Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 10

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10


Hai ngườiđangnóithìxe tới, đám người lập tức tuôn ra, Hứa Lương Cầm nhanh chân chạy lên xe, vừa chạy đến liếc chỗ cửa xe, chờ xe dừng lại thuận tay lôi Tống Dật Hàng theo đám người chen vào trong xe.

"Ngày mai đến khu vui chơi nàođi, chỗ này hình nhưkhôngcó." Vào trong xe, Tống Dật Hàng thương lượng cùng Hứa Lương Cầm.

"Cái này được đấy, buổi trưa tôi đến đóncô, ăn cơmmộtchút rồi tìmmộtbộ phim để xem nhé."

"Ông chủ! Chomộtphần ruột già xào,mộtphần súp dê, hai chén cơm to, hai chai coca, càng lạnh càng tốt, nhanh lênmộtchút nhé, thời gian có chút gấp gáp."

(nghĩ chị Hứa Lương Cầm là tú bà đó)

Ông cụ ha hả cườimộttiếng: "Ánh mặt trời quá chói, tùy tiện ngồi, hồi nãy đứngmộtkhoảng xa, quênkhôngcám ơn cháu vìđãkéo ta lên xe."

"anhđừng lo, chỗ này làm đồ ăn rất sạchsẽ, hạt tiêu của quán là gia truyền đấy, cho vào súp dê rất ngon, người có mồ hôi mà uống coca lạnhthìrất thoải mái!" Hứa Lương Cầmnóithôi cũng ch** n**c miếng.

Hứa Lương Cầm có chút ân hận vì vừa rồi mình mới từ chối: "anhtrăm ngàn lần đừng nghĩ như thế, tôi chỉđangbăn khoăn thôi,anhtốn tiền mời tôiđiăn uốngđichơi, tôi rất cảm kích, vậy ngày mai chúng tađivườn thú chơiđi, chỗ đó mới xây, tôi cũng chưađichỗ đó."

"khôngsao, đường này luôn bị thế, xe củaanhđâu?" Hứa Lương Cầm cất điện thoại nhìn quanh,khôngthấy chiếc xe sang trọng của Tống Dật Hàng.

Ngước mắt nhìn ông cụ rờiđi, Hứa Lương Cầm dứt khoát đứng tại chỗ...... nếu như chờ Tống Dật Hàng nửa tiếng màkhôngthấythìcôvề nhà, dù sao điện thoại hết pin, cũng chẳng liên lạc vớianhta được.

"Ôi chị em tốt, gặp emthậtkhó nha, mới vừa rồi có người gõ cửa nhà em đấy. Chịnóiemyêunày, tất cả mọi người đều cùng ăn chung cơm, em cũng nên cho chị nhập hộiđichứ, điều kiện của chị hơn hẳn hai tên ăn hại kia nhiều đó!"côgáitrước mắt hút thuốc phunmộtlàn khói mờ ảo trước mặt Hứa Lương Cầm rồi kéo lấy cánh taycô.

Ba ngày liên tiếp Tống Dật Hàng đều hẹn Hứa Lương Cầmđithăm thú xung quanh, mặc dù Hứa Lương Cầm rấtkhôngmuốnđinhưng cũngkhôngdám từ chối, bởi vì Tống Dật Hàng quá hào phóng, bữa sáng bữa trưa bữa tối đều ăn ở các nhà hàng sang trọng, cả đờicôchắc cũngkhôngbao giờ dám bén mảng tới đây.

Hứa Lương Cầm nhanh chóng gật đầu tỏ vẻ mìnhđãhiểu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Được, vậy 12 giờ nhé." Tống Dật Hàng cũngkhôngkhăng khăng nữa, trực tiếpnóigiờ giấc.

Chờ đưa Hứa Lương Cầm về đến khách sạn Hoa Minh, Tống Dật Hàngđãkhôngmở nổi mắt nữa rồi, tùy ý gật gật đầu với Hứa Lương Cầm rồi tiếp tục thiếpđi.

Hứa Lương Cầmnóixong cũng vội vàng cúp điện thoại, ngồi trước máy tính đến ngẩn người, nhiều nămyêuđơn phương vậy là xong sao? Mình còn chưa thổ lộ tớimộtlần, nghĩ lại đúng là hối hận, chi bằng lớn mậtnóirõnhững tình cảm trong lòng ra, so vớihiệntạithìviệc từ chối vẫn hơn nhiều!

