Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 147: Muốn độc chiếm

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 147: Muốn độc chiếm


"Yên tâmđi!" Nhân duyên của Lệ Ngạnhiệngiờ ở trong căn cứ cũng rất tốt, mặc dù bộ phận lớn hào quang đều là tới từ Lệ Sâm nhưng cậu chưa từng ghen tị qua ngườianhtrai này.

Từ từ khống chế thả tinh thần lực ra, khuếch tánmộtchút vào trong hải vực.

Bởi vì nhẫn nại quá cực khổ, mặtanhđều đỏ lên.

Lệ Sâm cười xấu xa: "khôngcó gì."

"Em câm miệngđi." Lệ Sâm cự tuyệt cùng Nam Canóichuyện. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lệ Sâm bất đắc dĩ thở dàimộthơi, dồn hết cơn tức sang người đám Zombie này.sựthực chứng minh, muốn cầu xin người đàn ông bất mãn, quả thựckhôngthể chọc.

"anhlà người đàn ông của em... Ai nha emkhôngnóinữa đâu!" Nam Ca thẹn thùng đẩyanh, lại nghe thấy Lệ Sâm ha ha cườimộttiếng. Ômcôvào trong ngực v**t v*mộthồi lâu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vì vậy Lệ Sâm vốn là chỉ muốn lấy cho Nam Ca chút khẩu phần lương thực trở về, lúc sau mới pháthiệnanhđãdẫn theomộtbữa tiệc lớn.

"Nguyện ý." Nam Canhỏgiọng đáp trả.

Nam Ca chậm rìđitới, lại bắt đầu phóng thích dị năng. Lần nàykhôngkhác lần trước lắm, Lệ Sâm cố gắng nhịnkhôngcam lòng đầy ngập trong đầu xuống.

Quả nhiên, theo nước biển liên tục khuấy động, có Zombieđangnhanh chóng từ trong nước biển vọt lêntrênbờ. Dưới nước biển đều là từng đóa bọt sóng màu trắng, trông có chút khí thế.

Dù sao... Nếu muốn cùng Tần Mộ Yên bên nhau trọn đời còn cần Thẩm Cầm Nhã gật đầu đồng ý nhá.

Lệ Sâm thỉnh thoảng lại quay đầu lại nhìncônàng, xe liên tục hướng tới Bắc Hải chìm màđi.

Mà trong suốt cả quá trình,mộtngười cũng bắt đầu rục rịch như đám Zombie, chính là Lệ Sâm.

Nam Ca hưng phấn cườimộttiếng, còn phủi phủi hai tay: "Ăn no xong rồi, bắt đầu làm việc thôi!"

Chỗ này là khu vực bên cạnh chỗ nước cạn của Bắc Hải chìm, bởi vì nước biển cọ rửa. Vốn là kết cấu xi măng của Bắc Hải chìm, nayđãbị dán lênmộttầng nước bùn, còn có thể nhìn thấy hải tảo lan tràn lên.

Nên biết thời điểm Nam Ca thúc giục tinh thần lực, coi như làanhthìtrước mắt cũng là từng đạo ảo cảnh xẹt qua.anhsít sao bóp tay Nam Ca, cái tay còn lại chính là nắm chặt thành nắm đấm.

Xeđihơnmộtgiờ,đãcách căn cứ mười bảy rất xa. Hai người bọn họ mớiđixuống.

Nam Ca thế mới biết, hóa ra viên tinh hạch màu đen kia lại làkhônggian hệ đó!

Tâm tình Lệ Sâm mặc dù nghiêm trọng nhưng cũngkhôngcòn e ngại tình huống như thế. Trời cao choanhbao nhiêu năng lực cũngsẽđểanhthừa nhận bấy nhiêu nguy hiểm thôi.

"Lặp lại lần nữa."

"Cái này là hệ mộc! Tuyệt vời!"

Emkhôngthể phânmộtchútsựchú ý cho tôi sao?mộtít là được mà!

Thời điểm trước kia ở căn cứ Tân Bình, cảm giác tồn tại của Lệ Sâm chẳng hề cao. Lúc này cứu Nam Camộtlần, muốn an phận cũng an phậnkhôngthành nữa rồi.

Mẹ ơi,côvẫn nên cáchanhxa thêm chút nữađi.

