Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 31

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 31


“ hen gì chứ, chỉ thuận miệng hỏi thôi.”

“anhkhônghẹn Shibata Hisako sao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hứa Lương Cầm gật đầu,đira ngoài gọi cho Tô Hiểu Vũ.

Tống Dật Hàng nhanh chóng ngăn lại: “Cái chuyện nấu cơmnhỏnhặt nàythìsao em phải làm chứ? Nghe lờianh, ngủđi,anhcấm đấy.”

“Tất nhiên rồi, việc hôm nayanhlàm là để em vàanhhợp lại mà thôi, làanhtự nguyện, Tống Dật Hànganhkhôngphải loại đê tiện như vậy,anhchưa từng nghĩsẽdùng tiền để trói chặtmộtngười nào cả. Cho dù tương lai em vàanhkhôngở cùng với nhau nữathìTô Hiểu Vũ vẫn ở nhà kia bình thường.” Tống Dật Hàng cười hứa hẹn, nhưnganhkhôngnhận ra được vàomộtngày nào đó Hứa Lương Cầmsẽchủ độngnóilời chia tay.

“anhgấp gì chứ! Trước tiên em muốn hỏianhvài chuyện, ngày đóanhhỏi em chuyện của Hiểu Vũ và Đại Long,thậtra trong lònganhđãtính như vậy đúngkhông?”

đangbuồn rầuthìchuông cửa vang lên.

Tống Dật Hàng cực kỳ sảng khoái: “Cái nàykhôngthành vấn đề, em cứ chọnmộtchỗ em thích,anhcam đoan trong vòng 1 tuần giấy tờ nhà đấtsẽvào tay em, phòng ởanhcũng sửa sang lại cho em luôn.khôngchỉ là phòng ở mà quần áo trang sức, bất kể là cái gì em thíchanhcũng làm theo.”

“Saoanhlại bắt em uống thuốc thế? Lại khổ chị dâu rồi, trời sinh em thể lực tốt lắm! Nếukhôngem cho người mang chút tráng dương choanhnhé, đàn ông mà, khổ gìthìcũngkhôngthể làm thiệt mình được.”

“Ngoan ngủđiem, cố gắng điều dưỡng thân thể choanhlà chuyện tiên quyết.”

Chờ Tống Dật Hàng tắt điện thoại, Hứa Lương Cầm cười: “anhcòn có tâm trạng để vui cơ à.” Khi vấn đề này mở ra, đàn ông ai cũng hăng hái gớm.

Khi tỉnh lạithìkhôngthấy Tống Dật Hàng đâu, Hứa Lương Cầm mặc quần áo xuống tầng chuẩn bị làm đồ ăn, kết quả chưa tới bếpđãngửi thấy mùi thơm của đồ ăn rồi.

“ ếukhôngthìtới đây nào, thầy Tống dạy học trò cưngmộtbài nhé.” Tống Dật Hàng cầm đồ của Hứa Lương Cầm cấtđirồi vẫy tay về phíacô.

Nếu như vậythìchỉ có việc Tống Dật Hàngkhôngcầncônữa chứ saocôdámnóichia tay đây? Tổn thất này lớn quá,côcòn chưa nuôi nổi mìnhthìlấy tiền đâu mà trả người ta! Nếu Tống Dật Hàng có ý tưởng nàythìxin lỗi,anhsai rồi!

Hứa Lương Cầm gật đầu thưởng thức thịt bò, đúng là ngonthật.

QuảthậtHứa Lương Cầm rất mệt, vì thếkhôngnóinữa, lại ngủ say.

Tống Dật Hàngkhôngthấy Hứa Lương Cầmnóigìthìpháthiệncôngủ mất rồi, vì thế cười cười rồi cũng nhắm mắt lại.

Hứa Lương Cầm nghe xong mới thoải mái, lại vui đùa: “ nhđanglấy lòngthìsaokhôngcho em biết chỗ ở đó, lại để Hiểu Vũ và Đại Long chiếm tiện nghi?”

“khôngphảianhđau lòng chocôgáicủa mình sao? Vất vả lắmanhmới rước nàng về đấy. À Tô Hiểu Vũ vừa gọi cho em đấy,anhnóikhi em dậythìsẽbảo em gọi chocôấy, em nhanh gọi lại chocôấyđi,anhnấu xongsẽgọi cho em.”

Tống Dật Hàng ôm Hứa Lương Cầm vào lòngnói: “anhkhôngcó cách nào để thuyết phục em nênanhphải nghĩ cách khác thôi, xem ra hiệu quảkhôngtệ lắm.”

Hứa Lương Cầm lại xin lỗi: “Là emnóivui mà thôi, chỉ đùa thôi mà,anhđúng là người rộng rãi.”

“Ăn ngon quá, về sauanhnấu cơmđi.”

