Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 29: Tỷ thí với Tiêu Viêm

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 29: Tỷ thí với Tiêu Viêm


Bên kia, Tiêu Viêm đứng không vững, phải chúi người về phía trước, tay chống xuống đất, thân mình cũng kéo lê một đoạn dài mới có thể ổn định.

Tiêu Man Vũ thuận thế xông đến, một trảo như hổ vồ xuống.

Lúc này, sắc mặt Tiêu Viêm hiện lên vẻ khó nhìn. Một trảo lôi điện của Tiêu Man Vũ đã đánh tới.

Mục đồng Tiêu Man Vũ lóe lên, hắn đổi tư thế chân, đạp mạnh lên mặt đất, lập tức vài ba tấm gạch lát bị lật lên, bắn thẳng về khoảng không mà hấp lực đang tác động, lập tức Hấp Chưởng của Tiêu Viêm vốn tác động lên sàn đấu để kéo hắn bay ngược về sau thì bây giờ lại tác động lên mấy viên gạch lát, kéo gạch lát về phía mình. Điều đó khiến cho việc chạy trốn của hắn bị gián đoạn.

“Có dễ như thế sao?” Tiêu Man Vũ hừ lạnh, song thủ đan chéo chặn trước mặt, cỗ lực đẩy mạnh kinh hồn kia đánh thẳng lên đôi tay hắn, nhưng không thể đẩy lui được hắn.

“Nhã Phi?”

“Hấp Chưởng!”

Trên đài, Tiêu Man Vũ sau khi một kích thành công, cũng không hề dừng lại. Khác hẳn với bộ dáng nhu thuận, điệu thấp hàng ngày. Trên võ đài, Tiêu Man Vũ như hóa chiến thần, lập tức mang theo một trảo lôi điện nữa, nhảy lên cao, phóng thẳng về phía Tiêu Viêm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Đấu kỹ của người này…” Tiêu Huân Nhi nhìn thấy Tiêu Viêm bị đánh trào máu miệng, sắc mặt liền ẩn hiện lo lắng: “Là đấu kỹ của Tiêu gia, cấp bậc hoàng giai nhưng trong tay kẻ đó phát huy lại mạnh mẽ như vậy sao?”

“Kế đến Man Vũ biểu đệ phải cẩn thận rồi…ta sẽ dùng sở học của bản thân để đối đãi ngươi…”

Thân ảnh Tiêu Viêm bay ngược về sau như diều đứt dây, bộ dáng chật vật vô cùng.

Lại nói, Tiêu Man Vũ trở về Tiêu gia, nghỉ ngơi không đến một ngày liền chạy đi tìm Tiêu Viêm, đại ý rằng muốn tỷ võ, luyện tập thực chiến.

Tiêu Viêm nghe thế thì liền trầm mặt. Tiêu Man Vũ nói vậy, Tiêu Viêm hắn liền ý thức được đối thủ lần này không hề tầm thường. Rõ ràng loại người như Tiêu Man Vũ là rất nguy hiểm.

Kỳ thực bọn họ tới đây xem chủ yếu vì danh khí Tiêu Viêm quá lớn, chứ Tiêu Man Vũ từ lần thể hiện bạc nhược khi trước, không ai nghĩ rằng hắn sẽ thắng cả.

“Lôi Kích!!!”

“Sau đó, nhân sự kiện Tiêu Viêm thiếu gia có thể luyện khí, gia chủ cho phép những tộc nhân chi mạch đang ở ngoài được hồi tộc sinh sống. Bạch Quân Nghi ở tại Tiêu gia làm giúp việc, cho đến khi Tiêu Man Vũ này năm tuổi thì bị c·h·ế·t đuối.”

Hắc bào nhân cúi đầu, sau đó thân ảnh lập tức hư không tiêu thất, rời đi hoàn toàn không có một dấu vết.

Dưới đài lập tức ồ lên. Sắc mặt mọi người hiện lên vẻ phấn khích. Bọn họ vốn tưởng trận đấu này là Tiêu Viêm nghiền ép Tiêu Man Vũ, nhưng không ngờ vừa mới bắt đầu chưa lâu, Tiêu Viêm đã thụ thương. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Khó trách có thể tu luyện nhanh như vậy. Hẳn là đạt được tài nguyên tu luyện từ nữ nhân kia.” Tiêu Huân Nhi khẽ lẩm nhẩm, hình ảnh Tiêu Man Vũ trong mắt nàng cũng trở nên không tốt đẹp. Chút hảo cảm có được từ trước kia hóa thành hư vô.

