Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 67

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 67


“Tôi với chị ấy còn có bí mật gì nữa chứ? Để có thể ở cùng Dật Hàng nên tôi mới bị chị ta hành hạ từng ấy năm đó, tôi rất ghét chị ta!”

“Bởi vìanhta biết emyêuanh, cũng biết hoàn cảnh nhàanhgiàu cho nên lúc em muốn ly hôn,anhta ra điều kiện là phải đưa tiền choanhta hàng tháng, số tiền khoảng 3000 đô la Mỹ, bằngkhôngthìanhtasẽtố em ngoại tình vì lúc đó emđangtrị liệu choanh, đây là trọng tội nên emkhôngthểkhôngđáp ứng cho nên mấy năm nayanhgửi em tiền, em đều đưa choanhta, nhưng con người luôn có lòng tham vô đáy,anhta bắt đầu hút chích, dùng m* t**, mà mấy thứ đó rất nhiều tiền,anhta cònyêucầu thêm 1 vạn đô la Mỹ nữa, con số to như thếthìem lấy đâu ra? Em cũngkhôngmuốn đểanhta chi phối mà may lúc đó Hisako tìm em, em liền cùngcôấy đến Trung Quốc tìmanhvới mục đích là cách xa Jean ra. Chỉ là cách mấy ngàyanhta gửimộtthư thoại cho em, emkhôngchịu nổi loại hành xác như vậy nữa, em tình nguyện ngồi tù chứkhôngđểanhta uy h**p nữa,khôngmuốnanhta tiêu tiền củaanhcho em nữa!”

“Được,côcó thể tạm thời ở đây, dù sao ở đây cũng nhiều người nênsẽan toàn hơn.”

Tống Dật Hàng gật đầu tiến vào, ngồitrênghế sô pha nhìn vào phòng ngủ của Tina. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mọi người nghe xongthìyên tâm, cho rằng chuyện như vậythìdễ hơn rất nhiều.

“Chuyện này đưa lên tòa ánthìem phải làm sao chứ? Tên củaanhthìsao? Emkhôngthểkhôngloanhsẽbị bệnh. Em là vợanhmà cũng là bác sĩ củaanh, em phải bảo vệanhđểkhôngai làmanhtổn thương được, cho dù em có c·h·ế·t cũngkhôngsợ!anhcó nhớ khi em vớianhkết hônthìanhtađitìmanhkhông?mộtlần đó cũng là emkhôngchoanhta tiền,anhta cố ý chạy tới gặpanhvà cho em biết làanhtakhôngnóisuông, em rất lo lắnganhtasẽlàmanhbị thương nên đành phải choanhta tiền tiếp.”

“Vậy phải làm sao bây giờ? Emthậtsựkhôngdám về Mỹ nữa,anhbiết những người khi dính vào m* t**thìchuyện gì cũng làm được mà!” Tinanóixongthìlại ro rúc vào lòng Tống Dật Hàng.

Shibata Hisako lấy di động của mình ra: “Tôi có thể tìmanhta, tôi có số củaanhta, lúc trướcanhta tìm đến tôithìanhta vẫn gọi cho tôi bình thường.”

Hứa Lương Cầmkhôngnghĩ như vậy: “Mọi người có thể đưa ra giả thiết như vậy nhưngkhôngthể bài trừ trường hợp Tina vẫn còn tình cảm với Dật Hàng và thựcsựmuốn tái hôn lại vớianhấy cho nên mới đồng ý điều kiện với chồng cũ, nếu muốn vạch trần Tinathìphải có bằng chứng cụ thể mà bằng chứng là chồng cũ của Tina biết hết mọi chuyện.”

Nhớ lạiâmthanh dịu dàng hiền từ của mẹ Tống Dật Hàng, Hứa Lương Cầm yên tâm nhắm mắt: Có họ Tống ra mặt, chân tướng thế nàosẽsáng tỏ thôi!

Hứa Lương Cầmkhôngđể ý những lời của Shibata Hisako, nhìn về phía Tô Hiểu Vũ và Ngô Thừa Long: “Chuyện tới bây giờthìchỉ có Tina và chồng cũ củacôta biết thôi.”

