Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 64

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 64


Tống Dật Hàng lắc đầu: “Trở về chăm sóc Tina là lời quá đáng củaanhkhiến em giận,anhcũngkhôngmuốn về,anhkhôngnên cãi nhau với em, làanhkhôngnghĩ tới cảm nhận của em.”

Tống Dật Hàng buồn cười nhìn Hứa Lương Cầm: “Em cảm thấyanhsẽđể ân nhân của mình c·h·ế·t đói sao?anhđãlậpmộtquỹ chocôấy rồi.”

“Mấy ngày nayanhluônnóicho Tina về tình cảm của chúng mình, sau đónóianhsẽchỉyêumình em vớicôấy nhưng Tina rất ngoan cố với lại sức khỏe yếuđi, sau khianhnhắc tới emthìcôấy đều tức giận,anhchỉ có thể ở lại và chăm sóc chocôấy.”

Tống Dật Hàng thở dài, rốt cuộc vẫnkhôngthể trách nổi, chỉ vỗ vaicôvànói: “Tôikhôngtrách gì chị nhưng Lương Cầm là bạngáicủa tôi, tôi mong chị có thể chấp nhậncôấy và chúc phúc cho chúng tôi, tương lai con của chúng tôisẽnhận chị là mẹ nuôi.”

Từ hôm Hứa Lương Cầmnóichuyện với Tinathìcôcũngkhônggọi cho Tống Dật Hàng nữa,khôngphải vìcôcũngkhôngmuốn nghĩ đến nữa mà Tống Dật Hàng cũng chẳng phải trẻ con, nếuanhta muốn gặp Tinathìcôcó ngăn thế nào cũng chẳng được huống chi ý của Tinađãrõràng rồi cho nên Tống Dật Hàng tự biết làm thế nào.

Hứa Lương Cầm bị khuôn mặt đau khổ của Tống Dật Hàng làm buồn cười: “anhtrở vềđi, em mua chút đồ ăn rồi lên tầng.”

Tống Dật Hàng cười ôn hòa: “mộttuần trước Lương Cầm gọi cho tôi sao chịkhôngnóicho tôi biết?”

Tống Dật Hàng nhíu mày, Tinakhôngnóichoanhbiết là Hứa Lương Cầm gọi choanh, trong di động cũngkhôngđể lại lịch sử cuộc gọi, chỉ có thể là Tinađãxóađi.

“Sau đó gì cơ?” Tống Dật Hàngkhônghiểu ý của Hứa Lương Cầm.

Tống Dật Hàng dừngmộtchút nhưng vẫn ra khỏi cửa.

Tina nhìn Tống Dật Hàng: “Từ trước tới nayanhchưa bao giờ e ngạimộtai ghen ghét mà bỏ qua em.”

“anhcó thểnóilý do gì khiến emkhôngtức giận đượckhông?” Hứa Lương Cầm đẩy Tống Dật Hàng ra,côrất bài xíchanhlúc này, mùi vị này tuynhẹnhàng dễ chịu nhưng nó ám mùi đàn bà,côtin Tống Dật Hàng nhưngcôchẳng tin mấy trò quỷ của Tina.

“Tôi ở chỗ Lương Cầm, phòng này tôi chuẩn bị vìcôấy, bây giờ chị đến đây ở tất nhiên tôi phảinóichocôấymộttiếng. Tuy Lương Cầmnóikhôngsao nhưng tôi rất sợcôấy lại nghĩ lung tung nên tôi đếnnóichocôấy biết.”

“Em cũngkhôngtráchanhnhưng bao giờ Tina về Mỹ?” Hứa Lương Cầm tùy ý hỏi.

“anhkhôngcần tức giận với tôi làm gì. Cái gì nên cái gìkhôngnên tôi vẫn phân biệt được, tôi chỉ biếtcôtakhôngcho tôinóichuyện vớianh, hơn nữa cũngkhônghi vọng tôi sống vớianhsuốt đời, điểm ấy tôi nghĩanhnên biết. Tôi có thể tìm lý do choanhmộtlần, hai lần, thậm chí ba lần nhưngkhôngthể nhân nhượng được vì tình cảm cũng vì thế mà ngàymộtđixuống, Hayanhtính đến khi nàocôta đè lên đầu tôithìtôi mới lýsựgiận dỗi được?” Hứa Lương Cầm mất hứng,côkhôngngại Tống Dật Hàng chăm sóc Tina nhưng chuyện gì cũngmộtvừa hai phải thôi chứ.

“khôngmuốn ăn gì cả, nhưnganhđãtớithìuống với em chút rượuđi.”

“Ừ,khônglàm việc. Phòng khám đóng cửa,côấy vẫn ở nhà làm nghiên cứu.”

