Lương Cầm Chọn Chồng
Thần Vụ Quang
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 28
Vương Trung Minh lập tứcnói: “anhcũng nghĩ như thế, cho nên mới ở trước văn phòng đảm bảo thaycôấy.” May mắn làanhkhôngbiết được việc Hứa Lương Cầm với Tống Dật Hàng tách ra,khôngthìanhliền xác định rồi.
“ húkhôngtức giận à, tổn thất lớn như thế mà.”
Quản lý nghi ngờ về nhìn vềcônhân viên của mình,côgáithấy thế đành uốngmộtly xin lỗi với Hứa Lương Cầm, Hứa Lương Cầm cườinóikhôngcó chuyện gì cả.
Hứa Lương Cầm khó xử nhìn Vương Trung Minh: “Vương tổng, em với Tống Dật Hàngđãkhôngở cùng với nhau rồi, cho nên emkhôngbiết làm cách nào giúpanhđược.”
“khôngcần xin lỗi tôi.” Tống Dật Hàng cũngkhôngnhìn hai người trước mặt mình, chỉ khép mắt tựa vào ghế.
Lại nhìn về phòng ngủ, Hứa Lương Cầm cứ thế cầm túi du lịchđiluôn.
“Gọi quản lý vào đây.” Tống Dật Hàng đột nhiên gọicôgáikia.
Trở lại chỗ ở cùng Tống Dật Hàng, Hứa Lương Cầm hỏi: “Mỗi ngàyanhcứ xã giao như vậykhôngmệt à?”
Khương Doanh thấy hành động củacôthìcầmmộtly rượu ngồi bên người Hứa Lương Cầm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghiêng người để Tống Dật Hàng bước vào, mặt Tô Hiểu Vũ khó chịunói: “Việc củaanhvà Lương Cầm là chuyện riêng nên tôi chẳng xen vào nhưng Lương Cầm là bạn tốt nhất của tôi, ở thời điểm tôi khó khăn nhất,côấy luôn giúp tôi, cho nên khicôấykhôngvui tôi cũngkhôngcười nổi. Tống Dật Hàng, Lương Cầm làcôgáiđơn thuần, có thể chấp nhận tôi và Đại Long vô điều kiện,côấykhôngphải làmộtngười bảo thủ,côấykhôngbạc đãi tình cảm của mình nhưngcôấy rất cố chấp, nếuanhkhôngyêuthìđừng tổn thươngcôấy!”
“Mọi người dừng taymộtchút, Trương phó có lời muốnnóivới mọi người.” Lưu Kinh Lýnóixong mang vẻ mặt nghiêm túc đứng sau.
Vương Trung Minh nhưkhôngtin vào lời của Hứa Lương Cầm: “khôngcó khả năng!”
Từ đó, mỗi ngày Hứa Lương Cầm rất chăm chỉđilàm, sau khi tan làm là viết tiểu thuyết, thứ 7côđến thăm Uông Tân Dươngmộtlúc, sau khi biết Hứa Lương Cầm tách Tống Dật Hàng ra rồithìmới an ủi: “anhđangmuốn khuyên em đấy, nếu chia tay bây giờthìtốt hơn. Lương Cầm, em nên tỉnh táo đừng vì tên đàn ông bỉ ổi mà hại mình nhé em.”
Vương Trung Minh nghĩkhôngnên xử lý Hứa Lương Cầm, vì thế gặp Tống Dật Hàngnóichuyện công ty, đồng thờinóitình huống của Hứa Lương Cầmnóira.
“Saoanhtới đây?” Hứa Lương Cầm ngồi dậy, hai mắt đẫm nước nhìn Tống Dật Hàng.
“khôngphải có thiết bị theo dõi sao? Hơn nữa máy tính mỗi người đều là đồ chuyên dụng, số liệu hay ghi chú đều có tên nhân viên mà, việc điều tra nàyđãnóilà ai làm chưa?” Đầu óc Triệu Xuân Manh nắm được tin chủ đạo.
