Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 13: Gặp được nữ thần trong mộng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 13: Gặp được nữ thần trong mộng


“Tiên sinh, ngươi không sao chứ?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhìn nhân ảnh hoàn toàn bao phủ trong hắc bào trước mặt, Nhã Phi khẽ cau mày, xem ra dung mạo của mình trước mặt vị thần bí nhân này không có hiệu quả gì, lập tức bất đắc dĩ liếm liếm đôi môi hồng nhuận, ánh mắt đảo qua trên người vị thần bí nhân này, muốn từ vài chi tiết nhỏ tìm ra thân phận của hắn.

Khẽ gật gật đầu, Tiêu Man Vũ không mở miệng thêm, đem ánh mắt dời khỏi nữ nhân này, sau đó bảo trì trầm mặc.

“Ngoài ra còn có tam văn Thanh Linh Đan. Muốn đem loại đan dược này luyện chế thì phải có ba loại hỏa diễm không giống nhau, ba loại hỏa diễm đồng thời chuyển hóa trong đó, phải đạt tới cảnh giới lô hỏa thuần thanh, bằng không, xác suất thất bại, cực cao, không đạt đủ điền kiện, không nên làm!”

Tiêu Man Vũ đang định nói ta có thể đi rồi chứ thì thanh âm của tiểu ô quy lại vang lên trong đầu:

“Ừm.”

Thanh âm dễ nghe, mang theo từ tính, lại kèm theo gió thơm khiến cho người ta liên tưởng tới một giai nhân tuyệt sắc, quyến rũ mê người. Không cần nhìn Tiêu Man Vũ hắn cũng có thể đoán ra, người tới là Mễ Đặc Nhĩ Nhã Phi, nữ thần trong mộng, hắn nằm mơ cũng muốn gặp.

Tuy rằng nữ thần trong mộng ở ngay cạnh, nhưng Tiêu Man Vũ không dám nhìn nhiều. Hiện tại định lực của hắn có hạn, nếu như tiếp tục nhìn nữ nhân này một lát, không chừng hắn sẽ phun ra máu mũi mất.

Thanh âm cố tỏ ra thong dong đạm mạc của Tiêu Man Vũ vang lên khiến cho trung niên nhân như muốn lồi cả đôi mắt ra. Mà Cốc Ni cũng hiện lên vẻ nghiêm túc. Xem ra hắc giả đối diện kia không phải người bình thường. Không những biết xem đan dược, mà còn biết cả giá trị của nó.

Sắc mặt của nàng không khỏi đỏ hồng, sau đó nghĩ tới chuyện gì, lập tức bật cười khúc khích.

“Thanh Linh Đan. Nhị văn. Giá thị trường khoảng ba mươi vạn kim tệ.”

“Không biết ta nói có đúng không?”

“Không!!” Tiêu Man Vũ lắc lắc tay, nói: “Dạo này sư phụ bắt ta lao lực quá độ, hiện tại mới dẫn tới đổ máu cam. Ta không sao.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 13: Gặp được nữ thần trong mộng

Tiêu Man Vũ không chút do dự đưa tay tiếp lấy kim tạp.

“Không. Thứ đó là sư phụ ta ủy thác đem bán.” Tiêu Man Vũ nói đoạn liền phất tay: “Ngoài ra, hi vọng các vị không hỏi gì thêm. Gia sư thích ẩn giấu, không muốn bị người khác điều tra.”

Tiền đã tới tay, Tiêu Man Vũ cũng không dám chờ ở nơi này lâu. Mục đích gặp mặt nữ thần đã hoàn thành, hắn cần phải rời đi. Muốn cưa đổ Nhã Phi, dùng thân phận cùng thực lực của hắn hiện giờ thì đừng mơ. Hắn còn cần phải ẩn nhẫn một thời gian dài.

Thanh âm Tiêu Man Vũ oang oang vang lên trong căn phòng, khiến cho Cốc Ni toát mồ hôi hột. Những gì hắn nói đều được ghi lại trong cuốn sách da dê kia, mà lại không sai lệch một từ.

Có thể luyện chế ra Thanh Linh Đan, người kia tối thiểu phải đạt tới tứ phẩm luyện dược sư. Loại dược sư cấp bậc này, Cốc Ni hắn gặp mặt chỉ có thể bái từ xa mà thôi.

Không sai! Thanh Linh Đan có hai văn, giá thị trường quả thật là ba mươi vạn kim tệ, nếu đem đấu giá thì lên tới năm mươi vạn cũng không chừng. Đây là một con số cực lớn.

