Lương Cầm Chọn Chồng
Thần Vụ Quang
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 66
côvừanóixongthìTống Dật Hàng nóng nảy,anhkhôngngờ mẹanhsẽgặp Hứa Lương Cầm: “Lương Cầm,anhkhôngcho phép em làm vậy!”
“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”
Chỉ cócômới có thể tra ra chuyện này, cũngkhôngthể tới Mỹ được, mà cho dù tới Mỹ rồithìđiều tra được gì? Phải tính kỹ lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tớ nghĩ chỉ có thể vì tiền,côtakhôngbị thần kinh khiyêuTống Dật Hàng từ lúc 12 tuổi chứ?”
Thấy Hứa Lương Cầm hỏi, Shibata Hisako có chút kích động: “Trước khinóichuyện đóthìtôisẽnóichuyện này chocô.”
“Con nghỉ ngơiđinhé, dì về trước đây, có việcthìnhất định phải gọi cho dì, dìsẽnghĩ cách giúp con.” Dư Mạn Quân thấy Hứa Lương Cầmkhôngyên lòng, nghĩ con bé vừa cãi nhau với con mình nênkhôngđược tốt vì thế cũng đứng dậy rờiđi.
“Em muốnđiđâu?” Tống Dật Hàng lập tức hoảng sợ.
“Uy h**pcôta vì cái gì?” Tô Hiểu Vũ mở to mắt.
Trong lòng Hứa Lương Cầmđangphiền lòng, so với chuyện cãi nhau vừa rồi chẳng đángmộtxu, chỉ cần người khác tốtthìanhcần gì phải phân biệtyêuvớikhôngyêu, hai người chỉ cần hạnh phúc vui vẻ khi ở với nhau là được!
Ngày hôm sau Hứa Lương Cầmđangsuy nghĩ xem phải lấy lý do gì gọi cho Tống Dật HàngthìTống Dật Hàngđãgọi chocôtrước rồi.
“cônóiđi.” Hứa Lương Cầm gật đầu.
“Nếuthậtsựvì tiềnthìtớ thấy tâmcôta cũng sâu đấy, có thể nhìn xa trông rộng vậy mà.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Đúng là dì mạo muội quá rồi, dì xin lỗi con vì dì quá sốt ruột, hôm kia trở về nghe Mạnh TềnóiDật Hàng bị bệnh, cũng nghenóichuyện của con với Dật Hàng nên đến đây tâmsự, Dật Hàng có khá hơnkhôngcon?”
mộtngười mẹ muốn hỏi thăm sức khỏe của con mình mà cũng phải hỏi người ngoài sao?khôngthểkhôngnóilàm mẹ như vậy quá thất bại rồi. Hứa Lương Cầm vốnkhôngcó ý tốt gì với bố mẹ Tống Dật Hàng, thấy mẹanhlo lắngthìcàngkhôngcho là đúng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hứa Lương Cầmkhôngtrả lời.
Đợi Hứa Lương Cầm lấy lại tinh thần chỉ thấytrênmặt bàn có thẻ ngân hàng cùng danh thiếp, mẹ Tống Dật Hàngkhôngthấy đâu, lúc nàycômới pháthiệnmìnhđãthất lễ rồi.
“Tôi muốn làm gìcôchứ, là Tina đuổi tôi về Mỹ, tôikhôngcho là tôi còn hi vọng với Dật Hàng, nhưng lần này về cũng thu hoạch được ít nhiều.”
“côtanóichồng trước của Tinađanguy h**pcôta.”
Sáng sớm chủ nhật, Hứa Lương Cầm cùng Tô Hiểu Vũ và Ngô Thừa Long lái xe tới sân bay.
“côta chưanói,côta chỉnóisẽcố gắng đến Trung Quốc đểnóihết tình hình cho tớ và mong tớ giúpcôta tránh Tina, nếukhôngthìcôtasẽgặp nguy hiểm.”
