Lương Cầm Chọn Chồng
Thần Vụ Quang
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 32
“Trễ vậy mà em còn viết sao?” Tống Dật Hàng thấy Hứa Lương Cầm ở thư phòngthìcườiđitới, đến trước mặtcôthìanhhônmộtcái. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hứa Lương Cầm thấytrênngười Tống Dật Hàng nhàn nhạt mùi rượu, hôm naycômuốnnóichuyện vớianh.
“Em còn chưa viết sao, vậythìđừng viết nữa, trễ như vậythìbồianhđi.”
Shibata Hisakonóixongthìdừng lại, quan sát phản ứng của Hứa Lương Cầm.
Tống Dật Hàng chăm chú nhìn bốn ngườiđangđira khỏi quán nướng, chỉ thấy bọn họ đứng ở đầu đường muốn bắt xe, vì thế lắc đầu với lão Vương: “khôngcần, về thôi.”
Hứa Lương Cầm cũng uốngmộtngụm: “Được, tớ biết rồi! Có những người bạn tốt bên cạnh này tớ liền minh mẫn lên.”
Có lẽ hôm nay Hứa Lương Cầmđãảnh hưởng đến Tống Dật Hàng, chờ khi Hứa Lương Cầm ăn xong, lúc hai người về phòng ngủ,anhcũngkhôngcợt nhả nữa, Hứa Lương Cầm vẫn giữ suy nghĩ đó, vì thế ngã xuống là ngủ luôn.
Chínhcôkhôngđể ýsựlo lắng của bố mẹ, lạikhôngnghĩ thời thanh xuânsẽđiqua mà thỏa lòng hư vinh của mình, bạn bè bên cạnh đều nhắc nhởcô, đều khuyêncô, nhưngcôkhôngđể ý chút nào, nếukhôngnhờ Shibata Hisako thị uythìcôvẫn cứ u mê màkhôngtỉnh lại mất.
Vài lần Hứa Lương Cầm muốnnóichuyện chia tay nhưngkhôngthành công, biểuhiệncủa Tống Dật Hàng khiếncôkhó mở miệng.
Nghe xong lời của Tống Dật Hàng, Hứa Lương Cầm bật cười: “Hai người bọnanhđúng là khiến người takhôngcó gì để dị nghị,anhbiếtrõanhphải có trách nhiệm vớicôấy nhưng vẫn trêu trọc nhữngcôgáikhác, sau đó lại về bêncôấy, màcôấy biếtrõanhlạm tình nhưng vẫnkhôngnóigì, đúng là cặp đôi hoàn hảo!anhđối với em tốt lắm, nhưng emkhôngthích chơi trò ba người, em còn có cuộc sống của riêng mình, em cũngkhôngthíchanhphụ trách.”
“Em ra ngoàithìnhớ cẩn thận, khi qua đường đừngđinhanh.” Trước khicôra khỏi nhà, Tống Dật Hàng còn cẩn thận dặn dò, Hứa Lương Cầm ừmộttiếng rồi mở cửa ra ngoài, vào thang máy mới thởnhẹramộthơi, Tống Dật Hàngđanglàm gì vậy? Tuy rằng sau khi quay lại,anhtađãthay đổi nhưng hôm qua khicônóilời chia tayđãkhiếnanhta thay đổi khá lớn, chỉ làkhôngphải lạnh lùng bỏcôđimà cẩn thận quan tâm khiếncôcó áp lực lớn.
Tống Dật Hàng chăm chú nhìn Hứa Lương Cầm: “Em muốnanhchọn giữa em và Hisako sao?anhthềanhsẽkhôngđểcôấy đến quấy rầy em nữa, hơn nữa cam đoansẽkhôngđể em nhìn thấycôấy trong bất kì hoàn cảnh nào khác, như vậy được chưa?”
