Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 24

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 24


“Cậu luôn có những ý nghĩ quái đản, tựa như Tô Hiểu Vũnóikhi gặp đẹp trai nhà giàu màkhôngchiếm chút tiện nghithìcoi như chịu thiệt rồi, thôi tùy cậu, cậu cảm thấy tốt là được. Được rồi, giờnóichuyện nghiêm túc này, bên chỗ nhà ganóikhôngthấy cậu đến làm việc, sao thế?”

“đi,điđi!” Biết Tống Dật Hàngkhôngchịuđichợ, tâm trạng Hứa Lương Cầm thăng bằngmộtít, vì thế nhanh chóng kéoanhra cửa.

Đến chỗ ở của Tống Dật Hàng, Hứa Lương Cầm thấyanhdừng ởmộtchỗ thiết kế riêng cho đậu xe, chỗ đậu xe này rất lớn, xung quanhkhôngcó tấm chắn gì, bên trong cònmộtchiếc xe khác nữa, bốn phía cũngkhôngcó xe nào nữa.

Tống Dật Hàng ôm từ phía sau, ở bên tai thấp giọngnói: “Có gì mà cảm động chứ? Về sauanhsẽkhôngsợ tái phạm nữa đâu.”nóixong lại khẽ cắn lên tai Hứa Lương Cầm.

Hứa Lương Cầm lập tức mỉm cười, cầm ly rượu lên hướng Tống Dật Hàng, Tống Dật Hàng cũng nâng ly hướng Hứa Lương Cầm cười.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Khương Doanh thở dài: “Chuyện này tớ cũngkhôngtrách cậu được, dù saothìchuyện công ty của tớ còn phải dựa vào nhà bọn họ cung ứng nữa, may là cậu vớianhta cũngkhôngcãi nhau lâu, bằngkhôngvới tính khí củaanhthìnhất địnhsẽtrách lên đầu tớ mất. Lương Cầm, tớsẽkhôngvì nguyên nhân riêng của mình mà ngăn cản hạnh phúc của cậu, chỉ là Tống Dật Hàng có phải là người đem lại hạnh phúc cho cậu haykhôngthìrất khónói, điều kiện củaanhta quá tốt, tìnhyêulại quá nhiều.thậtra với bản thân tớ mànóithìtớ rất mong hai cậu có thể ở chung với nhau.”

“Chiếc xe này cũng là củaanhá?” Lúc này Hứa Lương Cầm mới hiểu.

Hứa Lương Cầm nghe xongkhônghiểu nhìn Khương Doanh.

“Lương Cầm à, tôi là Quách Mộng Thanh đây.”

Hơn nữa đồ cũng némđirồi,côcòn làm gì được nữa?khôngbị pháthiệnra cũng là quá may mắn rồi.

Hứa Lương Cầm thiếu chút nữa bật khóc, Tống đại gia quả biết lừa tình,côlau khóe mắtkhôngnóira lời.

Tống Dật Hàng tiếp tục ăn, vừa ăn vừakhôngnhịn được cười: Tính nếtcôgáinhỏcủaanhquá tốt, dễ dàng dỗ ngọt!

“Có có rảnhkhông, tôi tâmsựvớicôđượckhông?”

Tống Dật Hàng chờ Hứa Lương Cầmnóixongthìmới mở miệng: “Chuyện này đúng làanhkhôngđúng, ngày hôm quaanhnhìn thấy vật này bên cạnh em nên thấy ngứa mắt ném nó ra,khôngbiết ảnh hưởng sau này của nó, đúng làkhôngcó ý thức rồi.anhxin lỗi, em nghĩđi, em muốnanhbồi thường cái gì nào? Nếu việc đó khiến em thoải mái hơn, về sau em đừng dùng thứ này nữa, nếu đau xương sống hay thắt lưngthìanhmua gết mát xa cho em, đừng có dùng cái đồ kia nữa.”

“Li kỳ thế cơ á? khó có dịp Tống thiếu gia lại có thể hạ mình bám vào cơ đấy.” Khương Doanh rất kinh ngạc.