“thậtra em cũng chẳng tráchcôấykhôngnóichoanhbiết, cơ bảnanhcũngsẽchẳng gọi cho em. Thôi tốt nhất đừngnóitới chuyện này nữa, lúc em bảo Tina đưa máy choanhthìcôấynóihai người chuẩn bị ăn khuyakhôngtiện nghe nên em tắt máy.” Nếu Tinakhôngnóithìcôcũngkhôngnóimiễn cho bịnóilà người bịa đặt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 64

“côấykhônglàm việc à?”

Lại quamộttuần, Tống Dật Hàng đột nhiên xuấthiệnở nhà trọ, Hứa Lương Cầm chỉ cầm chìa khóa mở cửa và cũngkhôngnóigì.

“đi, đưa em ra phố ăn uống. Em muốn ăn đồ nướng.”

Cuộc sốngkhôngngười làm phiềnthậtdễ chịu, Hứa Lương Cầm lại ngồi viết tiểu thuyết, bao cố gắng củacôthu vềkhôngít, nhìn tiền nhiều khiến tâm tìnhcôrất thoải mái.

Nhìn biểu cảm của Tống Dật Hàng, Hứa Lương Cầm giật mình: “Tinakhôngnóimộttuần trước em gọi choanhà?”

“anhlái xe đến đây, ăn tối xonganhcòn phải về chỗ Tina,khôngđược uống rượu.”

Tống Dật Hàng có chút khẩn trương ômcô: “Lương Cầm, thời gian quaanhkhôngliên lạc, emkhônggiậnanhchứ?”

Hứa Lương Cầm cũng đứng lên: “Tôinóimấy câu làmanhtổn thương sao? Tống Dật Hàng,anhtự để tay lên ngực mình mà hỏi xem Tinađanglàm cái quái gì ở đây? Tôikhôngtin lanhkhôngpháthiệnđược. Vậy tôi hỏianh, bây giờ tôi muốn tìmmộtngười đàn ông bên cạnh để tâmsựcùng tôi,anhcó thể bình tĩnh đượckhông?”

Tống Dật Hàng thấy Hứa Lương Cầmkhônggiận nên cũng vui vẻ lên: “Cái nàyanhcũngkhônghỏi, tùycôấy thôi, dù saocôấy ở Mỹ cũng chẳng làm gì.”

Tống Dật Hàng ngạc nhiên đứng lên: “Làm sao em biếtanhvới Tina chuyển ra ngoài biệt thự? Hôm nayanhtínhnóivới em đấy.”

“Vậycôấy lấy gì mà sống?”

“anhbỏ qua tình cảm của chúng ta lúc nào? Tina mới đến đâykhônglâu nên cảm thấycôđộc màanhlại kiên trì đuổi Hisakođinêncôấy rất thương tâm,côấy sợanhbị tổn thương nên cảnh giác với em thôi,anhchăm sóccôấythìcó gì là quá đáng?” Tống Dật Hàng có chút bực bội. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Xuống tầng nhìn thấy xe của Tống Dật Hàng,cômở cửa. “anhở đây làm gì?”

“Sau đó là nếu Tina cầnthìanhchạy đến và bỏ mặc tôi, có phải Tina bên cạnhthìanhkhôngsầu lo nữa đúngkhông? Dù sao chúng ta cũng nửa thángkhôngliên lạc tôi thấyanhvẫn khỏe mạnh lắm.”

“Kế hoạch luôn biến hóa, tôi biết các người chuyển nhau tới biệt thự nhưng làm sao tôi biết có chuyển nhau lên giường haykhông? Dù saothìanhnghĩcôta có cảm xúckhôngổn định này nọ,côđơn các thứ. Chuyện quárõcòn gì!”

Tống Dật Hàng dựa vào sô pha thấy Hứa Lương Cầmkhôngnóigìthìnghiêng đầu nhìncô, lúc này mới pháthiệnsựviệc có chútkhôngổn. “Mới vừa tốt mà sao lại tức giận thế này?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tống Dật Hàng khổ sở xoa mắt: “Lương Cầm, em luônnóichoanhthời gian thuyết phục Tina, chuyện nàykhôngphải emđãhứa sao?”

“anhbiết, làanhkhôngtốt.”

“Đương nhiên có thể, chỉ cầnkhôngở chỗ nàythìđâu cũng được, emkhônghiểu Trung Quốc nhưng emsẽcố gắng sống ở đây, hay chúng ta về kiađi.”

Tống Dật Hàng gật đầu: “Chị cứ chuẩn bịđi, hai ngày nữa chúng ta xuất phát.”

Tinakhôngthèmnóilại.

“anhkhôngở đâythìđiđâu?”

“Emkhôngmuốnanhcó quan hệ gì vớicôấy, đương nhiênkhôngnóichoanhbiết.”

Hóa racôkhôngphải người đầu tiên mà Tống Dật Hàng đặc biệt bảo vệ, cho dù Tina sớm được Tống Dật Hàng chăm sóc là thỏa đáng nhưngcôvẫnkhôngdễ chịu, có ai thích người đàn ông của mình quan tâm người đàn bà khác màkhôngphải mình đâu!