Sau khi ăn xong, Khương Doanh uốngkhôngít bia, sắc mặt hồng hào càng thêm xinh đẹp,côôm Hứa Lương Cầmnói: “Lương Cầm, hôm nay chị đâysẽgiáo d·ụ·c emnhỏmộtchút, sao cậukhôngnghe lời khuyên của tớ hả? Nhiều người khuyên cậu như thế, Hiểu Vũ cùng Đại Long bỏ qua điều kiện tốt để nghĩ cho cậu nhưng sao cậu lại ởmộtchỗ với Tống Dật Hàng? Cậu làm như vậythìtớ khuyên cậu thế nào đây?”
Cái ví tiền nàykhôngbiết bao nhiêu tiền nữa, Hứa Lương Cầm đúng là động tâm, nếucôcó thể mang cái ví này rờiđithìtốt, đáng tiếc Tống Dật Hàngkhôngphải người tiêu tiền như rác, cho nên nếu muốn rời khỏianhtathìkhôngthể dùng tiền củaanhta được!
“Tại sao emkhôngnóigì vậy, trễ thế mà emkhôngăn nữa, em đừng cónóigiảm béo đấy, nếu em chưa ănthìanhnấu chút gì đó nhé.” Tống Dật Hàng chen vào ngồi với Hứa Lương Cầm, hai người ngồi chặt nhaukhôngcó khẽ hở,anhvừa lòng cười cười, nhìntrênlaptop, kết quảmộtchữ cũngkhôngcó.
Hứa Lương Cầm nghiêm túc xem xét nội tâm của mình,khôngphảikhôngthừa nhậncôđangôm tâm lý của người may mắn quá đà,côloáng thoáng hy vọng về chuyện lọ lem, ngay cả việccôvới Tống Dật Hàng cũngkhôngphải tình cảm gì mãnh liệt cho lắm, nhưng tên đàn ông này có tướng mạo cùng tài lực khiến nhiềucôgáimơ mộng hão huyền. Cho nên đối với việc Tống Dật Hàng nhận lỗi,côtự cho rằng trong lòng Tống Dật Hàng khác biệt, là bất đồng, là đặc thù, mà cố ý xemnhẹnhững đối tượng màanhta từng qua lại,côlà kém nhất trong số đó.
Hứa Lương Cầmkhôngchịu nổisựchăm sóc của Tống Dật Hàng: “Em bắt xe về là được,anhcó việc của mìnhthìcứ làmđi.”
“Cũngkhôngphải đột nhiên nghĩ đến việc này, chẳng qua hôm nay em hiểurõrồi, em có thể hỏianhmộtchút chuyện giữaanhvàcôấy là gìkhông? Nếuanhcảm thấy emkhôngcó tư cách hỏi câu ấythìkhôngcần trả lời, nhưng emkhôngmuốn u mê mãi với ngườikhôngchung ý tưởng vào mình.”
“Tớ cũngkhôngmuốn nhưng mà lời từ chốikhôngnóinổi.” Hứa Lương Cầm ăn miếng thịt, trong lòng buồn bực.
“côấy đến làm gì,côấynóigì với em?” Tống Dật Hàng ngồi thẳng dậy mím môi.
Tống Dật Hàng cảm thấy nhức đầu: “Lương Cầm,anhphảinóibao lần em mới tin đây? Hisakokhôngảnh hưởng tới quan hệ của chúng ta được,anhvàcôấy dùkhôngcó quan hệ đó nhưng trong công việckhôngnhìn mặt nhauthìsao được? Về phầnđidu lịch vềthìanhbị điên đấy,anhkhônglàm thế nữa.”
Hứa Lương Cầm tự nhận mìnhkhôngcó năng lực cao thâm như vậy, vì thếnói: “Đêm nay Hiểu Vũ cùng Đại Long hẹn em ra ăn cơm, chúng emđiăn thịt nướng rồi, ví tiền em đểtrênbàn uống nước,anhlấy lạiđi.”
