Lương Cầm Chọn Chồng
Thần Vụ Quang
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 5
“Wow, cậuđãcầm cái túi to nàyđixe bus về sao? Lương Cầm, cậuthậtdũng cảm!” Tô Hiểu Vũ sợ hãi nhìn đống bao cao su, đáy lòngkhôngthểkhôngbội phục Hứa Lương Cầm.
“Lương Cầm, tớ cũng có chuyện nhờ cậu đây”. Chờ Hứa Lương Cầm xong việc, Tô Hiểu Vũ mở miệng.
“Ok, cám ơn bà chị, có khách đến, tớ cúp đây”.
Tô Hiểu Vũ cong môi: “Tớ chat webcam vớianhta cũng đượcmộtthời gian rồi,anhta dạy tớ tiếng Hàn,anhta sang Hàn Quốc công tác, lần nàyđicông tác tiện thể về nước để gặp tớ, buổi tối ngày maianhtasẽxuống sân bay rồi ở khách sạn Hoa Minh”.
“Tốt, tôisẽđưa số điện thoại để tôi vàcôliên hệ nhé”. Hứa Lương Cầm để hơn 40 hộp bao cao su vào trong xeđiđến quầy thu ngân.
Trong đầu vừa nghĩ xem kích thướcnhỏcủa người trong nước là như thế nào, liền thấy hòm tam giác vẽ vòng tròn tròn kiểu quả chuối.
Sau khi nghe nhân viên chỉ nơi bán bao cao su, lúc nhìn thấymộthàng bao cao su màu sắc khác nhau đến hoa cả mắt khiến Hứa Lương Cầm đau đầu, bao lâu mới tìm hiểu xong đây!
“Bây giờanhta mới nhớ đến cậu, chỉ là người dọn vệ sinh mà vui đến thế sao? Cậu cũng chẳng phải người nhàn nhã gì, còn phải đánh chữ kiếm tiền đấy”. Tô Hiểu Vũ chướng mắt với phương thức thầm mến này của Hứa Lương Cầm.
“Những lời này của cậu là ám chỉ tớkhôngthi đỗ sao! Chờ thời điểm tớ thi đỗthìcậu nhớ đưa tớđiăn đại tiệc nhé!” Hứa Lương Cầm vỗ ngực, hùng hồnnói.
“Đại Long, thứ bảy chủ nhật có rảnhkhông, ở chỗ của Tân Dương cần hai tiết tọa đàm”.
“Cậu dám lên giá sao?”. Hứa Lương Cầm mắt trợn trắng.
“Uông Tân Dương này có phảiđangtrêu đùa cậukhông, cái này mà gọi là nhiệm vụ sao, cậu là congáimà bảo cậuđimua bao cao su, đúng là thiếu đạo đức!” Giữa trưa Hứa Lương Cầm về nhà trọ, Tô Hiểu Vũ vừa nghe xong câu chuyệnthìnổi giận.
“Tớnóicậurõràng có bằng lái, đánh chữ cũngkhôngthiếu tiền, sao lạikhôngmua nổi chiếc xe chứ, cả ngày ra khỏi nhà gọi taxi cũng tốn rất nhiều tiền”. Hứa Lương Cầm vẫnkhôngrõvì sao Tô Hiểu Vũkhôngmua xe.
“Mua bao cao su đương nhiênkhôngmất mặt, vấn đề là cậu chỉ đơn giản mua thôi sao? Cậu còn phải nghiên cứu tìm hiểu, tớ mặc kệ cậu, cậu đừng quên buổi tối nay đến sân bay cùng tớ là được”. Tô Hiểu Vũkhôngquên nhắc nhở Hứa Lương Cầm.
“Cứ lấy cho tôi mỗi thứ hai hộpđi, những thứ tôiđãchọnthìhai hộp, hôm nay cứ như thế nàyđã”. Hứa Lương Cầm có chút đau đầu, muốn mua về cho bọn Uông Tân Dương cùng nghiên cứu.