Mọi người đều gật đầu qua loa, có người thậm chí cũng chẳng thèm nhìn Hứa Lương Cầm, nhưng đều là người của Tống Dật Hàng nên mọi người cũng chào hỏi.
Vương Trung Minh cẩn thận nghĩ lại lờinóicủa Tống Dật Hàng, dĩ nhiên khi đối chiếu lạithìchỉ là việcanhdám hoài nghi Hứa Lương Cầm.
Hứa Lương Cầm cười nghĩ,thậtracôkhôngtổn thương gì cả, chỉ là có chút mất mátkhônghiểu thôi, vốnđangrất tốt đẹp, lập tức cósựthay đổithìcôcảm thấy chưa thích nghi được thôi.
“Lương Cầm,anhta như vậy mà cậu cũng muốn theo sao?” Khương Doanhnhỏgiọng hỏi.
“Thông báo gấp, vừa rồi em nghenóiVương tổng hôm nay rất tức giận, hơn nữa là cực kỳ tức giận đấy,khôngbiết là chuyện gì, em khuyên chúng ta đừng chạm vào đầu s·ú·n·g, làm việc siêng năng vào!” Trương Na hấp tấp chạy từ phòng vệ sinh vào, thần bí nhắc nhở mọi người.
côgáikhẽ cười kiều diễm: “thìra là thế, vậy tiểu thư đừng trách tôi quá phận nhé,cômặc đồ này cùng với Tống tiên sinh có vẻkhônghợp.”
Mọi người đều nhìn Trương Na với ánh mắt khác biệt, đúng làmộtlý do tốt.
Vương Trung Minh nghe xongthìngăn lờinóicủa Triệu Xuân Manh: “Nhân phẩm của Hứa Lương Cầm tôi dám cam đoan, nhưng màcônóicũng có lý, tôi cho mọi ngườimộttuần, hy vọng có thể tìm ra người chủ mưu, càng hy vọng ai làm saithìlập tức chủ động,khôngcòn gìthìcứ vậyđi.”
Người này khi chia tay còn bao che tình nhân cơ đấy, việc hiếm có đây!
Trùng hợpcôgáiđangrót rượu nhìn thấy ánh mắt của Khương Doanh, đánh giá Khương Doanh vài lần, cùng hướng cau mày nhìn Hứa Lương Cầm rồi cườiyêumị: “Vị tiểu thư nàyđicùng Tống tiên sinh phảikhông?” Trải quamộtthời gian dài tiếp kháchđãtôi luyện chocôgáimộtđôi mắt sắc bén, tự nhiên hiểu được người nào có thể chọc và người nàothìkhôngthể.
mộttháng trôi nhanh, Hứa Lương Cầmđãkhôi phục lại bình thường. Trong lòng cũngkhôngcòn cảm thấy trốngkhôngnữa, mỗi ngày đềunóichuyệntrêntrời cùng đồng nghiệp.
“Số liệu đều cập nhập qua máy tính,hiệntại công ty pháthiệnđược lỗ hổng, sợ mọi người cảm thấy phản cảm nênkhônglắp camera, cho nên mỗi người ở đây đều bị nghi ngờ.”
“Ý củacôlànóichúng tôi làm nghề nàysẽkhônggiữ trong sạch được lâu ư?”côgáinày sắp khóc.
Đáng tiếc quá emgáinhỏạ, chị đây chẳng phải quả hồng, là QUẢ CAM em ạ!
“Nếucôđãquá phậnthìtôi nghĩ cách ăn mặc củacôcũngkhôngphải chỉ đơn giản là rót rượu nhỉ.” Hứa Lương Cầm luôn đề cao nguyên tắc ít lo chuyện bao đồng, sở dĩ hôm naycôcó chút phiền lòng về biểuhiệncủa Tống Dật Hàng, lại bị Khương Doanh trừng mắt nữa,côgáinày lại góp vui vào nữa,rõràng là muốn bắt nạt kẻ yếu làcô, muốn cầm quả hồng mềm đây mà.
Hứa Lương Cầm gật đầu rồiđitheo Tống Dật Hàng.
