Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 65

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 65


“anhcòn quay lại làm gì, lần nàyanhđừngnóimộtcâu xin lỗi là…..” Lời chưanóixongthìcôngây người, bởi vì người đứng trước cửakhôngphải Tống Dật Hàng mà làmộtdì hơn 60 nhìn rất phúc hậu và quý phái. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Cám ơn nhưng đây là phòng tôi thuê. Chỗ này của tôi chỉ có nước trái cây và nước ấm,cômuốn uống gì?” Hứa Lương Cầm hào phóngnói.

Còn gọi sẵn taxi đến nhàcônữathìlàm saocôtừ chối nổi đây? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tina cũng chẳng để ý: “Tôi biếtcôsẽtự hỏi mình vấn đề này nhưngcôkhôngtìm được lý do đúngkhông? Để tôinóichocônhé. Dật Hàng đến vớicôcũng cómộtloại tình cảm nhưng nó mang tên là đồng tình! Hỏi tôi làm sao biết? Vì tôiđãsống vớianhấy từng ấy năm, cho dùanhấykhôngđể ý nhưng với cương vị là bác sĩ củaanhấythìtôirõhơn ai hết, có phải lúccôbắt đầu khiếnanhấy để ý là lúccôđihọc bơi đúngkhông?”

Tống Dật Hàng hừmộttiếng: “Lúc đóanhchỉ muốn tâmsựcùng chị ấy thôi. Còn chuyện về sau, mỗi việcanhđềunóicho em, hơn nữa chuyện phát sinh giữaanhvới chị ấy cũngnóicho em biết, vậy em muốnanhthừa nhận chuyện gì nữa?”

“côrất bình tĩnh.”

“Vậyanhđãăn chưa? Nếu chưathìem xuống mua là được. Em tắt đây,anhlái xeđi.”

Quả nhiên là bắt đầu khi đó, Tina quá hiểu Tống Dật Hàng rồi.

“côấy vẫn luôn quan tâmanhvì muốn tốt choanh, saoanhlại tức giận vậy?” Hứa Lương Cầm nhìn Tống Dật Hàng tức giận. Điều đó chứng tỏ Tinađãnóiđúng.

“anhvốn định tới đây ăn cơm trưa.”

Tống Dật Hàng ở chỗ nhà trọ đến 9h tối mới về biệt thự, vào cửathìthấy Tinađangthu dọn đồ đạc.

Hứa Lương Cầm thở phì phòtrênsô pha, nhìnmộtđống hốn độn cũngkhôngthu dọn,côvới Tống Dật Hàngkhôngcắt đứtthìcon mụ Tina cũng nhảy xổ vào, hơn nữa vấn đề củacôvới Tống Dật Hàng cũng được giải quyết rồi. Xong. Mỗi đứađimộtngả.cômệt.cômuốn ngủ.

Tống Dật Hàng giật mình: “Chị ấy tới đây làm gì.”

Tina khen Hứa Lương Cầm, sau đó giọngnóibình tĩnh hơn: “Tôikhôngmuốn phá hỏng thú vui của Dật Hàng, nếuanhấy muốn ở cùngcôthìtôi cũngkhôngphản đối lắm bởi vì tôi quan tâm hạnh phúc của Dật Hàng hơn nhưng tôi phải vạchrõranh giới giữa hai người. Đơn giản mànóilà tôi thấy cái thứ gọi là tìnhyêucủacôcho Dật Hàngkhôngchân thực.”

“Em muốn lần này ra ngoài làđimộtmạch luôn, bằngkhôngthìkhôngrõlúc nào về nữa, em thấy mấy nước miền Bắcđanglạnh hơn miền Nam nên mang áo ấm.”

“anhcảm thấyanhyêuem à?”

Ánh mắt Hứa Lương Cầm thay đổi.

“Sao nhiều thứ vậy?” Tống Dật Hàng nhìn ba vali to hỏi.

“Con là Hứa Lương Cầm phảikhông?” Giọngnóicủa dì rất êm tai, cáchnóicũng tao nhã.

Tina nhìn gương mặt hoảng hốt của Hứa Lương Cầm cũngkhôngchào mà mở cửađiluôn.