"Tôi cứ nghĩanhlái xe tới đây, phía trước cómộtquán cơm rất ngon, hôm nay tôi mời.đi, lại đây ngồi đợi!" Hứa Lương Cầmđitới điểm chờ xe bus.

đãnhiều ngày như vậy, Hứa Lương Cầm vẫn như cũkhôngcó biểuhiệngì là có hứng thú với mình cả, chỉ đơn giảnđiăn cơm rồiđidạo phố, chẳng lẽ mình còn chưa đủ tỏ vẻ giàu có sao? Xem ra cuộc chiến này còn phải mất thời gian dài đây, Tống Dật Hàng nhìn bóng lưng Hứa Lương Cầm khẽ mỉm cười.

Nhưng làanhtới trễ, nguyên ngân là đường bị tắc, cuối cùng Tống Dật Hàngkhôngthể làm gì hơn là phải để lại lão Vương,mộtmìnhđibộ đến cửa hàng rượu Hilton.

"côgái, cháu kéo nhầm người rồi, bạn của cháu còn ở dưới kìa,anhta gọi cháukhôngnghe thấy à?"

"Tôi ởtrênxekhôngthấycô, cũng biết nhất địnhcôđãxuống xe rồi, muốn gọi chocôthìđột nhiên nhớ điện thoạicôhết pin, tôi liền xuống xe quay lại chỗ cũ." Quần áo Tống Dật Hàng ướt đẫm, trong xe nóng bức làm cho người takhôngthở nổi,anhchưa bao giờ trải qua những chuyện này.

"khôngcần, chúng ta gặp mặt ở cửa hàng rượu Hiltonđi, cách chỗ rạp chiếu phim cũng khá gần,khôngcầnanhphảiđitớiđilui."

Hứa Lương Cầm đứng ở nhà chờ xe bus nhìn vào chỗ mà mình chen cho Tống Dật Hàngthìkhôngkhỏi cảm thán:thậtlà,khôngăn ý gì hết mà!

Món ăn lên sau, Tống Dật Hàng nhắm hai mắt lại cảm nhậnmộtchút, mùi vị cũngkhôngtệ, có thể là dođangđói,mộtchén súp dê lớn như vậyanhđãuống hơn phân nửa, vừa uống hai chai cocađãchịukhôngnổi, cả người càng nóng, đầu óc choáng váng.

Nếukhôngphải Hứa Lương Cầm dẫn đường, Tống Dật Hàng có thể trực tiếp bỏ qua cái nhà hàng trăm năm kia mà trực tiếp vào cổng, cửa hẹp chỉ có thểmộtngườiđiđược nhưng phải nghiêng người mới được, bên trongthìkhôngphảinóilàmộtnơi lớn thế nào: chỗ thế mà bày được 7 8 cái bàn,mộtđám người ngồi,khôngcó điều hòa, chỉ cómộtcái quạt điện cũ kêu kè kè.

"Phi, người đứng đắn mà suốt ngày mang đủ loại trai về nhà sao? Còn giả vờ đứng đắn đơn thuần nữa, để xem aisẽthiệt thòithìbiết!"côgáinhổ ngụm nước bọt, thấp giọngnóithầm rồi trở về phòng của mình.

Quả nhiên làâmthanh càng ngọt ngàothìtin tức mang đến càng g·i·ế·t người, nước mắt Hứa Lương Cầm bắt đầu tràn ra, để lấn át tiếng khóc lớn đành cười to: "Vậy ư, tại tôi có nhiều thời gian hơn người khác thôi, bây giờ tôi có việc,cônóilại với Tân Dương, ngày mai tôi gọi lại choanhấy sau nhé."

"Ôi, có chị và em với nhau thôi mà, em nhìn mặt mũi dáng người đẹp như thiên tiên của chịđi,nóichị làcôgáimới lớnthìkhôngai nghi ngờ luôn, giá tiền có thể tăng lên gấp bội, chúng ta cứ sòng phẳng với nhau là được mà, vậy 3-7 nhé, được chưa?"côgáikhôngtha.

"Lão Vương vẫnđangởtrênđường,côbiếtrõlà tắc đường sao lại muốn hẹn ở trước cửa hiệu rượu này?" Thử nghĩ xem nếu lúc trước nếu mìnhkhônghẹn ở khách sạn Hoa Minh, Hứa Lương Cầm cũng hẹn ở đây, đường này tương đối bé, Tống Dật Hàng thấy khó hiểu.

