Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 26

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 26


côgáinày thừa nhận luôn à? Đầu óc Tống Dật Hàng xoay mòng, sau đónói: "Em hiểu là tốt rồi, sở dĩanhtức giận vì nghĩ em nhất thời hồ đồsẽgài bẫy Uông Tân Dương thôi. Như vậyđi, giữa chúng ta có quy ước nhé, chỉ cần nếu chúng ta còn ở chung với nhauthìđối phươngkhôngthể phát sinh quan hệ mập mờ với người khác giới, em thấy sao?"

"Có cái gì cần suy nghĩ chứ, khianhở cùng với emthìem có thấyanhở với người kháckhông?" Tống Dật Hàng nhận ra trong thời gian nàyanhluôn giữ mình trong sạch tuyệt đối.

"Vậythìtốt rồi, công việc có này, lại có tiệc to nữa,thậtsựlà vui c·h·ế·t luôn." Hứa Lương Cầmthậtsựrất vui, có công việcthìviết tiểu thuyết cũngkhôngáp lực nữa, có thể thanh thản mà làm rồi, hơn nữakhôngchỉ có vậy mà sau nàycôcũng tự tin là mình cómộtcông việc đường đường chính chính rồi!

"Sao, uống nhiều quá hả?" Tống Dật Hàng thấytrênngười Hứa Lương Cầm toàn mùi rượuthìđichậm lại.

"Ồ, các cậu còn có bí mật gì cơ à? Cậu đúng làkhônglên tiếngthìthôi, mởmộthộinhỏtoàn các nam thần tham gia luôn, bái phục nha!"

"Khi nàothìemnóiuống rượu với Đại Long chứ? Đại Long chỉđiđón em thôi."

Hứa Lương Cầm vẫnkhôngnhúc nhích, sau đó là tiếng "ọe",côuống khá nhiều với Uông Tân Dương, nhịn được nửa ngàythìkhôngnhịn được nữa.

khôngcó cách nào đành tự nhủ đợi thêmmộttímộttí nữa, nếukhôngnhìn thấy Hứa Lương Cầmthìanhsẽvề lại nhàanhxem xem.

"Đầu óc emkhôngtính là quá ngốc nhỉ, nhưng màmộttòa nhà này chỉ bằngmộtchiếc xe củaanhthôicôgái." Giọng của Tống Dật Hàng rất trầm thấp, nhưng đối mặt với khuôn mặt sùng bái của Hứa Lương Cầmthìcó chút đắc ý,côgáinày rất đơn giản.

"anhđem chuyện đónóilàm gì chứ? Emkhôngbiết phải giải thích như thế nào vớianhnữa,nóibao nhiêu lần là cậu ấykhôngthích congái,khôngthích congáiđó! Bên cạnh cậu ấy toàn đàn ông thôi!" Hứa Lương Cầmkhônghiểu vì sao Tống Dật Hàng cứ nhằm vào Ngô Thừa Long.

Tống Dật Hàng lái xe đưa Hứa Lương Cầm vàomộtnhà hàng Tây, ăn xongthìanhnói: "Về sau em vẫn nên ở nhàanhthôi,khôngcó thay đổi gìthìanhsẽđưa emđilàm luôn."

Cái nàythìkhôngnóinhưng hai người kia cứ hành động như chốnkhôngngười vậy

"anhluôn chờ em về ăn cơm vớianh!" Tống Dật Hàng tức giận ngồi lên sô pha,thậtra bây giờanhđãthoải máikhôngít rồi,anhcó thể khẳng định Hứa Lương Cầmkhôngphảicôgáihay thay đổi bất thường, dù sao lần đầu tiên củacôlà củaanh, như vậy cũng là lý do đểcôdứt Uông Tân Dương ra, xem raanhvẫn lợi 10/10!

"Emkhôngphủ nhận, đúng là có tình cảm, nhưng em ở cùng vớianhấy nhiều năm như thế mà chẳng phát triển được đến đâu cho nên em cũngkhôngnghĩsẽthừa dịp mà ôm mộng tưởng." Nếu Quách Mộng Thanh với Trần Mĩ Nhạcđãnóiđến vậythìcôcũng chẳng cần che đậy làm gì.