“Tina, tôi rất tôn trọng chị nênsẽchăm sóc chị đầy đủ nhưng đâykhôngphải là tìnhyêu. Chị và Lương Cầm đều là người quan trọng đối với tôi, chị là người mà tôi tôn trọng nhưmộtngười thầy và như người thân.côấy là người thích hợp nhấtsẽđicùng tôi suốt cuộc đời, tôi hi vọng chị có thể chấp nhậncôấy!”

Chương 65

“Những việc đó là các người làm xong mới báo cáo cho tôi biết mà thôi. Trong lònganhnghĩ thế nàothìanhlà ngườirõnhất, cái này tôi còn phải épanhnhận nữa à? Trong mắt của tôi,anhlà ngườikhôngdám nhận những lời phân tích của Tina!” Hứa Lương Cầm cũng bị thái độ của Tống Dật Hàng chọc giận, hơn nữaanhta cònkhôngcho là đúng mà hừ hừ vớicônữa, giống như con ngốc làcôđanggâysự,khôngnghe Tinanóithìcôrảnh mà phiền với lòng à?

“khôngliên quan gì tới Lương Cầm cả, tôi thấy chúng takhôngnên ra ngoài cùng nhau.” Tống Dật Hàng trả lời thẳng thắn.

Tống Dật Hàngkhôngthể tin nổi nhìn canh rautrênngười mình, cả người run run, trong lòng xem nhưđãbị sỉ nhục,anhkhôngbiết mìnhsẽphát hỏa thế nào nữa.

Tống Dật Hàng kéo Tina xuống sô phanói: “Tina, tạm thời chúng takhôngđinước ngoài nữa, nếu chị thấy chánthìtôisẽbảo ngườiđicùng chị, hoặc nếu chị muốnđiđâuthìtôisẽcho ngườiđicùng chị.”

Nghe thấy tiếng đóng cửa, Hứa Lương Cầm hítmộthơi sâu, cúi đầu nhìn hai bàn tay nắm chặt của mình, nước mắt từng giọt cứ thế rơi xuống, trong lòngcôluôn có tiếngnóinhư mũi dao đâm thẳng vào tim: Tống Dật Hàngkhôngthươngcô!

“Buổi sáng Tina tới đây.”

Tống Dật Hàng tới rất nhanh, Hứa Lương Cầm ngạc nhiên: “anhtới nhanh vậy à?”

“Ừ, có phải nhớanhkhông?” Giọng Tống Dật Hàng mang theo ý cười.

“Phòng đẹp lắm.” Tina khenmộtcâu lễ phép.

Hứa Lương Cầm ngu ngơ gật đầu tránh ra, nhìn bóng lưng mẹ của Tống Dật Hàng mà thở dài, đoạn nàycôquá quen rồi. Làm gì có chuyện trai giàu lấygáitầm thường đâu, nếu ai phản đối đầu tiênthìlà mẹ củaanhta.

“anhkhôngmuốn phủ định, cũngkhôngcần phải phủ định chuyện gì cả. Tinanóikhôngsai, ngay từ đầu đúng làanhbị em chi phối cảm xúc nhưng đó chỉ là lúc đầu, chẳng lẽanhbị điên hay sao mà coi em làanhmàđiyêu?anhkhôngphải tự kỉ,anhcũngkhôngbị mù, trước kia em cũng giống thế còn gì,anhcàngkhôngbiết mìnhsẽthích ai nữa. Nếu emkhôngthíchanhở cùng với Tinathìnóithẳng ra, đừng lấy lý do vớ vẩn mà cãi nhau vớianh!”

“côấynóicho emmộtchuyện khiến em cảm thấykhôngtốt lắm cho nên muốn xác nhậnmộtchút.” Hứa Lương Cầm nghĩ tới nghĩ luikhôngnên tự mình đau khổ, cứ để nỗi đau trong im lặngkhôngbằng trực tiếp hỏi Tống Dật Hàng.côkhôngmuốn là nữ chính trong những truyện ngôn tìnhcôviết cứ đắm chìm mãi trong nỗi đau tự tạo, sau đókhônglý giải được, rời xa sau bao năm mới biết hóa ra do con nữ phụ cả, cuối cùng gương vỡ lại lành, như vậy hại não lắm!

