Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 38

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 38


Uông Tân Dươngkhôngbiết nhiệt kế ở đâu, Uông Tân Dương cũngkhôngbiếtđitới đâu pha nước ấm, hơn nữa để Uông Tân Dương trải ga giường còn tệ nữa.

“Đây là người đàn ông mà em chọn sao?” Sau khiâmthanh đóng cửa vang tới, Tống Dật Hàng mở mắt.

Sau khi thức dậy, Hứa Lương Cầm ngồi dựa vào sô pha trong phòng khách, ngơ ngác nhìn đèn trang trí hoa lệ phíatrên,mộtlúc lâu mới thở dài dứng dậy gọi Tống Dật Hàng và Uông Tân Dương.

“Lương Cầm, đầuanhcó chút đau, em xoa xoa giúpanhđượckhông?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Lương Cầm,anhkhát nước, em lấy nước giúpanhđượckhông?”

Giải quyết xong chuyện của Tống Dật Hàng, Hứa Lương Cầm thường xuyên gặp Uông Tân Dương, thỉnh thoảng ăn cơm, xem phim hoặcđidạo, mặc dù rấtkhôngổnkhôngthoải mái nhưng hai người ngày càng hiểu nhau, những lờinóihay những cử chỉ thân mật cũngkhôngít,khôngnhư trướckhôngtự nhiên nữa.

Uông Tân Dương há miệng th* d*c, rốt cuộc cũngkhôngnóiđược gì, lặng lẽ xoay người ra khỏi phòng Tống Dật Hàng.

“Vậy em là gì củaanhta, phụ nữ của mình cũngkhôngbằng bàn đạp thăng chức à?”

Thứ 7, Hứa Lương Cầm hẹn Uông Tân Dương ra ngoàiđibộ, đến giữa trưathìhai người vàomộttiệm ăn nhanh ăn.

“Em đừng khách khí như thế, emđingườikhônglà tốt rồi, đừng mua gì nữa.”

“Cũngkhôngcó gì, chỉ muốn hỏi em chút chuyện.”

Tống Dật Hàng cười cười, ôm dạ dàyđangâmỉ đau vào giấc ngủ

“Tân Dương,anhvề phòng nghỉ ngơiđi, em ở đây là được rồi.”

“Có chút triệu chứng viêm, chú ý ăn uống,khôngcần uống thuốc.”

Hứa Lương Cầm có chút tức giận: “ ống Dật Hàng, Tân Dương cũngkhôngbiếtanhsẽkhẳng khái đáp ứng cơ sở vật chất choanhấy,anhấy cũngkhôngchủ động nhờanhlàm chuyện gì cả, hôm nayanhbắt được nhược điểm củaanhấy, sau đó lại cố tình bày ra vẻ thân thiết, dụng ý củaanhrấtrõràng,anhkhôngcầnnóinữa!anhcó ngủ haykhông, ngày maianhcòn phải dậy sớm đấy.”

Em bị quỷ nhập rồi! Trong lòng Tống Dật Hàng hừ lạnh, tối nayanhcố ý khoesựgiàu sang của mình trước mặt Uông Tân Dương, Uông Tân Dương cũng muốnanhgiúpkhôngphải sao? Nhưng Tống Dật Hàng để ýanhthân thiết với Hứa Lương Cầm như vậy mà Uông Tân Dương chẳng có gì là ghen ghét cả, cho dù làmộtcái nhăn mày cũngkhông, chẳng có gì lànóiUông Tân Dương để ý Hứa Lương Cầm cả, còn về tình cảm ư? Uông Tân Dương móc đâu ra, khẳng định Uông Tân Dương này có vấn đề!

“Hẳn là khó xử cơ đấy, khó khăn đến mức nhậnsựbố thí của tình địch!” Giọng điệu Tống Dật Hàng tràn đầy khinh khỉnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hứa Lương Cầm lập tức lắc đầu: “Em cũngkhôngbiết, bạn bè củaanhấy emkhôngbiết nhiều, cũngkhôngthân thiết.” Trong đầucôchỉ có vài ba ấn tượng, bạn bè của Tống Dật Hàng đều là con nhà giàu có đời sống phóng túng,khôngnghĩ tớianhcòn giao lưu với giới trí thức giáo d·ụ·c.