Hứa Lương Cầm lắc đầu: “khôngđâu, làm bạn bè còn được, chênh lệch về đẳng cấp các thứ quá lớn, chính làkhôngnghĩ tớianhta cònđixe trong nước”.
“Tớnóivớianhấy rồi,anhấy chỉ bảo tớ chú ý an toàn”.
“Tôi tới đây mua đồ dùng hàng này, nơi này nhập khẩu thực phẩm tương đối đầy đủ, chất lượng cũng cam đoan”.
Sau khi Hứa Lương Cầm dọn dẹp xongthìđầu đầy mồ hôi, lúc này hội viên mới lục đục tới, thấy Uông Tân Dương cùng Trần Mĩ Nhạcđangvui vẻ đếnthìlòngcôcó chút chua chua.
Tống Dật Hàng cau mày nhìn đôi nam nữđangnóichuyện ở quầy tiếp tân, đối với việc mìnhđãnhìn nhầm Hứa Lương Cầm vài lần cảm thấy rất tức giận.
Lão Vươngđãquen đườngđichạy thẳng đến bên cạnh khách sạn Hoa Minh, khi Hứa Lương Cầm xuống xe còn muốn đưa hai hộp bao cao su thay lời cám ơn Tống Dật Hàng, Tống Dật Hàng đen mặt kiên quyết tỏ vẻ mìnhkhôngcầncômới từ bỏ ý định.
Ba người cùng nhau ngồi vào xe taxi, Tô Hiểu Vũ cùng Park Ji Ji ngồi ở phía sau ôm ôm ấp ấp.
Hai người này cũng quá sốt ruột rồiđi, Hứa Lương Cầm đànhnóichuyện cùng với tài xế taxi cho bớt xấu hổ.
“Vâng phu nhân, tôi có thể cam đoan với phu nhân là giá ở đây so với thị trường là thấp nhất, tôisẽcho phu nhân thương lượng về giá cả, hơn nữa vừa rồi tôi cũng xin chỉ thị của giám đốc, nếu đơn đặt hàng của phu nhân nhiều, chúng tôisẽtặng phu nhân 20 thùng nước khoáng, nướckhôngchất bảo quản, chất lượngkhôngthành vấn đề. Lát nữa phu nhân có thể đến quầy thu ngân số 2 thanh toán, tôiđãnóiqua rồi, sản phẩmsẽđược chiết khấu trực tiếp chocô”.
Tô Hiểu Vũ cười khẽ, sau đó lại thở dài: “khôngphải tớ ức h**p Lý Học Thông, cậu cũng biết tớ là dạng người gì, tớkhôngcó khả năng gả choanhấy, chỉ có thể làmanhấy tổn thương rồi c·h·ế·t tâm thôi”.
“Chịgáià,hiệnnay giá cả đều leo thang đó, tớ đâykhôngmuốn thế đâu, hơn nữa ngoài tớ ra còn ai sẵn sàng xuất đầu lộ diện bỏđimặt mũi để làm tài liệu sống cho mấy người chứ!” Ngô Thừa Long da mặt rất dày. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ồ, ra là vậy, bình thườnganhcó nghiên cứu cái nàykhông,anhcảm thấy loại này với loại này như thế nào, giới thiệu cho tôi với?” Hứa Lương Cầm nghĩ làm sao có thể mua được bao cao su giá vừa phải mà chất lượng tốt,cômuốn tiết kiệm chút ít cho Uông Tân Dương.
Hứa Lương Cầmnóixong cầm điện thoại gọi cho Ngô Thừa Long, Ngô Thừa Long là đồng hương với Tô Hiểu Vũ, dáng vẻ rất đẹp trai, thích đàn ông nhưngkhôngphải đồng tính luyến ái, bởi vìanhta muốn làm congái, trước mắt làm ở quán bar cho đồng tính luyến ái, ước mơ làđilàm đủ tiền đểđichuyển giới.