Đương nhiên, cậu biểuhiệnnhư thế còn cómộtnguyên nhân rất trọng yếu, chính là hy vọng Thẩm Cầm Nhã có thể cómộtcái ấn tượng tốt với mình.

Lệ Sâm cảm thấy bản thân bị ngó lơ, kéo cổ họng khụ rất nhiều tiếng Nam Ca mới lưu luyếnkhôngrời đưa ánh mắt lên mặtanh: "Lệ Sâm,anhsao thế, có phải bị bệnh rồikhông?

Nguyên vật liệu xây dựng lưới điện là nhờ người có dị năng trong căn cứ mười bảy chia ra làm vài nhómđiBắc Hải tìm kiếm được.

anhchỉ nóng rực nhìn Nam Ca: "Em đem câunóisau cùng lập lại lần nữađi."

Có Lệ Sâm cái "Máy móc" này ở đây,mộtvạn con Zombiekhôngđếnmộttiếng đồng hồđãbị hai người giải quyết sạch. Lệ Sâm dò xét dị năng trong thân thểmộtlần,nóivới Nam Ca: "Em tiếp tục dẫnmộtđám như thế đếnđi."

Gần đây Lệ Ngạn gọi tiếng chị dâu cũngđãtương đốikhôngcó áp lực, nếukhôngphải là loạn thếthìcậuđãsớm giật giây Lệ Sâm cử hành hôn lễ rồi.

Nam Cađãngoan ngoãn đứng ở cạnh xe chờanh. Khí nhìn thấy ống trúc trong tayanhlập tức vui vẻ trực tiếpđitới gần, đưa hai tay trước Lệ Sâm.

Vì vậy Lệ Sâm ác liệt nghĩ, lần sau tuyệt đốikhôngcần tìm chocôloại máu tươi gì nữa. Về sau chỉ cómộtmìnhanhcó thể chăn nuôicôthôi!

Vừa nhìn thấy Lệ Sâm ra tay máu tanh bạo lực như thế, Nam Ca liền run rẩymộtcái.

Lúc Lệ Sâm lái xe muốn ra cửa, vừa hay nhìn thấy Lệ Ngạn cùng vài bạn học khácđangxây dựng lại lưới điện căn cứ mười bảy.

Lúc này Lệ Ngạn giẫm lêntrêncầu thang, vừa quan sát trong tay bản vẽ làm kế hoạch cuối cùng,mộtbên còn hỏi Lệ Sâm: "anh,anhmuốn dẫn chị dâu ra ngoài à?"

Tự chủ liên tục bị phá hủy rồi lại xây dựng lại, thân thể cùng tâm lý tách rời rồi lại hợp lại.

Người trong căn cứ cơ bản đều là fan cuồng củaanhcùng Nam Ca. Thần tượng muốn dùng máu tươiđihấp dẫn Zombie, bọn họ có thểkhôngủng hộ sao?khôngphải là máu tươi thôi sao, choanh, đều choanhhết đấy!

Lệ Ngạn cùng Lệ Sâm cũng có chút ít tâm linh tương thông nên biếtrõtính nghiêm trọng của chuyện này. Vì vậy cậu dành thời gian cả ngày lẫn đêm để chữa trị mạch điện của căn cứ.

"Lệ Sâm..."côcó chút sợ hãi gọianh.

"Hử?" Lệ Sâmđiqua.

Đồng tử Lệ Sâm rụt rụt. Zombie hệkhônggian hệ sau khi c·h·ế·t, vật sở hữu trong thân thể nó đềusẽbị bạo phát, vậy con ngườithì...

Gần đây bởi vì thanh danh của Lệ Sâm lan truyền lớn, lại còn gia nhập căn cứ mười bảy nên những ngườikhôngthuộc căn cứ trở nên kiêng kỵ năng lực Lệ Sâm, ai cũngkhôngdám cùng căn cứ tranh đoạt tài nguyên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng mà Lệ Sâm biếtrõsựnhẫn nại của Doãn Húc Trạch rồi cũngsẽđến hạn cuối. Căn cứ mười bảy chỉ sợ rất nhanhsẽphải nghênh đón tai họa lớn.

"khôngmuốn sao?" Lệ Sâm v**t v* ngón tay Nam Ca, phíatrênkia cực kỳ trơn bóng trắng nõn. Nếu như đeo chiếc nhẫn kim cương lên, khẳng định phi thường đẹp mắt.

