Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 15: Lại gặp lại Nhã Phi

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: Lại gặp lại Nhã Phi


Tiêu Man Vũ là gia nhân của Tiêu gia, vì thế công việc sắp xếp đồ đạc tương đối bận rộn. Nhưng hắn vẫn có thời gian nhìn vào đám người của các thế lực lớn đến tham dự.

Ở bên này, nhìn thấy Tiêu Viêm cùng Tiêu Huân Nhi dường như có chút không thoải mái với sự xuất hiện của mình, Nhã Phi liền nở nụ cười quyến rũ, nói:

Kẻ này làm sao lại bất động rồi? Còn đang nói chuyện với nàng mà?

“Chủ nhân! Nhiệm vụ vay nợ không trả, nếu ngươi đem tiền trả nàng, hệ thống sẽ hủy phần thưởng của ngươi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bởi vậy, nghi thức thành nhân, đối với mỗi một gia tộc đều hết sức quan trọng, mà Tiêu gia, cũng không ngoại lệ.

“Nghe nói Tiêu Viêm tiểu thiếu gia trong một năm đột phá tới bốn đoạn đấu khí. Việc này giờ đã truyền khắp Ô Thản thành, chẳng biết là thật hay giả?”

“Nhã Phi tiểu thư tốt. Tiểu nhân hiện tại còn bận rộn chuẩn bị cho lễ thành nhân của các thiếu gia tiểu thư trong gia tộc.”

“Hừ, đối phó với con rùa đen xảo trá như ngươi, ta nếu không xảo trá thì thật là thiệt thòi.”

Hai người kia đi tới, Tiêu Man Vũ không thể tránh mặt, vì thế chỉ có thể cúi đầu chào hỏi một cách lễ phép. Mà hai người kia cũng gật đầu mỉm cười. Dù sao bọn họ cũng coi như quen mặt, hơn nữa Tiêu Man Vũ còn từng giúp Tiêu Viêm tránh thoát một kiếp.

Khi hai người trò chuyện, Nhã Phi cũng chợt để ý tới nơi này. Nhưng ánh mắt nàng dừng lại trên người Tiêu Man Vũ nhiều hơn, vì trong lòng nàng đột nhiên sinh ra cỗ cảm giác quen quen khi nhìn hắn.

“Được, Viêm nhi, vậy ngươi dẫn Nhã Phi tiểu thư đi dạo Tiêu gia một lát.”

Một nữ tử xinh đẹp đang cười nói, hồng y bao quanh thân thể đầy đặn lả lướt, như ẩn như hiện, cực kỳ dụ người. Lúc này, vây quanh nàng đã có không ít người, nghiễm nhiên trở thành một chỗ huyên náo nhất. Nàng không ai khác chính là Nhã Phi Mễ Đặc Nhĩ.

Nhã Phi đảo mắt khẽ nhìn gương mặt người thiếu niên, môi anh đào khẽ mở, cười nói:

Phía sau có tiếng cười như chuông bạc. Tiêu Man Vũ quay đầu lại liền thấy Tiêu Viêm cùng Tiêu Huân Nhi đi tới.

Dù sao trong lòng Tiêu Man Vũ hắn chú định sẽ đem Nhã Phi cưa đổ, tương lai sẽ cưới nàng làm vợ. Nhưng hiện tại khi trong tay chưa có gì, mà thân phận lại thấp kém như thế, dĩ nhiên không thể để nữ thần nhìn thấy rồi.

“Tới đây, Viêm nhi, ta giới thiệu với ngươi một chút, vị này là thủ tịch đấu giá sư của phòng đấu giá Mễ Đặc Nhĩ, Nhã Phi tiểu thư, Trúc Cơ Linh Dịch lần trước, chính là đấu giá được ở chỗ nàng ta.” Tiêu Chiến khẽ cười giới thiệu.

Nghe câu nói khôi hài của Tiêu Man Vũ, Tiêu Huân Nhi không khỏi phì cười. Sau đó nàng cũng không từ chối, nhận lấy kim tạp rồi cùng với Tiêu Viêm sóng vai.

“Tất cả đều nhờ công lao phụ thân mua được Trúc Cơ Linh Dịch.”

Tiêu Viêm cũng không hỏi chuyện Tiêu Huân Nhi, chỉ hơi tò mò, từ bao giờ Tiêu Huân Nhi lại hòa nhã với một nam tử khác như thế.

Thời gian dài trôi qua, con rùa đen đã hiểu Tiêu Man Vũ hoàn toàn không thể đổi được hệ thống khác như đã dọa dẫm nữa cho nên nó cũng không hề nể nang. Còn Tiêu Man Vũ cũng nhận ra được bản chất đen tối của hệ thống này nên làm gì cũng sẽ đề phòng nó.

“Chủ nhân! Ngươi thật xảo trá.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tiêu Chiến nói xong liền rời đi.

“Thật là nhiều người.”