Đây là chuối tiêu phảikhông? Cái này cũngkhôngphải quánhỏchứ! Hứa Lương Cầm hai mắt nhìn chằm chằm trái chuối tiêu, lại nhìn Tống Dật Hàng bên cạnh.
“côthậtrảnh rỗi, cả ngàykhôngcó việc gì làm, nếu chỉ việcnhỏmà mất sức đến thếthìcũngkhôngcần đến đây làm đâu”. Trần Mĩ Nhạc nhìn hai ngườinóichuyện bắt đầu giở tínhâmdương quái khí.
Phụ nữ nước ngoài cũngkhôngcởi mở về vấn đề này đến thế, Tống Dật Hàng cho là hôm nay mìnhđãđược mở mang tầm mắt.
“khôngphải, lại gặp Tống Dật Hàng,anhta đưa tớ về”.
“Dùng của tôiđi”. Vừa trải qua chuyện kia Tống Dật Hàng có ý muốn tránh xa Hứa Lương Cầm, nhưng nhìn bộ dáng khó xử củacôvẫn vô thức đưa thẻ hội viên của mình.
Hứa Lương Cầm lại cầm hộp đóng gói bao cao su tinh xảo nghiên cứu, miệng vẫnkhôngquênnóinhỏ: “Đóng góikhônggiống nhau độ thoải mái cũngkhônggiống nhau, phù hợp với kích thướcnhỏbé của người trong nước.”
Sau khi Hứa Lương Cầm nghe xong nhiệm vụ mà Uông Tân Dương giao phóthìlập tức tỉnh táo, lập tức tỏ thái độ buổi chiều naysẽđến các siêu thị lớn để nghiên cứu, cần phải tìm bao cao su có chất lượng và giá cả tốt.
Uông Tân Dươngnóixong, tất cả mọi người đều đưa ánh mắt hướng về cái người tên Hứa Lương Cầmđangngẩn người kia.
“khôngsao đâu, tớ còn muốn gọi cho Đại Long, nhờhắngiúp đỡ hai tiết tọa đàm”.
Quả nhiên Uông Tân Dươngnói: “Mĩ Nhạc sao em có thểnóinhư thế, Lương Cầmđãthức đêm để viết tiểu thuyếtanhlại còn làm phiềncôấy, hội của chúng takhôngthể thiếu “quản gia” Lương Cầm đâu,anhthấy người đến đông đủ rồi chuẩn bị họp thôi.
“Cho nên nhiệm vụ lần này của chúng ta rất khó, địa điểm chúng ta phát bao cao su miễn phí tại các trung tâm thương mại, chỗ này rất tấp nập, tôi biết mọi người đều có công việc rất bận rộn, việc nàysẽliên lụy đến sức khỏe cùng tinh thần, đến lúc đó mọi người cố gắng cùng nhau làm tốt công tác tuyên truyền này, đồng thời cũng phối hợp với đài truyền hình và báo chí giúp hình tượng của công ty bia thêm tốt hơn. Lương Cầm,anhnghĩ nhiệm vụ khó khăn này giao cho em nhé, chúng takhôngcó tin tức gì, chỉ có thể nhờ emđitìm thôi, tranh thủ nửa tháng tìm ra giá cả so với thị trường như thế nào, đương nhiên chất lượng là nhất.anhcùng xí nghiệpđãnóiqua, chỉ cần chúng ta mua đồ chất lượng và số lượng như cam đoan, vậythìkinh phí có thể đưa vào quỹ làm công ích, em phải tốn nhiều công sức rồi. Đợi lát nữaanhsẽđưa 1000 đồng cho em để mua hàng mẫu nhé”.
“Tớ thấy hai người các cậuthậtsựcó duyên phậnkhôngít đó,khôngthànhkhôngđược”. Tô Hiểu Vũ lại làm thầy bói.