"Lương Cầm, cậu có đầu óckhông? Lúc ăn cơmthìkhônggọi tớ, bây giờ lúc tiệc tànthìgọi tớ đến thu thập." Ngô Thừa Long đỡ Uông Tân Dương theo đường chữ "z".

nóixong muốn đẩy cửa ra lại bị Tống Dật Hàng kéo lại, Hứa Lương Cầm quay đầu,thìthấy Tống Dật Hàng cũngkhôngnhìncô, mà cứ nhìn phía trước cười cười.

Hứa Lương Cầm cũng cười lạnh: "Hồng nhan tri kỉ cơ mà, mấy người là bạn bè tốt trong tối đúngkhông, em hiểu mà!"

Đầu tiên Ngô Thừa Long bị tiếng đóng cửa khiếnanhbị giật mình, thiếu chút nữa chạy đến đập con xe thể thao của Tống Dật Hàng,anhnhảy ra vài bước ngơ ngác nhìn chiếc xeđangkhuất dần:anhvới Hứa Lương Cầm làkhôngthể nào rồi, sao Tống đại gia còn ghen lồng lộn như thế nhỉ? Nhưng mà xe kia nhìn tuyệtthậtđấy, có thể thấy Tống đại gia rất giàu!

"Cậukhôngvề đâythìcậu về đâu, chỗ Tống Dật Hàng à? Vậy tớ đưa cậuđiđến đó."

"Trong xe toàn mùi rượukhôngthể tảnđiđược, ngày mai tớ phải mang xeđirửa rồi trả người ta đó." Ngô Thừa Long lái xe về nhà trọ, bởi vìkhôngcó chỗ để xe nên phải đỗ vào khu vườn hoa, sau đó cùng Hứa Lương Cầm xuống xe vào nhà trọ

Tống Dật Hàng kéo Hứa Lương Cầmthậtmạnh, liếc Ngô Thừa Long, chẳngnóilời nào mà tống Hứa Lương Cầm về xe mình, sau đó nhanh chóng khởi động xeđiluôn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

mộtlát sau từ chỗ ánh sáng đó cómộtbóng ngườiđangchậm rãiđitới, đứng trước mặt hai người.

À chờmộtchút! Hứa Lương Cầm rốt cuộc thấykhôngđúng, cái tên kia, cái tên kia là Ngô Thừa Long mà!

"Công ty này cũngkhôngnhỏnhỉ, Vương Trung Minh làm tổng giám đốc sao?" Hứa Lương Cầm hỏi Tống Dật Hàng.

"Cái này có là gì so vớianhđâu? Chẳng qua emkhôngmuốn tranh cãi vớianhvì mấy chuyệnnhỏnhặt đó, cònkhôngthìtách nhau ra, chẳng cần làm mất hòa khí với nhau làm gì." Hứa Lương Cầm trở nên rất hòa bìnhnói.

Sau khi xoay xoay nửa ngàythìđưa Uông Tân Dương về tới nhà, cha mẹ Uông Tân Dươngnóicám ơn Hứa Lương Cầm với Ngô Thừa Long, sau đó vừa than thở vừa đưa con trai vào nhà.

Cái này cũng đúng, Hứa Lương Cầmkhôngcó gì đểnóinữa: "Vậy được thôi, quyết định như vậy nhé.anhăn cơm chưa?" Nếuđãrõhết rồithìcônên quan tâm vị kim chủ trước mặt nàymộtchút.

Tống Dật Hàng cúi đầu nghĩmộtlát: "Có phải em thích Uông Tân Dươngkhông?"

Kết quả Hứa Lương Cầm đúng nhưanhdự đoán,khôngđểanhchờ lâuthìthấycôđangdặt dẹo với Ngô Thừa Long ngồitrênghế đá bên vườn hoa, Ngô Thừa Long đưa chai nước chocô, nhưng nhìn hành động này thấy rất ghét! Nếuanhkhôngmở đèn lênthìhai người này còn thân mật hơn thếkhônghả!

Hứa Lương Cầm cũngkhôngchịu nổi mùi nôn nên ngồi xổm xuống vỗ vai Uông Tân Dơng, cái thanhâmnôn ọe cùng với mùi của nó khiến người ta khó mà chịu nổi.

"khôngcó, em uống chưa đếnmộtchai bia mà." Nhưng thời gianthìkéo hơi dài.

