quanh, đánh giá xung quanh. Bấy giờ khi Tiêu Ngọc gọi lại, liền mang theo tâm thế tò mò mà đi tới.
“Hắc hắc, không uổng công biểu tỷ phải móc ra hầu bao cho ngươi vay tiền.” Tiêu Ngọc đắc ý cười cười, làm cho Tiêu Man Vũ không khỏi xấu hổ.
Vẻ mặt ngượng ngùng của Tiêu Ngọc chậm rãi thu liễm lại, khẽ xoay người lại, ngọc thủ vẫn như cũ nắm lây cổ tay Tiêu Man Vũ. Liếc mắt nhìn thanh niên, thản nhiên nói:
Bất ngờ bị vây vào như vậy, làm cho đám người Tiêu Viêm không kịp thích ứng nhất thời sửng sốt, ánh mắt đảo qua mấy vị nữ đệ tử xinh đẹp, nhìn thần sắc kinh hỉ của các nàng, bọn họ phát hiện, Tiêu Ngọc tựa hồ tại học viện quan hệ với mọi người quả thực không tồi.
Tuyết Ny hướng ánh mắt hứng thú đánh giá Tiêu Man Vũ. Tên thiếu niên mặt búng ra sữa, bộ dáng nhu thuận này lại có thể đánh được tên quái vật Tiêu Viêm sao?
“La Bố a, đã lâu không gặp.”
“Hắn cũng không tầm thường nha, hiện tại ít nhất là nhất tinh đấu giả, cách đây hai tháng còn đánh thắng Tiêu Viêm đấy.”
“Chà chà…Ngọc nhi…ngươi …hắn là biểu đệ khác đúng không? Không cùng ngươi có quan hệ huyết thống đúng không? Ngươi thật tham lam.”
“A!” Nhìn cử động bất thình lình này của Tiêu Ngọc, những người xung quanh nhất thời trợn mắt há hốc mồm, các nàng đã có khi nào thấy Tiêu Ngọc đối xử với một nam tử như vậy?
Tiêu Ngọc gật đầu như gà mổ thóc, nói:
“Ách …Ngọc nhi mỵ lực của ngươi hình như bị hạ thấp a…Loại chuyện tốt này trong học viện không biết có bao nhiêu người tranh nhau vỡ đầu làm, tiểu gia hỏa này dĩ nhiên lại không để ý tới ngươi?” Nhìn bóng lưng Tiêu Viêm, Tuyết Ny tựa hồ có chút không thể tin nói.
Nghe thanh âm này, mọi người khẽ quay đầu lại, một thanh niên thân mặc quần áo màu trắng chính là đang đứng ở phía sau tươi cười, thanh niên này bộ dáng có chút anh tuấn, chỉ là nụ cười sáng lạn trên mặt khiến cho mấy người Tiêu Man Vũ cảm giác được có điểm giả dối.
“Da…Ngọc nhi, hắn là ai?” Tuyết Ny nhìn thấy Tiêu Ngọc thân mật với Tiêu Man Vũ, lập tức sáng mắt, tò mò hỏi.
“Hắn cùng ta không có quan hệ huyết thống, các ngươi cũng đừng trêu chọc hắn, hắn từ nhỏ da mặt đã mỏng rồi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đứng ở bên cạnh, Tiêu Man Vũ như một khúc gỗ, tùy ý để cho Tiêu Ngọc diễn trò, thỉnh thoảng lại gật đầu phối hợp.
“Còn không phải là vì Tiêu Ngọc đại mỹ nhân sao, người ta đường dài tới đây, nhân gia người ta ngày đêm mong nhớ ngươi đấy.” Tuyết Ny trêu tức nói.
“Vừa rồi quên mất không giới thiệu, hắn là một vị biểu đệ khác của ta, gọi là Tiêu Man Vũ.”
Đứng bên cạnh, Tiêu Viêm bất đắc gĩ thở dài một hơi, nhìn Tiêu Ngọc với ánh mắt quỷ dị, bằng hữu của cô nàng này, như thế nào đều là sắc nữ đây?
Ở Tiêu gia hiện tại, không ai là không biết hắn nợ như chúa Chổm, đám thanh thiếu niên trong tộc, không ít thì nhiều đều là chủ nợ của hắn. Đương nhiên vì danh khí hắn không nhỏ, cho nên vay ai người ta cũng vui vẻ mà cho vay.
