Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 66

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 66


“anhhỏi lại lần cuối, em vẫnkhôngchịu tha thứ?”

Rời nhà Lâm An Nhàn, Quý Văn Nghiêuđitrực tiếp về nhà.

Quý Văn Nghiêu bình tĩnh nhìnthậtsâu Lâm An Nhàn.

Quý Văn Nghiêukhôngquay đầu lại bỏđi.

Quý Văn Văn cảm thấy mẹ mìnhnóicó lý, có lẽanhhai cố ý ương bướng, nên cũng im lặng gật đầu.

“Rốt cuộc em muốnanhlàm gì mới bằng lòng tha thứ?”

“Tả tiên sinh, tạm thờikhôngthể chuyển tiền cho ngài.” Triệu chủ nhiệm khách khí.

“Tả Phàm Nghĩa,khôngnể Đinh Triết tôiđãkhôngđể cậu rờiđithoải mái như vậy? Số tiền cậu kiếm được trong thời gian này còn chưa nhiều sao!”

Quý Văn Nghiêu mặc Tả Phàm Nghĩa lo lắng nửa ngày, chậm rì rìnói: “Hợp tác chấm dứtthìkế toán tất nhiên phải chốt, tuy nhiên tôi cũng chưanóimuốn hủy hợp đồng!”

Ông bà Quý và Quý Văn Văn ngốc lăng nhìn Quý Văn Nghiêu như cuồng phongđivào phòng.

khôngai có thể ngăn cản mình và An Nhàn bên nhau, kể cả An Nhàn cũngkhôngđược! Nghĩ vậy Quý Văn Nghiêu đứng dậyđitắm, thay quần áo nằm ngủmộtgiấc, cũngkhôngđể ý Quý Văn Văn kêu ăn cơm.

Quý Văn Nghiêu làm thinhđivào phòng, vừađivừanóichuyện: “Ăn ở nhà An Nhàn, về sau mọi ngườikhôngcần chờ cơm con.”

Editor: Campham

“khôngliên quan đến tôi,anhnóigì cũng vô dụng, hy vọng về sauanhcó thể kinh doanh thành công.” Lâm An Nhànnóixongthìcúp điện thoại.

Ra ngoài, Tả Phàm Nghĩakhôngcam lòng thở dài, thế nào cũng muốn đáp trả,khôngphải Quý Văn Nghiêu xem Lâm An Nhàn như bảo bối sao, nên thu thập người phụ nữkia cho tốt!

Quý Văn Nghiêu cười lên: “Từ này công việc ở cửa hàngkhôngcần cậu quan tâm, tôiđãthuê quản lí mới, ngày mai bắt đầu tiếp nhận.”

Nửa ngày Quý Văn Văn mới mở miệng: “Ba, mẹ, xem raanhhaiđãnghĩ thông.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lâm An Nhàn có chút ngoài ý muốn nhận được điện thoại của Tả Phàm Nghĩa, ngheanhtanóithìQuý Văn Nghiêu cũng xuống tay buộcanhta từ bỏ cửa hàng.

Từ khi biết chân tướng, Dương Quế Trân rất phối hợp với congái,nóilàm gìthìlàm cái đó, Lâm Húc cũngkhôngphản bác,anhta rất sợ Quý Văn Nghiêusẽđối đãi vớianhta giống như Phó Minh Hạo,anhtasẽkhôngcòn đường sống.Sau khi dọn dẹp xong, mọi người đều tự về phòng nghỉ ngơi.

Quý Văn Nghiêu vào phòng ngồi xuống sô pha,trênmặtđãkhôngcòn tức giận.

“Ai mới là người đừng giỡn? Trước hếtkhôngnóiđến tỉ lệ cổ phần đầu tư, làm ăn thế nàothìcậu mới là người nắm rấtrõ,khôngcó mạng lưới quan hệ của tôi, doanh sốsẽcao như vậy? Đinh Triết làanhem nhưng với An Nhàn tôikhôngmuốn kẻ nào van xin, gồm cả người thân trong nhà,khôngphải tôi bất nhân, mà là cậukhôngnên dính dáng tới An Nhàn, hiểu chưa?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Công tykhôngcó việc gì, con hơi mệt nên về sớm.”

Quý Văn Nghiêu dựa vào lưng ghế, hai tay giao nắm để trước ngực,nhẹnhàng bâng quơ: “Là tôi ra lệnh cho Triệu chủ nhiệm, tôi nghĩ quan hệ hợp tác giữa chúng tađãxong rồi.”

“anhcon chắc rất đau khổ, con đừng quấy rầy nó, qua vài ngàysẽổn thôi.”

“Cám ơn cậuđãkhoan hồng độ lượng, hôm nay mình đến bàn việc nhập hàng nhưng Triệu chủ nhiệmnóikhôngthể chuyển tiền.”

“Ainóigì sau lưnganhemkhôngquản, nhưngkhôngcần chuyện gìanhlàm người ta cũng tới tìm em, đượckhông? Chúng tađãchia tay, đừng làm phiền đến em, tối thiểukhôngcần lấy danh nghĩa của em sửa trị người khác!” Lâm An Nhàn lớn tiếng.

