Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 25: Đột phá đấu giả
Hít mạnh một ngụm lương khí, thủ ấn Tiêu Man Vũ thủ ấn thay đổi, ngón cái giao tiếp, ngón giữa hỗ điểm, mười ngón tay kết xuất thành một cái thủ ấn kỳ dị.
“A a, không cần khách sáo.” Trong hắc bào phát ra âm thanh già nua, nhàn nhạt cười.
Đột phá đấu giả cần chuẩn bị kỹ lưỡng, thứ nhất chính là tâm tình. Nếu như vội vàng, có thể khiến cho việc đột phá thất bại.
Bỗng, một vị gia nhân chạy tới:
Trong đại sảnh, tất cả những tộc nhân có địa vị không thấp trong gia tộc, đều ngồi tại đây, sắc mặt âm trầm, biểu hiện trong lòng bọn họ đầy lửa giận.
Trong cơ thể luyện hóa cùng đấu khí bên ngoài không ngừng rót vào, đấu khí trong cơ thể Tiêu Man Vũ đã dần dần tích đầy trong kinh mạch.
Một tiếng trầm muộn, từ trong cơ thể lặng lẽ vang lên... Theo âm thanh vang lên, cỗ lực lượng phản kháng trong cơ thể Tiêu Man Vũ nhẹ nhàng tán đi.
Hai tháng nhanh chóng trôi qua, Tiêu Man Vũ dưới sự luyện tập cao độ rốt cuộc đột phá chín đoạn đấu khí. Hắn có Tụ Khí Tán, có thể ngay lập tức đột phá đấu giả, nhưng hắn không vội vàng như vậy.
Chậm rãi hít một hơi, Tiêu Man Vũ từ trong lòng lấy ra bình ngọc, tay nghiêng miệng bình, một viên đan dược lam lục xen kẽ, theo đó lăn ra.
Tiêu Man Vũ vui mừng vì đột phá, nhưng khi ra ngoài, hắn vẫn một mực thu liễm thực lực, không bộc phát ra ngoài.
Đương lúc chạy ngang qua đại sảnh Tiêu gia thì nghe thấy thanh âm tức giận của Tiêu Chiến vang lên:
Nhã Phi nhìn theo phương hướng Tiêu Man Vũ rời đi, khóe miệng nhếch lên nụ cười giảo hoạt. Mà Tiêu Man Vũ lúc này sau khi đi ra khỏi phòng giao dịch liền một đường chạy thẳng ra khỏi Ô Thản thành, đi lên ngọn núi mà hắn thường luyện tập.
Tiêu Man Vũ ở bên ngoài, thấy mọi người đang rầu rĩ vì chuyện này thì cũng tiến tới, góp vài ba câu an ủi.
Bên trong sơn động nhỏ, không khí bỗng nhiên ba động mãnh liệt, một tia đạm bạch sắc đấu khí từ trong không trung ngấm ra, sau đó cuồn cuộn không ngừng tiến vào thân thể Tiêu Man Vũ.
Cứ như thế, trong năm ngày, Tiêu Man Vũ hắn vay khắp nơi được năm vạn kim tệ. Tuy không nhiều nhưng có thể bổ sung thêm lượng điểm hắn thu được.
Tiêu Man Vũ đọc qua quá trình Tiêu Viêm đột phá đấu giả rất nhiều lần, vì thế hiện tại thực hiện không có nửa điểm sai lầm.
Hắc bào nhân cũng không hề dây dưa dài dòng, hắn phất tay một cái, hơn một ngàn bình ngọc nhỏ xuất hiện, toàn bộ đều là thuốc chữa thương. Hắn đề nghị hợp tác với Tiêu gia, tỷ lệ ăn chia là năm năm, khiến cho toàn Tiêu gia há hốc mồm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sửa soạn bản thân, tắm rửa sạch sẽ một chút. Tiêu Man Vũ liền một đường quay trở lại gia tộc.
“Ha ha ha…con rùa đen, thấy ta diễn thế nào?”