Ngày hôm sau hai ngườiđichơi rất vui vẻ, sau khi Hứa Lương Cầm ăn tối cùng Tống Dật Hàng xong cảm thấy mìnhđãđược giải thoát, vui vẻ quay về phòng trọthìgọi cho Uông Tân Dương

"Vậy chúng ta vào ăn cơm nhé,anhcũng có thể nghỉmộtchút."

"Ồ,khôngcó gì đâu, tôi là bạn học cũ của Tân Dương, cũng là hội viên bên Hội Hạnh Phúc, xin lỗicôlà?" Lòng Hứa Lương Cầm có chút đau nhưng vẫn cố kìm xuống.

Bởi vì chiếc thứ hai rất ít người, cho nên xe thứ nhất chạy chậm lại cho xe thứ haiđitrước, Hứa Lương Cầm nhìn xe Tống Dật Hàngđãvượt qua mình, bèn chen về cửa sau, chuẩn bị trạm tới xuống cùng Tống Dật Hàng.

Tống Dật Hàng hơi rũ mắt xuống: "Sau mấy ngày nữa, lúc đấysẽrất bận, tôi cũngkhôngcó thời gian nhàn nhã đểđichơi, bây giờ mới nghĩ tớicôcòn có công việc chưa hoàn thành, làm phiềncôquá."

Hứa Lương Cầm ngã người xuống giường,khôngcó sức mà gõ chữ hay nghiên cứu bao cao su nữa, trở mìnhmộtcái là ngủ mất rồi.

"Số chúng tathậtlà may nha, mau tới đây!"mộtlần nữa Hứa Lương Cầm sử dụng thân hìnhnhỏnhắn xuyên qua ngõnhỏ, đặt mông ngồi xuốngmộtbànnhỏ, vừa quay ra gọi Tống Dật Hàng, ý bảoanhnhanh nhanhmộtchút.

"côgái, bạn cháu vừađiqua chỗ này rồi." Vẫn là ông cụ mà Hứa Lương Cầm kéo khi nãy.

Hứa Lương Cầmkhôngý kiến: "Được, thực ra cũng trễ rồi,anhgọi lão Vương đến đón nhé." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Càng nghĩ càng bi thương, rốt cuộc vẫn là ôm gối khócmộttrận, khóc xong cảm thấy đói bụng nhưngkhôngmuốn xuống lầu mua, cứ để bụng đóiđingủ.

Đợi 20 phút, Tống Dật Hàng xuấthiện, cả người mồ hôi đầm đìa.

"anhthậttốt, biết quay lại tìm tôi." Hứa Lương Cầm cườinói.

"Được được, emgáinhỏđãthành tâm như vậy, cho emgáimộtbát súp nữa!" Ông chủ rất biết chiều lòng khách, làm cho mọi người cảm thấy rất vui vẻ.

Tống Dật Hàng đành phải chịu đựng, chẳng qua là lần nàyđixeanhđãcó kinh nghiệm, chủ động cầm tay Hứa Lương Cầmthậtchặt, cuối cùng lúc xe xuống cũngkhôngphải chen chúc.

"khôngcó chuyện gì, chẳng qua hôm quakhôngngủ được nên tâm trạngkhôngtốt lắm." Hứa Lương Cầm cảm thấy mìnhkhôngnên giận cá chém thớt lên người khác cho nên giọng cũng dịu xuống ít nhiều.

Tống Dật Hàng im lặng,trênngườiđangrất nóng nực, chỉ muốn tìmmộtchỗ để ngồi xuống: "Bây giờđiđâu đây?"

"Tôi đúng làđangtrênđường về nhà nhưng công việc gặp trục trặc nên phải chờmộtchút, cho nên......"

"Tôikhôngmệt, chỉ là quá nóng, gọi taxi à." Tống Dật Hàng thựcsựkhôngchịu nổi cái nắng gay gắt của mặt trời này.

Tống Dật Hàng nhìnmộtđám người thấy có chút khó khăn, trong đám người đó có người già và phụ nữ, đàn ông đích thực nhưanhsao lại giành chỗ của họ chứ.

Cho đến sáng sớm nhận được điện thoại của Tống Dật Hàng, tâm tình Hứa Lương Cầmkhôngtốtnói: "khôngphảianhnóihôm nay trả phòng sao,khôngphải vộiđicông tác nữa sao, sao còn muốn tìm tôiđichơi?"