Che được mìnhthìphải che cả mắt người, đạo lý này Trung Quốcđãvàđangáp dụng, bất kể Tina có mục đích xuất phát từ đâuthìnay vì saocôta lạikhônggửi tiền nhưđãnóivới chồng cũ?nóivậythìngười đàn ông kia có thể làm bất cứ chuyện gì cho nên Hứa Lương Cầm có thể hiểu được cảm giác của Shibata Hisako bây giờ.

Hứa Lương Cầmnóivới mẹ Tống Dật Hàng mất 2 giờ, sau khi chấm dứt cuộcnóichuyệnthìcômới biết Tống Dật Hàng gọi chocô, bởi vì hôm nay rất mệt nêncôchỉ nhắn tin lại cho Tống Dật Hàng thôi, sau đóthìnằmtrêngiường nhìn lên trần nhà ngẩn người.

Chương 67

“Tất nhiên là có hiệp nghị tốt nhất rồi, nếu số tiền mà tôi đưakhôngthỏa mãn đượcanhtathìchỉ có thể nghĩ cách khác thôi.”

“Jean, có phải chồng cũ của chịkhông?” Tống Dật Hàng hỏi, trong trí nhớ củaanhngười đàn ông đó tên là vậy.

“Emkhôngmuốn bất cứ ai bị thương cả.”

Thấy Tina gật đầu,anhlại tiếp tục hỏi: “Tại sao chị phải đưaanhta tiền?”

Tống Dật Hàng thở dài: “Chị lo lắng là phải rồi, lúc đó tôi mới 19 nên chưa đủ khả năng xử lý, nhưng bây giờ chị phải tin tôi, tôisẽkhôngđểanhta có cơ hội làm chuyện xấu nữa đâu.”

“sựviệc bắt đầu khi tôi bị Tina đuổi về Mỹ. Sau khi tôi về đóthìcũng chưa làm việc, vẫn ở nhà nghỉ dưỡng rồi tính về trường xin làm nghiên cứu. Đếnmộtngày nọthìJean- chồng cũ của Tina đến tìm tôi,anhta hỏi Tinađiđâu, tôinóichoanhta biết TinađiTrung Quốc. Vốn tưởng thếthìsẽkhôngsao, ai biết hai ba ngàyanhta lại đến trường học của tôi, muốn tôi tìm Tina giúpanhta, tôinóitôiđãkhôngcó bất kì liên lạc nào với chị ấy nữa nhưnganhta vẫnkhôngtin mà quấy rầy tôi, sau đó tôi bảo bảo vệ trường đuổianhtađi. Nhưnganhtakhôngđimà cứ lanh quanh ở trường tôi. Lúc tôi về nhàthìbịanhta chặntrênđường,anhtanóinếu tôikhôngtìm Tina giúpanhtathìanhsẽnóibí mật của tôi và Tina cho mọi người biết, lúc ấy tôi cảm thấykhôngthể làm gì đượcanhtathìgọi điện cho Tina trước mặtanhta, ai ngờ Tinakhôngthèm nghe điện thoại của tôithìanhta tức giận rờiđi.”

“Tôi biết nhưng chúng takhôngthể dung túng cho loại bất lương này được, giống như chịnóiđấy, cái giống hút chíchthìchỉ có thể biến thành ác quỷ và mất chất thôi cho nên tôi phải diệt trừ hậu họa. Được rồi, chịkhôngcần lo, mau thay quần áo, chúng tađiăn tối.” Tống Dật Hàng để Tina ngồi xuống, thấycôbình tĩnhthìcười đóng cửa ra ngoài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tống Dật Hàng vỗ vỗ bờ vai của Tina cười ôn hòa: “Chị yên tâm, nếuanhta còn quấy rầy chị vậythìanhtasẽcó kết thúc đẹp, thuê người đánh chomộttrận, cái nàysẽkhôngliên quan tới tôi đâu.”

