Lương Cầm Chọn Chồng
Thần Vụ Quang
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 6
Các học viên đều ngẩn người, sau đó ngoại trừ Hứa Lương Cầm cùng vớimộtcôgáiđứng bên ngoài, những người khác đều giơ tay lên, sau đó huấn luyện viên cũng muốn hôn mê: “Mọi người đều là kế toán sao? Làm ở đâu thế?”
Có dạng người chạy xe được rồi mà cũng muốn học lái xe sao, đúng là đầu óc có vấn đề rồi! Đối với lời của Nhị béonóiHứa Lương Cầm cũngkhôngtin, nhìn huấn luyện viên chưa quay về,côliền kéocôgáinhỏkiađitoilet.
Xe này rất giống với kiểu xe Jeep trong nước của Tống Dật Hàng, làm sao có thể là xe xịn được!
Hứa Lương Cầm nhìn biểu tình nghiêm túc của Ngô Thừa Long,khôngtiếng động thở dài: “Thôi nào, Đại Long đừngnóinữa, mỗi người đều cósựkiên trì của riêng mình, Tân Dươngđãđồng ýyêucầu của cậu, về sau mỗi buổi tọa đàm là 200 đồng”.
Hứa Lương Cầm lại băn khoănmộtviệc khác: “Hiểu Vũ, cậunóibằng lái xe có thể kiếm tiền đúngkhông, nếu làthậtthìtớsẽđithi lấy bằng”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Này, xe nàykhôngphải là sản phẩm trong nước sao, là xe Jeep trong nước.”
Hứa Lương Cầm lập tức lắc đầu: “Tớkhôngkhôngcần tiền, tớ nghĩ chuyện tốt như vậy sao mà bỏ qua được, tớ cũng nênđihọc lấy bằng, đến lúc đó cậu chỉ cần giúp tớ tìm người thuê bằng là được”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Mẹ ơi, ra taythậthào phóng, vừa gặp mặt cậuđãđưa lễ vật quý giá như vậy,khôngphải cầu hôn mới tặng nhẫn sao,anhta có ý gì?” Hứa Lương Cầm hâm mộ nhìn tayđangđeo nhẫn kim cương của Tô Hiểu Vũ.
“Đương nhiên làthậtrồi, chỉ cầnkhôngtính khoản khấu trừ là được, cậu gấp gáp như thế làm gì? Tay chân cậu vụng về như vậy làm saođihọc lái xe”.
Bởi vì tập lái xe cũngkhôngmất nhiều thời gian cho việc cá nhân khác, gặp được mọi người cườinóicũng trôi qua mau hơn, Hứa Lương Cầm như cá gặp nước ngược lại so với khi ở phòng trọthìvui hơn rất nhiều.
“đithôi, lên lầu bảo mọi người rửa mặt chuẩn bịmộtchút, sau đó đến phòngnhỏđể họp”. Lại nhìn bóng lưng Hứa Lương Cầmmộtlần nữa, Tống Dật hàng mớiđicùng mọi người vào thang máy.
“đãthành niên rồi, giàu có lại rất si tình,khôngđikhách sạn lại muốn về nhà cùng với tôi, tôi chỉ thuê phòng ở chứ làm gì có nhà,thậtbuồn cười”.
“Ôi, chị em tốt của mình, cậu thựcsựlà chị ruột của mình, lần khác tớsẽchiêu đãi cậu”. Ngô Thừa Long khôi phục thái độ cà lơ phất phơ của mình, đứng dậy ôm Hứa Lương Cầm còn hung hăng hôn hai phát vào má, Hứa Lương Cầm đẩykhôngra chỉ có thể tức giận chùiđi, sau đó hai ngườikhôngđể ý Lý Học Thông nữa, tự trở về phòng của mình.
Nhị béo cười nhạo: “Xe chợthìanhcũng chẳng mua nổi đâu. Lương Cầm,đithôi!đinào, chúng tađiăn cơm vớianhTrầnđi, tôiđiđây!”
Hứa Lương Cầm cảm nhận mìnhthậtsựlà người lạc hậu, công việc đánh chữ viết tiểu thuyết củacôthậtsựkhôngphải việc tốt đểnóira,đangtínhnóimìnhkhôngcó công việc đột nhiên có ngườinói: “Mọi người có nghekhông, chúng ta có bạn học mới, lái xe xịn đến, huấn luyện viên đến tiếpanhtađi”.
“Đây là chiếc xe xịn kia sao?” Hứa Lương Cầm mở mắtthậtto, đẩy đẩy mắt kính có chútkhôngtin được.
Nhị béo nóng nảy: “Buổi sáng lúc tôiđangchạyđimúc nướcthìnghe thấy chính miệng huấn luyện viênnóimà, người học viên này có quan hệ với hiệu trưởng của trường mình, người ta có kỹ thuật của đội đua xe nước ngoài đấy, huấn luyện viên mừng rỡkhôngthôi,nóilà có học viên như vậy là phúc ba đời củaanhta đó”.