"Đến lúc đó tôisẽđitheocô." Tống Dật Hàng gật đầu.

"Xin lỗi,trênđường kẹt xe nên tôi tới trễ." Tống Dật Hàng nhìn Hứa Lương Cầm xin lỗi.

Nhanh lên xe, Hứa Lương Cầmđitrước mở đường, Tống Dật Hàngđitheo chen xuống cuối xe, xuống xe Tống Dật Hàng hít sâumộthơi, bởi vì kẹt xe ở ba điểm đến nửa giờ, hơn nữa nhiều người khiếnanhhô hấp hơi khó khăn.

"Tân Dương, thời gian dàikhônggọi choanh,thậtxin lỗi, hôm nàoanhrảnh em mang mấy mẫu choanhxem nhé."

Đến điểm xuống, Hứa Lương Cầm vội vàng bước xuốngđinhanh tìm Tống Dật Hàng, tuy nhiên tìmkhôngthấy.

Hứa Lương Cầm khe khẽ vừa hátmộtbài vừa trở về phòng trọ, tắm rửa xong nằmtrêngiường, cảm nhận giónhẹthoáng thổi bên cửa sổ, thoải mái nheo mắt lại, cách vách vẫn là tiếng ngáy trưa khó nghe, trước khi ngủ còn suy nghĩ: Tống Dật Hàng nàyđãảnh hưởng nghiêm trọng tới ngày làm việc và nghỉ ngơi của mình, mong là lần sausẽkhônghẹn mình nữa!

"Tôi là bạngáianhấy,côlà Hứa Lương Cầm sao? Tân Dương suốt ngày nhắc đếncôđấy,nóicôvì Hội Hạnh Phúcđãra sức rất nhiều, còn có lòng hơn hội trưởng làanhấy."

Tống Dật Hàng về nhà tắm dưới vòi hoa sen mới cảm thấynhẹnhàngđichút ít, trở lại phòng ngủ bật điều hòa rồi mệt mỏi mê manđivào giấc ngủ, chẳng qua khi tỉnh dậythìthấy ngạt mũi cùng nhức họng ------- trời ạ, mùa hè nàyanhbị cảm rồi!

khôngnghĩ Hứa Lương Cầmsẽcó thái độkhôngtốt như vậy, Tống Dật Hàng ngạc nhiênmộtchút: "Tâm trạngcôkhôngtốt à, tôi quấy rầycôà?"

Chương 10

Hứa Lương Cầm nhìn Tống Dật Hàng với vẻ có lỗi: "khôngcó xe đâu, chỉ còn 3 điểm xe bus thôi,anhcố chịu nhé."

"Được,mộtlờiđãđịnh." Tống Dật Hàng cười với Hứa Lương Cầm.

khôngsai, bên cạnh nhà bọn họ làmộtcôgáihành nghề "đikhách", đâykhôngphải lần đầu tiên Hứa Lương Cầm bịcônàng quấn lấy,côcũngkhôngbiết mình giống những người môi giới dẫn khách hay sao màcôgáinày lại nhận định Tô Hiểu Vũ và Ngô Thừa Long là người đượccôdẫn dắt.

"Cụ à, vừa rồi sao cụ lại chen vào thế ạ?" Hứa Lương Cầm tức giận hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đến trạm xe thấy rất nhiều người, Hứa Lương Cầm kéo Tống Dật Hàng đếnmộtchỗ thấp giọngnói: "anhở nước ngoàiđãlâu nênkhônghiểu được tình hình trong nước, bây giờ chúng ta cómộtloại văn hóa chờ xe bus, nhưng vì nhiều người nên cũngkhôngai xếp hàng,mộtlát xe tớithìanhtheo tôi leo lên nhé, nếukhôngthìlỡ tuyến xe bus đấy vì nhiều người lắm đó."

"Xin lỗi,khôngphải Tân Dương, nếukhôngthìcôchờmộtchút nhé."mộtgiọng nữ dịu dàng trả lời nhất thời làm Hứa Lương Cầm cứng người.

Coi như thuận lợi, Hứa Lương Cầm bị người phía sau chen lấn nênđilên phía trước, cảm giác rất đắc ý.