Quan trọng là khi bọn họ bên nhau cũngkhôngquan tâm đến việc riêng của đối phương,côcũngkhôngcan thiệp chuyện Tống Dật Hàng có tìm đàn bà khác ngoàicôhaykhông, tự nhiên Tống Dật Hàng cũngkhôngcan thiệp vào cuộc sống củacô, tuy rằngcôkhôngphát triển với đối tượng nào khác, nhưng vạn nhấtmộtngày đẹp trời nào đó có đối tượng màcômuốn kết hônthìlúc đócôsẽtách ra khỏi Tống Dật Hàng, chínhcôcũngkhôngphải là chân đạp mấy chiếc thuyền mà.

“Vậythìtốt rồi, như thế tớsẽkhônglo lắng nữa, quan hệ của tớ cùnganhta cũngkhôngthểnóirõ, chỉ dựa vào cảm xúc mà ở với nhau thôi.” Nếu Khương Doanhkhôngmuốnnóitỉ mỉ chuyện năm đóthìcôcũngkhôngmuốn ép.

Chỉ thấy trong phòng ngập tràn hoa tươi, hơn nữacôcòn chưa thấy những bông hoa rực rỡ như thế, bởi vì mỗi nhóm hoa đều có những màu sắc khác nhau.

“Sao lại sang trọng thế?” Hứa Lương Cầm nuốt nước bọt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Ai biếtanhta bị làm sao. Khương Doanh, tớ cũng có chuyện muốn hỏi cậu.”

Khương Doanh nhìn Hứa Lương Cầm đối diệnmộthồi lâu mớinói: “Lương Cầm, tớkhôngnghĩ cậu lại gạt tớ, có phải cậu biết tớsẽngăn cậu tiếp xúc với Tống Dật Hàngkhông? Cònnóilà tập xe cùng, cậu có biết mấy ngày nay trong lòng tớ rất khó chịukhông?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“nóinhư thế là cậukhônggiận tớ đúngkhông?” Hứa Lương Cầm ôm bả vai Khương Doanh.

“Nhiều người như vậy,anhănkhôngthoải mái.”trênđường về, Tống Dật Hàng nhìn khuôn mặt khó chịu của Hứa Lương Cầmthìgiải thích.

“Cậu cùng Tống Dật Hàng có phải phát sinh chuyện gìkhôngvuikhông? Bằngkhôngthìtớ thấy cậu ít khi biểuhiệnđịch ý với người khác lắm, nếu cậu có khúc mắc gì vớianhta, tớsẽkhônggặpanhta nữa.” Hứa Lương Cầm nghĩ mấy năm trước bởi vì gia cảnh nên Khương Doanh mới quen biết với Tống Dật Hàng, sau đó hai người cũng từng có đoạn tình cảm sâu nên Khương Doanh mới có thái độ như vậy với Tống Dật Hàng.

“Tống Dật Hàng,anhcó tật xấu gì à?anhnóiđi, vì saoanhlại ném đồ của em ra ngoài, còn ném ra ngoài cửa sổ nữa chứ, nếu mà người khác nhìn vật này từ chỗ em xuốngthìemđichết cũngkhônghết xấu hổ mất!” Hứa Lương Cầm tức giận, hơn 200 đồng cứ thế mà bay ra ngoài cửa sổ luôn, người này đúng là bị điên mà.

Hơn nữa vị đắng của tìnhyêunhất định tồn tạimộtloại hận thâm sâu, càngyêucàng hận nhiều, nếu trong lòng Khương Doanh bị tra tấn như thếthìcônên chấm dứt với Tống Dật Hàng.

Hứa Lương Cầm đẩy phòng ngủ ra, Tống Dật Hàng mở đèn ra, sau khi Hứa Lương Cầm thích ứng được với ánh sángthìngây người. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khương Doanhnóigiữa trưa đến, kết quảkhôngđến 11 giờđãđến nhà trọ của Hứa Lương Cầm.

Hứa Lương Cầm trong lòngkhôngnắm chắc lắm: “Khương Doanh, chúng ta có thể gặp mặt nhau đượckhông?”

Hứa Lương Cầmkhôngkìm nổi xoay người hôn trả lại Tống Dật Hàng. Đêm này bất kể Tống Dật Hàng làm gìcôđều kệ,điđến cùng trời vớianh!