Trời ơi,côvừa nghĩ cái gì thế này?côlại nghĩ bố mẹ Tống Dật Hàng biếtsẽngăn cảncôbằng mọi cách,côbị giận quá nên thần kinh rồi sao?
Hứa Lương Cầm nở nụ cười: “Được thôi,anhnóivậythìem tin nhưng khianhđi, đừng bịyêutinh mê hoặc khiến hồn bay phách tán, đến lúc đóthìem chính thức chẳng cầnanh! Còn có việc em quên hỏianh, vì saoanhlạinóichuyện của chúng ta chocôta biết?”
“Lương Cầm, em làm khóanhrồi.”
“Ôi thếthìtôi thất vọng quá rồi, miệnganhbản lĩnh lắm mà.”
Hứa Lương Cầm nhìnmộtngười già đau khổ như thếthìkhôngnóigì nhiều, chỉ im lặng.
“Làm sao thế?” Tô Hiểu Vũ khẩn trương.
Mỉm cười trong chốc lát, Tống Dật Hàng cầm điện thoại cho người khác để họ đặt vé vào thứ 7 choanh.
“côcó biết là lần này Tina đến Trung Quốc làkhôngđinữakhông? Hoặc lànóicôta cũng muốn về Mỹ nhưng điều kiện tiên quyết là Dật Hàng phải giúpcôta trừ bỏ chồng cũ củacôta, sau đósẽtái hôn với Dật Hàng!”
“Lương Cầm,anhgọi cho emkhôngphải muốn cãi nhau với em, chúng tanóichuyện bình tĩnh đượckhông?anhcó thể thề là lúc đóanhtức thôi, về sau em là nhất, em muốn gìanhcũng chiều,anhkhôngdám ho he nửa lời.”
“Dì à, dì vừanóidì từng rất nhiều lần muốn gặpanhđể chữa bệnh choanhnhưng Dật Hàngkhôngchịu gặp dì sao?”
“Vừa rồi gọi cho tớ là Shibata Hisako.”
“côta còn gì ám cậu vậy?”
Trở về phòng cất danh thiếp, Hứa Lương Cầm ngồitrênbàn học cầm bút vẽ vẽ, lúc này mới sáng tỏmộtchút nhưng cũng đồng thời liên kết chuyện Tống Dật Hàng giấucôchuyện của Khương Doanh và Uông Tân Dương.
“Sao nhiều người thế,côsợ tôi hạicôà?” Shibata Hisako nhìn Hứa Lương Cầm.
Hứa Lương Cầm trầm mặc nhìn Tô Hiểu Vũ: “Đúng là phải bảo Đại Long về, bằngkhôngkhôngcó hai cậuthìtớkhôngứng phó nổi.”
Tống Dật Hàng trầm mặc, mở miệng nhưng rất sa sútnói: “anhbiết emđangchịu khổ. Lương Cầm, em yên tâm, trước tiênanhsẽmang Tinađiđể chị ấykhôngquấy rầy em nữa, rồi khi đóanhsẽđưa Tina về Mỹ! Em đừng chịu khổmộtmình, em như thếthìanhcũngkhôngthoải mái gì, em cứ vui vẻ ngoan ngoãn ở nhà rồi chờ mỗi ngàyanhgọi cho em nhé, đượckhông?”
Mặt kháccôcảm thấykhôngthích hợp chỗ nào ấy, trong thời gian ngắnkhôngnghĩ ra, đành phải đưa thẻ lại, kết quảmộtlúc lâu mớinóiđược câu “Conkhôngthể nhận được”.
Dư Mạn Quân bị hoảng sợ nhưng vẫn gật đầu: “Đúng vậy, TinanóiDật Hàngkhôngmuốn gặp chúng ta, còn giới hạn địa phương khiến dì với bố nókhôngđược đến thăm nó, chúng ta cũngkhôngdám vì sợ nósẽgiận, nhưng Tina có cho chúng ta xem những bức ảnh chụp Dật Hàng, có thể nhìn thấy nóđangtrưởng thành khiến lòng ta ấm áp.”