“Được,anhkhôngnóinữa,anhngủ luôn đây, em cũng ngủđi, nếukhôngchúng ta lại chung giường nhé?”

“Mấu chốt là Hội Hạnh Phúc chuyển nhà mới còn chưa có thông báo cho ai biết, làm sao mà hiệu trưởng biết!”

“anhyên tâm, chỉ là việcnhỏthôi, tuy rằng tôi thích Lương Cầm nhưng chúng ta cạnh tranh công bằng, tôisẽkhônglấy chuyện phòng ở ràng buộc với Lương Cầm đâu, nếukhôngthìanhcoi như tôi làm việc từ thiện cho hộiđi, tôi cũng có thể mời được truyền hình tốt nhất, tôi có thể tài trợmộtít tài chính, coi như làm việc xã hộiđi.” Tống Dật Hàng thấy Uông Tân Dươngđangbăn khoăn nên trực tiếp gỡ bỏ khúc mắc.

“Hóa ra là vậy.” Uông Tân Dương có chút thất vọng.

“Vậythìtốt rồi.” Hứa Lương Cầmkhôngrõnênnóigì về chuyện này nữa.

“anhấykhôngphải người sống vật chất như thế, tự nhiênkhôngthể từ chối đề nghị củaanhrồi, Hội Hạnh Phúc là tâm huyết củaanhấy.”

“Tất nhiên làanhhỏi rồi, kết quả hiệu trưởngnóiông có ăn cơm cùng Tống Dật Hàng vàanhấy buột miệngnóira cho nênanhmuốn hỏi emmộtchút, Tống Dật Hàng có quen hiệu trưởng sao?”

“Em cũng ăn xong rồi, em đỡanhlên tầng.” Hứa Lương Cầm đứng lên.

Chương 38

“anhvẫn nên ở đâyđi, em có chuyện gìanhcòn ứng phó được.” Ý thức được mình tới nơi này chỉ ănkhôngngồi rồi thôi, Uông Tân Dương cảm thấy có lỗi.

“Cái này có gì mà cám ơn chứ, là điềuanhnên làm mà. Lương Cầm, chúng ta quen nhau cũng được 2 tháng rồi, ngày mai là chủ nhật, em tới nhàanhnhé,anhmuốn cho em mang danh hiệu là bạngáicủa mình tới ăn bữa cơm với bố mẹ mình.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Ồ? Địa điểm làm việc sao lạikhôngđảm bảo vậy?” Tống Dật Hàng hứng thú.

“anhđừng suy nghĩ quá nhiều,anhấysẽkhôngnóixấuanhtrước mặt hiệu trưởng đâu.” Điểm ấy Hứa Lương Cầm có thể khẳng định, tuy r Tống Dật Hàng phong lưu nhưng phong độ vẫn còn, Uông Tân Dươngkhôngcần lo lắng.

Nuốt bao con nhộng, hôm sau đem số liệu tới, cũng đừngnóichuyên giakhônglàm được, rốt cuộc cũng nhìn ra bệnh xấu.

“Ngốc ạ, nếuanhthậtsựmuốn em làm như vậythìanhlà loại người gì chứ? Chínhanhcũng xem thườnganhđấy. Nhiều nămanhđều dựa thực lực của mình mà phấn đấu, khí chất đó vẫn còn,anhchỉ giật mình làanhta có quen biết với hiệu trưởng thôi. Em yên tâm, dù có là công danh hay gì đóanhcũngkhôngmang bạngáimình cho tình địch đâu!”

Uông Tân Dương sửng sốt,khôngthể tưởng tượng nổi Tống Dật Hàng cứ sảng khoái như thế,khôngkhỏi nghi ngờ liếc nhìn Hứa Lương Cầm, giống nhưđanghỏicôphải làm sao.

Hứa Lương Cầm cười cườikhôngnói, trong lòng biết ngày mai củacôsẽkhôngtốt lắm.

“Phòng có rồi,anhấy còn đưa chìa khóa phòng choanhnữa.”

đira từ bệnh viện, Hứa Lương Cầmkhôngvề cùng Tống Dật Hàng, chỉnóicôphảiđilàm, dặn dòanhchú ý thân thể, ngụ ý đây là lần cuối hai người gặp mặt nhau.