Nhìn bàn tay trắng nõn đưa ra khỏi hắc bào, trong mắt Nhã Phi xẹt qua một tia kinh ngạc, sau đó khóe miệng vểnh lên nụ cười giảo hoạt. Bàn tay trẻ trung như thế, rõ ràng là người trẻ tuổi. Nàng tuy không tra được thân phận, nhưng có thể thu hẹp phạm vi phán đoán của mình.

“Kia là nhị văn, có thể khiến cho đại đấu sư tăng thêm hai tinh.”

“Tiên sinh, mời dùng trà?”

“Tiên sinh, không biết đan dược của ngươi gọi là gì?”

“Xin tiên sinh đợi một lát, đây là số tiền lớn, phòng đấu giá cần chuẩn bị.”

Cốc Ni đọc tin tức trên đó, thân thể run run, dùng ánh mắt không thể tin được mà nhìn về phía Tiêu Man Vũ. Giây lát qua đi, hắn hít sâu một hơi, kiềm lại giọng nói đã lạc đi của mình:

Cốc Ni gật đầu như gà môt thóc. Mồ hôi vẫn đầy đầu.

Năm mươi vạn? Con số lớn thế này, phòng đấu giá bọn hắn hiển nhiên được trích ra không ít hoa hồng. Hơn nữa, có thể đem thứ này đi đấu giá, hiển nhiên danh tiếng phòng đấu giá sẽ tăng cao không ít.

“Đúng vậy! Ngươi tới thanh toán tiền cho ta sao?” Tiêu Man Vũ trấn tĩnh lại, khẽ nói.

“Đúng vậy! Tiên sinh.”

“Xong!!!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Ting! Nhiệm vụ tiếp theo: Vay tiền Mễ Đặc Nhĩ Nhã Phi! Tối thiểu một vạn kim tệ! Phần thưởng: mười điểm hệ thống, Trúc Cơ Linh Dịch!”

Thanh Linh Đan xuất hiện dĩ nhiên sẽ gây nên oanh động không nhỏ. Dù sao ở một thành thị nhỏ bé như Ô Thản thành này, nếu như có tứ phẩm đan dược, đó quả thật là tin tức nổ trời. Các gia tộc có đấu sư, đại đấu sư nhất định đánh nhau bể đầu. Hắn cần phải chuồn khỏi nơi này nhanh, vứt bỏ thân phận phiền phức này đi.

Cốc Ni vội vàng ra lệnh. Trung niên nhân thấy phản ứng dữ dội của hắn, đoán biết đan dược không tầm thường, vì thế nhanh chân đi lấy tới một quyển sách bìa da dê cũ kỹ.

Tiêu Man Vũ ngẩng đầu nhìn lên. Đập vào mắt hắn là một nữ tử trẻ trung xinh đẹp. Khuôn mặt yêu kiều, quyến rũ. Hai má hồng hồng như ráng mây chiều. Đôi mắt phượng tinh nhanh, mang theo nét mê hoặc, nhưng cũng không kém phần giảo hoạt.

“Tiên sinh, thứ này giá thị trường quả thật là ba mươi vạn. Nếu đem đấu giá, có thể đạt tới năm mươi vạn.” Cốc Ni nuốt nước bọt, khẽ nói.

Ở cạnh nữ nhân quyễn rũ như thế này, một tên thanh niên khí huyết cương phương nhưng Tiêu Man Vũ hắn làm sao chịu được. Phun máu mũi là bình thường, không nhào tới giở trò cầm thú đã là có sự kiềm chế mạnh mẽ rồi.

Sau một lúc, lại có người tiến tới đưa cho Nhã Phi một cái kim tạp.

“Ừm.”

Một tia máu chậm rãi chảy ra từ lỗ mũi Tiêu Man Vũ. Hắn theo phản xạ đưa tay lên lau mũi, lập tức bị Nhã Phi nhìn thấy.

“Hì hì!” Nhã Phi mỉm cười, song đồng híp thành nguyệt nha. Vẻ ngoài quyến rũ lúc này pha thêm một chút nghịch ngợm đáng yêu, khiến cho Tiêu Man Vũ tiêu thụ không nổi, lập tức quay đi.

Nhã Phi ngồi ở một cái ghế cạnh đó, ngăn cách hai người là một chiếc bàn nhỏ. Nàng rót trà, dùng hai tay cung kính di chuyển tới vị trí Tiêu Man Vũ. Vòng một no đủ của nàng vốn không được che kín, một nửa lộ ra, lúc nàng nhoài người về phía trước, khe ngực trắng muốt mê người đập vào mắt Tiêu Man Vũ.