Cẩn thận suy nghĩmộtchút, Lệ Sâm cho là ý tưởng này đặc biệt hay. Hơn nữa nhìn bộ dáng Nam Ca ngu xuẩn hồ hồ thế kia, nhất định làkhôngcự tuyệt đượcanhđâu.

Khụmộttiếng, sắc mặtkhôngcảm s·ú·c lên xe, thời điểm đóng cửa còn cố hết sức phát raâmthanh rất lớn.

Lệ Sâm ngồi trong xe chờ cửa lớn mở ra, còn quay cửa kính xe xuống cười khen Lệ Ngạn: "Em làm rất tốt."

Lệ Sâm:...

"Nam Ca,anhthậtsựthậtsựrất vui vẻ." Lệ Sâm hônmộtchút khuôn mặt trắng noãn củacô, thứ gì cũng kém hơn lực hấp dẫn của Nam Ca đối vớianh: "anhxác thực là của em. Chờ căn cứ xây dựng lại xong, chúng ta kết hôn có được haykhông?"

Nam Ca thẹn thùng cắn c*n m** d***: "...anhlà người đàn ông của tôi."

"anhlà người đàn ông của em."

Về sauđãcó Zombie bắt đầu công kích bọn họ, Nam Ca nhanh chóng bỏ qua tay Lệ Sâm. Rút ra thanh đao,mộtbên hướng về đầu Zombie chém,mộtbên kêu: "anhnhanh g·i·ế·t Zombieđi, lát nữa có thể có động vật nước biến dị bò ra đấy, thứ đấy cũng giao hết choanhnhá!"

"A?" Nam Ca hiểu kết hôn là có ý gì nhưng mà Zombie cùng con người...thậtsựcó thể kết hôn sao?

Nam Ca bĩu môi nghĩ thầm,anhcó bệnh cònkhôngcho người khácnóisao? Vì vậycôlại tiếp tục loay hoay với ống trúc của mình, đối với hành vi của Lệ Sâm, trong lòngcôvẫn rất cảm động.

thậtvất vả g·i·ế·t chừng năm tiếng, số lượng tinh hạch bọn họ thu tập đượcđãcó thể tràn đầymộtcái túi lớn. Nhưng cũng chỉ thu được mười hai viên thuộc hệkhônggian, tất cả đều quy về Lệ Sâm hết.

Nam Ca tất nhiên tưởng tượngkhôngđến mấy chuyện này,côcho rằng Lệ Sâm cam chịu, lờinóithấm thíanói: "Nếu mà ngã bệnhthìcần phải sớmmộtchút tìm Diệp Thiệuđixem bệnh nha, ngã bệnhkhôngthể kéo dài đâu."

Nam Ca nghiêng cái đầunhỏ: "Tôi phải bảo vệanh?"

Lệ Sâm mỉm cười: "Tuy nhiên coi như là cầu hôn, em cũngkhôngđược phép tùy tiện thúc giục tinh thần lực. Nam Ca, em cũng nên biết vừa nãy em thúc giục mấy lần như vậy, thiếu chút nữa cũngđãphá hủy tính phúc nữa đời sau của mình rồi đấy."

Nam Ca cũng nghĩ đến điểm này, dị thường kinh hãi nhìn Lệ Sâmmộtcái lại vô tình an ủianh: "khôngcó chuyện gì,anhđừng lo lắng.anhlợi hại như thế, ai cũngkhônguy h**p đượcanh.nóisauđi,anhlà người đàn ông của tôi, tôisẽbảo vệanhmà!"

Tuy nhiêncôvẫn nghe lời mà ngừng lại, thời điểm quay đầu nhìn Lệ Sâm, bị bộ dánganhthở hổn hển làm cho hoảng sợ.

Lần này lưới điệnkhôngphải chỉ che lại cửa chính nữa, mà là giống nhưmộtcái lồng bao toàn bộ căn cứ lại. Mặc dù sau khi xây thành công, bên trong nàysẽgiống như làmộtcái lồng sắt lớn. Khiến người ta nhìn rất khó chịu, nhưng vì chống cự những loài chim bay cá nhảy biến dị kiathìchỉ có thể dùng biện pháp này thôi.

Lệ Sâmđiđến bên cạnh Nam Ca, cầm taycô: "Có thể ph*ng t*nh thần lực ra ngoài rồi."