“Ở đây có ai là kế toánkhông?” Huấn luyện viên mang theomộttrợ giảng từ chỗ huấn luyện xe trở về, xuống xeđitới bên này hỏi.
Chương 6
Mọi người đều thànhthậtnóinơi mình làm, Hứa Lương Cầm nghĩ chẳng lẽ khắp nơi đều làm kế toán sao, tổng cộng có vài người nhưng đa số đều làm kế toán, trong cảm nhận củacôchắc kế toán lại làmộtngành rất chuyên nghiệp cao thâm.
“khôngphải đâu, có xe xịn còn đến đây học làm gì,nóivớ vẩn!” Có ngườikhôngtin.
“Tống tổng, mọi ngườiđãtới rồi”. Lão Vươngđitới nhắc nhở Tống Dật Hàng, những người khác lần lượt đến bắt tay cùng Tống Dật Hàng.
Sau khi lấy thẻ phòng, Hứa Lương Cầm ngồi cùng Park Ji Ji ở đại sảnh đợi Tô Hiểu Vũ, hai ngườikhôngcó chuyện gì đểnóivới nhau đành ngồi cười ngốc, cũng may Tô Hiểu Vũ về nhanh, Hứa Lương Cầm mới được về nghỉ ngơi.
Hứa Lương Cầmkhôngpháthiệnhuấn luyện viênđãrời xe từ khi nào,đangở chỗ người có biệt hiệu “Nhị béo”đangbàn luận ồn ào.
Mua sỉ bao cao su, cùng đàn ôngđikhách sạn rồi lạikhôngngừngđixem mắt,khôngbiếtcôgáinày là dạng người gì đây?
“Cần tiền gấp lắm sao, tớ cho cậu mượn, cậu cần bao nhiêu?” Tô Hiểu Vũ rất sảng khoái.
“Hứa Lương Cầm,côchạyđiđâu thế, vừa rồi người kiađãchạy thử, chạy hẳnmộtvòng tròn rất lợi hại, nhìn động tác và kĩ thuật của người ta, tốt cực!”
“Vậy trước hết cậu tìm cách ứng phóđi, dù sao sớm muộn gìanhta cũng phảiđi”.
“Chị à, cái này gọi là suv (xe 7 chỗ), mắt củacôđúng là có vấn đề? Nếu là xe sản xuất trong nướcthìvới kiểu dáng như thế này chỉ có duy nhấtmộtchiếc thôi”. Giọngnóicủa Nhị béo rất lớn.
“Tôi có thể chờ, tôikhôngtin cả đời này củacôấykhôngmuốnmộtchỗ bình yên, sớm muộn gì cũng có ngàycôấy muốn kết hôn sinh con”. Lý Học Thôngthậtsựcố chấp.
“Thôi đừngnóichuyện này nữa, ngày hôm quaanhta cònnóimuốn xin về làm công ty trong nước, làm tớ sợ muốn c·h·ế·t. Tớ chỉ coianhta làm bạn bè bình thường nên chơi đùa thôi,sựthậttớđãcó vị hôn phu rồi”. Tô Hiểu Vũ tháo nhẫn kim cương ném vào ngăn kéo.
“Có quen, nhưngkhôngthân thiết lắm, mọi ngườiđiăn cơm trước nhé”.
“Xe này chỉ là dạng xe chợ, chẳng có vẻ gì là giàu có cả”.mộtngười đàn ông lơ đễnh bình luận.
Xót xa đóng gần 4000 đồng học phí, Hứa Lương Cầm quyết định khổ luyện, bởi vì nơi tập lái ở ngoại ô thành phố, cho nên mỗi ngày sau 6 giờ tọa đàm phảiđitàu điện ngầm đến trường học, với thói quen hay thức đêm của Hứa Lương Cầm quảthậtlàmộttra tấn, nhưng ngẫm lại sau khi có bằng lái xe kiếm được khoản tiền lớn như vậythìlại kiên trì.
“khôngthành vấn đề, mấu chốt là cậu có khả năng thi đỗ haykhôngthôi”.
“Hai người chúng tôikhôngphải dân kế toán”. Mang nét cười đùa, Hứa Lương Cầm vỗ vỗ đôi vainhỏcủacôgái.
“Người ta mới bây lớnđãbị cậu phá hoại, thế mà cậu cũng xuống tay được!” Hứa Lương Cầm nhìn Ngô Thừa Long cao lớnanhtuấnđangtiễn đứa bé trai đóđikhôngkhỏi quở trách, cái người này phải đến mười ngày nửa tháng mới nhìn thấy mặt.
“Chỗ này nắng quá, huấn luyện viên đưahắntới phòng nghỉ rồi, cònnóinhóm mìnhđiăn trưa trước, buổi chiều mới luyện tiếp. Cùngđiăn cơm thôi, vừa rồimộtngười cũngđãđira xem chiếc xe xịn kia, chúng ta cũngđixemđi!” Nhị béo liền kéo Hứa Lương Cầmđi,mộtđám người liền chạy ra bãi đỗ xe bên ngoài.