“Chị An Nhàn, tôi là Quý Văn Văn, chị tới mauđi,anhtôi,anhấy tự sát!”

Sau chuyện lần trước, Tả Phàm Nghĩa vẫn cảm thấy xấu hổ khi đối mặt Quý Văn Nghiêu, có việc cũng chỉ liên hệ Triệu chủ nhiệm tài vụ, tận lực tránh Quý Văn Nghiêu, nhưng khianhta đến công ty lại xảy ra vấn đề.

“Xem rakhôngcòn đường thương lượng, quan điểmđãrõràng, vậy ấn theo tỉ lệ cổ phần cậu trả tiền lại cho tôiđi.” Tả Phàm Nghĩakhôngngờ Lâm An Nhàn quan trọng với Quý Văn Nghiêu như vậy.

Lâm An Nhàn nghe tiếng sập cửa, đau khổ nhắm mắt, nước mắtkhôngtự chủ rơi xuống.

“anhbiết mình sai,anhkhôngnên khi dễ em, em còn muốnanhthế nào!” Quý Văn Nghiêu cũng nóng nảy.

Beta: Mèo Mụp Ngủ Ngày

“Còn Tả Phàm Nghĩa?”

“Tan làm lúc nào màanhăn tối rồi?” Quý Văn Văn hoài nghi hỏi.

“Hỏi nó thử xem,khôngăn cũng đừng miễn cưỡng.”

Dù saocôcũngkhôngtính tái hôn,khôngbằng chờ chuyển nhà xong lạiđitìm việc mới.

Ngồi dậy vỗ ngực, sợ tới mức tim bang bang đập loạn, Lâm An Nhàn cầm di động thấy Quý Văn Nghiêu gọi bèn quát: “Quý Văn Nghiêu,anhbị bệnh à, nửa đêmkhôngngủ được điện thoại dọa người!”

Quý Văn Nghiêu nhìn người thânnhẹgiọng cười: “Từ nay mọi người đềusẽthoải mái, chúng conđãchia tay, con vàcôấyđãchấm hết, từ nay về sausẽkhônggặp lại nữa!”

“khôngsai, cám ơnsựchiếu cố củaanhbao lâu nay.”

Quý Văn Nghiêu cực kì cao hứng buông điện thoại, bằng tốc độ nhanh nhất chạy tới nhà Lâm An Nhàn.

“Cám ơn Quý tổngđãphóng cho tôimộtcon ngựa.” Tả Phàm Nghĩa xem như thức thời, biết tránhkhôngđược lao ngục, đồng thời cũng rút kinh nghiệm tại sao hai lần thất bại đều vì đàn bà, về sau nên cách xa đàn bà.

Tả Phàm Nghĩa nghiêm túc nhìn Quý Văn Nghiêu: “Văn Nghiêu, đừng giỡn? Chuyện An Nhàn tôi có thể giải thích, cậu nể mặt Đinh Triết nghĩ lại, nếukhôngmuốn tiếp tục hợp tác, cậu nên báo trước để tôi có thời gian tìm đối tác chứ.”

Triệu chủ nhiệm khó xử: “Tôi thựckhôngrõ, nếukhôngngài cứ liên hệ Quý tổng hỏi thăm.”

Chờ Quý Văn Nghiêu đóng cửa phòng, Quý Văn Văn sốt ruột: “Mẹ xemanhhai kìa,mộtphút cũngkhôngxa được,khôngbiếtcôta có gì tốt màanhấy mê muội như vậy!"

“Tôikhôngrõ. ”

Mình chẳng qua chỉ ăn chút chênh lệch, lợi nhuận đầu tư đều bị Quý Văn Nghiêu nuốt, nhưng nhược điểmđãnằm trong tay người ta còn chối cái gì.

Chương 66

“anhta điện thoại cho em? Thằng c·h·ó dám giở trò sau lưnganh!” Quý Văn Nghiêu căm hậnnói.

“Mọi người ănđi, conđãăn rồi.”

“Con biết rồi, lát có gọianhấy ăn cơmkhôngạ?”

Quý Văn Nghiêu cườinói: “khôngcần giải thích, tìm tôi có chuyện gì?”

Sau khi được thư kí thông báo, Tả Phàm Nghĩađivào văn phòng.

Tả Phàm Nghĩa nghĩ Quý Văn Nghiêu bằng lòng gặpthìchắc vấn đềkhônglớn.

Quý Văn Nghiêu vừa nghe liền thu tươi cười: “khôngphải chuyện Phó Minh Hạođãlàmrõrồi sao.”

Nhà họ Lâm dọn dẹp đồ đạt, bảy giờ sáng ngày mai công ty chuyển nhàsẽđến nên phải dậy sớm.

“Vậy khi nào có thể chuyển?” Tả Phàm Nghĩa truy vấn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lâm An Nhàn lăn qua lộn lại ngủkhôngđược, thở dài nghĩ đến chuyện mình và Quý Văn Nghiêu, lúc mơ mơ màng màng ngủ, đột nhiên di động vang lên.