Thấy Hứa Lương Cầmkhônggiấu chuyệnđigặp Uông Tân Dương, mặc dù tâm trạng Tống Dật Hàng có tốt lênmộtchút nhưng vẫnkhôngthoải mái nổi: "Uông Tân Dương là người bạn cũ emnóivớianhsao?mộttên đàn ông khi chia tay xong liền suy sụp, đúng là vô dụng, còn nhiều người congáitốt hơn mà! Lại còn Ngô Thừa Long kia nữa,nóithế nàothìlửa gần rơm lâu ngày cũng bén,khôngphải chỉkhôngthích nữ mãi đâu, cũng nghĩ đến em dù chỉmộtchút cũng nên, em cũngkhôngphải họ nên em làm sao biết."

"Vậy em uống cùng ai, tại sao phải để Ngô Thừa Long đến đón em? Sao emkhônggọianh?" Tống Dật Hàng rất buồn bực, khi Hứa Lương Cầm có chuyện gì saokhôngnghĩ tớianhchứ.

Chương 26

Ngày thứ hai Tống Dật Hàng chở Hứa Lương Cầm đến công ty bạnanh, đến nơi này Hứa Lương Cầm mới biết làmộtcông ty bất động sản rất lớn, chiếm hết 5 tầng.

Hứa Lương Cầm trừng mắt: "Làm saoanhbiết Quách Mộng Thanh với Uông Tân Dươngđãchia tay chứ, cho tới bây giờ em nghĩ là em chưa kể chuyện của hai người đó choanhđâu."

“Em có chắc là emkhônguống rượukhông?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hứa Lương Cầmkhôngăn nổi nữa: "Vấn đề này chúng ta bàn sauđi, trước tiênanhđưa em về nhà trọ."

côcònkhôngbiết họ thế nào à? Hứa Lương Cầmkhôngmuốn cãi nhau ầm ĩ với Tống Dật Hàng nên tự hạ thấp mình xuống, nhưng mà người này càngnóicàng hăng, mặc dùcôvẫn cứ giữ thái độ bình tĩnh.

Dừng xe ở trước tiểu khu, Tống Dật Hàngnói: "Chúng tasẽkhôngnóivề Ngô Thừa Long nữa, nhưnganhvẫn hy vọng em suy nghĩ chuyện về ở vớianh."

"anhlàm sao thế?" Hứa Lương Cầmkhônghiểu hỏi.

Ngô Thừa Long có chútkhônghiểu, nhìn bạngáiđangchưa kịp phản ứng, kéo Hứa Lương Cầm sangmộtbênnóinhỏ: "Chịgáicủa tôi ơi, cậunhỏgiọng chút nào, tớnóitớ muốn làm phụ nữ nhưng khi nàothìtớnóitớkhôngthích phụ nữ nào?"

Thấy Hứa Lương Cầm vừa hạ thấp mình vừa quan tâmanh, Tống Dật Hàng cười híp mắt: Như này rất tốt! Uông Tân Dương còn lâu mới bằnganh.

Tống Dật Hàng lái xe với tốc độ siêu nhanh khiến Hứa Lương Cầm xanh mặt,côlập tức nhắm mắt lại để áp chế buồn nôn.

"Đó là thói quen của Đại Long, cậu ấy đối xử với Hiểu Vũ cũng thế, tựa nhưanhtrai với emgáithôi, về phần Uông Tân Dươngthìsaoanhlại có thểnóichắc như đinh vậy? Điều kiện mỗi người đâu phải giống nhau, đâu giốnganhcongáitự động đến gần.anhấy vất vả lắm mới tìm được người mìnhyêuthìtự nhiên bị đá, trong khoảng thời gian này tất nhiên làkhôngchịu nổi rồi."

Hứa Lương Cầm cũngkhôngmuốn làm căng đànhnói: "Emsẽsuy nghĩ, cám ơnanhđãđưa em về, lái xe cẩn thận nhé."

Hứa Lương Cầm vẫn chưa trả lờithìđột nhiên cómộtluồng sáng mạnh chiếu thẳng vào hai người, hai người đồng thời lấy tay che mắt.

Tống Dật Hàng cười lạnh: "hắnlà lam nhan tri kỉ cơ đấy, bạn bè tốt à,anhhiểu rồi!"

