Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 3

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 3


Phó Minh Hạo lại hôn Lâm An Nhàn mới xoay người xuống giường, trước khi mở cửa còn quay lại cườinói: “Vẫn làanhcó phúc, có thể lấy đượcmộtngười vợ hiền lành như em!” Sau đó thấy Lâm An Nhàn cũng cười, mớiđira ngoài ăn cơm.

“Có phảianhthấy quá bất ngờkhông? Kỳthậtlà mẹ và dì Hai rất sốt ruột, emkhôngnghĩanhlại khó xử như vậy.” Dương Quân cảm thấy ngại ngần,côcùng Quý Văn Nghêu quen nhau mới được ba tháng,côthựcsựái mộ nam nhân khí thế hiên ngang trước mắt này. Tiền có thể biểuhiệnchomộtngười đàn ông có năng lực, nhưng giống Quý Văn Nghêu loại này có tiền lại có khí chất, tố chất lại hiếm có người nào được như vậy, bởi vậy tuy rằngcôta có vẻ rụt rè nhưng đặc biệt muốn nắm chắc cơ hội tốt lần này.

Sau đó lại hỏi: “Có hẹn thời gian trước chưa?”

Vừa mời mọi người vào vừanói: “Ai da, tới nhanhthật,khôngphải mới vừanóicònđangở nhà sao? Mau vào, An Nhàn, dì và dượngcôđãtới rồi, mau mang mấy đôi dép lê lại đây!” An Nhàn? Quý Văn Nghêu vừa nghe tên này trong lòng còn có chút nghi ngờ,sẽkhôngtrùng hợp là An Nhàn trong lòng mình nghĩ đấy chứ!

“Kỳthậtcũngkhôngcó gì, gặp mặt trưởng bối để họ có thể hiểu chuyện của em vàanh, từ đó yên tâm cho em vàanhở bên nhau.” Quý Văn Nghêu rất khéo léo biết được mục đích của cuộc gặp gỡ này.

Lâm An Nhàn xem xét, thứ bacôtrực ca đêm,thìđến ngày thứ tưcôsẽđược nghỉ bù.

Bởi vì rất mệt mỏi, cho nên tuy rằng tiếng ồn doâmthanh chơi mạt trược ở bên ngoài, Lâm An Nhàn vẫn ngủ say.

Chờ Dương Quânmộtnhà ba người ngồitrênxe, Quý Văn Nghêu mới ngồi vào vị trí điều khiển lại hỏi địa chỉ liền khởi động.

Gần đến giữa trưathìhai ông bà mới trở về, Vương Thu Dung thấy Lâm An Nhànđangdọn dẹp liền nở nụ cười: “Khi nàothìxong, ăn cơm chưa? Tôi và chacôđãăn ở ngoài, có mang đồ ăn về chocônày, ăn xong rồi làm tiếp.”

“Đúng rồi, chính là chiếc đó.” Chiếc xe xa xỉ như vậy trong khu chung cư của bọn họ thựcsựchẳng ai có được.

“Hiếm có ai biết điều biết chuyện như Văn Nghêu lắm, đây, chính là nhà này, lầu ba!” Vương Thu Tĩnh dừng lại, gõ cửa.

Tuy là như thế, nhưnganhta vẫn rất thích Lâm An Nhàn, bộ dáng của vợanhta có thểnóilà khá xinh, hơn nữa quan trọng nhất chính là tính cách rất ôn hòa.anhta hiểu tính cách của mọi người trong nhà mình, mà Lâm An Nhàn gả cho mìnhđãhơnmộtnăm mặc dù có lúc cũng lầm bầm với mình vài câu, nhưng mâu thuẫn giữa mẹ chồng nàng dâu, Lâm An Nhàn trong nhà chưa bao biểuhiệnvẻkhôngvui ra ngoài. Có khi Phó Minh Hạo rất đau lòng vì Lâm An Nhàn chịu ủy khuất, cho nên cũng càng muốn cố gắng kiếm tiền muamộtcăn hộ chuẩn bị cho thế giới riêng của hai người.

“Vâng con biết rồi, mẹ. Chờ sau khi mẹ hẹn xong ngày, consẽchuẩn bị, ngày mốt con phải trực đêm, chờ lúc được nghỉ consẽdọn dẹp nhà cửa gọn gàng lại. Nhưng nếu nấu ănthìcon cũngkhôngdám chắc là mìnhsẽlàm tốt, mẹ cũngđãthưởng thức qua rồi đấy ạ.” Đồ ăn mình làm, bất quáthìhương vị cũng bình thường,côphảinóitrước đừng để đến lúc đócôlàmkhôngổn rồi dẫn đến giậncô.

“Thứ tư tuần sauanhkhôngcó bận gì, như vậy quyết định lúc đóđi, emnóiđịa chỉ choanhbiết, đến khi đóanhđón emđi.”

