Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 33: Già Nam học viện

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 33: Già Nam học viện


“Lần này đến Ô Thản Thành phụ trách chiêu sinh là đạo sư của ta, là môn sinh đắc ý của người, ta tự nhiên có biện pháp.” Tiêu Ngọc hếch hếch cái mũi thon, cười dài nói, bàn tay vung lên: “Đi theo ta.”

Nhìn Tiêu Ngọc giơ đôi chân dài gợi cảm chậm rãi bước đi, Tiêu Viêm hướng Huân Nhi bất đắc dĩ giang tay:

Nghe vậy, Huân Nhi mỉm cười nhẹ gật gật đầu, cùng với Tiêu Viêm bước đi theo.

“Ngươi nằm mơ cũng nghĩ đến ta? Chúng ta tựa hồ lúc nào quan hệ trở nên tốt vậy? Năm đó tựa hồ chỉ sờ sờ vuốt vuốt …”

Lẳng lặng nhìn biển người kia, một lúc lâu sau, Tiêu Man Vũ cùng Tiêu Viêm khẽ thở dài một hơi, vẻ mặt buồn bực lắc đầu, xem tình hình này, hôm nay đừng có nghĩ tới việc thuận lợi thông qua kiểm trắc.

Tức giận nhìn trung niên quan quân, khoát tay áo, Tiêu Ngọc lôi kéo Tiêu Mị cùng với Tiêu Trữ gót chân như đã nhũn ra, bước nhanh tiến vào khoảng sân rộng bên trong. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lần này đội ngũ chiêu sinh dừng lại tại Ô Thản Thành, bất quá bọn họ còn phụ trách chiêu sinh trong phạm vi phụ cận xung quanh Ô Thản Thành bao gồm mấy thành thị gần đó nữa, cho nên khi đám người Tiêu Man Vũ chạy tới chiêu sinh, chỗ chiêu sinh là một khoảng sân rộng, thế nhưng bây giờ cơ hồ đông người đến nỗi không nhìn thấy người cuối cùng, không khỏi khiến cho mọi người choáng váng.

“A?” Tiêu Ngọc khẽ la lên, hung hăng nhéo thiếu nữ lắm miệng bên cạnh, sắc mặt có chút hổ thẹn xấu hổ nhìn Tiêu Viêm giải thích: “Ta cũng không có nhắc chuyện của ngươi với người khác, chỉ là có lần mộng nói nhảm bị nữ nhân này biết được mà thôi.”

“Ngọc nhi, ngươi thật nhẫn tâm nha. Thế mà lại hạ độc thủ với tình nhân cũ…” Đưa cái cổ tay bị véo đỏ lên, Tuyết Ny dùng ánh mắt ngập nước nhìn Tiêu Ngọc.

Chương 33: Già Nam học viện

“Oa, nhà ngươi thật là nhiều tiểu mỹ nhân nha, này nếu vào Già Nam học viện, không khiến cho đám nam sinh thần hồn điên đảo mới là lạ đó.”

“Hì hì, đi thôi, đi theo ta, ta mang bọn ngươi đi.” Sắc mặt thu hồi lại vẻ như muốn khóc, Tuyết Ny vừa muốn xoay người, cước bộ đột nhiên đình trệ, nghiêng đầu cười nói: “Nga, được rồi, quên nói cho ngươi biết, lần này theo đội ngũ chiêu sinh, La Bố cũng đi theo, hơn nữa trên đường đến đây hắn đã tấn cấp tứ tinh đấu giả.”

“Ngọc nhi!”

Dù sao nữ tử ở thế giới hiện đại, tùy ý gặp mười người, trong đó chín người đã chẳng còn một thân thanh bạch, nhưng thế giới này nữ tử chưa chồng thì tám chín phần mười vẫn còn là xử nữ, các nàng mang theo cảm giác thanh thuần, trẻ trung hấp dẫn cũng là dễ hiểu.

“Tiêu Ngọc biểu tỷ có biện pháp sao?” Nhìn Tiêu Viêm cùng Tiêu Ngọc rất có bộ dáng chuẩn bị xông vào đánh nhau, Tiêu Man Vũ vội vàng cười chuyển hướng đề tài.

Hắn thầm lắc đầu, nhưng cũng than thở. Nữ tử ở thế giới này so với thế giới hiện đại thì ăn vận kín đáo hơn, nhưng trên người luôn có một cỗ cảm giác tươi mới thanh mát, khiến cho người ta khó có thể không nhìn lần hai.

“Đừng đùa nữa đi, ta còn muốn dẫn bọn họ đi trắc nghiệm đây.” Dở khóc dở cười đẩy Tuyết Ny ra, Tiêu Ngọc cười mắng.

“Hừ, không có cách sao?” Nhìn bộ dáng buồn bực của hai người, đang đứng phía sau cùng Huân Nhi và Tiêu Mỵ hai nàng nói chuyện, Tiêu Ngọc nhất thời đắc ý khẽ hừ một tiếng.