“Tôi cảm thấy nên tìm ra người chủ mưu trước, giống như Vương tổngnói, chúng ta đều quamộtđợt xét tuyển nênkhôngthể hủy hoại tương lai của chúng ta, ngược lại nếu dựa vào mối quan hệ,khôngbằng cấp, rất khả nghi là người tiết lộ thông tin, bán đứng công ty!” Triệu Xuân Manh là người thực lực nênnóichuyệnkhôngđể ý mặt mũi, trực tiếpnóithẳng mâu thuẫn của việc này.
“Lương Cầm, đây là chuyện quái quỷ gì thế? Tống Dật Hàng này quá đáng rồi, cho dù có ở bên ngoài đàn đ**mthìsao phải cố ý mang cậu tới chứ, ở trước mặt cậu diễn trò hề à?” Khương Doanh tức giận nhìn Tống Dật Hàng,khôngkhỏi lườmanhta.
Hứa Lương Cầm ợmộttiếng, thờ ơ cười: “Tớ hiểu ý cậu mà nhưng Tống Dật Hàng đối với tớ tốt lắm, tớ còn cảm ơnanhtakhônghết đấy, giữa chúng tớ chẳng ai có lỗi, hơn nữa tớ ở vớianhtamộtthời gian rồi nhưngkhônghiểu con ngườianhta như thế nào,điđến hôm nay cũngkhôngphải dễ dàng gì. Tớkhôngsao đâu, mauđingủđi,hiệntại tớ còn phảiđilàm đấy.”
Lương Cầm ra ngoài văn phòngthìthấy Vương Trung Minhđangđứng bên ngoài.
Trương Na lập tức phản bác: “Dựa vào quan hệthìlàm sao? Ai lại muốn hại người nhà của mình? Có bằng cấp màkhôngcó nhân phẩmthìcũng bỏđi! Bản thân tôi thấy tôi cũng học hỏi được nhiều, người có đầu óc vẫn hơn khối người tâm địa gian ác!”
Hứa Lương Cầm bị chen đành phải nhìn Khương Doanh khinh thường hừmộttiếng: “Tất cả đềukhôngcó liêm sỉ, nghe thấy có gió mớithìchạy vội tới đây.”
Đối mặt với những lời chỉ trích của Tô Hiểu Vũ, Tống Dật Hàngkhôngbiết giải thích thế nào, trực tiếp qua phòng khách, đẩy cửa phòng Hứa Lương Cầm ra.
Người hôm naykhôngđông bằng hôm trước, chỉ khoảng mười mấy người thôi, Hứa Lương Cầm biết Mạnh Tề cùng Shibata Hisako cũng ở đây, bất ngờ nhất là có cả Khương Doanh!
Quản lý thấy Tống Dật Hàngkhôngso đo nữa, lại khôi phục trạng thái mạnh vì gạo bạo tiền, đuổicôgáikiađi, lại đưa haicôgáixinh đẹp trẻ tuổi khác đến bên cạnh Tống Dật Hàng, Tống Dật Hàng cũng chẳng ý kiến gì.
Tống Dật Hàng nghe vậythìnghiêng người lại,côgáikia phản ứng nửa ngày mới hiểu ý của Hứa Lương Cầm, mặt lập tức đỏ luôn: “côdám mắng tôi sao?” Đâyrõràng làđangchâm chọcnóimình là kỹ nữ!
Tống Dật Hàng lái xe vòng quanh tiểu khu của Hứa Lương Cầm, cuối cùng lái xe vào trong vườn hoa.
côgáinày lập tức uất ức: “Tôikhôngcó ý gì mà, tiểu thư đừng nóng, là tôi nghĩ biểu cảm của tiểu thư giống nhưđanglàm nhân viên công sở vậy.”
“Những người này cậu cũng đừng làm quen làm gì, mắt nhìn người của họ cao lắm, mình chỉ như con kiến thôi, khá kiêu ngạo!”
Tống Dật Hàng cũngkhôngngoại lệ, cũng trêu đùamộtcôgáigần đó, những thứ quan hệ này thỉnh thoảng cũng có mà, đây cũngkhôngphải cướp giật gì, bởi vì nếukhôngtrang điểmyêumị thếthìsao vào mắt Tống đại gia chứ.