Việc nàykhôngtrách đượccôđoán lung tung, loại việc này rất dễ phát sinh mà, Khương Doanh lớn hơncôhai tuổi, 10 năm trước đúng làmộtcôgáikhoe sắc, Tống Dật Hàng nhìn thấy mỹ nhân như thế saokhôngđộng lòng cho được.

côchỉ biết là Ferrari chứ chẳng biết xe gì, nhưng đại khái là rất đắt rồi, Hứa Lương Cầm lười hỏi giá.

Ăn xongthìTống Dật Hàng nghỉ ngơimộtchút rồinói với Hứa Lương Cầm làanhđira ngoài vì có việc bận, Hứa Lương Cầm phất phất tay ý muốnanhcuốn xéo luônđi, Tống Dật Hàng cười xoa đầucô: “Tốianhvề.”

“Ồ, chàocô,côtìm tôi có việc gì à?” Hứa Lương Cầm nghĩ Hội Hạnh Phúc có việc gì rồi, Uông Tân Dương muốn Quách Mộng Thanh gọi chocôchăng.

5 giờ chiềuthìTống Dật Hàng và Hứa Lương Cầmđãtỉnh dậy,khôngcó nghi ngờ gì nữa, họđãngủ quá nhiều.

Đúng là Hứa Lương Cầm nghĩ Tống Dật Hàngkhôngchỉ để thỏa mãn sinh lý mà còn giúpcôtìm công việc trong thời buổi khó khăn này, người nàymộtthân điều kiện tốt nêncôcũngkhôngmuốn soi mói kỹ quá. Mà Tống Dật Hàng cũng rất hài lòng vớicôhọc sinh làcô, đòi hỏi đến chếtđisống lại, mặc phải trái đúng sai, hai người khi ở với nhauthìkhá ăn ý.

Bụng Hứa Lương Cầmđãsớm reo lên, cómộtmiếng dán nhiệt ở sau lưng: “6 giờ rồi à,anhxuống chợ mua chút gìđi.”

“Em đói đến mức sức chẳng còn,anhkhôngthể tựđià.”

Tống Dật Hàng cười gật đầu: “Đúng vậy thưa công chúa.”

Chương 24

“Có thể, giữa trưa tớ đến chỗ cậu.”

Đột nhiên di động rung, Hứa Lương Cầm nhìn số lạ nhưng vẫn nghe: “Alo?”

“Tôiđãlo lắng rất lâu rồi, cũng rất thận trọng mới ra quyết định như vậy. Thực ra sau ngày từ quán bar trở về, tôi vẫnkhôngquên được Tống Dật Hàng. Tuy rằng trước kia chúng tôi ở chung với nhau rồi chia tay, nhưng bây giờ nếuanhấy trở lại, chúng tôi lại còn gặp lại nhau, tôi biết là ông trời an bài cho mình, hơn nữa tôi cũng tin tưởng rằng tôi có thể đánh bại đượccôgáingười Nhật kia!”

“Em hỏianh,anhcó thấykhông?” Hứa Lương Cầm thấy Tống Dật Hàngkhôngtrả lời, lại hỏimộtlần nữa.

Khương Doanh gật đầu: “Như thế cũng tốt, bằngkhôngthìtớ cũng lo lắng, xem ra Tống Dật Hàng quan tâm cậu lắm, thời giankhôngcòn sớm, tớ về công ty đây.”

“côsuy nghĩ kỹ chưa?” Hứa Lương Cầm nhăn mày lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

nóiđến chuyện này, Hứa Lương Cầm trưng gương mặt xin lỗi ra: “Cònkhôngphải do Tống Dật Hàng sao?anhấynóitớ làm việc ở đấy, dọaanhấy đau tim, cho nênkhôngcho tớđi, cònnóisẽtìm cho tớmộtcông việc khác, cậunóihộ tớ bên kia nhé, tớ ngại quá.”

Theo ý của Hứa Lương Cầmthìhai người bọn họ ở đó và ăn luôn rồi về nhà nhưng Tống Dật Hàng sống chếtkhôngmuốn ăn ở đây, cứ thích mua về rồi ăn.