Hứa Lương Cầmkhôngnóichờ Tinanóimục đích đến đây.

“khôngđúng, hẳn là lúcđibơi, nhìn em nghịch nước ở chỗ cạn màkhôngdám bơi ra chỗ sâu,anhthấy rất buồn cười. Sau đó cố kéo em ra chỗ sâuthìem ôm chặt lấyanh. Lúc đóanhrất vui vẻ giải thích cho em hiểu, sau đó nhìn dáng vẻ tin người của em khiếnanhcàng buồn cười, kể từ đóthìanhluôn nghĩ tới em, thếđãđược chưa?” Tống Dật Hàng đột nhiên nhớ tới lúc bể bơi nên sửa lại.

“Cút ngay, cút ngay khỏi mắt tôi, tôikhôngbao giờ muốn nhìn thấy mặtanhnữa!” Hứa Lương Cầm chỉ tay, thấy Tống Dật Hàngkhôngnhúc nhíchthìnóicâu thứ hai.

“Vậythìvì cái gì màanhyêuem? Emkhôngxinh,khôngđẹp đến mứcanhchết mê c·h·ế·t mệt, hoàn cảnh gia đình cũngkhônggiàu. Hơn nữa xung quanhanhbao nhiêucôgáixinh đẹp, vì cái gì màanhyêuem?”

“côcứ từ từ suy nghĩđi, tôisẽkhôngngăn cản hai người. Đối với Dật Hàng, tôiđãhoàn thành nhiệm vụ với tư cách làmộtbác sĩ rồi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lúc này Tống Dật Hàng mới chấn kinh, nghiêm túc nhớ lại, sau đó mớikhôngxác địnhnói: “Đại khái là lần đầu tiên đến Ánh Saođi.”

“Em tìmanhcó việc gì thế?” Cơm nước xong Tống Dật Hàng mới hỏi.

“anhđừng có lừa em,anhngồi đóđi, em hâm nóng thức ăn choanh.”

“Hôm nay tôi muốnnóichocômộtbí mật. Sở dĩ tôi chủ động đưa ra lời ly hôn với Dật Hàng là vì tôi muốnanhấy hiểu cảm giác tình cảm thay đổi là thế nào,anhấy kết hôn với tôi là vì tìnhyêunhưng tìnhyêuấy lại chuyển hóa thành tình bạn, tình thân, khi đó ngọt ngàothìít mà lạnh lùng xa cáchthìnhiều. Lúc đóanhấy còn trẻ, phải được bay nhảy theo đúng tuổi của mình cho nên tôikhôngmuốn thấyanhấy áy náy hay tự trách,khôngbắtanhấy ra ngoài hẹn hò với nhữngcôgáikhác, đến tận lúc đó tự nhiên chúng tôisẽtách ra, việc nàycôcó làm đượckhông?nóichính xác hơn là dùcôcó con vớianhấy rồithìcôcó chịu chồng mình như thếkhông?”

Hứa Lương Cầm tức giận đến bùng cháy: “Tống Dật Hàng,anhlà đồ tồi! Hai người làm gì có hỏi qua ý tôi chưa? Đó là lý do vì sao lần trước chúng ta cãi nhau đấy! Các người chuyển ra biệt thự, có hỏi tôi nghĩ gìkhông?anhmuốn cùngcôtađidu lịchthìcon này có phản đốikhông?khôngphải lúc nàoanhcũngnóicôta vĩ đại ra sao, hi sinh lớn lao thế nào mà mong tôi rộng lượng sao?anhnóicho tôi biết, tôi phải làm thế nàothìanhmới vừa lòng đây? Nếuanhđãkhẳng định lời của Tina là đúng vậykhôngphải gián tiếp thừa nhậnkhôngyêutôi sao, cần gì phải vòng vo phảikhônganhTống?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Lương Cầm à, gọi choanhcó việc gì sao?”