Từ ngày hai người hợp lại tới nay, Tống Dật Hàng thay đổi rất nhiều,rõràngđangvìcômà suy nghĩ, cảm giác rất thích, rất sủngcô, bình thường ngoan ngoãn phục tùng, bắt đầu thâm nhập vào cuộc sống hàng ngày, kể cả hơi thở, vừa rồicôchỉ thuận miệngnóitôi, kết quảanhta ném ví chocôluôn, hiển nhiênkhôngsợkhôngtiêu nhiều tiền.
Lời của mình: Nhiều người thắc mắc là sao có lúc Lương Cầm xưng em gọianhvới Tống Dật Hàng, lúcthìtôianhthìgiờ mình giải thích như thế này. Lúc mà các bạn cãi nhau với ai đó mà rất tức giậnthìcó bao giờnóibình thường được đâu đúngkhông?thìmình cũngsẽchuyển xưng hô như vậy thôiBan đầu mình cũng nghĩ là đểanhem thôi nhưng mà nghĩ như thếkhôngkhác nào làm nũng mà với cảkhôngbiểu đạt đượcsựtức giận của nhân vật được nên mìnhsẽthay đổi xưng hô của nhân vật trong từng hoàn cảnh nhéCơ mà khi edit cảnh nóng mà xấu hổ quáđicáccôgáiạ....ư hư.... Mình là hội viên kì cựu của FAđãlâu rồi nên viết mấy đoạn này xấu hổ quá quá quá quá
Tống Dật Hàng như trút được gánh nặng, lập tứcđitìm ví tiền: “Cho em hết, chắc là em chưa ăn cơm,anhđinấu cho em.”
“Hôm nay khi em tan làm, chúng ta qua siêu thị mua ít đồđi,anhthấy trong tủ lạnh ít dầnđirồi.” Khi ăn sáng Tống Dật Hàng mỉm cườinói, cảm giác như ngày hôm qua chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
“Tôikhôngcho đó là đúng, cũngkhôngmuốnanhlựa chọn gì, là tôi muốn rời khỏi nó.”
Đem hếtsựviệc suy nghĩ lại, tâm tình Hứa Lương Cầm tốt hơn nhiều, xem tivimộtlúcthìvào phòng viết tiểu thuyết, hơn 10 giờthìcửa thư phòng mở ra.
“Đó là với tình huống hợp lý, bây giờ với lý do này của em,anhkhôngđồng ý.”
“Lời của Hisako tiểu thư tôi hiểu, cám ơncôđãnhắc nhở khiến tôi được lợi rất nhiều.” May mà Tô Hiểu Vũ và Ngô Thừa Longkhôngnhận ân huệ của Tống Dật Hàng, bằngkhôngviệc xảy ra quá nhanh,hiệngiờ Hứa Lương Cầm cảm thấy may mắn.
“Chính là tôi cầnmộttình cảm bình thường, tôikhôngthích cuộc sống tư bản của các người, tuổi tôikhôngcònnhỏnữa, bố mẹ tôi còn chờ tôi kết hôn và sinh con.”
“Hứa tiểu thư đừng tức giận, tôi ở với Dật Hàng nhiều năm rồi, bất kể từ đời sống sinh hoạt haytrêncông việc, chúng tôi đềukhônggiấu gì nhau cả. Dật Hàng rất xuất sắc, nhưng những người kháckhôngbiết được dùanhấy hoàn mỹ như vậy vẫn có khuyết điểm, hơn nữa là khuyết điểm trí mạng nữa, vàsựđa tình lại làmộttrong số đó.”
Tống Dật Hàng bất đắc dĩ nhìn Hứa Lương Cầm: “Ở công ty, Hisako là trợ thủ đắc lực củaanh,anhcó nhiều xã giao tất nhiêncôấy biết, về phần chuyện khácthìcó lẽ trong lúcnóichuyệnanhthuận miệngnóithôi, tạianhkhôngchú ý,anhxin lỗi.”