Sau khi Tiêu Man Vũ trở lại Ô Thản thành, hắn liền đi tới phòng đấu giá Mễ Đặc Nhĩ, lấy số thuốc chữa thương còn lại, thuận tiện trêu chọc khiến cho Nhã Phi tò mò thêm. Xong xuôi, hắn liền trở lại gia tộc, nhàn nhã dạo chơi nhằm khiến cho cảm xúc bình ổn trở lại.
Theo quy tắc của hệ thống, cứ vay nợ một vạn kim tệ thì năm ngày sẽ được một điểm hệ thống. Hắn vay được năm vạn tương đương với mỗi ngày một điểm. Quá ít ỏi so với con số hắn đang nợ hệ thống. Chỉ là thịt muỗi cũng là thịt, từ từ rồi sẽ trả hết.
Tiêu Man Vũ ở trong gia tộc năm ngày, đều là nhàn nhã dạo chơi. Hiện tại danh khí trong tộc của hắn cũng có một chút, đi đâu cũng có người gật đầu chào hỏi. Vì thế hắn thuận tiện hướng tới từng người vay tiền. Đương nhiên vay tiền phải chọn mục tiêu giàu có, gia nhân là kẻ bị loại đầu tiên.
Nhìn thấy hắc bào lão nhân đi vào cửa, Tiêu Chiến cùng với ba vị trưởng lão vội từ trong bàn bước ra cung kính cười nói:
“Đích xác không thể đi xuống được nữa...” Đại trưởng lão chậm rãi thở dài một hơi, nói: “Mặc dù Cốc Ni đại sư của Mễ Đặc đấu giá phòng vì gia tộc bọn ta luyện chế hơn trăm bình thuốc chữa thương, nhưng số lượng quá ít, căn bản không thể so sánh được với số lượng khổng lồ của Gia Liệt gia tộc. Trong khoảng thời gian ngắn còn có thể cùng Gia Liệt gia tộc giằng co, nhưng về lâu về dài khi tiêu thụ hết lượng thuốc chữa thương kia, chúng ta lại rơi vào hoàn cảnh xấu hổ trước kia thôi.”
Đương lúc luyện hóa như trước tiếp tục, tinh thuần dược lực bắt đầu yếu đi, Tiêu Man Vũ lúc này đang chìm đắm trong tăng trưởng lực lượng như bay bỗng phát hiện, đấu khí trong cơ thể, cơ hồ đã bành trướng tới một giới hạn không thể tăng thêm.
“Bùng!!!”
Ngay khi kẻ này vừa xuất hiện, có hai đạo ánh mắt gắt gao nhìn tới. Một là Tiêu Huân Nhi, người còn lại là Tiêu Man Vũ.
Hắn từng đọc qua tiểu thuyết Nhất Niệm Vĩnh Hằng. Doanh Tự Quyết của tình thánh Bạch Tiểu Thuần hắn vẫn còn nhớ như in đấy. Thứ đó có thể giúp cho một vị sư huynh tán đổ sư muội mà hắn thích thầm, không phải là thứ đồ đơn giản.
“Đương nhiên là đột phá đấu giả càng sớm càng tốt. Ta mua nhiều thuốc chữa thương như thế chính là chờ đợi tu luyện Lôi Thần Quyết a.”
Tiêu Chiến gật đầu, quay lại ra hiệu cho ba vị trưởng lão ý bảo nhường lối, cười nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Lão tiên sinh, công việc trong tộc bộn bề, Tiêu Chiến không nghênh đón được, mong được lượng thứ.”
Trong cơ thể, lam sắc đấu khí trong khắp các kinh mạch, đều là không hẹn mà cùng bắt đầu lui về, mà ở tiểu phúc lúc này đang tiếng hành áp s·ú·c, lam sắc đấu khí đã bắt đầu chuyển hóa thành một màu nhạt hơn rất nhiều, gần chạm tới màu trắng bạc.