“anhkhôngcần miễn cưỡng như thế,anhđưacôấyđithìem cũngkhôngchia tay đâu.” Hứa Lương Cầm sờ sờ khuôn mặt bất đắc dĩ của Tống Dật Hàng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lúc này Tống Dật Hàng mới mỉm cười: “Cám ơn chị rất nhiều, Tina. Lương Cầm làmộtcôgáitốt và rất dịu dàng, khi chị pháthiệnrasẽbiếtcôấy tốt thế nào.”

“Nếu tôinóitôi với Dật Hàng hợp lạithìcôtính sao?” Tina cười hỏi.

“Dạ vâng ạ.”

“Tina quá đáng rồi, chị ấykhôngcó tư cáchđiphân tích tình cảm của chúng ta.” Tống Dật Hàng nghe xong nhíu mày.

Chuyện của Tina vẫn chưa xong, bây giờ lại phải đối mặt với mẹ ngườiyêu, chuyện tình cảm vớianhta sao mà mệt thế!côchỉ muốnmộttìnhyêu,mộtcuộc sống hôn nhân bình thường thôi mà!

“Bởi vìcôkhôngbiết bơi nên trong lúc đócôrất yếu ớt khiếnanhấy sinh cảm giác muốn che chở mà thôi,côrất may mắn khi khiếnanhấy nhớ lại lúc bé của mình. Có thể thấyanhấy nhìncômà nhớ lại lúc bé của mình nênanhấy bắt đầu sinh ra cảm giác cần quan tâm hay thương cảm vớicô. Tôikhôngnóilung tung vì đây là kinh nghiệm nghề nghiệp của tôi. Dật Hàng đối vớicôkhôngphải là tìnhyêumà muốn từcôkhiếnanhấy bù đắp lại những năm thánganhấy mấtđivui vẻ mà thôi.”

“Vì sao em lạinóiđỡ cho chị ấy? Đâykhôngphải chuyện tốt haykhôngmà là chị ấy xâm phạm đời tư củaanh, tất nhiên làanhphải tức giận, có gì ngạc nhiên chứ?” Tống Dật Hàng bị Hứa Lương Cầm hỏi nên càng tức.

“Tất nhiên là biết,khôngphải vì muốn tôi và Tống Dật Hàng chia tay sao? Tôi đànhnóitrước chocôthất vọng rồi, tôikhôngbao giờ rời xaanhấy đâu.”

“Bệnh củaanhđãdần tốt rồi,anhcũngkhôngnhờ chị ấy cố vấn tâm lý nên chị ấykhôngcó quyền can thiệp vào đời tư củaanhnữa.”

“anhcó thời gian đến đâymộtchuyếnkhông?”

“côấy là bác sĩ tâm lý củaanh.” Hứa Lương Cầm nhắc nhở.

Tina gật đầu: “Emsẽcố nhưng vìanhnóicâu vừa rồi nên em định muốn rút lại, em thấy phiền.”

“Bây giờ chúng ta như vậykhôngtốt sao? Vì sao phải tìm tòi làm gì nữa?anhcó rảnh lắm đâu? Được,anhthừa nhận đấy!anhthừa nhận nhìn em màanhthấy được hình dáng lúc trước nênanhcảm thấy đồng cảm,anhthừa nhận vì ám ảnh suýt c·h·ế·t hồi bé khiếnanhthấy đồng cảm vàkhôngchịu được khi chia tay em,anhyêuchínhanhhồi bé, Hứa Lương Cầm em rất giốnganhlúc bé, được chưa?”

“anhsẽcãi nhau với Tina sao? Em cảm thấy giật mình đó, khicôấy ở khách sạn tìm emanhcũngkhôngtức.anhchocôấy vào phòng ngủ của chúng taanhcũngkhôngtức.côấy nghĩ cách chia rẽ tình cảm của chúng taanhcũngkhôngtức, thậm chí vừa rồi emnóicôấy đến tìm emanhcũngkhôngtức, vậy sao bây giờanhphải tức giận?anhnóihết sinh hoạt hay cuộc sống của chúng ta cho bác sĩ tâm lý, làkhôngtôn trọng em,anhchưa hỏi em,anhcảm thấy em nên bình tĩnh à?”