“anhta có tiền, muốn gì chẳng được! Lương Cầm, cậu cứ kiên trì ở đó sao? Cậukhôngphải đối thủ của tên công tử hào hoa kia đâu, người tayêumị đầy người, có phải cậu thấy sắc mặtanhta rất ấm ức đúngkhông?”
“Cũngkhôngnóigì cả, bây giờ em muốn hỏianh, lời ước định giữa chúng ta còn hiệu nghiệmkhông?”
“Lời này của em là ý gì?” Tống Dật Hàng trở nên nghiêm túc
“Vậy bọn em ăn đến mấy giờ,anhtới đón em, thuận tiện đưa họ về chỗ nhà trọ luôn,anhkhônglái xe thể thao nữa.” Tống Dật Hàngnóithêm,anhbiết Hứa Lương Cầmkhôngthíchanhlái xe thể thao khiến người khác chú ý.
“anhuống rượu à?” Hứa Lương Cầm hỏi.
Chương 32
Hứa Lương Cầm trầm mặckhôngnói,côkhôngphủ nhận Shibata Hisakonóirất có lý, tựcôhiểurõTống Dật Hàng phong lưu phóng khoáng lại còn muốn hợp lại vớianhta, tuy rằnganhta giúp chuyện của Hiểu Vũ và Đại Long khiếncôvô cùng cảm động, nhưng những ví dụ như Quách Mộng Thanh hay Shibata Hisako xảy ra trước mắt, những người trướcanhta đều dốc toàn tâm toàn lực, còn bây giờthìcó khác gì đâu?
“anhkhôngchấp nhận là chuyện củaanh, hôm đó trở lại tôinóitôi có thểnóichia tay bất cứ lúc nào,anhcũng đồng ý rồi,khôngphải à?”
Hứa Lương Cầm để Shibata Hisako nhìn đến bất động,thậtrathìShibata Hisako cái gì cũng biết, chínhcôcòn tự cố làm cho nó thần bí, đúng là ngây thơ quá rồi.
“Vậy được rồi, bây giờ buổi tốisẽlạnh đấy, em nhớ mang áo, đếnthìgọi choanh,anhxuống đón em.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tống Dật Hàng cau mày: “Vì sao emnóivậy?”
“khôngphải emnóimuốn mua đồ sao? Emđicùng hai người bọn họ cũngkhôngthể để họ trả tiền được, nếukhôngthể quẹt thẻthìcầm ít tiền mặtđi.”
Tống Dật Hàng đem thức ăn nóng hổi bước vào, Hứa Lương Cầm có chút mềm lòng,anhvừa uống rượu nên thân thểkhôngthoải mái, bây giờcôkhôngnên épanh,nóisau cũngkhôngmuộn.
“Em để ý lâu thế có mệtkhông?anhlàm cho em từng đấykhôngđủ nhiều sao? Rốt cuộccôấynóivới em những gì, khiến cho em phủ nhận hết thời gian cố gắng củaanh!” Tống Dật Hàng áp chế.
Lão Vươngkhôngnóihai lời lập tức chạy theo hướng xe của bốn người.
Hứa Lương Cầm mở cửa cho Shibata Hisako vào,côrất ngạc nhiênkhôngbiếtcôgáinày định làm gì.
“Chị Doanh, chị đừng trách Lương Cầm, lúc ấy chịkhôngthấy được đâu, bầukhôngkhí quá tốt, Tống đại gia có thể làm bầukhôngkhí nóng lên, em cũng khóc luôn.” Ngô Thừa Lương thay Hứa Lương Cầmnóichuyện.
“Lương Cầm, chị Doanhnóirất hợp lý, chúng ta rất hy vọng cậu có thể tìm được Tống Dật Hàng đẹp trai nhà giàu nhưng chuyện lần trước khiến tớkhôngcó lòng tin vớianhta cho lắm, cậu tự suy nghĩđi, bất kể quyết định gì tớ đều ủng hộ cậu, cậu có thể vui vẻ là tớ vui rồi, cậu khóc tớ cũng khóc cùng cậu!” Tô Hiểu Vũnóixong cũng uốngmộtly.