Răng cắn chặt môi, trong cơ thể hai cỗ năng lượng đối kháng, làm kinh mạch Tiêu Man Vũ không ngừng truyền ra trận trận đau đớn, bất quá cũng may gân cốt kinh mạch hắn so với thường nhân cứng cỏi hơn rất nhiều, cho nên tuy có cảm giác đau đớn, cũng là tạm thời còn chưa tạo thành thương tổn quá lớn.
“Chủ nhân ngươi có thể làm ảnh đế được rồi.” Con rùa đen hiện ra, cười khoái trá nói: “Nhưng nữ nhân kia không ngu ngốc như vậy. Muốn dùng thủ đoạn lạt mềm buộc chặt để cưa nàng tới tay, nàng sẽ không dễ mắc câu đâu.”
“Ha ha, chủ nhân có ý chí cầu tiến thế là tốt. Nhưng tu luyện Lôi Thần Quyết này cũng không dễ dàng thế đâu.”
Nằm trên giường, Tiêu Man Vũ cảm nhận được một cỗ lực lượng sôi trào trong cơ thể, khiến cho hắn muốn hét lên thật lớn. Cảm giác này thật tốt, so với mấy đoạn đấu khí phía trước rõ ràng là tốt hơn nhiều.
Thở mạnh một hơi dài nhẹ nhõm, toàn thân Tiêu Man Vũ thoát lực đổ xuống, lồng ngực phập phồng kịch liệt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“A a…lão tiên sinh, ngươi làm vậy quả thật khiến Tiêu Chiến khó xử.”
Thở dài một hơi, Đại trưởng lão cười khổ nói:
Khi ai nấy giật mình, chưa kịp phản ứng thì hắc bào nhân bọn họ gặp mặt lần trước ở phòng đấu giá liền nhanh chóng đi tới.
“Chủ nhân, hiện tại ngươi làm gì?”
“Lão tiên sinh, xin mời ngồi.”
Khuôn mặt bình tĩnh, hai tay Tiêu Man Vũ hai tay rất nhanh kết xuất thủ ấn hấp thu đấu khí, hô hấp dần dần trở nên vững vàng. Trong cơ thể, đấu khí nhàn nhạt ứng tâm mà động, nhanh chóng bao vây cỗ năng lượng tinh thuần cường đại kia, sau đó bắt đầu điên cuồng luyện hóa.
Khi cảm thấy bản thân đã chạm tới thời khắc có thể đột phá, Tiêu Man Vũ liền trở về phòng, đóng kín cửa, đặt một cái biển không tiếp khách. Thêm nữa, địa phương hắn ở cũng tương đối hẻo lánh, chắc hẳn sẽ không có ai tới quấy rầy.
“Tộc trưởng, bên ngoài có một hắc bào nhân muốn diện kiến.”
Theo thủ ấn biến đổi, đấu khí mênh mông trong cơ thể giống như bị một trận hấp lực cuồng mãnh, hướng về phía bụng Tiêu Man Vũ mà cấp tốc thu s·ú·c. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Nếu nói Cốc Ni kia toàn lực tương trợ, số lượng có thể sẽ hơn hẳn của tên nhất phẩm Luyện dược sư của Gia Liệt gia tộc kia, nhưng dù sao hắn cũng là người của Mễ Đặc đấu giá phòng, bọn họ rất ít khi tham gia chiến đấu giữa các gia tộc, hôm nay có thể giúp đến bước này, cũng đã là ngoài ý muốn của người ta rồi.”
Hai tháng qua, tại Tiêu gia cũng có một chút sự tình xảy ra. Chính là các phường thị buôn bán của Tiêu gia bọn họ bị Gia Liệt gia tộc trắng trợn cướp đoạt. Nguyên do rất đơn giản, Gia Liệt gia tộc mời tới một vị luyện dược sư, đại lượng sản xuất thuốc chữa thương gọi là Hồi Xuân Tán, bán ra số lượng lớn với giá rẻ hơn thuốc của Tiêu gia, khiến cho Tiêu gia không thể xoay mình, buôn bán lỗ vốn, phải thu hẹp thị trường lại.