“Vậy cậu thấy dì ấykhôngnóidốithìsao Tina kia phải làm vậy?” Tô Hiểu Vũ hỏi Hứa Lương Cầm.
côbiết mẹ Tống Dật Hàng làm vậy là muốn cải thiện quan hệ giữacôvà Tống Dật Hàng, nhưng mà hơi hào phóng quá đà rồi.
khôngnghĩ nổi nguyên nhân, Hứa Lương Cầm cảm thấy rất phức tạp,côphải nghĩ chothậtkĩ mới được.
“Tôi cũng chẳng muốn cãi nhau vớianhnhưng tôikhôngngửi được hành vi của vợ cũ nhàanh. Hơn nữa tôi cũngkhôngcho phépcôta đặt chân vào phòng của tôi. Trừ khianhbắtcôtađi, hoặc l đuổicôta về Mỹ hoặc là đểcôta rờiđi, nếukhôngthìtôi vớianhsẽchẳng xảy ra chuyện gì tiếp theo hết. Phòng ởđãtrang hoàng kĩthìsao, tôisẽkhôngbao giờ đặt chân đến đó!”
Tống Dật Hàng lập tứcnói: “anhđangtức mớinóithế,anhkhôngdám làm vậy đâu.”
“Đúng vậy, chúng tađangở nước ngoài, hôm nay bố nó định tới đây nhưng việc chưa xong nên phải ở nhà làm nốt. Dì biết chúng takhôngphải bố mẹ tốt nhưng chúng ta chưa bao giờ hết quan tâm hayyêuthương nó, trước đây nó chịu nhiều đau khổ cũng là vì bọn ta tạo nên.” Lúc Dư Mạn Quânnóichuyện, gương mặt toát lên vẻ bi thương.
Bên nhà trọthìHứa Lương Cầm thở phàonhẹnhõm, sau đó nhắn tin cho Shibata Hisako là thứ 7 Tina với Tống Dật Hàngsẽrờiđi, Shibata Hisakonóisáng chủ nhậtsẽtới nơi, cònnóichỉ để Hứa Lương Cầmđiđóncô, Hứa Lương Cầmkhôngdo dự đồng ý.
Chương 66
Hứa Lương Cầm ngây ngốc nhìn mẹ Tống Dật Hàng nhét thẻ ngân hàng vào tay mình,khôngthểkhôngnghĩ đến câunóimẹ nào con nấy, trả thù lao cũng hậu hĩnh như nhau nhưng bây giờcôvới Tống Dật Hàngđangcãi nhau và có khi chia tay nên làm saocônhận được? Lạinóitư tưởng nhà này quá thoáng rồi,khôngtrọng nam khinh nữ như bao nhà giàu khác, nội dung vở kịch có hơi khác, bây giờkhôngcòn thịnh hành hình tượng phu nhân độc ác nữa, chỉ cómộtdì phúc hậu chocôtiền mà thôi, ông trời muốn trêucôà?
Hứa Lương Cầm có chút tức giận, hơn nữa vừa cãi nhau với Tống Dật Hàng nên kiên nhẫn rất kém: “Con nghenóihai bác đưaanhấy ra nước ngoài là vì bất đắc dĩ nhưng con biết khi đó Dật Hàngđãđược an toàn vì sao bậc bố mẹ là hai báckhôngbỏ chút thời gian ra quan tâmanhấy? Dì có thể gặp Tina nhiều lầnthìsaokhôngnhìn con trai mìnhmộtchút, khó trách bây giờ quan hệ xuống dốc như thế!”
Tô Hiểu Vũ lập tức gọi điện cho Ngô Thừa Long. Ngô Thừa Long vui vẻnóisẽđặt vé tàu nhanh nhất về đây.