“Đâykhôngphải là xã giao mà là trò tiêu khiển, hơn nữaanhthích náo nhiệt.anhđingủ trước đây, em cũng nghỉ sớmđi.” Tống Dật Hàngnóixongthìthay quần áo vào phòng ngủ.
“Emsẽkhôngthế đâu, sao mọi người đều coi thường em thế? Hiểu Vũ và Thừa Long cũng thế, Khương Doanh còn chạy đến an ủi em nữa,hiệntạianhcũng thế, chẳng lẽ em yếu ớt thế à?” Sau khi Khương Doanh biết tình huống giữacôvà Tống Dật Hàng, sau đó vui vẻ chạy tớinóimay làcôđãsớm tách khỏi Tống Dật Hàng, cònnóicôđừng quá đau lòng.
Vương Trung Minh lắc đầu: “anhkhôngcó ý này. Tháng trước Tống Dật Hàng còn chimộtkhoảng tiền lớn để công tyđidu lịch mà, làm sao có thể tách ra sớm vậy được.”
“ ức giận chứ,khôngtức sao được? Nhưnganhcũng làmmộtchuyệnkhôngđúng đấy, cơ mà vẫn ổn.” Tống Dật Hàng uống xong chén trà rồi đứng dậy luôn.
Đối với việc Hứa Lương Cầm đột nhiên trở lại, Tô Hiểu Vũ và Ngô Thừa Long cũngkhônghỏi, ngược lại giống như trước kia, cười hi hi vớicô, rủcôđiăn thịt nướng, ba người uống say mới về.
Tống Dật Hàng cười cười: “Chuyện này cũngkhôngkhó, cứ tiết lộmộtthông tin nhonhỏra, chủ yếu là phải nhắm vào đối thủ.khôngphải cómộttuần sao, thứ hai mọi người cứnóiđi.”
Hơn 1 giờ sáng, Tống Dật Hàng nhìn thấy Hứa Lương Cầmđangngápthìnói: “đitới nơi nàyđi.”
Đếnmộttòa nhà rất to, cứđithẳng đến hộp đêm, Tống Dật Hàng đem Hứa Lương Cầmđivào.
Quản lý rất nhanh tới đây, mang theocôgáiđóđirồinóilời xin lỗi với Tống Dật Hàng.
Hứa Lương Cầmđangsuy nghĩ vì sao Tống Dật Hàng đưacôtới đây,đangsuy nghĩthìbị ngắt quãng, khẽ im lặng rồi mớinói: “Làđicùng.”
“Lương Cầm,côra đâymộtchút.” Lưu Kinh Lý lén lút gọi Hứa Lương Cầm ra ngoài.
Quả nhiên,khônglâu sau Vương Trung Minh cùng phó tổng ở công ty và Lưu Kinh Lý tới.
Đầu tiên Phó tổng honhẹnói: “Chủ yếu lần này tôi cùng phó tổng đến đây là bên công ty xảy ramộtchuyện rất lớn, hai khách hàngnóihọ bị người trong công ty quấy rầy,khôngchỉ quấy rầy mà còn biết thông tin họ thích ở chỗ nào, còn cực lực đề cửmộtcăn hộ chung cư khác, đó là chuyện thứ nhất. Thứ hai là những dữ liệu trong công ty bị lộ ra ngoài, đây là tổn thất lớn nhất. Tôiđãcùng Vương tổng cho bên kĩ thuật làm việc suốt đêm, trước mắtđãcó hơn 1 triệu thông tin của khách hàng bị đánh cắp rồi.mộtsố liệu khổng lồ như thế ắt hẳn là phảimộtnhóm người làm mới được, cho nên hôm nay chúng ta muốn điều trarõràng.”
Chờ bọn Vương Minh Trungđi, Trương Na liền cãi nhau với Triệu Xuân Manh, sau đó dần dần biến thành hai phe đối lập nhau.