“Tả Phàm Nghĩa, đều là người làm ăn, ngườikhôngngốc tôikhôngngốc, kinh doanh ít nhiều phải nhuộm đen, nhưng cậu lén lút mượn danh tôi làm gì? Theo hiểu biết, tội của cậu ít nhất cũng phải ngồi mười năm, tôi còn chưa đủ khoan dung? Nếu tôi hồ đồ sớm muộn gì cũng bị liên lụy? Cậu còn dám tới lấy tiền,khôngsợ mất mặt Đinh Triết!”

Lâm An Nhàn quyết tâm phânrõgiới tuyến với Quý Văn Nghiêu, kể cả làm bạn bình thường, dù Quý Văn Nghiêu đến cũngkhôngra khỏi phòng. Vợ chồng Nhà họ Lâm bất an nhìn sắc mặt ai oán của Quý Văn Nghiêu.

Nên vừa thấy Quý Văn Nghiêuđãmở miệng: “Văn Nghiêu, mấy hôm nay mình điện thoại cậukhôngbắt máy, lạikhôngcó dịp gặp mặt, nếu biết chuyện hai người mìnhsẽkhônghồ đồ như vậy nên cậu đừng so đo!”

“Nếu hôm nay em tìmmộtngười đàn ông cố ý chọc giậnanh,anhcó dễ dàng tha thứ cho emkhông?anhsai lầm chỉ cần xin lỗi emsẽtha thứ, còn em sai thậm chí là hiểu lầm cũng là chuyện lớn, emkhôngthể thích ứng cuộc sống nơm nớp lo sợ này, nên cho dùanhlàm gì emcũngkhôngđổi ý!” An Nhàn rất kiên quyết.

Mặt Tả Phàm Nghĩađãcắtkhôngcòn giọt máu,khôngngờ Quý Văn Nghiêu biết hết mọi việc.

“Văn Nghiêu, chúng tađanghợp tác rất tốt, mà cậuđãnóikhôngquan tâm chuyện lần trước, sao giờ lại hủy hợp đồng?”

Sau đó, cắn môi đắn đo rất lâu mới quyết định điện thoại cho Quý Văn Nghiêu.

Lâm An Nhàn thản nhiên nhìn Quý Văn Nghiêu: “anhcòn muốn sửa trị bao nhiêu người?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Vì sao?” Tả Phàm Nghĩa lập tức hỏi.

​ (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“anhxin lỗithìem phải tha thứ sao? Emnóixong rồi,anhđiđi.” Lâm An Nhànkhôngmuốn tiếp tục tranh chấp.

Mẹ Quý vừa nghe cũng sầu: “Văn Nghiêu, mẹ biết con buồn cái gì nhưng con cũng nên hiểu cho ba mẹ, conkhôngthể xem thường hôn nhân của mình.”

Quý Văn Nghiêu nở nụ cười: “Tốt, tốt, mọi thứanhlàm cũng chỉ đổi đượcmộtcâu cám ơn. Lâm An Nhàn,anhđồng ý chia tay. Chúc em sốngthậttốt,khôngbao giờ run sợ đối diện người ngoan độc nhưanh!”

“anhvề rồi, chúng ta ăn cơmđi.” Quý Văn Văn đứng dậyđivào bếp bưng thức ăn.

Mẹ Quý thở dài: “Tốt chỗ nàothìchúng takhôngbiết. Nếu con bé chưa kết hônthìba mẹ cũngkhôngngăn cản.hiệntại nếu đồng ý, ba mẹ đời này đều uất ức thay Văn Nghiêu! Tính tình thằng bé hơi chút ương bướng, sau này con đừng đối nghịch vớianhcon nữa.”

Vốn dĩ từ hôm đó, Tả Phàm Nghĩađãlo lắng công việc hợp tác với Quý Văn Nghiêu bị trở ngại, nhưngmộtthời gian dài trôi quakhôngthấy xảy ra chuyện gì nên cũng an tâm.khôngngờ hôm nay lại vô duyên vô cớ nổi giông bão?

côcũng luyến tiếc mà,khôngchỉ có áp lực gia đình, giữa họ có rất nhiều mâu thuẫn,côkhôngthể tiếp nhận tính cách ghi thù này của Văn Nghiêu, sớm muộn gì cũng có vấn đề.

Ba người ở nhà thấyanhta hấp tấpđivào liền hỏi: “Sao về sớm vậy?”

Nghĩ nửa ngày cũngkhôngra, đành vào thang máy lên lầu tìm Quý Văn Nghiêu.

“An Nhàn, rốt cục em cũng chịu gặpanh,anhhứa sau nàysẽkhônglàm em giận nữa.” Quý Văn Nghiêu đẩy cửađivào phòng Lâm An Nhàn.

Tả Phàm Nghĩa nghe xong sắc mặt biến đổi, gượng cười: “Tôikhôngrõcậuđangnóicái gì.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 66