Dư Mạn Quân đối mặt với Hứa Lương Cầmđangtức giận: “Là chúng takhôngtốt, khi Dật Hàng mới phát bệnhthìdì và bố nó chạy ngược xuôiđitìm thầy thuốc, đến khi gặp Tina mới biết bệnh của nó nặng thế nào, dì cũng từng sợ hãi đến chếtđisống lại, muốn bỏ hết công việc để đến chăm sóc nhưng lúc đó Dật Hàngkhôngmuốn gặp dì với bố nó, chúng ta chỉ có thể thông qua Tina và hình ảnh để nhìn nó, chúng ta chỉ có thể nhìn nét mặt của nó qua từng tấm ảnh, biết nó vui buồn thế nào, đau khổ ra sao, quảthậtthằng bé bị như vậythìchúng ta có lỗi nhiều nhất. Tuy nhiên bây giờ Dật Hàng có con chăm sóc, vậy dì chỉ muốn cầu xin Hứa tiểu thư con hãy sống vui vẻ bên thằng bé. Thằng béđãtrải quamộttuổi thơkhônggiốngmộtđứa trẻ bình thường nên có, nhà chúng ta tuy gia thế hiển hách nhưng đắc tội cũng nhiều, nếu con cần gìthìgọi cho dì, đây là số di động của dì, tất cảyêucầu của con dìsẽcố gắng đáp ứng. Đây là thẻ ngân hàng dì cho con, mỗi thángsẽcó mấy vạn chuyển vào đây giúp con ăn tiêu may mặc, con thích gìthìcứ mua mà dùng. Tính Dật Hàngkhôngtốt, con hãy tha thứ cho nó, nếu con chuẩn bị kết hôn với Dật Hàngthìhãynóivới dìmộttiếng, để cho bậc làm bố mẹ như chúng ta chuẩn bị cho. Dì còn muamộtbộ trang sức tặng con nữa, ngoài ra còn chuẩn bị hai biệt thự cho cháu trai cháugái, con yên tâm, chúng takhôngtrọng nam khinh nữ, Dật Hàng chỉ cần cómộtgia đình yên ấm là đủ, chúng ta có thể nhắm mắt khi xuống suối vàng rồi.”
Nếu Tina có nguyên nhân để ly gián Tống Dật Hàng với bố mẹanhvậythìcôđinóichoanhbiết. Nhưng Tina quan trọng vớianhvậy,anhchịu tincôsao? Chẳng may bị đámộtcái rồi kích độngthìcôlàm sao tiếp đây?
“Tôi chưa c·h·ế·t. Tôikhôngphải trẻ con lên ba mà bị thương tật, ô màanhTống chưa đưa chị Tinađichơi sao?”
Nghe Shibata Hisakonóixong, Hứa Lương Cầm nhìn Tô Hiểu Vũ, Ngô Thừa Longkhôngnhịn được nhìn Shibata Hisako nhưng cũng đồng thời ý thức được chuyện này có thể xảy rathật!
Tống Dật Hàng nghe Hứa Lương Cầm cười, tâm tình cũng vui lên: “Vợyêuyên tâm,anhnhất định thân thủ như ngọc, nếuanhlàm sai gìsẽtrói người quỳ gối trước mặt em! Sở dĩanhnóivới Tina chuyện đó vì giống như bạn bè thân thiết với nhau thôi, có chuyện vuithìkể chung vui, bởi vì thích em,yêuem và em đồng ý ở vớianhnênanhmuốn kể cho người mình thân nhất thôi, muốn Tina cũng vui vẻ nhưanh, chỉkhôngnghĩ đến việc Tinakhôngthích mà đối mặt vớianhvà xảy ra nhiều chuyện đến vậy!”
“Cậu kể xong rồithìĐại Longnóisẽcố về nhanh.” Chờ Hứa Lương Cầm tắt máythìTô Hiểu Vũnói.