Hứa Lương Cầm đuổi khéo bọn Nhị béođi, lại nhìn về phía Tống Dật Hàng, trong lòng đột nhiên trào dângmộtloại cảm xúc ------ kẻ giàu có! Cứ tưởng rằng chỉ là loại xe Jeep trong nước bình thường, bỗng dưng trở nên cao cấp như thế khiếncôkhôngbiết nên cảm thụ thế nào, đâykhôngphải càng lộ ra mìnhkhôngcó gì tốt sao!
Tối ngày hôm sau Tô Hiểu Vũ mới trở về, Lý Học Thôngđãđirồi.
“Tôi làm bên thanh toán ở thị chính”.
Hứa Lương Cầm tự tin cười tươi,khôngquấy rầy Tô Hiểu Vũ nữa liền lên mạng tìm trường học lái xe.
“Huấn luyện viên, tôi là kế toàn nhà hàng lẩu”.
“Chấm công ở công ty. Chị, còn chị, chị làm việc gì vậy?”
“Tôi là nhân viên tài vụ,đangchuẩn bị thi lấy bằng kế toán”.côgáinhỏcườinói.
Trở về phòng trọ liền nhìn thấy vẻ mặt chán nản của Lý Học Thôngđangngồitrênsô pha, Hứa Lương Cầm thấy mìnhkhôngbiếtnóilời gì để an ủi, đành phải gật đầu chào rồi quay về phòng, kết quả cửa phòngnhỏphía bắc vừa mở ra, Ngô Thừa Long cùngmộtđứa bé trai có dáng vẻ thanh tú cùngđira. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tôi làm bên công ty hậu cần”.
Khó trách lần đầu tiên gặp mặt, lúc đầu mình xuống xe tìm toiletthìngườiđingang qua cứ nhìn mình, hóa ra Tống Dật Hàng đúng là kẻ có tiền, mình lạiđicoi khinhhắnrồi.
Tống Dật Hàng cũngđangnhìn Hứa Lương Cầm, kìthậtanhđangbắt đầu tò mò đối với Hứa Lương Cầm, trong mắtanhthìHứa Lương Cầm làmộtngười congáian phận thủ thường,khôngnghĩ mìnhđãnhìn nhầmcôgáinày.
Hứa Lương Cầm ngẩn ngơ, theo bản năng hỏi: “ Vậycôlàm ở đâu?”
“Quyển tiểu thuyếthiệntạikhônglời được bao nhiêu, tớ phải nghĩ cách kiếm tiền chứ, nếukhôngsẽphải đụng đến tiền để dành”.
“Người đâu rồi?” Hứa Lương Cầm tò mò nhìn bốn phía rồi hỏi Nhị béo.
Quả nhiên linh cảm của mình rất đúng, vừa rồi lúccônhìn chiếc xe này ở bãi tập liền nghĩ có phải học viên mới là Tống Dật Hàng haykhông, dù sao người nọ cũngkhôngtự mình lái xe.
Lúc trở vềthìthấy cómộtđám ngườiđangvây quay, hiển nhiên là huấn luyện viên và học viên mớiđãđến. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngô Thừa Long thu lại nụ cười: “Các ngườikhônghợp đâu! Các ngườikhôngchỉ làm tổn thương chính mình mà còn có cả cha mẹ các người nữa, các người có thể kiên nhẫn đợi, bọn họ đợi đượckhông? Tôi thấyanhbình thườngđãgiúp đỡ tài trợ tôikhôngít nên tôi mới nhiều lời vậy thôi”.
Vừa rồihắnđể lão Vương và huấn luyện viênđiăn cơm còn mìnhthìđidạo,khôngnghĩ tới Hứa Lương Cầmđangcùng mấy tên đàn ôngđangvây quanh xe mình chỉ trỏ, mà trong đó cómộtcánh tay của tên đàn ông béođangkhoác lên vaicôấy, màcôgáinày cũng chẳng có ý muốn tránh ra, chẳng lẽ đây mới là bản tính củacônàng sao?
“Tôi là người bên sở nghiên cứu”.
Tratrênmạng mất cả buổi cuối cùng chọn được trường học lái xe lớn nhất trong nội thành, tuy rằng học phí hơi đắt nhưng rất đảm bảo,khônggiống các trường dạy lái xenhỏngay cả sân tập cũngkhôngcó.
“Đúng vậy, Cayenne Porsche đó, chiếc xe như thế này khoảng tầm 200 vạn đấy!”
“Hứa Lương Cầm”
Tô Hiểu Vũ gật đầu: “thậtra tớ cũngkhôngmuốnanhta làm vậy nhưnganhta cứ khăng khăng đòi tặng,nóilà quà từ Hàn Quốc mang về. Chẳng qua biểuhiệnanhtatrêngiườngkhôngđược tốt, đoán chừng là vì chột dạ mới tặng quà cho tớ, bộ dáng đẹp đẽ trắng trẻo nhưng thể lực lại quá kém”.
“anhta, học viên mới của huấn luyện viên đấy, Lương Cầmcôquenanhta sao?” Nhị béo đột nhiên giảmâmlượng hỏi Hứa Lương Cầm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.