"Hai người ngồi ở đây nhé, tôi gọi Lưu Kinh Lý tới đây,anhta là người phụ tráchsẽgiới thiệumộtchút nội dung công việc để làm quen công việc luôn, khi nào em chuẩn bị xongthìcứđilàm thôi." Vương Trungnóirõvới Tống Dật Hàng rồi ra khỏi phòng khác.

"Nhưng cậu vẫn tiếp xúc với đàn ông mà, sao lại vừa muốn làm phụ nữ lại vừa thích phụ nữ được?" Hứa Lương Cầmkhôngmuốn chơi chữ với Ngô Thừa Long.

Ngô Thừa Long chờ Hứa Lương Cầm nôn xongthìđỡcôngồitrênghế đá, lại vào trong xe cầm chai nước lọc chocôsúc miệng,nhẹnhàng vỗ lưngcô.

Bỏ tay Tống Dật Hàng ra, Hứa Lương Cầm tức giận chạy đến, tách hai ngườiđangquấn quýt nhau ra, bám chặt áo Ngô Thừa Longnóilớn: "Ngô Thừa Long, cậu dámnóidối tớ sao?khôngphải cậunóicậukhôngthích phụ nữ sao, vậy chuyện gì đây? Cậunóirõcho tớ!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Tống Dật Hàng, rốt cuộcthìanhmuốn như thế nào mới được? Chúng ta có ở chung với nhau được haykhông,anhnóiđi." Cứ cãi nhau như thếthìchẳngđiđến đâu được, bằngkhôngthìgiải quyết và chấm dứt nhanh thôi.

Tống Dật Hàng nhìn qua: "Trung Minh lớn hơnanh3 tuổi,anhthấy em gặp ai cũng bảo lợi hại, sao emkhôngbảoanhlợi hại?"

"Đó lànóidối thôi,anhta nôn cũng đâu có đẹp." Hứa Lương Cầm s·ú·c miệng xong mới cảm thấy dễ chịu hơn phần nào.

"Lương Cầm, ngày maianhđicầu hôn Mộng Thanh đượckhông?anhsẽđimua nhẫn kim cương ngay bây giờ!anhchờcôấy lâu như thế, vìcôấy mà phấn đấu, ông trời nếuđãchoanhgặp Mộng Thanhthìtại sao lại đểcôấy rời bỏanhchứ?anhkhôngchịu thua đâu!" Uông Tân Dương vừanóivừa rót rượu.

Ngô Thừa Long cười ha hakhôngngừng, ôm Hứa Lương Cầmnói: "Xem ra tớ cần đặt ra tiêu chí rồi, về sau có cơ hộithìtớ phải moi thêm tiền của Uông Tân Dương mới được."

"thìthay đổi lại, phẫu thuật mất nhiều tiền lắm, cậukhôngbiết à?côgáinày tớ rất thuận mặt lại nhiều tiền. Lương Cầm, vì giấc mơ, tớkhôngngại lưỡng tính, cậukhôngbiết à? Hiểu Vũ đều biết tớ như vậy, cậu thế nào lạikhôngrõvậy!" Ngô Thừa Long cảm thấy mình rất vô tội.

"Em nhìn ra phía trước xem kia là ai?"

"Em ăn cơm với Uông Tân Dương,anhấyđangthất tình nên rất buồn, tìm em để giải sầu thôi, nhưng uống quá chén nên say. Với việc nàythìem tìmanhlàm gì?anhcó thể chịu đượcmộtcon ma men vừa say vừa nônkhông?" Hứa Lương Cầm bất đắc dĩ giải thích.

"anhvẫnnóilại câunóikia, dù cậu takhôngthích phụ nữ nhưng bản chất vẫn là đàn ông, cònkhôngbài trừ tiếp xúc với em nữa,anhkhôngthích cậu ta." Tống Dật Hàng đặt dao xuống rồinóivới Hứa Lương Cầm.