“anhnhìn em như thế là ý gì vậy? Emnóinày Tống Dật Hàng,anhđừng cónóicái vật ở dưới kia, là của em nhé!”

“Alo.” Khương Doanh nhàn nhạtnói.

Khương Doanh cườinhẹ: “Nếu cậu ở vớianhta cùngmộtchỗ, chỉ bằng với quan hệ của hai chúng ta, Tống Dật Hàng nhất địnhsẽchiếu cố gia đình tớ. Nhưng nhâm phẩm củaanhta khiến tớ lo lắng cậusẽbị tổn thương, nếu như thế tớ tình nguyện mong cậu rời xaanhta đểanhtakhônglàm đau cậu.”

Hứa Lương Cầm nhìn chằm chằm Tống Dật Hàngmộthồi, cuối cùng cũngkhôngthểkhôngđối mặt vớisựthật, vừa rồicômới cùng chịgáimắng mỏ lại làcôđangmắng chính mình!

Hứa Lương Cầm tiễn Khương Doanh xongthìtâm tình tốt hẳn, tình bạn của hai ngườikhôngbị phá hỏng nêncôcảm thấy vui vẻ.

Tùy tiện lấy vài món bỏ vào lò vi sóng, Hứa Lương Cầm vừa cầm điện thoại xem mấy tin tức giải trí.

Nghĩ đến bây giờ Khương Doanh còn suy nghĩ chocô, Hứa Lương Cầm cảm thấy ấm áp.

“Xe này của ai thế? Cũng rất đẹp nhỉ. Cái này em biết nè, Ferrari đúngkhônganh?” Chờ Tống Dật Hàng dừng xethìHứa Lương Cầm vui vẻ chỉ vào chiếc xe kia hỏi Tống Dật Hàng.

“khôngcần, trời nóng như thế cậu ngây ngôtrênđường làm gì, tớ lái xe là được.”

Tống Dật Hàng khó xử ngẩng đầu lên nhìn về phía Hứa Lương Cầm, ngày hôm qua trong lúc tức giận nênanhlàm ra chuyệnkhôngcó lý trí, bây giờkhôngbiết nên giải thích vớicôthế nào đây.

Với thái độ thành khẩn cùng nhún nhường của Tống Dật Hàng khiến Hứa Lương Cầmkhôngthể phát hỏa được nữa, người này đúng là nhiều mặt mà. Người bình thường chỉ có hai mặt, mặt trong và mặt ngoài thôi, biểu cảm bên trong với bên ngoàikhôngkhác là mấy. Mà Tống Dật Hàng nàythìquá là..... cả mặt trong lẫn mặt ngoài cũngkhôngchỉ có hai mặt thôi đâu,thậtđúng là siêu nhân.

“Có kiến thức đấy, Ferreri 458, được coi là công trình cao nhất trong giới xe hơi đấy em.” Tống Dật Hàng cườinói.

Chờ Tống Dật Hàngđi, Hứa Lương Cầm cầm điện thoại gọi cho Khương Doanh.

“Em thích à? Nếu em chăm chỉ mang chiếc SUV kiađiluyện tậpthìchờ emđitốtanhsẽcho em lái chiếc này, nhưng mà để an toàn nhấtthìkỹ thuật của em phải nhuần nhuyễn.”

Ferrari 458

Tống Dật Hàngkhôngnóilời nào, ngồi vào bàn học buồn bực ăn.

“Năng lực của em saoanhdám xem thường, ănkhônghếtthìcho vào tủ lạnh,anhkhôngthể để Lương Cầm của chúng takhôngăn no được.”

đãlớn tuổi rồi nênkhôngchịu được những động tác kịch liệt thế, bây giờ cả thắt lưng với chân đều đau chếtđiđược.

Tống Dật Hàng vẫnđicon xe Mercedes Benz nguyên con phiên bản hạn chế, lúc Hứa Lương Cầmđitrênđường thấykhôngít người cầm điện thoại chụp ảnh quanh chiếc xe, vì thế mang vẻ mặt đắc ý đến đó, xem rađicùng Tống Dật Hàng nêncôđược thơm lây, Hứa Lương Cầm tự kiểm điểmmộtchút.