“Ồ,anhchờ emmộtnhé, emđithay quần áo.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tống Dật Hàng có chút lo lắng, dùng sức đẩy cánh cửathìthấy cửakhôngkhóa.

mộttay ôm Tinađangkhóckhôngthành tiếng, Tống Dật Hàng cầm điện thoại củacôxem tin nhắn, sau đó sắc mặt trở nênâmtrầm: “Đáng lẽ chị nênnóichuyện này với tôi sớm hơn, tôisẽnghĩ cách cho chị!”

Shibata Hisako liếc Tô Hiểu Vũmộtcái, trực giác mách bảocôlàcôgáinàykhôngthân thiện như Hứa Lương Cầm, cũng biếtkhôngnên trêu vào nếukhôngsẽrước nhục vào thân.

“Sau đó tôi cứ nghĩanhtasẽkhônglàm phiền tôi nữa, đáng tiếc là tôi sai rồi, người đàn ông kia cứ nhận định là tôi cùng Tinađangđùa giỡnanhta, đại khái là 5 ngày trướcanhta rất giận, uy h**p tôinóirằng nếu việc này chưa xongthìanhta cũngkhôngcho tôi đẹp mặt gì, cònnóiđừng tưởnganhtakhôngbiết tôi và Tina lừa Dật Hàng để moi tiền củaanhấy. Lúc này tôi mới cảm giác việckhôngđúng lắm, liền hỏianhta là ai mà dámnóichúng tôi lừa tiền Dật Hàng, mấy người có tin nổikhôngchứ?anhtanóinếukhôngvì tiền của Dật Hàngthìvì cái gì màanhta ly hôn với Tina? Lúc trước ly hônthìchị ấynóisẽchoanhta tiền hàng tháng nhưng gần ba tháng màanhtakhôngthấy Tina gửi tiền choanhta nữa mà ngược lại tất cả tiền trong tài khoản đều biến mấtkhôngthấy tăm hơi. Tôi còn muốn hỏianhta kĩ hơn nhưnganhtakhôngchịunói, chỉnóilà trong lòng tôi hiểurõnhất, tôi thấy dáng vẻ củaanhnhư sắp g·i·ế·t người nên sợanhta làm tôi bị thương nên tôi gọi chocôngay, lại suy nghĩ việc này rất khó hiểu nên muốn tránh Tina, bằngkhôngnếu người đàn ông kianóithậtthìai biết Tinasẽlàm gì với tôi chứ?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Shibata Hisako gật đầu: “Tôi cũng nghĩ như vậy. Người đàn ông kia cho rằng Tina tìm tôi để giúp, bằngkhôngthìlàm saoanhta quấy rầy tôi thế được? Bây giờ nhớ lại lúc tôi quay lại Mỹ tìm Tina, chị ta tích cực giúp tôi đến vậy, có lẽđãchuẩn bị sớm rồi, lúc ấy tôi còn cám ơn chị ta rối rít vìđãgiúp tôi, tôi đúng là con ngu!”

“Dật Hàng, em xin lỗi, em chỉkhôngmuốnanhgặp phiền phức!” Tinanóixong, nước mắt rơi xuống.

Shibata Hisako cảm kích cười: “Cám ơn, tôikhôngngờ có thể hợp tác vớicôđấy.”

Hứa Lương Cầm cười thần bí: “sựviệc khéo vậy nhỉ, mấy ngày hôm trước có người gọi cho tớ và bảo nếu có khó khăn gìthìtìm dì ấy,khôngphải người đóđãnghĩ tới việc này à?”

Ba người ngạc nhiên khi thấy Hứa Lương Cầm rất tự tin,khôngbiết người đó là ai, Hứa Lương Cầmkhôngnhanhkhôngchậmnóichuyện mẹ Tống Dật Hàng gặp mìnhnóira.

Lúc này Tina mới phản ứng, mờ mịt nhìn Tống Dật Hàng rồi lại cúi đầu nhìn điện thoạikhôngnóigì.