“thậtraanhta đối với tớkhôngtệ, tớkhôngcòn chịu ấm ức nữa rồi, nhưng tớ hiểu mọi người muốn tốt cho tớ mà, tớsẽlựa lời mànóivớianhta.” tuy Hứa Lương Cầm quyết địnhcôsẽkhôngở cùngmộtchỗ với Tống Dật Hàng nhưng biểuhiệnngày hôm nay củaanhta khiếncôkhôngmở miệng được.
Hứa Lương Cầm đẩy đẩy rathìTống Dật Hàng cười ha hakhôngngừng, nhìn mắt của người đàn ông kianói: “Hôm nay Shibata Hisako đến đây.” Nếucôtakhôngmuốncôgiấuthìcôcũng chẳng khách khí nữa.
Shibata Hisako mỉm cười: “Tôi hoàn toàn hiểu được ý của Hứa tiểu thư là gì, Dật Hàng là người lãng mạn, nhất là vào lúcanhấy thíchmộtai đó,anhấysẽlàm chocôgáiđó những việc mà người đó khó có thể từ chối, nhưng những hành động cử chỉ đó dùng tiền mà làm thôi. Việc giúp bạn bè của Hứa tiểu thư tôi có nghe rồi, tôi còn nhớrõba năm trước Dật Hàng có quenmộtcôgáingười Hàn Quốc, còn mua chocôấymộthòn đảonhỏnữa, hơn nữa còn lấy têncôgáilàm thành tên hòn đảo luôn, nhưng tình cảm của bọn họ cũng chỉ kéo dài 1 năm, còn nhiều ví dụ lắm,khôngthể tưởng tượng nổi cũng có.”
Nhìn Tống Dật Hàng nhưđangchạy nạn chạy khỏi thư phòng, lại nhìn tiền trong tay, Hứa Lương Cầm cũng bàng hoàng.
“Tống Dật Hàngkhôngở đây đâu.” Sau khi mở cửa Hứa Lương Cầmnóithẳng.
“Có lời gìthìcôcứnóiđi.”
Sau khi tan làm, Hứa Lương Cầmđiđến chỗ quán nướng quen thuộc, khi vàođãthấy Hiểu Vũ và Đại Long rồi, hơn 10 phútthìKhương Doanh lái xe đến, bốn ngườinóichuyện rất vui vẻ.
“Tôi nhận lời xin lỗi củaanh, nhưng tôikhôngthích cái mối quan hệ dị dạng này, tôikhôngthích làm nền cho các người,anhtìm người khác mà chơiđi.”
“anhấy làm nhiều chuyện cho tôi nên khiến tôi thấy được thành ý củaanhấy nên trở về thôi.” Hứa Lương Cầmkhôngmuốnnóitỉ mỉ những chuyệnđãqua, bởi vìkhôngcần thiết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tống Dật Hàng tựa đầu vào vai Hứa Lương Cầm gật đầu: “Uốngmộtchút,đãlâu chưa uống rượu nặng, có chútkhôngthích ứng được, nhưngkhôngảnh hưởng tới việctrêngiường củaanhđâu, có muốn thửkhông?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Shibata Hisako mỉm cười: “đãlâukhônggặp rồi Hứa tiểu thư, tôi biết Dật Hàngkhôngcó ở đây, hôm nayanhấy gặp mặt nhân viên kỹ thuật đến từ Pháp, tôi đặc biệt đến đây là có chút chuyệnnóivớicô.”
“Tôiđãhiểu quan hệ của Hisako tiểu thư của Tống Dật Hàng thân mật đến độkhôngcó gì giấu nhau rồi,khôngbiếtcôđến tìm tôi có mục đích gì?” Hứa Lương Cầmkhôngbiểuhiệnsựmất hứng, cho dù có tức đến mấythìcôcũngkhôngmuốn thểhiệntrước mặt Shibata Hisako.