Cốc Ni bên kia lại lần nữa run rẩy, nhưng trong lòng như nở hoa. Hắn nuốt nước bọt một cái, run giọng:

Cốc Ni đi vào, sau đó có tiếng bước chân từ bên ngoài dồn dập truyền đến.

“Mau lấy dược điển tới đây.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Tiên sinh…ngươi…ngươi là luyện đan sư?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sau khi quan sát, trong lòng Nhã Phi có chút thất vọng, ánh mắt chạm với Cốc Ni đại sư ở bên cạnh, hàm răng khẽ cắn đôi môi đỏ mọng, thanh âm ôn nhu nhẹ giọng hỏi:

“Ta không thích phiền phức, hơn nữa gia sư chỉ dừng lại ở nơi này một lát, không muốn đợi lâu. Ta muốn bán thứ này cho phòng đấu giá. Còn lại các ngươi có thể đấu giá được năm mươi vạn, ta không quan tâm.” Tiêu Man Vũ khẽ nói.

Cốc Ni lật sách một hồi, cuối cùng dừng lại trên một trang sách. Trên đó có vẽ một loại đan dược, so với viên đan dược của Tiêu Man Vũ thì cơ hồ có tám chín phần giống nhau.

“Đại đấu sư cường giả, ở trong giai này, chỉ có một lần cơ hội dùng Thanh Linh Đan, nếu tái dùng, thì sẽ bởi vì dược thể kháng tính, làm cho nỗ lực cuối cùng, lãng phí vô ích mà nếu ngày sau lại tấn giai đấu linh cường giả, thì còn có một lần sử dụng nữa, bất quá, cho dù lần này thành công, nhiều lắm thì cũng chỉ có thể tăng thêm một hai tinh cấp bậc, đồng thời, xác suất thất bại cũng đề thăng gấp đôi.”

“Tiên sinh…vậy…vậy ngươi đợi một chút.”

“Vị này là chủ nhân của Thanh Linh Đan? Hình như tiên sinh lần đầu đến Ô Thản thành?” Hương phong thổi đến, tiếng cười khẽ kiều nị, bỗng nhiên vang lên bên tai Tiêu Man Vũ, làm tim hắn đập thoáng đập mạnh.

Tiêu Man Vũ sớm bị Nhã Phi hớp hồn. Nhưng sau đó hắn cố gắng duy trì một vệt thanh tỉnh, miệng khẽ lẩm nhẩm hai tiếng yêu tinh. Nhưng trong lòng lại kích động vô cùng. Quả nhiên là nữ thần hắn thầm thương từ trong tiểu thuyết, so với trong tiểu thuyết càng thêm động lòng người.

Nhã Phi tuổi không còn nhỏ, phát d·ụ·c thành thục, so với Tiêu Man Vũ hiện tại chắc chắn là hơn tuổi. Thậm chí với thân hình quyến rũ, chiều cao tương đối kia, Tiêu Man Vũ đứng cạnh nàng có lẽ chỉ tới cằm, quả thật là thấp bé nhẹ cân.

Đảo mắt xuống dưới, nàng mặc một chiếc váy đỏ bó sát, làm hiện lên thân thể no đủ, thành thục. Bầu ngực sữa ẩn hiện, khe ngực thần bí mê người. Vòng eo như thủy xà, theo bước đi của nàng đều uốn lượn mê người. Đặc biệt cuối cùng, thứ khiến cho Tiêu Man Vũ cảm thấy Nhã Phi là cực phẩm trong cực phẩm chính là bờ mông căng tròn quyến rũ cùng đôi đùi ngọc trơn bóng như ngọc.

“Ta có thể…”

“Nhị văn Thanh Linh Đan, tứ phẩm đan dược, ở đệ nhất giai có thể trợ giúp đấu sư cường giả đột phá cực hạn tiến vào đại đấu sư. Nếu là cường giả cấp bậc đại đấu sư dùng, lại có thể có một chút tỉ lệ đề thăng cho người sử dụng tiến thêm một tinh cấp bậc mà không bị cắn trả.”

“Tiên sinh, đây là kim tạp của phòng đấu giá Mễ Đặc Nhĩ. Chỉ cần tiên sinh có nó, ở bất kỳ đấu giá trường nào của Mễ Đặc Nhĩ gia tộc, đều sẽ có đãi ngộ của khách quý, đồng thời, đấu giá trường thuế suất, sẽ từ năm phần trăm hạ xuống hai phần trăm.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 13: Gặp được nữ thần trong mộng