“Hì hì, hai tiểu mỹ nhân thật là xinh đẹp.” Ánh mắt đảo qua Huân Nhi cùng Tiêu Mị, hai nàng vốn dĩ dung mạo xuất sắc khiến cho đám nữ nhân không có bất ngờ sợ hãi than một phen.
“Hì hì, tuấn tú dễ nhìn. Ngọc nhi, đây là biểu đệ của ngươi? Không phải thân đệ đệ chứ? Thành thật trả lời đi, ngươi có hay không biển thủ?”
Sắc mặt Tiêu Ngọc không khỏi có chút mất tự nhiên khi bị mấy nữ bằng hữu gán ghép lung tung. Lúc nàng định giải thích một chút thì khóe mắt thấy thân ảnh một đạo nam tử từ trong trướng bồng kia đang vội vã bước tới.
“Ngọc nhi, hai tháng không gặp, đầy đặn lên thật nhiều nha, nên thành thật một chút, có phải hay không …Ân?” Một vị thiếu nữ có khuôn mặt tú lệ bàn tay len lén sờ trước ngực Tiêu Ngọc, sau đó áp cả vai vào ngực Tiêu Ngọc, trêu tức nói.
Tiêu Man Vũ so với đồng trang lứa thì thấp bé hơn tương đối nhiều, đứng cạnh Tiêu Ngọc cũng thấp ơn một chút, rất có bộ dáng của tiểu đệ đệ.
Man Vũ mới đi tới, Tiêu Ngọc đã níu lấy tay hắn, ôm lấy một bên hết sức thân mật. Nàng nhẹ giọng, nói:
Tiêu Man Vũ quả thật da mặt mỏng, lại thêm bị Tiêu Ngọc giới thiệu mập mờ như thế, lập tức mặt trắng đỏ lên, bộ dáng vừa buồn cười vừa đáng yêu, làm cho đám thanh niên thiếu nữ ở đây ôm bụng cười.
“Ai nha, ta van các ngươi, thu liễm lại một tí được không a.” Dở khóc dở người đem mấy nàng đang làm trò xấu trên người mình ra đẩy ra, Tiêu Ngọc bất đắc gĩ nói.
Oán hận cắn chặt răng, Tiêu Ngọc căm giận nói:
Sau đó nàng lại kéo Tiêu Man Vũ tới, giới thiệu qua một hồi.
“Được rồi, trước hết vào đã.”
“Biểu đệ, nhớ lấy, chút nữa giúp ta giải vây. Tên kia quả thực đáng ghét.”
“Da, tiểu tử này cũng tuấn tú không kém tên Tiêu Viêm kia, nhưng tính cách tựa hồ tốt hơn tên kia rất nhiều.”
“Tên kia chính là quái thai như vậy đó, như thế nào có thể dùng lẽ thường để xem xét, trừ bỏ yêu nữ dị thường kia trong học viện, ngươi đã gặp qua ai tại trong một năm từ tam đoạn đấu khí tăng lên tam tinh đấu giả chưa?”
Nhìn thấy vẻ mặt xấu hổ của hắn, lại nhận ra bản thân quá mức thân mật, Tiêu Ngọc cũng xấu hổ đỏ mặt, vội vàng buông tay, hướng Tuyết Ny giải thích: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Còn bên ngoài trướng bồng, hơn hai mươi danh nam nữ trẻ tuổi lại phải ngồi ngoài, chịu đựng ánh nắng chói chang từ mặt trời tỏa ra, ngồi trên chiếu, mặc dù bởi vì nhiệt độ cao khiến cho khuôn mặt mồ hôi chảy ròng bất quá thần sắc bọn họ tràn ngập câu nệ, xem bộ dáng, bọn họ chắc là vừa thông qua khảo nghiệm tân sinh ở bên ngoài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiêu Man Vũ hết sức ngoan ngoãn cúi chào Tuyết Ny, mười phần nhu thuận khiến cho Tuyết Ny lập tức có hảo cảm.
Lại nói, nghe Tiêu Ngọc giải thích mập mờ như vậy chúng nữ liền sửng sốt. Nhìn Tiêu Ngọc chưa bao giờ lộ ra bộ dáng ngượng ngùng, bọn họ nhất thời liếc mắt nhìn nhau. Các nàng vốn chỉ nói giỡn mà thôi, vậy mà Tiêu Ngọc lại nghiêm trang giải thích. Hơn nữa khẩu khí như vậy …quả thực giống như là đang thay tình nhân giải thích.