“anhcảm thấy tôiđangđè đầuanhhả? Được thôi,côtakhôngđithìtôiđi!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hứa Lương Cầm lập tức lắc đầu: “Cái nàykhôngđược đâu, chúng ta làm gì có chứng cứ mà làm bởi vì chúng takhôngbiết bố mẹ Tống Dật Hàng cónóidối haykhông? Chẳng may dì ấy vì muốn cải thiện quan hệ với con trai nênnóinhẹđithìsao? Đến lúc đóthìcàng loạn!”
“anhsẽgiao chuyện công ty cho người khác làm rồi thứ 7anhsẽmang chị ấyđi,anhchuẩn bịđimiền Nam, chờ khi trở vềanhsẽđưa chị ấy về Mỹ luôn, cho dù làanhtự đưađihay là ai khácthìsẽkhôngđể chị ấy ở đây, sau đó chúng ta kết hôn, kết hôn ngay và luôn!”
“Dật Hàng bị bệnh là mấy tháng trước, lúc đóanhMạnh Tềđãgọi cho hai bác, hình như hai bácđangở nước ngoài.”
Dư Mạn Quân nhìn khuôn mặt nhăn nhó của Hứa Lương Cầmthìcười: “Sao conkhôngvào, dì thấy Dật Hàng ở dưới tầng nên tránh nó, đây là lần thứ ba dì nhìn thấy nó trong năm đấy, sắc mặt nó cũngkhôngkhác con là mấy.”
Đúng rồi, vấn đề là ở chỗ này!cônhớrõTống Dật Hàng cónóilà bố mẹ củaanhkhôngmuốn gặpanhmà bây giờ mẹanhlạinóivìanhkhôngmuốn gặp họ nên họkhôngdám gặp mặt cho nên vì thế mà quan hệ giữa hai bên lạnh nhạt, nếu bọn họ có mối quan hệ xa cách đóthìchỉ có thể là Tina gây ra! Chẳng lẽcôta gây khó dễ và ngăn cách quan hệ giữa hai bên, và cố ý khiến Tống Dật Hàng hiểu lầm bố mẹ của mình? Nhưngcôta làm vậythìcó lý do gì chứ, luôn phải có lý do chứ nhỉ?
Dưới tình huống thế nàythìHứa Lương Cầm chỉ có thể gọi cho Tô Hiểu Vũ.
“Cái con bé bác sĩ tâm lý gì đó hả? Trước đây Dật Hàng cónóivài ba lần về con bé đó, chẳng qua chúng takhôngnghĩ tới nósẽkết hôn vớicôta, vì saocôtakhôngđồng ý? Chẳng phảiđãly dị với Dật Hàng rồi sao? Lạinóitiếp dì là mẹ nó càng đáng trách hơn, con kết hôn cũngkhôngbiết, đến khi con ly hôn mới biết. Mặc dù dìkhôngthích Tina gì đó nhưng nếukhôngcócôtathìthằng bésẽkhôngđược như ngày hôm nay, nếu nhưcôta có ý kiến đóthìchẳng phải ý tốt gì cho cam.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Chuyện gì?”
“Được đấy, cậu gọiđi.”
“Tống Dật Hàng có chocôta tiền à?”
Tống Dật Hàng tắt điện thoại xong, ôm vào ngực, dựa vào ghế nghĩ: Xem ra Tina đúng là chướng ngại giữaanhvà Hứa Lương Cầm, nếu lần này mình khuyên mà chị ấykhôngnghethìchỉ còn cách đưa chị ấy về Mỹ. Tuy Tinakhôngthể tham dự lễ cướithìcó hơi tiếc nhưng so với hạnh phúc củaanhvà Lương Cầmthìchẳng đáng,anhthấy người phía sau quan trọng hơn nhiều. Hơn nữa với tình hình này nếuanhchưa đưa Tina về MỹthìHứa Lương Cầmsẽghét bỏanhhoặc xaanhtừng chútmộtmất!
“Vậy lúc nàoanhmangcôtađi,anhmuốn đưacôtađiđâu?”