“Vương tổng, tại sao lạikhôngcó khả năng chứ? Chẳng lẽ em lừaanhsao?” Hứa Lương Cầm cười khổ.
côkhôngbiết vì sao Hứa Lương Cầmkhôngra ngoài dù chỉ là nửa bước, cả ngày lủi thủi chỉ cócôvà Đại Long, nhưngcôkhẳng định chuyện này có liên quankhônghềnhẹvới Tống Dật Hàng, cho nên vừa thấy Tống Dật Hàngthìcôliền khó chịu.
Đúng lúc này sao lại lôi phẩm chất nghề nghiệp ranóithế nhỉ, Hứa Lương Cầm thở dài: “Ở ngoài treo đèn đỏ, bên trong cánh cửa làm gì, cứ thế mà nghĩ.”
Khương Doanh nhìn ba người, cuối cùng giữ tay Hứa Lương Cầmnóimộtcâu: “Có việcthìgọi cho tớ.”
khôngđợi Hứa Lương Cầm trả lời, bên ngoài đột nhiên có những tiếng cười ha ha rất to, rất nhiềucôgáiăn mặc s*x* tiến vào,mộtngười trong đó chen vào giữa Hứa Lương Cầm và Tống Dật Hàng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mọi người cũngđitheo phụ họa, vẫn liên tục trao đổi còn Shibata Hisako vẫn cười tiêu chuẩnnói: “Dật Hàng, có cần emđicùngkhông?”
Chờ Trương Cảnh Dânnóixong, Vương Trung Minh mới lên tiếng: “Chuyện này khiến cho tôi cảm thấy rất tệ, mỗi người ở đây đều trải quamộtđợt xét tuyển mới được ngồi đây, tôi tuyệt đối tin tưởng nhân phẩm của mỗi người, nhưng bây giờ công tyđangtổn thất rất lớn nên tôi rất băn khoăn, vậy phải đành kiểm tra để biết được ai là người tiết lộ thông tin ra ngoài, mọi người đành tạm dừng công tác nhé, tiền lương cũngkhôngthể tính được!”
“khôngphải, chỉ là bạn bè thôi.”
côgáikia ý thức được hôm nay mình bị quỷ nhập rồi, chỉ muốn xin lỗi chứkhôngdám đứng dậy gọi quản lý.
Tống Dật Hàng đứng ở bên giường, nhìn Hứa Lương Cầm ru rú trong chănthìthở dài.
“Đây là Hứa Lương Cầm, bạn của mình.” Tống Dật Hàng giới thiệu rất đơn giản.
Chương 28
“Cậu tới đây là đúng đắn đó vì nếu cậukhôngtớithìtớ chẳng biếtnóichuyện với ai cả.”
“Vương tổng, nếu Hứa Lương Cầmđãkhôngcó quan hệ gì với Tống tiên sinh,khôngbằng lấy luôn lá chắn nàyđi…”
Tống Dật Hàng nhìncôvài giây: “ Để lần khác.”
“Trương Na,côđừng quêncôcũng có điểm nghi ngờ đấy.côdámnóicôkhôngcó quan hệ với bên quản lý tiêu thụđi? Tuần trước tôikhôngthấycôđâu, ngườiyêucủacôcũngkhôngphải ở công ty này, biết đâucôđưa dữ liệu choanhtathìsao?” Triệu Xuân Manhnóithẳng.
Vừa rồi Hứa Lương Cầm cũng thấy thái độ mà họ nhìncôrồi, vì thế lại hỏi: “Thế sao tối hôm nay họ lại đến đây?”
Thấy Hứa Lương Cầm nghi ngờ, Vương Trung Minh thở dài: “Chẳng qua cậu ấykhôngmuốn người khác pháthiệnem có quan hệ mập mờ thôi, nếu Dật Hàng thấy ai đókhôngtin cậythìsẽkhôngcho em tiếp xúc nhiều vớianhta đâu, lại sợ em đa tâm nên mới tìm cách đó. Ai biết là nó thay đổi thất thường thế. Hầy! Thôi đểanhtựđinóivới nó, em cứ về phòngđi.”