“Aa, đây là Nhược Lâm đạo sư phân phó, nếu muốn chạy cửa sau, tự nhiên phải chịu chút khảo nghiệm, các ngươi cũng không sai, kẻ dưới tay ta từng đều đã ôm thi thể ngủ chung, nếu thiếu định lực, chỉ đi nửa đường sẽ bị hù dọa cho tê liệt.”

“Câm miệng cho ta.” Nghe Tiêu Viêm nói thế, trên khuôn mặt Tiêu Ngọc hiện lên vẻ xấu hổ, đôi chân dài gợi cảm kia hung hăng đá vào Tiêu Viêm.

Nhãn tình trước tiên đảo qua Huân Nhi và Tiêu Mỵ, hai mắt Tuyết Ny tỏa sáng sợ hãi than:

Tiêu Ngọc thân mật lôi kéo Tuyết Ny, xem sắc mặt của các nàng, hiển nhiên là có quan hệ không tồi.

Trung niên quan nhân ánh mắt có chút âm lệ đảo qua đám người Tiêu Viêm mấy lượt. Sau một lúc lâu, mới vung bàn tay quát:

“Đây là những chiến sĩ đã trải qua sinh tử trên sao?” Chậm rãi thở ra một hơi, Tiêu Man Vũ khẽ lẩm nhẩm. Khó trách ở thế giới hiện đại, một người hiền lành sau khi đi ra chiến trường trở về, khuôn mặt lại có thể biến thành hung ác đến vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trên khuôn mặt đờ đẫn của trung niên quan nhân thoáng hiện lên ý cười, ánh mắt tại trên đám người Tiêu Ngọc đảo qua, cuối cùng dừng lại trên sắc mặt bình thản của Huân Nhi, Tiêu Viêm cùng với Tiêu Man Vũ, nhãn đồng hiện lên chút than thở:

Nghe trung niên quan nhân quát ra lệnh, những quân nhân thân mặc thiết giáp vừa vặn để lộ ra một thông đạo nhỏ. Hướng về trung niên quan nhân cười cười cảm kích, Tiêu Ngọc đem bài tử nhận lại, đối với đám người Tiêu Viêm đắc ý hất cằm, sau đó theo trung niên quan quân kia dẫn đầu đi vào.

Đi phía sau Tiêu Ngọc, mấy người cũng tiếp bước tiến vào thông đạo. Vừa mới bước vào trong, mọi người đều cảm thấy da tay có chút phát lạnh. Đám binh lính chung quanh mặt không đổi sắc, trên thân thể mơ hồ tán phát ra mùi máu tanh khiến cho đám thanh thiếu niên chưa bao giờ trải qua loại trận địa này cơ hồ cảm thấy hô hấp có chút cấp bách.

Mọi người cùng đi qua đám binh lính, nhưng dường như bộ dáng rất khó khăn. Cảm giác như có trọng chùy treo trên người, khiến cho bước chân càng thêm nặng nề. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Quên đi, không cùng với nàng ta so đo.”

Vừa tới cổng, hắn bắt gặp đám thanh thiếu niên trẻ tuổi Tiêu gia theo chân Tiêu Ngọc chạy tới quảng trường nơi chiêu sinh của Già Nam học viện.

Trên khoảng sân rộng lớn, những âm thanh ồn ào không ngớt vang lên, vô số người trẻ tuổi liều mạng chen chúc tiến vào, nếu không phải hai bên bờ, có quân đội của thành phủ chủ duy trì trật tự, sợ rằng đám người này đã sớm kích động, không để ý tới gì mà vọt đi vào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vừa mới tiến gần gần đến đại trướng bồng, tiếng cười của một nữ tử truyền vào tai mấy người Tiêu Man Vũ, một đạo bóng đỏ rất nhanh đi tới, cuối cùng cười hì hì ôm lấy Tiêu Ngọc, bàn tay tại bầu ngực sữa của Tiêu Ngọc sờ soạng một phen, trêu đùa nói:

“Kha học trưởng, ngươi cố ý thử thách chúng ta làm gì?”

Nghe vậy mấy người kia đem ánh mắt hướng đến vị nữ tử này, một thân hồng y, khuôn mặt tiếu lệ hiện lên sáng lạn, mái tóc nâu dài tùy ý kết thành một cái đuôi ngựa, trước ngực đầy đặn, vòng eo mảnh khảnh, kiều đôn vểnh cao mượt mà, tuy nói dung mạo của nàng so với Tiêu Ngọc kém hơn một chút, bất quá với dáng người bốc lửa lên đến cực điểm của nàng khiến cho không ít nam nhân cảm thấy thèm thuồng, trong khoảng thời gian ngắn giới thiệu, Tiêu Man Vũ đã phát hiện không ít thanh niên đã thông qua trắc nghiệm, ánh mắt của không ít người đều như có như không mịt mờ đảo qua ngực của nữ nhân này.