Rẹt rẹt rẹt!!!

“Tiểu thư, đây là toàn bộ thông tin của kẻ có tên Tiêu Man Vũ…”

“Bình thường hắn đều ra ngọn núi ngoài Ô Thản thành tu luyện. Không có gì bất thường.”

“Tiêu Man Vũ sau đó bị chiếm dụng chỗ ở, đến khi có thể làm được việc vặt trong tộc mới được phân cho một gian nhà nhỏ.”

Trong một gian phòng nhỏ gọn gàng sạch sẽ. Trên ghế ngồi lấy một vị thiếu nữ mặc thanh y, bộ dáng xinh đẹp, dáng vẻ thanh thuần, tươi trẻ, tràn đầy sức sống. Ở phía dưới, một vị hắc y nhân đang quỳ nửa gối, thanh âm vừa rồi là do hắc y nhân này phát ra.

“Hấp Chưởng!!!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Người phía dưới nhìn lên, liền thấy hai đạo thân ảnh hết sức chật vật bắn ngược về sau. Tiêu Man Vũ ngã trên mặt đất, mông trực tiếp bị kéo lê, tư thế mười phần buồn cười. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Đúng thế Tiêu Viêm biểu ca. Người ta thường nói không sợ kẻ địch luyện vạn chiêu mà chỉ sợ kẻ địch luyện một chiêu vạn lần. Tuy Lôi Kích chưa đạt tới vạn lần, nhưng khoảng cách tới mức đó cũng không khác bao nhiêu.”

Chỉ thấy hắn lách mình, né tránh cú đấm mạnh kinh hồn của Tiêu Viêm. Một trảo tiếp theo cũng theo đó thuận thế phóng tới.

“Ting! Nhiệm vụ hoàn thành: Tỷ võ với Tiêu Viêm. Phần thưởng: Mười điểm hệ thống, một khỏa Minh Mẫn Đan.”

Đối với Tiêu Viêm, bởi vì Dược lão đánh giá rất cao Tiêu Man Vũ cho nên lập tức đồng ý. Hơn nữa thực lực hai người ngang nhau, nếu như chiến đấu thì cũng có thể phát huy hết sức, cũng là một cách luyện tập thực chiến không tệ.

Đối với một kích sắp đến, tư thế công kích so với trận đánh trước của Tiêu Viêm với Tiêu Khắc không khác là bao. Nhưng mà cường độ, tốc độ lẫn góc độ công kích của Tiêu Man Vũ thì không hề cho Tiêu Viêm có nửa điểm đường lui, toàn bộ phương vị đều bị phong tỏa.

Khi khoảng cách hai người còn ba bước, thủ trảo của Tiêu Viêm lại hóa chưởng, quát lên:

Chương 29: Tỷ thí với Tiêu Viêm

Một chưởng đánh tới, đấu khí bùng nổ, tạo nên lực đẩy thậm chí so với lực hút còn mạnh hơn. Đấu khí gào thét đánh thẳng lên người Tiêu Man Vũ, tràng cảnh không khác gì lần khiêu chiến mấy tháng trước.

Tiêu Viêm vội vàng đưa tay về sau, cỗ hấp lực khủng bố tác động lên sàn võ đài, kéo hắn bay về phía sau, muốn thông qua đó giảm bớt lực lượng từ một trảo.

“Chính hợp ý ta.” Tiêu Man Vũ nở một nụ cười hiền hậu, gật đầu.

Tiêu gia có một tòa nhà khổng lồ, bên trong có một đài tỷ võ rộng lớn, là nơi thường xuyên tập trung rất đông đám thanh thiếu niên tới đây tỷ võ, luyện công.

“Tới phiên ta…”

“Không tệ…”

Một cỗ lực hút cường đại lập tức xuất hiện, hút Tiêu Man Vũ tới gần Tiêu Viêm một cách không báo trước.