Về phần Trúc Cơ Linh Dịch, Nhã Phi tự nhiên biết rõ, nó mặc dù có thể tăng lên tốc độ tu luyện, bất quá, nếu chỉ dựa vào nó một năm tăng lên bốn đoạn đấu khí, vậy tuyệt đối là không có khả năng.

Tiêu Viêm khẽ gật đầu, có chút “rụt rè” nói:

Từ sáng sớm, Tiêu gia đã trở nên náo nhiệt. Tại quảng trường trung tâm gia tộc, một cái mộc đài cao lớn được dựng nên. Bên trên đó có không ít bàn ghế, đều sẽ là chỗ ngồi của khách mời.

Là một trong ba đại gia tộc ở Ô Thản thành, nghi thức thành nhân của Tiêu gia tự nhiên là rất được các thế lực trong thành chú ý tới, một vài thế lực, thậm chí còn trực tiếp yêu cầu tham dự lễ cử hành nghi thức này.

“Ra mắt Nhã Phi tỷ tỷ.”

Nghe Tiêu Viêm thừa nhận, Nhã Phi bề ngoài trấn định, nhưng trong lòng không khỏi run lên, mắt đẹp khẽ ngưng trọng, một năm bốn đoạn đấu khí, tốc độ tu luyện này, quả là có chút kinh khủng.

Tiêu Huân Nhi nhướng mày, bên cạnh nàng, Tiêu Viêm cũng lộ ra một cỗ khó hiểu.

Tiêu Viêm nghe thế liền liếc nàng một cái, ở cùng một chỗ với cô nàng này, tựa hồ cái gì cũng không giấu được, trong lòng buồn bực thở dài một hơi, vô lực gật đầu. Ánh mắt khẽ chuyển qua, ở một chỗ gần mộc đài, Tiêu Viêm chợt nhận ra người quen.

Theo ánh mắt của Nhã Phi, Tiêu Chiến cũng nhìn tới. Nhíu mày nghi hoặc một phen, sau đó nhớ ra điều gì, lập tức nói:

Loại ý nghĩ này kỳ thực là do tính nhút nhát từ tiền kiếp. Hầu hết nam nhân trên thế giới này đều là vậy, khi trong tay ngươi không có gì, khi bộ dáng ngươi thảm hại, ngươi rất sợ đối mặt với người mình thích.

“Tam thiếu gia tốt, Huân Nhi tiểu thư tốt.”

“Tiêu Viêm thiếu gia, nếu ngươi bận rộn với bạn gái nhỏ, vậy thì ta đi một mình cũng được.”

“Khái…” Con mắt chớp chớp vài cái, Tiêu Viêm nhẹ nhàng thu hồi tầm mắt, nhìn khuôn mặt lạnh nhạt của Huân Nhi bên cạnh, thản nhiên cười nói:

Nhã Phi nhanh chóng đuổi đến, mà Tiêu Man Vũ thì không thể bỏ chạy. Dù sao bỏ chạy lúc này dễ dẫn đến việc người ta sinh nghi, thành ra hắn liền bị Nhã Phi bắt kịp.

Tiêu Man Vũ câu thông với con rùa đen trong não hải, bên ngoài, hắn ngây ra như phỗng, vì thế liền khiến cho Tiêu Huân Nhi không khỏi sinh ra kỳ quái.

Một gia tộc muốn không suy bại, trọng yếu nhất, chính là phải duy trì được sức sống, mà ngọn nguồn của sức sống, đó chính là thế hệ trẻ của gia tộc, bọn họ chính là dòng máu mới của gia tộc, có bọn họ, gia tộc mới có thể phát triển không ngừng.

Ngay lúc Tiêu Viêm đang nhìn Nhã Phi, bên cạnh đột nhiên truyền tới một tiếng hừ nhẹ.

“Tiểu huynh đệ này! Ngươi là gia nhân Tiêu gia sao? Ta đang muốn đi dạo Tiêu gia một lát, ngươi có thể dẫn đường được chứ?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“A a. Tiêu tộc trưởng nếu như ngươi bận rộn thì cứ việc rời đi trước. Ta đi dạo một lát, tiện thể ngắm nhìn Tiêu gia một chút. Dù sao cơ hội này cũng rất hiếm có.”

Nhã Phi hơi kinh thán, nhưng sau đó nhìn về phía Tiêu Man Vũ ở phía sau, mà hắn lúc này dường như đang có ý định bỏ đi, bộ dáng lén lút cực kỳ khả nghi.

“A a a…” Tiêu Man Vũ bừng tỉnh lại, sau đó đưa kim tạp cho Tiêu Huân Nhi, nói: “Đa tạ Huân Nhi tiểu thư đã giúp đỡ khi kẻ hèn này gặp khó khăn. Nhân đây trả ngươi số tiền nợ.”

“Hừ, điểm số đã trừ vào khoản nợ. Đan dược ta đã bán đi. Ngươi thu hồi phần thưởng ta xem.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Ngươi không sao chứ?” Tiêu Huân Nhi nói.

Nghe vào thanh âm mềm mại, lại có nét quyến rũ của nàng, thân thể Tiêu Man Vũ không khỏi run lên. Cảm giác đối mặt với người thương thầm chính là vậy, bản thân đột nhiên thừa nhận một áp lực không nhỏ.