“anhcũng quênnóivới em làanhkhôngđinhỉ? Sao vậy, em ghen à? Còn nữa,anhbiết sai rồi mà, em đừngnóicâuanhép emđinữa, có đượckhông?”

Tống Dật Hàng khó hiểu: “Hẹn gì cơ?”

“Ngày đóanhép emđikhôngphải là đểcôấy đến đây sao? Lúc đóanhnóiđể lần sauđimà.”

“Vậy hôm nayanhbị làm sao thế, vì sao tự mình động thủ vậy?” Hứa Lương Cầm ngồimộtchỗ nhìn Tống Dật Hàngđangbận rộn, cảm giáckhôngtệ lắm.

Khi ở đây, Hứa Lương Cầm mập lên mấy cân, thi thoảng Tống Dật Hàngsẽlàm vài món ngon chocô.

“anhthậtsựđem phòng ở đó cho Hiểu Vũ sao,khôngphải làm quá đó chứ? Với cả việcanhgiúp mẹ và em cậu ấy cũng khá tốt đó.” Hứa Lương Cầmkhôngphủ nhận khi đócôrất cảm động nhưng bây giờ nghĩ lại hình nhưkhôngthỏa đáng cho lắm, Tống Dật Hàng giải quyết những khó khăn lớn của Hiểu Vũ và Đại Long là để thểhiệncôquan trọng như thế nào, nhưngcôkhôngthể biết được ai biết sau nàycôkhôngở cùng vớianhta nữa,anhta lấy phòng của Hiểu Vũ và Đại Long lại, lúc đó saocôtrả nổi đây?

“Cútđi, chị dâu chú vẫn khỏe,nóivới Lương Cầm, nghỉ ngơi thêm vài ngày,khôngcó việc gì phải gấp cả, lát nữaanhsẽgọi cho Lưu Kinh Lý.” Cái này Vương Trung Minhanhchưa cần đâu!

“Ởđi, tiện nghi này chiếm đượcthìcứ chiếm.”

“Alo, Lương Cầm à, cậu với Tống đại gia chiến đấu hăngthật, ngủ đến tận bây giờ cơ à?” Khi Tô Hiểu Vũnóikhôngnhịn được trêucô.

Khi hai người trở về đến phòng ngủthìmệt gần c·h·ế·t nhưng chỗ đó vẫn cứ khít chặt.

“Bọn họ rất có chí khí.” Tống Dật Hàng nghe xongkhôngkhỏi gật đầu.

Hôm nay Tống Dật Hàng có xã giao nên về hơi muộn,côcó nhịnmộtbữathìcũngkhôngbớt béo được.

Ngày hôm sau Hứa Lương Cầmthậtsựkhôngdậy nổi, Tống Dật Hàng cũngkhôngthích chocôđilàm cho nên gọi cho Vương Trung MinhnóiHứa Lương Cầm xin nghỉ.

“Chủ yếuanhthích dáng vẻ em chăm sócanh, ăn có ngon haykhôngthìkhôngquan trọng.”

Đây đúng là cái gọi là tiểu biệt thắng hôn, hai ngườiđãlâu rồi chưa ở với nhau,mộtđôi nam nữ giống như sói thấy thịt, muỗi thấy máu vậy, từ sô pha, Tống Dật Hàng ôm Hứa Lương Cầm vào thư phòng, rồi vào nhà tắm tắm uyên ương, cuối cùng trong lúc về phòng ngủ, ởtrêncầu thang lại thêm vài đợt nữa, thắt lưng Hứa Lương Cầm sắp gãy đến nơi rồi.

“anhđanglàm gì thế?” Hứa Lương Cầmđivào bếpthìthấy Tống Dật Hàngđangbận rộn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tống Dật Hàng cườinói: “Saoanhkhôngthể vào bếp chứ, tài nghệ củaanhkhôngtệ đâu.”

“Nhà kia là có người nợanhnên họ đưa choanh, thủ tục cũng chưa làm xongthìngười đó vì nợ nần chồng chất nên nhảy lầu tự tử rồi,anhlại chẳng có thời gian đểđixử lý mấy chuyện đó, cho nên phòng ở đó cứ đểkhôngnhư vậy, nếu cả nhà Tô Hiểu Vũ đồng ýthìcứ dọn đến đó thôi, ở bao lâu cũng được, với cả nhà kiakhôngcó quyền tài sản gìthìkhôngbán được, saoanhdám lấy nước mà đóng thuyền? Như vậy em vui chứ!”

Hứa Lương Cầmkhôngngờ Hiểu Vũ và Đại Long thaycômà suy nghĩ,khôngnghĩ đến lại cẩn thận như thế, trong lòng cảm động: “Chuyện Đại Longthìđể cậu ấy tự tínhđi, về phòng của cậuthìkhôngcần nhắc lại.” Sau đócôkể cho Tống Dật Hàng về việc nhà cửa của Tô Hiểu Vũ.

“Hôm nay là ngày gì mà khiếnanhvào bếp vậy?”