Hứa Lương Cầm gật đầu: “Ngày đó xeđangđiđược nửa đườngthìtớ nhảy xuống bắt taxi, ngày hôm quaanhấy tới tìm tớ, cũng như chẳng có việc gì lại ở với nhau rồi.”

“Hoa gì thếanh?” Hứa Lương Cầm có chút lắp bắp.

Hai ngườiđangnóichuyệnthìthấymộtđám người vây quanh trước nhà trọ, người người đều tức giận, Hứa Lương Cầm tò mò đến hỏi: “Chịgái, làm sao thế?”

Hứa Lương Cầm có chút cảm động: “Emkhôngsao mà, saoanhcòn trịnh trọng đặt nhiều thứ vậy, ăn sao hết chứ.”

“ Ơ, sao lạikhôngtìm thấy nhỉ?”

“Chút nữa ăn gì vậy em?” Tống Dật Hàng hỏi.

“Hỏiđi.”

“Emđiđi.” Tống Dật Hàng theo thói quen ném ví cho Hứa Lương Cầm.

Hứa Lương Cầm hừmộttiếng: “Nhiều người mới có hứng ăn,anhrõlà trẻ con,khôngmuốn hòa mình với mọi người gì cả.”

“Thôi được rồi, lần sauanhchú ýmộtchút, nghe chưa. Về phần bồi thườngthìkhôngcần, tìm việc cho em là được rồi.” Hứa Lương Cầmđira ngoài rửa tay, sau đó ngồitrêngiường bắt đầu ăn,côđói quá.

“Khương Doanh,khôngphải tớ cố ý giấu chuyện tớ có quan hệ với Tống Dật Hàng.” Hứa Lương Cầm nhìn Khương Doanhkhôngchút biểu cảmthìthấp thỏm.

“Khương Doanh,thậtsựtớkhôngmuốn lừa cậu, ngày đó quảthậttớ cãi nhau với Tống Dật Hàng, tớ cũng cho là mình vớianhta chẳng gặp nhau nữa, cho nên cảm thấykhôngcầnnóira. Còn có lần xem mắt đóthậtsựtớkhôngbiếtanhta, sau đó có duyên gặp lại ở chỗ tập xe, từ đó về sau mới liên lạc với nhau nhiều hơn, cái này tớ thề tớkhôngnóidối. Tớkhôngnghĩ là ngày hôm đótrênquán baranhta lại biểuhiệnnhư chẳng có chuyện gì xảy ra vậy, tớkhôngrờiđicùng cậu là tớkhôngđúng, tớ rất xin lỗi.”

“Cậu đừng đến, tớ đến công ty cậu tìm cậu là được mà.”

Buổi tới, Tống Dật Hàng đưa Hứa Lương Cầm về chỗ ở củaanh,nóinơi này quánhỏ,anhkhôngthoải mái, tâm tình Hứa Lương Cầm rất tốt nênkhôngchống đối Tống Dật Hàng, sảng khoái đồng ý.

Tống Dật Hàng biết Hứa Lương Cầm tìm cái gì, nhưng chỉ có thể giả ngu hỏi: “Em tìm cái gì thế?”

Bởi vậy Tống Dật Hàng dùngmộtđại tiệc cùng rừng hoa đổi lấy cả đêm phóng túng.

mộtbữa cơm rất ngon, sau đó Hứa Lương Cầm rất chịu khó lau dọn, lại đem thức ăn thừa gói lại để vào tủ lạnh, Tống Dật Hàng chờ Hứa Lương Cầm làm xongthìvào phòng ngủ.

Khó trách đúng là đãi ngộ đặc biệt, hai chiếc xe này mà có mệnh hệ gì, chỉ sợkhôngbồi thường nổi, chỉ nghĩ chỗ đậu xe có đến 10 cái camerathìkhá tuyệt mật rồi còn gì.

Vì thếcôtức giận phê phán vài câu, Tống Dật Hàng đứng bên cạnh kéo kéo tay Hứa Lương Cầm: “Về thôi em, lạnh ănkhôngngon.”