Hứa Lương Cầm cũngkhôngvào mà lặng lẽ đút giày vào trong tủ, sau đó thấy đóithìvào phòng bếp nấu chút gì, thuận tay cầm quyển sách dạy nấu ăn ném thẳng vào thùng rác.
“khôngphải tôi có thành kiến gì, là cả xã hội đều nghĩ vậy thôi, nhưng mà tôi vốn nghĩcôcó thể giữ mình trong sạch, tự lực cánh sinh mà sống.”
Tổng giám đốc cùng phó tổng giám đốc còn xuống tận đây, chắc chắn là có chuyện gì lớn rồi, mọi người nhìn nhau đều cảm thấy bất an.
Triệu Xuân Manhkhôngbiết Vương Trung Minhsẽthay Hứa Lương Cầm đảm bảo, cảm thấy mất tự nhiên.
côđikhônglâuthìphòng ngủ mở ra, Tống Dật Hàng cũngđira, trong mắt còn có tia máu, cả đêmanhkhôngngủ, ngồi ở phòng khách, thất thần nhìn bàn uống nướcmộthồi lâu.
Đây là lần đầu tiênanhthấy Hứa Lương Cầm khóc!
“Vậycôlà nhân viên của Tống tiên sinh à?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
sựtin tưởng của Triệu Xuân Manh tăng mạnh: “Vương tổng,khôngchỉ mỗi Trương Na là khả nghi, Hứa Lương Cầm cũngkhôngnhỏđâu, trước khicôấy tới công tykhôngcó việc gì, vì saocôấy tới chưa đầy hai thángthìxảy ra việc như vậy? Nghenóicôấy vào được công tythìphải mất 2 – 3 lần,nóikhôngchừng là cố ý vào đây!”
“Em khẳng định Hứa Lương Cầmkhônglàm việc này, điểm ấy em có thể đảm bảo.” Tống Dật Hàngkhôngnghĩ ngợi mànóicho Hứa Lương Cầm.
Nhìn cáccôchân dài, eonhỏ, ngực to, mũi dọc dừa, mắt to tròn, mắt Hứa Lương Cầm chút nữathìbị mù luôn, chẳng trách bọn Khương Doanh đều khinh thường loạigáinày, còn đàn ôngthìnở nụ cười xấu xa đầy hưởng thụ khi ôm mỹ nhân.
“Sao cậu cũng thấy tới đây?” Đầu tiên Hứa Lương Cầm thấycôthìhơi giật mình nhưng lại có chút yên tâm, dù sao bạn bè ở đâycôchẳng quen, thêmmộtngười mình thân thiết vẫn hơn.
Đúng là rất ăn ý, trong lòng Hứa Lương Cầm cười,thậtrathìcứnóithẳng ra, còn làm trò mờ ám trước mặtcôđể làm gì chứ.
Lại quamộtthời gian, công tykhôngcho nhân viên ghi dữ liệu gì nữa, trong phòng đặt camera, người trông coi là những ngườiđãtốt nghiệp việc này trông coi.
Hứa Lương Cầm cũngkhôngđể ý, sau khi ngồi xuống đều nhìn Khương Doanh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đưa tay xốc chăn lênthìmắtcôgáinày đỏ ửng, mặt cũng đó, hẳn làđangkhóc rồi.
Hứa Lương Cầm chẳng thèmnóinữa, cúi đầu uống rượu, tranh cãi thế đủ rồi.
Lên tầng ấn chuông, người mở cửa vẫn là Tô Hiểu Vũ, chẳng qua thái độ lúc này củacôkhôngnhiệt tình cho lắm.
“Chị ngậm máu phun người,anhấykhôngphải người phát lương cho tôi, tại sao tôi phải đưa choanhấy? Tôi - Trương Nasẽkhônglàm những điều vô liêm sỉ ấy!” Trương Na giận điên lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chínhcôcảm thấy khoảng thời gian này vui lắm, hơn nữa công việccôcũng có rồi, chẳng có gì làkhôngbỏ được, hi vọng sau khicôrời khỏi Tống Dật Hàng cũng trở lại nhịp sống bình thường,khôngphá hoại thân thể mình được.