“Lương Cầm, cậuđicùng Park Ji Ji đến lấy thẻ phòng trước rồi trấn ananhta dùm tớ, Lý Học Thông đến tớ phải đuổianhtađi”. Đến khách sạn Hoa Minh, Tô Hiểu Vũ kéo Hứa Lương Cầm sangmộtbênnóinhỏ.
Kích thướcnhỏcủa người trong nướcthậtđau lòng, congáiTrung Quốcthậtđáng thương!
Tống Dật Hàng xoanhẹmi mắt: “khôngcần phảiđinơi khác đâu, nơi này là kho hàng của trung tâm thương mại, số lượng hàng nhập siêu thị bình thườngkhôngthể so sánh được, hơn nữa chất lượng kiểm tra tương đối nghiêm ngặt.”
“Vậythìthậtxin lỗi, siêu thị chúng tôi phải có thẻ hội viên, dựa vào thẻ mới có thể mua sắm, nếukhôngphu nhân có thể dùng chứng minh thư đến quầy phục vụ để giải quyết”.
Sao lại nhìn tôi? Tông Dật Hàng lạimộtlần nữakhôngnhịn được chất vấn, tiếp tục bảo trì phong độ đàn ôngkhôngnóimộtlời, nhìn Hứa Lương Cầmđãlâu cũngkhôngđể ý mình phảiđimua đồ.
“Mua bao cao su có gì mà mất mặt, hơn nữa tớ còn là khách hàng lớn, nhìn hành động của cậu cởi mở thế nhưng tư tưởng lại như phong kiến!” Hứa Lương Cầm lơ đễnhnói.
Chương 5
“Siêu mỏng trơn nhẵn, sao giống băng vệ sinh thế, thứ này cũng có độ dày mỏng sao?”
“khôngsao,khôngsao, tôi chỉ hỏi chút thôi”.
Hội Hạnh Phúc là do lúc Uông Tân Dương học đại học được Phó hiệu trưởng giúp đỡ tài trợ thành lập ra, cómộtcăn nhà ba tầng cho họ sử dụng, dù sao chỗ đó cũngkhôngđể làm gì chi bằng để làm việc này.
Xưởng bia kia vì sao muốn tài trợ bao cao su thế, chẳng lẽ nhắc nhở mọi người sau khi uống rượu saykhôngnên làm loạn sao? Đúng làmộtý kiến hay để tuyên truyền.
“Quý khách,côhãy đưa thẻ hội viên”.
Tống Dật Hàngkhôngdámkhôngthừa nhận chính mình bịcôgáitên Hứa Lương Cầm làm cho sợ hãi, hơn nữahắncũng xác định về sau chắc chắn mìnhsẽquên cái tên Hứa Lương Cầm này.
Vẫn nên bắt đầu từ đầuđi, Hứa Lương Cầm suy nghĩmộtchút rồi sắp xếp những mặt hàng cùng giá.
Hóa ra làmộtxưởng sản xuất bia nổi tiếng muốn tài trợ cho hội 5 triệu mua bao cao su, bọn họ muốn bàn về chuyện này.
Đến sân bay đợi hơn nửa tiếng mới thấy Park Ji Ji.
“Saoanhbiết nhiều thế?”
“Lương Cầm, vất vả cho em quá, uống nướcđi”. Uông Tân Dương đưa nước uống cho Hứa Lương Cầm.
Hứa Lương Cầmkhôngcó cách nào đànhđicùng Park Ji Ji đến chỗ tiếp tân.
Nghiệt duyên mà! Hứa Lương Cầm hiểu nỗi khổ của Tô Hiểu Vũ nên gật đầu đáp ứng: “Tối mai tớsẽcùng cậu ra sân bay”.
“Ok, em biết rồi, 7h30 ngày mai đến dọn dẹp ở hội trường,anhyên tâmđi,anhnghỉ ngơi sớmmộtchút”. Hứa Lương Cầm hào hứng tắt điện thoại.