“Tôi nghĩ đến lúcanhcảm thấy hợp tình hợp lý là lúcanhchán ghét tôithìcó, sau đósẽtùy thời điểm mà vất bỏ tôi thôi.anhkhôngđồng ý cũng được, vậyanhcó thể giải thích thời điểm chúng tađangdu lịch tốt đẹp như thế, vì sao khianhtrở về lại làmộtcon người khác vậy? Còn có việcanhphải ở cùngmộtchỗ với Shibata Hisako tại saokhôngthể cắt được,anhcó thể làm đượckhông?”
“Cậu biết là được rồi, cắt đứt ngay thôi, rời xa Tống Dật Hàngđi, cậu có thể tìm đượcmộtngười khác tốt hơn, đứanhỏcủa cậu tớsẽnhận làm con nuôi luôn, có gì tốt nhất tớsẽcho bảo bối hết,khôngcần cậu phí tâm, thế nào, cái này được chưa?” Khương Doanh ôm Hứa Lương Cầm cười ha ha, hiển nhiên là có chút say.
Thấy Hứa Lương Cầmđãnhận những lờinóicủa mình, Shibata Hisako đứng dậy ung dungnói: “mộtkhiđãnhư thếthìtôikhôngquấy rầycônữa, nghenóicôcòn viết tiểu thuyết nữa, tôi rất bội phụccôđấy, có cơ hội hi vọng đọc được những tác phẩm Hứa tiểu thư viết. Đối với việc hôm nay tôi đến đây, Hứa tiểu thư hoàn toàn có thểnóicho Dật Hàng, như vậy có thể chứng minh lời tôinóikhôngphảinóidối, tôi cùng Dật Hàngđãtrải qua nhiều năm sóng gió, cãi nhau rồi náo loạn nhưng vẫnkhôngbỏ được nhau, vẫn ởmộtchỗ với nhau, chúng tôisẽkhôngbuông tay nhau đâu, tôi ăn ngaynóithậtchứkhôngcó ý gì cả. Tôiđitrước, tạm biệt.”
“Mục đích của tôi rấtrõràng, hy vọng Hứa tiểu thư khống chế được tình cảm của mình, tôiđãnóitôi cảm giáccôlàmộtngười phụ nữ Trung Quốc truyền thống, tôi nghĩ người nhà hay bạn bè củacôcũngkhôngmuốncôđitheomộtngười đàn ôngkhôngcó tương laisẽlàm chồngcôđược. Tôikhôngnóichuyện sốc gì, bởi vì có khá nhiềucôgáiôm mộng này rồi. Đương nhiên đây là ý kiến cá nhân tôi, chủ yếu là muốn Hứa tiểu thư tiết chế,thậtra tôi đề nghị Hứa tiểu thư nên tranh thủ lấy ít tiện nghi cho mình, đây mới là thực tế, bằngkhôngHứa tiểu thưsẽthua thiệt nhiều đấy.”
Hứa Lương Cầm lắc đầu: “côấykhôngnóinhư vậy. Em muốnnóithậtraanhcùngcôấy chưa có tách nhau ra, bất kểanhcó khóm này bụi kia, Shibata Hisako vẫn luôn ở bên cạnhanh,anhcó thể bỏmộtcôgáikhác nhưng vẫnkhôngbỏcôấy, emnóiđúngkhông?”
Đầu tiên Shibata Hisako nhìn Hứa Lương Cầm, sau đó thannhẹ: “Hứa tiểu thư, cảm giác của tôi vớicôchỉ có ba chữ, đó làkhôngnghĩ tới. Tôikhôngnghĩ tới Dật Hàngsẽở vớicômộtchỗ,khôngnghĩ tới khianhấy chủ động táchcôra lại mangcôvề, càngkhôngnghĩ tớicôsẽtrở về cùng. Chẳng lẽ ngày đó Dật Hàng lạnh lùng vớicônhư thế màcôkhôngcảm thấy đau lòng sao?”