"Đó là vìanhsiêu lợi hại rồi, lợi hại đến mức mà emkhôngthể diễn đạt nổi, Vương Trung Minh là sếp lớn mà còn phải ra mặt gặp em, thực ra cái này là để mặt mũi choanhmà thôi. Trong lòng em,anhlà thần tượng, em rất sùng báianh." Trong thời gian Hứa Lương Cầm ở chungđãthám thính được tính tình của Tống Dật Hàng, đừng bao giờ đối nghịch với người này, nhất định phải khenanhnhưngkhôngđược a dua nịnh hót, thái độ cùng lờinóiphải thành thật100%, tựa như đêm quacôphải hạ mìnhmộttíthìanhrất vừa mắt, sáng sớm liền chu đáo hẳn lên.

Hứa Lương Cầm nhìn đồng hồtrêntường,đãhơn 9 giờ rồi nhưng Uông Tân Dươngkhôngcó ý muốn về, nhìn nhìntrênbànđãcó hơn 10 chai bia nêncôhiểu là mìnhkhôngcó khả năng đưaanhta về, vì thếcôđành gọi cho Ngô Thừa Long nhờ cậu ấy đến giúp.

"anhnóilinh tinh gì thế?khôngphải emđãnóivớianhlà Đại Longkhôngthích congáirồi sao? Saoanhcó thểnóinhư thế được chứ! Em quên về đây là emkhôngđúng, về trễ cũng là em sai, em xin lỗi. Nhưng mà đúng là vừa rồi em định bảo Đại Long đưa em về đây." Hứa Lương Cầm biện luận.

Kết quả chạy được nửa đườngthìUông Tân Dương nôn, Ngô Thừa Long lập tức dừng xe lại.

"Em có mục đích gì?"

Tống Dật Hàngkhôngnghĩ như thế: "khôngphải em ở cùng với cậu ta sao? Ở nhà trọthìchẳng chuyện gì có thểnóitrước được, lại cònđichơi đến tận nửa đêm, em choanhlà gì hả?"

Hứa Lương Cầm nhìn theo Tống Dật Hàng, chỉ thấymộtđôi tình nhânđangđứng trước tiểu khu hôn nhau, sau đó ôm chặt lấy nhau như muốn nuốt luôn đối phương.

"Ai mà thất đức thế, nhanh tắt đènđi, điên à!" Ngô Thừa Long gào với chiếc xeđangchiếu đèn đó.

Hứa Lương Cầm há hốc mồm, nhìn khuôn mặt chứa đầy ý cười của Tống Dật Hàng ởtrênxe,khôngnhịn được ai oán: Mẹ nhà nó, hóa ra là bà đây hiểu nhầm ý à!

Hứa Lương Cầm xấu hổ gãi đầu: "Em xin lỗi, em quên mất, di động hết pin, thực ra em định nhờ Đại Long đưa em về."

Khi đến nhà trọthìHứa Lương Cầm đột nhiên dừng lại. "khôngđúng, tớkhôngnên về đây."

"khôngcần đâu,anhbận như vậy mà, em cũngkhôngnên làm phiềnanhlàm gì, chỗanhkhôngbắt được taxikhôngbằng em ở chỗ nhà trọ, giao thông thuận lợi." Chỗ ở Tống Dật Hàng làmộtkhu cao cấp, mỗi nhà đều có vài ba xe riêng, taxi đềukhôngqua đây bởi vì hiểu làkhôngkiếm sống được, lạinóicôđisiêu xe đếnmộtnơi thấp bé làm việc, lời ra tiếng vào hẳnkhôngtốt lắm.

"Còn mục đích gì nữa? Quách Mộng Thanh chia tay với Uông Tân Dương rồi nên em cảm thấy mình có cơ hội phảikhông?khôngphải em luôn thích người bạn cũ đó của em sao?"

Giới thiệu xong, bạn của Tống Dật Hàng tên Vương Trung Minhnóivới Hứa Lương Cầm: "Về sauthìcứnóivớianhlà được, em cứ yên tâm làm việc thôi, có vấn đề gìthìgọi choanh, đây là số củaanh."

Đây làkhôngnghe lờianhsao? Tống Dật Hàng nghiêm mặt nhưng vẫn đưacôvề nhà trọ.

"khôngcần đâu, vẫn làanhmang emđiăn thôi." Tống Dật Hàngkhôngthể chịu được việc Hứa Lương Cầm lôianhđiăn gì đó.

"Em rất vui sao?" Tống Dật Hàngkhôngtự chủ được mỉm cười.