Hứa Lương Cầmkhôngđể ý Trần Mĩ Nhạc, bởi vì Tô Hiểu Vũ nhắc vớicô, trước mặt Uông Tân Dương dù Trần Mĩ Nhạc có công kích như thế nàothìcũng đừngnóigì là được.
“Cậuthìbiết cái gì, gọi taxi mới tiết kiệm chứ,hiệntại tình hình giao thôngkhôngtốt,khôngcó chỗ để xe, chỗ đỗ xe cũngkhôngcó. Hơn nữa bằng lái của tớ rất có tác dụng,hiệntại rất nhiều thuê bằng lái xe, có người muốn thuê 200 đồngmộttháng, 11 tháng được hẳn 2000 đồng đấy”.
“thậtsựcám ơnanh, tôi cũngkhôngbiết siêu thị này lại có quy định như thế”. Thanh toán xong, Hứa Lương Cầmđira cùng Tống Dật Hàng.
Ăn cơm trưa xong, Hứa Lương Cầmkhôngchậm chễ đón xe bus đến nhà kho siêu thị lớn nhất thành phố, đây cũng là lần đầu tiêncôđến, bởi vì bình thườngkhôngcó chuyện cần đến đây,côchỉ biết nơi này giá thấp hơn so với siêu thị.
Uông Tân Dương cũngkhôngngại: “Buổi sáng mệt như thế rồi, tí nữa em ở lạianhsẽnóiriêng với em”.
Tô Hiểu Vũ nhìn Hứa Lương Cầmnói: “Cậu cũng thi bằng lái sao? Tay chânkhôngphối hợp được lại chậm chạp, hay là quênđi, đừng vác thêm sai lầm”.
“Đúng thế, nghenóinơi này khá phong phú, cũngkhôngbiết cóthậthaykhông, ngày mai tôisẽđến nơi khác xem thế nào so sánhmộtchút”.
Hứa Lương Cầm ngẫm nghĩ: “Được rồi, tớsẽnóivới Tân Dương, xem có thể thêm chút kinh phíkhông, ngày maisẽcó câu trả lời cho cậu”.
“khôngcòn gì tốt hơn, cứđinhờ xe củaanhnhư thếthậtkhôngphải, nếukhôngtôisẽmờianhăn cơm vào dịp nào đó nhé”. Tống Dật Hàng đề nghị, Hứa Lương Cầm cầu cònkhôngđược, trạm xe bus xa như vậycôthậtkhôngmuốnđi.
“Biến sangmộtbênđi, cái tớ dùng đều là đồ nhập khẩu, các người muakhôngnổi đâu! Như vậyđi, tớsẽhỏi vài người xem thế nào, cậukhôngngại mất mặtthìtớ sốt ruột cũng chẳng ích gì”.
“Ngại quá, vấn đề này tôi chưa từng quan tâm, chỉ sợkhônggiúp được gì”.
Đến lúc người bên cạnh đẩy đẩy, Hứa Lương Cầm mới kịp phản ứng, mặt đỏ lên: “Xấu hổ quá, hội trưởng, em phân tâm quá,khôngngheanhnóigì hết”.
Tống Dật Hàng nghĩ tới việccôphải cầm cảmộttúi to chứa bao cao su mà chen lấntrênxe bus cảm thấy lo lắng, ởtrênxe mọi ngườisẽnhìncôbằng ánh mắt gì, vì thế lại ngoại lệ lo chuyện bao đồngnói: “Tôisẽđưacôvề”.
“côđixa như vậy vì mua cái này sao?”
“đixe bus đến đây, tuy rằng nơi này khá xa nhưng giao thông cũng thuận tiện”. Hứa Lương Cầm cười trả lời.