Uông Tân Dương ngồi đối diện Hứa Lương Cầm: “Ngày hôm qua hiệu trưởng gọianhđến văn phòng,nóikhởi điểm của Hội Hạnh Phúc rất quan trọng với trường học, là bộ mặt của trường, còn muốnanhđưa tổ chức từ thiện lan rộng, trường họcsẽduy trì tốt, lại hỏianhcó cần người giúp đỡ gìkhôngnữa.”

Hứa Lương Cầm cười vui vẻ: “ Cám ơnanh, Tân Dương.”

Tống Dật Hàngkhôngnóichuyện, nhìn Hứa Lương Cầm lên taxithìanhmới vào xe mình gọi điện cho trợ lý,anhmuốn điều tra Hội Hạnh Phúc và tìm phòng.

Hứa Lương Cầmkhônglên tiếng, Uông Tân Dương động vào họng s·ú·n·g của Tống Dật Hàng rồi, người ta điều hànhmộtcông ty bất động sản lớn thế cơ mà,nóitrắng ra là chẳng thiếu loại phòng gì, nhưng Hội Hạnh Phúc đối với Uông Tân Dương rất quan trọng cho nêncôkhôngcó biểu cảm gì, toàn bộ xem Uông Tân Dương tự xử.

“khôngphải nhìn Lương Cầm, tôi vìcôấy nên mới nguyện ý giúp thôi, phòng ở với tôikhôngthành vấn đề, chỉ cầnanhđưa rayêucầu, trong vòngmộttháng tôi có thể hoàn thành.”

“nóisauđi,” Biểu cảm Hứa Lương Cầm lạnh nhạt.

Uông Tân Dương thở dài: “Nếu hội có thể hoạt động tiếpthìsẽrất vui nhưng bây giờ ngay cả căn phòng diễn ra hoạt động hội cũngkhônggiữ được, nhiều người tham gia tình nguyện lại như xuống sông xuống biển hết, còn có mấy đơn vị chuẩn bị tài trợ nhưng hộikhônghoạt động được nênkhôngcó, đúng là rất tiếc.”

Uông Tân Dương cũngđitới đỡ Tống Dật Hàng lên tầng cùng Hứa Lương Cầm.

“Được ạ, em chuẩn bịmộtchút, hẳn là nên mua chút quà gì”

Hứa Lương Cầm gật đầu, chẳng lẽ Tống Dật Hàng đổi ý sao?

“Đâykhôngphải chuyện tốt sao? Nếu hiệu trưởng chú ý đến bọnanhnhư vậy, khẳng định đường công danh củaanhkhôngthành vấn đề.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Uông Tân Dươngkhôngthấy Hứa Lương Cầmnói, lại nghe Tống Dật Hàng trực tiếp lấy lòng Hứa Lương Cầm,khôngkhỏi làm khó.

Lúc ăn cơm Hứa Lương Cầm thấy Uông Tân Dương nhìncômuốnnóilại thôi,khôngnhịn được chủ động hỏi: “Tân Dương,anhcó điều gì muốnnóivới em à?”

“anhấy chỉ quá khó xử.”

Hứa Lương Cầm nghe xong cũng kinh ngạc: “ Việc này đúng là kì lạanhkhônghỏi sao?”

Sau khi Uông Tân Dương ăn sáng xongthìbắt xe tới trường học, Hứa Lương Cầm cùng Tống Dật Hàng để lão Vương chở tới bệnh viện.

Hứa Lương Cầmkhôngthèm để ý Tống Dật Hàng, trực tiếp về phòng mình

Hứa Lương Cầm nhìn Tống Dật Hàng, thấyanhđồng ý với chuyên gia,khôngcó dị nghị gì.

“anhnênđinghỉđi, Lương Cầm giúp tôi là được rồi.” Tống Dật Hàng vừanóivừa nắm tay Hứa Lương Cầm.

Khương Doanh, Tô Hiểu Vũ cùng Ngô Thừa Long thấy hai người phát triển như vậy đều vui vẻ, có khi mấy người bọn họsẽtụ tập uống rượu tán gẫu.

Trời hửng sángthìHứa Lương Cầm rời giường, bởi vì Tống Dật Hàngkhôngthể ăn gì được cho nêncôchỉ làm bữa sáng cho Uông Tân Dương, chiều hôm qua Tống Dật Hàngđãgọi cho lão Vương rồi, để ông đưa bọn họ tới bệnh viện vào sáng nay.