“Vương tổng.”
“Lương Cầm, nếu cậu muốn khócthìcứ khócđi,khôngai cười cậu đâu, đừng có giữ ở trong lòng, đàn ông đều là những thằng tồi thôi! Nhất là đàn ông có tiền đều là những loạikhôngra gì!” Tô Hiểu Vũ vào phòngnóichuyện vớicô.
“Lương Cầm, em biết Dật Hàng có cổ phần ở công ty này đúngkhông? Nay xảy ra chuyện lớn như vậy,anhkhôngcó cách nàonóivới cậu ấy, em giúpanhnóivài ba câu đượckhông?” Vương Trung Minh thấyanhđối vớicôkhôngtệ, trước hết chocôthổi gió bên gốimộttí, Tống Dật Hàng có thể lừa đượcmộtchút.
“Vì sao? Chả có nguyên nhân nào cả, đến đây để thác loạn thôi, chỉ cần họ vui vẻ, mấy ngày như này chẳng vì cái gì cả. Lát nữathìcậusẽbiết thôi nhưng tớ khá tò mòkhônghiểu vì sao Tống Dật Hàng đưa cậu tới đây.”
Mọi người nghe xong cũng nháo nhào làm việc,khôngai dám túm năm tụm ba,khôngai cười đùa.
Cửa chưa đóng, Hứa Lương Cầmđãnghe được hơn nửa câu chuyện, nghĩ lại công việc này là do Tống Dật Hàng đưa tới, dù sao mất cũng thế, chuyện qua rồi.hiệntạicôchỉ cảm thấy rất khó chịu, xem ra ngoài Trương Na rathìcôlà nghi ngờ lớn nhất!
Mọi người đây đều rối loạn: “khôngcông bằng, công tykhôngtra ra được ai là người gây chuyện đổ hết lên đầu bọn tôi là sao?khôngcó tiền lương vậy nuôi gia đình kiểu gì chứ!”
Quả nhiên là như Uông Tân Dươngnói, họnóigìcôchẳng hiểu, chẳng hiểu gì hết, những người nàynóigì cũng được, hàng ngày xã giao kiểu gìcôchẳng biết, lại càngkhônghiểu khi họnóixen tiếnganhvào.
Hứa Lương Cầmkhôngđáp lời, vẫn uống rượu, khithìnhìn Tống Dật Hàng với bạnanhtanóichuyện.
Đem chìa khóa cùng mấy quyển sổ ném lên ghếtrênphòng khách,côcứ ngồitrênghế sô pha đến hừng đông.
Ngườicôgầy quá, nhìn Hứa Lương Cầm từtrênxuống dưới, Tống Dật Hàng bỗng đau lòng!
Nếu muốncôđidu lịch cùngthìsao phải đưa toàn bộ công tyđichứ? Hứa Lương Cầm cảm thấy lời Vương Trung Minh chẳng đáng tin.
Mẹ Uông Tân Dương nhiệt tình giữcôlại ăn cơm, Hứa Lương Cầmkhôngcòn cách nào đành ở lại, vừa ăn cơm vừanóichuyện với họ, bữa cơm này khá vui vẻ.
“Hiểu Vũ, tớkhôngđói mà, cậu đừng giục tớ ăn nữa, tớkhôngđói.”âmthanh Hứa Lương Cầm có chút khàn khàn.
Khương Doanh lắc đầu: “Tớ cũngkhôngnghĩsẽgặp cậu ở đây, bạn tớ rủ đến đây, đếnthìtớ mới pháthiệnnhững người ở đây đều làmộthội, đều là bạn bè hoặc bạn làm ăn của Tống đại gia, sớm biết đến để nịnh nọt Tống Dật Hàngthìtớđãchẳng tới.”
Hơn 8 giờ Tống Dật Hàng mới đóncôvề, hai người ngồitrênxe cũng chẳng có lời nào đểnói, cả đường đều im lặng.
Hứa Lương Cầm cảm thấy sợ hãi, nhưng cũngkhôngnóigì, chỉ có thể quay về phòng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.