Người bán hàng nghe mua số lượng lớn hết sức chú trọng, tay chân nhanh chóng cầm vài loại giới thiệu cho Hứa Lương Cầm.
Ngày hôm sau Hứa Lương Cầm dậy rất sớm, cầm chìa khóa rồi đến Hội Hạnh Phúc dọn dẹp.
“khôngphải cậunóianhtakhôngngại sao, sao còn chạy đến đây?nói, cậunóivớianhta hôm nay cậu làm gì?”
“Yên tâmđi, hơn 5h tớsẽđến”.
Đến 7h tối, hai người ra khỏi nhàđitaxi đến thẳng sân bay.
Nhìn người bán hàngđangnóicác loại công dụng của bao cao su chocôgáikia,thậtsựhắnkhôngkhống chế được bước chân đến đó.
Hứa Lương Cầm ngửa mặt lên trời thở dài: “Lý Học Thông rốt cuộckhôngphải đàn ông rồi!”
Hứa Lương Cầm nhìn chữtrênhộp bao cao su, sau đó lại nhìn tiếp: “Vừa k*ch th*ch thoải mái vừa mềm mại, loại cảm giác này sao đối lập thế, có thể có thứ hiệu quả này sao?”
“A, khéo vậy,anhcũng tới mua bao cao su sao,anhmua loại nào thế, nếukhôngcùng tôi muađi, tôi mua nhiều có thể được giảm giá”. Hứa Lương Cầm rất nhiệt tình, cảm thấy mình và Tống Dật Hàngthậtcó duyên, cho nên rất hào phóng.
“Cũng được, nhưng giá cả tăng lênmộtchút,mộttiết 200.” Bên kia quán bar của Ngô Thừa Longthậtầm ĩ.
“Hứa Lương Cầm”.
Hứa Lương Cầmkhôngđể ý đến Tô Hiểu Vũ, nhìn thời gian còn sớm liền trở về phòngnhỏcủa mình đánh chữ, thiếu tiềnthìphải kiếm, đầu năm naymộtchút tiền lẻ cũng chẳng aiđichokhôngmình.
“Là Uông Tân Dương à?anhta lại bắt cậu làm gì, xem cậu cười đến ngốc kìa”
Uông Tân Dương ôn hòa ngăn lời Trần Mĩ Nhạc, bắt đầu triệu tập mọi người.
“Tôikhôngcó thẻ hội viên”. Hứa Lương Cầm nhìn người thu ngân quầy số 2.
Hứa Lương Cầm hì hì cười: “Cái này có là gì đâu, dù sao tớ cũngkhôngphảiđilàm hay học bài, lạinóiTân Dương còn đồng ý tăng tiền cho Đại Long, huống chi bên cạnh tớ còn có cố vấn chuyên nghiệp. Chị à, chị cung cấp thông tin cho em về vấn đề này nhé”.
Hội Hạnh Phúc của Uông Tân Dương lại rất cần Ngô Thừa Long đến tọa đàm về nhiều đề tài ví dụ như tuyên truyền sức khỏe sinh sản và hành vi đồng tính an toàn, cho nên Hứa Lương Cầm liền giới thiệu Ngô Thừa Longđihỗ trợ, mỗi lần Ngô Thừa Long tham gia tọa đàm đều được trả tiền.
côtínhmộtngày làm bao nhiêu lần! Thiếu chút nữa Tống Dật Hàngnóira câu này, nhưng vẫn nhịn được.
Đến bãi đỗ xe lão Vương tài xế nhìn thấy hai ngườiđangcầm đồ trong tay, nhìn thấy chiếc túi Hứa Lương Cầm xáchtrêntay cũng bỏ quasựlịch lãm trầm ổnđãtôi luyện được mà nhìn khuôn mặt Hứa Lương Cầm quét qua vài lần.
“Gần đâykhôngphải tớ rất mê phim Hàn sao, cho nên tớ lên mạng học tiếng Hàn, có quenmộtngười tên là Park Ji Ji,anhta muốn gặp mặt mình, cậu cùng tớ ra sân bay đónanhta nhé”.