Bên kia, mọi người sau một phen cười cười vì Tiêu Man Vũ xấu hổ thì cũng cẩn thận ngẫm lại, bọn hắn bị khẩu khí thân mật của Tiêu Ngọc khiến cho sửng sốt, liếc mắt nhìn nhau trong đầu như có một đám sương mù, tự hỏi Tiêu Man Vũ cùng Tiêu Ngọc quan hệ từ khi nào lại trở nên tốt như vây? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghe vậy Tuyết Ny miệng khẽ nhếch, thần sắc đang tươi cười hiện lên vẻ kinh sợ, nàng cũng không có nghĩ tới, thoạt nhìn thiếu niên thanh tú này, dĩ nhiên như thế nào thiên phú tu luyện lại kinh khủng như vây, thế này mà lúc trước Tiêu Ngọc nói rằng hắn là phế vật của gia tộc sao?
Khẽ cắn răng, Tiêu Ngọc biến sắc một lúc, đột nhiên quay đầu lại nhìn chằm chằm Tiêu Viêm.
Dù cho hắn không tình nguyện, thế nhưng vì đối phương là chủ nợ của hắn, bất đắc dĩ đành phải thỏa mãn yêu cầu của đối phương.
Nghe nữ nhân này thuyết, dĩ nhiên lại lôi loại đề tài này ra hỏi làm trong lòng Tiêu Viêm đang tĩnh lặng, khéo miệng có chút nhếch lên nhìn về phía Tiêu Ngọc với ánh mắt quỷ dị.
Tiêu Ngọc nghe đám nữ nhân này trêu chọc, khuôn mặt đang cười đột nhiên lộ ra vẻ xấu hổ tức giận bất đắc gĩ.
Ở một bên, Tiêu Ngọc nhanh tay lẹ mắt, nắm lấy cổ tay Tiêu Man Vũ, bàn tay thân mật thay hắn phủi đi bụi bẩn trên người.
Ánh mắt chậm rãi chuyển dời tới Tiêu Viêm đứng bên cạnh, về phần Tiêu Trữ bởi vì cùng với Tiêu Ngọc là thân tỷ đệ, thật ra lại may mắn được đám nữ nhân này không nhìn qua.
Tiêu Man Vũ cũng tương đối tuấn tú, một đôi mục đồng sáng long lanh, hiền hậu, cộng thêm dáng người nhỏ bé, làm cho đám nữ tử sáng mắt, mê mẩn. Loại nam tử như thư sinh thế này cũng rất hấp dẫn nữ tử.
“Biến, d·â·m nữ! Dừng lại cho ta.” Khuôn mặt cười cười có chút ửng đỏ đem nữ tử trong lòng đẩy ra, nhìn thấy nàng ta lại chuẩn bị tiến lên, Tiêu Ngọc vội vã chui về phía sau, chỉ vào đám người Tiêu Viêm, vôi vã giới thiệu qua một lần, lúc này mới khiến cho đám nữ nhân kia thôi đùa giỡn.
“Hây…”
“Man Vũ biểu đệ, lại đây một chút.”
Một bên, hai người tiếp xúc thân mật, Tiêu Man Vũ hiện lên vẻ xấu hổ. Hắn cảm nhận được bộ ngực mềm mại căng tràn của Tiêu Ngọc đang cọ xát với cánh tay mình, loại xúc cảm mỹ diệu này thật khó nói thành lời.
Tiêu Viêm mặc dù tuổi tác kém so với Tiêu Ngọc ba tuổi, bất quá trải qua một năm khổ tu vóc dáng đã so được với Tiêu Ngọc. Khuôn mặt mặc dù có chút thanh tú nhưng nhìn kỹ quỷ dị lại hiện lên nét thành thục bất đồng so với tuổi tác. Cảm giác mâu thuẫn này làm cho đám nữ nhân không khỏi nhiều lần liếc nhìn.
“Trong kia có một tên keo da c·h·ó rất đáng ghét. Chút nữa giúp ta giả trang một thoáng.”
Bên này, Tiêu Ngọc đảo cặp mắt trắng dã, khóe miệng vểnh lên nụ cười lém lỉnh, song đồng hung hăng nhìn về phía nam tử thoạt nhìn rất nhu thuận ở cuối hàng.
Mấy người tiến đến gần trướng bồng màu xanh biếc, thì thấy hơn mười nam nữ đang quây tròn ngồi thoải mái trong trướng bồng tán gẫu với nhau, xem bon họ thần sắc thoải mái như vậy, ắt hẳn cũng giống như Tuyết Ny, đều là đệ tử của Già Nam học viện.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.