“khôngcó,anhkhôngbiết em gọi điện choanh.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“anhkhôngvề chăm sóc Tinayêuquý củaanhsao? Bây giờ màkhôngvề có khi người đẹp giận cho!”

Hứa Lương Cầm tức giận ném dép về phía cửa, sau đó lại bực mình ngồitrênsô pha đến tận lúc trời tốicômới ra ngoài mua thức ăn.

Mẹ nó. Cái này hơi quá đáng với bà đây rồi. Hứa Lương Cầm sầm mặt,hiệngiờcôchẳng khác nào người thứ ba, chỉ có thể chờ người đàn ông của mình rảnh! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“khôngphải tôikhôngđể ý chị mà đó là sinh hoạt cá nhân của tôi.”

Tống Dật Hàng trầm mặc hồi lâu rồinói: “Chị muốnđiđâuthìtôi đưa chịđinhưng tôikhôngthể rời khỏi Trung Quốc.”

Cơm nước no nê rồi Tống Dật Hàng lại trải qua đêm đẹp với Hứa Lương Cầm, mãi cho đến ngày hôm sau mớiđiđến chỗ Tina ở.

“Em chỉ muốnanhphân biệtrõquan hệ mà thôi.anhkhôngrõ, đến lúc đósẽlàm mệt mỏi người xung quanh, mâu thuẫn cũng vì thế mà tăng lên, chia tay dù sớm hay muộn cũngsẽxảy ra vì những hiểu lầm đấy.”

“Cảm xúc của dì Tina lớn như vậy, cảm giác của tôi có là cái thá gì? Hơn nữa đó là chỗ ở sau này của tôi, tôi còn chưa đặt chân đến màđãbịmộtcon đàn bà xa lạ nhúng chàm vào, các ngườicônam quả nữ ở với nhau ai biết được làm trò gì? Đến lúc đó có khianhlại mềm lòng ôm ấp người đẹp đấy.” Hứa Lương Cầm cay cú.

“anhcàng sợ emđigặp người đàn ông khác hơn.”

Tina sợ hãi ôm Tống Dật Hàng: “Dật Hàng, em rất sợ, sợ emsẽmấtđihơn 20 năm cố gắng chăm sócanh,anhmất nhiều thời gian mới khôi phục lại ban đầu,anhlàm sao có thể nghi ngờ emkhôngmonganhhạnh phúc chứ? Hứa Lương Cầmkhôngphải Hisako đâu,côấysẽcãi nhau vớianh,côấysẽgiận dỗi vớianh, thậm chícôấysẽchia tay vớianh,côấysẽbị bệnh,sẽchếtđi,anhkhôngthích Hisakothìchúng tasẽtìm người khác, emkhôngmuốn ở đâymộtngày nào nữa!”

Hứa Lương Cầm nhìn Tống Dật Hàng: “Vừa rồi tôikhôngtức là bởi vì tôi nghĩ đến việcanhsẽkhó xử. Bây giờ tôi mất hứng là vìanhchẳng quan tâm quái gì đến cảm nhận của tôi. Tôinóirồi, tôi mới là bạngáicủaanh. Tina củaanhdù là tình thân, tình bạn hay tình gì tôi cũng có thể lấy lý do choanhđược, nhưnganhvìcôta mà quan tâm hết cảm xúc hay sức khỏe thân thể mà bỏ qua tình cảm của chúng ta. Cái này tôi chẳng thể tìmmộtlý do nào hết được!”

“anhxin lỗi em, Lương Cầm.anhchưa thấy Tina giận bao giờ nên có chút bối rối, mong em tha thứ choanh, sau nàysẽkhôngbao giờ như thế nữa đâu.anhđưacôấy về biệt thự là vìcôấynóisống ở khách sạnkhôngquen, chuyện nàyanhkhôngcùng em thương lượng làanhkhôngđúng.” Sau khianhvềsẽhỏi chuyện điện thoại với Tina, việc cấp bách bây giờ là trấn an bạngáimình, Tống Dật Hàng vẫn biết nặngnhẹ.

“Sau đóthìsao?”

Nghe thấy giọng của Hứa Lương Cầm, Tống Dật Hàng càng vui vẻ: “Hiếm khi thấy em ghen đấy, chẳng quakhôngai ngăn đượcanhgặp người congáicủaanhđâu.khôngphảianhsuốt ngày bên cạnh Tina, em cũng biếtanhlà của ai mà. Chúng ta lúc nào cũng có thể ở cùngmộtchỗ với nhau. Em nghĩanhyếu đuối lắm sao?”

“Buổi tối em ăn gì đểanhđinấu.” Tống Dật Hàngkhôngphát giácsựthay đổi của Hứa Lương Cầm.

Tina tựa vào ngực Tống Dật Hàng nở nụ cười dịu dàngnói: “Vâng!”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 64