“Hoa hồng Ecuador, chở hai chuyến xe tới đây. Lương Cầm, chuyện ngày hôm quaanhxin lỗi nhé, để em chịu ủy khuất rồi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Vậy chúng ta cùngđi.” Tống Dật Hàng cũng rất đói bụng nhưngkhôngmuốn chen chúc trong chợ.

Hứa Lương Cầm đỡ thắt lưng đáng thương vào phòng bếp, nghĩ đem thứ gì đó trong tủ lạnh hâm nóng lên để ăn cơm, trưa naycôcùng Tống Dật Hàng quấn quýt mãi mới dừng, sau đó ngủ đến bây giờ, hai người đều rất đói bụng, Tống Dật Hàngkhôngchịu dậy,côđành mang cái thân đau nhứcđixuống bếp.

“Là bé Hứa đấy à, em xem bây giờmộtsố người chẳng có ý thức gì cả, thứ này như vậy mà chẳng bọc kín mà vấtđigì cả, cứ để chềnh ềnh ra ngoài kìa, sao lại có thể tùy tiện vứt xoạch xuống dưới tầng vậy chứ, may là lúc chị quét dọnthìpháthiệnra đấy, đây là cảmộtkhu tập thể mà, nếu có đứa trẻ nào nhặt đượcthìsao? Ảnh hưởng xấu đến chúng nó mất!” Người được Hứa Lương Cầm gọi là chịgáiđúng là người trong khu tên là Bảo Viên

Lúc này Hứa Lương Cầm mới nhìn vật chị ấy cầmtrêntay,khôngnghĩ có người cũng dùng loại giống của mình, nhưng mà người nàythậtđúng là vô ý thức, ý thức quá kém, sao lại có thể vất bừa bãi thế cơ chứ!

Xe sang thế, saocôdám động vào chứ!

“Tất nhiên là nhận lỗi rồi.” Tống Dật Hàng kéo ghế cho Hứa Lương Cầm.

“Lên tầng thôi,anhđãđặt bít tết với rượu vang đỏ rồi, chúng ta ăn ngonmộtbữađi.” Tống Dật Hàng ôm Hứa Lương Cầm vào thang máy.

cômuốn đánh bạithìkhôngchỉ cócôgáingười Nhật kia thôi đâu! Lúc này lò vi sóng “Đinh”mộttiếng, Hứa Lương Cầm cảm thấycôchẳng còn đói bụng nữa.

“Chịgái, emđitrước đây, chị đừng tức giận, gặp loại ngườikhôngbiết xấu hổ như vậythìkhôngcó cách nào khác.”Hứa Lương Cầm an ủi chị Bảo Viên sau đó trở về nhà trọ cùng với Tống Dật Hàng.

Khương Doanh cười lớn: “Tức giận gì chứ, cậu là đồkhôngtimkhôngphổi, tớ nào dám giận chứ? Tớ chỉ giận mình đến c·h·ế·t thôi, cậu có làm gì đâu! Đúng rồi, ngày đó về sau cậu vớianhta có phát sinh gìkhông?”

Đến ngày hôm sau hai người đềukhôngdậy nổi, lại mấtmộtngàytrêngiường.

“Chính là cái ngọ nguậy ấy, em lấy thứ đó để mát xa, ngày hôm qua em đểtrêngiường, sao bây giờkhôngtìm thấy nhỉ?anhcó thấykhông?” Hứa Lương Cầm tìm xung quanh, bởi vì vừa gặp chuyện kia nêncônhớcôchưa cất vật kia lại.

Hoa hồng Ecuador (mộttrong những loại hoa đẹp nhất thế giới,trênthị trường từ 90-100kmộtbông đấy cácgáiạ)

Thẳng đến lúc Hứa Lương Cầm hiểu ý ăn ngon của Tống Dật Hàngthìđúng là hơi khoa trương rồi, bàn cơm chữ nhật đầy thức ăn,khôngcầnnóibánh trái cùng hoa quả, chỉ nhìn thôiđãrất mê người.

Quách Mộng Thanh trầm mặcmộtlúc lâu, sau đó mới trầm thấpnói: “Tôi quyết định chia tay Tân Dương.”

“Làm sao vậy?” Mình và Quách Mộng Thanh đâu thân đến mức này.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 24