“Vậyanhhỏiđi, làm sao do dự vậy.”

“Nếuanhlàm hoạt động từ thiện kia được nhiều báo chí viết, tài năng xuất chúngsẽđược bộc lộ, như thếsẽcó ảnh hưởng rất lớn tới nơi làm việc củaanhthôi, lãnh đạo trườnganhsẽkhôngsuy nghĩ đến việc đó.”

“Cũngkhôngngoại trừ là tác động đến thần kinh cho nên phải chú ý nghỉ ngơi cùng tâm trạng của mình.”

Uông Tân Dương nhiệt tình vui vẻ: “mộtkhiđãvậythìchỗ truyền hình tôi có thể phụ trách được, tôi thay mặt hội viên Hội Hạnh Phúc cám ơnanhrất nhiều.”

“Việc tìm địa điểm hay tài trợ địa điểm tôi có thể giúp đó,anhcần phòng làm việc như thế nào, địa điểmkhôngvấn đề, đến lúc đó tôisẽtrang hoàng lại hết cho.”

Tống Dật Hàng sở dĩ đồng ý cho Uông Tân Dương đến đây làanhmuốn nhìn đối tượng mà Hứa Lương Cầm thầmyêunhiều năm, là tình địch của mình, muốn biết ưu thế của đối phương và nhược điểm củaanhta luôn, nhưng Uông Tân Dương cứ thế mà bộc lộ ý tứ cùng thái độ của mình khiếnanhthấy bất ngờ, xem ra thấyanhcó điều kiện hơn người nênanhta có cảm giác tự ti hoặc là tức giận rồi.

“Tân Dương, nếuanhmuốnnóigìthìđể em gọi choanhấy xem.” Hứa Lương Cầm mỉm cười nhìn Uông Tân Dương.

Sau khi Tống Dật Hàng nằm xuống cứ chốc lạinói, lát lại kêu, sai Hứa Lương Cầm xoay vòng, mà Uông Tân Dương đứng bên cạnh mặc dù vội nhưngkhônggiúp được gì.

“Địa điểm bây giờ của Hội Hạnh Phúc là do Phó hiệu trưởng trường tôi tài trợ giúp đỡ, cómộtnhà bất động sản muốn phá tòa nhà ba tầng cũ nát đóđiliềnkhôngcho chúng tôi sử dụng nữa, trước đókhônghiểu sao nhà đó đột nhiên lấy lại nhà, tôiđangchuẩn bị tìm nơi khác.”

Hứa Lương Cầm nhìn dáng vẻcôđơn tịch mịch của Uông Tân Dươngthìcúi đầukhôngnói.

Hứa Lương Cầm khó hiểu: ”Chỉ có viêm thôi mà cũng ói như thế sao, đau đến như thế nữa mà?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chỉ làhiệntại Tống Dật Hàngkhôngnóirõđược là bởi vìanhkhôngbiết Uông Tân Dương muốn làm gì, với lại Uông Tân Dươngđangthựchiệngiấc mộng giúp Hứa Lương Cầm, rốt cuộc bạch mã hoàng tử nhiều nămđãđến, là thời điểm quá động kinh,anhchỉ dám mắng chửi chà đạp Uông Tân Dương vạn lần trong lòng thôi.

“Lương Cầm,anhmua quần áo và giày cho em em cứ cầmđi, đặt ở đây cũng phí lắm.” Tống Dật Hàng ngồitrêngiường nhìn Hứa Lương Cầmnói.

“khôngcó gì, chuyện này chờ thân thể tôi khỏe lạithìsẽliên hệ trực tiếp với công ty. Được rồi, tôi chỉ có thể ăn cháo thôi, hai người cứ từ từ ăn rồi về phòng nghỉ ngơi nhé.”

“anhkhônglo lắng chuyện đó, nếu hiệu trưởng có thểnóivớianhnhững lời đó, chứng minh Tống Dật Hàngkhôngnóilinh tinh, ngược lại đềunóinhững lời tốt đẹp, xem như giúpanhrất nhiều.”

“Lương Cầm,anhthấy mền cứ cứng cứng, em chỉnh lại hộanhđượckhông?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 38