Hứa Lương Cầmkhôngthể chịu nổi: "Em thấyanhhơi quá rồi đấy, bọn họ đều là bạn của em, hơn nữa Uông Tân Dương làm bạn với emđã10 năm rồi, làm sao em có thể vì câunóicủaanhmà phủi áođiđược? Với lạianhlấy tư cách gì mà hạn chế em? Ai cũng có tự do của riêng mình, quan hệ của chúng ta chưa đến mức phải cấm đoán nhau đâu, cònanhthiếu đàn bà à? Chuyện củaanhvới Hisako, Quách Mộng Thanh và Khương Doanh em còn chưa hỏi đâu, trong quán bar saoanhlại hôn vũ côngmộtcách cuồng nhiệt và tự nhiên thế? Em thấy chúng takhôngcùng nhận thức nên cũngkhôngcấm đoán gì,anhcó thể tìm đàn bà nếuanhmuốn, em cũng muốn kết bạn theo sở thích của mình!"

"Hứa Lương Cầm, giờanhmới biết mồm em rất lanh lợi đấy!" Tống Dật Hàngkhôngcười nổi.

"Đây là người mà em luôn nhấn mạnh làkhôngthích phụ nữ, chỉ thích đàn ông cơ đấy,mộtchút cũngkhôngđề phòng Ngô Thừa Long sao?" Tống Dật Hàng nhếch miệngnóirồi nhìn Hứa Lương Cầm.

"Em chẳng có vấn đề gì cả nhưnganhthìphải nghĩ kĩ đấy." Hứa Lương Cầm cảm thấy Tống Dật Hàng nên suy nghĩ kĩ hơn vào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"anhvới Khương Doanhthìcó chuyện gì được? Ở quán bar là do ứng phó thôi, vũ công đó là chiêu bài của quán Dương Hoa,anhmàkhônglàm gìthìsaocôta dám xuống sân khấu được, cũng chẳng phải nụ hôn nồng nhiệt gì cả. Về phần emnóinhững đàn bà khác cũngthìchỉ là hồng nhan tri kỉ thôi, huống chi chuyện của Quách Mộng Thanhđãkết thúc lâu rồi." Tống Dật Hàngkhôngbiếtanhcó chỗ nàokhôngđúng nữa.

"Em làm choanhchút đồ ăn nhé, trễ như thế màkhôngăn cơm,anhngược đãi cái dạ dày của mình quá đấy,anhlớn đầu rồi mà chẳng biết quý trọng bản thân gì cả, Hầy.... ăn mì nhé, tốt cho hệ tiêu hóa." Hứa Lương Cầm vào phòng bếp.

"Vâng, cám ơnanh." Hứa Lương Cầm đưa hai tay cầm danh thiếp mà Vương Trung Minh đưa.

"Ồ, hóa ra đó là cách ứng phó củaanhà? Nhưng emkhônglàm ra chuyện gìthìsaoanhphải làm nó lớn như vậy chứ? Nếu cáccôấy là hồng nhan tri kỉthìĐại Long cùng Tân Dương chính là lam nhan tri kỉ của em."

"Cậu ta với aianhmặc kệ,anhchỉyêucầu em giữ khoảng cách với cậu ta choanh, tốt nhất là đừng chung nhà trọ với nhau. Còn chuyện của Uông Tân Dương, đó là chuyện của người ta, em đừng có mà xen vào, còn có tại saoanhlạikhôngbiết bất cứ thời điểm nào cũng có đàn bà dán vào ngườianhnhỉ?"

Tống Dật Hàng bị chọc tức: "Đây là mục đích của em đúngkhông!"

"Công việc hợp sức mình, em tách ra khỏi xã hội lâu như vậy, nhờ phúc củaanhmới trở về được trái đất,khôngvui sao được? Buổi tối em mờianhăn nhé."

Chờ vào phònganhmới xả: "Em cùng với Ngô Thừa Longđanglàm chuyện gì vậy? Em có biết ngày mai em phải làm việckhông? Nếuanhkhôngđến đónthìcó phải emsẽvào nhà trọ rồi vui vẻ với họ Ngô kiakhông?"

Chờmộtlúc lại đâm ra vô cùng lo lắng, lo lắng khicôsay rượusẽlàm ra chuyện gì đó với tên đàn ông kia; tức giận là vìcôuống rượu với đàn ông đến tận khuya mà mãikhôngvề!