“Hôm đó con cũng được nghỉ, mẹ yên tâm.”

Phó Minh Hạo lúc nhiệt tình nhất lại bị Vương Thu Dung gọi, liền nhanh chóng nhúc nhích thêm vài cái rồi ôm sát Lâm An Nhàn tước bỏ vũ khí, nên buồn bựcnói: “khôngmua nhà riêng làkhôngđược, nếu còn như vậy có ngàyanhsẽbị nghẹn mà c·h·ế·t!”

“anhvề lúc mấy giờ?đãăn gì chưa?”

“An Nhàn, An Nhàn!”

Lâm An Nhànthậtsựcó chút đói bụng, nhận túi nhựa mẹ chồng đưa cho mở ra vừa thấymộthộp bánh chẻo, nhưng vì mìnhkhôngthích ăn rau hẹ bên trong nhân bánh,côđành phảinói: “Cám ơn mẹ,hiệngiờ con chưa đói bụng, chờ đem phòng khách thu dọn xong rồisẽăn, nơi này bẩn lắm ba mẹ nên về phòng ngồimộtlátđiạ.”

mộtnhà ba người của nhà họ Dương đứng trước cửa, Vương Thu Tĩnh liền hỏi congáibà ta: “Tiểu Quân, có phải chiếc xe kia haykhông?”

“Minh Hạo, cònkhôngmauđira ăn cơm, về từ nãy giờ rồi,khôngmau ăn dạ dàysẽbị đau đấy!” Vương Thu Dung lớn tiếng gọi con của bà.

Quý Văn Nghêu có chút bất ngờ nhìn Dương Quân ngồi đối diện mình,khôngnghĩ tớicôta lại chủ động dẫn mìnhđira mắt mọi người trong nhà như vậy.

Phó Minh Hạo thấy Lâm An Nhànđãtỉnh ngủ,mỉm cười ngồi ở bên giường: “Chưa đến 10 giờ mà, sao em lại ngủ vậy? Hôm nayanhvẫn bận bịu công việc nên chưa ăn gì.”

“khôngsao đâu,côcứ làmđi, cũngkhôngphải làm cho chồngcônêncôcũng đừng lo lắng.”

“anhsợ xe kia ngồi chật nên đổi.” Kỳthậtchiếc xe kia của mình cũng có thể chạy được, nhưnganhta sợ nhà họ Dương còn có thêm nhiều người, lại vì tỏ vẻ thành ý nênkhônglái xe lại đây.

Dương Quân nghe xong hé miệng nở nụ cười, lại cảm thấy xót cho Quý Văn Nghêu phải lấy long gia đình mình.

“Mẹ, mẹ đừng ngây thơ đượckhông? Con vàanhấy chưađiđến đâu, mẹ lại nghiêm túc như thế, nếu chẳng may có chuyện gìthìngười tasẽnghĩ nhà chúng ta như thế nào!” Dương Quân rấtkhôngtán thành hành động đó của mẹcô,, sợ Quý Văn Nghêu vì vậy đánh giá thấp mình.

“đi,đi.” Vương Thu Dung giao việc xong cho con dâu giọng điệu lại bắt đầu có chút bực mình.

Bởi vì Phó Minh Hạo phảiđicông tác, cho nên Lâm An Nhànđitheo ra nhà ga lúc sáng sớm, hôm naycôtrực ca đêm, bốn giờ chiều bắt đầu làm, tan việc lúc mười giờ, công ty củacôkhác với những công ty khác ở chỗ khi là trực ca đêm,thìdù có tan sớm hay tan muộn, ngày hôm sau đều được cho nghỉ ngơimộtngày, cho nên hôm naycôhoàn thành ca trực đêm nàythìđêm mai được nghỉ ngơi rồi, vừa lúc có thời gian dọn dẹp nhà cửa.

Phó Minh Hạo nhanh chóng ngăn Lâm An Nhàn lại, hôn khuôn mặtnhỏxinh củacônói: “Ăn cơmthìcần gì gấp, ngày maianhlạiđicông tác, emkhôngquan tâm đếnanhsao?”nóixong cởi xuống quần ngủ của Lâm An Nhàn.

“Lên xeđi, thời gian cũngkhôngsớm.” Dương Hưng cũng rất vừa lòng với bạn trai của congái, vừa thấy liền biết làmộtđứa trẻ tử tế.

“điđi, tôikhôngnóinữa đấy, được chưa? Chẳng qua tôi mừng quá nên mới thế, giờ cả hai người đều lên lớp dạy đời tôi!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Con nónóiđúng đấy bà, bà im lặng chútđi, hạnh phúc của con quan trọng hay mặt mũi bà quan trọng? Đợi đến khi kết hôn rồi bà muốn khoe khoang thế nào mà chẳng được!” Dương Đạt- cha Dương Quân hưng phấnnói.