Càng nhìn vẻ mặt hưởng thụ của Nam Ca, trong lòng Lệ Sâm lại càngkhôngđược tự nhiên. Máu người khác ngon như vậy sao? Uống của mình thôikhôngđược sao? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bọn họ thủy chung luôn cảm thấy Nam Ca hấp dẫn được Zombie là có cái thủ đoạn đặc thù nào đó. Máu tươi phải là đạo cụ nhất định rồi.

rõrànganhchỉ gọi têncôthôi mà Nam Ca lại nghe ra cảm giác nghiến răng nghiến lợi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hơn nữa bản thân cậu cũng là người có dị năng song hệ, lại còn cómộttay bản lĩnh cải tạo hệ thống phòng ngự. Tất cả mọi người rất tôn trọng cậu.

Bởi vìcôchỉ tìm g·i·ế·t đượcmộtcon Zombie hệkhônggian, còn hết sức quan sát nómộtlần. Thời điểm quét dọn chiến trường,cônóivới Lệ Sâm: "Lệ Sâm,anhmau đến xem này!"

thậtsựlà khổ mà, trước kia cùng quân địch đối chiến rồi bị bắt,anhcũngkhôngcó khó chịu như thế.

Nam Ca chuyên tâm mở ống trúc,côvui vẻ giống như là bóc vỏ trứng màu vậy. Mở ra ngửi xong rồi còn gào khóc hô: "Cái này là hệ kim này! Thơm quá!"

cônương này vĩnh viễn đều là tức chếtanhkhôngđền mạng.

Nam Ca còn hơi đói vẫn chưa thỏa mãn đâu,cômới vừa hấp dẫn Zombie đến cũngđãhơnmộtvạn con. Dựa theo cái tỷ lệ Lệ Sâmđãnóithìcũng chỉ chống đỡ được hai viên tinh hạch hệkhônggian thôi. Đây cũng quá ít rồi đấy.

Chiếc xe thiết giáp nghênh ngang rờiđi, chờđixa, Nam Cakhôngthể chờ đợi được mởmộtống trúc ra.mộtbên uốngmộtbên hưởng thụ thưởng thức.

A ~ vẫn là máu người có dị năng cao cấp tốt,côthậtsựlà rất ưa thích nhé!

"nóilại lần nữađi, Nam Ca." Lệ Sâm v**t v* gò mácô, giống như khuôn mặtcôlàmộtmón đồ dễ vỡ vậy.

Đặc biệt làanhvẫn là người cókhônggian cuồng bạo, sau khi cùng Nam Ca kéo ra khoảng cách nhất định. Ít nhất Nam Ca còn phải vung đao mới có thể g·i·ế·t Zombie,anhthúc giụckhônggianmộtcái, Zombie ở trong đó đều bịanhnghiền nát sạch!

Lệ Sâm nhìn chằm chằmcônhư muốn đem cả ngườicôăn vào trong thân thể mình vậy: "Nam Ca..."

"A?" Nam Ca nghekhônghiểu.

thậtvất vả đợi đến khi số lượng Zombie tề tựutrênbờ đủ lớn, Lệ Sâm khàn cả giọngnói: "Có thể dừng lại rồi."

Chương 147: Muốn độc chiếm

Lệ Sâm nghĩ thầm, tôi xác thực ngã bệnh, là do em đó.

Lệ Sâm hơi sững sờ, còn tưởng rằng Nam Ca muốn ômanh, vì vậyanhhướng xung quanh nhìn thoáng qua mới ngượng ngùng muốn ôm Nam Ca. Nơi nào nghĩ đến, chính mình mới vừa đưa thân thể nghiêng qua, Nam Ca liền cướp ống trúcđihết! Mà Lệ Sâm cứ thế bị gạt ra ngay tại chỗ,anhvẫn còn duy trì cái tư thế lúng túng kia.

Nam Ca chỉ chỉmộtđống đồ vật lẫn lộntrênđất: "Đây đều là con hệkhônggian kia tuôn ra."

Lệ Sâm lắc đầu: "Trước câu kia."

"A a a cái này lại là băng hỏa song hệ!thậtkích động ~!"

Có Lệ Sâm ở đây, Nam Ca lạikhôngthể chém g·i·ế·t như mọi khi. G·i·ế·t Zombie cũngkhôngchuyên tâm được, lúc nàocôcũng liếc trộm Lệ Sâm.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 147: Muốn độc chiếm