“Không vấn đề gì. Ta có thể trấn áp con rùa đen nhà ngươi, một cái công pháp chẳng lẽ lại chịu thua.” Tiêu Man Vũ cười lạnh.
“Ha ha…chút đồ vật mà thôi. Dù sao ta nếu không phải sợ khiến cho Tiêu tộc trưởng mang tâm lý không nỡ, năm thành kia ta cũng không muốn thu.”
Dòng đấu khí trong cơ thể lập tức bị hắn điều khiển, bắt đầu quá trình áp s·ú·c. Tuy răng trong quá trình này, đấu khí trong cơ thể cùng với bên ngoài có tình trạng phản kháng, nhưng đều không thể thắng được Tiêu Man Vũ.
“Áp s·ú·c!” Tiêu Man Vũ khẽ quát.
Tụ khí tán vừa vào miệng, một vị nhàn nhạt lạnh lẽo từ từ khuếch tán. Một hồi sau, một cỗ năng lượng tinh thuần ấm áp trực tiếp từ trong miệng vọt vào thể nội, nhất thời thân thể Tiêu Man Vũ thân thể chấn động.
Nhìn bề mặt Tụ Khí Tán sáng bóng mượt mà, Tiêu Man Vũ mỉm cười, lần nữa hít vào cỗ dị hương làm tâm thần thư sướng, liếm liếm môi, không hề chần chờ bỏ vào trong miệng.
Hắc bào nhân ở lại Tiêu gia tâm sự vài ba câu. Trong lời nói vô tình hay hữu ý có nhắc tới việc hắn rất thưởng thức Tiêu Viêm. Điều này làm cho Tiêu Chiến vui mừng vô cùng, còn những tộc nhân trẻ tuổi thì hiện lên vẻ ghen tị.
Trong cơ thể, đấu khí bao vây đoàn năng lượng lục sắc điên cuồng luyện hóa, lục sắc năng lượng không ngừng bị đồng hóa thành lam sắc đấu khí. Nhờ có lực lượng này trợ giúp, đấu khí trong cơ thể Tiêu Man Vũ không ngừng bành trướng, thậm chí dùng mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ.
Miếng bánh từ trên trời rơi xuống a. Đan dược do người kia cung cấp, bọn hắn chỉ cần tiêu thụ thôi, thế mà có thể đạt được lợi nhuận năm thành sao?
“Mẹ nó, không thể nhịn thêm được nữa, trong vòng năm ngày ngắn ngủi, lợi nhuận của Tiêu gia chúng ta đã tổn thất ít nhất năm sáu thành, nếu còn như vậy nữa, phường thị của chúng ta sẽ phải đóng cửa mất.”
Đối với việc này, Tiêu Man Vũ cũng không có bao nhiêu để ý. Thứ nhất, tình cảm của hắn dành cho Tiêu gia này không có bao nhiêu. Thứ hai, có Tiêu Viêm trấn thủ, sự tình đó rất nhanh sẽ được giải quyết mà thôi.
Chương 25: Đột phá đấu giả
Tu luyện Lôi Thần Quyết cần hấp thu lôi điện. Mà với đấu giả đê giai như hắn, hấp thu lôi điện đơn giản nhất chính là chờ cho sét đánh. Hắn từ nhỏ tới giờ chưa biết cảm giác sét đánh là gì, tiện đây chính là một hồi thể nghiệm cảm giác đó.
Đấu khí bành trướng, trực tiếp dồn ép lên kinh mạch, toàn thân phát ra một cơn đau đớn kịch liệt, làm khóe miệng Tiêu Man Vũ run rẩy co giật. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ha ha…chỉ cần khiến cho nàng tò mò, sau đó chắc chắn cảm giác hứng thú với ta sẽ càng nhiều hơn.” Tiêu Man Vũ tự tin nói.
Dược lực tinh thuần tuy không ngừng bị luyện hóa, chẳng qua lại cuồn cuộn không dứt, mỗi lần đấu khí luyện hóa một đoàn dược lực, đều có một đoàn lục sắc năng lượng lớn hơn nữa tiếp tục đi tới.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.