“Cái gì? Ởtrênmạng mà cậu cũng dám gặp mặt sao,khôngsợ bị lừa à,anhta ở đâu?” Hứa Lương Cầm lườm Tô Hiểu Vũ.
“Tống tổng, công ty phía nam phái người tới, ngài xem nên an bài ở đâu, ở kí túc xá công ty chứ?”
“Tớkhôngphảikhôngđể ý sao,anhta thuận miệng hỏithìtớ theo lệ trả lời, ai biếtanhta lên cơn gì lại chạy đến! Tớđimộtlátsẽtrở lại,anhtakhôngdám náo loạn đâu”. Tô Hiểu Vũnóixong chào Park Ji Jimộttiếng rồi chạy ra cổng khách sạn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“khôngcần, an bài ở khách sạnđi, tôi còn muốn mở cuộc họp suốt đêm vớianhta. Đây chẳng phảiđangđứng trước khách sạn sao, tôi và chú cùng vào thuê mấy gian phòng cùngmộtphòng họpnhỏđi, buổi tối nhất địnhkhôngcó ai dùng, tôi cũng có thể nghỉ ngơimộtchút”. Tống Dật Hàng quyết định ở khách sạn Hoa Minh tiếp đãi cấp dưới.
Hứa Lương Cầm lập tức nở nụ cười: “Cám ơn!"
“Ừm.......,trêngiườngthìanhta mới là đàn ông”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ánh mắt Tô Hiểu Vũ từ trước cho tới giờ cũngkhôngtệ, bộ dáng Park Ji Ji vừa sạchsẽlại đẹp trai, tuổi còn trẻ tinh thần lại phấn chấn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong lòng Hứa Lương Cầm ngọt ngào,khônghổ là bạch mã hoàng tử trong lòng mình,côkhôngbao giờ thấy Uông Tân Dương tức giận, là người chồng có thể nhìn nhưngkhôngthể chạm vào!
“Lương Cầm tớnóicậu này, nếu ông trời muốn tác hợp các cậu thànhmộtđôi uyên ương, cho dù là nhân cách hay đẳng cấp các cậukhônggiống nhau,khôngtin cứ thử xem, trực giác của tớ rất chuẩn”.
“Lý Học Thông biết chuyện nàykhông?”
Đây là quy định gì vậy, có tiền cũngkhôngmua được!
Trong vòngmộtngàyanhđãgặpcôgáinày đến 2 lần,mộtlần là ở siêu thị mua bao cao su, lần nàythìgặpcôgáinàyđangcùng đàn ông thuê phòng, hóa racôgáiHứa Lương Cầm này cũngkhôngphải người yên phận, ngược lại rất hào phóng!
“Bởi vì tôi từng ở nước ngoàimộtthời gian, thị trường ở nước ngoài rất phổ biến nên tôi biết chút ít.côđến đây bằng cách nào?” Tống Dật Hàng hỏi.
“Chuyện gì thế?”
Hứa Lương Cầm hé miệng cười: “Tân Dươngnóicó công ty muốn tài trợ cho Hội Hạnh Phúc, chúng tớ muốn tổ chứcmộtsựkiện, ngày mai các hội viên tham dự đều nhất trísẽsắp xếp bố trí công việc, tớ phải đến sớm dọnmộtchút”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhìn hai hộp có giá giống nhau, giới thiệu hai loại bao cao su khác nhau, Hứa Lương Cầm chào thua, đúng làcôkhôngnênđi,khôngbiết cách nào đành nhờ người khác tư vấn cho thôi.
“Sao cậukhôngnóisớm, sớm biết bằng lái có tác dụng như thế tớđãđithi rồi!” Hứa Lương Cầm vừa nghe thấy mối mua bán tốt liền động tâm.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.