“Được rồi, nghi thức thành nhân sắp bắt đầu rồi, ta phải đi trước chuẩn bị vài thứ, ngươi lát nữa đừng làm cho ta mất mặt nghe chưa.”

“Huân Nhi tiểu thư, mượn một bước nói chuyện được chứ?” Tiêu Man Vũ nhìn thấy Tiêu Huân Nhi, chợt nhớ tới khoản nợ của mình, lúc này nhẹ giọng nói.

“Tiêu gia cùng Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá ở Ô Thản thành quan hệ vốn không tồi, nàng ta đến, có gì kỳ quái cơ chứ? Hơn nữa, thủ đoạn của nữ nhân này, ở Ô Thản thành, ai mà không biết, bao nhiêu là công tử thế gia, vì nàng mà tốn không biết bao nhiêu kim tệ, nhưng cuối cùng có được cái gì!! Tiêu Viêm ca ca nếu có ý niệm đó trong đầu, tốt nhất nên bỏ đi, Huân Nhi sẽ không cho ca ca mượn tiền đi làm việc này đâu…”

“Ta cho dù trong đầu có ý niệm này, thì nàng ta cũng chỉ coi ta như trẻ con thôi, ta kém nàng ta đến bảy tám tuổi a.”

Tiêu Man Vũ sớm dự tính đến trường hợp này, lập tức câu thông với con rùa đen, cười lạnh nói:

Để kiểm tra linh cảm của mình, Nhã Phi lập tức bỏ qua đám đông, bước về phía Tiêu Viêm cùng Tiêu Huân Nhi, theo sau nàng còn có Tiêu Chiến cùng một vài trưởng bối trong Tiêu gia.

“Nhã Phi tiểu thư, hắn gọi là Tiêu Man Vũ, một vị tộc nhân Tiêu gia chúng ta.”

Tiêu Huân Nhi đi tới, đương lúc Tiêu Man Vũ định lấy ra kim tạp lúc trước, trả cho nàng thì tiếng hệ thống vang lên: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tiêu Man Vũ quay đầu lại, không dám nhìn thẳng Nhã Phi, thả thấp tư thái, nói:

Tiêu Viêm nhìn nữ nhân xinh đẹp thành thục, khuôn mặt nhỏ nhắn khẽ biểu hiện ra vẻ mặt phù hợp với tuổi, tươi cười nói:

Tiêu Chiến cảm thấy giới thiệu một vị tộc nhân chi mạch như thế, rất không có ý nghĩa. Sau đó, chợt nhận ra thời gian sắp đến, hắn liền tiến tới vỗ vỗ bả vai Tiêu Viêm, ôn hoà cười nói:

“Có chuyện gì thế?”

“Không nghĩ tới ngay cả người của phòng đấu giá Mễ Đặc Nhĩ cũng cử người tham dự lễ thành nhân của gia tộc ta.”

Chương 15: Lại gặp lại Nhã Phi

Nhìn hai người, Nhã Phi che miệng cười khanh khách, sau đó nàng cũng rảo bước mà đi, một đường đuổi theo bóng lưng Tiêu Man Vũ.

“Hừ, có chút nữ nhân không phải thích như thế sao?” Huân Nhi khẽ cười. Dường như nàng rất không thích vẻ ngoài lả lơi câu dẫn nam nhân của Nhã Phi.

“Nhã Phi tiểu thư, mời!”

Tiêu Viêm mỉm cười gật đầu.

Lời này của nàng làm cho Tiêu Viêm hơi lúng túng, còn Tiêu Huân Nhi bên cạnh đỏ bừng mặt, hơi cúi đầu, tư thái xấu hổ ngượng ngùng quả thật đáng yêu.

Bên này, Tiêu Man Vũ ngay khi phát hiện ra bóng dáng của Nhã Phi thì lập tức lủi mất. Hắn không phải sợ đối mặt với Nhã Phi mà là sợ nàng nhìn thấy bộ dáng thảm hại của hắn bây giờ.

“Xem ra không được rồi.”

“Tiêu Viêm ca ca đạt đến tám đoạn đấu khí rồi?”

Buổi trắc thí chỉ là bước đệm nho nhỏ trên con đường quật khởi của Tiêu Viêm. Một tháng sau đó, lễ phục trắc và lễ thành nhân mới là ngày chính thức hắn tỏa sáng, trở thành tam thiếu gia thiên tài như năm xưa.

Hai người này oanh oanh yến yến, hấp dẫn rất nhiều ánh mắt nhưng chủ yếu là ánh mắt thù địch. Hiển nhiên người bị ghi thù ở đây chính là Tiêu Viêm rồi.

Hôm nay, Tiêu gia cử hành nghi lễ thành nhân cho các tộc nhân đủ tuổi.

Khẽ liếc mắt nhìn khuôn mặt như không có chuyện gì của Tiêu Viêm, Huân Nhi thản nhiên nói:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: Lại gặp lại Nhã Phi