“Xem ra Nhược Lâm đạo sư lần này có lẽ thu được một ít đệ tử khồng tồi?”

“Cho phép qua!”

“D·â·m nữ, cút ngay đi.” Cười mắng đem nữ tử trong lòng đẩy ra, Tiêu Ngọc xoay người đối với mấy người phía sau giới thiệu nói: “Đây là tỷ muội tốt của ta tại Già Nam học viện, tên gọi Tuyết Ny, đã đạt tới tứ tinh đấu giả.”

“Ách? Tiêu Viêm?” Sau khi sợ hãi than xong, Tuyết Ny đột nhiên sửng sốt, ngạc nhiên nhìn Tiêu Viêm: “Đây theo như lời ngươi nói là biểu đệ vẫn dừng lại tại tam đoạn đấu khí đây sao? Lớn lên rất tuấn tú a.”

Nhíu mày, Tiêu Viêm bĩu môi. Vuốt khuôn mặt trêu tức nói:

Mấy người đi theo Tiêu Ngọc cứ như vậy vòng qua khoảng sân rộng nửa vòng, cuối cùng tại phía tây khoảng sân dừng lại, nơi này chính là phía sau khoảng sân, quân đội trang bị võ trang hạng nặng đứng ở đây thành hai ba tầng, hàn quang tỏa ra từ vũ khí, dưới ánh mặt trời phản xạ quang mang chói mắt.

Nhìn Nhã Phi cẩn thận đem cỏ cây xung quanh mộ cắt tỉa, trong lòng Tiêu Man Vũ như có nước ấm chảy qua. Hắn chỉ cần biết thế là đủ, một đường sau đó liền quay về Tiêu gia.

Tùy ý nghiêng người né tránh, thu hồi lại được điểm lợi tức này Tiêu Viêm vuốt vuốt tay cũng không giễu cợt nàng nữa.

“Bọn họ đều là tộc nhân của ta, đây là Huân Nhi, hắc hắc, xinh đẹp chứ? Bất quá không cho ngươi có chủ ý với nàng, nhân gia người ta sẽ không có hứng thú với ngươi, đây là Tiêu Mỵ cũng rất xinh đẹp nha, đây là thân đệ đệ ta Tiêu Trữ, còn người này …” Đôi mắt nhìn thấy vẻ uể oải của Tiêu Viêm, Tiêu Ngọc cắn răng quay đầu đi, thấp giọng nói nhỏ vào tai Tuyết Ny: “Hắn chính là tên trước kia ta nói với ngươi, Tiêu Viêm.”

Nghe vậy Tiêu Ngọc đang cười, khuôn mặt nhất thời trầm xuống, có chút không kiên nhẫn nói:

“Để bổn tiểu thư sờ xem, dạo này có béo lên hay không?”

Khuôn mặt cười có chút trở nên trắng bạch, Tiêu Ngọc đối với trung niên quan nhân oán trách cười khổ nói:

“Ngươi sờ soạng cái gì? Không phải sờ soạng Ngọc nhi đó chứ.” Tuyết Ny vẻ mặt tò mò hỏi, lại bị Tiêu Ngọc hung hăn véo một cái.

Bước ra một bước cuối cùng, vượt được khí thế của đám binh lính, mọi người mới phát hiện ra trong lòng bàn tay mình ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Đối với cử động hung bạo của Tiêu Ngọc, Tiêu Man Vũ cũng chỉ đành lẽo đẽo theo sau. Mà nhìn thấy hắn nhu thuận như vậy, Tiêu Ngọc cũng là thoải mái cười lớn một tiếng, cảm thấy vị biểu đệ bỗng dưng xuất hiện này thật ngoan. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nguyên bản hắn muốn né tránh một hồi, không nghĩ tới nữ nhân hỏa bạo Tiêu Ngọc trực tiếp xông tới túm lấy cổ hắn, lôi hắn cùng đi.

Bước tới giữa sân, một đại trướng bồng màu xanh biếc được dựng tại một khoảng trống hiện ra trong tầm mắt, ở chỗ này, mọi người đã có thể thấy được bên trong không ít người tấp nập đi lại, tại mấy thông đạo ngẫu nhiên phát hiện mấy nam nữ thiếu niên vượt qua kiểm tra, vẻ mặt hưng phấn tiến vào bên trong sân.

“Tên keo da c·h·ó đáng ghét kia như thế nào lại tới đây?”

Con ngươi quét đảo qua phòng vệ sâm nghiêm ở đây, Tiêu Ngọc đối với mấy người phía sau dặn dò một tiếng. Sau đó tự thân tiến lên, từ trong lòng móc ra một khối bài tử màu xanh biếc. Cùng một trưởng quan quân đội nói chuyện với nhau một hồi lâu, lúc sau mới hướng đám người Tiêu Viêm phất phất tay, ý bảo họ lại đây.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 33: Già Nam học viện