"Bớtnóinhảmđi, đỡanhấy lên xeđi." May là Ngô Thừa Long mượnmộtchiếc xe đến đây, bằngkhôngvớimộtngườiđangsay xỉn như thế nàythìtaxikhôngđánh cho là may rồi.

"Em sợ phiềnanhhay làkhôngmuốn rời xe Ngô Thừa Long hử?" Tống Dật Hàng còn nhớ tới hành động ngày đó của cậu ta với Hứa Lương Cầm.

Đây là muốn lâu dài sao? Hứa Lương Cầm cảm thấy quy ước này vớicôchẳng sao cả, bởi vìcôkhôngcó tên đàn ông thứ hai nào cả, nhưng Tống Dật Hàng lại hy sinh khá lớn đây.

Quách Mộng Thành hành động nhanhthật. nhanh như vậyđãtiến hành kế hoạch rồi đấy, mặc khác lại còn ngáng châncônữa, quả nhiên là trường phái tự động. Hứa Lương Cầm cảm thấy Quách Mộng Thanh rất phiền khi cứ tuyên truyền linh tinh vềcô.

Màcôcó thể vào luôn màkhôngcần qua cửa ải nào, có thể thấy Tống Dật Hàng có sức ảnh hưởng rất lớn.

Tống Dật Hàng chẳng thèmnói, lại lái xe.

"khôngcó cách nào, bạn bèđangbuồn uốngmộtchút cho đỡ sầu thôi."

"Ở trong mắt cậu, Uông Tân Dương làm cái gì cũng rất tốt đẹp, sao cậu lại ghétanhta đến thế nhỉ?" Ngô Thừa Long vui đùa.

Tống Dật Hàng nhìn chiếc bàn được điêu khắc, thầy Hứa Lương Cầm hỏithìtùy ý đáp: "Bình thường Trung Minhkhôngở đây,anhấy còn vài công ty nữa phải để ý, hôm nay cố ý ở đây để gặp em thôi."

"Hứa Lương Cầm, có phải emđãquên em vừa hứa gì vớianhkhông?" Sắc mặt Tống Dật Hàng có vẻkhôngtốt lắm,anhcùng Quách Mộng Thanh gặp mặt xongthìquay về chỗ ở chờ Hứa Lương Cầm, kết quả thấy trời tối rồi mà chẳng thấy người đâu, nhìn thời gian cũngkhôngcòn sớm, gọi chocônhưngcôtắt máy, vốnanhrất tin tưởng bản thân nhưng nghĩ đếncôgáinhỏkhi vướng vào tìnhyêuthìrất hay mất lý trí nên đứng ngồikhôngyên, cho nênanhchỉ có thể đến chỗ nhà trọ chờcônhưng mà đợi mãi vẫnkhôngthấycôđâu cả. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vương Trung Minh mang Lưu Kinh Lý tới, trước mặt Tống Dật Hàngnóivới Lưu Kinh Lý là phải chiếu cố Hứa Lương Cầmthậttốt, Lưu Kinh Lý đáp ứng và đưa Hứa Lương Cầm vào phòng.

thìra người ta là sếp to, Hứa Lương Cầm bội phục: "Em thấy tuổianhấy cũngkhôngphải lớn mà,thậtlợi hại quáđi."

Trong lòng Hứa Lương Cầm nhưđangtrào dung nhan núi lửa, Ngô Thừa Long này lừacô.

Hứa Lương Cầm đối với công việc này rất hài lòng, trải qua việc hướng dẫn của quản lý với việc đưa những dữ liệu vào máy tính, việc khá đơn giản,thậtra công việc này có mối liên kết rất chặt với khách hàng nên mỗi nhân viên phải trải quamộtđợt huấn luyện nghiêm khắc, phải bảo mật thông tin.

"Cậu còn thiếu tiền người ta nữa đó, còn hẳn 200 đồng tọa đàm nữa đấy, làm sao lạikhôngđến giúp được?khônggọi cho cậu là vìmộtsố việc bận phải bàn cùng người khác chứ sao."

"Quách Mộng Thanh tới tìmanh, tự nhiênanhbiết được thôi, nếuanhkhôngnóirõthìcó phải emsẽgiấuanhkhông?"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 26