Mọi người nhìn thấy cảnh này liền biết cả hai muốn dùng một chiêu để kết thúc trận đấu rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tiếng tiểu ô quy vang lên, nhưng Tiêu Man Vũ cũng chẳng để ý lắm. Hắn nhìn chằm chằm Tiêu Viêm, chờ đợi đối phương xuất kích.

“Xuy Hỏa Chưởng!”

Hai người vừa dứt lời, sàn đấu liền lâm vào tĩnh lặng. Một đợt đấu khí từ hai phía bùng nổ, sau đó dần dần ngưng tụ lại.

“Lôi Kích!”

Một trảo phóng ra, đấu khí lôi thuộc tính phủ xuống, hóa thành một trảo lôi điện hung bạo vô cùng. Mà thế công hiểm hóc như thế, Tiêu Viêm quả thật né tránh không kịp.

“Chạy đi đâu?”

Tiêu Man Vũ lại trở về bộ dáng hiền hậu vô hại, cười nói:

“Tiêu Viêm biểu ca cứ đến…ta cũng chỉ có một chiêu Lôi Kích này để đối lại mà thôi.”

“Cụ thể, tiểu tử này là con trai độc nhất của Tiêu Lăng, một tộc nhân chi mạch. Khi Tiêu Lăng c·hết trong một lần vận tiêu, hắn lúc đó mới một tuổi, liền cùng với mẹ mình là Bạch Quân Nghi bị đuổi khỏi Tiêu gia.”

Tiêu Viêm giơ tay cản đỡ, lập tức bị đẩy lui lại mấy bước, cả cánh tay tê rần, rõ ràng thuộc tính lôi điện đã khiến cho hắn bị tê liệt.

“Thật nhanh…nhưng còn chưa đủ.” Tiêu Man Vũ khẽ lẩm nhẩm.

“Man Vũ biểu đệ, đánh tới điểm dừng là được.”

Tiêu Viêm nở nụ cười, cước bộ liền thay đổi, dùng tốc độ rất nhanh phóng thẳng tới Tiêu Man Vũ.

Bành!!!

“Dừng được rồi…” Tiêu Viêm gầm nhẹ, Xuy Hỏa Chưởng lần nữa phóng ra, nhưng lần này đã không giữ lực nữa.

“Còn một điều nữa. Ta phát hiện ra quan hệ của hắn cùng Nhã Phi dường như không bình thường.”

“Lăng thúc! Ngươi có điều tra được quá trình tu luyện cụ thể của hắn không?”

Thời điểm cả hai ngẩng lên, trong mắt dày đặc chiến ý.

Tiêu Huân Nhi nhắc tới cái tên này, sắc mặt không khỏi lạnh ra vài phần. Nữ nhân phong tình quyến rũ, nam nhân nào cũng liếc mắt đưa tình, nàng quả thật cảm giác chán ghét đối phương.

Trảo chưởng va chạm, một đợt sóng khí nhỏ xuất hiện thổi tung bụi bặm trên võ đài.

“Lôi Kích!”

Lúc này, bên trong gian nhà lớn đó chật kín người. Bởi vì họ nghe tin Tiêu Viêm cùng Tiêu Man Vũ chuẩn bị tỷ đấu.

“Tiêu Viêm tử, không được chủ quan, tiểu tử này xem ra đã nghiên cứu về ngươi rất kỹ.” Tiếng Dược lão vang lên trong đầu Tiêu Viêm: “Hắn đã tìm ra sơ hở của Hấp Chưởng.”

Bành!!!

“Vâng, tiểu thư.”

“Man Vũ biểu đệ, một chiêu Lôi Kích này của ngươi phát động thật thuần thục, chắc hẳn tập luyện rất nhiều.”

Bên kia, khi vừa dứt lời, Tiêu Viêm lập tức triển khai thân thủ. Bàn tay hắn giơ ra, thủ chưởng hóa trảo:

Hắc bào nhân chậm rãi nói:

“Minh Mẫn Đan, đan dược nhất phẩm có khả năng làm cho tâm thần người sử dụng thanh tỉnh, minh mẫn, phù hợp cho công tác chuẩn bị đột phá, luyện đan, cần điều tiết cảm xúc.”

“Lăng thúc, thế nào?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 29: Tỷ thí với Tiêu Viêm