“Emđilàm bữa sáng.” Hứa Lương Cầmnóixong muốn đứng lên.

thìra đàn ông có thể bắt được tâm của phụ nữ cũng qua dạ dày đấy, Hứa Lương Cầm ngồitrênghế sô pha xem TV mà vuốt vòng bụng béo lênmộtvòng của mìnhthìbuồn vô cùng.

“Vậy saoanhlại cần phải ăn cơm em nấu?”

Vì thếcôđitới cửa nhìn qua, lập tức nhìn mày: Shibata Hisako đến đây làm gì thế!

Tống Dật Hàng cười: “Thời gian cho phépthìanhsẽvào nấu.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hứa Lương Cầm trở về nhà của Tống Dật Hàng, nhìn tất cả đồ đạc ở trong phòng, Hứa Lương Cầm cảm thấy quen thuộc,khôngnghĩ đượcmộtcôgáilại tỉ mỉ chọn lựa như vậy.

“Thấy em ngủ ngon quá, biết em dậysẽđói nêmanhlàm thịt bò hầm, xong ngay đây.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tất nhiên Hứa Lương Cầm biết ý của Tống Dật Hàng là gì, nhưng cómộtsố việccôphải hỏirõmới được.

“Mặc dù như vậy tớ cũng rất vui, trước hết thoải mái ở,mộtngày nào đó cậu vàanhta tách rathìtớ lại chuyểnđithôi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tống Dật Hàng vừa nấu xong, gọi Hứa Lương Cầm đến ăn, Hứa Lương Cầm ngồi vào bàn ănnóichuyện của Hiểu Vũ và Đại Long cho Tống Dật Hàng.

Chương 31

“nóichuyện đứng đắnđi, tìm tớ có việc gì à?”

“Để em chịu ấm ức lớn như thế,anhphải sửa sai chứ, em cứ lấy được vài lạng thịttrênngườianhđi, lại đây để thầy giáo xoa bóp xem có béo hay lại gầyđinào.” Tống Dật Hàng ôm Hứa Lương Cầm đến ghế sô pha rồi đè lêncô.

“Í, xấu hổ kìa. Cũngkhôngcó chuyện gì cả, tớ vừanóichuyện với Đại Long, ý tốt của Tống Dật Hàng chúng tớ nhận nhưngkhôngthể nhận được, như thếthìcậu rất bị động, giống như cậu bán choanhta vậy. Tương lai nếu cậukhôngở cùng với Tống Dật Hàngthìsao tớ dám ở chỗ củaanhta nữa. Hơn nữa việc của tớ còn dễ nhưng còn chuyện của Đại Long, nếu cậu ấy đồng ý phẫu thuật rồi đến lúc đó cậu ấy muốn quay về cũngkhôngđược, ơn lớn quá trảkhôngnổi. Cho nên bây giờ tớsẽtrả tiền phòng cho Tống Dật Hàng, Đại Longsẽtiếp tục kiếm tiền để giải phẫu, chờ cậu ấy làm ra đủ tiền mà cậu vẫn ở chung với Tống Dật Hàngthìcậu ấysẽbảo Tống Dật Hàng tìm hộ cậu ấy bác sĩ.”

Hứa Lương Cầmkhôngnóinên lời, căn bảnkhôngnghe thấy Tống Dật Hàngnóigì, lập tức chìm vào giấc ngủ.

Hứa Lương Cầm ngạc nhiên nhìn nồi thịt bò khiến người ta phát thèm.

Hai ngườinóiđùa nhaumộtlúc rồi tắt điện thoại.

“Dật Hàng, tốt xấu gì chú cũng 35- 40 tuổi rồi, phải chú ý thân thể mình chứ, nhưng mà có mấy loại thuốc tốt lắm, chỗanhem nênanhgiới thiệu cho chú nhé.” Vương Trung Minh vừa nghe giọng của Tống Dật Hàngthìbiếtanhchưa tỉnh ngủ, lại xin phép cho Hứa Lương Cầmthìđủ biết xảy ra chuyện gì rồi.....

“Đúng làmộthọc trò giỏi, nếukhônganhthu em làm con cưng luôn nhé.” Tống Dật Hàng vỗ lưng Hứa Lương Cầm rồi nhắm mắt cười, cực kì vui vẻ.anhcảm giác như trở lại 10 năm trước đây, khi đóanhvừa mới tiếp xúc chuyện nam nữ, cũng điên cuồng dây dưa cùng bạngái, cả ngàykhôngmuốn ra ngoài nửa bước, nay lại cảm nhận được tình cảm mãnh liệt này,khôngthểkhôngnóiHứa Lương Cầmđãđem lại choanhmộtsựvui thíchkhônghềnhẹ, càng thêm chứng minh cho quyết định củaanhlà quá đúng, bây giờanhkhôngngại với việc hai người ở chung với nhau.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 31