“Vâng, mẹ, nếukhôngcó chuyện gì khác con trở về phòng đây.” Lâm An Nhàn bây giờ muốn nghỉ ngơimộtlát.

“Để emđihâm lại đồ ăn,anhxuống phòng bếp chuẩn bị ănđi”

“đãhơnmộtnăm rồi mà em còn đau sao? Em đừng khẩn trương.” Phó Minh Hạođangvui nên khuyêncô,anhtakhôngrõtại sao Lâm An Nhàn lại đối với việc vợ chồng lại luôn lãnh đạm như vậy,anhtađãhết sức quan tâm đến cảm nhận củacô, nhưng Lâm An Nhàn vẫn luôn như thế khiến người ta khó mà thựchiện.

Lâm An Nhànnhẹnhàng thở ra, ngồi dậy lấy khăn tay lau chùi, lại đưa cho Phó Minh Hạo khăn giấy đểanhta lau khô.

Quý Văn Nghêu cười cười: “khôngcó gì, ai cũngkhôngphải trời sinh liền có nơi tốt để ở,anhcũngkhôngphải là chưa thấy qua.”

Trong lòng Dương Quân tràn đầy mật ngọt,khôngnghĩ tới Quý Văn Nghêu lại chu đáo như vậy, liềnnóiđịa chỉ nhà mình.

“Nhìn khí thếthật, lần này congáicủa mẹ đúng là làm cho ba mẹ nở mặt nở mày, đợi lát nữa đến nhà dì Hai, con đừng xuống xe trước, chúng ta phải làm cho cả nhà bọn họ xuống đón cả nhà chúng ta!”

Lâm An Nhàn đem bánh chẻođicất, chuẩn bị buổi tối hấp lại cho cha mẹ chồng ăn, còncôthìăn cháo với dưa muối xem như đây là bữa trưa vậy, ăn xong rồi lại bắt đầu tiếp tục đứng lên thu dọn.

Nhà họ Phó ở tại lầu ba, tầng cách nhau cũngkhôngcao, bước nhanh đến cửa, Lâm An Nhàn mở cửa pháthiệnbên trong tối om, biết hôm naykhôngmọi ngườikhôngđánh mạt chược, vì thế thay giày, bước chân về phòng của mìnhcôthậtsựmới cảm thấy thoải mái.

Lâm An Nhàn rón ra rón rén vào toilet đánh răng rửa mặt, sau đó lại nhanh chóng trở về phòng, nằmtrêngiường trong lòngcôcực vui sướng, vậy làcôđãcó thể có đượcmộtgiấc ngủ yên ổn rồi.

Dương Quân thấy Quý Văn Nghêuđãđồng ý, vẻ mặtthậtcao hứng: “Vốn là hẹn thứ tư tuần sau,khôngbiếtanhcó bậnkhông, nếu bậnanhcó thể hẹn lại, dù sao mẹ em cũngkhôngcó vấn đề gì. Tuy nhiên địa điểm là ở nhà dì Hai em, mẹ emnóisợ nhànhỏnên chiêu đãikhôngtiện, hơn nữa dì Hai cũngnóimuốn trông thấyanh, nên mới muốnanhđến nhà bà ấy,anhkhôngcần bận tâm.”

Xuống xeđitheo người nhà họ Dương vào cửa, hàng hiên trông rất bẩn vừa thấy liền biếtđãrất lâu chưa dọn dẹp vệ sinh.

Nhìn chung quanhmộtvòng mới pháthiệncha mẹkhôngcó ở nhà,cômới yên lòng, lại trở về phòng thay bộ quần áo làm việc quét tước phòng ở. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“anhđừng làm loạn, mauđiăn cơmđi,anhnóiđúng, trước hết chúng ta nên dành dụm tiền rồi hẵng mua nhà.” Lâm An Nhàn sao còn dámmộtlần nữa chứ,hiệntại bên trong còn rất đau.

Đến thứ tư, Quý Văn Nghêu vào lúc giữa trưa láimộtchiếc xe bảy chỗtrênđường đến nhà Dương Quân, bởi vì sân trong khu chung cư có vẻ hẹp nênanhgọi điện thoại cho Dương Quânnóimìnhđãđến nơi, cònnóihình dạng xe cùng biển số xe chocôta biết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Em đừng nhúc nhích, cứ tiếp tục nằm ngủđi, đểanhđihâm cơm. An Nhàn, đợi sau này khi chúng ta mua nhà ở riêng,anhchắc chắnsẽcho em trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất! Chờanhcơm nước xong, chúng ta lại làmmộtlần nữa?” Phó Minh Hạo sợ Lâm An Nhànkhônghài lòng với mình cho nên muốn biểuhiệnlạimộtlần nữa.

mộtđêm ngủ say, Lâm An Nhàn vừa mở mắtđãgần đến 9 giờ, vì thế đứng lên mặc quần áo nhanh chóng bước ra khỏi phòng.