Hứa Lương Cầm thừa nhậncôkhôngvĩ đại như Tina, có nhiều chuyệncôkhôngthể làm được,côchỉ biết nếu khicôđãyêuTống Dật Hàng rồithìcả đời nàycôsẽchỉyêumỗi mìnhanh.

“Dật Hàng, lời này củaanhcó biết bao buồn cườianhbiếtkhông? Emđãở bênanhsuốt 20 năm, chúng ta còn có hơn 10 năm sống đời sống hôn nhân,anhcảm thấynóimấy từ này thích hợp với em sao?anhmuốn em yên tâm giaoanhcho Hứa Lương Cầm, cònnóihai người kết hôn và sinh consẽkhôngbao giờ bất hòa, vậythìbây giờ là loại gì đây? Chúng tađira ngoài,côta phản đối,anhkhôngcảm thấycôta hơi quá đáng à?”

“Tôi biếtcôđangnghi ngờ tôi cóâmmưu, tôiđãnóirõlà tôikhôngđồng ýcôvới Dật Hàng ở cùng với nhau, cũngđãsớm thừa nhận tôi vẫnyêuDật Hàng nhưng tôi muốn phân tích chuyện này theo cơ sở khoa học,khôngcó bất kì yếu tố nào cả. Tôi hỏicô,côcó bao giờ nghi ngờ khi Tống Dật Hàng hoàn hảo như thế mà tự nhiên thíchcôkhông? Tôikhôngnóicôkhôngđủ sức hút nhưngcôthử so sánh những người đàn bà xung quanhanhấy có ai kémcôchưa?”

“anhđãvề rồi sao,anhxem còn cần gìkhông?” Tina biết thừa Tống Dật Hàng từ chỗ Hứa Lương Cầm về nênkhônghỏi, thời gian nàycôsẽkhôngcan thiệp vào.

Cho dù Tống Dật Hàng và Tinakhôngđidu lịch nhưng Hứa Lương Cầm vẫnkhôngthoải mái.nóithậtlàcôcảm thấy mệt mỏi quá, Tống Dật Hàng suốt ngày diễn phim tình cảm với vợ trước, ngay lúccôđanggồng mình lên chống đỡthìchẳng có ai ở bên,khôngcó ai chia sẻ rằngcôbuồn thế nào,côđơn ra sao,côcảm thấy rất tệ. Nếu Tống Dật Hàngkhônggiải quyết nhanh mà muốn kéo dài thêm mấy năm nữathìcôkhôngchắc là mình còn nhẫn nại hay kiên trìkhông,côkhôngthể đứng mãi mà chờmộtngườikhôngthuộc vềcôđược!

Hứa Lương Cầm tắt điện thoại, vào nhà vệ sinh rửa mặt, vỗ vỗ mặt chothậttự nhiên.

“Được, emnóiđi.” Tống Dật Hàng rất vui vẻ khi Hứa Lương Cầmnóithẳng như thế, như vậy dù có phát sinh chuyện gìthìanhcũng dễ giải thích hơn.

“Em tôn trọnganhnhưng việc chấp nhậncôấythìem cầnmộtthời gian, em cầnsựchân thành củacôấy, emsẽkhôngđidu lịch nữa,anhđừng lo lắng.” Tina vỗ vai Tống Dật Hàng tỏ vẻđãhiểu vàkhôngđể ý.

“Có thể, bây giờanhqua đây, em chờanhnhé. Ăn cơm chưa?anhmua gì cho.”

“anhnóithếthìem cũng đành chịu, em hi vọnganhcó thể nghiêm túc suy nghĩ,anhnhớ xem khi nàothìanhbắt đầu để ý em rồi thích em?” Hứa Lương Cầmnói.

Lúc này chuông cửa vang lên, Hứa Lương Cầm chờ trong chốc lát mới mở cửa.

Tina hiểurõnhất trạng thái tâm lý của Tống Dật Hàng, ngay như trong lờinóingày hôm nàythìcôấy cũng là người ngoài nhận xét, đồng thời cũng lý giải nghi ngờ củacô. Tại sao Tống Dật Hàng phải coi trọngcô? Từ trước tới giờcôđâu có ấn tượng gì khiếnanhphải lưu tâm đến vậy.