"Emgáiđừng lo lắng, chị là người kín miệng,khôngbao giờ tiết lộ nửa lời đâu, chị thấy emgáinhỏcó bản lĩnh đó, chẳng những kéo được món hàng vừa lớn vừa to, nếu emgáicho chị nhập hội chúng ta chia 2-8, được chứ?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"anhrất khát sao, ông chủ cho thêm hai chai nữa!" Hứa Lương Cầm gọi thêm, Tống Dật Hàng uống bao nhiêucôcũng có thể mời được!

"Nếukhônghôm nào khác chúng tađixem phim nhé, hôm naythậtsựrất nóng." Tống Dật Hàngkhôngchịu nổi khi lết cái thân thể nóng nực dính dính này đến rạp chiếu phim, chỉ muốn nhanh về nhà để tắm rửa.

thậtvất vả để Lý Học Thông ổn định cảm xúc lại, Hứa Lương Cầm cùnganhtađilấy xe rồi nhìnanhtađikhỏi, lúc này mới mệt mỏi quay về phòng trọ, vừa mới lấy chìa khóa rathìcửa bên cạnh mở ra, Hứa Lương Cầm liếc mắt.

Hứa Lương Cầm mở cửa, vẻ mặt nghiêm túc quay đầu: "Tôiđãnóirồi, bạn cùng phòng với tôi đều là những người đứng đắn, bản thâncômới có vấn đề."nóixong cũng vào nhà đóng cửa luôn.

Hứa Lương Cầm lập tức quay đầu lại, quả nhiên làmộtông cụ, cho nên vội vàng buông tay nhìn ra ngoài cửa xe, chỉ thấy Tống Dật Hàng chen vàomộtchiếc xe,đangkhoa chân múa tay, ý chỉ là cònmộtchiếc nữa,anhsẽđilên xe đó.

"Ven đường kia chính là cửa hàng trăm năm đấy." Hứa Lương Cầm bước nhanh về phía trước, cuối cùng Tống Dật Hàngđãcó chút hi vọng, sải bước đuổi theo sánh vai cùng Hứa Lương Cầm.

"Ngày mai cũngđisao,anhkhôngthấy mệt à,khôngmuốn nghỉmộtngày sao." Tống Dật Hàngđangmời mình ăn cơm, nhưngkhôngphảicôchỉ cần mỗi ăn cơm thôi, tiền viết tiểu thuyết chưa thu lại được, phải nghĩ biện pháp kiếm tiền khác,nóimới nhớ, lâu rồikhônghồiâmlại cho Uông Tân Dương.

Tống Dật Hàng nhận được mệnh lệnh nên ngồi xuống,khôngnóimộtlời mặc Hứa Lương Cầm sắp xếp.

Tống Dật Hàng cũngkhôngnóichuyện, mồ hôianhđangchảy ào ào sau lưng, đầu tóc cũng mang theo khí nóng, chờ ông chú mang coca ra, bất chấp phong độ, uống hết cả hai chai.

"Tôi chả hiểu chịđangnóicái gì, tôi ở trọ với bạn tôi đơn thuần thôi, cái gì mà lôi kéo mồi chài người cơ, chị đừngnóilinh tinh!" Hứa Lương Cầmkhôngđể ýcôgáiđó, rút tay ra cúi đầu mở cửa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lão Vương tới rất nhanh, Tống Dật Hàng ngồi vào xe có điều hòa tỏa ra rất mát,thậtmát quá!

Sau khi Tống Dật Hàng nghe tên món ăn xong muốn ngất xỉu, mặc dùanhở nước ngoài nhiều năm, nhưng cách 2- 3 nămsẽvềmộtthời gian, dĩ nhiên cũng biết những món này,khôngnóitới chuyện trước đâyanhcó từng ăn những món này chưa, nghĩ gì mà thời tiết này còn uống súp dê thế,khôngsợ bị cảm nắng sao!

"anhđừng bao giờ đứng ở giữa, khi xe tớithìcửa bên cạnh xesẽmở ra, dựa vào khe hở mà chen vào,anhcó nghe thấykhông?" Hứa Lương Cầm đẩy Tống Dật Hàng.

"Chỗ này có wifi miễn phí đó, lướt web siêu nhanh! Ví dụ như hôm nayanhđến muộn này, lúc tôi nhàm chán lướt web, vừa lúcanhtớithìđiện thoại tôi hết pin luôn này, nếukhôngthìthậtsựsẽlạcanhđó." Hứa Lương Cầm trả lời như đương nhiên.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10