Lâm An Nhàn nghe thấy Phó Minh Hạo mình, mơ màng mở mắt.

“Đau,anhđợimộtlát nữađi.” Phó Minh Hạo đột nhiên thẳng tiến làm cho Lâm An Nhàn hô đau.

“ Emđihâm lại cơm choanh”

Đến nhà họ Phó, Quý Văn Nghêu thấy nơi này tuy rằng là khu chung cư cũ, nhưng sân lại rộng hơn khu chung cư của nhà Dương Quân, vì thế lái xeđivào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trở về phòng, Lâm An Nhàn nằm ởtrêngiường cảm thấy mình vẫn chưa ăn no,thậtracôrất thích ăn thịt, nhưng vừa rồi ăn đượcmộtchút mà thôi, nghĩ lại có chút chút buồn bực, nhưngcôđành an ủi chính mình, coi như giảm béođi.

Chương 3

Bình thường khi trực ca đêm, buổi tối tan tầm Lâm An Nhàn đều cùng đồng nghiệpđiđến nhà ga,côngồi xe điện công cộng đến 12 giờ mới hết chuyến, như vậy tiết kiệm được tiền xe. Nhưngđixe công cộngthìkhôngtiện đường về nhàcô, cho nên bình thường khi xe đến trạm, nếu Phó Minh Hạo ở nhàthìsẽđến nhà ga đóncô, nhưng hôm nay chồngcôđicông tác, Lâm An Nhàn,mộtmìnhđibộ nhanh về nhà, lúc đến hàng hiêncônhìn vào trong nhà, xác nhậnkhôngcó ngườicôliền chạy chậm lên lầu.

Vương Thu Dung gật gật đầu liền cùng bạn già trở về phòng, Lâm An Nhàn vừa định đem bánh chẻo vào phòng bếp, lại nghe mẹ chồngnói: “Thiếu chút nữa lại quên, dìcôcùng với Dương Quân đại khái định là thứ tư tuần sausẽđến, lúc đó Minh Hạo cũng có ở nhà,côxem ngày đócôcó bậnkhông.”

Cửa được mở ra rất nhanh, Vương Thu Dung đứng ở cửa liền trực tiếp nhìn Quý Văn Nghêumộtlượt,khôngnghĩ tới bộ dáng của đối phương rất đoan chính, trong lòng có chútkhôngthoải mái, nhưngkhôngbiểuhiệnra ngoài, vẻ mặt nhiệt tình mời mọi người vào trong.

Quý Văn Nghêu thực tán thành Dương Quân có thểnóira tình huống trong nhàcôta, ít nhất cũng chứng minhcôtakhôngphải làmộtcôgáiham hư vinh.

Quý Văn Nghêu thấymộtnhà ba người của Dương Quân từ xađiđến liền mở cửa xuống xeđiqua: “Bác trai, bácgái, lần đầu gặp mặt cũngkhôngcó chuẩn bị gì, chỉ mang theo chút thực phẩm dinh dưỡng, chờ lúc trở về consẽđem đến thêm.”

“Con đến là tốt rồi còn mua đồ làm gì, tốn kém lắm, thôi bác nhận cho con vui vậy.” Vương Thu Tĩnh cẩn thận đánh giá Quý Văn Nghêu từtrênxuống dưới, lập tức cao hứng, loại con rể có bộ dáng rất vừa mắt lại có xe hơi xa xỉ như vậy có đốt lồng đèn cũng khó mà tìm thấy, hôm nào phải nhất định cảm ơn người làm mối.

Dương Quân ngồi ở vị trí phó điều khiển hỏi: “Saoanhlại đổi xe?”

Vương Thu Dung vừa lòng cười cười rồi mới đóng lại cửa phòng.

Lâm An Nhàn thụ động mặc cho Phó Minh Hạo s* s**ng ởtrênngười mình, trải qua đêm tân hôn lần đó đau muốn chếtđisống lại, làm chocôđối với việc này có chút bài xích, làm sao còn có thể hứng thú chứ.côthậm chí có đôi khithậtcao hứng vì Phó Minh Hạođicông tác, nhưng dù sao đây cũng là nghĩa vụ vợ chồngkhôngthể trốn tránh được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chung cư nhàcôở thuộc dạng cũ, vào cửa là phòng kháchkhôngthểnhỏhơn được nữa, sau đó làmộtlồiđinhỏhẹp dẫn đến ba căn phòng hơn nữa phòng bếp cùng toilet đặt ở hai bên lốiđi, phòng ở của Lâm An Nhàn cùng Phó Minh Hạo tận cùng bên trong, phòng của cha mẹ chồngcôđối diện phòngcô, mà toilet sát bên cạnh căn phòng này.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 3