“Chuyện đóthìchẳng cần nghĩ đâu, cái quan trọng là Tina cùng chồng trước củacôtađangâmmưu lấy hết tiền của Tống Dật Hàng, bây giờ có thểcôtakhôngmuốn chia tiền với chồng cũ, hai mâu thuẫn gặp nhau nên mới chạy đến đây làm loạn bọn tôi.” Ngô Thừa Long kết luận.

“Tina, chị có chuyệnthìnóinhanhđi, với quan hệ của chúng ta cùng giao tình của tôi với chịthìchị nghĩ cần gạt tôi sao?”

Ném di động sangmộtbên, nhìn đồng hồthìhẳnđangăn cơm tối, vì thế đứng dậy gọi Tinađiăn cùnganh.

“Dìsẽphái người đến Mỹ tìm tên Jean này, bất kể dùng cách nào cũngsẽbắtanhtanóicho bằng được, con đừng lo lắng.

Bốn người trở về nhà trọ, mới từ cửa vàothìTô Hiểu Vũ lập tứcnóivới Shibata Hisako: “cônhanh nhanhnóihết tất cảđi, đừng cố tỏ vẻ huyền bí làm gì, chúng tôikhôngcó thời gian rảnh nhưcôđâu!”

Vốnkhôngbiết chuyện gì lại bị chồng cũ của Tina coi là đồng lõa, chồng cũ của Tinakhôngtìm được Tinathìtất nhiên người chịu là đồng bọn của Tina rồi,côgáiNhật Bản này đúng là xui xẻo, gặp vận cứt c·h·ó rồi!

“Vậy hai người có bí mật gì?” Hứa Lương Cầm quan tâm nhất vấn đề này.

“Nhưnganhtakhôngnóithìtôi còn cách nào chứ.côkhôngthấy dáng vẻ củaanhta đâu, giống như muốn bămcôrồi nấu súp vậy đấy, tôi cũngkhôngvề đó mà mạo hiểm đâu! Nếukhôngmọi người cho tôi ở đâyđi, tôi có thể trả tiền như ở khách sạn luôn, giờ tôi sợ lắm, ngay cả Tina tôi cũng sợ.” Shibata Hisako nghĩ lại vẫn sợ vô cùng.

Tống Dật Hàng cười lạnh: “Chịkhôngcần lo lắng, tôisẽphái ngườiđiMỹnóichuyện vớianhta.”

“Tất nhiên là như thế nhưng chúng ta làm sao tìm đượcanhta chứ, hơn nữa cho dù có tìm đượcthìlấy cách gì để moi tin từanhta đây?” Tô Hiểu Vũnóikhâu khó nhất.

“Có phiền toái gìthìchị cứnói, tôisẽcố gắng giúp chị.” Tống Dật Hàng đưa khăn giấy cho Tina lau nước mắt.

“nóigì chứ?”

Thấy hơn 10 phút rồi mà Tina chưa ra, Tống Dật Hàng nhịnkhôngđượcđigõ cửa phòng ngủ: “Tina, chị chưa thay xong à?”

Tống Dật Hàng nghe bên kia di độngđangkêu tút tútthìnhíu mày: Rốt cuộccônhóc Hứa Lương Cầmđanglàm gì mà di động luôn để trong trạng thái bận vậy nhỉ,côấynóichuyện với ai mà dài thế?

Tina khócmộtlúc lâu mới bình tĩnh, sau đó khàn giọngnói: “Có chuyện em chưanóivớianh, từ lúc em ly hôn đến khi kết hôn vớianh, mấy năm nay em đều đưa Jean tiền hàng tháng.”

“Sao cơ,cômaunóiđi.” Tô Hiểu Vũ thúc giục.

Sau khiđivào, thấy Tina vẫn mặc bộ quần áo cũ, Tống Dật Hàng lập tứcđiđến hỏi: “Tina, chị sao thế?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

khôngcó ai trả lời,anhgõ hai lầnthìvẫn như vậy.

“Vậyanhthìlàm sao, đừng vì em mà gặp phiền toái.” Tina lo lắng nhìn Tống Dật Hàng.

“Bây giờ nên ăn cơm rồi.” Chờ Tina mở cửa, Tống Dật Hàng cườinói.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 67