Dọc đườngđiTống Dật Hàng trầm tưkhôngnói:thìra là có Khương Doanh. Sao Lương Cầm phải gạtanhlànóichỉ có Tô Hiểu Vũ và Ngô Thừa Long thôi, chẳng lẽ Khương Doanhnóigì vớicôsao?
May làcôcó thểnóichuyện này cùng bọn Hiểu Vũ, vừa rồicôkhôngnóivới Tống Dật Hàng là có cả Khương Doanh nữa,côcảm thấy Khương Doanh cùng Tống Dật Hàng có chuyện gì đó cho nênkhôngmuốnnóiđến Khương Doanh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“anhkhôngđồng ý! Loại gâysựnày của emanhkhôngchấp nhận.” Tống Dật Hàngkhônghề nghĩ ngợi liền từ chối Hứa Lương Cầm.
“Vì saokhôngnóinên lời chứ? Tính tình của cậu quá tốt, cái gì cũng do họ Tống, đáng nhẽkhôngnên cùnganhta trở về!” Khương Doanh vỗ vỗ tay Hứa Lương Cầm.
Hứa Lương Cầm cứ đứng đókhôngnhúc nhích, thẳng đến khi Shibata Hisako đóng cửathìcôvẫn ngơ ngác ngồitrênghế sô pha, ngay cả khicôta cũng báo động giúpcô,côvẫn bị dáng vẻ của Tống Dật Hàng làm cho mê muội,khôngtỉnh táo theoanhtakhôngvì gì hết, đến cuối cùnganhta lại để chocôvài lợi ích tầm thường,côcòn ngu mà tự cho là mình khác biệt với những người kháccô, điều này buồn cười cỡ nào!
“Ý củacôấy cơ bản đều giốnganhthôi, chính là các ngườimộttấckhôngrời, hơn nữa các người chẳng giấu nhau chuyện gì, bất cứ chuyện gì, mỗi đêmanhđiđâu,anhdùng thủ đoạn gì hợp lại với tôi, cả việc tôi viết tiểu thuyếtcôấy cũng biết, có khi cũng biết hết chi tiết tôi vàanhtrêngiường đấy nhỉ!”
“Tống tiên sinh, Hứa tiểu thư cùng bạncôấy ăn xong rồi, có cần chạy xe quakhông?” lão Vương quay đầu hỏi Tống Dật Hàng.
“Chuyện củaanhvà Hisako cũngkhôngcó gì cả,côấyđitheoanhnhiều năm rồi,anhđối vớicôấy là trách nhiệm, quan hệ như vậy đó. Cònnóiviệcanhkhôngcó ý tưởng,anhđối với emkhôngtốt sao?”
“Đương nhiên là có hiệu lực chứ, chẳng lẽcôấynóianhcùngcôấy ởmộtchỗ à? Cái nàyanhcó thể thề,anhtuyệt đốikhônglên giường vớicôấy, thời điểm ở chung với em, bất kỳcôgáinàoanhcũngkhôngđộng vào.” Tống Dật Hàngnhẹnhàng thở ra,thìrakhôngphải vấn đề lớn gì, xem raanhphải tìm Hisakomộtchút, chuyện linh tinh này phải ngăn chặnthìhơn.
“Vậyanhcho em tiềnđi, em muốnđimua đồ.”
Hứa Lương Cầm có chút giật mình nhìn Tống Dật Hàng,anhta tự choanhta là đúng à,anhtanóikhôngđồng ý là được à? Người khác nhìn vào còn nghĩ đây là quan hệ làm việc đấy,nóimộtlàmột,khôngcó hai, mỗi người đều phải nghe theo.
“khôngcần, em cũng có tiền, chúng em thay phiên nhau mời.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.