Hứa Lương Cầmkhôngnóilời nào bởi vìcôhiểurõTinađangnóigì,côhiểu bà thím này vẫn muốn phá hạnh phúc của mình.

Hứa Lương Cầm bưng thức ăn nóng tới, hai người ngồitrênghế sô pha ăn.

Tống Dật Hàng buồn cười nhìn Hứa Lương Cần: “Trước kiaanhtừngnóianhkhôngcần phụ nữ có bối cảnh để dệt hoatrêngấm nhà họ Tống. Thíchthìyêuthôi. Vớianhem xinh đẹp hơn bất kì ai, tính cách của em rất hợpanh, thậm chí khi em mắng chửianh,anhcũng thấy ngọt ngào,anhcũngkhônghiểu nữa.”

“Chào con, dì là mẹ của Tống Dật Hàng, dì tự nhiên đến đây màkhôngnóigì, xấu hổ quá, dì có thể vào chơi đượckhôngcon?”

Cho nên khi Tina gọi chocô,côkhôngcảm thấy giật mình mà cũng chẳng lo lắng hay chưa từng nghĩsẽkhônggặp, bởi vìcôđãbiết lực công kích của thím này rồi, trốn mãi cũng vô ích!

“Vì sao lạikhôngđinữa?anhchưa bao giờkhônggiữ lời hứa với em, là Hứa Lương Cầmkhôngđồng ý sao?anhvẫn cãi nhau vớicôấy à?”

Hứa Lương Cầmkhôngnóigì, chỉ nhìn Tina.

Tina mỉm cười: “Tôikhônguống,khôngcầnđipha đâu.côbiết hôm nay tôi đến đây là vì cái gì rồi đúngkhông?”

Hứa Lương Cầm cười: “Còn sao nữa? Chỉ có thểkhôngcó bất kì liên hệ gì vớianhấy thôi.”

Tinakhôngcảm xúc nhìn Tống Dật Hàng dường như muốn tìm hiểu xemtrênmặtanhlộ cảm xúc gì vậy.

Nhưng lăn lộn mãi cũngkhôngngủ được, đành phải cầm điện thoại gọi cho Tống Dật Hàng.

“côdừng đúng lúc đấy nhưng tôi với Dật Hàng chưa đến mức đó hay lànóianhấy muốn ở vớicô.”

Hứa Lương Cầm hỏi: “anhđanglái xe?”

Thấy Tống Dật Hàng gật đầu nghiêm túc, Hứa Lương Cầm khó khănnóihết những phân tích của Tina.

“Dì ơi dì tìm ai ạ?” Hứa Lương Cầm thay đổi thái độ, lễ phépnói.

“anhyêuem.”

Tống Dật Hàng lập tức lùi lại: “Hôm nay coi như tôiđãmở rộng tầm mắt! Tôiđi, tôiđingay đây. Sau khi tôi vềsẽđưa Tinađidu lịch, tôi phải cảm ơn chị ấy vìđãnhìnrõbản chất củacô,côthật….thậtkhôngthểnóilý với nhau được!”nóixonganhxoay ngoắt ngườiđiluôn.

“anhcút ngay khỏi mắt tôi! Cút!” Hứa Lương Cầm đem đồ ăn thừa hất lên người Tống Dật Hàng.

“Dật Hàng, kế tiếp emsẽnóilại hết những lời Tinađãnóicho em nghe,anhmuốn đính chínhthìtự hỏicôấy. Em hi vọnganhcó thể nhìn lại tình cảm của mìnhmộtlần nữa.anhnên xác định đây là tìnhyêuhay là tình thương.” Tống Dật Hàng có bệnh đó, nếu là tình thươngthìcôchỉ là nốt nhạc đệm cho câu chuyện của họ thôi,nóicách khác làcôthua Tinamộtcách thảm hại.

Hứa Lương Cầm khócmộtlúc lâu,côcảm thấy cả tim lẫn đầu đều đau,khôngcó sức lực gì đành lết về phòng ngủ trưa.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 65