Thấy Shibata Hisakothìbốn người lên xe về nhà.
“Bọn conkhôngtính chuyện kết hôn đâu bởi vì vợ trước của Dật Hàngkhôngđồng ý, địa vị của chị Tina hơn hẳn với con.”
Hứa Lương Cầm hừnhẹmộttiếng: “Với phong thái củacôthìtôikhôngthểkhôngphòng, ai biếtcômuốn làm gì tôi chứ?”
Hứa Lương Cầm xấu hổ đóng cửanói: “Con xin lỗi, dì đến đây khiến con bất ngờ quá.”
“Ngày hôm qua mâmnhỏvăng vào chân em có đaukhông?” Tống Dật Hàng quan tâm hỏi.
Hứa Lương Cầm thở dài: “Chúng ta ở đây đoán mò cũngkhôngđược, đau đầu quáđimất.”
“Thôikhôngnóimấy lời này, hôm nay dì đến đây chỉ muốn xem Dật Hàng có tốtkhông. Tuy vừa rồi nó có vẻ tức giận nhưng thân thể rất khỏe mạnh, con có phải là Hứa tiểu thư mà Khương Doanh giới thiệu là đối tượng hẹn hò với nó đúngkhông? Dì thấy con với Dật Hàng đều thích nhau, tốt nhất là nên làm đám cưới nhanh chóngđi, dì với bố nó đều chờ bế cháu lâu lắm rồi.”
“Lương Cầm, ngoan đáp ứnganhđi, đừng làm lònganhcăng thẳng, đượckhông?”
“Việc này khá phức tạp bởi vìcôta có mục đích gìthìchỉcôta biết, trừ khi mọi người chất vấn trực tiếp với nhau.” Tô Hiểu Vũ nghe xong cũng khó giải quyết.
“Em hiểu, là emkhônghiểu ýanh.anhvề saukhôngđược bỏ quên em nhé, sau khiđinhớ gọi cho em, bằngkhôngthìemsẽhồng hạnh vượt rào.”
“khôngbằng gọi Đại Long về, ba người vẫn hơn.”
“anhcó quyền gì? Tôi chịu đủ chuyện của các người rồi.anhchỉ biếtanhkhó chịu,anhcó nghĩ tới việc hàng ngày tôi phải chịu đựng thế nàokhông? Có khi nào hai người tịch mịch quá chịukhôngnổithìlănmộtvòngtrêngiường,côta mang danh là bác sĩ tâm lý làmmộtloạt trị liệu trị lủngtrênngườianh, tôi màkhôngđithìtôisẽbị các người hành cho bị điên! Tôi chỉ muốn cómộttìnhyêubình thường,mộtcuộc hôn nhân yên ấm, vì sao tôi phải trắng mắt nhìn người tôiyêuđiquan tâm con đàn bà khác màkhôngphải tôi?” Hứa Lương Cầm tức giậnnói.
“Chắcanhchưa biết đâu nhỉ, ngày hôm qua sau khianhđithìmẹanhtới tìm tôi, dì ấy rất thích tôi và đưa cho tôimộtchiếc thẻnóihàng thángsẽcho tôi vài vạn, tôi có tiền rồithìmuốnđiđâu chẳng được. Trước tiênđihết thắng cảnh trong nước, sau đósẽra nước ngoàiđichơi. Về phầnanhvớicôvợ trước đáng quý củaanhnên duyên hay tách duyênthìcũng chẳng liên quan tới miệng ăn miệng chơi hàng ngày của tôi, tôikhôngnhìn thấy nên tâm tôi cũng chẳng phiền!”
“Cậu định làm gì?”
Đối mặt với câunóingon ngọt hiếm có của Hứa Lương Cầm, Tống Dật Hàng thấy thiên đường ngay trước mắt: “Tuân lệnh vợyêu!”
“Ừ, lập chocôtamộtcái quỹ, cuộc sống khẳng định sung túc hơn bao giờ hết.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.